Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hoán đổi thân phận

Phiên bản Dịch · 2166 chữ

Câu nói của Trương mù lại lần nữa khiến tôi khiếp sợ!

Sao lại có thể như vậy? Trương Tiệm không phải là ông nội của Trương mù sao? vì sao ông ấy có thể là người duy nhất biết ‘giấu trời qua sông’, còn đã sống được mấy trăm năm?

Cho dù trên sách sử đúng là có ghi lại sự kiện đó, Trương mù cũng phân tích rất rõ ràng, nhưng tôi vẫn luôn cho rằng, trường sinh bất tử là chuyện hoang đường, là một chuyện căn bản không thể tồn tại, thật giống như tất cả mọi người đều nói trên trời có thần tiên, nhưng thật sự có sao? dù sao tôi cũng không tin!

Nhưng, hiện tại Trương mù lại nói Trương Tiệm chính là người đã sống vài trăm năm, điều này khiến tôi không thể chấp nhận, nhưng, đây là câu giải thích duy nhất cho việc vì sao Trương Tiệm có thể thi triển ‘ giấu trời qua sông’, Trương mù từng nói, ‘Khi đã loại bỏ những điều không thể thì điều cuối cùng, dù khó tin đến đâu, cũng chính là sự thật.’

Tôi nhìn Trương mù, phát hiện nét mặt anh ta không có quá nhiều dao động, tôi không biết đây là cảm xúc thật, hay là anh ta đang cố cưỡng ép bản thân bày ra bộ mặt đó, nếu là vế sau, vậy thì hiện tại, anh ta còn khó chịu hơn bất cứ ai, dù sao, miễn cưỡng cười vui còn mệt mỏi hơn so với khóc lóc thảm thiết.

Đúng lúc này, Lăng Giáng đột nhiên lên tiếng hỏi Trương mù:

- Ông nội anh --- Trương Tiệm là người bản xứ hay người từ nơi khác đến?

Trương mù nói:

- Vấn đề này tôi cũng từng nghĩ tới, tôi đã hỏi qua những người già trong thôn, ông ta quả thật là người bản xứ, bằng không, cũng không thể làm đến chức trưởng thôn.

Tôi hỏi:

- Trương Tiệm có phải người bản địa hay không thì có gì khác nhau?

Trương mù nói:

- Cái tông môn nhà cậu, vừa rồi nói cậu đã thông não, sao bây giờ ngu ngay được thế? Tôi hỏi cậu, một người sống hàng trăm năm, thân thể của hắn nhất định đã thành hình, cho dù có thay đổi dung mạo, nhưng làm thế nào cũng không thay đổi được vóc dáng cao thấp lớn nhỏ của mình. Vậy nếu ông ta là người địa phương, quá trình lớn lên từ nhỏ trong thôn, ông ta làm thế nào hoàn thành được? lẽ nào còn có thể từ một đứa bé lớn lên lại lần nữa?

Tôi bỗng hiểu ra, nếu là một người ngoài thôn, có thể dùng thân phận người trưởng thành xuất hiện trước mắt mọi người, căn bản không cần để ý vấn đề ‘thời thơ ấu’, vì thế tôi nói:

- Cho nên, thực ra trong thôn Trương gia đúng là có một người tên là Trương Tiệm, nhưng từ lúc nào đó, Trương Tiệm đã bị cái thứ mãi không chết kia thay thế?

Trương mù nói:

- Không phải từ lúc nào đó, mà chính xác là năm mươi năm trước!

Tôi vẫn chưa hiểu, năm mươi năm trước? vì sao có thể chắc chắn như vậy?

Trương mù nói:

- Năm mươi năm trước, bố tôi chết rồi, ông nội tôi đã dùng cấm thuật ‘cải tử hoàn sinh’ lên người ông ấy, kết quả, chính ông nội tôi cũng thiệt mạng.

Lăng Giáng nghe đến đó lập tức thét lớn vào mặt Trương mù:

- Trương Phá Lỗ, nhà họ Trương các anh như vậy mà cũng xứng đáng làm người dẫn đầu? phá vỡ quy tắc trong giới?!

Trương mù cũng lớn tiếng phản bác:

- Đừng nói quy tắc với tôi, sớm hay muộn cũng có một ngày, tôi phá bỏ hết cái đống quy tắc vớ vẩn đó!

Sau đó Lăng Giáng và Trương mù trừng mắt lườm nhau, tôi thì âm thầm suy nghĩ vì sao Trương mù chắc chắn là năm mươi năm trước.

Lúc đầu tôi còn chưa hiểu, nhưng từ lời xưng hô ‘ông nội của tôi’ trong miệng Trương mù, tôi mới hiểu ý anh ta, trước lúc Trương Mặc chết, Trương Tiệm kia mới chính là Trương Tiệm thật, đó mới là ông nội mà Trương mù chấp nhận, nhưng sau khi Trương Tiệm sử dụng ‘cải tử hoàn sinh’, xuất hiện Trương Tiệm người giấy, thực ra đã không còn là Trương Tiệm thật nữa rồi, mà là một người đã sống mấy trăm năm, cho nên, Trương mù mới không bao giờ gọi hắn là ông nội.

Cái gã sống vài trăm năm kia lợi dụng thân thể của Trương Tiệm, thành công thay thế được thân phận của Trương Tiệm, còn người không biết quỷ không hay --- bởi vì Trương Tiệm muốn dùng cải tử hoàn sinh, đây vốn là chuyện nhất định phải trốn đi thì mới có thể hoàn thành, nên dù Trương Tiệm thật sự chết rồi, thân phận bị thay thế, cũng không có bất cứ ai phát hiện, quả thực đúng là ‘áo tiên không thấy vết chỉ khâu’.

Sau khi thân phận bị thay thế, Trương Tiệm người giấy bắt đầu nuôi cá Quy Khư trong con sông bao quanh cả thôn Trương gia, đợi tới khi cá Quy Khư đạt tới số lượng nhất định, mới bắt đầu thi triển ‘giấu trời qua sông’, nói cách khác, tất cả mọi chuyện, đều đã bắt đầu được lên kế hoạch từ năm mươi năm trước rồi!

Nhưng, người đã sống mấy trăm năm này, rốt cuộc là ai?

Trương mù nói:

- Cái tông môn nhà cậu, lúc đó không phải ông ta đã tự nói ra rồi sao? người có mặt tại hiện trường khi ấy, ngoài ông nội tôi ra, còn có ông nội cậu, vậy thì người còn lại, không phải cái gã mãi không chết kia thì còn ai vào đây nữa?

Tôi lập tức hiểu ra, chính là người thứ ba đã hồi sinh Trương Mặc.

Tôi nói rồi, một nhân vật lợi hại tự nghĩ ra được thợ thuật hồi sinh, làm sao có thể cứ vậy mà biến mất khỏi giới thợ nhân cơ chứ, hóa ra, là thay đổi một thân phận, tiếp tục sống.

Trương mù gật đầu:

- Chính là hắn, hơn nữa, bố của tôi chắc chắn cũng là bị hắn hại chết, bằng không, vì sao hắn có thể xuất hiện đúng lúc như thế? thi thai vì sao phải tìm hắn báo thù?

Lúc đó tôi cũng phát hiện ra sự trùng hợp, còn hoài nghi ông nội mình, nhưng Trương mù lại lắc đầu với tôi, khi ấy tôi không hiểu vì sao anh ta lại lắc đầu, hiện tại xem ra, trong lòng anh ta ngay từ đầu đã bắt đầu hoài nghi người giấy Trương Tiệm rồi, với lại tôi vẫn luôn không nghĩ tới thi thai báo thù, lúc ấy tôi còn áy náy trong lòng! Không thể không nói, Trương mù quả nhiên là một gã lòng dạ thâm sâu, căn bản không thể đoán được ra anh ta đang suy nghĩ cái gì.

Nhưng, nếu ngay từ đầu anh ta đã hoài nghi người giấy Trương Tiệm , vì sao khi đó không động thủ? Bằng không hiện tại cũng sẽ không rơi vào thế bị động. nhưng rất nhanh tôi đã hiểu, nhất định là bởi vì lúc ấy tôi còn đang trong thôn, người giấy Trương Tiệm cũng chưa bị bại lộ, chỉ cần trưởng thôn ra lệnh một tiếng, nhất định sẽ có một trăm cách chết cho tôi, cho nên anh ta không thể động thủ.

Với lại anh ta còn phải nhờ thôn dân của thôn Trương gia, để thi triển thợ thuật ‘tử địa hậu sinh’, vì vậy chỉ có thể đợi tiêu diệt được người đi theo sau tôi, đưa tôi rời đi mới động thủ, có thể thấy được năng lực nhẫn nại của tên này, quả thực không phải người bình thường có thể tưởng tượng.

Song, lối suy nghĩ của Trương mù cũng rất hoàn hảo, chỉ tiếc, người giấy Trương Tiệm đã phát động thợ thuật gương hai mặt ngay trong đêm đó, nhốt cả Trương mù vào trong, tuy nhiên cho dù là vậy, Trương mù vẫn nghĩ biện pháp đưa tôi ra ngoài, bởi vì, không muốn tôi gặp nguy hiểm.

Haizz, con người này!

Từ từ, Trương mù có thể đưa tôi đi, cũng có nghĩa có thể đưa được những người khác! Vậy vì sao anh ta không làm như vậy?

Trương mù nói:

- Trên người cậu có chuông trấn hồn, gương hai mặt muốn nhốt cậu lại cũng không dễ dàng, trên người tôi có đồ lão tổ tông để lại, cũng không dễ nhốt, cho nên, cậu gặp chuyện trên đường cao tốc, tôi vẫn có thể chạy tới trợ giúp.

Tôi nói:

- Nếu anh đã chạy ra ngoài rồi, sao còn quay lại nữa?

Trương mù cười khinh bỉ nói:

- Là người nào khi ấy rõ ràng biết vào thôn chỉ có một đường chết, nhưng vẫn cứng đầu cứng cổ đi vào ? kết quả còn thiếu chút nữa chết đuối!

Tôi nghe xong thì hai má nóng ran, tôi biết Trương mù đang châm chọc tôi lúc trước đã không có bản lĩnh, lại cứng đầu muốn về thôn cứu bố mẹ mình, hiện tại anh ta cũng thế, biết rõ trong núi có hổ, vẫn đi lên núi, nguyên nhân rất đơn giản, hai chữ, tình thân!

Lăng Giáng lại hỏi:

- Nếu ông nội anh đã là người bản địa, vậy Trương Tiệm giả sao có thể phục chế được dung mạo của ông ấy?

Trương mù nói:

- Ngu, ngu hệt thằng ngốc này, thân thể của hắn chính là người giấy ông nội tôi làm lúc còn sống! đừng nói là diện mạo, cho dù là chân tơ kẽ tóc cũng giống nhau như đúc.

Lăng Giáng gật đầu nói:

- Cho nên, Trương Tiệm giả không dùng thân thể của hắn để giả mạo làm ông nội anh? Vậy, thân thể của hắn đâu? Thân thể đã sống mấy trăm năm. chẳng lẽ nói không thấy là không thấy? nếu là anh, anh bỏ được không?

Trương mù nghe xong sắc mặt lập tức thay đổi, anh ta khiếp sợ nói:

- Ý của cô là …… thảo nào, thảo nào, cái tông môn nhà nó, cuối cùng cũng hiểu rồi!

Tôi hỏi:

- Các người nói gì vậy, tôi nghe không hiểu?

Trương mù nói:

- Đợi cậu còn sống ra được bên ngoài, nói tiếp.

Nói xong Trương mù ‘vật lộn’ đứng dậy, tuy rằng đau tới nhăn nhó mặt mày, nhưng vẫn cung kính đứng thẳng người, tư thế này tôi biết, là tư thế thi triển ‘Cửu Anh Triều Điện Định Càn Khôn’!

Lăng Giáng nhìn thấy tư thế này, lập tức mắng Trương mù:

- Trương Phá Lỗ, anh không muốn sống nữa à? Cho dù anh có tài giỏi đến đâu, cũng không thể trong một ngày dùng hai lần ‘Cửu Anh Triều Điện’!

Tôi thấy Trương mù cười bi thảm, sau đó chỉ chỉ bầu trời, nói:

- Không còn thời gian rồi.

Lúc này tôi và Lăng Giáng mới ngẩng đầu lên nhìn, quan tài vừa bị đánh vỡ lại lần nữa xuất hiện trên đỉnh đầu, cứ yên lặng không một tiếng động hạ xuống!

Trương mù nói:

- Họ Lăng kia, chớ có lười biếng, lần trước cô đã định dùng ‘chiêm tinh quỹ địa’, nhưng lại bị Trương Mục cắt ngang, lần này, cho cô một cơ hội!

Tôi nói:

- Sức khỏe của Lăng Giáng vẫn chưa được tốt.

Trương mù há miệng đã mắng:

- A cái tông môn nhà cái thằng này, cái thằng trọng sắc khinh bạn này, chẳng lẽ sức khỏe của ông đây thì tốt hở?

Tôi vội vàng nói:

- Tôi không có ý đó, ý tôi là, còn có biện pháp khác không?

Trương mù nói chắc như đinh đóng cột:

- Có, khiến Trương Tiệm từ bỏ trường sinh bất tử!

Câu này tương đương như chưa nói.

Lăng Giáng đã ngồi xuống đất bày xong thủ thế ‘chiêm tinh quỹ địa’, Trương mù nói:

- Chờ tôi định lại Càn Khôn, cô hẵng ‘chiêm tinh quỹ địa’.

Lăng Giáng cau mày gật gật đầu, không nói chuyện, nhìn được ra, cô ấy rất căng thẳng.

Tôi hỏi Trương mù, tôi có gì để làm không?

Anh ta đáp:

- Cậu câm miệng!

Tôi hậm hực ngậm miệng lại, sau đó nhìn thấy Trương mù khẽ khom người cúi đầu với một phương hướng nào đó.

Nháy mắt, quan tài khổng lồ trên đỉnh đầu đã sắp rơi xuống đất --- không đúng, không phải rơi xuống mặt đất, mà là rơi xuống chỗ tôi!

Bạn đang đọc Người Trông Giữ Giấc Mơ của Lạc Tiểu Dương
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Samzhou98
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 65

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.