Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tô Bạch căm phẫn

Tiểu thuyết gốc · 1883 chữ

Trở lại một thời gian, phòng đức kiểm.

Lưu Khánh dẫn đầu bước vào, đặt mông ngồi ở chủ vị, sau đó mới là bốn nam sinh Tạ Bằng, Lý Thông, Bá Kiến, Bá Khá, Tô Bạch lục tục theo sau, đứng xếp thành một hàng.

Ánh mắt Tô Bạch như muốn phun lửa liếc nhìn bốn kẻ bên cạnh.

Trên đường đến đây hắn cũng đã nghĩ thông suốt rồi, đây rõ ràng là một trận âm mưu nhằm vào bản thân, hơn nữa còn kín kẽ không sơ hở.

Hiển nhiên đám ngu ngốc như Lý Thông là không thể nghĩ ra được, phải có người ở sau chỉ điểm, thậm chí chi tiền mời Tạ Bằng đứng ra.

Tô Bạch còn nghi ngờ phó hiệu trưởng Lưu Khánh cũng đã bị mua chuộc.

Mọi đầu mối đều chỉ tới một người.

" Trần Hạo ". Tô Bạch nghiến răng nghiến lợi chửi thầm trong lòng

" Cô Dung, thầy Đức, xin mời lên phòng đức kiểm gấp. Có chuyện liên quan đến học sinh của hai người!". Lưu Khánh cầm điện thoại bàn lên gọi cho giáo viên chủ nhiệm hai lớp

Ít phút sau, một nam một nữ bước vào.

Thầy Lý Bửu Đức là chủ nhiệm 12A4, dạy bộ môn thể dục, có thể cao lớn mặc quần thể thao, áo thun trắng bó sát người để lộ những thớ cơ chắc nịt.

Ánh mắt thầy Đức thỉnh thoảng lại liếc về bóng hồng bên cạnh, trong mắt toát ra từng tia ái mộ cùng tự ti.

Nữ giáo viên, Đào Thu Dung, năm nay mới có hai mươi sáu tuổi, là cái tuổi chín mọng nhất của đời người phụ nữ, chỉ vừa nhậm chức được gần hơn hai năm.

Đào Thu Dung cực kỳ xinh đẹp, là giáo khôi của toàn trường, nước da trắng hồng, khuôn mặt trái xoan thanh tao, ngũ quan tinh mỉ như thần tiên khắc tạo, cộng thêm thân hình bốc lửa trong tà áo dài hồng nhạt, trước lồi sau lõm tràn đầy mê người.

Nếu Trần Hạo có mặt ở đây, nhất định không chút keo kiệt hân thưởng mà đánh cho Đào Thu Dung một cái 97 điểm mị lực.

Tuyệt đối là cấp tuyệt sắc tồn tại.

Ánh mắt của toàn bộ nam nhân trong phòng thoáng cái đều bị Đào Thu Dung đoạt đi, nhất là Tô Bạch, bên trong đều tràn đầy dục vọng nóng rực nhưng rất nhanh bị che dấu đi.

" Cô Dung, thầy Đức, ngồi đi. Ngồi xuống nghe một chút chuyện tốt của học sinh hai người ". Lưu Khánh đẩy gọng mắt kính nghiêm giọng nói

Cũng là người duy nhất không bị cô Dung hớp hồn, bởi vì Lưu Khánh đã sớm đánh mất năng lực tính dục, có đẹp hơn nữa cũng chả làm ăn được gì.

Còn không bằng kiếm nhiều tiền tới hiện thực.

" Thầy Khánh, đây là có chuyện vì xảy ra?". Thầy Đức hồ nghi hỏi

" Tạ Bằng là lớp trưởng, để Tạ Bằng đến tường trình mọi việc đi!"

" Vâng, thưa thầy thưa cô chuyện là thế này..."

Tạ Bằng bước lên một bước tường thuật lại mọi việc, cũng không cường điệu gì lỗi lầm của Tô Bạch nhưng lại nhấn mạnh vào thái độ không chịu xin lỗi của đối phương.

Hai vị giáo viên chủ nhiệm càng nghe mặt càng đen lại.

Dưới cái nhìn của họ thì hai bên đều có cái sai, nhưng hiển nhiên Tô Bạch đánh bạn học nặng như vậy thì là kẻ có lỗi hơn, hơn nữa còn là chủ động ra tay trước.

Về phần đám Lý Thông sỉ nhục Tô Bạch, tuy bọn họ tin đấy, nhưng không có chứng cứ, Lý Thông thì toàn trình cắn chặt phủ nhận nên cũng không thể chỉ dựa vào lời một phía mà kết tội được.

" Hai thầy cô thấy nên giải quyết thế nào?". Lưu Khánh hỏi

" Việc này nói lớn không lớn, nói nhỏ không nhỏ. Theo ta thì nên để hai bên hòa giải với nhau!". Thầy Đức cho ý kiến

Vốn ông ấy là chủ nhiệm thì phải bênh học sinh của mình, nhưng ai kêu bản thân crush cô Dung đây, làm sao dám làm căng với bên người ta.

" Thầy, đây là bạo lực học đường. Em muốn báo cảnh sát!". Bá Kiến sờ lên một bên mặt khó chịu nói.

Lời này, đừng nói cô Dung thầy Đức, đến cả Lưu Khánh cũng không đồng ý.

Một khi báo cảnh sát thì đám truyền thông kia còn không như cá mập ngửi thấy mùi máu xông tới, thanh danh nhà trường bị ảnh hưởng, đến cả cái ghế hiệu phó này cũng sẽ gặp lung lay.

Lưu Khánh là muốn kiếm tiền của Trần Hạo, nhưng cũng không muốn ném bỏ địa vị của mình.

Cho nên cả ba vị giáo viên đều đối với học sinh của mình nâng lên công tác tư tưởng, muốn đem chuyện này thành xử lý nội bộ hòa giải.

Nhóm Lý Thông hạ một bước, muốn nhà trường hạ hạnh kiểm Tô Bạch, sự tình liền thôi.

Lần này thì Lưu Khánh liền hưởng ứng.

" Có lỗi phải phạt, ẩu đả bạn bè xưa nay đều lấy hạ hạnh kiểm để răn đe các học sinh khác, ta thấy thế là ổn thỏa rồi "

" Thầy hiệu phó, như vậy thì nặng quá, bây giờ sắp thi tốt nghiệp cùng đại học rồi, Tô Bạch mà bị hạ hạnh kiểm thì tiền đồ tương lai coi như hết ". Cô Dung lập tức phản đối ngay

Đại học không phải đùa, xét duyệt rất kỹ, ngoài điểm thi thì hạnh kiểm càng là quan trọng, họ thà chọn học sinh điểm kém hơn tiêu chuẩn cũng sẽ không nhận người có tì vết về đạo đức.

Cô Dung tức Tô Bạch không? Tức chứ!

Cứ tưởng tên học sinh cuối lớp này lãng tử hồi đầu rồi nhưng không ngờ lại gây án thế này, uổng công sắc mặt tốt mấy ngày nay của cô.

Nhưng thân là giáo viên chủ nhiệm, vẫn là phải có trách nhiệm nên bảo vệ học sinh của mình.

Không thể không nói, cô Dung vừa đẹp người nhưng cũng rất hiền lành.

Rất có tiềm chất nữ chủ sau này bị nam chính thu vào trong hậu cung.

" Cô Dung, đây đã là cách nhẹ nhất rồi. Chẳng lẽ còn thật phải báo cảnh sát!". Thầy Đức cũng không chịu được lên tiếng.

Crush thì crush chứ thân là chủ nhiệm thì cũng phải tỏ thái độ.

" Cái này...". Cô Dung cũng khó xử, nhất thời không tìm ra lý do phản bác.

Tạ Bằng, Lý Thông, Bá Kiến, Bá Khá nhếch nhẹ mép cười đắc ý, khiêu khích nhìn Tô Bạch.

Còn Tô Bạch thì cũng có chút sốt sắng.

Cả hai phương án với hắn đều không tốt.

Học Bá hệ thống là lấy sự tán thành của thầy cô bạn bè làm căn bản, từ đó mới có thể trao đổi lấy các loại vật phẩm cùng kỹ năng.

Một khi danh tiếng trở nên thúi hoắc thì thu thập điểm tán thành sẽ trở nên phi thường, phi thường khó.

Thậm chí còn có nguy cơ bị khai trừ, bị bên giáo dục kéo đen, từ đó không trường học nào thu nhận.

Càng nghĩ, Tô Bạch càng có chút sợ hãi, bắt đầu hối hận về xúc động nhất thời của mình.

Phải chi hắn không ra tay trước thì mọi chuyện đã khác rồi không?

" Mọi người đừng làm căng thẳng quá, học sinh mà, đôi chút gút mắc là chuyện thường thôi. Ta thấy đây có lẽ chỉ là hiểu lầm nho nhỏ!"

Ngay lúc này, một thân ảnh khác bước vào phòng đức kiểm.

Lưu Khánh nhìn thấy liền biến sắc, vội vàng đứng lên đi tiếp đón

" Hiệu trưởng, ngài sao lại tới đây?"

" Lão già ta ở trong văn phòng ngủ trưa, nghe thấy tiếng ồn ào thì qua xem thử. Nãy giờ đứng ở cửa cũng đã biết rõ ngọn ngành rồi "

Lão hiệu trưởng khoát khoát tay ra hiệu ba thầy cô cứ ngồi xuống, tiếp đó đi đến trước mặt Tô Bạch.

" Bạn nhỏ, chúng ta lại gặp mặt rồi. Ngươi xem ra phiền phức không nhỏ nha!"

" Là ngài ". Tô Bạch kinh ngạc, sau đó vui vẻ

Mấy hôm trước hắn ở công viên cấp cứu cho một ông lão bị đột quỵ, đem đối phương kéo từ quỷ môn quan về, không ngờ lại là vị hiệu trưởng trước mặt này.

Có hiệu trưởng chống lưng, hôm nay ổn!!

Quả nhiên, sau một phen chào hỏi thì lão hiệu trưởng liền quay sang bắt đầu lắc lư nhóm người Lý Thông.

Nhìn như đang giảng đạo nói lý lẽ công bằng, nhưng thực chất là đang dùng lời lẽ triết lý, trí tuệ cùng kinh nghiệm già dặn mà thiên vị Tô Bạch, khuyên bảo Lý Thông bỏ qua ân oán mà tha thứ cho đồng học bạn bè.

Lý Thông, Bá Kiến, Bá Khá bị lắc lư đến choáng cả đầu.

Cuối cùng vậy mà mơ mơ hồ hồ có dấu hiệu đáp ứng.

Lưu Khánh thấy cảnh này trong lòng thầm hô hỏng bét, âm thầm lấy điện thoại gửi cho Trần Hạo một cái tin nhắn kể lại tình hình.

Trần Hạo cũng rất nhanh hồi âm, kêu gọi thay đổi kế hoạch, không hạ hạnh kiểm Tô Bạch nữa mà lựa chọn hòa giải, để Tô Bạch bồi thường tiền thuốc men cùng chi phí tinh thần.

Đối với đề nghị này, các phương đều cảm thấy có thể chấp nhận được.

Sau một phen thương nghị, cuối cùng thống nhất Tô Bạch phải bồi thường mỗi người ba nghìn đồng, ba người cộng lại là chín nghìn.

Đồng thời cô Dung còn phải nghiêm khắc phê bình Tô Bạch trước toàn lớp, bắt viết bản cam kết, nếu lần nữa tái phạm sẽ trực tiếp khai trừ.

Đến đây, mọi chuyện mới xem là kết thúc.

Đào Thu Dung khuôn mặt, dắt theo Tô Bạch đi về 12A2, mượn một tiết học bắt đầu nghiêm khắc phê bình trước toàn lớp.

Tô Bạch đứng trên bảng đen, mặt cúi gầm, đối diện bên dưới là vô số ánh mắt quỷ dị của bạn học, thậm chí Giang Như Ngọc còn trực tiếp lộ vẻ chán ghét ra mặt.

Trong lòng buồn bực đến muốn phát điên.

Cũng triệt để hận chết Trần Hạo và đám đàn em, thề nhất định phải trả lại gấp trăm gấp ngàn lần mối thù nhục nhã hôm nay.

" Trần Hạo, ngươi chờ cho ta. Ta chắc chắn sẽ khiến ngươi chế không yên lành ". Tô Bạch căm hận ngút trời thề lấy trong lòng.

" Keng. Tô Bạch đối với ký chủ -100 độ thiện cảm, hiện tại là -120 ( không đội trời chung ). Khen thưởng 500 điểm "

Trần Hạo : "..."

Điểm thưởng : 5900

Bạn đang đọc Phản Diện Quật Khởi sáng tác bởi Tartalia1roll
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Tartalia1roll
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 33

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.