Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chân Tướng (3)

Phiên bản Dịch · 913 chữ

Edit team: Lạc Khoái Trà Lâu

-----------------------

Trái tim Mạnh Thanh Hoan trở nên hồi hộp, nàng lập tức ngồi thẳng người, bày ra bộ dạng yên tĩnh dịu dàng. Cũng may La An vội vàng đến kịp, khiến tâm trạng đang lo lắng của Mạnh Thanh Hoan thả lỏng một chút.

La An trình lên những đồ lục soát được từ Trương phủ, ai ngờ sau khi Dạ Đình Giang xem qua mấy thứ này, đột nhiên phất tay áo làm đồ đạc trên bàn rơi xuống đất, văn võ bá quan sợ tới mức vội vàng quỳ gối trên mặt đất, giống như gặp đại địch.

“Thái Tử, ngươi gây chuyện hay lắm.” Dạ Đình Giang cực kỳ tức giận, ném những thứ mà La An trình lên xuống dưới chân Dạ Huyền Tân.

Thư từ và ngân phiếu rơi lả tả xuống mặt đất, Dạ Huyền Tân còn chưa định hình được chuyện gì đang xảy ra, hắn quỳ sụp trên mặt đất nhìn mấy thứ kia, vẻ mặt kinh ngạc: “Phụ hoàng, không phải nhi thần, nhi thần bị oan!”

“Oan sao? Trên những thư tín này đều có ấn giám của Đông Cung, trên ngân phiếu này chính là tư ấn của Đông Cung, ngươi còn luôn miệng nói oan uổng sao? Thái Tử, ngươi làm trẫm quá thất vọng rồi, trẫm biết ngươi vốn có bất hòa với Ly nhi, nhưng ngươi cũng không nên vu hãm hắn như vậy.”

Dạ Đình Giang tức giận cực kỳ: “Truyền ý chỉ của trẫm, Thái Tử thất đức khó có thể gánh vác trọng trách của thiên hạ, từ hôm nay phế bỏ chức vị Thái Tử, sửa lập thành Bình vương.”

Nghe rõ ý chỉ, văn võ bá quan vội vàng mở miệng cầu xin cho Thái Tử: “Hoàng Thượng, nhất định không thể được. Phế lập Thái Tử chính là đại sự, không thể qua loa như thế được!”

Cũng vì Dạ Đình Giang tức giận đến mức máu dồn lên não, ông nhìn quan lại quỳ đầy đất, cuối cùng đặt ánh mắt ở nơi Lâu Vũ Thần, ngữ khí bình tĩnh hơn một chút, hỏi hắn: “Lâu tướng có ý kiến gì không?”

Lâu Vũ Thần đứng giữa hai người, hơi khép tay áo trả lời: "Đây là chuyện trọng đại, thần cho rằng nên giao cho Đại Lý Tự tra rõ việc này, nếu chứng thực việc này chính là do Thái Tử bày mưu tính kế, thì phế truất Thái Tử cũng chưa muộn.”

Dạ Đình Giang gật đầu nói: "Được, việc này cứ giao cho Đại Lý Tự điều tra, từ hôm nay, cấm túc Thái Tử ở Đông Cung, tất cả công việc trong triều tạm giao cho Hiên Vương và Lâu tướng xử lý.”

Ông dừng một chút rồi lại nói: “Lưu Hồng và Mạnh Đức Hoài vu hãm Hiên Vương quả thật có tội lớn, nhưng niệm tình các ngươi bị người khác cưỡng ép mà tha tội chết. Lưu Hồng phế chức Thái y giáng thành dân thường, Mạnh Đức Hoài giáng một bậc quan, ngừng nhận bổng lộc nửa năm.”

“Hoàng Thượng thánh minh.” Văn võ bá quan cúi người bái lạy, không có ý kiến gì về cách xử lý của Dạ Đình Giang.

Tâm trạng Dạ Đình Giang thoải mái hơn một chút, ông đảo mắt nhìn mọi người, cuối cùng dừng lại trên người Mạnh Thanh Hoan, đột nhiên ông mở miệng nói: “Nếu Cửu cô nương của Mạnh gia và Hiên Vương đều nhận được sự ưu ái của trời cao, chết rồi sống lại như thế này thì chuyện minh hôn cũng tự nhiên bị hủy bỏ. Sau này ngươi vẫn nên trở về Mạnh phủ trên danh nghĩa cửu tiểu thư của Mạnh phủ thì hơn. Còn về hôn sự của ngươi, trẫm sẽ vì ngươi làm chủ.”

Ấn đường Dạ Quân Ly đột nhiên giật lên một cái, trong mắt vụt lên ánh lửa, còn chưa kịp đợi hắn mở miệng, đã nghe giọng nói trong trẻo ấm áp của Mạnh Thanh Hoan cất lên: “Đa tạ Hoàng Thượng.”

Dạ Đình Giang khẽ ừ một tiếng, ngữ khí hòa nhã đi nhiều: “Hôm nay vốn là yến tiệc đón gió tẩy trần cho Lâu tướng, không ngờ lại xảy ra những việc này. Hôm nay trẫm cũng không còn hứng thú, ngày khác sẽ làm bù cho Lâu tướng. Bây giờ không còn sớm, các ngươi đều lui về đi.”

Ông xua tay, đi xuống ngự tọa, thái giám theo đó cao giọng hô: “Hoàng Thượng khởi giá.”

Văn võ bá quan hô vạn tuế, quỳ xuống cho đến khi loan giá của Hoàng Thượng rời đi. Đợi Hoàng Thượng đi xa, văn võ bá quan mới từng người đứng dậy, hàn huyên bàn luận rồi lần lượt rời đi.

Một lát sau, trên quan tinh đài chỉ còn lại Dạ Quân ly và Mạnh Thanh Hoan.

“Bây giờ ta đi gặp phụ hoàng, Lưu Cảnh sẽ đưa ngươi về trước.” Dạ Quân Ly đột nhiên vung áo, xoay người rời đi.

Mạnh Thanh Hoan chặn đường đi của hắn, sầm mặt nói: “Dạ Quân Ly, chẳng lẽ ngươi còn chưa rõ sao? Hoàng Thượng mượn cớ khiến ta rời khỏi ngươi, là vì muốn ngươi cưới công chúa Trường Nhạc, ngươi nếu khăng khăng đi gặp ông ấy, không lo ông ấy giận dữ mà giết ta sao?”

-----------------------

Beta: Aland_Levaci

Bạn đang đọc Thông Linh Vương Phi: Hôn Tỉnh Yêu Nghiệt Vương Gia [Dịch] của Lạc tuyết khuynh thành
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi chikahiro
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 18

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.