Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kế Trong Kế (3)

Phiên bản Dịch · 924 chữ

Edit team: Lạc Khoái Trà Lâu

-----------------------

Giọng nói cao ngạo sắc bén của Mạnh Thanh Hoan vang vọng bên tai mọi người: “Như các ngươi đã biết, ta và Hiên Vương chính là người được trời cao ban ân cho sống lại, bất kỳ ai gây chuyện với chúng ta đều sẽ đối mặt với hậu quả không mấy tốt đẹp.”

Khóe môi nàng nhếch lên một nụ cười, tự tin ngời ngời: “Ngày đó, quan viên Trương Tấn Phong đã vu khống ta và Hiên Vương giả chết tại Ngự Sử Đài, cuối cùng bị sét đánh chết thảm. Hôm nay ta và Mạnh phu nhân xảy ra tranh chấp với ta, rồi không may rơi xuống nước, tinh thần trở nên không tỉnh táo. Nhưng các nàng lại ngụy biện rằng đây là hành vi do người tạo ra, không phải do thiên ý, bây giờ ta triệu tập mọi người tới đây, chính là để nói cho các ngươi biết cái gì mới là thiên ý!”

Từng người trong đám thị vệ thị nữ này đều tò mò không thôi, chờ Mạnh Thanh Hoan nói tiếp: “Ta thấy các ngươi nóng bức khó chịu, ta sẽ hướng về trời cao cầu khẩn lão thiên gia, sau thời gian chừng nửa nén nhang, trời sẽ cho mưa xuống xua đi cái nóng oi bức ở kinh thành. Các ngươi có thể chờ đợi một chút để xem lời nói của ta rốt cuộc có thành hiện thực hay không?” Dứt lời, Mạnh Thanh Hoan lập tức xoay người ngồi trên chiếc ghế bên cạnh mà Vân Thường đã chuẩn bị sẵn cho nàng, nhàn nhã uống trà.

Thế là từng người trong đám hạ nhân, ai ai cũng ngẩng đầu lên nhìn trời, trong lòng một mực hoài nghi, rõ ràng thời tiết rất tốt, sao có thể có mưa được chứ?

Còn Mạnh Đức Hoài, Mạnh Yên Nhiên, Mạnh Thiên Nhã và Lâm ma ma đều nhìn Mạnh Thanh Hoan với vẻ mặt đầy nghi hoặc, không biết nàng có phép thần thông gì?

Hoàng hôn nhanh chóng buông xuống, ráng chiều mờ ảo, trong viện đã điểm ánh đuốc, hơn nữa thời gian nửa nén hương cũng sát kề.

Đúng vào lúc này một tiếng sấm rền từ phía Tây truyền đến, một tia chớp xẹt ngang trời đêm, không lâu sau, từng giọt mưa rơi xuống, hơi gió lạnh nhanh chóng xua đi thời tiết oi nóng!

Không biết là ai đã dẫn đầu quỳ xuống hô lớn: “Cửu tiểu thư đúng là hoạt thần tiên, thực sự là hoạt thần tiên!”

Loạt xoạt, một đám người đều quỳ xuống theo.

Mạnh Thanh Hoan lười nhác đứng dậy, đi tới trước mặt bọn họ, giọng nói vừa phải nhưng lại ẩn chứa sức mạnh vô hình: “Hôm nay cầu mưa vì các ngươi chỉ là muốn cho các ngươi biết, ta và Hiên Vương đều là người được trời cao ưu ái. Sau này các ngươi có làm việc gì, chỉ cần không trái lương tâm, đều sẽ được phúc báo!”

Những hạ nhân quỳ dưới đất đều đồng thanh đáp: “Cảm tạ giáo huấn của Cửu tiểu thư!”

Mạnh Thanh Hoan gật đầu hài lòng, nói vào chuyện chính: “Trưa hôm nay, trong tất cả các ngươi, có ai đi ngang qua hồ nước trong hậu viện không? Có thấy được cuối cùng là tại sao Mạnh phu nhân lại rơi xuống hồ hay không? Có trông thấy người nào khả nghi hay không? Nếu biết chân tướng cứ thẳng thắn nói ra, nếu như nói dối, các ngươi cũng biết kết cục thế nào rồi đấy!”

Một tiếng sấm rền đột nhiên vang lên, làm đáy lòng mỗi người đều khẽ run rẩy. Nhờ vậy, những người chuẩn bị vu khống hãm hại Mạnh Thanh Hoan cũng không còn ai can đảm đứng ra!

Ngược lại, người biết chân tướng liền bạo gan bước ra, đó là một thị nữ tướng mạo bình thường. Nàng ta quỳ xuống với dáng vẻ kinh sợ và khuôn mặt tái mét, thuật lại toàn bộ sự việc bản thân đã chứng kiến.

“Hôm nay nô tỳ đi ngang qua hồ nước, trùng hợp nhìn thấy Mạnh phu nhân và Lâm ma ma tản bộ bên cạnh hồ. Bởi vì sợ làm mất nhã hứng của phu nhân nên đành đợi bên hòn núi giả chờ phu nhân đi qua rồi ra, ai ngờ lại thấy phu nhân đột nhiên tự mình nhảy xuống nước, còn Lâm ma ma thì không ngừng kêu cứu, lúc ấy nô tỳ bị dọa sợ tới choáng váng, mãi tới lúc thị vệ chạy đến cứu phu nhân mới hoàn hồn.”

Thị nữ kia tuy run rẩy, nhưng ánh mắt lại vững vàng kiên định.

Lời thị nữ vừa dứt, khiến xung quanh lập tức xôn xao, mọi người bàn tán rôm rả, trong viện bỗng chốc trở nên ồn ào náo nhiệt.

Mạnh Yên Nhiên thấy tình thế thình lình bị đảo ngược, như người điên chỉ vào thị nữ kia, giận giữ mắng: “Ngươi nói bậy, tại sao mẫu thân ta có thể tự nhảy xuống? Nha hoàn ngươi từ đâu tới, chắc chắn là ngươi bị người ta xúi giục.”

Mạnh Thanh Hoan khẽ cười mỉa mai, dùng giọng điệu khinh bỉ nói: “Lục tỷ, tỷ nói nàng ta bị người khác xúi giục, vậy có phải Lâm ma ma cũng bị người khác xúi giục như thế không? Hả~”

-----------------------

Beta: Chikahiro

Bạn đang đọc Thông Linh Vương Phi: Hôn Tỉnh Yêu Nghiệt Vương Gia [Dịch] của Lạc tuyết khuynh thành
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi chikahiro
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 14

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.