Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Pháo Đài U Ảnh

Phiên bản Dịch · 1526 chữ

Chương 331: Pháo Đài U Ảnh

------

Truyenyy.com

Nhóm dịch: Bánh Bao

------

- Yên tâm đi, tôi có chừng mực. Không phối hợp, các anh sẽ gặp nguy hiểm. Nhưng nếu phối hợp, không ai quy định tôi phải cung cấp đầy đủ tư liệu. Dù sao chi tiết cặn kẽ của những tài liệu kia Lỗ Sâm không hề biết, nếu không thì không cần tốn công tốn sức “mời” chúng ta đi như vậy.

Alan cười nói.

Phi hạm chấn động, đã chạm đất. Khải Sắt Lâm trở lại khoang, nói:

- Các ngươi đi theo ta, trước tiên bố trí ổn thỏa chỗ ở của các ngươi, buổi chiều Tướng quân mới có thể gặp ngươi.

Câu nói sau cùng cũng là nói với Alan.

Xuống khỏi phi hạm, cảm giác đầu tiên chính là nhiệt độ không khí bên ngoài cao hơn chút so với căn cứ Huyết Ưng. Bọn Alan đứng ở bãi đỗ của pháo đài, pháo đài U Ảnh và căn cứ Huyết Ưng có hình ảnh hoàn toàn khác nhau. Riêng bãi đỗ trước mặt này đã tương đương với diện tích của toàn bộ căn cứ Huyết Ưng rồi. Trên bãi đỗ có hạm hộ vệ ma năng được xếp ngay ngắn, trong đó có các loại phi hạm có công năng và kích cỡ khác nhau như Diều Hâu, Ác Điểu...

Lúc này chính là thời gian đón ánh mặt trời hiếm thấy của pháo đài, trên bãi đỗ người đến người đi, vô cùng náo nhiệt. Lỗ Sâm đã rời đi trước, Khải Sắt Lâm thì gọi một chiếc xe việt dã tới, đuổi lái xe xuống tự mình lái xe dẫn theo bốn người Alan rời khỏi bãi đỗ. Ra ngoài bãi đỗ là một thao trường luyện binh rất rộng, có binh lính đang huấn luyện. Xa xa bên trái thao trường có thể thấy hình dáng của tòa nhà chỉ huy, chỉ có điều tòa nhà ẩn trong Sơn Âm, từ hướng này nhìn thì bởi ngược chiều ánh sáng nên nhìn không rõ lắm.

Dọc theo đường đi, Khải Sắt Lâm giữ chữ như vàng, chỉ đại khái giới thiệu vài khu vực công năng chính của căn cứ. Cuối cùng ô tô lái vào binh doanh, binh doanh xây dựng ở một mảnh đất đầy cát đá, ô tô đi có phần xóc nảy. Nơi này có từng dãy ký túc xá, giữa ký túc xá là khu vực cung cấp hoạt động công cộng bình thường cho binh lính. Lúc ô tô lái vào không khó nhìn thấy binh lính túm năm tụm ba với nhau, trong đám người luôn có hai thân ảnh đang vật lộn. Mọi người thỉnh thoảng ồn ào khiến cho toàn bộ binh doanh có vẻ lộn xộn, điểm này hoàn toàn khác với căn cứ Huyết Ưng.

Khải Sắt Lâm dừng xe ở trước một tòa kỳ túc xá, trước khi cô ta nhảy xuống xe thì ngoắc ngón tay với mấy người trên xe. Mấy người Alan lần lượt nhảy xuống, Lộ Thiến cũng muốn xuống dưới thì Khải Sắt Lâm lại lắc đầu nói:

- Tướng quân đã phân phó chuẩn bị một nơi khác cho cô, trừ phi tự cô muốn ở lại nơi này.

Lộ Thiến nhấc túi hành lý của mình rồi muốn nhảy xuống, Alan nói:

- Nơi này không thích hợp với cô hay là để tướng quân sắp xếp đi.

Nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Alan, Lộ Thiến chỉ có thể gật đầu ngồi xuống. Khải Sắt Lâm tới tòa nhà phía trước, nói:

- Các ngươi đi theo ta, ở trong pháo đài U Ảnh các người phải nhớ kỹ, ở đây cái gì cũng phải dùng nắm đấm để dành lấy, chỗ ở, đồ ăn, phụ nữ, thậm chí là...chức quan.

Lầu một, trong hành lang ánh sáng mờ tối có mùi lẫn cả mồ hôi và ẩm mốc. Đại sảnh đặt một cái sô pha và bàn đã cũ, có mấy người lính đang chơi bài. Lúc Khải Sắt Lâm tiến vào, Alan hoàn toàn không thấy binh lính có chút tôn kính nào, ngược lại có người còn lớn gan nhướng mắt nhìn chằm chằm lên ngực thiếu nữ. Nhưng mà người kia ngay sau đó phải kêu lên thảm thiết, hai mắt trào máu tươi, những binh lính khác lắc lắc đầu, nhổ nước miếng mắng anh ta:

- Ngu ngốc, không biết sống chết là gì.

Lúc này Khải Sắt Lâm mới hỏi:

- Trưởng quan Mã Tạp của các ngươi đâu?

Binh lính anh nhìn tôi tôi nhìn anh, dường như không biết thượng quan đã đi đâu. Đúng lúc này, dường như bởi vì điện áp không ổn định mà đèn ở đại sảnh vang lên tiếng lẹt đẹt, ánh sáng đột nhiên trở nên mờ tối.

Khóe miệng của Khải Sắt Lâm nở một nụ cười.

- Mã Tạp à...

Alan đứng ở phía sau cô ta khi nghe được câu nói như vậy thì giật mình cảm thấy trên đỉnh đầu chợt có áp lực cực lớn ụp xuống, sau đó có bóng người lóe lên, hình như có người từ trên trần nhà nhảy xuống. Một tay của người nọ chụp về trước ngực Khải Sắt Lâm, mắt thấy sắp tóm trúng bộ ngực được bọc dưới bộ quân trang thì trước mắt lại từ bộ quân trang màu đen của Tử Vong Truyện Bá biến thành Alan với vẻ mặt kinh nghi bất định.

Khải Sắt Lâm không biết từ lúc nào đã biến mất tại chỗ.

Ánh sáng đèn lóe lên liên tiếp, sáng tối lần lượt thay đổi, trong hành lang liên tục vang lên những tiếng va chạm và tiếng đàn ông rên rỉ. Dòng khí xung kích va chạm hình thành một vòng xoáy khí, làm cho mấy người Alan phải lui về phía cửa. Bọn họ căn bản là không thấy rõ trước mặt phát sinh chuyện gì, chỉ thấy hai bóng đen giằng co va chạm, rồi lại tách ra, lại lần nữa lặp đi lặp lại. Sau hai hiệp như thế, lấy một tiếng bịch nghiêm trọng mà chấm dứt.

Ngọn đèn trong đại sảnh mới trở nên sáng lên.

Chỉ thấy một tay Khải Sắt Lâm đè lên lưng một tên đàn ông, ép cánh tay của đối phương như sắp bị gãy rời, góc độ làm người ta nhìn mà thấy nổi da gà. Thiếu nữ nâng cao chân, giày quân nhân dưới chân đang giẫm lên mặt một tên đàn ông, giẫm gần như non nửa khuôn mặt gã ta lún xuống mặt đất, hơn nữa độ mạnh còn đang dần tăng lên. Tiếng vang vỡ vụn của xương cốt, nghe thấy mà làm Alan và đám binh linh đều cảm thấy run sợ trong lòng.

- Thật là đáng tiếc...

Cho dù bị người ta giẫm lên nhưng người đàn ông kia vẫn miễn cưỡng nói chuyện, mắt còn cố hé lên nhìn:

- Nếu hôm nay thiếu tướng mặc váy thì hay rồi...

- Mã Tạp, ta từng nói rồi, nếu ngươi còn lần sau thì không phải chỉ đơn giản là gãy ngón tay vậy. Lần này, để cổ tay cho nhớ đi.

Mặt Khải Sắt Lâm không chút cảm xúc nói, đồng thời tay hơi chuyển động, tiếng gãy xương vang lên. Tay của tên đàn ông lập tức đập vào lưng của gã, xương cổ tay đã bị thiếu nữ bạo lực đè gãy.

Tên đàn ông đau đến nỗi nước mắt và nước mũi cùng chảy ra nhưng trong miệng lại vẫn nở nụ cười miễn cưỡng:

- May quá, ta tưởng lần này bị giẫm vỡ đầu nữa.

Nụ cười trên mặt Khải Sắt Lâm dần mở rộng:

- Thế thì không, lần sau ta sẽ đánh gãy chân của ngươi. Nếu có thêm lần nữa thì sẽ thật sự giẫm vỡ đầu ngươi.

- Ít nhất là còn một cơ hội nữa.

Tên đàn ông nhếch miệng nói.

Khải Sắt Lâm nâng chân của cô ta lên, tên đàn ông mới đứng dậy khỏi mặt đất, nhìn về phía mấy người Alan rồi nói:

- Vậy, đây là tân binh sao?

- Cứ coi như vậy đi.

- Có gì cần giải thích đặc biệt không?

- Bọn họ là người mà tướng quân điểm danh muốn có, đặc biệt là người này...

Khải Sắt Lâm đi tới phía sau Alan, khuôn mặt nhỏ nhắn đến gần hai má của hắn, vươn lưỡi nhẹ liếm Alan một cái, nói:

- Không được làm tính mạng của họ bị tổn hại, trừ chuyện đó ra thì không cần chú ý gì khác.

Alan dùng sức xoa xoa hai má, vừa rồi giống như bị một con rắn dùng cái lưỡi của nó liếm vậy, hại hắn tí nữa đã rút đao tấn công rồi.

Khải Sắt Lâm thu lại nụ cười, đi về phía cửa:

- Bọn họ giao cho ngươi đấy, Mã Tạp, còn nữa...

-------

Mỗi ngày 3 chương, 20 KP tặng độc giả 1 chương (tối đa 5 chương)

ĐỀ CỬ và đẩy KIM PHIẾU để nhóm dịch có động lực bạo chương nhé!

Bạn đang đọc Tận Thế Biên Giới (Bản dịch) của Thần Nhiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 25

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.