Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 978 chữ

Editor: SCvitao

Từ Tiểu Khê thấy hắn ăn nhanh như vậy, trên trán đều là mồ hôi, nhớ tới Từ Hoài, suy nghĩ có phải hiện tại học sinh trung học đều ăn nhanh như vậy hay không, như vậy đối với thân thể không tốt.

Triệu Minh Dữu đứng lên đi qua.

Từ Tiểu Khê vẫn đang cán mì, hôm nay cô không chuẩn bị quá nhiều bột mì, đại khái cũng chỉ có khoảng 30 chén, cũng không xác định có thể bán hết hay không.

“Quét mã ở đây là được.”

Triệu Minh Dữu lưu loát quét mã QR, sau đó nhìn cô chủ cúi đầu làm việc, chần chừ nửa ngày mới ngượng ngùng mở miệng, “Cái kia, chị ơi em muốn hỏi, buổi chiều em có thể tới ăn nữa không? Mì của chị làm rất ngon.”

Từ Tiểu Khê cũng rất vui vẻ, vị khách đầu tiên đã nhận được khen ngợi.

“Đương nhiên có thể, bất quá hôm nay chị chỉ chuẩn bị khoảng 30 phần, không xác định hôm nay buôn bán được không?”

Triệu Minh Dữu gật đầu thật mạnh, “Không có việc gì, không còn thì ngày mai em lại đến, đừng chậm trễ việc buôn bán của chị.” Hắn nói xong mới lưu luyến không rời đi tới trường học.

Giờ ôn tập buổi sáng đã sớm kết thúc, các bạn học đều đi tới nhà ăn để ăn sáng, nếu không thì sẽ đi ra mấy quán ăn ngoài cổng trường mua đồ ăn.

Triệu Minh Dữu học lớp 8 - 4, tính cách hắn khá vui vẻ, thường hay chọc cười bạn học, bạn tốt rất nhiều, kết quả vừa mới đến lớp đã bị thầy Chu gọi vào trong văn phòng, mười phút sau mới ra tới, trở lại chỗ ngồi mở sách vở ra.

Trương Huyền cùng bạn học khác ra ngoài cổng trường mua bánh nướng kẹp thịt, ngoài ra còn thêm một ly cháo bát bảo.

“U, đây là ăn xong trở về, vẫn là cậu có lá gan lớn.” Hai người bọn họ là bàn trước bàn sau.

Triệu Minh Dữu nhắc tới chuyện này liền đặc biệt cao hứng, “Nói cho cậu biết, hôm nay tôi thấy một quán ăn mới mở cửa, là mì thịt bò cán tay ăn siêu ngon, hôm nào dẫn cậu đi ăn.”

Trương Huyền xùy một tiếng, “Mì thịt bò có cái gì mà ngon, thịt bò cũng không phải thứ hiếm lạ.”

Triệu Minh Dữu mặc kệ hắn, người có không trình đi, không muốn đi thì thôi, đừng hối hận.

Từ Tiểu Khê dùng một giờ cán xong bột, sau đó liền bày biện chỉnh tề đặt trên thớt.

Bởi vì nơi này cách Nhất Trung rất gần, cho nên buổi trưa Từ Hoài sẽ qua đây ăn cơm.

Từ Tiểu Khê đang cân nhắc chuyện bán online, tuy rằng huyện thành nhỏ không có nhiều người đặt đồ ăn trên mạng, nhưng cũng xem như thêm một con đường, tránh cho việc bán không hết mì.

Buổi sáng người ăn mì không quá nhiều, chờ đến hơn 9 giờ, trong ngõ nhỏ dần dần xuất hiện thêm nhiều người hơn chút, người già dọn ghế gấp ra chỗ râm mát tán gẫu, còn có ông bà tầm hơn 50 tuổi ở nhà trông cháu.

Từ Tiểu Khê nghĩ hiện tại đóng cửa đi chợ mua con cá, Từ Hoài thích ăn cá chua ngọt, bằng không tới giờ cơm trưa có khách lại không kịp mua, cô đang chuẩn bị đóng cửa lại, một cô bé tầm hai tuổi nghiêng ngả đi vào, phía sau là một bà bác tầm 50 tuổi, cô bé bụ bẫm, cắt tóc ngắn, mặc áo hoa chiffon ngắn tay, phía dưới là quần dài chiffon màu đen, trên tay mang đeo vòng vàng.

“Ai u, cháu chạy tới tiệm người ta làm gì? Chậm một chút.” Bà bác trong tay cầm quạt hương bồ, nhắc nhở.

“Không có việc gì, trong tiệm cũng không có khách, cẩn thận khỏi ngã ạ.”

Bà bác vừa tiến vào liền cảm nhận được khí lạnh của điều hòa, lại ngửi thấy mùi thơm, “Đây là cháu mở từ boa giờ, bà ở ngay bên cạnh ngõ nhỏ.”

Từ Tiểu Khê giải thích hai câu.

“Vậy hiện tại bán mì sao? Sáng nay bác hầu hạ tiểu tổ tông này, còn chưa có ăn sáng đâu.” Bà họ Trịnh, nhà chồng họ Vương, hai vợ chồng già khi còn trẻ làm ở cục điện lực, hiện tại về hưu liền ở nhà trông cháu cho con trai con dâu, buổi sáng con trai con dâu đi làm, bà vội vàng chăm sóc đứa nhỏ, cho đứa nhỏ ăn sáng, bữa sáng của bản thân thì chỉ ăn lung tung hai miếng, hiện tại bạn già còn ở trong nhà quét tước vệ sinh, giặt quần áo, ngửi được mùi thơm, liền có cảm giác đói bụng.

Từ Tiểu Khê gật đầu, “Được ạ, bác ngồi xuống trước đi.” Cô lại mở bếp, múc nước canh xương hầm vào trong nồi nhỏ, canh vốn dĩ cũng đang ấm, thực mau liền sôi, thả mì sợi vào, không đến mười phút liền nấu xong mì.

Bà Trịnh ngửi thấy mùi thơm, cô cháu gái tựa hồ cũng cảm thấy chén mì này thật thơm, tay nhỏ liền hướng trên trên bàn đập đập.

Từ Tiểu Khê nhìn vậy liền cầm một cái bát nhỏ tới.

“Đang rất nóng, bác có thể gắp một ít qua đây cho đứa nhỏ.”

Bà Trịnh đáp một tiếng, trong miệng đã ở không tự giác nuốt nước miếng, bất quá vẫn gắp một đũa ra chén nhỏ cho cháu gái trước, sau đó nhanh chóng gắp ăn một ngụm, sau đó liền không nói nữa.

Bạn đang đọc Tiệm cơm Từ Ký của Ốc Đỉnh Thượng Đích Tiểu Lung Bao
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi scvitao
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 20

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.