Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ta Có Vị Trí Lớn Nhất Trong Bạch Gia

Tiểu thuyết gốc · 1593 chữ

Cô nhi viện Hướng Dương, đây là cô nhi viện có quy mô lớn do Bạch gia tài trợ cùng sáng lập

Ở đây trẻ em được ăn học, vui chơi giải trí như những đứa trẻ bình thường. Những người muốn nhận nuôi cũng trải qua kiểm tra gay gắt của nhân viên trong cô nhi viện và có một năm xét duyệt mới có thể chính thức đem đứa trẻ đi

Bạch Du Ngư vừa xuống xe thì đám trẻ ham chơi chạy nhảy đã chạy tới "Đại Ngư!!!!"

Thấy đám trẻ hiểu chuyện, Bạch Du Ngư cười lấy một bịch kẹo lớn trong cốp xe ra "Xếp hàng nhận kẹo nào!"

Hai đứa trông có vẻ lớn tuổi nhất nhanh chóng đi lên hỗ trợ, một nam một nữ đứng cạnh Bạch Du Ngư có khí chất cao hơn đám trẻ khác

Bạch Du Ngư đem túi kẹo đưa cho hai đứa nhỏ rồi mới giới thiệu cho bọn họ quen nhau "Úc Đào cùng Hữu Tuyết tỷ tỷ các ngươi đã thấy qua. Đây là Mạn Nhu, Nhan Thanh, Ngự Đồng cùng Lạc Vân các tỷ tỷ"

"các tỷ tỷ hảo, ta là Hữu Yên, đây là tiểu đệ của ta Hữu Nhất" nữ hài cao khoảng chừng 1m6, vô cùng chững chạc cất lời

Bọn họ chào hỏi nhau xong cùng đi vào trong. Viện trưởng là trung niên nam tử rất yêu thương trẻ em, cũng nhờ có Bạch gia nâng đỡ nên mới có thể làm chức vị này

Nhìn thấy Bạch Du Ngư tới đây, viện trưởng liền lập tức tiếp đón "Bạch thiếu, ngài tới thăm Tiểu Nguyệt Ngư sao?"

Tiểu Nguyệt Ngư?

Mạn Nhu tiến lên đứng bên cạnh hắn tò mò hỏi "Tiểu Nguyệt Ngư là ai vậy?"

"Là dưỡng nữ của ta, nàng ở đâu vậy viện trưởng?" Bạch Du Ngư nhìn quanh vẫn không thấy Tiểu Nguyệt Ngư quay sang hỏi viện trưởng

Ông cười hiền lành chỉ về căn phòng bếp nhỏ "Tiểu Nguyệt Ngư đang phụ giúp bà bà làm cơm"

Bạch Du Ngư cảm ơn sau đó đi vào nhà bếp, bên trong liền truyền ra tiếng cười ha hả sảng khoái

Bạch Du Ngư phụ bà bà cũng là vợ của viện trưởng đem thức ăn nấu lên bàn ăn. Thường ngày trong cô nhi viện sẽ có đoàn đội phụ trách nấu ăn nhưng vì tránh để đám nhỏ loi nhoi sẽ ngán cơm nên vào cuối tuần bà bà sẽ vào bếp nấu mấy món truyền thống cùng tráng miệng lạ mắt cho chúng

Bạch Du Ngư đem Tiểu Nguyệt Ngư ẵm ra ngoài, tiến đến bàn ăn cầm tay nàng chào hỏi "mau chào các tỷ tỷ đi"

Tiểu Nguyệt Ngư trông chỉ có 4 tuổi tiểu hài, nhìn thấy người lạ liền không dám nói chuyện quay mặt trốn đi

Bạch Du Ngư cùng mọi người đã quen nên không trách mắng nàng

"Tiểu Nguyệt Ngư có chút sợ giao tiếp, đừng thấy nàng như thế, nàng rất lễ phép"

Viện trưởng cười nói, ông ngồi xuống đầu bàn múc từng chén cơm cho đám nhỏ

Bạch Du Ngư thì ngồi vào khoảng trống giữa Tống Ngự Đồng và Nhan Thanh, đối diện là Mạn Nhu, Lạc Vân, Vương Hữu Tuyết. Tiểu Úc Đào đã vào trong phụ bà bà bưng thức ăn

"Nàng gọi Bạch Tiểu Nguyệt, nhũ danh Tiểu Nguyệt Ngư. Đây là Nhan Thanh tỷ tỷ, Ngự Đồng tỷ tỷ"

"Nha... Nhan Thanh tỷ hảo~"

"Đồng... Đồng Đồng tỷ hảo~"

Tiểu Nguyệt Ngư nãi nãi chào hỏi, tuy âm giọng hơi nhỏ nhưng hai nàng vẫn có thể nghe được. Sự đáng yêu này đều khiến cho các mỹ nữ động lòng

Nếu như không phải Bạch Tiểu Nguyệt là dưỡng nữ sống từ nhỏ ở cô nhi viện thì bọn họ cũng thật sự nghĩ rằng nàng là hài tử của Bạch Du Ngư

Trừ bỏ màu tóc trắng tinh do bẩm sinh kia ra thì khuôn mặt thật sự giống gần tám phần Bạch Du Ngư, tính cách thì không giống lắm nhưng vẫn là khiến bọn họ nghi ngờ về thân phận của Bạch Tiểu Nguyệt hơn

"Ba ba, ta muốn ăn mật ong"

Bạch Tiểu Nguyệt chu chu môi nũng nịu, rõ ràng cái ba ba đẹp trai này là của nàng, tại sao ở đâu xuất hiện thêm mấy cái nữ nhân tới tranh chứ?

Bạch Du Ngư lắc đầu từ chối ngay tại chỗ "không được, tuần này ăn quá nhiều. Không nên ăn nữa"

Vừa nói vừa vỗ cái bụng nhỏ phì phì của Bạch Tiểu Nguyệt như chứng minh lời vừa nói

"Vâng..."

Bạch Tiểu Nguyệt bất mãn nhưng nàng vẫn ngoan ngoãn tuân theo, nhìn khung cảnh một lớn một trẻ ngoan ngoãn đến bất ngờ, không nói cũng biết là cả đám mỹ nhân kia bắt đầu nghĩ về tương lai rồi

"Không biết bảo bảo của mình cùng Du Ngư / Đại Ngư sau này có đáng yêu như thế không?"

"càng ngày càng muốn nếm thử hắn rồi~"

Bạch Du Ngư trở về nhà, trước tiên là đem năm bốn cái mỹ nữ trở về nhà. Lạc Vân không có gia đình ở An thành nên định sẵn hắn phải cho nàng ở nhờ

Mạn Nhu là lão bà của hắn, không thể đuổi nàng đi được

Bạch Tiểu Nguyệt chạy nhảy xung quanh nhà rất quen thuộc, dù sao nàng cũng được Bạch Du Ngư dắt về nhà không dưới năm lần, sớm đã quen thuộc với nơi này rồi

Trong khi Lạc Vân cùng Bạch Tiểu Nguyệt ở đây, hắn lại bị Mạn Nhu dắt lên phòng chuẩn bị hoan ái

Bạch Du Ngư không kìm chế con thú trong người mà tiến tới đè nàng vào tường nhà tắm, cởi bỏ những thứ vướng bận rời đi. Mạn Nhu bị hôn đến mụ mị, dạo gần đây kỹ năng của Đại Ngư cao không ít a~

Bạch Du Ngư cúi xuống nếm thử mật đào đến từ ngọn núi cao cao trắng tinh kia, trái cây ở trên ngọn núi vừa ngọt vừa thơm, mềm mại giống như đậu hũ, thơm mùi sữa cùng tràn căng khiến hắn thích thú ăn lấy ăn để không ngừng

Bạch Du Ngư ăn xong quả trái cây ngon lành lại lùi về hạ sơn, hắn lúc này đi đã mỏi mệt cần nghỉ ngơi dưới chân núi

Khi đến chân núi hắn nghe được âm thanh của một dòng nước, hắn tò mò đưa tay chạm vào thì phát hiện nó thật ấm ấm, hắn đi từ sáng sớm đã khát nước, hắn cúi xuống thử nếm vị của dòng nước

Vị ngọt thanh như loại nước mà hắn thường uống, Bạch Du Ngư mới "an tâm" cởi bỏ quần áo, uống đến hết khát mới từ từ đi vào dòng nước này

Bạch Du Ngư hơi kêu lên vì sự ấm áp của dòng nước, hắn cảm giác nhìn đã đến đúng chỗ rồi. Dòng nước hơi mãnh liệt cọ xát lên người hắn khiến hắn thỏa mãn thở ra một hơi

Hắn được dòng nước cọ rửa không ngừng thoải mái đến híp cả mắt, bỗng nhiên có vài bông hoa nhỏ rơi xuống chỗ hắn bị hắn nhặt được, hắn đem hoa tụ tập xung quanh mình, sau đó thì đem nước tưới lên chúng

Mấy đóa hoa run lên như cảm ơn, chúng từ từ tập hợp lại thành một mỹ nữ trước mặt, nàng tiến về dòng nước sau đó biến dòng nước này thành lãnh địa của mình, nàng đem nước trên người hắn đều ăn sạch một lần

Mạn Nhu bên kia cũng từ từ lên đỉnh, nàng thích nhất là leo núi vào buổi chiều và buổi tối vì nó đem lại cho nàng cảm giác sảng khoái cùng sung sướng

Nàng mở ra một chai nước, đem ống hút bỏ vào miệng hút lấy dòng sữa trắng ngần bên trong chai nước. Hương thơm ngọt ngào của sữa tươi, béo ngậy như được làm từ phô mai khiến nàng thỏa mãn thở một hơi, Mạn Nhu nằm xuống trên đỉnh núi, không khỏi nghĩ đến chuyện đếm sao cùng chờ đợi sao băng một hồi rồi nhắm mắt

.....

m thanh nước cùng da thịt va chạm bộp bộp khiến người nghe cũng phải đỏ tai đã dừng lại, Bạch Du Ngư ôm lấy Mạn Nhu đã bị ngất xỉu vì nhiệt độ ra ngoài, hắn đặt nàng lên giường lấy quạt quạt cho nàng giảm nhiệt

[Lần sau phải tiết chế lại mới được]

Mạn Nhu nghe được tiếng lòng của hắn thì thầm mắng trong lòng, nàng vừa nhận lấy ân sủng của hắn vừa lười biếng nằm lên người hắn "Không phải ngươi cần tham dự bữa tiệc gì sao? Thay đồ đi"

"ân, ta lấy đầm mới cho ngươi mặc" Bạch Du Ngư đỡ Mạn Nhu nằm xuống sau đó chạy qua tủ quần áo lấy ra một bộ đồ đôi. Bạch Du Ngư cười nhẹ đưa hai bộ y phục cho nàng xem "Ta kêu người làm qua, rất thích hợp với ngươi"

"cảm ơn Đại Ngư bảo" Mạn Nhu hài lòng nằm trên giường, mấy nữ nhân kia muốn có được Bạch Du Ngư đầu tiên nên đấu đá lẫn nhau?

Xin lỗi nhé, nàng đã ăn mảnh mấy lần rồi. Tranh giành? Các ngươi chỉ có thể tranh vị trí thứ hai!

Bạn đang đọc Phản Phái: Nữ Chủ Có Thể Nghe Được Tiếng Lòng Của Hoa Nam sáng tác bởi Luxueni666
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Luxueni666
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 16

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.