Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Gặp gỡ Sư Tôn.

Tiểu thuyết gốc · 4451 chữ

Lâm Ngạn Hữu nhìn thấy đám sư đệ muội bị người của Tà Giáo làm hại ,liền phóng ra tia linh lực yếu ớt vào những sợi chỉ đỏ để giải vây cho họ,nhưng Y đã quá kiệt sức không thể cắt đứt những sợi chỉ kia.

-Lý nào là vậy,Hắc Nguyệt Giáo các ngươi thật ức hiếp người quá đáng, mau thả các sư đệ muội của ta ra...yaa...

Một ả nữ hầu của Hắc Nguyệt Giáo bắn lại một tia linh lực đã phá vỡ chiêu thức của Lâm Ngạn Hữu,linh tức còn đẩy ngã Y vào cánh cửa,khiến cho Lý Tự Nhiên cũng không kịp đỡ Y lại.

-Hừ... không tự lượng sức...

-Chíu!

-Bốp..

-Á...

-Úi trời ơi...ngươi có sao không hả?

-A...A Nhiên...cứu ta với...

Lý Tự Nhiên lúc này mới kinh ngạc khi thấy từ phía sau chiếc kiệu A Khương đang bò trườn dưới đất ,ló non cái mặt ra.

-Yaa...A Khương...sao ngươi lại ở đó...

Kể đến từ khi nghe theo lời của Lý Tự Nhiên trốn tròng nhà bếp không được ra ngoài dù có nghe bất kỳ tiếng động nào.Nhưng A Khương chờ quá lâu mà không thấy Lý Tự Nhiên trở lại,Hắn lo lắng rời khỏi nhà bếp đi tìm, không ngờ trên đường đi A Khương nhìn thấy Lý Tự Nhiên bị nô bộc của Trần Gia khiêng đi,còn thấy Nhậm Nhã bị đánh ngất bỏ lại trong phòng Trần Anh Tử.Hắn lay tỉnh Nhậm Nhã và sau khi biết nàng ta là đệ tử của Trường Bạch Tiên,A Khương cho nàng biết mình là bằng hữu của Lý Tự Nhiên và cầu xin nàng cứu Hắn.Nhậm Nhã vội vàng cùng A Khương chạy đến khu nhà dành cho khách trú ngụ nói mọi chuyện cho Lâm Ngạn Hữu biết.Đám người của Lâm Ngạn Hữu vừa bị nhốt lại trong mật thất thì Trần Lão Gia cũng sai người bắt giữ tiểu Liên,Nhậm Nhã và A Khương đến khi Trần Anh Tử tìm đến giết hại mọi người,A Khương theo đám đệ tử của Trường Bạch Tiên chạy ra bên ngoài,gặp ngay đám người của Hắc Nguyệt Giáo và bị bọn họ đả thương ngất xỉu.Nghe tiếng của Lý Tự Nhiên hét lên,A Khương mới từ sau cái kiệu bò ra kêu cứu,một ả hầu liền quay sang tống cho A Khương một chưởng,Lý Tự Nhiên cũng nhanh tống ra ngoài một luồng khí cản lại.

-Ầm!

Ả hầu kia ngạc nhiên cười khẩy một cái nói

-Hừ...tiểu ăn mày này biết võ công ư...vậy thì đáng chết rồi...yaaa...

-Hước!

Ả ta tung thêm một chưởng mạnh bạo hơn về phía Lý Tự Nhiên khiến cho Hắn thất kinh hồn vía.

-Á má ơi cứu con...

-Uỳnh!

-Xoẹt ,xoẹt!

Một chưởng lực khác từ trên cao bay xuống phá vỡ chưởng lực của Ả Hầu ,đồng lúc xuất hiện tia linh quang trắng xoẹt qua xoẹt lại cắt đứt sợi chỉ linh lực đang níu giữ các đệ tử của Trường Bạch Tiên,giải thoát cho bọn họ rơi xuống.

Bọn người của Hắc Nguyệt Giáo chưa kịp nhận ra kẻ đến là ai thì đã bị một linh tức mạnh bạo đẩy lùi về sau,có Ả còn đưa tay lên che chắn gương mặt vì da thịt đã bị kéo căng.

Lâm Ngạn Hữu ôm ngực cố đứng lên nhìn người vừa giải cứu cho đồng môn,thì ánh mắt Y toé lên một tia vui mừng.

-Đại sư huynh!

Lý Tự Nhiên cũng kinh ngạc không kém,đôi mắt của Hắn long lanh ngưỡng mộ

-Woa...là Cố Chánh Phương Đại đệ tử của Dương Thiên Hạo,Tông Chủ tương lai của Trường Bạch Tiên Môn,xuất thân hiển hách là con cháu Tiên Giới,đẹp đẹp trai quá à...ta thật không ngờ tay nghề của mình lại cao siêu như vậy đã vẽ nên một nam thần cổ trang a...

Người đến là Cố Chánh Phương vị đại đệ tử của Dương Thiên Hạo, người của Tô Hà Thành,vốn là đại thiếu gia của hào môn có ông bà là người của Tiên Giới, có cha mẹ từng là khách Khanh của Trường Bạch Tiên Môn,năm nay tròn mười sáu tuổi, Y vừa sinh ra đã được ông của mình độ chút Tiên Khí vào người lấy đó làm căn cơ tu luyện linh lực,mười tuổi đã kết linh hạch,mười lăm tuổi tu luyện linh đan vượt cấp Cận Bạch Kim,trong một lần tham dự Đại Hội Lục Đại Phái ,Cố Chánh Phương được cha mẹ dẫn đến bái kiến Dương Thiên Hạo,ông bà nhờ vào mối thâm tình với Tông Chủ đương nhiệm của Trường Bạch Tiên là Bàng Tông Chủ muốn Dương Thiên Hạo nhận con trai của mình làm đệ tử.Mặc dù lúc đó Dương Thiên Hạo đã tiếp quản Linh Quang Điện có sẵn một số đệ tử

sai việc ,nhưng chưa có đệ tử thân truyền,dưới sự thúc ép của Bàng Tông Chủ,Dương Thiên Hạo miễn cưỡng nhận Cố Chánh Phương làm đệ tử,Y nghĩ thầm

-"Dung mạo đoan chính,cốt cách Tiên Nhân,nhưng ánh mắt chứa đầy tham vọng,cao ngạo, khó thể quản..."

Cố Chánh Phương tuy còn trong tuổi thiếu niên nhưng đã cao hơn 1m75,dáng người cân đối, khuôn mặt trái xoan,mắt phượng,mài kiếm đậm,mũi cao thẳng,ánh nhìn sắc bén,tóc của Y buộc nửa phần trên để thấp không nhỏng cao như những sư đệ khác,có cài trâm bạc điểm trân châu ,y phục thường nhật màu xanh trời nhưng may bằng vải đắc tiền,thắt lưng cũng là loại tốt nhất có thêu chỉ vàng óng ánh,bên hông đeo hương nang và ngọc bội bạch long,nhìn lướt qua cũng đủ hiểu là người của Đại Hộ.

Vừa xuất hiện đã phá đứt dây trói giải cứu đám sư đệ muội và đẩy lùi bọn người của Hắc Nguyệt Giáo ,Cố Chánh Phương đã khiến cho bọn người của Hắc Nguyệt Giáo có chút e dè .Bốn Ả nữ hầu thấy kẻ đến không phải dạng tầm thường nên cùng nhau liên thủ tấn công.

-Hừ...xem ra ngươi cũng có chút công lực...dám cản trở người của Hắc Nguyệt Giáo là tự tìm đường chết...tỷ muội...lên!

Một loạt chưởng lực từ bốn ả nữ hầu liên tục bắn đến Cố Chánh Phương khiến cho Y né tránh không ngừng,Y nheo nhẹ mắt,khoé miệng hơi nhếch lên,tay triệu hồi kiếm

-Hừ ...đúng là không tự lượng sức...yaaa...

Cố Chánh Phương đáp trả bằng hàng loạt kiếm khí chém đến, không những phá vỡ những chưởng lực của đám nữ hầu còn đánh bọn họ trọng thương thổ huyết văng đi mỗi người một ngả.

-Ầm,ầm,ầm...

-Á...ụa...

Lý Tự Nhiên chứng kiến cũng há hốc mồm kinh ngạc

-Woa đánh đẹp thật...quá lợi hại,nhưng...nhưng ta đâu có vẽ cảnh này a...đây là cảnh Nguyệt Y Thần truy sát phản đồ rồi đánh nhầm Nhậm Nhã ,Lâm Ngạn Hữu đứng ra dàn xếp...đâu có tiểu nam thần Cố Chánh Phương xuất hiện đâu a...

-Véo...ùynh...

-Á má ơi...

Một chưởng lực mạnh bạo từ trong kiệu bay vút ra ngoài nhắm đến Cố Chánh Phương,Y nhanh tay dùng kiếm gạt đi,chưởng lực bay vào cửa Trần Gia,phá tan tành cánh cửa lớn hất Lâm Ngạn Hữu và Lý Tự Nhiên văng sang hai bên ,đám đệ tử còn lại thì đưa tay lên che mặt theo phản xạ tự nhiên.

Cố Chánh Phương bay lên cao bổ xuống kiệu một kiếm khiến cái kiệu vỡ đôi,một người mặc y phục đen bay vút ra ngoài.

-Xoẹt!

-Ầm!

Bóng người đó đáp chân lên một mái nhà đối diện với Trần Gia,là một tiểu cô nương tuổi độ mười bốn mười lăm,mặc y phục màu đen,tay áo chỉ là những dãi lụa kết buông xoã để lội bờ vai thon gầy ,vạt áo dài đến gối có xẻ tà cao lộ cả quần ngắn cũn cỡn ngang đùi,khiến đôi chân dài lấp ló như kiêu gợi, chân mang đôi hài đen có hình mặt trăng vờn mây ,chỉ thêu hoa văn bằng bạc lấp lánh,gương mặt thanh tú ,đôi môi đỏ mọng,mũi cao,mài ngài ,mắt to tròn trông rất lanh lợi,hàng mi rũ như mưa, da trắng ngần như tuyết ,mái tóc đen dài mượt mà,có thắt một sợi vải đỏ ánh kim cùng với lọn tóc nhỏ tạo thành bính khuyên tai hình mặt trăng khuyết bằng bạc ,hai cổ tay có đeo vòng xuyến bạc trạm trổ tinh xảo tuy đơn giản nhưng đầy quyến rũ,ánh nhìn chứa sát khí khó gần .Đám đệ tử của Trường Bạch Tiên như bị hớp cả hồn phách khi nhìn vào một tiểu mỹ nhân tà mị có chút tinh nghịch như thế ,Lý Tự Nhiên nhìn thấy cũng ngớ ngẩn

-Y phục này là mình thiết kế theo phong cách Đôn Hoàng ,chỗ cần che sẽ che chắn, chỗ cần hở sẽ hở triệt để,không phản cảm nhưng cũng đầy quyến rũ,tuy không phù hợp với lứa tuổi vị thành niên, nhưng mẫu y phục này rất hợp với một Thánh nữ Tà Giáo... người này chắc chắn là Nguyệt Y Thần rồi...hihihi...

Lý Tự Nhiên chợt liếc mắt nhìn sang Lâm Ngạn Hữu mỉm cười,cũng vừa lúc Y nhìn lại Hắn,ánh mắt của Y có chút khó hiểu lẫn sợ hãi.

-"Cái tên quái gở này Hắn cười cái gì chứ...hước...lẽ nào Hắn bị va đập phát điên rồi á..."

-"Mình đã se duyên cho Thánh Nữ Hắc Nguyệt Giáo cùng nhị đệ tử của Dương Thiên Hạo...khà khà ...mối nghiệt duyên này đã tạo nên sự gặp gỡ giữa chính phái và tà giáo trên Đỉnh Hắc Phong ,tạo ra tình huống Dương Thiên Hạo thu phục Hắc Nguyệt Nương ,ôi ta hóng chuyện ..."

Cố Chánh Phương lên tiếng

-Người đến là ai?Tại sao lại vô cớ đả thương đệ tử của Trường Bạch Tiên Môn?

Nguyệt Y Thần cong khoé môi buông lời như giễu cợt.

-Hừ...Hắc Nguyệt Giáo ta đang truy sát phản đồ,là bọn người của Trường Bạch Tiên các ngươi cản trở...còn dám đả thương người của ta...xem chừng linh lực của ngươi cũng khá, cũng đáng để xưng danh trước mặt ta đấy? Ngươi là ai?...

-Hừ...Cố Chánh Phương đệ tử của Linh Quang Điện Trường Bạch Tiên Môn...còn cô nương?

Lý Tự Nhiên chớp chớp mắt suy nghĩ

-"Ồ ...truyện mình xây dựng Cố Chánh Phương là một nam nhân yêu thích quyền lực,từ nhỏ đã cao ngạo,ít khi nói nhiều,càng không tôn trọng đối thủ bao giờ

,"Cô nương ư"?Phải gọi "Yêu nữ " chứ?Mình chưa hề viết Hắn bị ảnh hưởng của nữ sắc ngay cả Tiên nữ Trường Bạch Sơn Nhậm Nhã cũng không thể làm cho Hắn thay đổi tâm tình ,sau khi tiếp nhận vị trí Chưởng môn trở thành Tông Chủ của Trường Bạch Tiên thì được Dương Thiên Hạo phối hôn cho Nhậm Nhã đến lúc nàng mất đi Hắn cũng không hề rơi lệ mà ta,nên mới tạo ra tình tiết Lý Tự Nhiên ganh ghét hãm hại Hắn ,Dương Thiên Hạo vì tìm hiểu sự thật nên bị vây hãm ở U Minh Nhai...sao sao giờ tên này lại có thái độ lạ như vậy,nghe có vẻ như Hắn bị "đỗ" trước vẻ đẹp của Nguyệt Y Thần a... không, không, không,tình tiết truyện không được đảo lộn a...phá đám..."

Lý Tự Nhiên liền hét lớn

-Yêu nữ xấu xí,ngươi có tư cách gì mà xưng tên hả?Đánh ả đi Cố đại hiệp trả thù cho các sư đệ muội của ,huynh !

Đám đệ tử của Trường Bạch Tiên trố mắt cá nhìn vào Lý Tự Nhiên,vừa kinh ngạc vừa hậm hực,ngay cả Nhậm Nhã cũng nghi ngờ

"-Hắn thật kỳ lạ...Hắn không bị nhan sắc của Ả ta mê hoặc sao?"

Lâm Ngạn Hữu thì nhăn ấn đường khó hiểu

-"Hắn đang chọc giận người của Hắc Nguyệt Giáo à...lẽ nào Hắn chính là phản đồ của Hắc Nguyệt Giáo?"

-Cái tên ăn mày ngươi ngậm miệng lại đi...chuyện của Trường Bạch Tiên Môn chúng ta không can hệ gì đến ngươi...

-Đúng là tên phá bỉnh...

A Khương thì đã lết đến chân của Lý Tự Nhiên từ khi nào,Y chụp vào vạt áo của Hắn

-A Nhiên đừng tọc mạch chuyện của họ...a...đau quá ...đỡ ta dậy đi...

Lý Tự Nhiên bấy giờ mới nhớ ra A Khương liền đỡ Hắn dậy

-Ngươi không sao chứ...ôi bị thương rồi a...

Nhậm Nhã đứng gần đấy liền quẳng cho Lý Tự Nhiên một lọ thuốc

-Này bắt lấy,cho Hắn uống một viên đi,đó là thuốc trị thương của Trường Bạch Tiên Môn chúng ta.

-Ơ...đa tạ cô nương...

Nguyệt Y Thần nghiến răng nghiến lợi hai tay nắm chặt giận dữ hét lên

-Grừ...tiểu tử thúi ngươi nói gì hả?yaaa...

Liền tung chưởng xả cơn tam bành vào Lý Tự Nhiên,Cố Chánh Phương vội đánh trả cứu đám đệ muội đứng gần đấy.

-Cô nương chớ làm càn...yaa...

-Uỳnh!

Nguyệt Y Thần và Cố Chánh Phương bay lên không trung đánh nhau ngang tài ngang sức,Thánh Nữ của Hắc Nguyệt Giáo còn.lợi hại hơn lời đồn,linh đan cũng gần Cận Bạch Kim so với Cố Chánh Phương đúng là kẻ tám lạng người nửa cân.Lúc này một tên sư đệ của Cố Chánh Phương âm thầm bắn ra một đạo bùa nhắm vào Nguyệt Y Thần,vì mãi phân tranh thắng thua với Cố Chánh Phương mà nàng ta không thể phát hiện ra ,nhưng Cố Chánh Phương thì đã nhìn thấy,vội chuyển linh lực đánh phá đạo bùa,Nguyệt Y Thần được dịp đánh cho Y một chưởng ngã văng xuống đất.

-Cẩn thận!

-Yaaa...

-Bốp!

-Á!

Lâm Ngạn Hữu vội chạy đến đỡ lấy Cố Chánh Phương và ngẩng đầu mắng Nguyệt Y Thần

-Đại sư huynh...yaa...cái Ả Yêu Nữ này...Đại Sư huynh của ta đã cứu ngươi mà ngươi lại ra tay với huynh ấy ,đúng là Tà Giáo đáng ghét...

Nguyệt Y Thần không nói gì chỉ liếc mắt nhìn vào đám đệ tử kia, như phát hiện ra điều gì,Nàng nghiến răng hạ đầu mài,phóng ra hàng loạt tia sáng nhỏ,bọn đệ tử của Trường Bạch Tiên chỉ biết trân mắt há mồm kinh hãi mà chẳng hiết phải làm gì,chạy đi đâu vì ai cũng bị thương khó vận công tụ linh,cũng không còn sức để chạy.Cố Chánh Phương vội tung ra lá bùa bảo hộ che chắn cho đám đệ muội.

-Hắc Nguyệt Giáo đúng là chẳng biết nói đạo lý,còn dám xưng là ân oán phân minh ư?

-Hừ...ta truy sát phản đồ ,hà cớ gì ngươi cứ mãi bao che cho Hắn,cút đi!

Lý Tự Nhiên thì nhớ ra tình tiết tên phản đồ dùng thuật dị dung đã giả thành một trong những đệ tử của Trường Bạch Tiên trà trộn vào Trần Gia Trang,nên Hắn hỏi Nhậm Nhã đang đứng gần bên.

-Nhậm Nhã cô nương xin cho tại hạ hỏi có phải trên đường mọi người đến Trần Gia Trang đã xảy ra sự cố gì?

Nhậm Nhã ngạc nhiên trong khoảnh khắc nhưng cũng trả lời

-Sao ngươi biết,đúng là trên đường đi đến đây Trần sư huynh đã ngã xuống bờ đá ven sông,chân bị thương nhưng không ảnh hưởng đến việc di chuyển,chúng ta mất thời gian nửa ngày băng vết thương cho huynh ấy,nên đến muộn...ngươi hỏi để làm gì?

-À à ...tại ta nghĩ chỉ có một con đường dẫn vào Trần Gia thôn , mọi người đi đường chắc sẽ gặp phải tên phản đồ của Hắc Nguyệt Giáo chạy đến đây...xem chừng ta nghĩ sai rồi...

-Chúng ta chẳng nhìn thấy ai vào thời điểm đó cả...

Lý Tự Nhiên liếc mắt nhìn vào tên đệ tử có băng vải ở chân,xác định Hắn chính là tên Trần sư huynh mà Nhậm Nhã nói đến.

"-Hừm...vì là nhân vật phổ thông cho nên mình vẽ dung mạo của bọn họ không điểm nhấn nào,nhìn qua thấy ai cũng na ná như nhau,bây giờ thì xác định rõ là ngươi rồi a...cho ngươi lộ mặt mới mong kết thúc cái tình tiết truyện này à..."

Theo như nguyên tác thì chính Lâm Ngạn Hữu mới là người phát hiện ra tên Trần sư đệ kia là giả mạo,lột bỏ mặt nạ của Hắn nên Nguyệt Y Thần mới bắt được phản đồ vì vậy xung đột giữa nàng và Nhậm Nhã tạm thời bỏ qua.

Lý Tự Nhiên biết thuật dị dung cũng biết cách phá giải,khi nãy được hệ thống truyện cộng cho một ít điểm linh lực,nên đủ dùng để dụng chú.Hắn hoạt động cổ tay miệng đọc chú rì rầm bắn một tia linh lực vào sau lưng tên Trần sư huynh kia,lập tức Hắn cảm giác ngứa ngáy toàn thân,và đưa tay gãi khắp nơi.

-Á...sao sao lại ngứa đến như vậy...aaa...

-Trần sư đệ ngươi sao vậy?

-Sư huynh ngươi không sao chứ?

Tiểu Liên đang dìu Trần Phu Nhân nhìn thấy da thịt của tên Trần sư huynh bong tróc ra, nàng ta hoảng vía la hét

-Mọi người nhìn kìa,da của huynh ấy...aaa...ghê quá...

Khi mọi người đổ dồn ánh mắt nhìn vào tên Trần sư huynh kia thì lớp da giả mạo trên khuôn mặt Hắn cũng đã rơi xuống hết ,lộ ra một gương mặt của một vị cô nương.

Lâm Ngạn Hữu liền nói

-Dị dung thuật...lý nào là vậy...ả đã giả dạng Trần sư đệ...

Ả phản đồ bị phát giác ra thân phận liền bỏ chạy,nhưng đã bị Nguyệt Y Thần phóng song đao bán nguyệt chém đứt hai tay hai chân,chỉ nghe tiếng gió rít lên cùng với tiếng xương thịt đứt đoạn, Ả phản đồ đã ngã xuống đất với tứ chi văng bốn phía.

-Phản đồ còn muốn chạy...Song Linh lên...

-Sựt,sựt...

-Á...ư...ư...

-Á...

Nhậm Nhã vừa nhìn thấy cảnh tượng kinh khủng đó ,sợ hãi ngất lịm,Lý Tự Nhiên nhanh tay đỡ lấy nàng ta.

-Nhậm Nhã cô nương...

Ả phản đồ không còn chân tay ,thân như một con giun quằn quại đau đớn kêu la.

-Aaa...aaa...

Nguyệt Y Thần chậm rãi đi đến gần ,nàng ta dùng linh lực phẩy tay một cái đã nhấc Ả phản đồ bay lên trước mặt,sau một hồi dùng vải lụa tay áo quất khắp nơi trên cơ thể của Ả phản đồ,Nguyệt Y Thần giận dữ nói

-Bảo vật của Hắc Nguyệt Giáo ngươi giấu ở đâu?Nói mau!

Ả phản đồ khuôn mặt vặn vẹo,cố nhếch miệng lên cười sằng sặc, phun cả máu ra ngoài.

-Ặc...aa..ha ha ha...ta đã đưa cho người khác bảo quản rồi...ặc...Hắc Nguyệt Giáo chờ bị tiêu diệt đi...ha ha ha...ư...

Sau một tràn cười đầy ám ảnh đó Ả gục đầu tắt thở,khiến cho Nguyệt Y Thần càng nóng mặt,tung ra một chưởng đánh Ả phản đồ văng vào vách nhà,thi thể Ả bén lửa bốc cháy dữ dội .

-Hừ...khốn kiếp!

Bốn ả hầu lúc bấy giờ đã tỉnh lại,bọn họ chạy đến

-Thánh Nữ ,Ả chết rồi vậy chúng ta phải làm gì đây?

Nguyệt Y Thần quay sang nhìn vào đám đệ tử của Trường Bạch Tiên Môn với ánh mắt nghi ngờ,nhưng khi nhìn đến Cố Chánh Phương thì nàng có chút dè chừng.

-"Tên này tuy đang bị thương nhưng chỉ là ngoại thương,linh lực vẫn rất lợi hại,nếu tiếp tục đánh sẽ bất lợi cho ta..."

Rồi nàng chuyển mắt sang nhìn vào Lý Tự Nhiên như muốn nổi lửa.

-"Tên này khi nãy cố ý chọc giận ta để ta phân tâm ...hừ có khi nào...Ả đã đưa Bảo Vật cho Hắn?"

Nàng bất chợt buông một tiếng đầy giận dữ

-Ngươi!

Lý Tự Nhiên lúng túng đáp

-Ta ta thì sao...Yêu Nữ ngươi đã tìm thấy phản đồ của Hắc Nguyệt Giáo rồi,tại sao không cút đi...còn nán lại làm gì...muốn tìm gì nữa hả?

Nguyệt Y Thần nghiến răng

-"Hừ...chính là Hắn!nếu không phải Hắn tại sao lại biết Ta vẫn đang tìm Bảo Vật..."

Nguyệt Y Thần vì giữ bí mật về Bảo Vật của Hắc Nguyệt Giáo cho nên tạm thời không đôi co với Lý Tự Nhiên.Nàng ta nói

-Ngươi cố tình đánh lạc hướng ta để cho Ả phản đồ thi triển bù chú đánh vào ta có đúng không?Ngươi và Ả có quan hệ gì?

Lý Tự Nhiên chưng hửng đáp

-Quan hệ gì chứ?Ta chỉ vừa đến đây đã bị Quỷ Tân Lang đuổi giết chạy muốn bở hơi tai làm gì có thời gian để tạo hệ với ai ...cô đừng có nói lung tung...bọn người Hắc Nguyệt Giáo các ngươi vô cớ đả thương người của Trường Bạch Tiên còn giả mạo đệ tử của Trường Bạch Tiên,các ngươi tính sao hả?

"-Hừ...Thánh Nữ điên rồ...muốn tìm bảo vật trấn phái chứ gì...về Hắc Nguyệt Giáo mà tìm...sư muội Giao Giao của cô lấy chứ ai..."

Nguyệt Y Thần chùng xuống nghi ngờ phán đoán của mình.

-"Là mình đa nghi sao?Bọn đệ tử thấp kém này làm sao biết đến Khống Hồn Kỳ ...nhưng Ả phản đồ đã đưa nó cho ai?là Hắn hay sao?"

Nàng ta lại nhìn sang Lâm Ngạn Hữu ,khiến cho Y chớp chớp mắt ngạc nhiên.

Cố Chánh Phương lên tiếng

-Cô nương là Thánh Nữ của Hắc Nguyệt Giáo sao?Truy bắt một phản đồ có linh lực thấp kém mà phải kinh động cả Thánh Nữ thì thật là kinh ngạc đó!

-Bọn người của Trường Bạch Tiên các ngươi có tư cách gì xen vào chuyện của Hắc Nguyệt Giáo chúng ta... muốn sống thì ngậm miệng lại đi!

Cố Chánh Phương mím môi đầu mài hạ thấp,như giận như không nói.

-Cô nương...hừ...

Nguyệt Y Thần biết có cố chấp chất vấn hết những kẻ ở đây cũng không thể tìm được câu trả lời thích đáng,cho nên đành tạm rút lui.

-Chuyện này Ta sẽ không dễ dàng bỏ qua đâu...Ta sẽ còn tìm đến các ngươi...Chúng ta đi...

-Dạ!

Khi bỏ đi nàng ta không quên liếc mắt nhìn Lý Tự Nhiên khiến Hắn thoáng cái rùng mình.

-Nhìn,nhìn gì mà ghê vậy...

Cố Chánh Phương ngước nhìn bóng lưng của Nguyệt Y Thần rời đi trên song đao bán nguyệt,mái tóc đen dài ,tà áo cùng những dãi lụa của nàng phất phới trong gió làm cho Nguyệt Y Thần chẳng khác gì một tiên nữ đang bay về trời.Lý Tự Nhiên nhìn thấy ánh mắt này của Y lại càng khó hiểu

-"Ánh mắt mong đợi...Hắn mong muốn gặp lại Nguyệt Y Thần hả?"

Sau khi người của Hắc Nguyệt Giáo bỏ đi,đám đệ tử của Trường Bạch Tiên trở lại Trần Gia Trang vừa dưỡng thương vừa giúp Trần Phu Nhân thu dọn mớ hỗn độn do Trần Anh Tử gây ra,đồng thời làm đám tang hoả tán những người bị Hắn giết hại.

Ở khu nhà dành cho khách trú chân,Cố Chánh Phương tập hợp các sư đệ muội lại ,có cả Lý Tự Nhiên và A Khương ,Y nói.

-Sau khi ta hoàn thành nhiệm vụ ủy thác ở Viên Hương trấn trở về Môn Phái thì Sư Tôn giao nhiệm vụ đến Trần Gia Trang theo dõi tiến trình khảo sát năng lực của các ngươi, không ngờ lại gặp nhiều chuyện đến như vậy.Ta đã truyền tin về cho Sư Tôn báo lại chuyện ở đây, người ra lệnh cho chúng ta nhanh chóng quay về Tô Hà Thành,cho nên ta muốn các sư đệ muội chuẩn bị hành trang để sáng mai khởi hành.

Lâm Ngạn Hữu nói

-Cũng may là có Đại Sư huynh kịp thời xuất hiện nếu không bọn đệ cũng không thể đánh trả lại người của Hắc Nguyệt Giáo.

Vị đệ tử A Minh nói

-Theo lệnh của Đại sư huynh đệ và A Hảo sư đệ đã đến bờ đá ven con sông dẫn vào Trần Gia thôn xem xét,quả nhiên đã tìm thấy thi thể của Trần sư huynh bị Ả phản đồ của Hắc Nguyệt Giáo giết hại chôn vùi xuống đất,bọn đệ đã thuê người đẩy xe sẽ vận chuyển thi thể của Trần sư huynh theo chúng ta về Tô Hà Thành chờ Sư Tôn quyết định.

Cố Chánh Phương gật đầu

-Ừm...các đệ làm tốt lắm...

Lý Tự Nhiên bây giờ lên tiếng

-Cố đại hiệp ,tiểu đệ là Lý Tự Nhiên cùng với bằng hữu đây là Quách A Khương cũng đang trên đường đến Trường Bạch Tiên Môn xin tham dự cuộc thi tuyển đệ tử...mong đại hiệp tiến cử giúp chúng tôi.

Lâm Ngạn Hữu nói

-Đại sư huynh,hai huynh đệ này đã ra tay cứu Nhậm Nhã sư muội và đệ một mạng...xin sư huynh tiến cử Hắn vào Linh Quang Điện chúng ta.

Cố Chánh Phương nhìn Lý Tự Nhiên và A Khương một lượt rồi nói

-Ta rất cảm kích hành động nghĩa hiệp của hai ngươi,nhưng có được nhận vào Linh Quang Điện làm đệ tử hay không phải tùy vào quyết định của Sư Tôn chúng ta.

Lý Tự Nhiên nhanh nhảu nói

-Đa tạ Cố đại hiệp,đa tạ Cố đại hiệp,chỉ cần huynh chịu mở lời vàng ý ngọc đã là phúc của hai chúng ta,ta cũng hy vọng ta sẽ có sự may mắn để làm sư đệ của mọi người .

Cố Chánh Phương nhìn Lý Tự Nhiên cảm giác không mấy thiện cảm gì với tên lưu manh này

"-Hắn thật kỳ quái!"

Lý Tự Nhiên mừng thầm vì có cơ hội để vào Trường Bạch Tiên bái sư,vừa có thể gặp được Idol Dương Thiên Hạo vừa có thể hoàn thành nhiệm vụ Bái Sư ,Hắn vui vẻ ra mặt ,cười hề hề ,còn A Khương thì liếc trộm nhìn vào Lý Tự Nhiên,vẻ mặt chứa nhiều ẩn tình.

-Téng téng téng tèng teng teng teng...xin chào!

Cái hệ thống truyện lại xuất hiện,lần này Lý Tự Nhiên không kinh ngạc gì cả.

-Có gì nói cho lẹ đi,ta còn đi ngủ nữa.

-Chúc mừng bạn đã hoàn thành nhiệm vụ phó bản tạo thiện cảm với đồng môn sư huynh đệ ,sửa chữa tình tiết xung đột giữa Nguyệt Y Thần và Nhậm Nhã,điểm linh lực cộng thêm 50, điểm ác cộng 50,hảo cảm cộng 50.

-Gì,ta ác ở chỗ nào hả?

-Mắng chửi mỹ nữ Nguyệt Y Thần chính là một tội ác với những người mê mẩn cô ta,tạm biệt.

-Hả?ai mê Ả hả?khiếp trong số đệ tử của Trường Bạch Tiên có kẻ hậm hực mình sao nhỉ?Xàm xí thật...ya...ngủ thôi.

Bạn đang đọc Ông Chủ Ta là Sư Tôn Tuấn Mỹ sáng tác bởi DyLan13
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi DyLan13
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.