Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cảm Giác Của Alan

Phiên bản Dịch · 1551 chữ

Chương 310: Cảm Giác Của Alan

------

Truyenyy.com

Nhóm dịch: Bánh Bao

------

Thượng tá An Đồ lạnh nhạt:

-Tình thế bức ép, cuối cùng phía Tạp Phổ La chỉ có thể hợp tác với chúng ta. Trừ khi bọn họ muốn bị chụp cái danh cấu kết với dị tinh, nếu không họ cũng không còn lựa chọn nào khác. Nhưng trước khi thời cơ này đến thì có thể đoán được cựu đảng vẫn sẽ có một loạt hành động để thăm dò, thậm chí trước khi phản kích còn đè đầu chúng ta.

-Vì vậy chúng ta phải làm tốt công việc bổn phận của mình, ít nhất về việc của Minh Vực Tinh, không thể để lại nhược điểm để Lỗ Sâm buộc tội Nguyên soái, nếu không tình hình của Nguyên soái sẽ càng bất lợi hơn, nhưng mà…

Bối Lý đột nhiên cười:

-Cựu đảng bọn họ chắc cũng không dám ép quá, dù sao Nguyên soái của chúng ta cũng là Ôn Toa Bối Lạc chứ không phải Tạp Phổ La.

An Đồ và Đường Ni cũng nhìn nhau cười.

Có lẽ do tình thế bức ép, Ôn Toa Bối Lạc sẽ lựa chọn hợp tác, thậm chí đưa ra một số nhượng bộ và thỏa hiệp nhưng nếu cựu đảng được voi đòi tiên thì trời mới biết Ôn Toa Bối Lạc sẽ làm ra những chuyện điên cuồng gì.

Cô luôn ra bài không theo quy tắc nào.

Điều quan trọng là trên dưới Thiên Lang Tinh sẽ điên cùng cô. Những người này tụ tập với nhau không phải vì cô là Nguyên soái, mà bởi vì cô là Ôn Toa Bối Lạc.

-Cần tìm người đi nói chuyện với đám Alan.

Thượng tá An Đồ quả nhiên cẩn thận:

-Ta nghĩ vở kịch của tướng quân Lỗ Sâm sẽ gây một số chướng ngại tâm lý không cần thiết cho mấy người bọn họ.

Bối Lý gật đầu:

-Có một người rất thích hợp.

Mãi đến khi trở về trong lều binh doanh ở doanh trại tạm thời, ngồi trên giường sắt, ngón tay của Alan vẫn đang khẽ run. Trong lòng hắn không nói rõ là cảm giác gì, dường như ở đó có sự sợ hãi, có sự phẫn nộ, có sự bất đắc dĩ, mấy cảm xúc cùng hòa trộn vào nhau.

Khi Thượng tướng Lỗ Sâm đưa ra phán quyết với mấy người bọn hắn, lần đầu tiên Alan cảm nhận được cảm giác bất lực khi tính mạng mình nằm trong bàn tay người khác.

Nếu không nhờ mấy người Thượng tá Bối Lý chống lưng cho, hiện giờ hắn có khả năng đã bị xử tử.

Chết là một từ không hề xa lạ với Alan. Từ khi hắn hiểu chuyện đến nay, Alan đã tiếp xúc với quá nhiều chuyện liên quan đến cái chết. Cái chết của Lan Ny, của Bạch Phương, thậm chí hắn cũng nhiều lần vờn quanh ranh giới sinh tử. Nhưng ít nhất khi đối mặt với nguy cơ chết chóc đó, hắn có thể buông tay đánh cược cho cái mạng nhỏ của mình.

Tuy nhiên tình huống vừa rồi lại hoàn toàn khác biệt.

Điều Alan đối mặt không chỉ là Thiếu tá Lư Đạt và binh sĩ của y mà là Lỗ Sâm, Tử Vong Truyện Bá hay người sau lưng nó là thế lực đủ để chống lại Ôn Toa Bối Lạc.

Tạp Phổ La!

Trước con quái vật khổng lồ thế này, Alan lần đầu tiên cảm nhận được sự nhỏ bé, bất lực của bản thân.

Ngón tay khẽ run, cho dù hắn nắm chặt bàn tay cũng không thể bình ổn sự run rẩy từ sâu trong lòng.

-Sợ sao?

Một thanh âm vang lên ngoài lều, Kha Kiệt Tư vén lều đi vào:

-Khi đối mặt với sự lớn mạnh mà không thể chống lại, cảm thấy sợ hãi cũng là điều bình thường. Cảm thấy sợ hãi thì cậu mới nhìn thấy sự nhỏ bé của mình, cũng nhìn thấy rõ mục tiêu mình phải vượt qua, đúng không?

-Mục tiêu vượt qua?

Alan ngẩng đầu.

Kha Kiệt Tư xòe tay:

-Nếu sợ hãi thì sẽ liều mạng trở nên mạnh mẽ, sau đó vượt qua sự vật khiến mình sợ hãi là được. À, câu này không phải là ta nói, đó là lời cô giáo Ôn Toa Bối Lạc của cậu nói trước khi bọn ta đến Minh Vực Tinh. Khi đó bọn ta không biết gì về Đao Phong Ma Nhân, vừa hưng phấn vừa sợ hãi. Nguyên soái đã… dạy dỗ bọn ta như vậy.

-Cô ấy còn nói, sợ hãi không đáng xấu hổ, nếu không dám đối mặt với sự sợ hãi của bản thân mà lựa chọn lùi bước thì mới là hèn nhát.

Thiếu tá nhún vai:

-Lúc ấy bọn ta đã sắp xuất phát, nói thật là căng thẳng sợ hãi muốn chết nhưng nghe xong những lời Nguyên soái nói, bọn ta thề cho dù có chết trận cũng không để cô coi thường.

-Bọn ta không phải kẻ hèn nhát!

Nói xong, Kha Kiệt Tư châm điếu thuốc, yên lặng lui ra ngoài.

Bàn tay vẫn nắm nhưng ngón tay hắn đã không còn run rẩy nữa. Alan cũng không biết bản thân hắn do lời khuyên của Kha Kiệt Tư có tác dụng hay là nghe được những lời gợi ý kia của Ôn Toa Bối Lạc. Hắn có thể khẳng định cảm xúc sợ hãi đang dần biến mất, cơ thể lần nữa trở nên đầy sức sống. Hắn nắm bàn tay, thở phào một hơi, đột nhiên linh quang chợt lóe, Alan lao ra ngoài doanh trướng.

Kha Kiệt Tư còn chưa đi xa.

-Thiếu tá!

Alan kêu lên.

Kha Kiệt Tư quay đầu lại nhìn hắn, cười:

-Thế nào Trung sĩ, còn có gì nghi hoặc sao?

Alan cười cười, lắc đầu:

-Thượng tướng Lỗ Sâm đã tước đoạt cấp bậc của tôi.

-Không thành vấn đề, đánh mấy trận nữa, tích lũy chút quân công thì việc lấy lại quân hàm không phải chuyện khó.

-Không, tôi không tìm ngài để thảo luận điều này. Là thông đạo, thưa Thiếu tá.

Alan chỉ cao địa Huyết Ưng:

-Ngài còn nhớ loài nguy hiểm thông qua thông đạo ngầm dưới đất tấn công thao trường căn cứ không? Tôi nghĩ có thể lợi dụng những thông đạo kia!

Kha Kiệt Tư hai mắt sáng lên, dùng sức vỗ Alan:

-Đi theo ta, tiểu tử giỏi, ta nghĩ đánh xong trận này thì cậu có thể khôi phục quân chức rồi.

Kéo hắn vào doanh trướng của mấy Thượng tá Bối Lý, ba Thượng tá đang xúm quanh sa bàn chiến thuật thảo luận chuyện đoạt lại căn cứ. Thấy Kha Kiệt Tư và Alan tiến vào, Bối Lý nhìn một cái, thấy Alan ánh mắt sáng ngời trong suốt, ông gật đầu:

-Kha Kiệt Tư, việc can thiệp tâm lý của cậu làm tốt lắm.

-Thượng tá, Alan nghĩ đến một khả năng.

Kha Kiệt Tư nói:

-Thông đạo, chính là những thông đạo sâu đào đất làm ra. Chúng ta có thể lợi dụng chúng tiến vào căn cứ, đánh Đao Ma không kịp trở tay.

Thượng tá Bối Lý mỉm cười với hai người phía sau, thấy dáng vẻ này của họ, Kha Kiệt Tư nói:

-Hóa ra mọi người cũng nghĩ đến rồi.

-Tôi cũng mới nghĩ ra, nhưng Alan có thể nghĩ đến điều này thì rất tốt.

Bối Lý giơ tay nắm bả vai của hai người, đẩy bọn hắn đến trước sa bàn chiến thuật. Trên hình chiếu 3D của sa bàn chiến thuật hiện lên bản đồ lập thể của cao địa Huyết Ưng, trên mô hình cao địa có mấy đường cong phức tạp, Bối Lý chỉ vào những đường cong này:

-Đây là những thông đạo cao địa bị sâu đào đất đào ra. Bọn ta đã nghĩ rồi, thông đạo thì có nhưng không thể hành quân quy mô lớn. Hơn nữa như vậy dễ bị Đao Ma phát giác, vì vậy phải dùng tinh binh xâm nhập rồi chiếm được một số yếu điểm chiến lược của căn cứ, ví dụ như phòng điều khiển hệ thống vũ khí.

Thượng tá An Đồ giơ tay nhấn lên mô hình 3D, điều khiển đến căn cứ Huyết Ưng. Sau một loạt thao tác, bên ngoài căn cứ xuất hiện một vòng mô hình lập thể của Đao Ma. Thượng tá nói:

-Hiện giờ quân đội Đao Ma cơ bản tập kết ở vòng vây ngoài căn cứ để tránh chúng ta tấn công. Vừa rồi bọn ta đã thương lượng, quyết định phái một đội tinh binh vào căn cứ từ thông đạo dưới đất, chiếm phòng điều khiển hệ thống vũ khí rồi khống chế nó tấn công Đao Ma vây bên ngoài. Đồng thời bọn ta phát động tấn công, trong ngoài kết hợp, chắc chắn sẽ khiến Đao Ma tổn thất nghiêm trọng.

-------

Mỗi ngày 3 chương, 20 KP tặng độc giả 1 chương (tối đa 5 chương)

ĐỀ CỬ và đẩy KIM PHIẾU để nhóm dịch có động lực bạo chương nhé!

Bạn đang đọc Tận Thế Biên Giới (Bản dịch) của Thần Nhiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 33

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.