Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Theo Dấu

Phiên bản Dịch · 1500 chữ

Chương 197: Theo Dấu

------

Truyenyy.com

Nhóm dịch: Bánh Bao

------

Mặt trực đao chỉ còn tàn dư lại một ít vết máu, dùng vải lau cái là khôi phục sự sạch sẽ.

Cất đao vào vỏ, Alan rút ra Ác Ma Tán Dương bên hông, móc một con ngươi của thằn lằn khổng lồ ra.

Sau đó lôi một chiếc dạng như bút điện tử trên người ra, ấn một cái vào nắp bút, đầu bút lập tức hiện ra.

Mấy ánh sáng Laser từ góc độ khác nhau chiếu qua quái nhãn thằn lằn khổng lổ, tiếp đó trước đầu bút hình thành một bản đồ tin tức điện tử hình mắt thằn lằn.

Bên cạnh bản đồ xuất hiện vài dòng chữ nhỏ, đó là lời giới thiệu đơn giản về thằn lằn khổng lồ nhiều mắt.

Cây bút điện tử trên tay Alan thực tế là máy thu thập tin tức về mẫu sinh vật, vốn dĩ chủ yếu dùng cho công tác nghiên cứu vật chủng.

Nhà Uy Liêm thì dùng để gắn liền thân phận của người sử dụng và liên kết vị trí đầu cuối kho tin tức của doanh địa dừng nghỉ của gia tộc mình.

Sau khi giết chết chủng nguy hiểm sẽ dùng thứ này quét hình bộ phận đặc trưng của chúng, những thông tin này được ghi chép lại và dùng trong lần thống kê cuối cùng.

Lúc này, trong kho tin tức của cuộc đi săn thu năm nay, dưới tên Alan đã ghi chép lại hai con thằn lằn khổng lồ nhiều mắt, ba con sói dữ.

Còn những người khác, ghi chép vẫn là không!

Vốc một vốc nước suối lạnh lên mặt, rửa sạch vết máu dính từ chủng nguy hiểm.

Sau khi rửa sạch vết máu trên người mình, Alan mới mặc lại quần áo và yên lặng đề phòng xung quanh.

Sau đó mới lấy ra một hộp đồ hộp từ ba lô, cậy ra, dùng Ác Ma Tán Dương lấy ra một miếng thịt từ trong đó, cứ như vậy vứt vào miệng từ từ nhai.

Alan ngồi bên suối, tầm mắt đều là cây cối cao to…

Trong khoang mũi tràn ngập hơi thở tươi mát đặc trưng của núi rừng, đặc biệt là khi vào mùa thu mát mẻ, mùi vị của núi rừng rất tinh khiết khiến Alan quên việc đi săn, quên đi Babylon.

Hắn nhắm mắt lại, để tâm hồn đắm sâu vào trong không khí tĩnh lặng của núi rừng.

Có cơn gió thổi qua, lay động lá cây, phát ra những tiếng xào xạc.

Đó quá trình sự hô hấp của rừng cây.

Alan về với rừng, có cảm giác như cá về sông suối, chim sải cánh tung bay trên không.

Đây là sân nhà của hắn, là trời đất của hắn, vì vậy hắn không hề kháng cự lần đi săn này.

Thậm chí không chịu được sự lề mề của Lai Ngang, sáng sớm ngay cả bữa sáng cũng không ăn đã đi vào rừng.

Hắn tiến quân thần tốc đi thẳng đến khu vực cấp B.

Trên đường đi giết được mấy con vật của loài nguy hiểm, như mùi thịt thối dụ thằn lằn khổng lồ mắc bẫy, chính là Alan lấy máu thịt của sói dữ gia công ra.

Thông qua một số xúc tác vi khuẩn của thực vật dã sinh sẽ khiến thịt sói dữ mới chết không lâu phát ra mùi thịt thối, từ đó dụ dỗ một số con mồi có thức ăn chính là thịt thối, đây chẳng qua là một trong những kỹ năng sinh tồn ở dã ngoại mà Alan rèn luyện ra.

Alan chuẩn bị nghỉ ngơi một lát.

Theo tốc độ này, chỉ cần ba ngày nữa, hắn đã có thể đi vào khu vực cấp E.

Sói dữ, thằn lằn khổng lồ nhiều mắt đều không phải là con mồi mà Alan ưng ý, hắn muốn giết một con gấu bạo chúa băng tuyết.

Sau đó lấy da gấu săn được tặng cho Hoắc Ân.

Trời lạnh rồi, Hoắc Ân có lẽ cần đến một chiếc áo khoác làm từ da gấu hoặc trải một tấm thảm da gấu trong thư phòng của mình.

Là một trong số những người thân ít ỏi của hắn ở trên đời này, Alan luôn hy vọng Hoắc Ân có thể sống tốt một chút, cho dù là với thân phận của tộc trưởng Bối Tư Kha Đức, có lẽ ông không để ý đến một tấm da lông gấu bạo chúa.

Ngay cả Alan cũng không phát giác ra, từ sau khi Lan Ny qua đời, ông ngoại Hoắc Ân này đã dần đi vào lòng hắn.

Có người nhà mới không cảm thấy cô đơn.

Đột nhiên, tâm hồn chìm đắm trong trời đất núi rừng của Alan đột nhiên động đậy, tiếp đó sau lưng vang lên một hồi tiếng chim vỗ cánh, mấy con chuột đất và thỏ tuyết chui ra từ trong đống cỏ khô, đi qua người Alan.

Alan lập tức vác ba lô, cầm trực đao lên, vài cú nhảy lên xuống đã vượt qua khe suối, chui vào trong rừng.

Tìm một cây sam to cao, Alan giống như linh hầu nhanh chóng trèo lên thân cây khô thẳng.

Đợi đến khi hắn tìm được chỗ ẩn núp trong tán cây vàng óng, liền ẩn hiện nghe thấy tiếng người truyền từ bờ sông bên kia.

Xuyên qua khe hở ở cây, tầm nhìn của Alan rất rộng, miễn cưỡng nhìn thấy bóng dáng hai người xuất hiện ở gần khe suối mà hắn dừng lại ban nãy.

Đó là hai người đàn ông, người bên trái giống như tảng núi thịt, trên khuôn mặt béo ú, thịt thừa chen chúc khiến ngũ quan bị dồn vào một chỗ, đặc biệt là đôi mắt gần như híp cả vào.

Đầu trọc lóc, có một hình xăm từ trên đỉnh đầu xuống đến cổ, cùng với thịt mỡ rung lắc của tên béo, hình xăm ma thú gì đó tựa như một con vật sống động đậy không ngừng.

Thời tiết đã dần lạnh, tên béo vẫn để trần nửa người trên, chỉ có hộ giáp bao bọc lấy ngực và vai.

Trên hộ giáp có hình vẽ đường vân đạo năng, mấy phiến giáp mỏng có hay không không quan trọng đó có lẽ là loại công cụ phòng vệ ma năng nào đó.

Còn về người bên phải thì thân hình tầm trung, tay chân thon dài, cạo trọc hai bên đầu chỉ để lại một luống tóc nhuộm màu đỏ tươi ở giữa, không khác gì cái mào gà.

Trên người mặc trang phục chiến thuật màu đen, hai tay vòng lấy một cây trường mâu gác ở sau cổ.

Thân mâu có đường vân đạo năng màu bạc trắng, hiển nhiên đó là một vũ khí ma năng.

Hai người đàn ông có trang bị ma năng đến bên suối, tóc mào gà “a” một tiếng:

-Hình như để mất dấu người đó rồi.

Tên béo ngổi xổm xuống đất, giống như chó săn đang đánh hơi dưới đất, phút chốc liền đi đến chỗ Alan nghỉ ngơi trước đó.

Chỉ vào bãi đá nhỏ bên suối:

-Hắn chắc chắn đã đến đây. Mùi vị đến đây liền biến mất, có lẽ là ở bên kia suối.

-Đều tại mày, lề mà lề mề, nếu không chúng ta đã đuổi kịp tiểu tử đó từ lâu rồi.

Tóc mào gà phàn nàn.

Tên béo cười ngây ngô, sờ đầu:

-Tốc độ của mày nhanh, sao không thấy một mình mày đuổi theo. Vì vậy bớt nói nhảm đi, không có tao, mày chưa chắc đã tìm được đến đây.

-Vâng vâng vâng, mày là chuyên gia truy tìm dấu vết mà. Lần này tao phải xem mày giải thích thế nào với thiếu gia Địch Á Ca, trước đó còn cứ luôn mồm khoác lác mình là cao thủ chứ.

-Cao thủ cũng có lúc thất thủ mà, hơn nữa cuộc săn mới bắt đầu, cơ hội có đầy, cũng không cần nhất thời vội vàng.

Tên béo đột nhiên hơi hé mắt ra, khóe mắt bắn ra sự hung tàn:

-Huống hồ phần săn bắt thú vị nhất chính là truy đuổi con mồi. Nếu dễ dàng để tao tìm được tên tiểu tử đó, thế thì chả vui chút nào.

-Tao chỉ cần nhanh chóng làm xong việc để lấy tiền thưởng chỗ thiếu gia Địch Á Ca.

Tóc mào gà lắc đầu:

-Thiếu gia cũng thật là, đối phó với một tiểu từ như thế này, có cần thiết vừa sáng ra đã đuổi chúng ta ra không chứ.

-------

Mỗi ngày 3 chương, 20 KP tặng độc giả 1 chương (tối đa 5 chương)

ĐỀ CỬ và đẩy KIM PHIẾU để nhóm dịch có động lực bạo chương nhé!

Bạn đang đọc Tận Thế Biên Giới (Bản dịch) của Thần Nhiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 42

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.