Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lỗ Sâm

Phiên bản Dịch · 1522 chữ

Chương 309: Lỗ Sâm

------

Truyenyy.com

Nhóm dịch: Bánh Bao

------

Bối Lý hừ một tiếng, kêu lính hậu cần đi vào chuẩn bị báo cáo thông tin. Một lát sau một chiếc màn hình máy tính bảng được giao vào tay Bối Lý. Sau khi âm thanh kết nối chấm dứt, một ông già uy nghiêm hiện ra trong màn hình.

-Thượng Tướng Lỗ Sâm.

Bối Lý gật đầu chào.

-Ừ, mở công năng chiếu hình đi.

Bối Lý nghe theo, đặt máy tính bảng trên sa bàn chiến thuật đổi sang công năng chiếu hình. Trên màn hình, lập tức tạo ra một nửa người của Thượng tướng Lỗ Sâm.

Thượng tướng Lỗ Sâm vốn là quân nhân của thời kỳ Nguyên soái Tạp Phổ La, tuổi tác và tố chất có được sự tương đương với Nguyên soái Tạp Phổ La với danh xưng Cuồng Sư. Hơn năm mươi tuổi mà tóc đã sớm bạc, mái tóc trắng được cắt ngắn để khoảng mười phân, che kín đi khuôn mặt đầy phong sương, mắt trái có che bởi một bịt mắt hình đầu lâu. Trên vai khoác áo choàng lông màu đen, dưới áo choàng là chế phục Quân đoàn trưởng Tử Vong Truyện Bá.

Cho dù chỉ là hình chiếu nhưng ánh mắt của Thượng tướng Lỗ Sâm vẫn linh hoạt sắc bén. Ông đảo mắt qua mấy người, quát lạnh:

-Thượng tá Bối Lý, ngươi đã đánh mất trụ sở của mình, thật sự làm cho người ta quá thất vọng! Thật không biết Ôn Toa Bối Lạc làm thế nào lãnh đạo các ngươi, không ngờ lại khiến cho Ma Nhân đoạt được căn cứ hậu cần của ta. Nói ra thật khiến người ta cười chết mất.

Bối Lý trầm giọng:

-Tướng quân, đây là lỗi của tôi, không liên quan gì tới Nguyên soái Ôn Toa Bối Lạc.

-Hừ, đây đương nhiên là lỗi của ngươi rồi. Ngươi sai ở chỗ quá coi thường những thổ dân tinh cầu này. Thiếu tá Lư Đạt đã báo cáo tỉ mỉ lại mọi chuyện cho ta rồi. Trong cả chuyện này, sơ hở lớn nhất chính là các ngươi không gọi người theo dõi đối phương, mới khiến cho Đao Ma cắn ngược lại chiếm mất căn cứ!

Lỗ Sâm dừng một chút:

-Gọi mấy tên sĩ quan phát hiện ra doanh địa Đao Ma kia tới, ta muốn gặp bọn họ.

Bối Lý cau mày:

-Tướng quân, việc này hình như không cần thiết!

-Thượng tá Bối Lý, khi ta gia nhập quân đội, chỉ e rằng ngươi vẫn còn là đứa trẻ. Cho nên, ngươi cảm thấy ta cần ngươi nói cho ta biết ta nên làm thế nào sao?

Con mắt còn lại của Lỗ Sâm bắn ra khí thế khiếp người.

Bối Lý bất đắc dĩ, sai người đi gọi mấy người Alan tới. Alan, Diệp Phong và Ma Đức tiến vào doanh trướng, cảm thấy không khí ngưng trọng. Bối Lý bảo bọn họ tiến lên trước, giới thiệu:

-Vị này chính là Thượng tướng Lỗ Sâm.

Ba người vội vàng hành lễ.

Lỗ Sâm gật gật đầu:

-Ba người các ngươi làm việc bất lực, sau khi phát hiện doanh trại kẻ địch không hề theo dõi khiến hậu cần quan trọng nhất của chúng ta bị rơi vào tay giặc. Đây là trọng tội bậc một. Ta tuyên bố, ba người này lập tức xử bắn. Thuộc hạ của họ sung quân tới doanh chiến đấu tiên phong. Thiếu tá Đạt Lư, lập tức chấp hành!

Mấy người Alan nhất thời ngây ngốc, không ngờ được Thượng tướng Lỗ Sâm lại phán bọn họ tử hình. Thiếu tá Lư Đạt phất tay, phía sau có mấy người đi theo y tới đã muốn tiến lên bắt người, Bối Lý đột nhiên quát lên:

-Ai dám!

Đường Ni cũng kêu một tiếng rồi tiến lên cùng Bối Lý bảo vệ mấy người Alan.

Thượng tá An Đồ thì đẩy kính mắt trên sống mũi, nhìn Lỗ Sâm nói:

-Tướng quân, ngài làm như vậy không ổn. Tội nặng bậc một xử phạt như vậy, có phải có chút quá đáng rồi không?

Bối Lý cũng nói:

-Tướng quân, mấy người Alan chỉ là dựa theo mệnh lệnh của chúng tôi làm việc, lỗi không phải của họ. Còn nữa, thầy của Trung sĩ Alan là Nguyên soái Ôn Toa Bối Lạc, còn Hoắc Ân là ông ngoại của cậu ấy. Tướng quân nếu muốn xử tử cậu ấy, phải suy xét xem nên giải thích thế nào với Nguyên Soái và Bối Tư Kha Đức?

Mắt phải còn lại của Lỗ sâm bắn ra ánh sao, gật đầu nói:

-Thượng tá Bối Lý, xem ra tiểu cô nương Ôn Toa Bối Lạc kia dạy dỗ các ngươi cũng không tệ nhỉ, lại dám ngang nhiên chống đối cấp trên. Thôi đi, ta nể mặt Nguyên soái Tham Lang và Hoắc Ân. Tội chết có thể miễn nhưng mấy người bọn họ bị tước quan hàm, giáng xuống làm binh. Ngươi có ý kiến gì không?

Bối Lý hừ một tiếng, An Đồ nhìn ông ta lắc đầu, ra hiệu không cần xung đột thêm vào lúc này.

Bối Lý mới gật đầu lên tiếng:

-Toàn bộ nghe theo tướng quân chỉ bảo.

Lại quay đầu lại nói:

-Mấy người các ngươi, lui xuống đi.

Alan nhìn Lỗ Sâm một cái thật sâu, lúc này mới cùng hai người kia rời đi.

Trong hình chiếu, Lỗ Sâm vội ho một tiếng:

-Được rồi, kế tiếp vẫn là nói chuyện căn cứ đi. Thượng tá Bối Lý, chúng ta gần đây đang chuẩn bị tổ chức cuộc tấn công Liệt Hỏa Địa Tâm lần hai. Ngươi xem, việc này trọng đại, vào lúc này, ta nghĩ Tử Vong Truyện Bá không thể nào chia thêm binh lực viện trợ cho các ngươi nữa rồi. Hơn nữa đánh hạ căn cứ chẳng qua là đám Ma Nhân ngoại bộ không ra gì tứ tán khắp nơi, ta nghĩ còn có thể làm khó được mấy người Thiên Lang Tinh các ngươi sao?

Cái gọi là ngoại bộ, chính là ngoài mười bộ Đao Ma ra, còn lại gọi chung là bộ lạc. Mặc dù Ma Nhân ngoại bộ không so được với mười bộ, nhưng rõ ràng hiện tại dựa vào số lượng Đao Ma trên căn cứ thì nhiều hơn số quân đội Liên bang, cách làm này của Lỗ Sâm, vô cùng bất nghĩa.

-Đương nhiên, bất kể thế nào, ta và ngươi cũng là đồng bào, ta không thể nào thật sự khoanh tay đứng nhìn. Cho nên ngươi xem, ta đã điều khiển quân Biên Nhung tới chi viện, đại khái ba ngày sau sẽ tới. Đến lúc đó, do các ngươi thống nhất chỉ huy.

Lỗ Sâm buông tay, mỉm cười nói.

Truyền tin kết thúc.

Bối Lý phất phất tay:

-Thiếu tá Lư Đạt, ngươi đang bị thương, lui xuống nghỉ ngơi trước đi.

-Cảm ơn Thượng tá quan tâm.

Lư Đạt mỉm cười rời đi.

Chờ y rời khỏi, Đường Ni vẫn luôn im lặng cuối cùng cũng bộc phát.

Thượng tá gầm lên:

-Thật đáng hận! Đây được coi là gì? Đầu tiên định xử tử người của chúng ta, sau đó lại lấy quân Biên Nhung đến xua đuổi chúng ta. Lão hồ ly Lỗ Sâm này đúng là giỏi tính toán, quân đội chủ lực bất động lại thực hiện hiệp ước thời chiến của quân đội Liên bang, không để lại chút nhược điểm nào.

-Người của cựu đảng vốn đã không đơn giản, huống chi là người đã lăn lộn nửa đời người trên quan trường và trong quân đội, như Lỗ Sâm thì lại càng khó động vào.

Thượng tá An Đồ duỗi ngón tay khẽ đẩy gọng kính:

-Điều thú vị là thái độ của lão đối với Trung sĩ Alan, nếu bảo lão ta không biết thân phận của Alan thì đánh chết ta cũng không tin.

-Lão đang thăm dò mấu chốt của chúng ta, cùng với thái độ của nguyên soái đối với Alan.

Thượng tá Bối Lý khoanh tay:

-Nếu chúng ta không bảo vệ Alan chỉ có thể cho thấy Alan đối với nguyên soái có cũng được mà không có cũng chẳng sao. Khi đó Lỗ Sâm có thể lấy người của chúng ta khai đao lập uy, nói sâu xa hơn thì lão sẽ gieo một cái hạt bất hòa giữa Bối Tư Kha Đức và Thiên Lang Tinh. Giống như An Đồ nói, Lỗ Sâm không đơn giản, một mũi tên trúng nhiều đích. Chúng ta với lão cùng ở trên chiến trường phải phòng bị cẩn thận.

-Ta cứ nghĩ Nguyên soái và cựu đảng đã đạt được thỏa thuận rồi, xem ra không phải như vậy.

Đường Ni lắc đầu.

-------

Mỗi ngày 3 chương, 20 KP tặng độc giả 1 chương (tối đa 5 chương)

ĐỀ CỬ và đẩy KIM PHIẾU để nhóm dịch có động lực bạo chương nhé!

Bạn đang đọc Tận Thế Biên Giới (Bản dịch) của Thần Nhiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 26

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.