Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nguy Hiểm Liên Hoàn

Phiên bản Dịch · 884 chữ

Edit team: Lạc Khoái Trà Lâu

------------------------

Mạnh Thanh Hoan hé mắt, lén quan sát tình huống trong phòng.

Nam nhân trung niên mặc long bào vàng sáng, tay siết chặt vai Dạ Quân Ly. Giọng nói rõ vẻ hơi lớn tuổi, kích động và run run: “Ly nhi, đúng là con rồi. Con trai tốt của ta, rốt cuộc con đã về.”

Ông ta than thở, khóc lóc, đến mức cả Mạnh Thanh Hoan cũng cảm thấy cảm động. Không thể không nói, Dạ Đình Giang thật sự rất yêu thương đứa con trai Dạ Quân Ly này, vốn dĩ, nếu Dạ Quân Ly trở về thuận lợi sau cuộc nam chinh thì vị trí Thái tử đó sẽ là của hắn.

Ai ngờ Long Đằng quân bị tiêu diệt hoàn toàn, ngay cả Dạ Quân Ly cũng chết thảm trên chiến trường.

Bây giờ cha con bọn họ gặp nhau, đương nhiên là vui sướng gấp trăm lần.

Mạnh Thanh Hoan đang cảm động đột nhiên nghe tiếng người nói: “Tam ca, huynh còn sống thật sự là quá tốt. Phụ hoàng nghe nói lăng tẩm huynh bị sét đánh, lập tức phái bá quan đi điều tra. Đúng là trời phù hộ Dạ Chiêu ta, khiến tam ca đã chết nay sống lại, thực sự là hồng phúc của phụ hoàng, là phúc của bá tánh!”

Giọng người này dõng dạc hùng hồn đến mức Mạnh Thanh Hoan không thể kìm chế được sự xem thường.

“Chẳng lẽ lại không phải là phúc của Thái tử?” Dạ Quân Ly bâng quơ thả xuống một câu không nặng không nhẹ, nghe thì có vẻ không có gì, nhưng đúng là khiến mọi người toát mồ hôi lạnh.

Thái tử? Dạ Chiêu quốc đã sắc lập Thái tử? Mạnh Thanh Hoa cảm thấy hoảng sợ, nàng không dám thở mạnh, chỉ nhắm mắt lẳng lặng nghe bọn họ nói chuyện.

“Tam ca, hãy nghe thần đệ giải thích. Lúc trước, tam ca chết trận sa trường, phụ hoàng thống khổ và bi thương biết bao, hơn nữa bá quan văn võ đều lo sợ, vì giang sơn xã tắc, vì yên ổn lòng dân, phụ hoàng mới phải bất đắc dĩ sắc lập ta làm Thái tử. Bây giờ tam ca bình an vô sự trở về, xét về tài hoa mưu lược, ta đều không sánh được tam ca, hôm nay thần đệ nguyện khẩn cầu phụ hoàng, phế bỏ ngôi vị Thái tử vị này.”

Dạ Huyền Tân vừa nói vừa vén áo, quỳ gối trước mặt Dạ Đình Giang, từng câu từng chữ đẫm mùi xúc động.

Mạnh Thanh Hoan cười thầm trong lòng, Thái tử này diễn sâu thật, lấy lui làm tiến, quả là cao minh!

Không biết yêu nghiệt Dạ Quân Ly sẽ ứng phó như thế nào?

Nàng đang suy nghĩ, chợt nghe Dạ Quân Ly cười sang sảng: “Ngũ đệ, đệ nói gì vậy chứ, đệ đã được sắc phong Thái tử, lại không phạm phải sai lầm gì, phụ hoàng cũng không phải hôn quân, làm sao có thể tùy tiện phế lập Thái tử cơ chứ? Khi nào phẩm hạnh của đệ không còn, lúc đó thỉnh cầu phế đi lập lại cũng không muộn.”

Trong phòng lập tức yên lặng, Mạnh Thanh Hoan nằm ở trên giường, phải cố nhịn mới không phát ra tiếng cười.

Dạ Quân Ly không hổ là yêu nghiệt, trước mặt Hoàng thượng và Thái tử lại dám nói như vậy, đúng là đem mặt mũi Thái tử dẫm đạp dưới chân, cũng không thể không nói, yêu nghiệt này quả là tùy hứng.

“Ngũ đệ, tam ca chỉ nói đùa thôi, đệ không cần phải để ý.” Dạ Quân Ly thấy sắc mặt Dạ Huyền Tân khó coi, liền cười nói một câu, đỡ Dạ Huyền Tân đứng lên, nhẹ nhàng phủi bay chuyện vừa rồi.

Dạ Đình Giang biết, xưa nay huynh đệ bọn họ bất hòa, lúc trước cũng không ít lần đối chọi gay gắt.

Dạ Đình Giang xoa xoa lông mày, nói với Dạ Quân Ly: “Ly nhi, ta mang theo ngự y qua đây, để bọn họ kiểm tra cho con thật kỹ. Bây giờ ta không thể chịu đựng nỗi đau mất con thêm lần nữa, chỉ có thể sai ngự y điều trị con cho thật tốt, như vậy phụ hoàng mới yên tâm.”

Đáy lòng Mạnh Thanh Hoan chấn động, thầm nghĩ không biết bây giờ phải làm sao đây?

Ai ngờ lại nghe Dạ Quân Ly ôn tồn đáp: “Nhi thần đa tạ phụ hoàng!” Vừa nói hắn vừa ngồi trên ghế, ngự y chờ ngoài cửa tiến vào, sau khi hành lễ liền bắt đầu cho hắn.

Ngón tay lão Ngự y đặt trên cổ tay Dạ Quân Ly, đáy mắt ông ta hơi sững lại.

“Thân thể Hiên vương thế nào?” Dạ Đình Giang chờ đợi đến sốt ruột, thấy ngự y chưa chịu thu tay lại, nôn nóng mở miệng hỏi.

Ngự y kia vuốt vuốt râu, đứng dậy thi lễ với Dạ Đình Giang, trả lời: “Hiên Vương điện hạ đúng là cát nhân thiên tướng, thần thấy mạch tượng mạnh mẽ hữu lực, thân thể an khang, quả thật đại phúc.”

------------------------

Editor: Chikahiro

Bạn đang đọc Thông Linh Vương Phi: Hôn Tỉnh Yêu Nghiệt Vương Gia [Dịch] của Lạc tuyết khuynh thành
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi chikahiro
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 30

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.