Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thích Lão Bà Hơn!

Tiểu thuyết gốc · 1631 chữ

"Làm sao quen biết hắn?" Mạn Nhu nhào nặn lỗ tai của Bạch Du Ngư, nhìn khuôn mặt hắn từ từ đỏ lên bây giờ là một cái sở thích mới của nàng

Lạc Vân thì trực tiếp hơn đưa tay dính vào mông hắn không buông, coi như không có việc gì mà cười

Bạch Du Ngư thở dài trong lòng, mấy cái này lão bà quá biến thái rồi

Hắn kể lại cuộc gặp giữa hắn cùng Lưu tổng, vừa nghe hai nàng vừa đen mặt. Do Bạch Du Ngư không để ý thôi, người Lưu tổng kia là người của tập đoàn Chân Cực và là người của Long Nghiệp

Nhắc tới kẻ này là Mạn Nhu lại tức giận, nhưng nàng vẫn cười nhẹ kiềm chế lại "Ta đói bụng~"

"Ta đi lấy dĩa cho các ngươi, ngồi đợi ở kia một chút" Bạch Du Ngư cởi áo khoác đưa cho hai nàng, hắn trên tay có một cái vẫn là y nguyên kiểu áo như thế

Mạn Nhu cùng Lạc Vân khóa lên người rồi lại ghế ngồi nhìn hắn ôm tiểu bảo bảo đi lấy thức ăn

"Long Nghiệp này là ai? Ở Yến Hải hắn cũng có một tập đoàn khác hoành hành khá ngang tàng" Lạc Vân dựa vào ghế, gói gọn chính bản thân trong chiếc áo khoác đầy mùi hương và ấm áp của hắn

Mạn Nhu cũng y như thế dựa ra sau, nàng thở dài "Long Nghiệp là kẻ đê tiện, ngươi thật sự phải đề phòng. Lần trước ta không có ở đây, Bạch Du Ngư cùng hắn chất nữ bị tên đó liếc rồi vừa ăn cướp vừa la làng, hòng đoạt lấy Phỉ Thúy Băng Chủng mà Đại Ngư mới mua trên tay"

"Không những thế, cái tên này còn đi khắp nơi để quyến rũ nữ nhân không muốn bỏ sót mỹ nữ. Dạo gần đây ta cũng nghe nói hắn cùng năm cái tiểu thư Đỗ gia đang qua lại với nhau, hắn còn mặt dày đi tìm người khác xoát hảo cảm"

"Nghĩ tới đã thấy ghê tởm rồi"

Đường Minh đi với vừa nghe liền ngồi xuống "tẩu tử, các ngươi đang nói lão ca sao?"

"Đừng nhìn lão ca thích mỹ nữ ôm ôm ấp ấp, hắn cực kỳ thủ thân không dám làm bậy đâu! Tẩu tử phải tin lão ca không phản bội ngoại tình ngươi!"

Ta không có nói Đại Ngư bảo của ta

Mạn Nhu định sửa lại nhưng nàng hứng thú với điều mà Đường Minh bắt đầu nói hơn

"Lão ca có nhiều điểm tốt hơn người khác nhiều. Lúc trước có lẽ hai tẩu tử không biết sự tích nổi bật của lão ca đâu!"

Vì lão ca, hắn phải xoát độ hảo cảm!

"Là chuyện gì?" Lạc Vân khá tò mò, nàng cài nút và ôm nó sát người

Đường Minh sáng cả mắt, hắn nhìn quanh sau đó nhỏ giọng nói "Cái này ta nghe được người khác nói thôi, lão ca hình như lúc học cấp hai có yêu thầm một bạn gái, nhưng vì người ta không thích mái tóc tự nhiên của lão ca còn chê bai nên khoảng thời gian đó lão ca không có ra ngoài gặp ai hết"

Đôi mắt đang bình thản của hai nàng biến thành lò lửa, Mạn Nhu nở nụ cười rất đẹp nhìn Đường Minh "tiếp tục đi"

"Ta nghe được sự tích đó thì mới tò mò hỏi bạn của ta lúc đó học cùng ký túc xá của lão ca, hắn nói có một lần hắn tới xem thử có thật không. Ai mà ngờ!"

Đường Minh cắt ngang khúc cần biết mà ăn uống, Lạc Vân dùng đế giày cao gót đạp vào chân hắn "nói"

Khí tràng của hai nàng khiến Đường Minh sợ hãi không dám làm trái, hắn lau sạch miệng rồi tiếp tục "Khi đó ta cũng tưởng lão ca là thất tình quá độ nên mới trú trong nhà, ai mà ngờ được lão ca ở trong trường viết code làm game chơi!"

"Bạn ta hỏi lão ca "Ngươi không đau lòng vì thất tình sao?". Lão ca đã đáp lại rằng "Ta đau lòng hơn nếu nghèo, ta giàu lên có em nào không chịu đi vào lòng ta, chấp nhất chi một đứa nhỏ ba tuổi không có não?""

Mạn Nhu và Lạc Vân che miệng phụt cười, quả nhiên là đúng với phong cách của Đại Ngư bảo nhà các nàng

"Ehem! Đường Minh, ngươi lại tới gây chuyện?" Bạch Du Ngư một tay bế Bạch Tiểu Nguyệt một tay đem hai dĩa thức ăn đưa cho hai nàng. Tiểu bảo bảo không thích hai nàng nhưng cũng hiểu chuyện ngồi trong lòng Lạc Vân ăn cùng

"Lão ca, ngươi tới đúng lúc! Ta muốn giới thiệu cho ngươi mấy người bạn khác của ta!" Đường Minh kéo Bạch Du Ngư đến một đám công tử nhà giàu, có vẻ là giàu có lắm mới đeo vòng vàng đá bạc khắp trên người

Ngoại trừ mấy công tử còn có các phú bà độc thân ngồi trò chuyện với họ

Nhìn thấy Đường Minh dẫn thêm người tới còn là một mỹ nam tuyệt đỉnh, mấy cái phú bà định giơ tay động chạm nhưng hắn đã né sang một bên

Nắm gáy của Đường Minh cười nụ cười hiền lành "Đường Minh?"

"Các ngươi đừng đùa với lão ca của ta, hắn có lão bà rồi" Đường Minh biết mình mà không nói sớm là cổ mình đi về Tây Thiên một chuyến

"Tiếc thay cho tiểu thịt tươi~" các phú bà tiếc nuối nhìn hắn, Bạch Du Ngư không đem tầm mắt đưa về các nàng mà nhìn chằm chằm vào một nam sinh gầy gò

"Hắn là ai?" Bạch Du Ngư hạ giọng hỏi Đường Minh, hắn nhìn qua rồi xua tay nói "Lão ca, đó là Hà Lưỡng. Nghe nói hắn thích đàn ông nên mới thường tham gia mấy bữa tiệc để săn mồi"

Đường Minh bất chợt nhìn hắn

Lão ca, ngươi có lão bà chưa đủ sao?

Bạch Du Ngư tiến đến gần Hà Lưỡng, thấy một cái tiểu thịt tươi tới hắn liếm môi thèm khát

"Bán nhân?" Bạch Du Ngư nhìn hắn nhếch mép hỏi, Hà Lưỡng giữ lại nụ cười nhưng ánh mắt mang theo tính dò xét "Cậu là?"

"Bạch Du Ngư, đến bên kia nói chuyện đi" Hắn chỉ về phía cửa ngoài. Hai người đi ra ngoài, Đường Minh nhanh chóng chạy về hốt hoảng nói "lão ca.... lão ca cùng cái nam nhân đi ra ngoài rồi!"

Về chuyện Lưu tổng thích Bạch Du Ngư, bọn họ bắt đầu nảy sinh ý định ngăn cấm hắn đến gần nam nhân

Hắn thích nữ nhân các nàng còn có thể tự tin chiến thắng, nhưng nếu hắn bị biến cong thì các nàng làm sao đấu lại được người kia đây?

Nghe thấy Đại Ngư bảo đi cùng nam nhân ra ngoài, trong đầu bọn họ liền xuất hiện cảnh báo liên hồi

"Làm sao ngươi biết là bán nhân?" Hà Lưỡng không ngại đi thẳng vào vấn đề chính hỏi

"Ta là giao long, đối với yêu nhân cấp thấp như các ngươi giấu không được ta" Bạch du Ngư lờ mờ cho hắn thấy khí tượng của mình phía sau lưng

Hà Lưỡng nuốt nước bọt "ngươi muốn ăn thịt ta để gia tăng sức mạnh?"

"không cần, ta không hứng thú với yêu nhân. Thêm nữa, ta có chuyện nhờ ngươi giúp" Bạch Du Ngư đem một xấp tài liệu đưa cho cho Hà Lưỡng

Hà Lưỡng nhận lấy và mở ra xem, hắn chấn động trợn mắt nhìn Bạch Du Ngư "Ngươi muốn..."

"Ngươi có thể làm đúng chứ?" Bạch Du Ngư nhếch mép cười, đôi mắt vẫn ôn hòa nhưng lại khiến đối phương run rẩy

Hà Lưỡng biết nếu hắn không làm thì sau này cũng không yên được với người này, hắn cắn răng gật đầu "ta sẽ giúp ngươi"

"Tốt, nếu hoàn thành tốt ta sẽ cho ngươi máu của ta. Ngươi cũng biết giao sắp thành chân quý cỡ nào nhỉ?" Bạch Du Ngư lộ ra nụ cười đê tiện khó thấy

Hà Lưỡng gật đầu, đúng là máu giao sắp hóa chân hiếm, công dụng nó cũng rất tốt "được"

"Đại Ngư bảo" Giọng Mạn Nhu vang lên sau đó cánh cửa liền mở ra, hai mỹ nữ tiến về phía hắn ôm lấy Bạch Du Ngư

"làm sao? Có ai bắt nạt các ngươi?" Bạch Du Ngư xoay 180 độ trở thành các bảo hộ thần kiêm thê nô lão công

Hắn lo lắng nhìn bọn họ thu vào tầm mắt của Hà Lưỡng. hắn che miệng cười "Bạch thiếu thật tốt nha~"

Lạc Vân đỏ hồng con mắt nhìn hắn "ngươi thích hắn phải không? Ngươi nói thật cho ta biết đi"

Nhiều cái mỹ nữ mình yêu thương mếu máo sắp khóc, Bạch Du Ngư liền ôm hai nàng vào lòng

Hắn sắc lạnh nhìn Hà Lưỡng "Đừng tưởng ta nhờ ngươi giúp thì có thể đè đầu ta xuống nước"

Con ngươi hóa kim, màu xám trong mắt sáng lên như được ánh sáng chiếu vào nhắm thẳng vào người Hà Lưỡng

Hắn sợ hãi phải quay đầu bỏ đi. Bạch du Ngư hôn lên trán hai nàng "Yên tâm, ta chỉ nhờ hắn làm chút việc mà thôi. Ta thích các ngươi làm sao có thể thích hắn được?"

Hắn thích nhìn mấy cặp đam mỹ cùng bách hợp hôn hít nhưng không có thích cùng giới

Hắn thích lão bà hơn!

Bạn đang đọc Phản Phái: Nữ Chủ Có Thể Nghe Được Tiếng Lòng Của Hoa Nam sáng tác bởi Luxueni666
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Luxueni666
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 15

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.