Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Người Quen

Phiên bản Dịch · 1002 chữ

Chương 12: Người Quen

Giờ phút này, ở ngoài cổng có một người đàn ông vóc người hơi mập mạp, giả tạo nhưng coi như cũng bình thường đi tới, dưới quầng thâm đen xì của đôi mắt là một gương mặt mang theo vẻ tang thương mệt mỏi.

À…Vị này hẳn là chú Trương.

“Tiểu Phong tới rồi à?”

Trương Dương vẫy tay.

“Chào chú Trương.”

Hàn Phong bước tới.

“Chuyện của ngươi, ba mẹ ngươi đã nói với ta rồi.”

Trương Dương phẩy tay:

“Dạo gần đây, cái nghề sa bàn sư này cũng là một nghề tốt, đợi lát nữa người làm sa bàn sư này của đơn vị bọn ta trở về, ta dẫn ngươi đi tìm hiểu thử.”

“Vâng.”

Hàn Phong hơi tò mò:

“Chú, cục xây dựng có cả nghề sa bàn sư này ư?”

“Đúng vậy đấy.”

Chú Trương thở dài một tiếng, thổn thức:

“Dù sao, thời đại cũng thay đổi. Hiện tại có vô cùng nhiều loại kiến trúc không hợp với lẽ thường, có người muốn ngày nào cũng có nhiệt độ ẩm ướt ổn định, có người lại muốn âm chín mươi độ cực lạnh, lần trước còn có một yêu cầu còn kỳ lạ hơn, người ta hy vọng kiến trúc sư có thể xây dựng nhà để hắn thuận tiện nuôi thêm mấy con dê…”

“Chúng ta có thể làm sao?”

“Làm chứ sao.”

“Những chuyện này đều thuộc về nguyên tố kiến trúc, cần vận dụng một lượng lớn năng lượng, vô cùng nguy hiểm! Cho nên nhất định phải lặp đi lặp lại việc kiểm tra những người làm sa bàn sư này, nếu không…”

“Rầm!”

Chú Trương buông tay.

“À…”

Hàn Phong hiểu rõ.

Kiến trúc nguyên tố, nói là công trình kiến trúc thì không bằng nói nó là một sản phẩm thì đúng hơn.

Trước khi sản phẩm này được đưa ra thị trường thì nhất định phải được mô phỏng bằng sa bàn trước, sau đó tiến hành các loại kiểm tra, kiểm tra áp lực, kiểm tra tính năng, kiểm tra độ bền vân vân…

Chỉ có vượt qua một cách hoàn hảo thì mới có thể được đưa ra thị trường!

Nếu không…sẽ gặp họa lớn!

Nếu như vậy, thì cái nghề làm bàn cát này rất phù hợp với mình! Dù sao thì cũng đáng tin cậy hơn mấy tên lập trình viên đi tiếp thị ở các thế giới khác nhiều.

“Ngươi muốn trở thành người làm sa bàn sư?”

Chú Trương cười hỏi.

“Vâng.”

Hàn Phong gật đầu.

“Cái nghề này, sống không được yên ổn lắm.”

Chú Trương hơi nheo mắt lại.

“Ta biết.”

Hàn Phong tỏ vẻ mình đã hiểu rõ rồi.

“Can đảm.”

Chú Trương cười tán thưởng:

“Có cốt khí hơn cha ngươi nhiều! Nếu ngươi đã muốn trở thành người làm sa bàn sư, ta có mấy quyển sách, vừa lúc có thể tặng cho ngươi.”

Nói rồi chú Trương đi vào văn phòng tìm kiếm, thật sự tìm ra được một đống sách vở cho Hàn Phong.

“Làm thế nào để làm được sa bàn sư”, “Kiểm tra điểm yếu của nghề làm bàn cát”, “Ba năm đắp tượng cát, năm năm làm sa bàn” và mấy quyển sách nhập môn khác.

“Ngươi cứ học cho xong những quyển này đi.”

“Nó sẽ giúp ngươi trong việc nhập môn.”

Chú Trương nói.

“Cảm ơn chú.”

Hàn Phong nhận sách.

Nếu như là kiến thức căn bản thì đương nhiên là phải học cho thật tốt.

Chẳng qua là lịch bản tiếp theo dường như có gì đó không ổn.

“Lão Vương chính là người làm sa bàn sư của chúng ta, để hắn tìm mấy quyển sách kỹ năng cho ngươi.”

“Mấy thứ đó làm quen mất thời gian lắm, đi thôi, chú Trương dẫn các ngươi đi ăn cơm.”

“Lát nữa lão Vương tới, ngươi không cần khách khí, cứ thoải mái hỏi.”

“Được rồi, việc học về sa bàn không dễ dàng gì, ta thẳng thắn bảo lão Vương truyền thẳng kĩ năng dựng sa bàn cho ngươi là được, ngươi cứ học cho tốt đi.”

“À, đúng rồi, ngươi muốn trở thành người làm sa bàn sư…Tài nguyên cũng là vấn đề lớn, thế này đi, lát nữa về đơn vị ta sẽ cho ngươi một vị trí thực tập sinh, mỗi ngày ngươi đến lấy một phần tài nguyên.”

Chú Trương vừa dặn dò vừa sắp xếp, khiến Hàn Phong choáng váng.

Hiên Hiên…Hiên Vân Các…là cái nhà hàng cực đắt kia à?

Còn có…Đến đơn vị để lĩnh tài nguyên trên danh nghĩa thực tập sinh? Không ổn lắm đâu?

Đó không phải là vị trí mà rất nhiều người phải luồn cúi, xin xỏ mãi mới có thể nhận được để dưỡng lão sao?

Cuối cùng, còn bảo người ta truyền kỹ năng chế tạo bàn cát cho…Mặc dù Hàn Phong không hiểu rõ lắm về siêu năng này, nhưng chuyện truyền thụ kỹ năng đó là điều rất kiêng kị!

Mỗi kỹ năng chế tạo sa bàn đều rất đắt giá, huống hồ lại còn tự mình truyền dạy…

Chú Trương này…Hàn Phong cảm giác có gì đó không ổn, hắn ta tốt với mình quá rồi.

Vì sao chứ? Vì hắn là bạn học của bố mình sao?

Không đến mức ấy, chẳng lẽ là bởi vì ở đơn vị có cái hố nào đó khiến hắn phải cõng nồi?

Dù sao thì mấy năm gần đây, chuyện đồng hương gặp đồng hương rồi bẫy ngươi một cách bất chợt mới chính là chân lý làm người.

“Chú Trương, vì sao ngươi lại đối xử với ta tốt như vậy?”

Hàn Phong cảnh giác.

Có một số việc phải nói rõ trước đã.

“…”

Vẻ mặt chú Trương lập tức trở nên nghiêm trọng.

Một lúc lâu sau, hắn ta nhìn Hàn Phong một lúc, nói:

“Đứa trẻ này, ngươi đúng là mẫn cảm.”

Bạn đang đọc Số Hiệu 09 (Bản dịch) của Trừ Chín Mươi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 459

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.