Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trần Hạo suy tính

Tiểu thuyết gốc · 2126 chữ

Liên tiếp đạt được điểm khí vận cùng điểm thưởng cũng làm cho Trần Hạo có chút hài lòng.

Cho dù kế hoạch hiệu quả không đến mong đợi nhưng vẫn tạo ra được tác dụng không nhỏ, chín nghìn đồng tiền bồi thường như một vết cắt sâu vào khí vận của Tô Bạch.

Việc Trần Hạo cần làm hiện tại chỉ là từ điểm cắt vào này liên tục thao tác đột phá, như cầu tuyết càng lăn càng lớn, cuối cùng đem Tô Bạch cho đè chết.

Tuy nhiên, muốn làm được cũng không dễ.

Tình báo, kế hoạch, nhân thủ, mọi thứ đều cần chuẩn bị.

Công lược Giang Như Ngọc cũng phải đưa vào nhật trình, dù sao thân là nữ chủ bản thân Giang Như Ngọc mang theo khí vận tuyệt đối không thấp, công lược thành công còn có thể sâu một bước đả kích tinh thần Tô Bạch.

Một mũi tên hai con nhạn, cớ sao lại không làm.

" Hệ thống, dò xét thông tin của Giang Như Ngọc cho ta "

" Khấu trừ 100 điểm thưởng "

" Nữ chủ : Giang Như Ngọc ( hiện trung lập trận doanh )

Chiến lực : 30

Mị lực : 96

Khí vận : 999

Quang hoàn : Mỡ thơm dụ mèo ( khi gặp vấn đề bản thân cảm thấy nan giải hoặc nguy hiểm, sẽ tự động theo cách hợp lý nhất triệu hồi nam chính đến hỗ trợ )

Kỹ năng : học tập cao cấp, hội họa cao cấp, âm nhạc cao cấp, thư pháp cao cấp

Thiện cảm : -20 ( chán ghét ) "

" Âm độ thiện cảm ". Trần Hạo chấn kinh.

Lập tức suy nghĩ lên, mới nhớ ra nguyên chủ cơ thể này là thế nào theo đuổi Giang Như Ngọc.

Ngoại trừ quấn lấy, vẫn là quấn lấy, thậm chí còn rêu rao khắp trường Giang Như Ngọc là bạn gái của mình.

Không hề có tí hàm lượng kỹ thuật nào đáng nói.

" Thảo nào lại bị người ta ghét ". Trần Hạo chỉ biết lắc đầu thở dài

Hắn kiếp trước tuy nghèo, cũng không đẹp trai, nhưng lại có thể xem là cao thủ tinh trường, số bạn gái từng theo đuổi thành công cũng không ít.

Nhưng sau đó vì nhiều nguyên do mới chia tay mà thôi.

Dưới cái nhìn của hắn, nguyên chủ tuyệt đối là cái ngốc bức.

Giàu có, đẹp trai, gia thế khủng, vậy mà hoàn toàn không biết lợi dụng, ngược lại còn giống cái lưu manh dắt theo đàn em keo da chó dính lấy Giang Như Ngọc.

Không uổng công là phản diện chỉ có 100 khí vận nha!

" Tính cách Giang Như Ngọc được xem là thuộc loại bình thường, không cao lãnh cũng không kiêu ngạo, thuộc tuýp nữ sinh dễ ở chung ". Trần Hạo bắt đầu phân tích lên

" Việc hiện tại cần làm là ngưng lại toàn bộ hành động quấy rối, tỏ ra hối lỗi cùng hứa sẽ không tái phạm với Giang Như Ngọc. Hẳn là đủ kéo thiện cảm về lại mốc ban đầu!"

" Sau đó dựa vào Tịnh Vũ giám sát hành tung Giang Như Ngọc, chỉ cần có biến cố hay khó khăn gì thì lập tức trước Tô Bạch một bước giải quyết giúp đối phương, vừa cày thiện cảm vừa chặn ngang phần diễn của Tô Bạch ".

" Chủ động của Mị Hoặc cũng có thể tính vào, nhưng 10% +50 thiện cảm quá dựa vào vận may, có thể không tính. 100% +10 thiện cảm là tốt, nhưng tốt nhất vẫn nên đợi thiện cảm tăng lên 51 rồi hãy sử dụng"

Kinh nghiệm tình trường cho Trần Hạo biết, phổ thông thiện cảm là dễ cày nhưng muốn đạt tới mức yêu thương lại là một cái khảm lớn, rất nhiều cặp đôi dù đã lên giường cùng nhau thì cũng chưa chắc tình cảm đã đạt mức này.

Mà Mị Hoặc chủ động lại có thể dễ dàng giải quyết, hơn nữa nếu may mắn 10% kia phát động thì còn trực tiếp chạy lên tối đa 100, sinh tử không rời.

Cứ nhìn thái độ Ân Tịnh Vũ với hắn thì biết mốc thiện cảm này lợi hại đến cỡ nào.

Một kế hoạch công lược đơn giản cứ thế được Trần Hạo dùng nửa buổi học chiều để vạch ra.

Trong tiểu thuyết, nữ chủ tuyệt đối là các tồn tại trêu chọc phiền phức, nào là bị bắt cóc, bị côn đồ chặn đường trêu ghẹo, người thân gặp tai nạn hay bệnh tật, vân vân và mây mây.

Những lúc như vậy thì phần diễn trang bức của nam chính tới.

Thông qua các loại thủ đoạn mà giúp nữ chủ giải quyết phiền toái, soát cái thiện cảm, hoặc trực tiếp đến " gạo nấu thành cơm ", từ đó bắt lấy phương tâm mỹ nhân.

Thứ này được gọi là sáo lộ, đầy cẩu huyết sáo lộ.

Trần Hạo hiện tại chính là muốn mượn nhờ đám sáo lộ này, chen trước nam chính một cước, biến chúng thành lợi thế của mình.

Mà để làm được thì tình báo là không thể thiếu.

Nghĩ vậy, hắn âm thầm cầm lấy điện thoại, cho đám đệ cùng Ân Tịnh Vũ phân biệt gửi một tin nhắn.

----- Buổi học chiều trôi qua ----

Tùng tùng tùng.

Trống trường báo hiệu ra về vang lên, các học sinh đều hoan hô một tiếng, sau đó đứng lên tiễn giáo viên rời đi.

Xong mới ai xếp đồ nấy mang lên cặp sách kết bạn cười đùa ra về.

Ân Tịnh Vũ sớm đã nhận được tin nhắn của Trần Hạo, liền dọn nhanh mọi thứ rồi chạy sang 12A2 tìm Giang Như Ngọc muốn cùng nhau.

" Tịnh Vũ, ta cũng chưa về. Làm gì vội vàng như vậy, nhìn ngươi mồ hôi đầy đầu"

Giang Như Ngọc thấy khuê mật thì cao hứng, kéo Ân Tịnh Vũ ngồi xuống rồi lấy khăn tay ra dịu dàng lau mồ hôi.

Bởi vì có 1m72 thân cao, cùng Ân Tịnh Vũ một chỗ càng giống như một đôi chị em hoa, không khỏi khiến nhiều nam sinh gần đó đều sáng mắt lên.

" Còn không phải sợ hoa khôi của chúng ta bị anh đẹp trai nào bắt cóc đi hay sao?". Ân Tịnh Vũ giương lên mặt nhỏ mở cái trò đùa

" Ta có ai hay không ngươi còn không rõ ". Giang Như Ngọc lắc đầu, cũng thu dọn sách vở rồi cầm lên cặp vải đeo lên vai.

" Đi, chúng ta đi về. Lát ghé nhà ta ăn cơm, mẹ ta dạo này cứ nhắc tới ngươi đây "

" Tốt, ta cũng nhớ món ngon dì Hoa làm "

Hai thiếu nữ xinh đẹp vừa đi vừa cười nói.

Tô Bạch ở không xa hai mắt nhìn thẳng, miệng nuốt khô nước miếng, nhưng cũng không dám chạy lại xum xoe.

Danh tiếng hôm nay đã thối rồi, tạm thời không nên tiếp xúc Giang Như Ngọc chọc cô ấy không vui thêm.

Đợi qua ba ngày nữa chính là kỳ thi tốt nghiệp thử lần hai, Tô Bạch có tự tin đạt được cái điểm tốt, chắc chắn có thể khiến Giang Như Ngọc nhìn hắn bằng con mắt khác, đồng thời vớt một lượng lớn điểm tán thành.

" Tuy nhiên hiện tại phải nghĩ cách làm chút tiền bồi thường cái đã. Trần Hạo đáng chết, ngươi chờ đó cho ta ". Tô Bạch mắng trong lòng một tiếng, sau đó cũng rời khỏi trường.

Cũng vì vậy mà hắn không thể thấy được tình cảnh tiếp theo.

" Như Ngọc, Tịnh Vũ "

Hai người nghe có tiếng gọi phía sau thì giật mình dừng chân, quay lại thì thấy Trần Hạo dắt theo ba thằng đệ đi tới, cách chừng một mét thì dừng lại.

Giang Như Ngọc nhíu mày: " Trần Hạo, ta đã nói nhiều lần rồi, ta không thích ngươi, xin đừng quấn lấy ta nữa "

" Ta biết ". Trần Hạo cười mỉm gật đầu, thần thái không chó chút biến đổi nào với thái độ gay gắt của đối phương.

" Hưm, tên này hôm nay có gì đó khác lạ ". Giang Như Ngọc trong mắt tràn đầy nghi ngờ nghĩ thầm

Chỉ thấy Trần Hạo nói tiếp :

" Ta lần này đến là để xin lỗi ngươi, hành động của chúng ta trước đó đã gây ra cho ngươi nhiều rắc rối rồi. Ta lúc đó là bị tình cảm làm mờ mắt, sau này tuyệt đối sẽ không xảy ra nữa!"

Thái độ chân thành của hắn khiến Giang Như Ngọc cũng thả lỏng thần sắc hơn, có chút hồ nghi nhìn lấy, tạm thời không cho ý kiến.

Bị quấn cũng lâu, cô nhất thời cũng không thể dễ tin hắn như vậy được.

" Các ngươi cũng đến nói đi ". Trần Hạo lại gọi lên đám đệ

Đám Lý Thông đã sớm được thông báo, không chút chần chờ bước lên dàn hàng ngang đồng loạt cúi đầu.

" Chị dâu, xin lỗi "

Giang Như Ngọc liền tức nghẹn đến đỏ mặt.

Đấy, cũng bởi cái xưng hô chị dâu này mà khiến cô trong trường nhận vô số rắc rối, dù đã nhiều lần phủ nhận nhưng cái đám này mười lần như một đều không đem lời cô nói xem ra gì.

Bốp! Trần Hạo vung tay vỗ lên đầu của Bá Khá đứng gần mình nhất, quát:

" Cái gì chị dâu? Đám các ngươi xin lỗi đàng hoàng cho ta "

" A, thật xin lỗi, quen miệng. Bạn học Như Ngọc, chúng ta sau đó cũng không dám gọi bừa nữa, ngươi tha thứ cho chúng ta đi!". Lý Thông đầu não chạy nhanh nói, thái độ nịnh nọt chỉ thiếu điều ôm chân Giang Như Ngọc.

Trần Hạo nhìn về Giang Như Ngọc đang đầy mặt mơ hồ, nở nụ cười mà bản thân cảm thấy đẹp trai nhất.

" Như Ngọc, ngươi yên tâm, từ nay về sau bọn họ còn dám gọi bậy ta sẽ đánh sưng miệng bọn họ. Còn về những lời đồn ta thích ngươi kia, thì đúng, ta thích ngươi, nhưng sẽ dựa vào bản lĩnh bản thân mà khiến ngươi thích lại ta đấy."

Đột ngột nhận được lời tỏ tình, Giang Như Ngọc từ bản năng thiếu nữ liền đỏ mặt.

Nhưng lần này không giống trước đây, trong lòng cô lại không cảm thấy chán ghét như vậy nữa.

" Bạn học Trần Hạo, ngươi cũng thật tự tin đây, Như Ngọc nhà ta mới không dễ dàng gả đi như vậy ". Ân Tịnh Vũ thấy tình hình thì chêm vào thêm một câu đùa, khiến mặt Giang Như Ngọc càng thêm đỏ, liền hung tợn nhìn lấy khuê mật

" Ai gả đi, Tịnh Vũ ngươi lại nói bậy ta sẽ xé miệng ngươi ra "

Trần Hạo âm thầm cho Ân Tịnh Vũ giơ ngón tay cái về màn trợ công này.

Bầu không khí nhờ câu đùa nhỏ đã trở nên tốt hơn nhiều lắm.

" Trần Hạo, ta tha thứ cho ngươi. Nhưng sau này tuyệt không thể như trước đây nữa!"

" Này là tất nhiên ". Trần Hạo gật đầu

" Việc đến đây là xong, ta về. Chúc ngươi kỳ thi sắp tới đạt kết quả tốt!"

Nói xong, Trần Hạo dắt theo ba thằng đệ rời đi, lưu lại Giang Như Ngọc đầy mặt kỳ quái nhìn bóng lưng hắn.

Còn Ân Tịnh Vũ thì thoáng có chút thâm tình lộ ra nhưng rất nhanh thu liễm, hai chân bé nhỏ không thể nhận ra có chút kẹp chặt lại.

Trên đường về, Ân Tịnh Vũ lại lợi dụng sự thân thiết của hai người mà kéo Trần Hạo làm chủ đề, mờ mịt nâng lên một số điểm tốt của hắn ở trong lớp.

Ấn tượng của Giang Như Ngọc về hắn cũng theo đó đổi mới một đợt, thầm nghĩ có lẽ Trần Hạo cũng không phải xấu như mình vẫn tưởng.

" Keng. Ký chủ thay đổi đánh giá của nữ chủ Giang Như Ngọc, độ thiện cảm tăng 20, thiện cảm hiện tại là 10 ( người quen ). Thưởng 1000 điểm "

" Điểm hiện tại : 6900 "

Trần Hạo ngồi trên siêu xe Ferrari trên đường chạy về nhà thì nhận được thông báo, khóe miệng nhếch lên một độ cung xấu xa.

Bạn đang đọc Phản Diện Quật Khởi sáng tác bởi Tartalia1roll
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Tartalia1roll
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 25

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.