Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

thế nào là Trảm Đạo

Phiên bản Dịch · 1797 chữ

Sau khi tiến vào thế giới nhỏ, xung quanh tôi trở nên vô cùng thanh tịnh, không có thứ gì có thể quấy rầy tôi, trong thế giới nhỏ, có rất nhiều yêu thú, những yêu thú này, đều là tinh huyết lấy từ chỗ Kháng Thiên giả, đã được trọng sinh.

Có điều lúc này bọn chúng không tới gần tôi, cũng sẽ không tới gần, bởi chúng cảm nhận được rõ khí mùi trên người tôi, tôi là chúa tể của thế giới nhỏ này.

Tìm một chỗ ngồi khoanh chân xuống, nhìn lên không trung, ở đó có một vòng mặt trời chói chang, đó là Kim Ô được tôi dùng đại đạo trọng sinh tạo thành, tôi cứ đứng như vậy nhìn nó.

Cuối cùng, nó lặn xuống phía xa xa, mà mặt trăng cũng chậm rãi mọc lên.

Bầu trời giăng kín ánh trăng, cũng có yêu thú hấp thu ánh trăng để tu luyện, ngày đem luân phiên, hình như là một vòng tuần hoàn.

Tôi nhắm mắt, cảm thụ đạo ở xung quanh, những đạo này quá quen thuộc, bởi toàn bộ đều là một tay tôi trọng sinh ra, lực đại đạo trong người tôi mau chóng lan tràn ra bốn phía, không hề cảm thấy lãng phí.

Không ngừng tràn ngập khắp thế giới nhỏ, cuối cùng, lực đại đạo trong cơ thể tôi, hoàn toàn tiêu hao sạch sẽ, chỉ còn lại hai con cá nhỏ, vẫn đang bơi lội trong đan điền.

Ý niệm của tôi động đậy, hai con cá lập tức xuất hiện trong lòng bàn tay, một đen một trắng, bơi lội vui vẻ trong tay tôi, nhìn không có chỗ nào đặc biệt, chỉ như hai con cái bình thường, chẳng qua, chúng nó hình như không cần nước, có thể bơi lội trong không trung, ngay cả tôi cũng có chút ghen tị với bọn chúng.

Thật sự quá tự do.

Lần này tôi ngồi mất hơn nữa tháng, lực đại đạo trong người không ngừng tiêu hao cạn kiệt, đồng thời lại bị tôi hấp thu ngược trở về, lực đại đạo trong bàn tay tôi, giống như có thể tùy ý bay nhảy.

Mà tu vi của tôi cũng đang tiến bộ từ từ, muốn trảm đạo, nhất định phải nâng thực lực lên cảnh giới Nhập Đạo cửu bậc, đó là cảnh giới cuối cùng của Nhập Đạo.

Có lẽ, trong thế giới không thể trảm đạo này, sau khi tới cảnh giới Nhập Đạo cửu bậc, còn có người vẫn không ngừng mạnh lên, mặc dù không thể trảm đạo, nhưng vẫn sẽ tiếp tục nâng cao thực lực của mình.

Khoảng một tháng, tôi mới nâng thực lực của mình lên tới cảnh giới Nhập Đạo cửu bậc.

Lúc này, tôi bắt đầu suy nghĩ tới một vấn đề, thế nào là trảm đạo.

Không ai có thể nói cho tôi biết, bởi vì ở bên cạnh tôi, không có ai từng trảm đạo, thế cho nên, tôi chỉ có thể tự mình tìm tòi.

Có lẽ cố vấn duy nhất của tôi, chính là tiền bối Trụ vương rồi, nghĩ đến đây, tôi lập tức ra khỏi thế giới nhỏ, không biết chiến trường bên ngoài đã thế nào, nhưng hiện tại, tôi không có thời gian để ý nhiều chuyện như vậy.

Tôi cầm bốn miếng bản đồ, đi tới Thần Long Cái, tới nơi, tôi tiến vào trong thế giới nhỏ của tứ đại cổ tộc, sau đó đi vào Luyện Ngục giới.

Thân người tôi không ngừng lao đi trên không, phía dưới có vô số huyết ma thú, tôi cũng không để ý, mà đi thẳng tới chỗ tiền bối Trụ vương.

Tới nơi sâu nhất, những tiếng gầm gừ giận dữ vang lên, hình như là cảm nhận được khí mùi của tôi, huyết ma thú lập tức phóng lên không trung, ném ánh mắt như hổ rình mồi về phía tôi, nhưng ngay sau đó, chúng nó đều tự trở về huyệt động của mình.

Tôi biết, là tiền bối Trụ vương.

Khi lại lần nữa đứng trước cây cổ thụ, cổ thụ đã khôi phục trạng thái như trước, tôi đứng trước cổ thụ, hơi khom người.

- Tiền bối.

Sau đó, một tiếng nói trầm trầm cũng truyền ra từ trong cây cổ thụ kia.

- Tiểu tử, ngươi tiến bộ rất nhanh!

Thấy tôi đến, tiền bối Trụ vương hình như có chút kinh ngạc, có điều ngài ấy kinh ngạc về thực lực của tôi, khoảng cách với lần gặp mặt trước, có lẽ cũng đã khoảng một năm, nhưng, hiện tại thực lực của tôi đã lên tới cảnh giới Nhập Đạo cửu bậc, nói thật, tôi cũng có chút khó tin, tốc độ tu luyện của tôi, lại nhanh như vậy.

Phải biết, rất nhiều người cùng cực cả đời, thì mới có được thực lực thế này, mà họ đều là cánh tay lớn của một phương.

- Tiền bối, hiện tại tình hình khẩn cấp, tôi tìm tiền bối, là muốn hỏi, thế nào là trảm đạo?

Tôi nhìn tiền bối Trụ vương, hiện tại cũng không có thời gian giải thích nhiều, chuyện tôi muốn làm là chiến đấu, chỉ có sau khi trảm đạo, tôi mới có năng lực thay đổi tất cả.

Trong những người tôi biết, tiền bối Trụ vương trước mặt, là người duy nhất từng trảm đạo.

Đối mặt với vấn đề của tôi, Trụ tiền bối cũng hơi sửng sốt, ngài ấy nhìn tôi hỏi:

- Tiểu tử, bên ngoài hình như đã xảy ra chuyện gì rồi sao?

Lo lắng của tôi, căn bản không qua được ánh mắt Trụ vương, lúc này, tôi cũng kể chuyện bên ngoài cho tiền bối Trụ vương nghe, nghe xong, tiền bối Trụ vương có chút kinh ngạc thốt lên.

- Kháng Thiên giả? Hắn thế mà thật sự thành công rồi, không thể không nói, lại là một tên có nghị lực hơn người, thời gian hắn tồn tại trên đời hình như còn dài hơn ta!

Nghe Trụ vương nói vậy, tôi cũng biết, hình như ngài ấy biết sự tồn tại của Kháng Thiên giả, mà ngài ấy đang chỉ, chính là tôn thượng của Kháng Thiên giả, mà hiện tại, tôi muốn biết, tôn thượng rốt cuộc là ai.

Nhưng lúc này tiền bối Trụ vương lại lên tiếng.

- Tiểu tử, nhiệm vụ của người rất lớn, ngươi tới tìm cô vương, là muốn cô vương nói cho ngươi biết thế nào là trảm đạo đúng không? Lại nói, cô vương cũng hy vọng ngươi có thể trảm đạo, dù sao chỉ có sau khi ngươi trảm đạo, mới giúp được cô vương ngưng tụ đạo thân!

Nghe tiền bối Trụ vương nói vậy, tôi cũng không nói gì, cứ đứng nhìn Trụ vương trước mặt.

Đúng vậy, chuyện tôi đã đồng ý, không thể quên, nhưng tình huống hiện giờ đã khác, tôi căn bản không biết làm sao để trảm đạo.

- Tiểu tử, muốn trảm đạo, ngươi nhớ kỹ hai chữ, tự do! Chỉ cần ngươi đã nghĩ hiểu hai chữ này, vậy có thể thử trảm đạo rồi!

Tiếng nói của Trụ vương lại truyền ra, nghe vậy lòng tôi có chút bất đắc dĩ, chỉ hai chữ đơn giản như vậy, tự do? Đây là trảm đạo? tôi phát hiện, hình như không giống với những gì tôi đã dự liệu, tôi đứng ngơ ngác tại chỗ, không biết nên nói như thế nào.

- Tiểu tử, đừng nghĩ nữa, cô vương chỉ có thể giúp ngươi đến vậy, quay về đi!

Tiếng của tiền bối Trụ vương lại truyền đến, lần này, trực tiếp hạ lệnh đuổi khách, tôi hiện tại lại hoàn toàn không biết phải làm sao, lúng túng ôm quyền với Trụ vương, sau đó xoay người rời đi, ra khỏi Luyện Ngục giới, tôi quay về Đạo Minh, lại lần nữa tiến vào trong thế giới nhỏ, trong đầu tôi, bị tự do lấp đầy, đúng vậy, trong đầu, toàn bộ đều là tự do.

Nhưng, trảm đạo! tôi muốn trảm đạo, chứ không phải tự do!

Tôi phát hiện, bản thân hình như càng đi càng xa, nếu là vậy, thì tôi phải làm thế nào? Bên ngoài nhiều người đang đợi tôi như vậy, là đang đợi tôi, mà tôi lại chỉ có thể ở nơi đây sầu não.

- Không được, bình tĩnh, nhất định phải bình tĩnh!

Tôi nhắm mắt, trong lòng bắt đầu bình tĩnh lại, khi tôi phát hiện bản thân mình không thể bình tĩnh, tôi lại niệm chú tĩnh tâm, một lần không được, hai lần, hai lần không được, ba lần.

Một trăm lần!

Cuối cùng vẫn có thể khiến lòng tôi bình tĩnh.

Sau khi hoàn toàn bình tĩnh, tôi phát hiện mình đang ở trong một hồ sen, bản thân hóa thành một con cá, trong cả hồ nước, chỉ có hai con cá, một con màu trắng, một con khác màu đen.

Sau đó là bản thân tôi, tôi không nhìn được mình có hình dạng gì, chỉ có cảm giác, tôi đang không ngừng bơi lội trong hồ nước.

Tôi cũng không nhìn rõ tình hình hiện giờ của bản thân, chỉ có thể cảm giác được, hai con cá bên cạnh vẫn đang bơi lên phía trước.

……….

Lúc này, sau khi tôi chìm vào cảnh giới kỳ lạ, ở Phổ Đà Tự,vẫn đang diễn ra cuộc chiến ác liệt.

Từng thân ảnh đứng ngạo nghễ trên không, cầm đầu là lão Doãn, trong tay lão cầm một cây phất trần, trên thân lão, có ánh sáng chói chang chiếu rọi, lão Doãn của lúc này, cứ như một chiến thần, bên cạnh lão Doãn, lại là lão tổ của các gia tộc.

Đối diện, cầm đầu là Tổ Vu cả người ẩn trong bộ áo choàng đen, khuôn mặt hắn, đến ngay cả màu sắc của làn da, cũng là màu xanh đen, hai đôi mắt, toát ra những làn khí đen.

- Doãn Hỉ, ngươi vẫn đang cố gắng giãy dụa vào phút cuối sao? đã trôi qua hai tháng, các ngươi vẫn không công phá được phòng ngự của bọn ta!

Tiếng nói khàn khàn truyền ra từ trong miệng Tổ Vu, sau đó, gương mặt hắn hiện lên một nụ cười cực kỳ quỷ dị, đúng vậy, không công phá được, đã đúng hai tháng, mà trong hai tháng này, gần như đều chiến đấu không ngừng nghỉ, là vì muốn phá lớp phòng ngự, sau đó phi vào trong, ít nhất có thể gây ảnh hưởng cho vị bên dưới sống lại.

Bạn đang đọc Nợ Âm Khó Thoát của Ngũ Đẩu Mễ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Samzhou98
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 107

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.