Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lần đầu chiến đấu.

Phiên bản Dịch · 1482 chữ

"Chuẩn bị xong chưa?" Dương Bân hít sâu nói.

" Ok ! " Đám người khẩn trương gật đầu.

" Ta đếm tới 3, Lão Hắc cùng Sấu Hầu lấy cái thang ra liền nha. "

" Được ! " Hai người cầm chặt cái thang, mồ hôi tay chảy ra.

" 1....2.....3 ! "

Phanh !

Cái thang vừa bị lấy ra, cửa sắt lập tức bung mở, hai con zombie máu me khắp người vọt thẳng vào sân thượng.

Dương Bân với Trần Hạo lần đầu tiên gặp trực tiếp zombie, hai mắt huyết hồng khiến người ta sợ hãi cùng mùi tanh tưởi nồng nặc khiến hai người này nôn khan một trận. Cũng may là họ đã chuẩn bị tâm lý sẵn, cho dù không được thoải mái nhưng vẫn ráng chịu đựng , nghiến răng mà làm.

Hai cái zombie xông vào lập tức khóa chặt mục tiêu nhào tới. Lão Hắc cùng Sấu Hầu vội vã giơ thang lên đẩy một con zombie vào vách tường. Zombie giương nanh múa vuốt ... à không , zombie không có nanh, nhe răng múa vuốt điên cuồng giãy dụa nhưng không cách nào thoát được.

Ba người Dương Bân cũng không chậm trễ lập tức lao đến con zombie còn lại.

Graoooo

Zombie gầm lên rồi lao thẳng về phía Dương Bân.

Dương Bân lách người qua một bên, hung hiểm né được zombie, tuýp sắt đồng thời đập thẳng vào người zombie.

Bành !

Dương Bân cảm giác tay tê dại nhưng zombie lại không chút hề hấn gì, quay đầu lại nhào tới.

Bốp !

Trần Hạo đột nhiên xuất hiện đập thẳng gạch vào đầu zombie.

Gạch nát bấy, đầu zombie tuôn ra huyết dịch đỏ sậm. Dù không làm được gì zombie nhưng Trần Hạo cũng thành công đem sự chú ý của nó hướng về phía mình.

" Hạo tử ! Nhanh lùi lại ! " Dương Bân het 1le6n.

Trần Hạo quả quyết co giò chạy.

Zombie hình như đối với người cầm gạch đập đầu nó có cảm giác khó chịu, lập tức đuổi theo.

Lúc này Triệu Khôn từ bên cạnh xông ra, cầm gạch đập thẳng vào người zombie nhưng không trúng đầu, chỉ trúng vai. Zombie không nhìn Triệu Khôn dù chỉ một cái liếc mắt, mọi sự chú ý vẫn tập trung vào Trần Hạo.

Sân thượng phạm vi có hạn, chỉ trong phút chốc Trần Hạo bị dồn vào đường cùng. Đang lúc nguy cấp, zombie lao đến sát bên thì Trần Hạo đột nhiên biến mất.

Triệu Khôn chạy theo sau tấn công zombie nhìn thấy cảnh tượng này lập tức tròng mắt đều muốn lòi ra ngoài.

" Người ??? Người đâu ? "

Dương Bân thì lại không có gì kinh ngạc, vẫn tiếp tục lao tới tấn công zombie. Mất đi mục tiêu, zombie rất nhanh liền tập trung vào Dương Bân. Với việc thường xuyên phụ hồ, khiêng gạch thì Dương Bân cũng có sức khỏe khá tốt, lại thêm tuýp sắt trong tay khiến dũng khí tăng cao, Dương Bân không ngừng đập liên hồi vào zombie không cho nó tới gần.

Lúc này Triệu Khôn cũng chạy tới, mặt đầy khiếp sợ hỏi :

" Trần Hạo đâu ? "

" Ta đây chứ đâu. " Trần Hạo hiện ra,

" Ngươi vừa..... là sao ?? Sao tự nhiên ngươi biến mất ? " Triệu Khôn lắp bắp.

" Nhìn cái mặt ngươi thiệt tình... bộ chưa thấy qua ma thuật sao hả ? " Trần Hạo liếc xéo.

Triệu Khôn nhìn Trần Hạo bằng đôi mắt hình viên đạn : " Ngươi nói với ta đây là ma thuật ? "

" Nếu không phải thì là cái gì ? Ta ẩn thân không thành sao ? " Trần Hạo trợn mắt.

"............."

" Các ngươi rảnh dái lắm hay sao mà ngồi nói dóc vậy hả ? Tìm cách đẩy nó xuống dưới coi. Ta chịu hết nổi rồi ! " Dương Bân gào lên tuyệt vọng, lòng hỏi thăm tổ tông 18 đời hai tên nhiều chuyện kia.

Triệu Khôn sực tỉnh , cầm gạch lao tới.

" Không làm kiểu đó. Chúng ta đang ở sát bên lan can, các ngươi ai đạp nó một cái cho lọt xuống là được.

Trần Hạo nhìn Triệu Khôn, Triệu Khôn nhìn Trần Hạo một hồi lâu.

" Để ta đến. " Trần Hạo nói.

Nói đoạn, Trần Hạo nhìn chằm chằm zombie rồi lấy đà lao tới nhảy lên tung một cú vô ảnh cước cực mạnh vào zombie.

Bốp !

Lùi .... loạng choạng..... hụt..... chới với..... Vèo vèo...

Nhất cước tất rớt !

" Quá đẹp ! " Dương Bân cảm thán.

Ba người không hẹn mà cùng nhau thò đầu ra lan can nhìn xuống.

Rầm !

Một tiếng nặng nề vang lên, zombie đập thẳng xuống đất, máu tươi chảy ra ướt cả nền đất.....

Phốc... Lắc lư.....

Zombie chậm rãi bò dậy, mơ màng nhìn quanh rồi lại từ từ lang thang cùng mấy con zombie khác.

" !! ??? "

" Quát đờ hợi ? "

" Không chết luôn ? "

Ba tên mở to mắt nhìn nhau.

" Con mẹ nó chứ, đám zombie này thiệt là ghê tởm. " Triệu Khôn phun nước miếng.

" Đừng phàn nàn, tranh thủ thời gian hỗ trợ xử lý con zombie kia đi. " Dương Bân nói.

Trong lúc đó, Lão Hắc cùng Sấu Hầu đang dùng hết sức lực đè chặt zombie vào vách tường, mồ hôi đổ ra như tắm.

" Thả nó ra rồi chúng ta cùng nhau dùng thanh đẩy nó xuống dưới. " Dương Bân chạy tới nói.

" Được ! " Tất cả đồng thanh.

Cái thang được lấy ra, zombie điên cuồng lao đến đám người.

Bẹp....

ZOmbie lao đến nửa đường thì bị năm người dùng thang chặn lại rồi cùng nhau đẩy.

Hất.... Vèo vèo.....

Ầm !

Đám người thò đầu ra lan can, zombie nằm trong vũng máu, không động đậy.

" A ?? Con này lại chết ? " Triệu Khôn kỳ quái nói.

" Đầu đều bể luôn rồi còn sống sao được ? " Trần Hạo chỉ chỉ.

Dương Bân ngẫm nghĩ rồi nhẹ gật đầu, xem ra nhược điểm của đám zombie này là cái đầu. Chẳng trách lúc nãy Trần Hạo đập đầu nó một cái mà nó rượt đến cùng trời cuối đất.

" Đóng cửa lại, nghỉ ngơi chút đi hả. " Dương Bân nói.

Đám người nhao nhao đóng cửa, dùng thang chặn lại rồi sau đó thở phào ngồi bệch xuống đất. Giao thủ cùng zombie mặc dù chỉ trong thời gian ngắn nhưng áp lực vô cùng lớn. Những người này cũng chỉ là một sinh viên bình thường, đối mặt với zombie có thể động thủ đã là cố gắng lắm rồi, nhưng cũng không thể nói những người này tinh thần cũng không yếu. Tuy nhiên lúc này, ngồi nghĩ lại tất cả đều run rẩy không ngừng.

" Y da.. "

Trần Hạo kêu đau, tay ôm lấy chân , mặt đầy thống khổ.

" Sao vậy ?" Dương Bân tới gần.

Trần Hạo từ từ kéo ống quần lên, trên bắp chân là ba vết rách thật dài đang chảy m áu.

" Chuyện gì vậy hả ? " Dương Bân lo lắng hỏi.

" Chắc là lúc nãy đạp con zombie kia bị nó chụp trúng. " Trần Hạo cười khổ.

Nghe vậy, không khí xung quanh chợt đọng lại, đám người Triệu Khôn bất giác lùi ra xa.

Dương Bân nhíu mày ngưng trọng nhìn vết thương trên chân Trần Hạo.

" Bân ca... ta liệu .... sẽ biến thành zombie a ??? " Trần Hạo rất nhanh nghĩ ra được chuyện gì xảy ra.

" Sẽ không đâu. Đừng nghĩ lung tung. Ngươi sẽ không sao đâu. " Dương Bân nói đại.

" Làm sao mà không sao được ? Trên mạng có nói người ta bị zombie cắn hoặc cào bị thương thì chẳng bao lâu sẽ biến thành zombie. " Sấu Hầu lên tiếng.

" Câm miệng ! Ngươi không nói thì không ai nói ngươi câm đâu. " Dương Bân quát lên.

" Sự thật là như vậy còn không được nói sao ? Ngươi lừa mình dối người như vậy được gì chứ ?" Triệu Khôn nói.

" Đây là chuyện của ta. Ngươi còn lằng nhằng có tin ta sẽ khiến các ngươi vĩnh viễn khỏi nói nữa không ? " Dương Bân cầm tuýp sắt băng lãnh nhìn ba người Triệu Khôn.

" Giờ sao ? Ngươi muốn một đánh ba sao ? " Triệu Khôn không chút nhún nhường.

" Ngươi có thể thử !" Dương Bân lạnh lùng nói.

Bạn đang đọc Tận Thế - Ta Thật Không Phải Thổ Phỉ. ( Truyện Dịch ) của Tinh Mộng Thần Duyên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tranphong
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 13

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.