Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

đi tới trung ương

Phiên bản Dịch · 1840 chữ

( đoạn này cũng không hiểu sao luôn 😑 tác giả viết cụt ngủn thế này luôn á mọi người, tìm nhiều bản khác nhau trên các web rồi, vẫn thế =.= )

Nhìn bộ dạng của Đông Chấn, đúng là rất đáng sợ, nhưng hắn muốn giết tôi, cũng phải nhìn xem Lữ Thông có đồng ý hay không, bị Lữ Thông ra sức ngăn cản, hắn căn bản không có cách nào đến gần tôi.

Khóe miệng tôi xuất hiện nụ cười lạnh, thản nhiên nói:

- Ngươi yên tâm, đây chỉ là một món quà tặng cho ngươi mà thôi, tiếp thao, vẫn còn rất nhiều!

Sau khi tôi ói xong, thân người biết mất tại chỗ, lao đến phía một gã Huyết Ma tôn khác.

Lúc này, tiền bối đế tân và Trúc Tẩm Ngưng cũng đã khôi phục xong, tôi đưa bọn họ ra khỏi thế giới nhỏ, cuộc chiến tiếp theo, cũng không cần thiết phải vào trong thế giới nhỏ, dù sao có đôi khi phải biết rằng một vừa hai phải, quá mức lộ liễu, chưa hẳn là chuyện tốt.

Lúc này, Huyết Ma tộc đã rơi vào thế bại, nhưng còn là cục diện hoàn toàn không thể xoay chuyển.

Huyết Ma tộc đã bị đánh chết hơn mười Huyết Ma tôn, đến ngay cả Đông Chấn đều đã có chút ‘nhục nhã’.

Dù sao bên Huyết Ma tộc cũng tổn thất quá nhiều người, cũng không thể gánh vác tổn thất nặng nề này, mà hắn thân là người dẫn đội, đương nhiên cũng không thể trốn trách trách nhiệm, thất bại như thế này, gần như rất ít khi xuất hiện với Huyết Ma tộc.

Cho nên, xét cho cùng, đến lúc đó, sẽ lại bị gán lên đầu hắn mà thôi.

Nhưng, mắt thấy Huyết Ma tộc của mình vẫn đang bị đánh chết liên tục, rất nhiều người sắp tiếp cận cảnh giới Huyết Ma tôn của Huyết Ma tộc cũng đang bị giết hại.

- Lui lại, toàn bộ lui lại cho ta!

Đông Chấn gầm lên một tiếng, hắn tính toán, nếu cứ tiếp tục chiến đấu, chỉ khiến huyết ma tộc tổn thất càng nhiều huyết ma tôn hơn.

Cho nên cứ tiếp tục chiến đấu, cũng không có ý nghĩa gì.

Nghe thấy mệnh lệnh của Đông Chấn, tất cả Huyết Ma tộc bắt đầu lùi lại, nhưng, vào thời điểm này, tôi đương nhiên không thể để cho bọn chúng cứ khinh địch như vậy mà rút lùi, thân người lao ra, sau đó thu ba Huyết Ma tôn vào trong thế giới nhỏ.

Cho dù phải rút lui, cũng phải để lại chút gì đó.

Mắt thấy đã rút lui , lại vẫn mất đi ba Huyết Ma tôn, Đông Chấn hận không thể xé tôi thành nghìn mảnh, nhưng hiện tại không còn cách nào khác, công kích của Lữ Thông vẫn đang liên tiếp rơi lên thân người hắn.

Không đợi hắn ném ánh mắt oán hận về phía tôi, thân hình tôi đã biến mất ngay trước mặt hắn.

Cuối cùng, sau khi chúng tôi đánh chết ba Huyết Ma tôn, người của Huyết ma tộc đã rút lui, các thi thể nằm la liệt dưới đất, còn cả mùi máu tươi nhức mũi sau cuộc chiến.

Trong đó, phần lớn đều là thi thể của Huyết Ma tộc, nhìn đoàn người đang hoan hô, có thể nhìn được ra, đây là một cuộc thắng lợi lớn, loài người đã lâu rồi không đạt được toàn thắng lớn như vậy.

Chuyện thu thập chiến trường, giao lại cho cường giả thành Thiên Vực, rất nhanh, Lữ Thông đã tới tìm tôi.

- Ha ha ha, Lý tiểu hữu, đã lâu không sung sướng thế này, cậu nói xem, cậu có phải là phúc tinh của loài người ta không?

Nhìn Lữ Thông cười ha hả sung sướng, tôi cũng bất đắc dĩ cười cười, tôi chẳng qua cũng chỉ giúp giết vài tên Huyết Ma tộc mà thôi.

- Lữ thành thủ, thuộc bổn phận mà thôi, Huyết Ma tộc xâm phạm loài người ta, tôi đương nhiên có nghĩa vụ giết nhiều thêm vài tên Huyết Ma tộc.

Tôi hơi ôm quyền với Lữ Thông, lên tiếng nói, Lữ Lương vẫn đi theo bên cạnh Lữ Thông, xem ra ông ấy đã quen, ông ấy vốn dĩ là một người cực kỳ mạnh, tình huống này, chắ cũng không cần thích ứng cái gì.

Mà ông ấy đi theo Lữ Thông, nói không chừng trên tu luyện, Lữ Thông lại có thể trợ giúp.

- Lý tiểu hữu, cậu khiêm tốn quá, cậu không chỉ giết vài tên Huyết Ma tộc, mà đều là lực lượng tầm trung của bọn chúng, lại nói, lần này cái tên Đông Chấn kia coi như tổn thất không nhỏ, có lẽ về sau sẽ an phận một khoảng thời gian, mà hết thảy, gần như đều là nhờ sự xuất hiên của cậu.

Lữ Thông tiếp tục nói, nhưng sau đó ông ấy còn nói, tuy rằng thành Thiên Vực thắng lớn, lần này đã vượt qua kiếp nạn, nhưng các thành trì khác lại không may mắn như vậy, ông ấy cũng khó nói, quan trọng là, lần này lực công kích của Huyết ma tộc rõ ràng khác khổng lồ.

Theo như Lữ Thông còn nhớ, Đông Chấn lúc trước dẫn đầu huyết ma tộc đến tấn công, chưa lần nào mạnh bằng lần này, nhưng duy chỉ có một lần tập kích này mạnh đến thế, nhưng cũng bị hóa giải dễ dàng.

Ý tứ trong này rất rõ rệt, Lữ Thông cũng nói thẳng, đó chính là di tích chư thần.

Bởi vì di tích chư thần sắp mở ra, cho nên huyết Ma tộc muốn trước khi tới thời điểm đó, phải khiến loài người thiệt hại một chút, đến lúc vào trong di tích chư thần, bọn chúng mới dễ dàng hành sự.

Nghĩ đến đây, lòng tôi trầm xuống, sau đó hỏi Lữ Thông:

- Lữ thành thủ, không biết di tích chư thần trong miệng ngài, rốt cuộc khi nào thì mở?

Điểm này, tôi khá để ý, bởi vì căn cứ theo lời của Lữ Thông, ông nội tôi hiện tại đang ở bên trong di tích chư thần, tôi muốn tìm ông, đương nhiên phải đi vào bên trong di tích chư thần.

Tình huống trước mặt, di tích chi thần khi nào mử ra, vẫn chưa ai biết, tôi đương nhiên cũng nhất định phải thăm dò toàn bộ tình hình.

Khi tôi hỏi vấn đề này, sắc mặt Lữ Thông trở nên nặng nề, thật lâu sau, mới lên tiếng:

- thực ra thời gian cụ thể, không ai biết, chỉ có thể biết đại khái.

- Dựa theo suy đoán lần trước, di tích chư thần sẽ mở ra trong khoảng nửa năm nữa, đến lúc đó, không đơn giản là loài người, mà bê Huyết Ma tộc cũng sẽ tiến vào bên trong di tích chư thần, tìm đủ mọi cách khiến một trong các Huyết Ma thần thức tỉnh, mà việc chúng ta phải làm, chính là ngăn bản bọn chúng!

Lữ Thông nói xong, đưa mắt nhìn tôi, tôi hơi nhíu mày, lập tức hít sâu một hơi, nửa năm nữa? xem ra tôi phải nắm chặt thời gian, sau đó nhanh chóng tăng thực lực của mình lên một ít.

Bằng không, tiến vào di tích chư thần, một chút thực lực của tôi, chỉ sợ không đủ bỏ vào mắt.

- Lý tiểu hữu, thời gian tiếp theo cậu nghỉ ngơi đi, đợi tôi chỉnh đốn xong mọi chuyện trong thành Thiên Vực, tôi sẽ đưa cậu đến trung ương gặp thành chủ.

Lúc này Lữ Thông nhìn tôi, lên tiếng nói.

Nghe vậy, tôi cũng phản ứng lại, lúc trước đúng là Lữ Thông đã nói với tôi, thành chủ ở trung ương muốn gặp tôi, nhưng cụ thể gặp tôi là vì chuyện gì, điểm này vẫn chưa hay biết.

Sau khi cáo biệt Lữ Thông, tôi quay về nơi ông ấy sắp xếp cho chúng tôi nghỉ ngơi, mấy ngày nay, tôi không tu luyện, mà tiến vào bên trong thế giới nhỏ, đoàn tụ cùng người nhà.

Thực lực của bố tôi đã tới cảnh giới Trảm Đạo hậu kỳ.

Trong đó có lão Doãn, Hoàng Tiểu Tiên, thực lực đã lên tới Trảm Đạo điên phong, chắc cũng sắp lên Nhị trọng đạo thân.

Những người còn lại, gần như đều lên tới cảnh giới Trảm Đạo trung kỳ.

Tôi không biết tiến vào di tích chư thần có gì hạn chế không, nhưng tình hình trước mắt, tôi đương nhiên phải chuẩn bị một ít, Tiểu Niệm Niệm cũng sắp một tuổi, lại nói, chuyện ở Nhân Gian giới cũng đã trôi qua được một năm.

Quay đầu nhìn lại, thời gian trôi qua thật nhanh, trong khoảng thời gian này, tôi cảm giác bản thân chưa từng dừng lại nghỉ ngơi đàng hoàng, vẫn đều không ngừng bôn ba.

Nán lại thành Thiên Vực năm ngày, mấy hôm nay, toàn bộ tâm tư của tôi đều dành cho gia đình, gặp mặt người thân trong thế giới nhỏ, đến ngay cả Hoàng Tiểu Tiên, Trúc Tẩm Ngưng, tôi đều ngăn không cho các nàng tu luyện.

Lại nói, đã lâu lắm rồi không chung sống với bốn người con gái.

Thanh Nhi và Hạ Mạch trong khoảng thời gian này vẫn đang khổ cực tu luyện.

Có lẽ Thanh Nhi có huyết thống với Nữ Oa, không ngờ đã lên tới cảnh giới Trảm Đạo điên phong, còn Hạ Mạch, lại tiến vào cảnh giới Trảm Đạo trung kỳ.

Tôi có thể cảm nhận được, bọn họ đều muốn giúp tôi, hoặc là nói, cùng tôi gánh vác một vài thứ.

Mẹ tôi, bà nội và dì Hồng,gần như đã từ bỏ ý định tu luyện khổ cực, bọn họ dồn hết tâm sức chăm sóc cho Tiểu Niệm Niệm.

Cũng không biết con nhóc này sau này làm được trò trống gì, còn nhỏ như vậy, đã được linh khí thiên địa quanh đất trời chủ động chui vào trong cơ thể, hình như là trời sinh đã có thể tự động tu luyện.

Mà thực lực của con bé, đã sắp đến cảnh giới Ngưng anh.

Con bé mới một tuổi?

Có lẽ còn chưa được một tuổi, cứ tiếp tục như vậy, con nhóc này chẳng phải rất nhanh thôi sẽ tiến vào cảnh giới Ngưng Anh điên phong, sau đó là tới cảnh giới Ngộ Đạo?

Quả thực không dám tiếp tục nghĩ nhiều, cứ tu luyện, sẽ biến thành bộ dáng gì nữa.

Năm ngày rất nhanh đã trôi qua, thời gian rảnh rỗi luôn luôn trôi đi rất nhanh, hôm nay, Lữ Thông tới tìm tôi, rõ ràng, chúng tôi phải ra khỏi thành Thiên Vực, đi tới trung ương.

Bạn đang đọc Nợ Âm Khó Thoát của Ngũ Đẩu Mễ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Samzhou98
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 78

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.