Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cá Lớn Nuốt Cá Bé

Phiên bản Dịch · 1527 chữ

Chương 332: Cá Lớn Nuốt Cá Bé

------

Truyenyy.com

Nhóm dịch: Bánh Bao

------

Khải Sắt Lâm thu lại nụ cười, đi về phía cửa:

- Bọn họ giao cho ngươi đấy, Mã Tạp, còn nữa...

- Cho ngươi một đề nghị, nếu ngươi muốn đàn bà thì tốt nhất đổi mục tiêu khác đi. Ta không dễ chọc vào đâu, hơn nữa cho dù ngươi có được ta thì ngươi cũng sẽ phát hiện ra ta không có cái gì vui vẻ đáng nói tới đâu.

Mã Tạp dùng tay kia chào một cái, nói:

- Cảm ơn lời khuyên của cô, Thiếu tướng mhưng hứng thú của ta có chút đặc biệt.

- Cẩn thận, đừng vì nó mà mất mạng.

Khải Sắt Lâm nhìn lướt qua Alan, trong mắt như có một dòng Minh hà lại bắt đầu lưu chuyển, cứ vậy mà rời đi.

- Được rồi, còn chưa tự giới thiệu nữa. Ta là Trung úy Mã Tạp, là cấp trên của mấy người kia. Đương nhiên, hiện tại cũng bao gồm cả các người.

Mã Tạp nắn lại khớp cổ tay bị Khải Sắt Lâm làm gãy, nhếch miệng nói:

- Chúng ta ấy à, có một truyền thống, chính là mỗi tân binh đưa tới đều phải nhận khảo nghiệm, bình thường chỉ cần đánh thắng được bất kỳ người nào ở đây là xong. Tuy nhiên đối với các ngươi thì...

- Nếu là do Thiếu tướng Khải Sắt Lâm tự mình dẫn tới, nhất định là nhân vật lớn, vậy thì phải đánh hết được toàn bộ người trong lầu này mới được. Không sợ đâu, cũng không có nhiều lắm, trong lầu này có chừng trăm người thôi.

Mã Tạp không biết là gãy xương nên đau hay là do tâm lý vặn vẹo, nụ cười trên mặt trở nên vô cùng điên cuồng.

Alan cũng phát hiện ra binh lính bốn phía lặng yên đi nhiều, còn có người đang không ngừng đi xuống cầu thang, cũng có người đi đóng cửa đại sảnh lại, mỗi người đều nở nụ cười ác ý. Hắn hắng giọng, nói với hai người Uy Lợi Khắc ở phía sau:

- Xem ra nghi thức hoan nghênh này thật là có chút long trọng.

Hai nắm đấm của Uy Lợi Khắc đụng vào nhau một cái, nói:

- Còn không phải sao.

- Lên!

Mã Tạp quát nhẹ, người thì lui về phía sau, nhanh chóng lộ ra khe hở để binh lính của Tử Vong Truyện Bá xông lên.

Tới ngày hôm sau, lúc Khải Sắt Lâm đi vào lầu ký túc xá thì phát hiện cửa chính chỉ còn lại một cánh, cánh cửa kia không biết đâu rồi. Khung cửa lỏng lẻo vặn vẹo, cửa sổ của đại sảnh bị đạp nát, cảnh tượng bên trong càng thêm hỗn độn. Sô pha đổ ngược, cái bàn nát bấy, mặt đất và vách tường đều dính vết máu. Sự an tĩnh hiếm có ở đại sảnh, trên mặt binh lính ra vào đều mang vết bầm tím, nhìn vậy thì ý cười của Khải Sắt Lâm dần đậm hơn.

- Ơ, đây không phải thiếu tướng Khải Sắt Lâm sao? Sớm như vậy đã tới rồi.

Trung úy Mã Tạp đi qua cánh cửa, tay phải của gã đã được băng bó, dùng băng vải cố định đâu vào đấy. Nhìn qua thì Mã Tạp không tham gia quần ẩu ngày hôm qua, vết thương trên người là do Khải Sắt Lâm ban tặng.

Khải Sắt Lâm thản nhiên nói:

- Các ngươi và tân binh nhìn qua thì sống không vui lắm nhỉ.

- Đàn ông nên dùng nắm tay tăng tình hữu nghị, tuy nhiên Thiếu tướng này, cô thật sự đã mang tới vài nhân vật độc ác thật đấy. Ngày hôm qua binh lính của tôi đã bị thương không nhẹ đâu.

Mã Tạp nhìn binh lính xung quanh đều có vết máu đọng, huýt sáo!

- Ít nói nhảm thôi, đi gọi Alan tới đây, nói ta ở ngoài tòa nhà chờ hắn.

Khải Sắt Lâm xoay người rời khỏi.

Cho đến khi cô ta biến mất ở cửa tòa nhà, Mã Tạp mới không tình nguyện thu hồi tầm mắt vẫn nhìn chằm chằm mông cô ta lại, sau đó tiện tay túm một binh lính đi ngang qua, quát:

- Cút lên gọi Trung sĩ Alan xuống.

Một phút đồng hồ sau, Alan gặp Khải Sắt Lâm ở bên ngoài. Cô ta lên xe ngoắc ngón tay với hắn:

- Mau lên đây, Tướng quân Lỗ Sâm muốn gặp ngươi.

Trên mặt Alan có chút máu đọng, khóe miệng hơi sưng, cũng bị chút thương tích.

Khải Sắt Lâm lái xe nói:

- Hiện tại ngươi hẳn là hơi hiểu được Tử Vong Truyền Bá của bọn ta rồi.

- Chính xác, nếu không phải khắp pháo đài đều có quân hiệu Tử Vong Truyện Bá, tôi gần như cho là mình đang đứng ở phố Đen đó. Chẳng nhẽ các người không có chút trật tự nào sao?

Alan lắc đầu nói, hắn không hiểu, một quân đoàn như vậy làm thế nào trở thành quân đội tinh anh của Liên bang được.

- Ai nói không có.

Khải Sắt Lâm nói:

- Tử Vong Truyện Bá chỉ có một quy tắc, đó chính là kẻ mạnh chi phối kẻ yếu. Mã Tạp đánh không lại ta nên hắn chỉ có thể ngoan ngoãn nghe lệnh, cho dù ta bảo hắn đi chết, hắn cũng không được do dự một giây nào. Nhưng nếu như có một ngày hắn đánh thắng ta, như vậy ta sẽ phải nghe hắn, cho dù hắn muốn ta cởi sạch quần áo trước mặt mọi người để hắn chơi, ta cũng phải nghe theo.

- Chỉ có điều, việc như thế này vĩnh viễn không phát sinh là được.

- Cho nên, thứ các cô lưu hành chính là luật rừng?

Alan hỏi.

- Luật rừng có gì không tốt chứ, kẻ mạnh sinh tồn, kẻ yếu bị đào thải. Ở trên chiến trường này, căn bản không có không gian cho kẻ yếu sinh tồn.

Alan nhìn cô ta, đột nhiên nói:

- Như vậy còn cô, có người mà cô muốn hạ hay không?

- Đương nhiên là có... tới rồi.

Khải Sắt Lâm ngẩng đầu, phía trước chính là lầu chỉ huy của pháo đài U Ảnh. Tòa nhà hình tháp nhọn, càng lên càng cao. Khải Sắt Lâm nhìn về hướng cao nhất nhẹ nhàng nói:

- Ta nghĩ người ta cần hạ đang ở tầng cao nhất của tòa nhà.

Nghe cô ta nói như vậy, Alan biết đại khái cô ta muốn đánh bại người nào.

Lúc nhìn thấy Lỗ Sâm thì lão đang ăn điểm tâm, bữa sáng của Tướng quân chỉ có thể dùng chữ phong phú để hình dung. Một cái bàn vuông dài bày đầy đồ ăn, từ rau quả salad đến nước trái cây, cơm và điểm tâm ngọt, cả thịt nướng đều bày đầy, bánh mỳ và món chính, cái gì cần có đều có. Lỗ Sâm tay cầm dao nĩa, cực kỳ nhanh nhẹn đưa đồ ăn vào miệng.

Lúc Alan và Khải Sắt Lâm tiến vào, lão chỉ gật gật đầu, sau đó chỉ hai cái ghế bên cạnh, nói:

- Ngồi xuống, cùng ăn đi.

Khải Sắt Lâm không chút khách khí ngồi ở một bên, ngón tay hơi ngoắc một cái, một cái đĩa bạc đựng salad liền bay tới tay cô ta. Sau khi nhanh chóng ăn salad và rau quả trong đĩa, cô ta kéo một mâm thịt nướng tới, không biết là thịt thăn của con vật gì, nướng chín ba phần. Thịt thăn còn nhỏ giọt máu, Khải Sắt Lâm lấy một cái bình bạc đổ tương lên rồi liền dùng dao nĩa cắt thịt thành miếng, lại dùng dĩa bắt đầu ăn.

- Thế nào, ngươi ăn sáng rồi hả?

Lỗ Sâm ngẩng đầu hỏi, lão vừa mới ăn một miếng thịt thăn tái, miệng còn dính máu tựa ác quỷ.

Alan lắc đầu.

Lỗ Sâm mỉm cười, tươi cười có chút dữ tợn:

- Vậy ngươi còn chờ gì nữa, tiếp tục không hành động thì sẽ bị ta và Khải Sắt Lâm ăn hết đấy.

Alan chỉ đành ngồi xuống, cầm bánh bao ăn, uống cùng nước trái cây. Lỗ Sâm lắc đầu:

- Tiểu tử, trên đời này không có đồ ăn tự nhiên rơi từ trên trời xuống đâu. Muốn có đồ ăn cần dùng tay mình làm ra, như phương pháp ăn của ngươi thì đợi những thứ khác bị ta và Khải Sắt Lâm ăn sạch thì ngươi sẽ đói bụng đấy. Hôm nay đói bụng, ngày mai sợ là sẽ đói chết.

Dường như Alan hiểu ra gì đó, hai ba miếng ăn hết cái bánh rồi giơ tay lấy thịt nướng trên mâm, bắt đầu ăn. Lỗ Sâm gật gật đầu, ba người đều thoải mái ăn liên tục, cuối cùng quét sạch sẽ cả bàn ăn.

-------

Mỗi ngày 3 chương, 20 KP tặng độc giả 1 chương (tối đa 5 chương)

ĐỀ CỬ và đẩy KIM PHIẾU để nhóm dịch có động lực bạo chương nhé!

Bạn đang đọc Tận Thế Biên Giới (Bản dịch) của Thần Nhiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 26

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.