Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

khoảnh khắc cuối cùng

Phiên bản Dịch · 2252 chữ

Khi nghe thấy âm thanh, cả người tôi run lên, trong lòng mừng như điên, lúc này, cánh cửa gỗ cũng đã mở ra.

Nhìn thấy thân ảnh già nua trước mặt, so sánh với ba tháng trước, thân người của lão Doãn rõ ràng đã gù hơn một ít, nhưng hiện tại tôi chỉ quan tâm, lão Doãn không sao, chỉ cần lão Doãn không sao, vậy là tốt rồi.

- Lão Doãn!

Tôi kích động, quên mất mình định nói gì, chỉ gọi lão Doãn trước mặt một tiếng.

- Nhóc con nhà anh kích động cái quái gì, vào trong đã rồi nói!

Lão Doãn liếc nhìn tôi một cái, mặt nở nụ cười, lên tiếng nói.

Nhưng tôi lại chú ý thấy, sắc mặt lão Doãn hơi tái nhợt, lòng tôi trầm xuống, sau đó bước vào trong cửa tiệm, lão Doãn vẫn ngồi trên ghế, nhìn bộ dạng của lão Doãn, tôi biết có lẽ thương thế trên người lão chưa bình phục.

- Lão Doãn, ông trở về từ bao giờ, khoảng thời gian này mặt dù cháu đang bế quan, nhưng mỗi ngày đều kêu người của Đạo Minh tới đây!

Tôi nhìn lão Doãn nói, lão Doãn cười cười, nói với tôi lão biết, chỉ là sau khi trở về vẫn luôn trị thương, cho nên cũng không ra ngoài, theo như lời lão Doãn, thì lão đã trở về từ hai tháng trước.

Lúc trước lão luôn ở bên ngoài tránh né truy sát của Kháng Thiên giả, chạy suốt một tháng.

Vốn dĩ lão cũng không quan tâm lắm chuyện bị những người khác của Kháng Thiên giả truy sát, nhưng lúc đối đầu với vị tôn thượng của Kháng Thiên giả, đã bị thương, tôn thượng mặc dù chỉ có một cái đầu, nhưng vẫn có chút khó giải quyết.

Nghe thấy tiếng nói hời hợt của lão Doãn, lòng tôi trầm xuống, tôi biết, những gì lão Doãn đã trải qua, hiển nhiên nguy hiểm hơn rất nhiều so với trong tưởng tượng của tôi, nhưng trong tình huống này, tôi cũng không biết phải nói gì.

Cũng may, hiện tại lão Doãn đã thoát khỏi hiểm nguy, đây cũng là kết quả tôi muốn.

- Đúng rồi lão Doãn, thế giới nhỏ của cháu đã hoàn thiện!

Tôi chia sẻ với lão Doãn một tin khá tốt, mặc dù áp lực Kháng Thiên giả đè lên đầu đạo môn bên này là cực kỳ lớn, nhưng tôi đã cố gắng hết khả năng của mình.

Lão Doãn gật đầu, lên tiếng nói với tôi:

- Không tồi, nhóc con anh cũng không làm tôi thất vọng, tôi thấy thực lực của anh đã tăng lên, trong khoảng thời gian này Kháng Thiên giả sẽ yên lặng, nhưng sau khi yên lặng chấm dứt, sẽ hoàn toàn bùng nổ!

Lão Doãn nhàn nhạt nói, tâm tình tôi tức khắc trở nên vô cùng nặng nề, nguy hiểm sau cùng, rốt cục cũng sắp tới rồi sao?

Mà tới lúc đó, chúng tôi phải đối diện với thứ gì?

Là cả lực lượng hùng mạnh của Kháng Thiên giả, cường giả siêu cấp ma thần Xi Vưu, và cả vị tôn thượng kia.

Tôi không biết tôn thượng mạnh tới cỡ nào, nhưng tôi biết, nhất định vượt qua cảnh giới Nhập Đạo, kẻ mạnh cảnh giới Trảm Đạo, nhất định phải là kẻ mạnh cảnh giới Trảm Đạo mới có thể áp chế.

Mà hình như chỉ có tôi mới có thể trảm đạo, điều này khiến trên người tôi như có một gánh nặng đè chặt lên vai.

Tôi nhìn lão Doãn, lên tiếng hỏi:

- Lão Doãn, nếu đến lúc đó Hoàng Thiên cảm giác được không hợp lý, hắn có ra tay không?

Vấn đề này tôi đã nghĩ qua rất nhiều lần, dù sao Hoàng Thiên cũng là chúa tể của thế giới này, nếu lúc đó Hoàng Thiên thân là thiên đạo đích thân ra tay, vậy có lẽ là cục diện không tốt lắm đối với chúng tôi.

Nhưng, lúc này lão Doãn lại khẽ lắc đầu.

Tôi cả kinh, mà lão Doãn đã lên tiếng:

- Không thể nào, Hoàng Thiên của hiện tại, không rảnh để dành thời gian cho việc khác!

Chỉ một câu rất đơn giản, tôi cũng không biết lão Doãn đạt được mấy tin này ở đâu, nhưng có thể khẳng định, lão Doãn không nói lung tung, Hoàng Thiên không rảnh để dành thời gian cho việc khác? Chuyện này khiến tôi có chút khó hiểu.

Lại hỏi lão Doãn, nhưng lão không nói cho tôi biết nhiều, nên tôi cũng không hỏi nữa.

Lúc này, tôi không tiếp tục hỏi, mà nghĩ tới chuyện Trịnh Thu nói với mình, Lê tộc hình như có chút chuyện, hiện tại tôi nói vấn đề này cho lão Doãn nghe, không biết lão có biết chuyện xảy ra bên Lê tộc hay không.

Sắc mặt lão Doãn hơi nặng nề, sau đó lên tiếng.

- Nơi đó, trấn áp thân mình, một là của ma thần Xi Vưu, hai là của…..

Nói đến đây, lão Doãn tạm dừng lại, cho dù lão Doãn không nói, trong lòng tôi đều đã có phán đoán, hai thân mình, ma thần Xi Vưu đã ra ngoài, vậy thì thân mình thứ hai là của ai?

Tôn thượng của Kháng Thiên giả chỉ có một cái đầu, cho nên thân mình thứ hai, đương nhiên không cần phải nói.

- Chuẩn xác mà nói, thân mình của Xi Vưu cũng có tác dụng trấn áp, nhưng chung quy, ngài ấy vẫn đã tiêu tán vào trong khoảng đất trời này, chỉ lưu lại khí lực cường hãn, cho nên căn bản không thể trấn áp vĩnh viễn.

Lão Doãn lại lên tiếng, mỗi một câu, lại cho tôi thêm kiến thức mới, theo ý của lão Doãn, thật ra thân mình của ma thần Xi Vưu, nằm dưới Lê tộc, cũng là vì hỗ trợ trấn áp thân mình thứ hai, người của Lê tộc, có lẽ cũng đang giúp đỡ trấn áp.

Hiện tại coi như tôi đã hiểu ra, thời khắc cuối cùng tiền bối Xi Hậu vẫn muốn trở lại trong tổ địa, bởi vì ngài ấy còn nhiệm vụ chưa hoàn thành, ngài ấy vẫn phải tiếp tục trấn áp thân hình tiếp theo, thảo nào, ngài ấy vẫn muốn quay lại.

Bởi vì ngài ấy là hậu duệ của Xi Vưu, cho nên đó chính là sứ mệnh của ngài ấy.

Khoảnh khắc cuối cùng, cho dù sinh mệnh đã đi tới bờ vực, cũng không quên sứ mệnh của mình.

Lòng tôi bỗng nghẹn lại, tiền bối Xi Vưu có sứ mệnh, vậy lão Doãn, có phải cũng có sứ mệnh hay không? Tôi phát hiện lão Doãn nằm trên ghế đu, hình như ngủ thiếp đi rồi.

Lão phải mệt tới mức nào, mới có thể cứ vậy mà chìm vào giấc ngủ.

Tôi lẳng lặng đứng chờ bên cạnh lão Doãn, khoảng hai tiếng sau, lão Doãn tỉnh lại, tiếng nói sâu kín trong lòng lão cũng vang lên.

- Già rồi, không ngờ lại ngủ từ lúc nào không biết!

Nghe lão Doãn nói thế, lòng tôi bỗng nghẹn lại.

- Nhóc con, không phải anh cứ khoe khoang Đạo Minh thế này thế kia sao? tôi qua đó ở một thời gian xem thế nào!

Lão Doãn lại lần nữa lên tiếng, nghe vậy tôi mừng rỡ, vội vàng gật đầu, tôi và lão Doãn cùng nhau rời khỏi chỗ này, đi về Đạo Minh, tôi nhường động phủ của mình lại cho lão Doãn trị thương, lão lại nói không cần, trị thương ở nơi nào cũng đều có hiệu quả như nhau.

Sau đó tôi bảo lão Doãn tự mình nghỉ ngơi, tôi không quấy rầy nữa.

Thời gian tiếp theo, tôi điên cuồng tiến vào trạng thái tu luyện, hiện tại, trong thế giới nhỏ, đã hoàn toàn đầy đủ, rất nhiều cảnh giới Ngộ Đạo của Đạo minh, đều có thể tiến vào trong thế giới nhỏ tu luyện, sau khi Kim Ô xuất hiện, loại khí chí cường thứ ba, Hồng Mông Tử cũng bắt đầu tràn ngập trong thế giới nhỏ, lực đại đạo càng thêm hoàn thiện, cho nên để rất nhiều kẻ mạnh của Đạo Minh tiến vào cảnh giới Nhập Đạo, cũng dễ dàng hơn.

Nửa tháng sau, đột nhiên tôi nhận được tin từ cục số chín.

Cục số chín mời tất cả các tông môn trong đạo môn tới cục số chín bàn bạc chuyện tiếp theo, nhận được tin này, tôi đương nhiên không dám chậm trễ, lập tức đi tới cục số chín.

Sau khi tới nơi, tôi phát hiện rất nhiều thế lực đã tới, dù sao vào thời khắc quan trọng thế này, không ai có thể tự lo cho thân mình, sau khi một đàn đại lão tập hợp ở cục số chín, Thiên Cơ Tử liền xuất hiện, chủ trì sự kiện lần này của đạo môn.

- Chư vị, thế cục hiện tại, chắc hẳn tôi cũng không cần nhiều lời nữa!

- Kháng Thiên gả bặt vô âm tín, nhưng chúng ta đều biết, đây là một đêm trước phong ba bão táp, bọn chúng đang chờ tới lúc người cuối cùng được hồi sinh, chỉ cần hắn quay về, như vậy sẽ tiến hành kế hoạch cuối cùng! Đến lúc đó, bọn chúng muốn làm gì, chắc hẳn tất cả mọi người ở đây đều vô cùng rõ ràng.

- Mà hiện tại, chúng ta không thể ngồi chờ chết!

- Người của Kháng Thiên giả đang nghỉ ngơi dưỡng sức, nhưng chúng ta không cần, mặc kệ nói thế nào, có thể làm suy yếu lực lượng của Kháng Thiên giả, thì cứ làm suy yếu lực lượng của chúng.

- Kế tiếp, chuyện tôi muốn làm, là tổ chức tất cả thế lực đạo môn, tiến hành phản kích Kháng Thiên giả.

Tiếng nói cuối cùng vang ra, giọng nói của Thiên Cơ Tử vô cùng phẫn nộ, tất cả mọi người ở đây, ai cũng đều vô cùng oán hận Kháng Thiên giả, nói đến phản kích, không có ai có ý kiến với những gì Thiên Cơ Tử nói, quyết định cuối cùng, tất cả phiếu đều được thông qua.

Hiện tại, thực lực của Kháng Thiên giả gần như đều ở trong Phổ Đà Tự, mà việc chúng tôi phải làm, chính là tấn công Phổ Đà Tự.

Người của cả đạo môn tập trung lại, không thể không nói, đây là lực lượng cực kỳ khủng bố, mà cuộc đại chiến này, có thể làm tổn thất bao nhiêu lực lượng của Kháng Thiên giả, vậy phải xem thực lực của nhiều người bên phe chúng tôi.

Ba ngày sau sẽ phát động cuộc chiến.

Khi chúng tôi đến hang ổ của Kháng Thiên giả, cũng chính là Phổ Đà Tự, có thể nhìn được ra, Phổ Đà Tự vốn dĩ thanh tịch vô cùng, nay đã bị Kháng Thiên giả hoàn toàn chiếm lĩnh, mà hình như bọn chúng còn cố tình chuẩn bị không gian vừa đủ cho người khác.

Có lẽ hiện giờ tất cả bọn chúng đều có mặt ở sào huyệt phía dưới, bởi vì toàn bộ đều đã về Phổ Đà Tự rồi.

Thực lực của Kháng Thiên giả, còn mạnh hơn nhiều so với trong tưởng tượng của chúng tôi.

Thần Đồ Úc Lũy, mười hai đại vu, toàn bộ đều là kẻ mạnh hàng đầu,

Cuộc chiến khủng bố đang diễn ra, người hai phe đều không quan tâm bất cứ điều gì, lao vào đấu đá quyết liệt.

Khi cuộc chiến diễn ra được khoảng hơn nửa tháng, thực lực của tôi nhờ có khoảng thời gian chiến đấu, đã tiến vào cảnh giới Nhập Đạo bát bậc.

( ghê gớm dữ 😑 )

Lúc này lão Doãn đã hoàn toàn khôi phục thương thế, bấy giờ, lão Doãn cũng tới tìm tôi.

- Nhóc con, thời gian tiếp theo, anh không cần tham dự vào cuộc chiến nữa!

Nghe lão Doãn nói vậy, kỳ thực trong lòng tôi đã sớm có chuẩn bị, nhưng vẫn cảm thấy có chút đột ngột, tôi nhìn lão Doãn, không biết nên nói gì, nhưng những gì ở trước mắt, đã nói cho tôi biết, mọi chuyện, đã tới thời khắc cuối cùng.

- Lão Doãn…..

Tôi khẽ thốt lên, lão Doãn lại cười cười, tiếp tục nói:

- Nhóc con, chắc anh biết, anh là hy vọng cuối cùng!

Tiếng lão Doãn lại truyền vào trong tai tôi, tôi hít sâu một hơi, cuối cùng cảm xúc phức tạp trong ánh mắt đã bị lòng kiên quyết phủ lên, tôi rời khỏi chiến trường Phổ Đà Tự, lần này, về thẳng Đạo Minh.

Hiện tại Đạo Minh rất vắng vẻ, ngoài Thanh Nhi, tất cả mọi người đều ở chiến trường, Thanh Nhi vốn dĩ cũng muốn đến chiến trường, nhưng lại bị tôi ngăn cản, cô ấy còn phải chăm sóc Tiểu Niệm Niệm, chưa đến thời khắc cuối, cô ấy nhất định đều phải ở bên Tiểu Niệm Niệm.

Bởi vì tôi, đã không thể ở bên Tiểu Niệm Niệm rồi, chuyện này khiến tôi rất áy náy.

Về tới Đạo Minh, tôi gặp qua Thanh Nhi một chút, sau đó tiến vào trong thế giới nhỏ của tôi.

Bạn đang đọc Nợ Âm Khó Thoát của Ngũ Đẩu Mễ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Samzhou98
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 108

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.