Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Công tử 'đại khí'

Phiên bản Dịch · 1345 chữ

Mặt Triệu Quân Phi đỏ bừng bừng.

Đến lúc này, hắn còn không biết Tô Nguyên Bạch đang cố ý làm khó mình sao?

Nhưng trung phẩm pháp khí Lưu Thủy Đao này lại vô cùng phù hợp với công pháp của hắn, vô cùng quan trọng cho sự phát triển sau này của hắn.

Nếu không thể đạt được thành tích tốt trong cuộc thi đấu tông môn mười năm sau, con đường tương lai sẽ khó khăn lắm.

E rằng hôm này chỉ cần hắn bước ra khỏi cửa Bách Bảo Các, Tô Nguyên Bạch sẽ lập tức treo Lưu Thủy Đao lên danh sách đấu giá, đến lúc đó ngay cả lão tổ đến cũng không làm gì được.

Hắn nghiến răng, rút túi trữ vật hay dùng ra, lay lay ra ba bốn mươi viên linh thạch, một số phù lục, đan dược, linh tài,... nói: “Nếu Tô tiền bối đã nói quy tắc, vậy hôm nay quy tắc thu mua của Bách Bảo Các còn tính hay không?”

“Ha ha, Tô mỗ sở dĩ có thể đảm nhiệm vị trí chưởng quỹ Bách Bảo Các, chính là vì am hiểu thẩm định giá trị của các loại bảo vật.” Tô Nguyên Bạch không hề bực mình, ngược lại còn cười nói, “Quý khách muốn bán vật liệu à?”

“Vậy làm phiền Tô chưởng tính toán xem giá trị của những phù lục, đan dược,... tạp vật này của ta.” Triệu Quân Phi nghiến răng nói.

“Quý khách hãy đợi một chút.” Thái độ của Tô Nguyên Bạch đột nhiên trở nên ôn hòa, giống như một chưởng quỹ hòa khí sinh tài, cầm từng món đồ lên thẩm định, “Hai tấm Hỏa Cầu phù loại phổ thông, giá một viên linh thạch.”

Tôn nhi hắn, Tô Ngọc Sơn đi đến, cầm bút ghi chép cẩn thận.

“Chờ chút, Hỏa Cầu Phù bán bên ngoài một tấm phải một viên linh thạch! Giá này của Tô chưởng quỹ có phải là nhầm lẫn không?” Triệu Quân Phi nghe giá mà vội vàng lên tiếng.

“Đó là giá bán trên thị trường, hơn nữa thường rất khó bán được với giá một viên linh thạch. Còn giá thu mua của cửa hàng, giảm một nửa là quy tắc chung.” Tô Nguyên Bạch ôn tồn giải thích, “Công tử nếu có nhã hứng, có thể đến Tây Thị thuê một gian hàng, từ từ bán lại đồ đạc.”

Triệu Quân Phi mặt đen như mực, khoát tay nói: “Tô chưởng quỹ tiếp tục đi.”

Bày hàng bán đồ quá chậm, một ngày chưa chắc bán được một tấm Hỏa Cầu Phù, đợi bán hết đồ thì chuyện đã muộn rồi.

“Mười viên tiểu Bồi Nguyên Đan miễn cưỡng đạt tiêu chuẩn, ghi năm viên linh thạch.”

“Ba tấm Liễm Tức Phù chất lượng bình thường…”

Tính toán một mớ đồ lặt vặt, tổng cộng chỉ được bốn mươi mốt viên linh thạch, cộng thêm linh thạch riêng của hắn, tổng cộng có bảy mươi chín viên linh thạch, còn thiếu hai mươi sáu viên linh thạch so với số tiền thanh toán cho Lưu Thủy Đao.

“Cái túi trữ vật này cũng tính luôn, còn có phi hành pháp khí Linh Diệp, và cả tấm pháp thuẫn này nữa.” Triệu Quân Phi lộ vẻ vô cùng đau lòng.

“Túi trữ vật hạ phẩm cũ kỹ, ghi ba viên linh thạch.”

“Linh Diệp phi hành pháp khí kiểu cũ, ghi bảy viên linh thạch.”

“Pháp thuẫn Thủy Hành hạ phẩm đã bị hỏng, ghi tám viên linh thạch.”

Mỗi lần báo giá, cơ mặt Triệu Quân Phi lại giật giật, không biết Tô Nguyên Bạch học thói quen này từ đâu, thu đồ gì cũng phải thêm tiền tố hạ thấp giá trị.

Vậy là còn thiếu tám viên linh thạch!

Hôm nay, bằng mọi giá hắn phải lấy được Lưu Thủy Đao.

Triệu Quân Phi lại nghiến răng, móc từ trong lòng ra một miếng ngọc bội nói: "Đây là miếng Tiểu Tụ Linh Bội mà ta đeo từ nhỏ, khi tu luyện có tác dụng từ từ ngưng tụ linh khí, là do ngoại tổ phụ tặng, coi như bán luôn đi."

Tô Nguyên Bạch cầm lấy, thẩm định vài lần rồi báo: "Một miếng Tiểu Tụ Linh Bội cũ nát, giá tám viên linh thạch."

Tám viên linh thạch?

Triệu Quân Phi suýt nữa phun ra một ngụm máu già.

Theo hắn biết, giá của Tiểu Tụ Linh Bội này ít nhất cũng phải hai mươi viên linh thạch, nếu gặp người cần gấp có thể bán được giá cao hơn nữa.

Giá bán tám viên linh thạch này, rõ ràng là nhắm vào hóa đơn thiếu tám viên linh thạch của hắn mà.

Mục đích chính là để hắn ra khỏi cửa mà không còn một xu dính túi.

"Vẫn là câu nói đó, Bách Bảo Các chúng ta làm ăn, từ trước đến nay công bằng công chính, già trẻ không gạt, tuyệt không ép mua ép bán." Tô Nguyên Bạch thản nhiên nói: "Công tử nếu không muốn bán, mời ra ngoài, không tiễn."

"Bán!"

Triệu Quân Phi nghiến răng, hạ quyết tâm.

Tìm được một món trung phẩm pháp khí vừa ý không dễ dàng, cần phải tốn không ít thời gian và tâm sức, một khi bỏ lỡ cơ hội lần này, rất có khả năng sẽ không không kịp trận thi đấu sắp tới!

"Công tử đại khí." Tô Nguyên Bạch dựng ngón cái kính nể: "Từ giờ trở đi, Lưu Thủy Đao này chính thức thuộc về công tử."

Triệu Quân Phi cầm lấy Lưu Thủy Đao, nhưng trong lòng lại không hề vui vẻ.

Sau khi hoàn tất thủ tục, liền xám xịt bỏ đi.

Trước khi đi, hắn không dám trút giận lên Tô Nguyên Bạch, nhưng lại hung hăng nói với Trần Cảnh Vận: "Trần Cảnh Vận, chuyện hôm nay ta sẽ nhớ kỹ! Sông có khúc, người có lúc, ta sớm muộn sẽ đòi lại món nợ này."

"Tương tự." Trần Cảnh Vận bình tĩnh đáp lại, "Có vài chuyện, ta cũng sẽ không để yên."

Hừ!

Triệu Quân Phi tức giận bỏ đi.

Sau khi Triệu Quân Phi rời đi, Trần Cảnh Vận mới cúi đầu thật sâu với Tô Nguyên Bạch: "Đa tạ tiền bối đã ra tay trút giận cho ta, nhưng tiền bối đắc tội với Nam Nhạc Triệu thị như vậy, thực sự không đáng."

"Đắc tội với tên nhóc Triệu Quân Phi và đắc tội với Triệu thị là hai chuyện khác nhau." Tô Nguyên Bạch khoát tay, cười nói không sao, "Hơn nữa, ta ra tay trừng trị tên tiểu tử đó, không phải vì ngươi, nghĩ đến năm xưa ta và thái gia gia của ngươi, ôi ~~ không nói chuyện này nữa."

"Đúng rồi, viên Tiểu Tụ Linh Bội này phẩm chất không tệ, thích hợp cho hài đồng Luyện Khí kỳ sơ kỳ phụ trợ tu luyện, nếu ngươi cần, mười viên Linh thạch ta sẽ bán cho ngươi, giá thấp hơn nữa thì khó làm sổ sách."

Phụ trợ hài đồng tu luyện?

Trần Cảnh Vận nghĩ đến đệ đệ mình, Trần Cảnh Hoan. Cảnh Hoan cũng là tư chất Tứ Linh căn, giờ cũng bắt đầu tu luyện rồi, viên Tiểu Tụ Linh Bội này vừa vặn có thể dùng.

Lúc này, hắn gật đầu nói: "Vậy thì đa tạ Tô tiền bối."

Tiếp theo, là một số thủ tục bàn giao giấy tờ.

Sau khi Trần Cảnh Vận nhận được Tiểu Tụ Linh Bội, trong mắt Trần Huyền Mặc trạng thái anh linh, dấu ấn tử sắc trên trán đã duy trì hai ngày của Trần Cảnh Vận, đột nhiên "bùm" một tiếng, tan biến không dấu vết.

Trần Huyền Mặc ngẩn người.

Tử sắc ấn ký không sớm không muộn, lại bỗng nhiên tan biến sau khi Trần Cảnh Vận nhận được Tiểu Tụ Linh Bội.

Chẳng lẽ... Tiểu Tụ Linh Bội này không đơn giản?

Bạn đang đọc Thỉnh Lão Tổ Tông Hiển Linh (Bản Dịch) của Ngạo Vô Thường
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cinnie
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 16

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.