Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hội Trưởng Lão (1)

Phiên bản Dịch · 1495 chữ

Chương 222: Hội Trưởng Lão (1)

------

Truyenyy.com

Nhóm dịch: Bánh Bao

------

Hải Tân cúi đầu, im lặng không nói.

Tranh giành quyền lực, xưa nay đều là máu tanh và tàn khốc.

Bất luận là Tổng thống Liên Bang hay tộc trưởng gia tộc, ai dám nói trên tay mình không nhuốm đầy máu tươi của những kẻ cạnh tranh?

Ví dụ như Hoắc Ân, nếu ông không giết chết mấy người anh em ruột của mình, sao ngồi lên được vị trí hiện tại.

Ở bên cạnh bức vẽ của cha Hoắc Ân có một khung ảnh trống.

Trong khung ảnh không có bức tranh nào, chỉ có một bảng tên nho nhỏ ở phía dưới, bên trên viết tên của Hoắc Ân.

Đây là khung tranh dành sẵn cho ông, khi ông qua đời, bức vẽ đã được chuẩn bị sẵn sẽ được gắn lên khung ảnh này.

Hoắc Ân giơ tay, sờ sờ bức tường trống bên cạnh khung ảnh:

-Hy vọng vị trí phía sau ta sẽ là bức hoạ của Alan.

Đầu của Hải Tân cúi càng thấp hơn cũng cố gắng khiến mình không nghe được lời nói vừa rồi của Hoắc Ân.

Cho dù lão cũng rất yêu mến tiểu thiếu gia Alan nhưng một ngày Alan chưa tiến vào danh sách thừa kế, lão vẫn phải duy trì lập trường hiện tại, đồng thời tận lực tránh việc vô ý lộ ra một số tin tức từ miệng mình.

Thân là quản gia của gia tộc, Hải Tân rất rõ ràng lời nào mình có thể nói, lời nào thì phải chôn chết trong bụng.

Cửa lớn mở ra, tiếng bước chân trầm nặng vang lên, Hoắc Ân quay đầu lại, một bóng người cao như ngọn núi nhỏ chiếm trọn tầm mắt.

Người nọ trông như một con gấu chó nặng nề, bước chân di chuyển khó khăn, hai tay mở ra, nét mặt hồng hào kêu lên:

-He he, Hoắc Ân. Tộc trưởng kiêm người anh em thân yêu của tôi ơi, năm năm không gặp, ông chả thay đổi chút nào. Thật khiến người ta ganh tị mà, năm đó sao ông không bị lưỡi đao của Ma Nhân chém đầu luôn nhỉ, nếu không bây giờ tôi sẽ chẳng cần mỗi lần gặp nhau đều bị đôi mắt sáng quắc của ông nhìn thấy cái thân hình không ngừng lên ký của tôi rồi.

-Ai Đức Lý Khắc chết bằm, tốt nhất ông nên quản cái miệng mình cho tốt. Nhìn thân hình này của ông, tôi thật nghi ngờ mạch máu trong người ông chứa toàn dầu chứ không phải máu tươi nữa.

Hoắc Ân cũng cười to, ôm tượng trưng lão mập một cái.

Dù sao thân thể của đối phương to bự như vậy, hai tay của Hoắc Ân chẳng cách nào khép lại được.

Hải Tân cũng đi tới, hạ thấp người hướng về lão mập:

-Rất vui gặp lại ngài, Ai Đức Lý Khắc tiên sinh, ngài có vẻ vẫn rất khoẻ mạnh.

Ai Đức Lý Khắc vui vẻ vỗ vỗ Hải Tân rồi nói với Hoắc Ân:

-Ông xem Hải Tân tiên sinh người ta kìa, đây mới gọi là thăm hỏi ân cần. Đâu có giống ông vừa gặp đã trù ẻo tôi.

Hoắc Ân lắc đầu bật cười:

-Đó chẳng qua là ông không hiểu được sự quan tâm của tôi thôi.

-Tộc trưởng Hoắc Ân nói không sai, Ai Đức Lý Khắc, độ hài hước của ngươi nếu nhiều được như mỡ trên người ngươi, chúng ta đều sẽ rất vui mừng đó.

Sau lão mập Ai Đức Lý Khắc là một lão nhân gầy ốm khoanh tay bước vào.

Thân người của lão còng xuống, làn da vàng vọt dán sát lên gương mặt trông như bộ xương khô.

Khi lão nói chuyện sẽ lộ ra hàm răng vàng khè đã bị mòn hơn phân nửa, những điều này khiến lão trông như cương thi mới bò ra từ mộ phần.

-Hoan nghênh chú đến, chú Bối Khắc.

Hoắc Ân gật gật đầu.

Ai Đức Lý Khắc thì thu hồi nét tươi cười, giọng lạnh lùng:

-Rất vui còn có thể gặp lại chú, chú Bối Khắc. Cháu cứ nghĩ năm nay chú không đến được nữa, không nghĩ tới chú vẫn chưa vào quan tài cơ đấy.

-Ngươi yên tâm đi, Ai Đức Lý Khắc. Ngày nào mà ta chết, nhất định sẽ gửi thông báo phát tang cho ngươi.

Dường như không hề đặt lời bất kính của tên mập mạp trong lòng, lão nhân lập tức ngồi xuống chiếc ghế gập đầu tiên bên tay trái.

Mí mắt của Ai Đức Lý Khắc giật giật, thân thể loạng choạng đi về phía đối diện của lão nhân, cố gắng nhét thân thể của mình xuống cái ghế gập mà hai người cũng có thể ngồi lọt.

Tên mập mới vừa vào chỗ, ngoài cửa lại có một nhân ảnh tiến vào.

Tuổi tác của y tương đương với Hoắc Ân nhưng mặc một bộ lễ phục cực kỳ chói mắt, một đầu tóc xoăn cực kỳ khoa trương như để gây sự chú ý.

Người đàn ông xoay xoay cây quải trượng màu vàng kim trong tay lại thêm một đống nhẫn gắn đủ các loại bảo thạch đeo khắp mười ngón tay, tất cả càng khiến y nhìn như nhà giàu mới nổi nào đó dưới mặt đất.

Nhưng cái tên nhìn như không có tư cách này, lại đích thật là một trong những trưởng lão của Bối Tư Kha Đức - Thái Nhĩ.

Thái Nhĩ dùng tay vuốt vuốt cặp râu cá trê được tỉa tóm tỉ mỉ của mình:

-Xem ra năm nay tôi tới trễ rồi, Ai Đức Lý Khắc và chú Bối Khắc, sao các người vẫn chưa chết vậy, thật khiến tôi đau lòng mà.

Ai Đức Lý Khắc và Bối Khắc đều hừ một tiếng trầm đục, Hoắc Ân hướng về Hải Tân lắc lắc đầu, cả hai chỉ có thể bất đắc dĩ cười cười.

Đến đây, ba vị trưởng lão quan trọng nhất trong tông tộc chi thứ đều đã tới đủ.

Ai Đức Lý Khắc béo ú, Bối Khắc già cả, Thái Nhĩ tóc xù có thể nói là ba người có ảnh hưởng nhất của chi bên.

Ai Đức Lý Khắc kinh doanh một vương quốc vận chuyển ở khu vực số 3 mặt đất.

Ông ta lũng đoạn tất cả nghiệp vụ như vận chuyển hàng hóa, vận chuyển tàu thuyền, vận chuyển hàng không khu vực này, đến cả quản chế phẩm của Liên bang cũng thường xuyên xuất hiện trong danh sách vận chuyển của công ty Ai Đức Lý Khắc.

Trong tay Ai Đức Lý Khắc có hơn một trăm ngàn người phục vụ, trên là nhân vật quan trọng của Liên bang, dưới là công nhân mặt đầy dầu mỡ, đúng là muôn hình muôn vẻ đủ kiểu người mới cấu thành vương quốc vận chuyển khổng lồ nhưng chặt chẽ này.

-Không có nơi nào mà tay ta không vươn đến.

Đây là câu cửa miệng của Ai Đức Lý Khắc, ông ta chẳng khác gì ông vua không ngai của khu vực số 3, cũng là khu vực hành chính có thế lực khổng lồ nhất trên mặt đất của Bối Tư Kha Đức.

Đương nhiên, Ai Đức Lý Khắc có thể ngồi ở vị trí hiện tại, có thể sống đến hiện giờ trên con đường tranh quyền đoạt lợi cũng là nhờ có sự hậu thuẫn sau lưng của Hoắc Ân.

Trong hơn năm mươi năm từ khi vương quốc vận chuyển của Ai Đức Lý Khắc thành lập đến khi ổn định, chủ nhà của Bối Tư Kha Đức cũng đầu tư vào đây không ít nhân lực vật lực.

Đây là một cuộc đấu tranh lâu dài trải qua hai đời người, vì vậy giữa Hoắc Ân và Ai Đức Lý Khắc cũng hình thành tình hữu nghị sâu sắc.

Đó là sự hòa trộn giữa huyết mạch, tình nghĩa và lợi ích, là tình cảm phức tạp không thể phân chia.

Bối Khắc già cả là chú của Hoắc Ân, một trong những người có bối phận khá cao trong Hội trưởng lão.

Địa bàn của lão ở khu vực số 8, trong thế giới đen tối của khu vực hành chính đó, cái tên đồ tể Bối Khắc có thể khiến đứa trẻ đang khóc lập tức im bặt.

Bối Khắc là một trong những nhà cung cấp thuốc phiện lớn nhất của mấy khu vực hành chính đó, con đường lão từng đi có thể dùng từ gió tanh mưa máu để hình dung.

-------

Mỗi ngày 3 chương, 20 KP tặng độc giả 1 chương (tối đa 5 chương)

ĐỀ CỬ và đẩy KIM PHIẾU để nhóm dịch có động lực bạo chương nhé!

Bạn đang đọc Tận Thế Biên Giới (Bản dịch) của Thần Nhiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 39

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.