Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sư Tôn trúng tình chú.

Tiểu thuyết gốc · 6190 chữ

Dương Thiên Hạo cử động hai ngón tay tụ linh lực,lập tức những chiếc lá vàng đang rơi xuống đất bổng xoáy tròn,chỉ thấy ánh mắt của Y liếc về hướng Lý Tự Nhiên đang đứng,đuôi mài cất cao, quyết đoán .

-Vút!

Cánh tay của Y chỉ hướng lập tức đám lá khô bay đi như tên bắn,chém bay cả những nhánh cây trên đường như cắt đậu phụ.Lý Tự Nhiên hoảng vía chỉ kịp ngồi xuống đưa hai tay ôm lấy đầu la hét

-Sư Tôn,Sư Tôn xin tha mạng...aaa...ta biết lỗi rồi ta biết lỗi rồi...ta không nên nhìn trộm Người...aaa...

Những chiếc lá như những lưỡi kiếm bay sượt qua Lý Tự Nhiên,bắn thẳng vào một gốc cây gần đấy.

-Uỳnh!

Cái cây bị nổ tung gẫy đổ,làm cho Lý Tự Nhiên kinh hãi nhảy dựng

-Á...chết ta rồi ,ta chết rồi,...a...a...

Hắn nhắm nghiền mắt , đôi tai nghe ngóng,Hắn chờ đợi cơn đau ập đến với cơ thể mình,nhưng đợi một hồi chỉ nghe thấy tiếng đất đá rơi vãi xung quanh,Hắn run rẩy ngóc đầu,he hé mắt nhìn thử.

-Hước!

Một thân hình bệ vệ xanh xanh đã xuất hiện ngay phía trước ,Lý Tự Nhiên ngẩng đầu lên nhìn thì thấy gương mặt anh tuấn mỹ miều của Dương Thiên Hạo khiến cho Hắn không khỏi ngỡ ngàng.

Ánh mắt lạnh lùng, đôi mài như giương cung bạt kiếm của Dương Thiên Hạo nhìn vào Lý Tự Nhiên dò xét.Cả hai nhìn nhau bất động,Dương Thiên Hạo con ngơi khẽ co rút,chớp mắt một cái,vẻ mặt đầy kinh ngạc.

-"Đôi mắt to tròn,mũi cao,môi đầy chúm chím,mặt nhỏ trái xoan...Hước...sao sao tên tiểu tử này lại lại giống hệt tên nhóc Lý Tự Nhiên quá vậy?"

Dương Thiên Hạo chụp lấy cổ áo của Lý Tự Nhiên nhấc bổng Hắn lên sát mặt mình để nhìn kỹ lại cho thật rõ .

-"Màu da trắng ngần đã chuyển sang màu bánh mật...ngoài ra chẳng khác một chút nào...sao lại như vậy, không lý nào,lẽ nào..."

Dương Thiên Hạo chợt toé lên dòng suy nghĩ

-"Lẽ nào tên nhóc Lý Tự Nhiên cũng xuyên không vào bộ truyện tranh này?"

Dương Hạo sau khi đưa tay đỡ đòn đánh của Dương Hành thì anh cảm thấy đau buốt toàn thân như có một dòng điện cực mạnh chạy qua người,anh sợ hãi hét lên

-Aaaa...

Không biết là có chuyện gì xảy ra,cũng không biết mình đã ngất bao nhiêu lâu,chỉ khi vừa mới mở mắt ra đã thấy hàng loạt mũi kiếm tấn công vào anh như vũ bão .Tay anh đang cầm một thanh kiếm,theo phản xạ tự nhiên, Dương Hạo huơ kiếm đỡ đòn, không ngờ đường kiếm nhẹ thinh,thân pháp uyển chuyển,đánh bay những mũi kiếm kia bay đi tứ phía.Chưa kịp định hình thì bên tai Dương Hạo nghe tiếng gió rít vừa nhìn lại đã thấy một con Giao Long trắng bay vèo đến,quất đuôi tấn công.Dương Hạo nhảy lên né tránh, không ngờ bay vút lên trời luôn,anh hoàn toàn không sợ con Giao Long kia mà cảm nhận trong người mình có luồng chân khí di chuyển,kiếm trên tay động đậy muốn đánh trả,anh đẩy luồng chân khí thông qua kiếm bắn ra tia linh lực cực mạnh,đáp trả con Giao Long .

-Ầm!

Giao Long trúng chiêu biến mất,nhưng tiếp đến có hàng loạt tiếng gió rít xông đến từ phía sau lưng Dương Hạo ,tuy không ngoái đầu nhìn lại,nhưng anh vẫn đưa kiếm ,khua khoắng theo những gì trong tâm trí mách bảo và đỡ được hết những kiếm khí tấn công mình.

-Keng,keng , keng...

Khi không còn nghe chuyển động nào bên cạnh Dương Hạo mới quay lại nhìn vào kẻ tấn công vào anh từ nãy đến giờ.Ánh mắt kiên định ,nhưng lòng anh không bực tức khi thấy một người đứng cách xa anh chừng mười bước chân.

Một người đàn ông trung niên mặc y phục trắng tinh,khuôn mặt tuấn mỹ thoát tục,ông ta mỉm cười với một bên má lún đồng tiền.

-Ừm...với cấp bậc linh đan Hoàng Kim mà có thể đánh hạ Sinh Ca, đỡ được những chiêu thức kiếm khí của ta ,miễn cưỡng có thể nói con đã có tư cách xuống núi tham dự Đấu Linh Đại Phái rồi...từ nay con phải tự tu luyện để nâng cấp linh đan,phải nhớ những gì Sư Tôn đã dạy...lần này duyên phận Sư Đồ của chúng ta xem như đã hết... con bảo trọng...À mà nếu con có cơ hội được trở về Thời Không của chúng ta thì nhớ đừng đọc truyện tranh quá 180 phút nhé... Tạm biệt!

Dương Hạo ngớ cả người chỉ kịp mở miệng gọi hai tiếng

-Sư Tôn!

Thì người đó đã biến mất vào một lỗ hỏng không gian.

Dương Hạo vô cùng ngỡ ngàng vì dung mạo của người này Y đã từng gặp qua ở đâu rồi,ngó quanh nơi núi rừng hoang vắng Dương Hạo không biết mình đang ở đâu ,phải đi đâu về đâu thì đột nhiên vang lên tiếng chuông báo và một màn hình hệ thống hiện ra trước mặt anh.

-Đây là đâu?mình đã bị bắt cóc đến đây sao?Chú đâu rồi,Lý Tự Nhiên đâu rồi?quần áo trên người của mình sao giống y phục cổ trang kiếm hiệp thế này,ai đã thay nó cho mình chứ?

-Téng téng téng...Hệ thống truyện Đệ Nhất Mỹ Nam Trung Nguyên Thiên Kiều Bá Mị xin chào bạn,chúc mừng bạn đã hoàn thành nhiệm vụ Hạ Sơn,điểm ngầu tăng 100,sức mạnh tăng 100,thân pháp tăng 100,linh lực đạt cấp Hoàng Kim,tặng vật phẩm là kiếm khí Vô Hình Bạo Vũ Phi Diệp .Nhiệm vụ kế tiếp là tiêu diệt Xích Long để luyện thần võ Xích Long Kiếm,mời bạn ấn chọn bỏ qua hoặc tiếp nhận.

Dương Hạo nghe xong cái tên bộ truyện tranh thì cảm giác nôn khan trào lên

-Gì?ụa...ụa...cái cái gì mày nói lại đi,đây là đâu hả?chương trình thử nghiệm game thực tế ảo hả?

-Bạn không sao chứ,có cần sứt dầu gió không?Bạn là nhân vật chính của hệ thống truyện Đệ Nhất Mỹ Nam Trung Nguyên Thiên Kiều Bá Mị không thể gặp nguy hiểm đâu a!

-Ụa...đừng đọc ra cái tên đó nữa làm ơn...đây là đâu hả?

-Đây chính là hệ thống quản lý truyện tranh vì xảy ra sự cố ngoài ý muốn cho nên nội dung truyện đã bị xáo trộn vì vậy bạn đã bị cuốn vào hệ thống nhập vai Dương Thiên Hạo để sửa chữa lại cho nội dung được về đúng nguyên tác.

Dương Hạo thông minh chỉ đôi ba lời giải thích của hệ thống truyện thì anh đã hiểu ra vấn đề.

-Lẽ nào trong lúc đánh nhau với Dương Hành mình đã bị cái máy tính làm cho sóng não rối loạn rồi, nên mới bị sản sinh ra ảo mộng này?Hừ...tất cả cũng tại cái tên nhóc Lý Tự Nhiên mà ra cả...sao lại viết ra cái bộ truyện dở hơi đến như vậy hừ...lần này mà mình tỉnh lại sẽ đuổi việc cậu ta...

Hoá ra mọi chuyện bắt đầu từ một lần Dương Hạo đến bàn làm việc của Quách Sỹ Luân người trợ lý của mình để hỏi về tài liệu công việc,vì đang làm việc riêng cho nên Quách Sỹ Luân có chút lúng túng đánh rơi chiếc điện thoại di động của mình xuống bàn làm việc,tuy anh ta đã nhanh nhặt lên và tắt đi nhưng Dương Hạo cũng kịp nhìn thấy dòng tiêu đề truyện tranh kia.

-Đang giờ làm việc mà cậu dám đọc truyện online hả?

Quách Sỹ Luân run rẩy lắp bắp

-Xin xin lỗi Dương Tổng...tôi chỉ tôi...

-Dẹp ngay cho tôi...

-Dạ dạ ...

Mặc dù đã cho qua chuyện này nhưng khi Dương Hạo tình cờ nghe được cuộc trò chuyện giữa Lý Tự Nhiên và nhà xuất bản ở hoa viên công ty thì anh ta lại nổi lên nghi ngờ

-Dạ dạ...tôi sẽ tiết chế hơn , không cãi nhau với đọc giả ạ,xin xin cho tôi cơ hội,vâng vâng...Truyện Đệ Nhất Mỹ Nam Trung Nguyên Thiên Kiều Bá Mị là do tôi tự vẽ ra ,anh cứ yên tâm, không phải đạo nhái đâu ,vâng vâng...chào ạ...

-Hừ...tên nhóc này và Quách Sỹ Luân có gì mờ ám sao?gián điệp kinh tế hả?

Vì lòng nghi ngờ,đề phòng phản bội và trí tưởng tượng cao quá mức cho nên Dương Hạo cũng tìm kiếm bộ truyện tranh kia mà đọc thử,xem giữa Lý Tự Nhiên và Quách Sỹ Luân có thông qua comment mà trao đổi ngầm gì hay không,thì phát hiện ra một chuyện động trời đã làm cho Dương Hạo kinh ngạc đến há hốc mồm.

-Cái,cái,cái gì thế này...tác giả Nhiên Tự Lý ,số tài khoản ngân hàng,nhận donate quà tặng qua địa chỉ công ty ,tên nhóc này grừ...cậu dám đem tôi làm hình mẫu cho nhân vật truyện hả?hừ...còn lấy tên của toàn bộ Nhân viên,quản lý của công ty đặt tên cho các nhân vật phụ nữa a...cậu chọc giận tôi rồi nhá...

Kể từ đó Dương Hạo đã tạo ra một nick ảo và tham gia bình luận chê bai đủ kiểu nội dung truyện,còn đôi khi trực tiếp thông qua comment mà cãi nhau với Lý Tự Nhiên.

Hôm xảy ra chuyện đánh nhau ở phòng Tổng Giám Đốc cũng là lúc anh ta đang đọc truyện tranh Đệ Nhất Mỹ Nam Trung Nguyên Thiên Kiều Bá Mị.

Dương Hạo ngồi xuống ôm đầu thiểu não một lúc rồi nói

-Có phải chỉ cần hoàn thành hết nhiệm vụ thì tao sẽ được trở về thế giới thực có đúng không?

-Vâng,chính xác!

-Hừ,vậy thì nhận nhiệm vụ!

Thế là Dương Hạo lấy tên nhân vật Dương Thiên Hạo bắt đầu cuộc hành trình Tu Linh của mình,vì là nhân vật chính có hào quang may mắn bao quanh cho nên anh ta đã vượt qua gần hết các nhiệm vụ được giao,và thời gian trôi dần bản thân Dương Hạo cũng đã trở thành Dương Thiên Hạo từ tính cách ,sở thích,tư duy đều nhất quán với nhân vật.Cho đến bây giờ bổng dưng Lý Tự Nhiên đột ngột nhảy ra đã làm xáo trộn tâm trí của Y.

Lý Tự Nhiên bị nhấc bổng lên ,đôi chân Hắn lơ lửng trên đất, cố đung đưa tìm chỗ chạm mũi giày cũng không có ,lại nhìn thấy ánh mắt sát thủ quen thuộc kia đang nhìn xoáy vào mình,ba hồn bảy vía của Lý Tự Nhiên cũng gần như bay mất,Hắn sợ đến độ không thể thốt ra lời nào vì răng môi bây giờ đang mím chặt ghìm lại để không đánh vào nhau tạo ra tiếng lập bập làm cho Dương Thiên Hạo thêm nổi lửa.

"-Hic...tàn đời ta rồi...hic hic..."

-Lý Tự Nhiên!

Dương Thiên Hạo gằn giọng từng chữ đã làm cho Lý Tự Nhiên giật thót tim,Hắn nghẻo đầu sang g một bên ngất lịm luôn.

-Xỉu!

-Ơ...này này...hừ...mình biết ngay là tên nhóc yếu ớt đây mà...

Dương Thiên Hạo sẵn tay vác luôn Lý Tự Nhiên lên vai và bước đi ,vì hình thể chênh lệch nên cân nặng của Lý Tự Nhiên không làm khó được Dương Thiên Hạo,Y vác Hắn trở về Chính Điện Linh Quang,nhẹ bổng như vác một cái chăn bông.Khi đi qua khu vực thao trường dành để luyện võ của các đệ tử,mọi người trông thấy cảnh tượng này đều há hốc mồm kinh ngạc,bọn họ trố mắt nhìn theo Dương Thiên Hạo như đang nhìn một hiện tượng ngàn năm mới thấy,có kẻ lắp bắp nói

-Sư Sư Tôn Tôn...vác vác...cái gì thế kia?

-Là... người đấy!

-Hước sao sao có thể...ta ta bị hoa mắt rồi a...hay là ta đã trúng tà...

-Chắc ta đã nhìn nhầm chăng?

Dương Thiên Hạo bổng dưng đứng lại trong hành lang chính điện,nghiêng non nửa mặt ,liếc mắt nhìn sang sân thao trường ,động tác chậm rãi,bình thường nhưng đã làm cho đám đệ tử thất kinh hồn vía,vội khua chân múa tay tiếp tục luyện võ,vẻ mặt căng thẳng tột độ như viết dòng chữ trên trán:"Ta đây rất chăm chỉ,ta không nhìn thấy gì hết,không quan tâm gì hết.".

-Uý trời...hây ya,hây yô...

Lúc này Cố Chánh Phương, Lâm Ngạn Hữu,Nhậm Nhã và một số đệ tử chạy đến,thấy cảnh tượng trước mắt bọn họ cũng giật mình.

-Sư,Sư Tôn...Lý Tự Nhiên?

Cố Chánh Phương thi lễ nói

-Bái kiến Sư Tôn,đệ tử và các sư đệ muội đã hoàn thành nhiệm vụ thu phục Quỷ Tân Lang ở Trần Gia,xin về phục mệnh...và...và tên đó chính là người đã ra tay cứu Lâm sư đệ và Nhậm sư muội,Hắn muốn đến đây bái Sư Tôn để gia nhập vào Linh Quang Điện làm đệ tử,Hắn,Hắn đã mạo phạm Sư Tôn sao?

Lâm Ngạn Hữu cũng nói thêm

-Sư Tôn,Hắn lần đầu đến đây nên không hiểu quy tắc của Linh Quang Điện chúng ta,xin Sư Tôn niệm tình Hắn đã giúp đỡ đệ tử mà tha cho Hắn lần này.

Dương Thiên Hạo vẫn giữ ánh mắt lạnh lùng nói

-Các ngươi về phòng nghỉ ngơi đi,ta tự có sắp xếp!

Nói xong Y vác Lý Tự Nhiên đi về tư phòng của mình ở phía sau Chánh Điện,trong khi đó đám đệ tử vẫn còn ngơ ngác.Cố Chánh Phương hạ đầu mài,vẻ mặt có chút khó chịu.

-"Sao lại tốt với Hắn như vậy?"

Lâm Ngạn Hữu thì hoang mang

-"Hắn vẫn còn sống sao nhỉ?Chọc giận Sư Tôn mà vẫn còn lành lặn thế kia chắc chỉ có mỗi Hắn làm được thôi,hic!"

Dương Thiên Hạo vác Lý Tự Nhiên về tư phòng của mình thì quăng Hắn xuống đất,bị va đập mạnh Lý Tự Nhiên lăn lộn tỉnh rụi

-Bốp!

-Á ..ui ya...chết ta rồi a...

Dương Thiên Hạo ung dung giũ tay áo ngồi vào bàn trà mà rót một chung đầy, nhấp môi nói

-Lý Tự Nhiên,ngươi là người ở Vi Sơn trấn từ nhỏ lưu lạc đến Tô Gia thôn,hiện tại đã mười ba tuổi có đúng không ?

Lý Tự Nhiên quỳ trên đất không dám nhìn thẳng vào Dương Thiên Hạo đáp lí nhí

-Dạ,tiểu nhân xuất thân đúng là như vậy...khi nãy đã mạo phạm Dương Trưởng Lão,xin tha tội,ta hứa từ đây về sau sẽ không dám đến gần Trưởng Lão nữa...hic...

Dương Thiên Hạo đảo mắt một cái suy nghĩ

"-Là do mình quá suy diễn hay sao nhỉ,cách ăn nói nghe có vẻ không phải là tên nhóc kia xuyên không vào...".

-Ừm...ta nghe đám đệ tử nói ngươi đến đây muốn bái ta làm Sư Phụ,phải không?

-Dạ dạ phải ạ...

-"Nhận ta đi,làm ơn nhận ta làm đệ tử đi Đại Thần của ta...cho ta hoàn thành nhiệm vụ nào."

Dương Thiên Hạo lại buông thêm một câu dò xét

-Làm không tốt sẽ bị đuổi khỏi công...

-Sư Tôn!đệ tử có chuyện bẩm báo!

Dương Thiên Hạo chưa kịp nói hết câu thì Cố Chánh Phương đã tìm đến cửa.

-Hừ...vào đi!

-Dạ!

Cố Chánh Phương bước vào phòng nhìn thấy Lý Tự Nhiên quỳ gối trước mặt của Dương Thiên Hạo,tay của Y còn cầm chung trà chưa uống cạn ,chàng ta vội lên tiếng

-Sư Tôn người đã nhận Hắn làm đồ đệ rồi sao?

"Hừ,ta đến chậm rồi!"

Dương Thiên Hạo rất tinh ý,đã thấy được thái độ của Cố Chánh Phương nên Y nói

-Ừm,ta đã nhận Hắn làm ngũ đồ đệ của mình,từ nay Hắn sẽ là Ngũ sư đệ của ngươi.

Lý Tự Nhiên mừng rỡ dập đầu liên tục

-Bái kiến Sư Tôn,bái kiến Sư Tôn!

Dương Thiên Hạo ánh mắt ngao ngán nhìn Lý Tự Nhiên ngẫm nghĩ

-"Không phải là tên nhóc Lý Tự Nhiên rồi,tên nhóc kia là tác giả của bộ truyện này chắc hẳn sẽ biết rõ nếu bái ta làm Sư Tôn thì kết quả sẽ bị ta đánh trọng thương ở U Minh Nhai,chẳng ngu dại gì mà đến đây dập đầu chịu làm đệ tử của Ta.Nhận Hắn làm đệ tử chẳng qua cũng là vì nhiệm vụ thôi...ài...phải dung dưỡng tên phản diện này đến khi Hắn nhập ma hoá quỷ...khác nào nuôi ong tay áo chứ..."

Đoạn Y gọi một đệ tử canh gác ngoài cửa vào đưa Lý Tự Nhiên về khu vực dành cho đệ tử nhập môn,sau đó mới hỏi chuyện Cố Chánh Phương.

-Con có chuyện gì muốn báo với ta.

Cố Chánh Phương đều chỉnh lại tâm trạng sau đó nói

-Nghe theo lệnh của Sư Tôn,đồ nhi đến Trần Gia Trang điều tra,quả nhiên có dấu vết của Khống Hồn Kỳ xuất hiện,nhưng điều không ngờ đến là những nô tỳ theo hầu Thánh Nữ Hắc Nguyệt Giáo Nguyệt Y Thần đều bị kẻ bí ẩn giết bằng Khống Hồn Chi Thuật...Hiện tại đệ tử đã bắt giam Nguyệt Y Thần vào nhà lao của Linh Quang Điện chờ Sư Tôn ban lệnh.

Dương Thiên Hạo nhăn ấn đường suy nghĩ

-"Theo nguyên tác Nguyệt Y Thần sau khi bắt được phản đồ thì trở về Hắc Nguyệt Giáo cho đến khi Đấu Linh Đại Phái diễn ra mới đuổi theo đến Trường Bạch Tiên Môn tìm Lâm Ngạn Hữu... không ngờ tình tiết lại thay đổi theo những gì mình đã viết comment ở phần bình luận của đọc giả...phải sửa sao cho Nguyệt Y Thần và Lâm Ngạn Hữu yêu nhau đây chứ?"

-Hừm...kẻ lấy Khống Hồn Kỳ của Hắc Nguyệt Giáo phải là người am hiểu về Hắc Phong Đỉnh,chắc chắn là đệ tử của Hắc Nguyệt Giáo gây ra,chuyện của Tà Giáo đáng lý không liên quan đến Trường Bạch Tiên của chúng ta nhưng vì tên bí ẩn kia đã gây rối ở địa phận Tô Hà Thành cho nên Ta mới sai Con đi điều tra để chúng ta kịp ngăn chặn sự tác quái của Tà Giáo... không ngờ Con bắt Nguyệt Y Thần về đây...thế nào Hắc Nguyệt Giáo cũng sẽ đến đây đòi người...

Cố Chánh Phương căng thẳng nói

-Sư Tôn bởi vì cô nương ấy hiểu lầm chúng đệ tử là kẻ giết hại người của Hắc Nguyệt Giáo nên đuổi theo truy sát,vì tình thế bất đắc dĩ cho nên đệ tử mới phải đưa nàng ấy về Trường Bạch Tiên.

-Con cũng vất vả rồi lui xuống nghỉ ngơi đi...ta sẽ báo chuyện này cho Bàng Tông Chủ hiểu rõ,tìm cách xử trí.

-Dạ!đệ tử cáo lui...

Cố Chánh Phương vừa rời khỏi thì hệ thống truyện xuất hiện

-Téng téng téng...chúc mừng bạn đã hoàn thành nhiệm vụ Nhận Đồ Đệ,điểm ngầu tăng 100, điểm danh vọng tăng 100,tặng bùa chú triệu hồi đệ tử,nhiệm vụ tiếp theo:"Tạo hảo cảm với Lý Tự Nhiên".

Dương Thiên Hạo nghe xong mở to mắt chớp chớp

-Có nhiệm dở hơi như thế hả?

-Bởi vì nội dung truyện bị xáo trộn nên nhiệm vụ này đã được biên soạn ra để đưa nội dung truyện về đúng nguyên tác.

Dương Thiên Hạo ngẫm nghĩ

-"Lý Tự Nhiên chỉ có một lòng đố kỵ, nhỏ nhen,với tất cả những người tài giỏi hơn Hắn ,nhưng lại rất tôn trọng Sư Tôn của mình và yêu Nhậm Nhã,Ta phải chủ động tạo hảo cảm sao?hừ nực cười."

-Không nhận...

-Phần thưởng sẽ là một lần trùng sinh,nếu bạn không nhận vậy thì...

Nghe đến giá trị của phần thưởng nhiệm vụ lần này quá hời thì Dương Thiên Hạo mắt sáng rỡ

-Ta nhận!hừ tạo hảo cảm thôi mà, với danh vọng địa vị của ta nhiệm vụ này dễ dàng hoàn thành thôi.

-Vậy thì hệ thống sẽ xác nhận nhiệm vụ.

Lý Tự Nhiên về đến khu nhà dành cho đệ tử nhập môn thì cảm thấy thất vọng vì đây chỉ là một gian phòng lớn đơn giản với hai dãy giường ngủ tập thể đặt hai bên vách đối diện nhau,tủ quần áo cũng là tủ lớn sử dụng chung.Hắn được sắp xếp nằm ở chỗ sát vách tường cạnh bên A Khương

-Ài...đúng là tự làm tự chịu...bởi vì lười thiết kế khu nhà cho đệ tử nhập môn mà mình đã vẽ ra một khu nhà tạm bợ đơn giản thế này...giờ thì hay rồi... không có một không gian riêng tư nào ...

A Khương thấy Hắn đến thì vui mừng nói

-A Nhiên ta nghe nói ngươi được đích thân Dương Trưởng Lão nhận làm đồ đệ thân truyền có đúng không?

Lý Tự Nhiên mệt mỏi ngả lưng ra giường uể oải nói

-Hừ...ngươi vui cái gì chứ...Ta một chút nữa thôi đã bị ông ta phóng phi tiêu giết chết đấy ...lời đồn trên giang hồ quả không sai chút nào,ông ta chính là một người lãnh đạm khó gần.

Bất chợt Hắn rùng mình kéo chăn đắp lên đến cổ.

-"Hừ ...ánh mắt sát thủ...nghĩ đến thôi đã ớn lạnh a..."

Lúc này có A Minh đi vào,các đệ tử khác trông thấy thì đứng bật dậy ,nghiêm chỉnh.

-Hứa sư huynh!

A Khương cũng kéo tay nhắc nhở Lý Tự Nhiên,Hắn miễn cưỡng bước xuống giường đứng chung một hàng ,A Minh nói

-Ta là Hứa Nhật Minh là sư huynh quản thúc các ngươi,phòng của ta ở ngay bên cạnh,các ngươi tuy đã được thu nhận vào Linh Quang Điện làm đệ tử nhưng mỗi tháng vẫn phải thi khảo linh lực cho đến hết ba tháng đầu nhập môn, để xem các ngươi có thích hợp tiếp tục ở lại Linh Quang Điện hay không,nếu như ai lười nhác tu luyện , không có tiến triển thì sẽ bị trục xuất khỏi Trường Bạch Tiên Môn.Riêng ngươi Lý Tự Nhiên...

-Hả?Ta ư...có mặt...

-Sư Tôn có lệnh truyền mặc dù Người đã nhận ngươi làm Ngũ đồ đệ,nhưng Người vẫn chưa khảo sát võ công của ngươi nên không bố trí cho ngươi ở phòng riêng ,đêm nay cho ngươi tạm ở lại khu vực đệ tử nhập môn,ngày mai Ta sẽ dẫn ngươi đến chính Điện để Người thử võ công của ngươi.

Lý Tự Nhiên nghe đến Dương Thiên Hạo muốn thử võ công của mình thì tay chân Hắn bủn rủn cả lên.

-Thử thử võ công...hic...phen này tiêu đời ta rồi...cao thủ xếp trong thập đại cao thủ Trung Nguyên đấu với ta sao?đùa không vui...hic ...

-Téng tèng...

Cái hệ thống truyện xuất hiện cắt ngang dòng suy nghĩ của Lý Tự Nhiên

-Chúc mừng bạn đã hoàn thành nhiệm vụ Bái Sư,điểm linh lực tăng 100,sức mạnh tăng 100,kinh công tăng lên cấp trung bình,tặng vật phẩm túi càn khôn sơ cấp,chính thức trở thành Tu Nhân ,nhận một đặc quyền đổi nhiệm vụ.Nhiệm vụ tiếp theo " Đến Vô Ưu Tự tham dự Đấu Linh Đại Phái".

Lý Tự Nhiên há hốc mồm

-Hả? vào đội ngũ đệ tử tham dự Đấu Linh Đại Phái phải là linh đan cấp Bạch Kim,cả Cố Chánh Phương còn không được Dương Thiên Hạo dẫn theo nữa ,nói chi là một tên đệ tử mới nhập môn chưa biết ắt giáp gì như ta hả?Hệ thống ngươi giao nhầm nhiệm vụ ư?

-Đó là chuyện của bạn,nếu bạn không nhận nhiệm vụ này thì dùng cơ hội đổi nhiệm vụ khác đi.

-Ồ...mới tặng cho ta một cơ hội giờ muốn lấy lại ngay ư ,đừng hòng...ta sẽ dành để dùng cho nhiệm vụ khó hơn...hừm...ta thông minh như vậy ắt sẽ có cách... được ta nhận nhiệm vụ.

-Xác nhận!à hệ thống xin giải thích thêm cho bạn rõ về nhiệm vụ này, không cần biết bạn dùng cách nào miễn sao bạn có thể xuất hiện ở Vô Ưu Tự tham dự Đấu Linh Đại Phái thì nhiệm vụ hoàn thành.Xin nhắc nhở các cao tăng của Vô Ưu Tự chấp pháp rất nghiêm minh,nếu phát hiện kẻ không được mời mà đến thì chắc chắn bọn họ sẽ xử phạt kẻ kia bằng cách đánh đứt đoạn gân cốt.Bảo trọng!

Lý Tự Nhiên nghe xong run rẩy cả lên

-Gì gì gì...a ...sao không nói trước hả,ta muốn đổi nhiệm vụ,ta muốn đổi nhiệm vụ... hu hu hu...lừa đảo...

Sáng hôm sau,dưới sự hướng dẫn của A Minh tất cả các đệ tử mới nhập môn đều đi đến thao trường ở Linh Quang Điện tập trung nghe phân công việc họ phải làm cho hôm nay.

-Các đệ tử A,B,C...và A Khương sẽ phụ trách việc quét dọn trên dưới Linh Quang Điện,các đệ tử còn lại thì đến nhà bếp của Môn Phái phụ việc cho Thất Lão...riêng Lý Tự Nhiên theo ta.

Các đệ tử xôn xao ,bàn tán

-Sư huynh tại sao bọn ta phải làm việc vặt còn Lý Tự Nhiên thì không làm cùng chúng ta?

-Phải đấy,chúng ta đến đây là để học thuật, không phải làm nô bộc...chúng ta đều đã kết linh đan, cấp bậc Đồng Kim không cần phải rèn luyện thêm sức mạnh nữa...tại sao không cho chúng ta học đạo pháp,như vậy sau ba tháng chúng ta làm cách nào mà nâng cao linh lực hả ?

A Khương cũng mím môi dần lại thái độ ganh tị của mình,chỉ liếc nhìn Lý Tự Nhiên mà không nói gì.

-"Chỉ là mới bắt đầu thôi...ngươi sẽ không may mắn như vậy nữa đâu."

Bổng dưng từ xa phát ra tiếng gió rít,mọi người chưa kịp hiểu chuyện gì thì đã thấy đám đệ tử lao nhao kia bị đánh khụy gối cả hai chân .

-Soẹt ...bốp bốp...

-Úi ya...

Cố Chánh Phương đã xuất hiện ở trên sân thao trường trước sự ngỡ ngàng của mọi người.

-Đại sư huynh!

-Hừm...chỉ có vài chiếc lá cây mà các ngươi còn không đỡ nổi,vậy mà dám lớn tiếng bảo là bản thân đã đủ sức mạnh.Tháng đầu của đệ tử mới nhập môn là rèn luyện thân pháp,nếu đôi chân của các ngươi không trụ vững trên Mai Hoa Thung,thì sẽ bị loại,làm việc vặt chính là để cho các ngươi có thao tác nhanh nhẹn,kẻ nào không muốn làm có thể rời khỏi đây!

Đám đệ tử nhìn nhau bẽn lẽn,sau đó cúi mặt đi làm theo những gì đã phân phó.

-Đại sư huynh ,chúng ta hiểu rồi,chúng ta sẽ đi làm việc ngay!

Lý Tự Nhiên nhìn Cố Chánh Phương với đôi mắt ngưỡng mộ,miệng chép chép.

-"Tiểu nam thần này đúng là có khí thế của một Tông Chủ tương lai a...vừa đẹp vừa nghiêm nghị...cho sánh đôi cùng Tiên Nữ Trường Bạch Sơn Nhậm Nhã là đúng rồi...hi hi..."

Cố Chánh Phương vừa quay sang nhìn đã thấy vẻ mặt nham nhở của Lý Tự Nhiên,trong lòng Y bổng dưng bực tức,Y đanh giọng nói

-Ngươi còn không mau đi vấn an Sư Tôn, Người ghét nhất là chờ đợi kẻ khác,xem chừng ngươi vừa đến sẽ bị quất roi đấy.

A Minh nói

-Đệ sẽ dẫn hắn đi ngay,đi theo ta mau...tên sư đệ lần trước chỉ chậm chân tập hợp ở Chánh Điện đã bị Sư Tôn tung roi quất cho nát cả mông đấy,đến cả tháng sau Hắn vẫn phải nằm sấp mà ngủ...

-Ực...vậy vậy hả?

Lý Tự Nhiên vã mồ hôi lạnh bám theo sau A Minh mà đi, không dám chậm trễ

-"Tính tình của Dương Thiên Hạo dường như đã thay đổi mấy phần rồi a...nhiệm vụ lần này chắc khó mong hoàn thành rồi à...hic...ta khỏi về thế giới thực luôn hả...hic hic..."

Cố Chánh Phương đứng nhìn theo Lý Tự Nhiên trong lòng tràn ngập sự nghi ngờ,đố kỵ.

-"Hắn và Sư Tôn có quen biết sao?hừ...Ngũ sư đệ...thật đáng ghét!"

Khi đến sân chính điện Linh Quang,A Minh đã thấy Dương Thiên Hạo đứng chấp tay sau lưng,mặt đang hướng về cánh rừng thông bên cạnh Biệt viện .Lý Tự Nhiên ngớ ngẩn cả người khi nhìn thấy góc nghiêng gương mặt anh tuấn của Dương Thiên Hạo,hôm nay Y vẫn mặc thường phục màu xanh nhưng hoa vân trên áo đã thay đổi,tóc cũng búi gọn nửa phần trên ,có cài trâm mộc đơn giản,gọn gàng,tóc nửa phần dưới xoã dài,ánh nắng sớm chiếu lên người của Dương Thiên Hạo làm cho toàn thân Y như phát sáng.

-"Gương mặt này thật quá hoàn mỹ".

-Bái kiến Sư Tôn, đệ tử đã dẫn Ngũ sư đệ đến rồi!

Dương Thiên Hạo quay sang,gương mặt lạnh tanh

-Ừm, con lui xuống đi,nhớ quản lý đám đệ tử mới nhập môn cho tốt,đừng để chúng gây chuyện.

-Dạ,đệ tử đã rõ, đệ tử xin lui...

Dương Thiên Hạo nhìn sang Lý Tự Nhiên,khiến cho Hắn giật thót vội quỳ xuống thi lễ

-Đệ đệ tử... vấn an Sư Tôn!

Dương Thiên Hạo không nói gì,quan sát một lúc thì cổ tay trái của Y cử động,một luồng chân khí đánh ra hướng về Lý Tự Nhiên,nghe tiếng dao động Lý Tự Nhiên theo phản xạ vội tung người lên không trung né tránh, không ngờ cú nhảy này lại khiến Hắn bay cao ngang tầm mái nhà của Chính Điện.Dương Thiên Hạo không bất ngờ gì,Y tiếp tục đánh ra chiêu thức Bạo Vũ Phi Diệp, những chiếc lá vô hình bắn liên tục tấn công Lý Tự Nhiên khiến Hắn phải chân này đạp lên chân kia nhảy liên tục né đòn.

-"Woa...kinh công bậc trung lợi hại đến như vậy...Á...trời ơi muốn giết người sao hả?"

-Sư Tôn xin tha mạng!

Dương Thiên Hạo nheo mắt ngẫm nghĩ

-"Đúng là Đệ nhất phản diện ,chưa kết linh đan đã có linh lực,phi lý như vậy mà tên tác giả có thể viết ra được,càng nghĩ lại càng tức,còn bắt mình phải tạo hảo cảm với Hắn ư,này thì hảo cảm,yaa ..."

-Téng téng...hệ thống cảnh báo...bạn đang làm những hành động trái với nhiệm vụ...nếu Phản diện mất hảo cảm trong tình tiết truyện này,bạn sẽ bị phạt trừ điểm ngầu và linh lực...cảnh báo...cảnh báo...

-Hước,quên mất...một lần trùng sinh quý giá...

Lý Tự Nhiên dù có nhanh thế nào cũng không thể né khỏi tuyệt kỹ Bạo Vũ Phi Diệp của Dương Thiên Hạo,Hắn trúng mấy chiêu vào người,đau đớn không thể dụng kinh công nữa ,cắm đầu rơi từ trên cao xuống .

-Aaa ...chết ta rồi...

Dương Thiên Hạo chán ghét đành nhảy lên ôm Hắn lại xoay một vòng đáp đất.

-Ối trời!Cút!

-Aaaa...

Vì thân pháp của Dương Thiên Hạo quá nhanh cho nên Y một tay hốt luôn cái tư thế cắm đầu chỏng chân của Lý Tự Nhiên vào người mình,khi tiếp đất mới bần thần nhìn lại,quả nhiên như con số 69 .Y phát hoảng quăng Lý Tự Nhiên ra xa,Hắn cứ tư thế đó bay vèo vào cột nhà hành lang chính điện,lăn lộn kêu gào.

-Giết người,trời ơi giết người...ặc ặc...

-Téng téng...vì hảo cảm của phản diện không còn nên bạn bị trừ 200 điểm ngầu,200 điểm linh lực...

Dương Thiên Hạo bậm môi tiếc nuối

-Sao hả?trừ gì mà nhiều vậy?

Y vội bước đến gần Lý Tự Nhiên buông một câu

-Ngươi có sao không?

Lý Tự Nhiên nghiêng ngả đứng lên ôm eo nói trong nước mắt

-Dạ,dạ đệ tử hic hic ...vẫn ổn ạ hu hu......Sư Tôn bớt giận...

-"Đau chết ta rồi a...tự dưng gọi người ta đến rồi đánh như con không đẻ a... Đại Thần quá nguy hiểm không thể đến gần nữa rồi..."

Đẹp mà bị điên,ta phản đối bạo lực

-E hèm...Sư Tôn chỉ muốn thử linh lực của ngươi mà thôi,xem ra Cố Chánh Phương nói không sai,ngươi đã kết linh hạch nhưng chưa có linh đan,cần phải tu luyện nhiều.

-Thử,thử võ công của ta ư,sao giống như muốn đồ sát ta thế hả?

-Ngươi nói gì?

-Dạ dạ dạ,đệ tử có nói gì đâu...Sư Tôn đã nương tay,đệ tử xin đa tạ,Sư Tôn là nhất,Sư Tôn là chân lý...

Dương Thiên Hạo khẽ chao mài

-"Xem chừng Hắn phát hoảng rồi...ta phải cứu vớt lại chú điểm ngầu..."

-Sư Tôn sẽ đả thông một số huyệt đạo trên người của ngươi,để ngươi thuận lợi cho việc tu luyện kết linh đan...ngồi xuống đi.

-"Quà tặng của Sư Tôn dành cho ngươi."

Lý Tự Nhiên ngoan ngoãn ngồi xuống

-"Là cảm thấy tội lỗi vì vô cớ đánh đệ tử bầm dập nên thông quá việc đả thông kinh mạch xem như món quà chuộc tội hả?Sư Tôn!"

-Dạ!Đa tạ Sư Tôn.

Dương Thiên Hạo đứng phóng linh lực điểm vào huyệt vị trên khắp người của Lý Tự Nhiên,khiến cho linh lực của Hắn tăng lên,đồng thời thân pháp cũng nhanh nhạy hơn.

Lúc này bầu trời phía trên bổng dưng sẫm tối,Dương Thiên Hạo ngước mắt nhìn lên thì thấy có nhiều dãi lụa đen đỏ bay rợp trời.Lâm Ngạn Hữu hớt hải chạy đến

-Sư Tôn,Sư Tôn...Hắc Nguyệt Nương Giáo Chủ của Tà Giáo đã đánh đến Trường Bạch Tiên Môn chúng ta rồi,Bà ta đòi giao trả Thánh Nữ Nguyệt Y Thần,tuyến phòng ngự cũng đã bị phá,Tông Chủ đang đấu nhau với bà ta,tình hình ở Chính Điện Linh Ngọc đang rất hỗn loạn.

Dương Thiên Hạo ngỡ ngàng

-Sao chứ?

-"Tình tiết truyện bị thu ngắn ,còn thay đổi sao?Là ta đánh lên Đỉnh Hắc Phong để cứu Lâm Ngạn Hữu mới đúng giờ đổi lại Hắc Nguyệt Nương đánh vào Trường Bạch Tiên ư?"

Lý Tự Nhiên cũng kinh ngạc không kém

-"Hacker chết tiệt chẳng những làm thay đổi tình tiết truyện còn phá vỡ mối lương duyên của Lâm Ngạn Hữu và Nguyệt Y Thần nữa... không thể tha thứ cho ngươi a...".

Dương Thiên Hạo liền dùng kinh công bay vèo đi,chớp mắt một cái đã chẳng còn thấy bóng dáng Y ở đâu.

-Hai ngươi báo lại cho Cố Chánh Phương,bảo nó tập hợp các đệ tử của Linh Quang Điện tập trung đến Linh Ngọc Điện ứng chiến!

-Dạ, tuân lệnh!

Lý Tự Nhiên nói

-Nhị sư huynh,việc thông truyền để đệ lo cho,huynh nên đến nhà lao áp giải Nguyệt Y Thần.

-Áp giải Ả ư?Sư Tôn đâu có ra lệnh cho ta...

-Huynh không hiểu sao,Hắc Nguyệt Nương đến là đòi lại Nguyệt Y Thần,chỉ cần giao Ả ra thì mọi chuyện điều giải quyết ổn thỏa, không cần Sư Tôn chúng ta phải động tay.Lẽ nào huynh muốn thấy cảnh máu đổ đầu rơi huynh mới vui hả?

-Ta ta nào có...nhưng mà...

-Chỉ vì Sư Tôn đi vội nên quên Nguyệt Y Thần là do chúng ta bắt giữ,Đi nhanh đi...

Lâm Ngạn Hữu suy nghĩ thấy cũng có lý nên nghe theo lời của Lý Tự Nhiên chạy đến nhà lao .

-Vậy ngươi lo chuyện thông truyền đi...

Lý Tự Nhiên nhướn mày chép miệng

-Ta xây dựng tính tình của Lâm Ngạn Hữu trung thực,trung thành,quả đúng như vậy a...dễ dụ thật!Ta tạo cơ hội cho huynh đi giữ vợ đấy,cố lên!

Hắn liền dùng chú thuật truyền tin bắn lên bầu trời Linh Quang Điện,tiếng thông truyền lập tức phát ra,làm cho tất cả các đệ tử điều nghe thấy,cả Cố Chánh Phương cũng rất ngạc nhiên vì Lý Tự Nhiên biết cả chú thuật này.

-Thiên lý truyền tin?là giọng nói của Lý Tự Nhiên...Hắn biết cả chú thuật này sao?

Lý Tự Nhiên chạy đến Linh Ngọc Điện đã thấy hai phe chính tà đứng đối diện nhau, giương cung bạt kiếm,chuẩn bị tư thế xông vào nhau tử chiến. Bàng Tông Chủ và một số Trưởng Lão đều đã bị thương,một số đệ tử Tà Giáo và Bổn Môn nằm chết ngổn ngang vẫn chưa được đưa ra khỏi sân Chính Viện , Dương Thiên Hạo thì đang đấu linh lực với Hắc Nguyệt Nương.

Một nữ nhân mặc y phục màu đen viền đỏ , tóc búi kiểu cách cầu kỳ,đính trâm cài quý giá ,trên búi tóc có hai sợi xoã dài hai bên xuống tận hai vai nhìn như đuôi hồ ly ,gương mặt thon thả,đôi mắt xanh biếc,dung nhan diễm lệ ,thân hình uyển chuyển quyến rũ,giữa trán bà ta có điểm một nốt chu sa đỏ.Chính là Hắc Nguyệt Nương Chủ Nhân của Hắc Phong Đỉnh,vốn là Hồ Ly Tiên đắc đạo đã phi thăng lên Tiên Giới,nhưng vì một sự cố gì đó đã bị đánh tan Cốt Tiên giáng xuống Nhân Giới ,hơn trăm năm qua bà ta tu luyện ở Hắc Phong Đỉnh và lập ra Giáo phái Hắc Nguyệt,vang danh khắp Trung Nguyên, kể từ đó ít khi rời khỏi Giáo Phái không ngờ lần này vì Nguyệt Y Thần mà đích thân đến Trường Bạch Tiên Môn gây chiến.

Bạn đang đọc Ông Chủ Ta là Sư Tôn Tuấn Mỹ sáng tác bởi DyLan13
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi DyLan13
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 11

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.