Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nhiệm Vụ Đặc Biệt

Tiểu thuyết gốc · 1458 chữ

Sáng hôm sau, mọi người chuẩn bị đưa Trung trở lại đơn vị Bác cả nhìn Trung với Thúy đang thỏ thẻ với nhau thì cũng mừng vì cháu mình cũng đã có người thương trong lòng. Khi Trung ra xe máy chuẩn bị đi để bắt kịp chuyến về đơn vị Bác dặn dò Trung:" Cháu về đơn vị chuyện ở nhà không cần lo, nhớ giữ gìn sức khỏe, chăm chỉ tập luyện hoàn thành tốt nhiệm vụ được giao để giữ gìn truyền thống gia đình mình." Trung vâng dạ rồi lên xe để Thúy chở lên bến xe, khi lên xe Trung cố nói qua cửa xe với Thúy :" Ở nhà nhớ giữ gìn sức khỏe đợi anh về đấy!"

Tại nơi đóng quân, Trung và 4 đồng chí có thành tích xuất sắc trong đợt huấn luyện tân binh vừa rồi được gọi lên phòng họp tiểu đoàn, đồng chí chỉ huy trưởng đứng lên phát biểu:" 5 đồng chí đã có thành tích xuất sắc trong thời gian huấn luyện, nay cấp trên có nhiệm vụ đặc biệt là tuyển chọn tân binh có thành tích xuất sắc đưa vào lực lượng đặc biệt. Trong cuộc họp ngày hôm nay tôi đề nghị cử 5 đồng chí vào lực lượng đặc biệt, khi vào lực lượng đặc biệt các đồng chí sẽ không được liên lạc về gia đình, huấn luyện cực kì khắc nghiệt và có thể sẽ kéo dài thêm thời gian nhập ngũ của các đồng chí thêm 1 năm nữa. Ban chỉ huy tiểu đoàn cho các đồng chí tự quyết định có tham gia hay không, mời các đồng chí bày tỏ ý kiến."

Bốn người khác thấy kéo dài thêm 1 năm quân ngũ thì lưỡng lự rồi quyết định không tham gia , còn Trung thì đồng ý tham gia. Vậy là Trung đã đi lại con đường mà ba và anh trai đã đi....

3 hôm sau Trung được đưa đi tham gia lực lượng đặc biệt mà không kịp gửi thư về cho gia đình và người yêu.

Tại quê trước cổng nhà Trung, ông Thành sau hơn 2 năm mà không thấy Trung liên lạc đành đến tìm mà thấy cửa đóng tưởng Trung đang đi học đại học không có nhà định quay đi thì gặp Thúy bế 1 đứa trẻ đi đến:" Bác đến tìm ai ạ?" Thúy lễ phép hỏi

" Chú là bạn chiến đấu trước kia của bố Trung chú đến hỏi thăm Trung một chút, cháu có biết cậu ấy ở trọ ở đâu trên thành phố không cho chú xin địa chỉ với." Ông Thành trả lời kèm chút mất mát

" Dạ mời chú vào trong nhà ạ, anh Trung đi nghĩa vụ hơn 2 năm rồi nên giờ không có nhà ạ." Thúy mở cửa nhà mời ông Thành vào nhà

" Ơ chú tưởng cậu ấy đi học đại học Y trên tỉnh chứ?" Ông Thành ngạc nhiên

Sau khi ngồi xuống bàn uống nước Thúy kể lại việc Trung bị tai nạn gần ngày nhập học nên lỡ ngày nhập học vì thế đi nghĩa vụ cho ông Thành nghe .

" Cũng 1 năm rưỡi rồi chưa thấy anh ấy thư từ gì về không biết anh ấy có khỏe không? Mai giỗ mẹ anh Trung mời bác ở lại đêm nay , sáng mai ăn bữa cơm với gia đình ạ!" Thúy bộc bạch lộ vẻ buồn

" Thế cháu với đứa bé là gì với Trung ?" Ông Thành tò mò về 2 mẹ con Thúy

" Dạ cháu là vợ chưa cưới của anh ấy, còn đây là con trai anh ấy." Thúy nhìn con trả lời trong ánh mắt vui vẻ

" Ơ thế Trung nhập ngũ thì sao mà có con được?" Ông Thành ngạc nhiên

" Là lần trước anh ý về tranh thủ nên có đấy ạ." Thúy ngượng ngùng trả lời

" Thế cậu ấy biết gì về đứa bé chưa?"

" Dạ chưa ạ, từ lần trước về thì anh ấy không thấy thư từ về nên cháu không biết anh ấy ở đâu để báo tin cho anh ấy ạ."

Ông Thành nghe Thúy nói thế cũng nghĩ đến ngay việc Trung đã tham gia lực lượng đặc biệt nên mới không có bất kì thư từ gì về cho gia đình. " Chú có mấy người bạn trong quân ngũ để chú nhờ họ báo tin cho cậu ấy." Ông Thành cũng không nói cho Thúy biết việc Trung đang tham gia lực lượng đặc biệt cũng không cho cô biết và việc mình là người trong bộ Tổng tham mưu.

" Dạ thế cháu cảm ơn bác ạ, bác trông bé hộ cháu một lát nhé, để cháu dọn phòng ạ."

Thúy nghe thấy thế mừng lắm vội để con mình cho ông Thành rồi đi vào phòng dọn dẹp chỗ để ông Thành tối nay ngủ lại nhà Trung. Sau khi Thúy làm xong việc ông Thành đưa đứa trẻ lại cho Thúy mà vẫn còn muốn chơi với nó lắm.

"Trộm vía thế cháu nó tên gì ?" Ông Thành hỏi về tên con của Trung.

" Dạ cháu nó tên là Thành , Đặng Công Thành, tên mụ là Bi ạ."

" Ờ ờ cháu chơi với con đi chú ra ngoài gọi điện thoại một chút." Nói xong ông Thành vội ra ngoài gọi điện thoại cho ai đó có vẻ bí mật lắm :" A lô , tôi Thành đây. Các cậu điều tra thông tin về một người tên Đặng Công Trung, bố là Đặng Văn Việt, mẹ là Nguyễn Thị Nga quê quán ........Sáng ngày kia trình bày cho tôi." Sau khi nghe được lời đáp ứng bên kia ông cúp máy rồi lại gọi cho người khác :" A lô , Hiếu à 9h sáng ngày mai họp bộ chỉ huy bất thường nhé, gọi tất cả mọi người đến, con của Việt có lẽ đang ở trong lực lượng đặc biệt...." Thấy bà Hà ( Bác cả của Trung ) đến cổng ông vội cúp máy , bà Hà thấy ông Thành cũng ngơ ngác rồi nói :" Ông Thành phải không?"

" Phải là tôi đây!" Ông Thành trả lời trong ánh mắt ánh lên vẻ nhớ mong, 30 năm trước ông một lần tình cờ về nhà người bạn Việt của mình chơi trong một làn tranh thủ để rồi lỡ yêu chị gái của bạn nhưng vì nước nhà rối ren mới cải cách, nhiệm vụ liên tục mà ông không còn thời gian để yêu đương nên đành gác lại một tình yêu thoáng qua này để rồi đến giờ ông vẫn còn độc thân còn người mình thương thì đã xây dựng hạnh phúc riêng.

Thấy bác cả đi vào Thúy ra mời bác vào nhà đang định giới thiệu ông Thành cho bác thì bác vội nhờ :" Ông có quen biết ai trong quân đội không hỏi giúp tôi về thằng Trung với, hơn năm nay không thấy thư từ gì của nó tôi lo quá!"

" Vâng chị cứ yên tâm tôi sẽ hỏi giúp." Ông Thành đồng ý

" Ơ thế 2 bác biết nhau ạ?" Thúy thắc mắc

" Ừ ông Thành là bạn của bố thằng Trung nên trước kia có về qua nhà mình chơi." Bà Hà kể cho Thúy nghe .

" Dạ thế 2 bác nói chuyện với nhau ạ, con xin phép qua nhà để cơm nước lát nữa mời 2 bác qua " Thấy 2 người là người quen cũ nên Thúy cũng xin phép đi về .

" Ừ cháu cứ về đi để Bi lại bác trông cho." Bà Hà tiện ôn chuyện cũ với ông Thành mà để Thúy về nhà cơm nước trước. Sau khi Thúy về bà mới ngồi kể khổ với ông Thành

" Khổ thân nó lỡ cùng với thằng Trung nhà tôi mà đúng lúc thằng Trung không ở nhà nên bà con hàng xóm dị nghị, cũng may hai nhà quan hệ lâu năm nên bên nhà gái cũng không ý kiến gì chứ nếu không lại tội cho cả hai chúng nó, mà ông bao nhiêu năm nay không thấy tin tức sao hôm nay lại về đây thế?" Bà Hà hỏi ông Thành

" Tôi thì do hơn 2 năm trước có để lại thông tin liên lạc cho cháu nó mà lâu không thấy liên lạc nên tôi về thăm có ai nghĩ là cháu nó đi quân ngũ!"

Rồi 2 người ngồi nói chuyện xưa đến lúc Thúy mời sang ăn cơm mới thôi.

Bạn đang đọc Tam Sinh Nhất Niệm sáng tác bởi danglong120596
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi danglong120596
Thời gian
Cập nhật

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.