Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thế gia Phong thủy

Phiên bản Dịch · 1586 chữ

Nghe ông nội nói vậy, tôi cũng thấy lúc trước ở dưới quê chưa từng gặp phải tình huống như trên tỉnh bây giờ, nào là nhà xác quỷ phá, nào là dòng sông nghìn xác, bây giờ lại lòi ra một cái chợ âm hút dương.

Cảm giác như tất cả những việc này đều có một mối liên hệ nào đó.

Ông nội nói: “Âm sát hại người là chuyện đương nhiên, nhưng người âm hút dương sẽ phạm vào cấm kỵ của hai cõi âm dương.”

“Là sao ạ?”

“Âm dương khác biệt, vật cõi âm hút dương khí của người sống có lẽ là chuyện thường ở huyện, nhưng bây giờ người cũng đang hút dương khí, theo phương pháp Âm Thực Dương Thọ, làm như vậy sẽ kéo dài sinh mệnh của bản thân đến vô hạn.”

“Đây chính là cái gọi là Âm Thực Dương Thọ, lúc trước ở Nam Cương cứ đi một lúc sẽ gặp một cái xác khô, số xác khô đó là bị người ta hút hết dương thọ mà chết.”

“Vậy thì cháu dám khẳng định tên này là một tên vu sư Nam Cương!” Chú Tần lên tiếng.

Vốn ông nội cũng không muốn quan tâm đến những chuyện thế này trên tỉnh, nhưng bây giờ có người muốn ra tay với tôi nên ông bắt buộc phải lo.

“Tử Phàm, lần trước cháu nói có người ra tay với cháu ở gác Tụ Bảo hả?”

“Đúng thế, đối phương cũng dùng kim Phân Hồn, may mà có Lý Bội Bội nói cho cháu biết nên mới gắng gượng qua được.”

Ông nội vuốt chòm râu bạc, nói tiếp: “Xem ra thể chất đặc biệt của cháu hấp dẫn tên đó rồi.”

“Trong người cháu tồn tại cả hai loại hơi thở âm và dương, giống âm mà không phải âm, trùng hợp lại là loại ‘bình chứa’ vu sư Nam Cương ưa thích nhất.”

Ông nội nói, cơ thể của tôi chính là loại bình chứa đám vu sư Nam Cương kia cần, khi bọn chúng đã chuẩn bị sẵn sàng mọi thứ, chỉ cần có thể đổi cơ thể với tôi là đạt được mục đích dịch chuyển linh hồn.

Tôi khá tò mò. Những vu sư Nam Cương này độc ác như vậy, tại sao vẫn để chúng tồn tại được trên đời?

Ông nội kể tiếp: “Nội nghe nói, lúc trước có ba thế gia phong thủy lớn. Để chống lại vu sư Nam Cương tiếp tục gây hại thế gian, họ tự mình tổ chức, kêu gọi toàn bộ các thầy phong thủy tụ tập lại với nhau rồi cùng đi Nam Cương chém giết!”

Chú Tần cũng gật đầu: “Đúng vậy, chú nghe nói năm xưa chém giết rất thê thảm, rất nhiều vu sư Nam Cương bỏ mạng dưới lưỡi đao máu. Chỉ trong một đêm, những vu sư Nam Cương đó biến mất không còn tung tích, phần lớn đã bị giết hại, có chạy trốn được cũng chỉ là dư đảng sót lại, bị giới phong thủy tróc nã truy tìm đến bây giờ.”

“Vì vậy tên đó mới khoác áo tơi, giống như sợ có người nhận ra gã.”

“Chi tiết cụ thể cháu cũng biết sơ rồi, vu sư Nam Cương là một sự tồn tại cực kỳ nguy hiểm, chỉ là bọn chúng ở trong tối nên rất khó để tìm được!”

Sau đó, ba người chúng tôi bàn bạc cả một buổi tối. Ông nội đề nghị, đầu tiên dụ tên đó ra trước rồi bao vây đối phó.

“Tên đó cao hơn hai mét đấy, vả lại thân thể cực kỳ to lớn, muốn đối phó với gã không phải là chuyện đơn giản đâu.”

“Đúng thế, mà tên đó còn là vu sư Nam Cương, thủ đoạn độc ác cực kỳ, chỉ một cây kim Phân Hồn kia cũng đủ làm cho người ta kinh hồn táng đảm.”

Tôi và chú Tần nói cũng có lý, rõ ràng chỉ dựa vào ba người chúng tôi là không đủ nên phải tìm một người khác chuyên nghiệp hơn mới được.

“Hai chú cháu nói như vậy, ngược lại nội thật sự nghĩ đến một vài người.”

Ông nội quay đầu lại, nói tiếp với chúng tôi: “Các thầy phong thủy trong tỉnh cũng nhàn nhã lâu rồi, đã đến lúc để cho họ gặp chút khó khăn đây!”

“Thầy phong thủy trong tỉnh?”

“Ừ, chính xác, thật ra thì năm đó khi các thế gia phong thủy lớn trên tỉnh thảo phạt vu sư Nam Cương cũng từng nói, không được để lại kẻ nào sống sót!”

Nếu nói tin tức này cho những thế gia phong thủy đó, chắc không cần chúng tôi ra tay, họ sẽ tự động đi đối phó.

Ông nội quen biết không ít thầy phong thủy trong tỉnh, nhưng cũng do lớn tuổi rồi nên không còn nhớ rõ lắm nên ông bảo tôi đi nghe ngóng khắp nơi.

Thời gian này, ông nội cũng ở lại chỗ của chú Tần. Ông nói bây giờ ở dưới quê tạm thời không có chuyện gì đặc biệt xảy ra nên sẽ ở lại đây với tôi.

Đương nhiên, phần nhiều là do lo lắng cho tôi, dù gì mục tiêu của đám vu sư Nam Cương này là tôi nên tất nhiên ông nội sẽ không tha cho bọn chúng.

Chú Tần và ông nội là cộng sự lâu ngày, nên ông nội cũng giúp được chú chút chuyện ở tiệm vàng mã, còn thời gian này tôi đi khắp nơi nghe ngóng tin tức của các thế gia phong thủy lớn trong tỉnh.

Do là thế gia phong thủy nên rất nhiều người biết, tôi còn nghe ngóng được rất cụ thể là đằng khác.

Vị trí phân bộ của các thế gia phong thủy toàn tỉnh hệt như một kết cấu mạng lưới phong thủy đồ sộ.

Mỗi một thế gia phong thủy đều có thuật số đặc sắc của mình, vì vậy chưởng quản lĩnh vực cũng khác nhau, nhưng mục tiêu của họ là như nhau, đó chính là duy trì sự yên bình của toàn bộ giới phong thủy.

Có điều yên bình cũng nhiều năm như vậy rồi, nhân quả tuần hoàn, bây giờ chắc cũng sắp có vài chuyện xảy ra!

Trong đó tôi tìm được một thế gia phong thủy họ Tống, nhưng muốn tiếp cận họ không phải là chuyện dễ dàng.

Thế gia họ Tống này được tất cả mọi người ở khu vực này nịnh bợ, gia cảnh rất tốt, đặc biệt có một nhà Phong Thủy để chuyên thảo luận bàn bạc chuyện phong thủy.

Muốn tiếp cận họ thì bắt buộc phải vào trong nhà Phong Thủy này.

Hôm đó, tôi dậy rất sớm, để mau chóng xử lý xong chuyện lần này nên tôi chào hỏi buổi sáng với ông nội và chú Tần xong bèn đi đến khu vực của nhà Phong Thủy kia.

Chỗ này nằm ở mé bên kia nơi dòng sông chia đôi thành phố. Nơi đây có rất nhiều tòa nhà chọc trời, xe cộ tấp nập qua lại trên đường, người đi đường ai cũng ăn mặc quý phái, vàng bạc lấp lánh, vô cùng duyên dáng sang trọng.

Bên này là khu người giàu nên kinh tế rất phát triển, khu thành cũ không thể nào so sánh được. Tôi những tưởng nơi nào càng phát triển thì sẽ càng không tin tưởng vào những chuyện phong kiến mê tín, nhưng không ngờ nhà Phong Thủy lại ở đây.

Tôi theo địa chỉ lần đến cổng của nhà Phong Thủy. Hai bên cổng là hai con sư tử đá trang nghiêm, dữ tợn bá khí, căn bản âm sát quỷ mị không dám vào.

Trên cổng dán hai vị môn thần (thần giữ cửa) là Quan Vũ và Trương Phi.

Thậm chí khu vực tường hai bên còn có hai con quỷ la sát. Không thể không thừa nhận, mới một cánh cổng phong thủy thôi đã khí phái mười phần. Tôi là người học phương diện này nên đương nhiên rất hâm mộ những vật có sức chấn nhiếp (làm người khác kính sợ) thế này.

“Thật là có khí thế quá!”

Tôi không khỏi cảm thán, sau đó có một giọng nói khác đằng sau lưng tiếp lời tôi.

“Phải ha? Thật ra thì bên trong còn khí thế hơn nhiều!”

Tôi ngoảnh đầu lại nhìn theo phản xạ. Một thanh niên mặc áo T-shirt màu xanh biển đang cười với tôi.

“Anh đây là?”

“À, tôi là đệ tử của nhà Phong Thủy này, tên Lam Lâm.”

“Chào anh Lam, tôi đến tìm thầy Tống, tôi nghe nói có thể tìm được thầy ấy ở đây.”

“Anh tìm sư phụ à? Thế thì không phải lúc rồi, sư phụ đi tham gia Phong Thủy Phong Hội rồi, chắc tầm tối mới về, hay là anh vào trong đợi một lát nhé?”

Tôi hơi ngại, đành gãi đầu cười: “Thế này… thế này làm sao được chứ?”

“Không sao đâu, dù gì bên trong cũng chẳng có ai, tôi cũng chán lắm, anh vào nói chuyện phiếm với tôi ha!”

Chàng trai tên Lam Lâm này rất nhiệt tình. Tôi cũng chỉ đành cười khổ để anh ấy kéo tay đi vào.

“Anh đến tìm sư phụ tôi có chuyện gì thế?”

Bạn đang đọc Người Đưa Tang Cõi Trần của Quỷ Môn Quan Nhân
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi QLCR29
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 35

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.