Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Yêu Tinh Tái Thế

Phiên bản Dịch · 971 chữ

Edit team: Lạc Khoái Trà Lâu

------------------------

Mạnh Thanh Hoan nghe thấy thế, trong lòng nhất thời trở nên nguội lạnh. Nữ tử bên cạnh Dạ Quân Ly, ngoại trừ nàng còn có người khác sao?

“Ta biết rồi, Trường Lan, trước mắt ngươi cứ lui đi.” Trong giọng Dạ Quân Ly chẳng thể hiện tâm tình gì.

Trường Lan xoay người, vài bước đã ra khỏi phòng.

Mạnh Thanh Hoan đặt mông ngồi xuống ghế, nàng đang cân nhắc bây giờ phải làm thế nào mới tốt. Lúc này Dạ Quân Ly đi tới chỗ nàng, hắn đứng trước mặt nàng, đôi mắt hơi híp, liếc nàng, hỏi: “Ngươi nhớ ngày sinh của mình không?”

Mạnh Thanh Hoan đang định thốt ra là ngày 9 tháng 9, nhưng nàng nghĩ lại, thân thể hiện tại của nàng là Mạnh Cửu Nhi. Mới vừa rồi Dạ Quân Ly còn nói với nàng, Mạnh Cửu Nhi năm nay 18!

18!

Trời ạ, không phải lại đúng dịp như thế chứ? Mạnh Thanh Hoan ngẩng đầu lên nhìn về phía Dạ Quân Ly: “Ta… không phải là ta sinh vào mùa đông mười tám năm trước đó chứ?.”

Dạ Quân ly nhíu mày, nghiêm túc gật đầu nói: “Chính xác hơn là, ngươi sinh ra vào chính cái đêm mà lưu tinh rơi xuống mười tám năm trước.”

Mạnh Thanh Hoan mất hết tất cả niềm tin, nhưng nàng tin mình còn một ít may mắn, vậy mà lại nghe Dạ Quân Ly nói tiếp: “Hơn nữa, rất có khả năng ngươi chính là yêu tinh chuyển thể mà phụ hoàng muốn giết.”

“Dựa vào cái gì mà ngươi nói như vậy?” Mạnh Thanh Hoan không phục lắm.

Dạ Quân Ly cười, áp sát và nhìn chằm chằm nàng bằng đôi mắt trong suốt sinh động: “Bởi vì con mắt ngươi có thể biến sắc, còn có thể nhìn thấy thứ mà người khác không nhìn thấy, chính mắt bổn vương đã xác nhận. Phong Thanh Dương nói yêu tinh giáng thế thành nữ tử, trên người chắc chắn có dị tượng, bất luận là nói tới điểm nào thì ngươi cũng đều phù hợp, ngươi còn gì để ngụy biện?”

Vẻ mặt Mạnh Thanh Hoan trở nên thê lương, xem ra lần này ông trời thật sự muốn đẩy nàng vào chỗ chết.

Nàng suy nghĩ, không biết mình có nên chạy trốn không? Ai ngờ Dạ Quân ly đột nhiên kéo hai má nàng, cười nói: “Nên bây giờ, người có thể bảo vệ ngươi chỉ có mình bổn vương, về sau nếu ngươi còn dám tranh luận với ta, ta sẽ lập tức giao ngươi cho Phổ An giám, đem ngươi đi hiến tế.”

Mạnh Thanh Hoan gạt hai tay của hắn ra, không phục nói: “Nếu ngươi không sợ cả hai bên đều tổn hại, thì cứ giao ta ra, xem lúc đó còn ai có thể cứu ngươi.”

Dạ Quân ly nhíu mày, tiểu nha đầu này đúng là không biết khuất phục, đã nắm được nhược điểm lại còn biết đem ra dùng đúng lúc! Cũng được, bất kể nàng là yêu tinh chuyển thế hay thứ gì, chỉ cần là người mà Dạ Quân Ly hắn muốn bảo vệ, thì bất kì ai cũng không có khả năng mang nàng đi!

Mạnh Thanh Hoan khá buồn bực và phân tâm, lúc này nàng đang đói bụng, tức giận nói với tên yêu nghiệt kia: “Ta đói bụng, cho ta đồ ăn đi.”

Một khi tâm tình nàng không tốt thì lại muốn ăn uống thả cửa. Trước mắt nàng cần phải lấp đầy cái bụng của mình, sau đó mới có tinh thần để suy nghĩ tiếp theo cần phải làm cái gì.

Sắc mặt Dạ Quân Ly đen đi, khóe môi phảng phất ý cười cưng chiều, hắn gọi hạ nhân ngoài cửa đi chuẩn bị bữa tối.

Không lâu sau, một bàn đầy đồ ăn ngon đã bày ra trước mắt.

Mạnh Thanh Hoan thấy đồ ăn, phiền não cũng bay đi hết, ngồi ở trước bàn ăn mà cả người đều tràn ngập vui sướng.

Dạ Quân Ly ngồi ở trước bàn, trợn mắt nhìn nữ tử phàm ăn, không có chút nào giống dáng vẻ của một tiểu thư khuê các, bộ dạng này giống như đã bị bỏ đói mấy ngày, hắn không thể không thấy buồn cười.

Nhớ đến lời nói của Trường Lan, hắn rũ mắt nghĩ thầm, đại cát đại hung, trong phúc có họa, có phải là muốn nói: Mạnh Thanh Hoan có thể mang đến may mắn, cũng có thể mang đến tai hoạ cho hắn hay không?

Mặc kệ có phải hay không, trước mắt, hắn vẫn còn cần phải dựa vào Mạnh Thanh Hoan mà sống, bảo vệ nàng mới có thể bảo vệ chính mình. Huống chi, nữ tử được “thần tiên” phái xuống này còn rất thú vị.

Sau khi Mạnh Thanh Hoan ăn uống no nê, tâm tình cũng tốt lên rất nhiều, nghĩ lại thì nàng vẫn còn giá trị đối với Dạ Quân Ly, vậy nên nàng cũng nhanh chóng xếp việc yêu tinh này sang một bên.

Chỉ cần, một ngày nào đó Dạ Quân Ly có thể chính thức sống lại, thì nàng cũng không còn nguy hiểm đến tính mạng. Dù sao nàng cũng phải quay về sau khi hoàn thành nhiệm vụ, đến lúc đó cái việc nàng có là yêu tinh cũng chẳng còn ảnh hưởng gì, Dạ Quân Ly thì sống, nàng cũng lấy được thứ thuộc về mình, vui vẻ cả làng!

Nghĩ vậy, Mạnh Thanh Hoan ợ một tiếng, dự định sẽ thoải mái đánh một giấc thật ngon, nhưng tại sao tên yêu nghiệt này còn chưa chịu đi?

------------------------

Beta: Chikahiro

Bạn đang đọc Thông Linh Vương Phi: Hôn Tỉnh Yêu Nghiệt Vương Gia [Dịch] của Lạc tuyết khuynh thành
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi chikahiro
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 26

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.