Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tinh Năng Tinh Thể (1)

Phiên bản Dịch · 1070 chữ

Chương 27: Tinh Năng Tinh Thể (1)

Nữ tử càng thêm chán ghét, hơn nữa cũng vô cùng kinh thường. Làm sao người ngoài có thể nhúng tay vào Tinh Không đệ thập viện. Cứ cho đó là cường giả Mạn Bộ Tinh Không thì làm sao, trong vũ trụ cũng có rất nhiều cường giả Mạn Bộ Tinh Không.

“Chờ đã, làm sao ta có thể chắc chắn rằng ngươi không phải là thổ dân?”

Nữ tử nhìn chằm chằm vào Lục Ẩn nói.

Lục Ẩn giơ tay lên, lòng bàn tay phải run run, không khí giống như một tấm màn bị nắm chặt, oanh tạc dữ dội trên mặt đất, ngay lập tức mặt đất nổ ra một cái hố lớn.​

“Ba Động Chưởng?”

Nữ tử kinh ngạc nhìn Lục Ẩn.​

Lục Ẩn đắc ý nói: “Như thế nào? Cái này có thể chứng minh chứ.”

Nữ tử nheo mắt lại. Ba Động Chưởng không phải là thứ mà người bình thường có thể nắm vững được. Mặc dù đây là một chiến kỹ phổ biến nhưng nó không thể sử dụng được nếu thể lực không đạt đến một mức độ nhất định. Chính bản thân mình đều không thể dùng được, không ngờ một Vọng Cảnh nhỏ bé lại có thể sử dụng được, trong lúc nhất thời, nữ tử có chút sợ hãi Lục Ẩn.​

“Có thể sử dụng được Ba Động Chưởng chứng tỏ ngươi vẫn có ích. Hãy giúp ta chiếm lấy Kim Lăng, có thể chia cho ngươi chút thành tích.”

Giọng điệu của nữ tử hơi dịu đi, bình tĩnh nói.​

Lục Ẩn kinh ngạc nói: “Ngươi muốn chiếm lấy Kim Lăng? Nghe nói ở đó có Hình Thánh rất lợi hại, là một cường giả Tham Cảnh.”

“Ta biết, Orton cũng bị đánh bại dưới tay của hắn, nhưng ta cũng không phải tên Orton vô dụng kia. Ta và ngươi hợp lại đủ để trấn áp tên thổ dân đó.”

Nữ tử lạnh lùng nói.​

“Làm sao ngươi biết có học viên bị đánh bại bởi thổ dân?”

Lục Ẩn hỏi.​

Nữ tử bình tĩnh nói: “Trước thí luyện, các học viên cùng trường đã ước định với nhau, một khi đáp xuống khu vực gần nhau, họ có thể hợp tác. Không có ai tìm ngươi? Cũng phải, ngươi yếu như vậy.”​

Lục Ẩn mừng thầm vì mình không giả làm Asta, nữ tử này biết Orton không biết chừng nàng cũng biết Asta. Nữ tử này biết Orton, vì vậy lúc đầu khi Orton thua Chu Sơn và chạy trốn về phương Bắc, chính là để tìm nữ tử này? Nhưng tại sao nửa đường lại đi về phía đông?​

Lục Ẩn không hỏi quá nhiều, càng hỏi nhiều càng dễ bị lộ. Nữ tử này hiện tại muốn hợp lực với hắn nói rõ rằng nàng đã có mâu thuẫn với Orton, cũng có thể Orton đã đi tìm người khác. Dù trường hợp nào thì Kim Lăng đều đang gặp nguy hiểm.​

“Được, ta sẽ giúp ngươi, nhưng ta phải nâng cao sức mạnh của mình.”

Lục Ẩn nói.​

Nữ tử cau mày và nói: “Không cần.”

Lục Ẩn bất đắc dĩ nói: “Vậy ta phải hồi phục vết thương.”​

Nữ tử nhìn chằm chằm vào Lục Ẩn, sau đó nắm lấy hắn bay về phía khu tập trung.

Tố Thể Quyết của Asta chỉ có thể sử dụng được ba lần, bản thân y đã sử dụng nó hai lần, từ người bình thường đột phá đến Vọng Cảnh, sau đó đột phá đến Tham Cảnh. Lần cuối cùng là Lục Ẩn sử dụng để đột phá đến Vọng Cảnh. Nếu muốn đột phá Tham Cảnh, nhất định phải có Tố Thế Quyết mới, cho nên hắn liền tìm cách đến gần nữ tử này, nhất định phải có được Tố Thế Quyết mới có thể đột phá.​

Căn cứ nhỏ trong thị trấn, người sống sót không nhiều, chỉ có hơn hai mươi vạn, nhưng quân đội thì có không ít, trong đó phần lớn binh sĩ đều mặc quân phục Hình Doanh, những người này hẳn là binh sĩ tiền tuyến, bị nữ tử này khống chế.​

“Nam tử đến từ Kim Lăng gọi là Hình Thánh cũng có bản lĩnh, dưới trướng có tám mươi nghìn tiến hóa giả, trong đó có hai mươi nghìn người được bố trí ở tiền tuyến để mở ra kết nối giữa các khu vực khác, thực lực Vọng Cảnh đến đây có sáu người. Ta đã giết hai người, một người chết trong miệng dị thú, còn lại ba người.”

Nữ tử đưa Lục Ẩn lên đỉnh cao ốc của căn cứ và giới thiệu.​

Lục Ẩn hỏi: “Ta còn chưa biết tên ngươi.”​

“Granny.”

Nữ tử bình tĩnh nói.​

Lúc này, một bóng người đi tới cung kính nói: “Đại nhân, cách đây hơn ba mươi cây số phát hiện quân đội Hình Doanh.”

Lục Ẩn quay người lại, nhìn thấy người đang đi tới, ánh mắt thay đổi, người này cũng nhìn thấy Lục Ẩn, ánh mắt mơ hồ. Lục Ẩn đột nhiên lao về phía người đó, dùng Ba Động Chưởng đánh tới, trước khi Granny kịp phản ứng đã chưởng vào ngực người tới, người tới phun ra một ngụm máu, cơ thể gã bị đánh bay khỏi nóc tòa nhà với một lực cực lớn và đập mạnh xuống đất tạo ra một đợt tiếng hét.​

Granny nhìn chằm chằm vào Lục Ẩn và lạnh lùng nói: “Ngươi đang làm gì vậy?”​

Lục Ẩn tức giận nói: “Là gã. Ta vừa đáp xuống khu vực này, chính là tên khốn này đã dẫn người đánh lén ta. Nếu không phải tại gã, ta cũng sẽ không bị thương.”

Granny lạnh lùng hỏi: “Khi nào?”

“Ngày chúng ta tới.”

Lục Ẩn không chút do dự trả lời.

“Ở đâu?”

“Khoảng một trăm cây số về phía nam.”

Lục Ẩn nói rồi nhìn Granny: “Ngươi nghi ngờ ta sao? Hay là ngươi không bỏ được thổ dân này?”​

Granny khịt mũi: “Hãy cẩn thận lời nói của ngươi, ta không quan tâm đến một thổ dân, nhưng ngươi không thể giết người của ta được.”​

Lục Ẩn cũng không quan tâm: “Không phải chỉ là một thổ dân thôi sao.”

“Đó cũng là người của ta.”

Granny giận dữ nói.

Bạn đang đọc Đạp Tinh (2024 dịch) của Tuỳ Tán Phiêu Phong
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi babydonthurtme
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.