Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cao nhân thể hiện

Tiểu thuyết gốc · 3125 chữ

Trong khi Quân đang dẫn mấy người kia về nhà thì cùng lúc đó, ba con yêu vương kia sau khi nhận được lệnh của Yêu Hoàng cũng đã bắt đầu hành động.

"Dựa vào dấu vết để lại thì ta thấy dường như hôm đó bọn chúng đã đi đến chỗ bìa rừng này, hửm? Ta thấy phía trước có mùi máu tươi thoang thoảng còn sót lại. Chúng ta tới đó xem." Lên tiếng là Bạch Xà, nó tiếp tục dùng cái lười của mình thè ra thụt vào nhằm tìm tất cả dấu vết có thể tìm được. Đột nhiên, cả ba bọn chúng nhận ra có một luồng khí tức rất quen thuộc với bọn chúng. Cả ba theo hướng đó chạy đến thì chúng thấy một căn nhà nhỏ ở đấy. Thứ phát ra khí tức quen thuộc kia một nhúm lông chim màu đen.

"Xem ra Hắc Ô vương đã bị kẻ nào đó ám toán rồi, nhìn từ dấu vết từ đám lông này e là hắn đã bị….vặt trụi lông? Vậy phải xem kẻ nào bên trong căn nhà này, rất có thể kẻ này có liên quan đến việc con quạ đen kia biến mất." Bạch Xà đi tới mà phân tích.

"Hử, phía trước có người có người đang đi tới căn nhà kia. Một võ vương cao giai, một võ vương trung giai, một võ đồ cao giai, một võ đồ sơ giai và một….hử? Phế vật??? C" Sơn Dương vương ngạc nhiên với đội hình kia thì con quạ đen không đánh lại thì vẫn thoải mái mà chạy chứ nhỉ? Ảo ma lazada thật sự, chẳng lẽ tên này…..

Sơn Dương vương còn đang suy tính thì thấy trước mắt xuất hiện hai mỹ nhân đẹp nghiêng nước nghiêng thành, lập tức bản năng giống đực trong người nó ầm ầm trỗi dậy như núi lửa phun trào. Trong mắt nó bây giờ chỉ còn hình ảnh của hai mỹ nhân kia, nước miếng trong miệng nó đang tuôn ra như thác đổ khiến nó phải lấy lưỡi liếm láp liên hồi. Nếu cảnh này mà được đăng trên tóp tóp thì sẽ khiến các chị em vào đọc comment rồi lặng lẽ đi ra.

Sơn Dương vương lúc này không kìm nổi ham muốn nữa rồi, nó muốn biến thân thành hình người thì chợt phát hiện bản thân tự dưng không thể hóa hình. Thôi kệ đi, hóa hình chỉ là ánh trăng lừa dối, là tu sĩ thì họ sẽ biết mình là ai rồi. Quan trọng là lửa tình bùng lên dữ dội quá rồi, gấp như cứu hỏa rồi, biến biến cái quần sờ què gì tầm này. Vậy là một con dê cụ với đôi mắt hình trái tim ầm ầm lao tới chỗ mấy người kia, nó không thể kiềm hãm bản thân mình trước tiếng gọi nơi hoang dã ý lộn phải là của tình yêu trong ngoặc kép.

Quân đang vừa đi vừa trò chuyện với mọi người chợt hắn liếc mắt phát hiện một con dê lớn đang hướng bên này mà lao đến. Quân thấy đây không thể là dịp tốt hơn để bản thân thể hiện liền lao đến như một vị thần, nhưng tất nhiên là hắn không chết như một thằng đần. À ha, cơ hội lấy le với gái đến rồi. Mày chết với anh mày rồi, giờ là lúc thể hiện bản thân là một cao nhân võ có thể đập con dê văn có thể làm thơ con cóc được rồi, hố hố. Sau đó hắn tung ra một cú sút thẳng vào mồm con dê cụ cho chừa cái tật vì đã là dâm dê lại còn đê tiện.

"Nộ long cước!"

"Giáng long thập bát chưởng."

Sau cú sút đầu tiên, hàng tiền vệ và hậu vệ cánh phải của bộ nhá Sơn Dương vương lập tức bị loại khỏi vòng chiến đấu. Mấy cú đấm tiếp theo khiến cụ dê đáng thương trở thành nhà thiên văn học bất đắc dĩ khi thấy trời đất tối om, không dòm thấy gì, thấy chỉ toàn sao. Cuối cùng, để kết liễu con dê cụ, Quân hét lớn:

"Cuồng bạo cước"

Một cú sút được tung ra ngay lập tức khiến con dê dập hàm. Chưa hết, với cú vung chân hết cỡ của "cu văn thảo" Quân Sadboy. Con dê bị hất ngược ra sau khiến nước dãi trong miệng nó văng ra theo hình vòng cung trông cực kỳ đẹp mắt. Ấy, né né né, không dãi văng vào hết người thì mất hết hình tượng cao nhân ẩn sĩ bây giờ. Trong khi con dê ăn trọn cú sút lộn ngược ra sau thì Quân cũng kịp thời né đòn sát thương cực kì chí mạng vào danh dự, nhân phẩm, tôn nghiêm của một thằng đàn ông đến từ vị trí của Sơn Dương vương.

Thế nhưng chưa dừng lại ở đó, dòng nước dãi chứa đầy tinh chất dê kia tiếp tục bay và hướng của nó là đám người phía sau Quân. Thanh niên thấy cảnh này thì sợ són đái: "bỏ mẹ rồi, chỗ kia mà văng vào người thì mày lại nghèo mạt kiếp rồi Quân ạ".

Lâm Tuyền còn đang kinh hãi trước việc Quân chỉ dùng sức mạnh thân thể, vậy mà đánh cho Sơn Dương vương có cảnh giới Võ vương cao giai tối tăm mặt mũi. Chưa kịp nghĩ thêm thì nàng đã thấy mấy giọt tinh chất dê bay tới, nàng liền vội vàng kéo hai đứa con tránh được một công kích cực kì chí mạng kia. Gia Minh thấy thiếu chút nữa dính nhớt dãi của con dê thì ngây người nhìn Quân kiểu ông làm sư phụ của tôi hơi lâu rồi đấy nhá.

"Phù, mọi người không sao chứ? Thứ lỗi vừa rồi ta ra tay không có chừng mực." Quân thở phào một hơi. Đang chưa biết làm gì tiếp theo thì thanh niên lại thấy có một con rắn trắng gần đó. Ồ hố, anh đang tìm chỗ chữa thẹn thì mày đến cực kì đúng lúc. Quân nói đúng kiểu lý do to hơn mục đích:

"Á à, thì ra là do mày đuổi con dê, khiến nó hoảng loạn, thiếu chút nữa đã gây họa cho mọi người. Mày phải trả giá!"

"Ủa ủa, ta chỉ đi theo con dê đó thôi mà. Tiền bối tha mạng…." Con rắn sợ hãi bỏ chạy, vừa chạy vừa kêu tha mạng.

Nhưng với Quân thì đó chỉ là những tiếng xì xì vô nghĩa, mà dù có nghĩa thì vẫn vậy. Đen thôi, đỏ là red. Quân kêu lên "Thiên vương chùy" một tiếng, đầu con rắn lập tức bẹp rúm, đã đánh rắn thì phải dập đầu, đây là nguyên tắc.

Trong khi đó, ở một diễn biến khác. Con rùa đang đi lò dò trong hình dạng người thì thấy trước mặt là một con chó và một cô bé mặc quần áo đỏ tươi trông rất năng động.

"Tiểu thư, thằng này xâm phạm địa bàn chúng ta nhằm đi tìm cái chết, chúng ta phải giúp nó thôi!" Husky lên tiếng.

"Được, Baba dạy phải có lòng nhân hậu giúp người, để ta giúp nó." Hồng Diễm đáp.

Con rùa thấy một màn người tung kẻ hứng như vậy thì muốn cho hai tên này một bài học vì cái tội không biết kính lão đắc thọ. Nhưng nó còn chưa kịp làm gì thì một quả cầu lửa bay tới liền khiến nó bay màu 99,99% thanh HP.

Quân thấy sau nhà vang lên một tiếng nổ cũng chạy ra luôn, đến nơi thấy một con rùa cháy đen nhẻm, nó đang nằm chổng vó lên trời, hơi hua hua đôi chân coi như thể hiện vẫn còn chút sự sống. Hắn thấy người ra tay là con gái thì thở dài nói:

"Sau đừng có bạo hành động vật như thế này nghe chưa?"

"Vâng, baba. Nhưng con chỉ muốn giúp nó đầu thai kiếp khác chứ kiếp rùa khổ lắm ạ" Hồng Diễm vẫn vui vẻ đáp lại.

"Haizzz, xem ra còn rùa này hết cứu được rồi, ta giờ phải kết thúc mọi khổ đau của nó thôi." Quân nói với vẻ đầy bi thương. Con rùa đang cố sức hua hua đôi chân, miệng thều thào "ta còn cứu được" thì "rắc" một tiếng. Quân đã bẻ gãy cổ con rùa này.

"Con ra cổng đón khách của cha vào nhà trước đi, ta còn có chút việc."

Hồng Diễm thấy bố bảo vào nhà dù không tình nguyện cho lắm cũng ngoan ngoãn làm theo. Quân đợi cô bé đi rồi mới giao tiếp với hệ thống.

"Hôm nay có món súp rùa rồi, hay rang muối thì ngon hơn nhỉ? Lại còn dê với rắn nữa. Lại tốn tiền mua công thức từ hệ thống rồi. Hệ thống." Quân bắt đầu suy nghĩ trưa nay sẽ đãi khách bằng món gì mà gọi hệ thống. Nhưng đột nhiên, hệ thống không phản hồi!

"Tinh! Hệ thống cập nhật thành công. Hệ thống phát động nhiệm vụ chính tuyến tiếp theo: thu thập 50 đệ tử. Thời hạn 5 năm và đệ tử đó phải do hệ thống công nhận đạt chuẩn. Tiến độ hiện tại 1/50. Phần thưởng phiếu giảm giá 50% giá trị món hàng, tối đa 5 món, một thánh kiếm, một thánh giáp. Thời hạn sử dụng cho phiếu giảm giá là 5 năm."

"Cập nhật có gì mới vậy? Vừa nãy còn tưởng mày dùng wifi âm phủ kết nối nữa." Quân chỉ hỏi xem nó có gì mới mẻ, còn cái khuyến mại kia thì coi như cho có đi, nếu để mua tàu vũ trụ hay cửa không gian đều vẫn đắt lòi họng. 5 năm cũng kiếm không nổi, có chăng mua linh căn tu luyện mà bảo toàn mạng nhỏ vẫn thực tế hơn.

"Hệ thống lần này cập nhật thấy nhu cầu mua hàng của quý khách tập trung chủ yếu vào những đồ dùng ở Trái Đất, nên hệ thống sẽ giảm giá mạnh những món đồ này, cụ thể mời quý khách xem trong các gian hàng. Các vật phẩm ở tu tiên giới do quý khách có nhu cầu sử dụng thấp nên giá đã tăng gấp đôi. Điều này sẽ giúp cuộc sống của quý khách tiện…."

"Tiện cái tiên sư bà nhà mày, ôi giấc mộng tu tiên của ta vẫn là xa vời. Có cái phiếu giảm giá thì mua thuốc cải tạo linh căn, đan dược thì giá mua vẫn như trước khi cập nhật. À khoan, thế còn vụ thánh kiếm, thánh giáp là cái gì?" Dù đang cáu nhưng Quân chợt nhớ ra là phần thưởng còn có hai thứ này nữa.

"Để cho quý khách dễ hiểu thì tu vi ở thế giới này sẽ chia ra làm các cấp bậc như sau: Phàm giới, tiên giới, thần giới, thánh nhân giới. Phàm giới sẽ gồm các tu vi sau: Võ đồ, Võ sư, Đại võ sư, Võ linh, Võ vương, Võ hoàng, Võ đế, Võ Tôn. Tiên giới sẽ có các tu vi sau: Nhân tiên, Kim tiên, Huyền tiên, Địa tiên, Thiên tiên, Tiên vương, Tiên Hoàng, Tiên đế, Tiên tôn. Thần giới sẽ bao gồm: Chân thần, Chủ thần, Chí cao thần. Thánh nhân không có cảnh giới mà chia theo bậc, cao nhất là bậc thứ 10. Thánh kiếm đủ sức để quý khách gây ra tổn thương với thánh nhân, còn thánh giáp giúp quý khách chống lại đòn đánh của thánh nhân. Tất nhiên quý khách cần sử dụng linh lực mới có thể sử dụng thánh kiếm gây ra tổn thương, với thánh giáp thì cũng tương tự như vậy."

"Ớ, tôi vừa nghe cái gì vậy trời?!? Vậy tóm lại là ta mặc thánh giáp là sẽ bất tử dưới thánh nhân phải không?" Nghe một tràng dài thông tin khiến Quân ngu người luôn, may vẫn nhớ ra điểm mấu chốt.

"Chính xác là vậy!"

"Ôi, bố của con, à không, ông cố nội của con. Rốt cuộc người cũng biết thương người rồi" Quân khóc hết nước mắt, cuối cùng hệ thống cũng biết thương người rồi. Mà khoan, phải sử dụng linh lực, bản thân thì không thể tu luyện, mà vật phẩm để tu luyện tăng giá gấp đôi? Mé, chung quy lại vẫn chỉ là một cái gân gà!

"À, hệ thống cho ta hỏi lại, cái kính xác định nguy hiểm nếu có hiện thông tin nguy hiểm quá thấp thì có nghĩa là dù kẻ địch có làm gì thì bản thân ta cũng sẽ không bị tổn thương phải không?" Quân mặc dù hơi có chút mừng hụt nhưng thôi có còn hơn không, giờ phải xem làm sao để tránh bớt những nguy cơ trước mắt đã.

"Chính xác là vậy"

Quân thấy hệ thống đáp như vậy thì thấy yên tâm hơn rồi, nếu xác định đánh được thì đánh, không đánh lại thì mình chuồn. Thực lực còn yếu thì nên biết điều, sống dai thành huyền thoại mà.

Trong khi Quân đang nói chuyện với hệ thống, Hồng Diễm cùng husky đi ra cổng đón khách của cha, vừa đi cô bé vừa hậm hực nghĩ :

"Đáng lẽ mình tiêu diệt được một tên có ý đồ xấu với ngôi nhà thì cũng nên được khen, vậy mà cha chẳng thèm khen lấy một tiếng, đã thế còn bắt mình đi tiếp khách, hừ, đồ vô tâm."

Mấy người kia khi thấy cô bé thì đều tỏ ra ngạc nhiên, Hồng Diễm thấy họ thì biết đây là khách của cha thì lên tiếng chào hỏi theo kiểu bố đời:

"Mấy người là khách của cha ta sao? Nếu vậy thì vào nhà đi!"

Cô bé nói xong quay người mở cửa đi thẳng vào nhà, Hồng Diễm không thèm quan tâm mấy người kia nghĩ gì hay có đi vào hay không. Bởi cô bé thấy, mấy cái người thực lực nhỏ bé này có vào nhà cũng chẳng gây nên sóng gió gì.

Lâm Tuyền và Nguyệt Dao là hai người có tu vi cao nhất trong bốn người ở đây, vì vậy mà họ cũng cảm nhận rõ nhất uy áp hùng hồn tỏa ra từ người Hồng Diễm.

"Thật không hổ là con gái của tiền bối. Chỉ một cái liếc mắt mà thôi, không ngờ lại khiến bản thân mình như bị chôn vùi trong hỏa ngục, cả linh hồn như bị thiêu đốt muốn tan thành mây khói vậy." Lâm Tuyền và Nguyệt Dao nhịn không được mà rùng mình nghĩ.

Đã vậy, vừa rồi họ cảm nhận có một chấn động khủng khiếp của hỏa hệ, mà cô bé này vừa từ sau nhà đi ra. Hai người họ nhìn vào con rùa đang bị xách cổ thì liền nhận ra đó là con rùa có khi tức yêu vương. Một yêu vương mà chỉ nhẹ nhàng một chiêu liền đoàn tụ với tổ tiên, vậy thì thực lực của cô bé này......

Lát sau, Quân mang mấy con vật xấu số kia đi làm thịt, lần này thì Lâm Tuyền và Nguyệt Dao cùng hỗ trợ.

"Giờ tôi sẽ làm thịt mấy con vật này, các cô giúp ta xử lý đám rau trong bếp nhé. Mấy cô gọt và thái nhỏ đám rau củ để lát nữa làm món hầm." Quân phân công cho mọi người vào việc luôn.

Khi Lâm Tuyền nhìn quanh bếp không thấy đám rau đâu thì định quay ra hỏi Quân nhưng Nguyệt Dao một bên đã ngăn lại, nàng vừa lấy đám rau ra vừa nói:

"Lâm cốc chủ, đối với tiền bối thì đây chỉ là rau cỏ bình thường mà thôi."

Lâm Tuyền thì sốc tận nóc, đây toàn là linh dược hiếm có khó tìm của Thanh Lan đại lục. Vậy mà tiền bối chỉ coi đó là đám rau cỏ để các nàng tùy ý xử lý. Nhưng linh dược quý giá như vậy thì có nên để cả rễ cho đỡ lãng phí không nhỉ?

Khi hai cô nàng tìm được dao để thái rau thì bọn họ đều hít một hơi lạnh. Chưa bao giờ các nàng thấy nhiều thần binh lợi khí đến như vậy tại một chỗ. Chỉ mới nhìn thôi, những thần binh này lóe lên những tia lạnh lẽo khiến người ta run rẩy. Sự sắc bén kia khiến người ta tưởng tượng ra cảnh mình chỉ cần vung tay chém thôi là quét ngang thiên hạ, rạch đôi sơn hà.

Nhưng mà bình khí càng lợi hại thì càng tiêu hao linh lực để sử dụng. Vậy là hai nàng đều cùng run rẩy mà cầm dao lên thái rau.

Đúng lúc Quân đi vào bếp lấy dao thì thấy cảnh tượng khiến thanh niên nghẹo đầu sang một bên đầy khó hiểu. Trước mắt thanh niên là Lâm Tuyền và Nguyệt Dao đang dùng tay giơ con dao lên hết cỡ, hít một hơi thật sâu, ánh mắt thì đầy quyết tâm mà dùng sức hạ dao xuống. Khi hai người hạ dao xuống thì lại giống như đang không phải thái rau mà là đang cố sức chặt lốp ô tô vậy.

Điều này khiến Quân nghiêng đầu trợn ngược mắt: "Gì đấy, thái rau có cần làm ghê gớm đến vậy không? Rau nó có thù với các cô à? Sao còn để cả rễ thế kia, vỏ cũng không định gọt luôn hay sao? Nếu mà là tôi làm vậy trước mặt mẹ kiểu gì cũng bị xách cái tai lên mà hỏi: rau nó là con người à mà mày làm như sợ nó kêu đau thế hả, hay mày chưa ăn cơm mấy ngày rồi?"

"Các cô không tìm thấy dao bài thái rau à? Để tôi chỉ chỗ, sau này các cô không cần phải lấy mấy con dao chặt xương và phát bụi để thái rau nữa. Lát nữa hai người nhớ bỏ sạch vỏ và rễ đi nữa."

Hai người kia thấy Quân nói vậy thì đứng hình mất năm giây rồi ngượng ngùng quay đầu đi. Quân thì thầm nghĩ chắc họ đều các tiểu thư chưa vào bếp bao giờ nên mới làm ra chuyện như vậy.

Sau cùng thì thanh niên chỉ cho họ chỗ lấy dao rồi đi xử lý nốt đám động vật kia.

Bạn đang đọc Ta Chưởng Khống Tu Tiên Giới Từ Lúc Nào sáng tác bởi SongNguansi

Truyện Ta Chưởng Khống Tu Tiên Giới Từ Lúc Nào tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi SongNguansi
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.