Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Một cánh cửa

Phiên bản Dịch · 1533 chữ

Hết cầu thang, có vết máu, đã khô từ lâu, đã khô thành máu đông bám trên bức tường.

Đi đến lầu hai, cửa của dãy nhà ở hai bên chỉ khép hờ, nhìn qua khe cửa, chỉ thấy âm u yên tĩnh, đồ vật lộn xộn.

Hắn ôm cái xác, đi tiếp lên cầu thang, không lâu sau hắn đã tới lầu năm.

Thùng thùng!

Hắn gõ vào cánh cửa nhà đã rỉ sét, ở bên trong căn nhà này, là người đàn ông vừa rồi.

Trong nhà.

Người đàn ông nghe được tiếng gõ cửa, hắn đứng lên khỏi salon, vẻ mặt nghi ngờ.

Ai đang gõ cửa?

Xác sống?

Tuy hắn là người sống không tim không phổi, cuộc sống thoải mái, nhưng hắn cũng rất sợ xác sống, chỉ cần hắn không mở cửa, cũng sẽ không có chuyện gì đáng sợ.

đứng sau cửa.

Hắn đưa mắt nhìn vào mắt mèo, muốn xem xem bên kia cửa là ai, đến khi nhìn thấy, cảm giác rất quen thuộc, hắn lập tức nhớ ra, tên này là tên ở dưới đường lúc nãy, là thằng ngu nhặt xác.

Sau khi biết được là ai đang gõ cửa, sự sợ hãi của hắn biến mất, gan dạ hơn rất nhiều.

"Làm gì?"

"Mở cửa."

"Cút, thằng khùng, mày muốn chết đúng không?" Gã đàn ông vẫn không mở cửa, chửi vọng ra.

Hắn không sợ, cho dù hắn hét lớn, xác sống nghe được, cũng chỉ cắn chết được thằng ngu ngoài cửa.

"Mở cửa, ngươi nên chịu trách nhiệm với những việc ngươi đã làm, hi vọng ngươi phối hợp một chút." Lâm Phàm đứng trước cửa, cũng chưa muốn động thủ.

Mặc dù động thủ cũng không có vấn đề gì.

Nhưng cũng không thể giải quyết vấn đề bằng bạo lực, chỉ khi nào đến mức đường cùng, hắn mới dùng tới bạo lực.

"mày im mẹ nó mồm, cút ngay cho tao, đừng có rảnh rỗi sinh nông nổi, đậu má." gã đàn ông mắng chửi, hắn cũng rất tức, hắn muốn vào bếp lấy con dao chém chết mọe thằng chó này.

"Mở cửa."

Lâm Phàm đập mạnh tay lên cửa, âm thanh phát ra hơi lớn, coi như hù dọa đối phương một chút.

"Má nó, mày có ngon mày đứng đó, bố mày lấy dao chém chết mọe mày." Gã đàn ông giận dữ chạy vào nhà bếp, cầm dao chuẩn bị chém chết Lâm Phàm.

Tận thế đã bùng nổ, hắn cũng không sợ bất kì thằng nào.

Lâm Phàm lúc này nhíu chặt lông mày, phá cửa xông vào cũng không tốt, nhưng với tình huống này, nếu không làm như vậy, thì cũng không còn cách nào khác.

Chuyện mà đối phương đã làm, Trời không dung thứ, tên này mà không đền tội, người phụ nữ này chết không nhắm mắt.

Xã hội văng minh trật tự, ai ai đều phải có trách nhiệm.

Sau khi hắn tự thông não, hắn cũng không chờ đối phương mở cửa, lùi lại một bước, giơ chân lên, đá một cú thật mạnh.

Ầm ầm!

Gã đàn ông tay cầm dao phay đang từ nhà bếp xông ra, khí thế hùng hổ muốn chém chết Lâm Phàm.

Nhưng trước mặt hắn.

Cửa nhà rầm một phát, bị một bàn chân đạp văng, ầm ầm ngã trên mặt đất.

Hắn trợn tròn mắt.

Tay đang giơ cao dao phay, lúc này cũng không biết phải làm gì tiếp theo.

"Ngươi. . . Ngươi." Gã đàn ông bối rối, mọi thứ diễn ra ngoài dự đoán, đối với hắn lúc này, giống như đang gặp quỷ.

Cửa nhà vẫn còn tốt, tại sao lại bị một đạp bay vào.

Ý nghĩ đầu tiên, cửa này là cửa dõm, thằng chó bán cửa hại mình.

Lâm Phàm bước vào nhà, nhìn thoáng qua, đồ vật lộn xộn, nhà lại có mùi, có đủ loại công cụ để bạo hành.

Hắn để người phụ nữ xuống nhẹ nhàng, để nàng dựa lưng vào tường.

"Ngươi đến cùng là ai?" Gã đàn ông mắt vẫn còn đang trợn tròn, nhìn chằm chằm hắn cùng với người phụ nữ, hắn sợ rồi.

Lâm Phàm nhặt sợi dây thừng, đây là công cụ mà lúc trước tên này dùng để trói người phụ nữ.

đi đến trước mặt gã đàn ông, căng dây thừng, vòng qua người hắn, chuẩn bị trói lại.

Gã đàn ông lúc này cũng ngu người, chưa biết phải phản ứng làm sao, hắn đột nhiên vung dao phay chém, gào thét dữ tợn.

"mày thật sự muốn chết."

Âm thanh phát ra, làm bộ như muốn chém Lâm Phàm thật.

Ầm!

Tiếng la hét thảm thiết.

Cánh tay hắn đột nhiên bị đè lên tường, loảng xoảng một tiếng, dao phay rơi xuống mặt đất, rất dễ dàng, hắn đã bị khống chế.

"Đem ngươi tới đồn cảnh sát." Lâm Phàm nói.

"mày bị điên rồi." Gã đàn ông giãy dụa, nhưng chớp mắt, hắn đã bị trói chặt, không thể nhúc nhích.

Đồn cảnh sát?

Cảnh mẹ mày.

"Nhìn ta giống bị điên lắm à? những chuyện ngươi đã làm, trong lòng ngươi không tự hiểu sao? Ta trói ngươi lại, đưa tới đồn cảnh sát có vấn đề gì sao?" Lâm Phàm hỏi.

Theo hắn thấy, những tên tội phạm, lúc bị bắt, thường hay mắng người khác bị bệnh tâm thần.

Đối với vấn đề này, làm hắn rất buồn.

Không hiểu tâm lý của bọn này làm sao, lại làm ngững chuyện như thế này.

"Đang là tận thế, mày có biết tận thế không? Mày có xem film không, có đọc tiểu thuyết không? cái thằng điên này, tỉnh táo một chút được không." Gã đàn ông biết tên trước mặt, mạnh khủng khiếp, nhưng mà bệnh cũng không nhẹ.

"Ta hiểu ý ngươi, cũng không mượn ngươi phải nói ra." Lâm Phàm trả lời.

Gã đàn ông thở gấp, thực sự bị Làm Phàm làm cho sắp tức chết.

"Mày biết cái gì, mày có xem phim Mỹ không, mày có xem phim xác sống bao giờ chưa, nếu mày xem rồi, thì nên biết tận thế phải sống như thế nào, nên làm những gì, mày không thấy muốn làm gì thì làm rất thoải mái sao?"

Gã đàn ông vốn dĩ tận hưởng cảm giác tận thế, hắn ưa thích thế giới hiện tại, dù cho có hơi áy náy, nhưng cũng sẽ khiến hắn hưng phấn hơn.

"Xem rồi, Nhưng mà ngươi có bị ngu không? tiểu thuyết là tiểu thuyết, phim là phim, cũng đâu phải thật, ngươi không phân biệt được thật với ảo sao?" Lâm Phàm nói.

"Thả ta ra." Gã đàn ông không muốn nói nữa, không thể phản bác, chỉ muốn Lâm Phàm thả hắn.

Hắn không nghĩ tới sẽ gặp thằng điên.

Trời xanh ơi, cứu mạng.

Lâm Phàm buộc chặt hắn vào cánh cửa, sau đó tìm tòi xung quanh, phát hiện một bộ quần áo nữ, mặc dù hơi bẩn, nhưng nhìn là biết, đây là bộ quần áo của người phụ nữ kia.

Phủi bụi sạch sẽ.

Sau đó đi về phía người phụ nữ, nàng đang nằm trần chuồng.

Trước khi chết bị tra tấn dã man, không còn một chút sĩ diện.

Hắn chỉ có thể làm những việc còn có thế làm, mặc quần áo cho người phụ nữ.

Mặc quần áo chỉnh tề, chết cũng phải sạch sẽ.

Soạt!

Trong túi quần có chìa khóa.

"Nàng ở lầu mấy?" Lâm Phàm nhìn tên kia, có chút phẫn nộ.

Hắn ghét nhất và cũng xem thường nhất là loại người này.

Đàn ông có thể nghèo, có thể không có chí khí, hoặc có thể làm trai bao, nhưng không thể vì ham muốn của mình, ép người khác phải làm những chuyện tồi tệ như vậy.

Đây là vi phạm quyền phụ nữ.

"Mày thật sự. . ."

"Ở lầu ba."

Gã đàn ông đang tính mắng chửi, nhưng nhìn thấy ánh mắt phẩn nộ của Lâm Phàm, dọa khiến hắn không dám giấu diếm.

Lâm Phàm ôm người phụ nữ, ra cửa, đi xuống lầu dưới.

"Đậu má! ở đâu để xổng ra thằng điên này vậy." Gã đàn ông cũng sắp điên, gặp ngay tên điên, vừa điên vừa ác.

Lầu ba.

Lâm Phàm mở cửa đi vào, hắn không biết phải chôn cất ở đâu, chỉ có thể đưa nàng trở về nhà.

Rời khỏi nơi nào, cuối cùng sẽ được về nơi đó.

Đặt người phụ nữ lên giường, chỉnh sửa lại một chút.

"Cô gái, ta cũng chỉ có thể làm tới đây, không phải ngươi không đủ tốt, mà là tận thế không tốt với ngươi, hi vọng ngươi có thể an nghỉ."

Hắn chỉ có thể làm cho người phụ nữ, lúc chết, xinh đẹp một chút .

Đi ra cửa, quay đầu nhìn lại, rất bất đắc dĩ, sau đó nhẹ nhàng đóng cửa.

Mặc dù chỉ là một cánh cửa.

Nhưng đối với người phụ nữ, lúc cuối cùng, cũng đã là cái kết tốt nhất rồi.

Bạn đang đọc Ta Một Người Ném Lăn Tận Thế (Dịch) của Tân Phong

Truyện Ta Một Người Ném Lăn Tận Thế (Dịch) tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi LâmPhạmDuyPhương
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.