Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đấu Giá

Phiên bản Dịch · 1549 chữ

Chương 176: Đấu Giá

------

Truyenyy.com

Nhóm dịch: Bánh Bao

------

Ốc Đức thu lại tiếng cười, đồng hành cùng Alan, chỉ vào một số nô lệ, nói:

-Cậu phải hiểu, bọn họ là hàng hóa. Đặc biệt là những nữ nô này, mọi người mua bọn họ là để mua vui. Bọn họ sẽ không quan tâm những cô gái này có gì đáng thương, bọn họ cũng chỉ muốn vui vẻ mà thôi. Cho nên cậu nhìn xem, một cô gái biết cười, sẽ dễ bán hơn một người chỉ biết khóc lóc...

-Còn nữa, chỉ cần có thể bán được, thì cuộc sống của cô ta sẽ tốt hơn so với trước kia. Biết không, không phải tất cả nô lệ đều là bị bắt giữ tới, có một số người là tự nguyện trở thành nô lệ. Chỉ cần có cơ hội sẽ bán mình tới Babylon, giống những những đồng bọn đó của cậu vừa rồi, nếu có thể bán cho bọn họ, cho dù một thời gian ngắn không khơi dậy được hứng thú cho chủ nhân, như vậy bọn họ cũng không sao cả, được ở lại gia tộc làm thị nữ. Người có thủ đoạn hơn một chút sẽ cấu kết với một số quản sự nam trong gia tộc hoặc gả cho hộ vệ nào đó. Bất kể thế nào, cuộc sống như vậy tốt hơn mười lần so với trên mặt đất.

Ốc Đức buông tay:

-Cho nên cậu nhìn xem, chỉ cần có thể bán mình ra, đừng nói đùa, cho dù bảo bọn họ làm ra những động tác không hay, bọn họ cũng sẽ làm theo. Dù sao, cũng liên quan tới sinh tồn.

-Vậy ngài Ốc Đức đây cũng là tới mua... Nữ nô sao?

Alan hỏi.

Ốc Đức lắc đầu:

-Tôi đã tuổi này rồi, không chịu nổi mấy sự giày vò từ mấy cô gái nữa. Hơn nữa, ai nói với cậu hội giao dịch chỉ có nữ nô? Hàng hóa nơi này có đủ các thể loại, có nữ nô, nam nô, còn có người đen.... Hắc, chính là tiểu nô lệ, thậm chí, có một số tên có phương pháp còn có thể bắt được nô lệ dị tinh. Đương nhiên, đó là mặt hàng cao cấp.

-Tôi chủ yếu là tới xem những người Đen nhỏ tuổi, Uy Lợi Khắc bị cậu mang đi rồi, mấy người còn lại cũng đường ai nấy đi. Tôi cũng phải bồi dưỡng một nhóm người mới, nếu không biển hiệu Lão Tượng Thụ sẽ phải dỡ xuống mất.

Lúc này Ốc Đức làm động tác kỳ quái, ông nhấc chân đá ra sau nhưng phía sau ông ta rõ ràng không có gì. Đột nhiên có một nô lệ từ quầy hàng trên đường nhào về phía Ốc Đức mà hét lớn:

-Mua tôi đi, chủ nhân, tôi có thể làm rất nhiều việc.

Vì thế chân kia vừa đạp ra, đã trúng ngay bắp chân của nô lệ, nô lệ bị đá ngã trên mặt đất, sau đó bị mấy hộ vệ thân thể khỏe mạnh của chủ nô kéo trở về.

Ốc Đức nói:

-Loại hàng hóa không bằng hạng ba như ngươi, ta không có hứng thú!

Alan nhìn thấy, như thoáng suy tư.

Ông lão trước mắt nhìn như bình thường, quả nhiên lại là cao thủ giấu tài không để lộ.

Vừa rồi một cước như biết trước kia, chứng minh lão Ốc Đức vẫn luôn duy trì cảnh giác với hoàn cảnh xung quanh.

Người giống như vậy, nếu muốn tấn công ông ta thật sự là một chuyện nực cười.

-Tôi đi bên này, cậu cứ chậm rãi du ngoạn nhé, Alan! Chúc cậu một buổi tối vui vẻ.

Ông lão gõ gõ cái tẩu, dứt lời, liền hai tay bắt chéo đi một hướng khác.

-Alan, tới bên này, nhanh lên!

Bóng dáng ông lão rất nhanh đã biến mất trong đám người.

Mấy người Cách Lâm ở phía trước gọi lớn, Alan bước nhanh tới đó, Cách Lâm ôm lấy vai của Alan, hỏi:

-Ông lão kia là ai?

Alan không quen thân mật với y như vậy, bất động thanh sắc nắm lấy tay y nói:

-Không có gì, gắp một người quen nên nói vài câu.

-Ồ, đừng nói cái này. Chúng ta nhanh đi tới đây.

Cách Lâm móc ra một tờ rơi, lắc lắc nói:

- Nhìn đi, hôm nay chúng ta tính đúng rồi. Buổi tối còn có đấu giá bán nô lệ dị tinh đó!

Alan thầm nghĩ Ốc Đức quả nhiên không nói linh tinh, ở phố Đen này có bán nô lệ cả dị tinh.

Hắn còn chưa nhìn thấy qua người dị tinh thật sự nào, tin tức có liên quan tới chủng tộc dị tinh cũng chỉ nhìn thấy trên lớp học và sách vở, lập tức cũng có chút tò mò.

Nô lệ dị tinh trước đến nay là hàng hóa cao cấp, tự nhiên không thể bày bán ngay ở sạp ven đường được.

Hội đấu giá ở tận sâu trong gara, một bức tường bê tông, ngăn cách trong ngoài tạo ra một đại sảnh đơn sơ.

Cửa vào đại sảnh có bảo vệ canh gác, tiến vào đại sảnh cho dù không mua được một nô lệ cũng phải trả giá vào cửa một ngàn đồng.

Mấy người Alan nộp tiền phí vào sảnh, phát hiện nơi này cũng không rộng rãi, người có thể chiêu đãi cũng không nhiều, chừng trăm chiếc ghế tùy tiện đặt khắp nơi.

Khách bước vào phòng đấu giá không có bao nhiêu, thậm chí là không ngồi hết ghế.

Dù sao nô lệ dị tinh không phải ai cũng mua nổi.

Cho dù một nô lệ bình thường, bắt giữ, qua tay, vận chuyển, nhập quan, các loại phí chồng chéo, giá cả đã lên cao tới kinh người.

Bởi vậy hội giao dịch nô lệ chủ yếu vẫn là người mặt đất, hay nữ quyến của gia tộc quyền quý xuống dốc nào đó.

Mấy người thiếu niên như Alan thuần túy là vào xem náo nhiệt, mở rộng kiến thức mà thôi.

Hội đấu giá rất nhanh đã bắt đầu, người chủ trì mặc một bộ lễ phục không vừa người đi lên trên sân khấu trong hội trường, ho khan một tiếng và nói:

-Hôm nay là một ngày may mắn, thưa quý vị. Con tàu nô lệ của thương hội Kiệt Minh vừa mới tới vào ba ngày trước, vì vậy mới có thể hiến cho chư vị những nô lệ dị tinh bình thường khó gặp vào tối nay. Vậy thì chúng ta bắt đầu thôi, mặt hàng đầu tiên của hội đấu giá hôm nay là...

-Người Lạc Tác!

Tiếng vỗ tay của người MC vang lên, sau đài liền phát ra tiếng bánh xe.

Bảy tám thanh niên kéo một chiếc xe tù ra, trên xe tù là một nhà lao đặc chế từ sắt.

Song sắt thô ráp chứng tỏ nó rất chắc chắn, điện hoa thỉnh thoảng nổ lên đã chứng minh nhà lao này có nối với nguồn điện.

Điều này khiến cho người dị tinh ôm đầu ở bên trong kia, chỉ đành an phận ở trong không gian cách biệt kia.

Người Lạc Tác tới từ tinh vực Ước Đốn, tinh cầu nơi bọn họ ở độ văn minh không cao, vì vậy người Lạc Tác luôn mang bộ dạng nguyên thủy áo không đủ mặc.

Từ bộ dạng, ngoại trừ da có màu chàm thì xương sống từ cổ sau kéo dài có một cái đuôi như thằn lăn, đàn ông Lạc Tác nhìn qua cũng khá giống với đàn ông của loài người.

Thông thường bọn họ đều cao trên 2m, cường tráng hiếu chiến.

Năng lực sinh dục của người Lạc Tác tương đối cao, tộc đàn khổng lồ, bởi vậy trước nay là vật hy sinh thường có trong một số quân đội cường tộc ở tinh vực Ước Đốn.

Alan cũng từng thấy qua giới thiệu về loại vật hi sinh dị tinh ở trong thư tịch, hiện tại đã được nhìn thấy tận mắt.

Người đàn ông Lạc Tác trong lồng sắt kia cũng không an phận, khi ở trên đài bị ngọn đèn kích thích, phát ra một tiếng gào rít như sư tử xông lên trước mà bị tường sắt có điện này bắn ngược trở lại.

Người chủ trì vui vẻ nói:

-Các vị nhìn thấy rồi, người đàn ông Lạc Tác này chính là chiến sĩ bẩm sinh. Lần này thương hội Kiệt Minh bắt được rất nhiều người Lạc Tác, bọn họ chính là trợ thủ đắc lực của thực dân ngoại vực. Đương nhiên, sau khi bọn họ bị mua sẽ do huấn nô sư của thương hội Minh Kiệt dạy dỗ, đảm bảo nghe lời, phục tùng mệnh lệnh. Vậy thì hiện tại bắt đầu đấu giá, giá khởi điểm của mỗi người Lạc Tác là mười ngàn đồng Liên bang!

-------

Mỗi ngày 3 chương, 20 KP tặng độc giả 1 chương (tối đa 5 chương)

ĐỀ CỬ và đẩy KIM PHIẾU để nhóm dịch có động lực bạo chương nhé!

Bạn đang đọc Tận Thế Biên Giới (Bản dịch) của Thần Nhiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 47

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.