Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mông Huyết, chết

Phiên bản Dịch · 1587 chữ

Sở dĩ tôi cũng nhìn hắn chằm chằm, cũng không phải không có nguyên nhân, thực lực của hắn đã lên tưới cấp bậc Huyết ma tôn điên phong, cho hắn thêm chút thời gian nữa, tôi không dám cam đoan, hắn có biến thành Huyết Ma tổ hay không, có lẽ lần sau lại xuất hiện trên chiến trường, người này chính là một Huyết Ma tổ.

Đến lúc đó, đối với loài người bên này, chắc là một tình hình khó giải quyết, cho nên hiện tại, có tiền bối đế tân phối hợp, nếu có thể đánh chết được tên này, như vậy cũng diệt trừ được hậu họa về sau.

Đối mặt với câu hỏi của tôi, Huyết Ma tôn không trả lời, thấy vậy, khóe miệng tôi khẽ nhếch lên, lên tiếng nói.

- Không muốn nói, vậy đừng nói nữa!

Sau khi tôi nói xong, thế giới nhỏ đã hoàn toàn mở ra, mà Đông Chấn đang chiến đấu với Lữ Lương hình như đã phát hiện ra chuyện phía dưới, hắn theo bản năng nghĩ tới cái gì, bỗng quát lên.

- Mông Huyết, mau lui lại, lui!

Nhưng, cánh cổng lớn của thế giới nhỏ đã mở ra, làm sao có thể để tên kia chạy mất?

Lập tức bao phủ cả người tiền bối đế tân và gã Huyết Ma tôn trước mặt, ngay sau đó, thân hình chúng tôi xuất hiện bên trong thế giới nhỏ, lực thiên kiếp đánh xuống người Mông Huyết, Trúc Tẩm Ngưng lập tức khống chế ma thần Xi Vưu ra tay.

Bên chỗ tiền bối đế tân cũng thế, cuộc đại chiến lập tức bùng nổ.

Cùng lúc đó, sắc mặt Mông Huyết đã hoàn toàn thay đổi.

- Ngươi dựa vào cái này, có nên mới đánh chết được Văn Đao?

Mông Huyết nhìn tôi, rất muốn biết được đáp án, khóe miệng tôi hơi nhếch lên, lên tiếng:

- Ta cũng chẳng muốn nói với ngươi, có điều, rất nhanh thôi, chắc ngươi cũng biết được đáp án!

Sắc mặt tôi lạnh như băng, không chế lực thiên kiếp trên không trung, không ngừng đánh xuống cơ thể hắn, sau đó, tôi có thể cảm hận được, vô số năng lượng đang không ngừng tấn công cơ thể hắn, hiện tại tôi toàn lực điều động lực thiên kiếp, chẳng qua cũng chỉ có thực lực Nhị trọng đạo thân trung kỳ thôi.

Nhưng cho dù là luồng năng lượng này, hắn cũng không dám khinh thường, bởi vì hắn không phải chỉ đối mặt với một mình tôi.

Còn có cả tiền bối đế tân hoàn toàn có thể uy hiếp hắn.

Mỗi một lần bao vây tấn công ai đó trong thế giới nhỏ, thật ra tiền bối đế tân mới là nhân tố quyết định.

Bên ngoài cũng đang xảy ra một cuộc chiến cực kỳ ác liệt, đương nhiên là cuộc chiến giữa Lữ Thông và Đông Chấn.

- ồ, Đông Chấn, hóa ra ngươi cũng biết sốt ruột?

Cảm giác được công kích trong tay Đông Chấn trở nên càng thêm luống cuống, sắc mặt Lữ Thông hơi trầm xuống, ở bên cạnh ông ấy, vô số kiếm canh không ngừng xoay tròn, cứ như là những thanh kiếm sắc nhọn, nhưng uy lực của mỗi một thanh kiếm, đến ngay cả Đông Chấn kia cung không dám khinh thường.

- vô liêm sỉ, ngươi cút ngay cho ta, mau kêu thằng ranh kia thả Mông Huyết ra!

Mặt mày Đông Chấn vặn vẹo, đôi mắt hắn lóe qua tia sáng đỏ yêu dị, cảm thụ được biến hóa trên người hắn, Lữ Thông cũng nở nụ cười.

- Đông Chấn, con mẹ nhà ngươi, ngươi uống thuốc chưa? Ngươi bảo ta thả Huyết Ma tộc? ta thấy đầu óc ngươi nên bình tĩnh lại một chút, mẹ nó đây là trận chiến sinh tử, ngươi bị ngu à? Ta lười để ý ngươi!

Lữ Thông hơi sửng sối, con mẹ nó nói đùa à? Có điều Lữ Thông cũng hiểu tâm tình của Đông Chấn lúc này, không phải nói đùa, phải biết một gã Huyết Ma tôn cấp bậc điên phong, chỉ cần một ít thời gian nữa, có thể đột phá lên thực lực Huyết Ma tổ, đến lúc đó, lại thêm một phần trợ lực lớn cho huyết ma tộc.

Lại nói, Lữ Thông cũng hơi kinh ngạc, thật không ngờ, bản thân vẫn đã đánh giá thấp chàng thiếu niên và người đi bên cạnh cậu ta,

Chiến cuộc ban nãy, có thể nói là từ thế cân bằng, xoay chuyển thành cục diện thắng lợi một cách quá nhanh.

Chưa đến một tiếng, Huyết Ma tộc đã liên tục nằm xuông năm gã Huyết Ma tôn, hơn nữa, trong đó còn có bốn gã Huyết Ma tôn cao cấp, phải biết, số lượng cường giả cấp cao, chênh lệch giữa hai bên thực ra rất nhỏ, có đôi khi số lượng tương đương nhau, cũng chỉ chênh lệch một hai người, nhưng cũng không thể san bằng nhanh như thế.

Nhưng liên tục bị đánh chết bốn năm tên, chênh lệch thế này, rất khó cân bằng.

Cho nên, ông ấy lại hiểu thêm về người trẻ tuooiro kia, có điều đổi một cách nghĩ khác, đó là cháu trai của Lý Thương Hiền, Lý Thương Hiền đã khủng bố yêu nghiệt như vậy, cháu trai ông ấy yêu nghiệt một chút, cũng là chuyện bình thường.

Nghĩ đến đây Lữ Thông mới bình thường trở lại, mà trong thế giới nhỏ của tôi, trận đấu vẫn diễn ra kịch liệt như trước.

Huyết ma tôn điên phong đúng là khó đối phó, thậm chí ngay cả lão Doãn, và Hoàng Tiểu Tiên đều đã gia nhập chiến đấu.

Hoàng Tiểu Tiên đánh ra đòn tấn công mạnh nhất của mình, trên không trung có một con ‘cửu vĩ thiên hồ’ lao tới chỗ gã Huyết Ma tôn, về phần lão Doãn, hai đôi mắt bắn ra một tia sáng cực kỳ chói mắt, tấn công gã Huyết Ma tôn.

Hai đòn tấn công này, chỉ có tác dụng quấy rầy hắn, nhưng dù có ít tác dụng đến đâu, cũng là tác dụng.

Lúc này, tôi điều động lực đại đạo trong đất trời, giam giữ Huyết Ma tôn lại, một cái cối xay trên không trung đè xuống người hắn, đây là cối Hỗn Độn, một bên kia là Hỗn Độn, một bên còn lại là cối có màu trắng đen.

Cối đại đạo.

Thình!

Cối Hỗn Độn đè lên người hắn, thân người hắn lún xuống dưới một chút, lúc này, lại có hai đòn tấn công khủng bố ập tới.

Mông Huyết vung tay hất văng cối Hỗn Độn, trong tay cầm một vũ khí quái dị, đập vào hai đòn tấn công, ngay sau đó, cối đại đạo đè xuống người hắn.

Sắc mặt Mông Huyết có chút khí coi, bởi vì hắn cảm thấy rõ, năng lượng của mình đang yếu dần đi, đâu là một hiện tượng không tốt.

Tất cả nguyên nhân, đều đến từ cái cối cổ quái trên đỉnh đầu.

Hắn ngẩng đầu nhìn, nhưng chính lúc này, một thanh cự kiếm nhiều màu đã đâm tới, đồng tử hắn co lại, cục diện hiện tại, gần như là cuc diện nan giải, nếu như hắn phá giải cái côi xay, vậy nhất định sẽ bị cự kiếm đâm.

Nhưng nếu chống đỡ cự kiếm, cối Hỗn Độn vẫn sẽ tiếp tục tiêu hao năng lượng trên người hắn.

Cuối cùng, hắn vẫn quyết định đi giải trừ cái cối trên không trung.

Vũ khí trong tay vung lên trên không trung, tôi lập tức cảm nhận được một luồng năng lượng cực kỳ nặng nề bay thẳng lên thân mình, cả người tôi không ngừng lùi ra sau, trước ngực có chút khó chịu.

Bởi vì kéo dài trận đấu quá lâu, huyết ma tôn vẫn không dễ đối phó.

Tôi đưa mắt nhìn cuộc chiến trước mặt, ngay sau đó, tôi nhìn thấy cự kiếm nhiều màu xuyên thấu cơ thể Mông Huyết, nhưng vào thời khắc mấu chốt, hắn đã né được khỏi chỗ hiểm, trường kiếm chỉ đâm thấu bả vai hắn, rất nhiều máu tươi chảy ra từ trong miệng vết thương.

Nhưng, chính lúc này, hai thanh búa lớn đã tới phần đầu Mông Huyết, lần này, Mông Huyết hoàn toàn ngây ngẩn, trốn không được, thực sự trốn không được, vũ khí trong tay chắn ngang bên trên, nhưng lại bị búa lớn hất bay.

Bởi vì hắn đã không còn nhiều khí lực, ma thân Xi Vưu gầm lên một tiếng, thân người nhảy dựng lên, búa lớn lại lần nữa quay về trong tay ngài ấy, lập tức chém xuống dưới.

Ánh mắt Mông Huyết hiện lên vẻ tuyệt vọng, năng lượng trong cơ thể được tôi điều động.

Hai tay hắn bắt chặt chuôi cự kiếm, rõ ràng cảm giác được cự kiếm đang rục rịch, cho nên muốn ngăn lại, ấn kết trong tay tiền bối đế tân vẫn không ngừng biến hóa, nhưng cự kiếm đã tên kia bắt được, hiển nhiên là không có cảm giác muốn buông tay.

Nhưng lúc này, quyền canh của tôi đã tiến thẳng vào trong vị trí trái tim hắn, công kích của hai cây búa lớn cũng làm cho người hắn tiếp tục lún xuống.

Bạn đang đọc Nợ Âm Khó Thoát của Ngũ Đẩu Mễ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Samzhou98
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 102

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.