Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Gặp Lại Cô Giáo

Phiên bản Dịch · 1563 chữ

Chương 288: Gặp Lại Cô Giáo

------

Truyenyy.com

Nhóm dịch: Bánh Bao

------

-Còn bây giờ, chỉ có thể dùng tạm cái này vậy.

Alan cởi giáp cánh tay ra, kiểm tra lại lần nữa, sau khi xác nhận giáp cánh tay và Tự Liệt đều không có gì dị thường, mới bỏ chúng vào trong rương. Sau đó ngẫm nghĩ một lúc, mới viết lên trên rương cái tên “Liệt Hoả Quyền Sáo”.

-Vậy còn Bố Lạc Y thì sao?

Lộ Thiến nhìn đôi trọng phủ còn lại được đặt trên bàn làm việc.

-Tạm thời có hai phương án.

Alan mở hai bản vẽ thiết kế ra:

-Một cái là Tự Liệt “Phá Thuẫn Giả”, cái kia là “Man Hùng Chi Lực”. Phá Thuẫn Giả có thể giúp công kích của Bố Lạc Y tăng thêm độ phá giáp, đây là một năng lực mang tính phụ trợ. Man Hùng Chi Lực thì cường hoá thêm một phần lực lượng của anh ta, nếu như không có gì ngoài ý muốn, Tự Liệt này có thể gia tăng hai mươi lăm phần sức mạnh cho Bố Lạc Y. Cả hai Tự Liệt đều sử dụng Nguyên ngọc của gấu điên xám, vì thế tôi đang nghĩ xem dùng cái nào thì tốt hơn.

-Tôi cảm thấy hẳn nên chọn Man Hùng Chi Lực.

Lộ Thiến chớp mắt.

-Xin rửa tai lắng nghe.

Alan buông lỏng tay.

Lộ Thiến nói:

-Phá Thuẫn Giả tuy có thể gia tăng độ phá giáp, nhưng anh đừng quên, cái có được chính là năng lực khắc chế thuộc loại phụ trợ khác. Ngược lại, Man Hùng Chi Lực tăng cường lực lượng trụ cột nhất, loại tăng cường này có lợi ích bao trùm tất cả các kỹ năng khác của Bố Lạc Y, không phải tốt hơn so với Phá Thuẫn Giả sao?

Alan gật đầu:

-Nghe cô vừa nói, quả thật là thế. Vậy thì dùng Man Hùng Chi Lực đi.

Nói xong liền đánh một dấu chữ V lên trên bản thiến kế của Man Hùng Chi Lực.

-Anh cũng đã thiết kế xong võ khí ma năng của hai người bọn Uy Lợi Khắc, lúc nào mới làm một cái cho tôi đây?

Lộ Thiến mở lời.

Nghe xong, Alan tỏ vẻ tức giận nhìn cô:

-Nếu tôi đoán không lầm, súng ngắn tự động cô đang dùng là một loại Nguyên khí nhỉ? Đã có Nguyên khí trong tay, còn cần võ khí ma năng gì nữa chứ.

Lời hắn nói đều là sự thật, uy lực của Nguyên khí hơn xa võ khí ma năng đồng cấp.

Lộ Thiến cảm thấy bất ngờ:

-Anh cũng biết Nguyên khí?

-Thầy Hưu Đốn từng nhắc qua.

Alan cầm khuôn mẫu cơ sở, bắt đầu thiết kế Đạo Năng Xu Trận lên trên.

Lộ Thiến tựa vào bàn làm việc:

-Khẩu súng trong tay ta là Phá Diệt Kim Tường Vi, có ba cấp uy năng là phá thuẫn, phá ma và phá diệt. Với chút xíu Nguyên lực của ta hiện giờ chỉ có thể dùng được năng lực cấp phá thuẫn mà thôi, còn có một khẩu là Cứu Thục Bạch Linh Lan.

Cô nhún vai:

-Thuộc tính của Bạch Linh Lan không tương hợp với ta, ta chẳng cách nào khu động nó được.

Alan trong lòng chợt động:

-Đi theo tôi.

-Làm gì?

Lộ Thiến tò mò.

Alan cười mà không đáp, trông vẻ thần bí. Hai người rời khỏi căn cứ, đến một nơi đất cao. Gió đang thổi mạnh, cả mái tóc bạch kim của Alan bay lên như lửa trắng.

Hắn quay người lại, tay sờ xuống bên đùi, Ác Ma Lễ Tán liền tới tay:

-Đây là Nguyên khí của tôi.

-Hả....?

Lộ Thiến giật mình nhìn dao găm trên tay Alan:

-Nó là Nguyên khí?

-Nó gọi là Ác Ma Lễ Tán, đây là hình thái bình thường. Còn đây, cái này là trạng thái thức tỉnh thứ nhất.

Nguyên lực rót vào dao găm, Ác Ma Lễ Tán trên tay Alan lập tức biến thành hình thái đoản đao Tiên Huyết Tán Ca. Alan đảo nhẹ đoản đao, mũi đao màu đỏ sậm vẽ ra một vầng sáng đỏ tươi dưới ánh mặt trời mãnh liệt của Minh Vực tinh.

Lộ Thiến khó tin bước tới, nhìn đoản đao trên tay Alan:

-Trời ạ, Nguyên khí có thể biến hình vô cùng hiếm thấy. Ngay cả Vô Tận Pháo Đài của cô giáo Ôn Toa Bối Lạc kia của anh cũng chỉ có thể tiến hành điều chỉnh biến hoá ở một số cục bộ dựa trên cơ sở vỗn có, loại biến hoá hình thái hoàn toàn giống chuôi đao trên tay anh, tôi cũng lần đầu được thấy đấy.

-Anh làm sao có được nó vậy?

Lộ Thiến ngẩng đầu.

Alan giải trừ dáng dấp thức tỉnh của Ác Ma Lễ Tán, thu hồi thanh dao găm vào trong vỏ dao bằng da:

-Là mẹ của tôi đưa cho, nghe nói, đây là cha tôi đưa cho mẹ.

-Cha? Vậy cha của Alan là người nào? Có thể có được Nguyên khí, nhất định không đơn giản!

Alan lắc đầu:

-Câu hỏi này tôi cũng không trả lời được, trước mắt cũng chỉ có một số manh mối nhỏ mà thôi.

Lộ Thiến gật đầu an ủi:

-Không sao, sớm muộn gì cũng sẽ tra rõ được thôi.

-Ừ

-Việc ấy...

Hai tay Lộ Thiên bắt lại ở phía sau, chân giẫm giẫm một hòn đá nhỏ trên mặt đất, giọng nhè nhẹ:

-Cảm ơn anh, Alan.

Alan ngạc nhiên:

-Cảm ơn tôi cái gì?

-Cảm ơn anh đã tin tưởng ta.

Ánh mắt của Lộ Thiến dừng lại trên Ác Ma Lễ Tán:

-Xưa nay, Nguyên khí đều là bí mật lớn nhất của mỗi người sở hữu nó, đặc biệt là khi người có nó chưa đủ lớn mạnh, không ai chịu để lộ tin tức này. Anh cả Nguyên khí cũng chịu nói ta nghe, đây không phải tin tưởng thì là gì?

Alan nhún vai:

-Cô không phải cũng kể chuyện của Kim Tường Vi cho tôi nghe sao.

-Cái đó không giống.

Lộ Thiến nhíu mày:

-Cho dù ai nấy đều biết trên tay của tôi là Kim Tường Vi cũng chẳng ai dám cướp.

Alan ngẫm lại cũng đúng, dù sao Lộ Thiến là người trong Hoàng gia của Ngải Đạt Hoa tinh. Cướp đi Kim Tường Vi khác gì đối địch với cả Ngải Đạt Hoa tinh, hẳn không kẻ nào ngốc nghếch đến vậy.

Tuy nhiên, nói đi cũng phải nói lại, từ sau khi Alan khẳng định Ác Ma Lễ Tán trong tay mình là Nguyên khí, hắn cũng chỉ nói cho mình Lộ Thiến biết, về phần những bạn bè thân thiết khác như A Đại Nhi, Lai Ngang và Kim Liên Thành, thì một chữ cũng chưa từng nhắc đến.

Có lẽ là vì Lộ Thiến là người bạn đầu tiên hắn kết giao khi đến Babylon, hai người lại đã từng cùng nhau trải qua những sự tình kia ở Lôi Đài Tử Vong, cho nên trong lòng Alan, hắn đặc biệt tin tưởng cô.

Hai người cùng im lặng nhưng ánh mắt nhìn nhau đủ để chứng minh hết thảy, hơn cả trăm vạn lời nói.

Một chiếc xe việt dã xuất hiện phá vỡ đi không khí có vẻ hơi mờ ám này, Lộ Thiến oán hận trừng mắt nhìn về người trên xe, thầm trách trong lòng người tới thật không đúng lúc. Thượng tá Bối Lý trên xe bị Lộ Thiến trừng mắt lập tức hiểu chuyện nhưng chỉ có thể bất đắc dĩ cười trừ.

Xe đậu lại ở nơi cách hai người không xa, Bối Lý phất tay:

-Đều lên đây đi. Trung sĩ Alan, Nguyên soái muốn gặp cậu.

-Biết lựa thời điểm ghê.

Lộ Thiến lầm bầm.

Alan cười một tiếng, kéo tay cô:

-Đi thôi, cũng cần phải trở về rồi.

Trở lại căn cứ, Alan lập tức đi vào sân thượng của lầu chỉ huy căn cứ. Đây là nơi cao nhất của toàn bộ căn cứ, có thể quan sát cả căn cứ, thậm chí cả vùng đất Huyết Ưng. Alan vừa tới sân thượng, một trận gió to đã táp thẳng vào mặt, cuốn theo lớp bụi nhỏ vụn khiến hai má của Alan có chút rát. Đã chạng vạng tối, mặt trời ở Minh Vực tinh có vẻ lớn hơn hẳn, vắt ngang đường chân trời phía tây, trông như một quả cầu lửa khổng lồ muốn đốt trụi mọi thứ, nhuộm trời cao thành một mảng đỏ tươi.

Ôn Toa Bối Lạc khoanh tay đứng ở mép sân thượng, gió to thổi bộ quân trang dài khoác trên người cô cùng mái tóc tím tung bay phấp phới. Ánh trời chiều chiếu lên người của Ôn Toa Bối Lạc thành một cái bóng dài, để lại trong tầm mắt của Alan một bóng ảnh ngược sáng. Nhìn vào cái bóng ấy, Alan luôn cảm thấy cô giáo này của mình có vẻ có chút cô độc.

-------

Mỗi ngày 3 chương, 20 KP tặng độc giả 1 chương (tối đa 5 chương)

ĐỀ CỬ và đẩy KIM PHIẾU để nhóm dịch có động lực bạo chương nhé!

Bạn đang đọc Tận Thế Biên Giới (Bản dịch) của Thần Nhiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 37

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.