Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Biến Số

Phiên bản Dịch · 1786 chữ

- A Long lão sư, lát nữa Lạc Tầm của chúng ta phải đi thử vai Mộ Dung Phục, tuổi tác của cậu ấy có hơi nhỏ, chúng ta cần làm cho cậu ấy thành thục hơn một chút, mong ngài ra tay giúp đỡ…

Mộ Dung Phục lên sân vào thời điểm hai mươi tám hai mươi chín tuổi.

Lạc Tầm cuối cùng vẫn là khuôn mặt hai mươi mốt, da mặt căng tràn thanh xuân. Cho nên vì yêu cầu của nhân vật, Lạc Tầm để Khổng Song đi tìm giúp mình một vị hoá trang sư chuyên nghiệp tới, makeup đơn giản cho bản thân, như vậy khi thử vai có thể khiến bản thân càng thêm thành thục cùng chuyên nghiệp.

Ba ngày đã qua.

Hôm nay chính là thời điểm thử vai.

Vừa sáng sớm Lạc Tầm đã cùng Khổng Song đến công ty, mà hoá trang sư chuyên nghiệp A Long chính là trợ thủ mà Khổng Song tìm tới. Xem ra A Long còn có chút giao tình với Khổng Song, bởi vậy cũng không hề cự tuyệt, gật đầu đáp ứng.

Kỹ thuật của A Long rất tốt, chỉ dùng thời gian nửa tiếng liền khiến cả người Lạc Tầm hiển lộ ra vẻ thành thục hơn rất nhiều. Nhưng loại thành thục này cũng không lộ ra dấu vết trang điểm và tuổi tác, để người ta cảm giác hết sức tự nhiên.

- Cảm ơn A Long lão sư.

Lạc Tầm rất khách khí, A Long tuy rằng không phải thợ trang điểm chuyên dụng của minh tinh hạng A, nhưng tại Thiên Quang cũng có danh tiếng, có thể giúp đỡ mình makeup xem như người đại diện tập sự Khổng Song này lợi hại.

- Cảm ơn, cảm ơn!

Dò xét trên dưới Lạc Tầm hết lượt, Khổng Song cực kỳ hài lòng, nhiều lần nói lời cảm tạ với A Long. Sau khi đưa tiễn đối phương ra ngoài, cô xoay người cười tủm tỉm nhìn Lạc Tầm nói:

- Hiện tại cậu nhìn qua đã khoảng chừng hai năm tuổi rồi đấy.

- Đáng tiếc vẫn còn hơi trẻ.

- Không không không, như vậy vừa vặn, nếu quả thật trang điểm theo lứa tuổi hai tám hai chín nhìn sẽ mất tự nhiên. Ít nhất hiện tại xét về nhan trị cậu đã không thua kém bất cứ ai rồi

- Vậy tôi đi casting đây.

- Được, tôi không đi cùng cậu nữa.

Lạc Tầm gật gật đầu, tự mình một người đi lên tầng hai công ty, ở đây đã sớm có nhân viên công tác đứng trực, chỉ về phía cửa một gian phòng:

- Tất cả diễn viên casting đều chờ trong phòng hội nghị này, chúng ta sẽ gọi lần lượt theo thứ tự, chốc lát nữa được gọi thì cậu đi ra.

- Được. – Lạc Tầm không ý kiến.

Đẩy cửa tiến vào phòng hội nghị lập tức liền có vài ánh mắt nhìn về phía Lạc Tầm, tất cả đều là người trẻ tuổi, vài gương mặt còn thấp thoáng có chút quen thuộc, hẳn là từng nhìn thấy trên truyền hình vài lần, nhưng trong tất cả diễn viên ở đây người duy nhất mà Lạc Tầm có thể gọi tên chính xác…

Tu Thanh, ngồi trong góc khuất phía xa.

Tựa như chú ý tới ánh mắt của Lạc Tầm, Tu Thanh hướng về Lạc Tầm mỉm cười, tướng mạo có chút anh tuấn, rất có phong độ. Lạc Tầm cũng lễ phép đáp lại đối phương, dù sao người ta coi như là tiền bối của mình.

Tìm chỗ trống ngồi xuống, Lạc Tầm không mang theo những thứ như bút ký hay kịch bản, lấy điện thoại di động từ trong túi sau đó mở trò chơi rắn tham ăn ra chơi. Đây là thói quen hắn kế thừa từ kiếp trước, lúc chờ đợi thử vai ngồi chơi rắn tham ăn hoặc những trò chơi nhỏ, có thể mang tới hiệu quả giảm sức ép và hồi hộp rất tốt.

Nửa tiếng sau, thân rắn đã đầy hết nửa cái màn hình.

Diễn viên lấy được cơ hội thử vai cũng đến đầy đủ, tổng cộng mười người, tỷ lệ cạnh tranh có thể nói khá lớn, trong đó chỉ có Lạc Tầm cùng vài người là tân nhân chưa có bất kỳ tác phẩm nào, tuổi tác cũng hơi nhỏ chút, còn lại phần lớn đều là thanh niên đã có lý lịch diễn xuất nhất định.

Mà trong mười người ở đây, danh khí lớn nhất, lý lịch thâm niên nhất chính là Tu Thanh, người có hi vọng thử vai thành công nhất cũng là Tu Thanh. Mọi người có mặt đều giống Lạc Tầm, nghe qua một chút tin đồn, biết trong lòng Trương Đại Hồ Tử đã có dự định Tu Thanh là ứng tuyển tốt nhất cho vai Mộ Dung Phục…

Tuy vậy không khí trong phòng vẫn khẩn trương như cũ, không chỉ riêng Lạc Tầm tới đây mang tâm tư đánh cuộc một lần.

Thời điểm Lạc Tầm chơi rắn tham ăn đến cửa thứ năm, casting rốt cuộc bắt đầu. Diễn viên đầu tiên được nhân viên công tác gọi đi sau đó không quay trở lại nữa, hiển nhiên là sau khi kết thúc thử vai trực tiếp rời khỏi.

Sau đó là người thứ hai.

Tiếp theo là người thứ ba…

Trong một thời gian ngắn liền có năm diễn viên trẻ hoàn thành thử vai, liếc nhìn điện thoại xem giờ, Lạc Tầm tính toán sơ lược bình quân nhân viên công tác gọi một người cách nhau chừng mười phút đồng hồ.

Sau khi thử vai tất cả diễn viên đều trực tiếp rời đi.

Chỉ có một người gọi là Hàn Uy sau khi casting xong còn trở lại phòng hội nghị, bởi vì thời điểm cậu ta ra ngoài còn để lại túi đồ tại chỗ ngồi, cho nên muốn quay lại lấy.

Khi Hàn Uy lấy túi, Lạc Tầm không nhịn được ngẩng đầu nhìn đối phương một lần, phát hiện sắc mặt cậu ta có chút cổ quái, giống như khi thử vai vừa vặn phát sinh chuyện gì đó ngoài ý liệu…

Không chỉ Lạc Tầm, còn có cả Tu Thanh.

Trong phòng hội nghị những người đang chờ tới lượt thử vai đều nhìn về phía Hàn Uy, tựa hồ muốn từ trên người cậu ta nhìn ra manh mối nào đó có ích, vì vậy nét mặt cổ quái của Hàn Uy không thể giấu diếm được ánh mắt mọi người.

Sau khi Hàn Uy rời đi, tất cả đều khẽ nhíu mày, như có điều suy nghĩ.

Trong quá trình này, không một ai chủ động bắt chuyện với Hàn Uy, bởi vì nội tâm mỗi người đều minh bạch ở đây đều là đối thủ cạnh tranh của nhau. Coi như mở lời hỏi thăm, Hàn Uy cũng sẽ không tốt bụng lộ ra tin tức nội dung casting, tất cả chỉ có thể đoán trong lòng, nguyên nhân khiến cậu ta biểu hiện cổ quái như vậy là gì?

- Tu Thanh.

Không lâu sau, Tu Thanh bị gọi vào.

Nhìn bóng lưng Tu Thanh rời đi, không khí khẩn trương trong phòng họp dường như càng tăng thêm, rốt cuộc tất cả đều biết trong lòng Trương Kỷ Trung, Tu Thanh là có vị trí nhất định, thậm chí đã dự định trực tiếp chỉ định vai Mộ Dung Phục…

Lạc Tầm tiếp tục ôm điện thoại chơi game.

Bất đồng với những người bị gọi trước chấm dứt thử vai sau mười phút, thời gian Tu Thanh đi vào rõ ràng tốn nhiều thời gian hơn hẳn, tâm tình của những diễn viên còn chưa casting trong phòng càng ngưng trọng hơn, ngay cả Lạc Tầm cũng bởi vì nội tâm không bình tĩnh mà game over.

Hai mươi phút sau.

Nhân viên công tác lại xuất hiện, hơn nữa lần này người được gọi là Lạc Tầm, cuối cùng đã khiến hắn tỉnh táo hơn một chút. Lạc Tầm thật sự sợ người nhân viên công tác này trực tiếp để mọi người giải tán, hô một câu đại loại như “Nhân vật đã được quyết định”… Hiện tại xem ra còn có cơ hội.

Thu hồi điện thoại, hắn đứng lên.

Đi theo nhân viên công tác xuyên qua hành lang thật dài, Lạc Tầm đi đến cửa phòng casting.

Trong phòng, ánh đèn sáng rực, phía trước tầm mắt là bốn người ngồi sau một chiếc bàn dài.

Người đầu tiên Lạc Tầm nhìn thấy liền là Trương Ký Trung, với khuôn mặt râu ria rậm rạp tiêu chí thương hiệu Đại Hồ Tử.

Sau đó theo thứ tự từ trái qua phải là đạo diễn «Thiên Long Bát Bộ» Chu Tiểu Văn, Dư Mẫn, cùng với người ngồi ở vị trí góc trong cùng…

Lạc Tầm bỗng nhiên cả kinh!

Tại góc trong cùng, hào quang không hiện.

Một gương mặt quen thuộc lại như ẩn như hiện, nếu không phải bởi vì gương mặt có chút hoà ái đó thật sự quá mức quen thuộc, Lạc Tầm gần như cho rằng con mắt của bản thân xảy ra vấn đề!

Kim lão!

Vậy mà lại là Kim lão!

Dùng sức cắn đầu lưỡi, Lạc Tầm rốt cuộc xác định mình không hề nhìn nhầm, ông lão ngồi phía trong cùng vẫn đang trầm mặc kia, rõ ràng là tác giả của «Thiên Long Bát Bộ», một đời võ hiệp tông sư, Kim lão gia tử!

Trong chớp mắt, nội tâm Lạc Tầm đã minh bạch toàn bộ!

Vì sao lúc trước casting xong Hàn Uy trở về lấy đồ lại có nét mặt cổ quái như vậy, ai có thể nghĩ tới, Kim lão sống tại Hongkong lâu nay lại có thể xuất hiện tại gian phòng casting này?

Biến số!

Biến số của thời không song song!

Tại thời không kia, sau khi Kim lão định cư ở Hongkong cho tới trước lúc lâm chung, số lần quay về đại lục có thể đếm trên đầu ngón tay. Cho nên mình có thể gặp được đối phương trong buổi chọn vai cho Mộ Dung Phục chính là do biến số mà thời không song song mang tới!

Chuyện này đối với Lạc Tầm mà nói…

Trong tình huống Trương Kỷ Trung đã hết sức xem trọng Tu Thanh, bỗng nhiên xuất hiện bất kỳ biến số nào đều là cơ hội ngàn năm một thủa của mình, chỉ là xem bản thân có thể bắt được hay không!

.

Bạn đang đọc Đế Chế Giải Trí (Dịch) của Ngã Tối Bạch
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi SS2201AS
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.