Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Quận Chúa An Bình

Phiên bản Dịch · 837 chữ

Edit team: Lạc Khoái Trà Lâu

-----------------------

“Chẳng lẽ Vương gia và Phong công tử không có chút giao tình nào sao?” Mạnh Thanh Hoan nghi ngờ, ngày đó ba người bọn họ cùng đến thăm, Mạnh Thanh Hoan cho rằng quan hệ giữa bọn họ hẳn là rất tốt.

Dạ Mạch Hàn lắc đầu: “Hôm đó chỉ là ngẫu nhiên gặp thôi, bổn vương hàng năm ẩn cư ở Kính vương phủ, hầu như không ra khỏi cửa, chưa bao giờ qua lại với công tử quý tộc kinh thành.”

Mạnh Thanh Hoan hoài nghi nhìn Dạ Quân Ly, thấy hắn khẽ gật đầu, chứng thực lời nói của Dạ Mạch Hàn.

Trong lòng Mạnh Thanh Hoan dần dần có đáp án, nàng hít sâu một hơi, cười nói với Dạ Mạch Hàn: “Vương gia, cho ta mượn giấy bút được không?”

Dạ Mạch Hàn phất tay ý bảo nàng tự nhiên.

Mạnh Thanh Hoan cảm ơn, đi đến bàn sách, lấy bút viết gì đó trên giấy Tuyên Thành (1), một lát sau, nàng buông bút lông sói xuống, cầm tờ giấy còn chưa khô mực đưa cho Dạ Mạch Hàn.

“Tiểu nữ bất tài, chỉ am hiểu một chút thuật phong thủy, ngay lúc bước vào vương phủ thấy phong thủy có chỗ sai lệch, đây là phương pháp tu sửa, nếu như Vương gia tin tưởng, hãy thử dùng, nếu không tin, vậy cứ xem những gì ta nói là chuyện đùa thôi.” Mạnh Thanh Hoan khẽ cười, nói một lượt không lưu lại giấu vết.

Dạ Mạch Hàn đưa mắt nhìn nội dung Mạnh Thanh Hoan viết trên giấy, đáy mắt đột nhiên vụt sáng rồi lập tức biến mất, hắn ngẩng đầu nhìn Mạnh Thanh Hoan, ánh mắt dịu dàng, khóe môi nhấc lên ý cười ấm áp, gật đầu cảm ơn: “Đa tạ Mạnh cô nương.”

Trường Lan ngạc nhiên, trên người vị Mạnh gia Cửu tiểu thư, người sống lại cùng Dạ Quân Ly này, có quá nhiều bí mật, khiến người khác muốn tìm tòi khám phá.

Trong lòng hắn nảy sinh nghi ngờ, sau khi ghi lại phương thuốc và dặn dò Dạ Mạch Hàn nghỉ ngơi dưỡng sức, hắn cùng Dạ Quân Ly và Mạnh Thanh Hoan rời khỏi Kính vương phủ.

Sau khi ba người lên xe ngựa, Dạ Quân Ly và Trường Lan đều dồn ánh mắt nhìn Mạnh Thanh Hoan, lại thấy nàng nghiêm mặt trầm tư suy ngẫm.

Trường Lan hoài nghi nhìn Dạ Quân Ly, thấy vẻ mặt Dạ Quân Ly bình tĩnh, yên lặng không nói, hắn lắc lắc đầu nhắm mắt nghỉ ngơi.

Xe ngựa đột ngột xóc mạnh một cái, Mạnh Thanh Hoan mất đà ngã thẳng về phía trước, Dạ Quân Ly duỗi tay ôm chặt lấy nàng.

Vòng ôm này tuy rằng băng lãnh, nhưng lại vô cùng an toàn.

Tim Mạnh Thanh Hoan không an phận nhảy loạn một chút, hiện giờ nửa người nàng gần như nằm gọn trong lòng Dạ Quân Ly, lại không thể cử động được, Mạnh Thanh Hoan biết đây là ảnh hưởng nguồn sức mạnh kì quái kia.

Trường Lan che miệng ho nhẹ một tiếng, ngại ngùng nhìn đi chỗ khác, đang muốn hỏi bên ngoài xảy ra chuyện gì liền nghe thấy tiếng nữ nhân ngạo mạn vô lễ: “Đi đường kiểu gì thế, dám kinh động đến xa giá của quận chúa chúng ta, không muốn sống nữa đúng không?”

Trong xe ngựa, Dạ Quân Ly chau mày, trong ánh mắt lướt qua một tia lạnh lẽo.

Âm thanh của Lăng Túc truyền qua rèm vải: “Vương gia, là xe ngựa của An Bình quận chúa. Đằng trước là góc cua, xe ngựa của bọn họ đi quá nhanh, suýt nữa đụng trúng xe ngựa chúng ta.”

Mạnh Thanh Hoan sửng sốt, quận chúa An Bình, đích nữ phủ tướng quân, thiên kim Ngọc gia!

Có trò vui xem rồi!

Nàng ngẩng đầu nhìn nét mặt Dạ Quân Ly, thấy hắn nheo mắt, khóe môi cười lạnh, thanh âm trầm thấp tà mị, không nặng không nhẹ như truyền ra từ địa ngục, lại làm cho người nghe sợ hãi: “Vừa nãy là ai nói bổn vương không muốn sống nữa?”

Tỳ nữ kia nghe giọng thấy nói này liền thất sắc, toàn thân run rẩy lập tức quỳ sụp xuống, hai nữ tử trẻ tuổi vội vàng từ trong xe ngựa bước ra.

“Hiên Vương tha tội, do An Bình quản hạ nhân không nghiêm, đắc tội với Vương gia.” Vẻ mặt Ngọc Hương Cẩm kinh hãi như gặp cường địch, nàng ta hung hăng trợn mắt nhìn thị nữ quỳ gối dưới đất, mắng: “Tiện tỳ, còn không mau vả miệng, cầu xin Vương gia tha tội!”

-----------------------

(1) Giấy Tuyên Thành: Hay còn gọi là Xuyến chỉ/Tuyên chỉ, giấy Tuyên Thành là loại giấy chuyên dụng viết thư pháp từ xa xưa. Giấy xuyến có đặc tính hút mực tốt, dai và bền.

-----------------------

Beta: Aland_Levaci

Bạn đang đọc Thông Linh Vương Phi: Hôn Tỉnh Yêu Nghiệt Vương Gia [Dịch] của Lạc tuyết khuynh thành
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi chikahiro
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 19

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.