Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đi Đòi Nợ

735 chữ

Chương 32: Đi Đòi Nợ

Gấp cái gì, ta đã bốn mươi rồi...

Sau đó cứ như vậy mà tiếp diễn, chú Trương cũng cảm thấy uất ức.

"Hàn Phong."

"Ngươi có biết không?"

Chú Trương hơi mất tập trung:

"Năm đó ta và ba ngươi cùng nhau ăn cơm, cùng nhau trốn học, cùng nhau bị đánh...lại cùng thích một người con gái."

"Ồ?"

Hàn Phong kinh ngạc:

"Chẳng lẽ là..."

"Đúng vậy."

Chú Trương thở dài:

"Năm đó ta thật sự rất thích mẹ ngươi, nhưng mà ba của ngươi đã theo đuổi trước, ta còn giúp ba ngươi thành công theo đuổi mẹ ngươi."

"Chú Trương thật trọng nghĩa!"

Hàn Phong sợ hãi thán phục.

Chú Trương đúng là rất nghĩa khí.

"A."

"Chỉ là sự lựa chọn chính xác mà thôi."

Chú Trương tự giễu cười cười:

"Nhưng đôi khi trong đêm cô đơn hiu quạnh, ta ngẫm nghĩ lại, nếu năm đó ta theo đuổi mẹ ngươi, có lẽ bây giờ đứa con thứ sáu cũng có rồi..."

Sắc mặt Hàn Phong tối sầm xuống, sao chú Trương có thể sỉ nhục người khác như thế? Nhưng nếu nghĩ lại thì lời nói vừa rồi giống như không liên quan đến mẹ… Mọe nó!

Vì vậy, mọi người cùng nhau cảm thấy uất ức.

Hàn Phong:

"..."

Hắn còn có thể nói được gì nữa?

Cũng may, những năm này chú Trương thường xuyên bị đả kích nên thành thói quen từ lâu.

"Thôi vậy."

"Chuyện cũ như khói bay."

Tay phải của chú Trương phát ra tia lửa châm điếu thuốc lá, nhìn thấy khói thuốc trôi nổi trên không trung giống như ký ức của mình mà xúc động thật lâu:

"Năm dài tháng rộng..."

"Chú Trương."

"Ngươi không có ý định đi tìm đối tượng à?"

Hàn Phong hiếu kỳ.

"Nào có dễ vậy."

Chú Trương không nhịn được bật cười:

"Tính cách không hợp mà ở cùng với nhau thì chỉ suốt ngày cãi nhau, thà ở một mình cho yên tĩnh còn hơn."

"Ồ..."

Hàn Phong không hiểu lắm.

Hắn thật sự không hiểu rõ lắm về chuyện tình cảm. Tuy trước kia hắn không thiếu bạn gái nhưng quan hệ cũng chỉ giới hạn ở trên phương diện giải quyết sinh lý, còn chưa phát triển đến mức phát sinh mâu thuẫn trong trong sinh hoạt.

"Sau này ngươi sẽ hiểu được thôi."

Trên mặt chú Trương lộ ra vẻ sâu xa:

"Sống trên đời này không thể quá tạm bợ!"

"Ồ..."

Hàn Phong đáp lại trong mơ hồ, cái hiểu cái không.

Xem ra chú Trương cũng là người có tâm sự.

Đúng lúc này, chị Vương ở bộ phận tài vụ bên cạnh lắc mông đi tới:

"Lão Trương đã hết bận chưa? Ở bên ta có món nợ chưa đòi được, ngươi có thời gian đi với ta một chuyến không."

"Được."

Chú Trương dập điếu thuốc đang hút trong tay.

"Này."

"Lần sau chị Vương trực tiếp nhắn tin riêng cho ta là được."

"Không cần không cần, loại chuyện nhỏ nhặt này mà còn phải báo cáo cái gì, buổi tối mời ta ăn bữa cơm là được... Nghe nói ở gần đây có một cái xe du lịch... chuyên bán đồ nướng vào ban đêm, hương vị rất ngon."

Hàn Phong kinh ngạc.

Đây là sống trên đời này không thể quá tạm bợ như lời ngươi nói đấy à?

Tạm bợ ở chỗ nào vậy?

Ngươi đã đến giai đoạn buông thả như thế này rồi hay sao?

Thôi vậy, Hàn Phong thở dài, chuyện của người lớn sao hắn hiểu được?

Thật ra thì hắn cảm thấy trạng thái này cũng không tệ.

Ba mẹ có cuộc sống của ba mẹ, chú Trương có cuộc sống của chú Trương. Mà không phải cuộc sống của mỗi người đều ảnh hưởng lẫn nhau...cuộc sống của con cái bị ba mẹ cướp đoạt, cuộc sống của ba mẹ bị con cái cướp đoạt, mỗi người thông qua cuộc sống không thể tự chủ kia, lúc nào cũng là vì người này vì người kia, chưa bao giờ dành một giây một phút nào cho chính bản thân mình.

Bởi vậy, Hàn Phong quyết định phải khiến cho bản thân mình có cuộc sống thật tốt.

Lúc này, ranh giới sinh tử chỉ còn lại mười bốn ngày nữa.

Bạn đang đọc Số Hiệu 09 (Bản dịch) của Trừ Chín Mươi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 246

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.