Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lưu Thiểu Ca (2)

Phiên bản Dịch · 1193 chữ

Chương 26: Lưu Thiểu Ca (2)

Pouilly ừ một tiếng: “Đương nhiên. Nếu không ngươi nghĩ mấy ngày nay chỉ có mỗi mình ta tiếp cận chỗ này sao? Thí luyện vô cùng tàn khốc, nói chung là thường sẽ không có ai liều mạng đến chết ở Sơ kỳ. Đương nhiên, vẫn cần phải chú ý đến bối cảnh của mỗi học viên. Đúng lúc, bối cảnh của ta không kém, nên sau khi đánh dấu sẽ không có ai làm phiền chúng ta.”

Lưu Thiểu Ca cười nhạt rồi gật đầu: “Thì ra là như vậy.”

“Được rồi. Ta hỏi ngươi, chuyện nhờ ngươi tra thế nào rồi?”

Pouilly không kiên nhẫn hỏi, sau đó liếc nhìn cột sáng, trong mắt xẹt qua một tia thịt đau: “Mau tắt hết những cột sáng kia đi, lãng phí quá trời.”

Lưu Thiểu Ca mỉm cười rót rượu cho Pouilly: “Chuyện ngươi nhờ ta tra có manh mối rồi.”

Ánh mắt Pouilly sáng lên: “Thật sao? Nói đi.”

Lưu Thiểu Ca đưa ly rượu cho Pouilly: “Nhìn ly rượu này đi.”

Pouilly nghi hoặc, theo bản năng nhìn vào thì không thấy có gì đặc biệt cả. Chỉ có rượu đung đưa gợn sóng, một vòng rồi lại một vòng, không bao giờ kết thúc…

Khuôn mặt Lưu Thiểu Ca mang theo nụ cười, đợi một lúc rồi thản nhiên nói: “Đưa thiết bị kết nối cá nhân cho ta.”

Ánh mắt Pouilly đờ đẫn, gỡ thiết bị kết nối cá nhân trên người đưa cho Lưu Thiểu Ca.

Không lâu sau, Lưu Thiểu Ca tắt thiết bị kết nối cá nhân rồi xoa đầu: “Phiền rồi, thế mà lại tắt mất mạng lưới vũ trụ, nói sao đây, là phát hiện ra ta khống chế hắn sao? Bỏ đi”

Nói xong Lưu Thiểu Ca đeo thiết bị kết nối cá nhân lên, khóe miệng mỉm cười, ánh mắt khôn ngoan ngước lên nhìn về phía bầu trời.

Hai ngày sau, quân đội Hình Doanh tiếp cận tiền tuyến. Nếu không vì dọc đường phải sửa chữa tuyến đường liên lạc thì đã đến từ lâu rồi.

Hai ngày này, buổi tối Lục Ẩn như ngơ ra nhìn chằm chằm vào mặt trăng, khiến La Vân tưởng là Lục Ẩn ngốc rồi.

Đột nhiên quân đội dừng lại, Từ Tam nói với Lục Ẩn: “Lão đại, không đúng, bắt đầu từ tối qua đã không thấy người sống sót. Hơn nữa, dọc đường đáng ra phải có binh lính giám sát, đi được gần một ngày rồi mà không gặp nổi một người.”

Lục Ẩn đứng dậy, nhìn về phía xa: “Quân đội dừng lại nghỉ ngơi.”

Lục Ẩn né tránh đám người, ấn mở thiết bị kết nối cá nhân, đo lường và tính toán chiến lực trong phạm vi năm trăm mét, một nghìn mét, cho đến năm nghìn mét.

Lục Ẩn ngăn chặn chiến lực của Tham Cảnh trở xuống. Cuối cùng, phát hiện chiến lực của Tham Cảnh ở bên ngoài cách đây hơn ba mươi bảy cây số, một nghìn tám trăm, đây chính là cường độ chiến lực phát hiện được.

Sắc mặt Lục Ẩn nghiêm trọng, lấy ra bản đồ, cách đó ba mươi bảy cây số vừa hay là một thị trấn bị bỏ hoang. Mà nơi đó chỉ cách tiền tuyến chưa đến hai mươi cây số, vừa đúng ở giữa tiền tuyến và quân đội của bọn họ.

Lục Ẩn để cho quân đội đóng quân tại chỗ, còn hắn tự mình đi đến phía Bắc. Hắn muốn biết chiến lực Tham Cảnh đó là thú biến dị hay là người.

Đi chưa đến mười cây số, Lục Ẩn đã biết mình không cần phải đi nữa rồi. Phía trước, có một đội quân tiến hóa giả đi qua, có quân đội tức là thị trấn bị bỏ hoang phía trước chính là căn cứ địa. Hay nói cách khác, cường giả Tham Cảnh bị phát hiện chính là một trong những học viên đến địa cầu.

Lục Ẩn suy nghĩ trong giây lát, lắp lại thiết bị định vị cá nhân của Asta lên.

Ngay khi thiết bị định vị vừa được khôi phục, cách Lục Ẩn năm nghìn mét ở bên ngoài, sắc mặt của một nữ tử mặc chiến giáp màu trắng trên người, mái tóc dài đến eo, đã thay đổi. Nhìn về phía thiết bị kết nối cá nhân của mình, hừ lạnh một tiếng rồi bay về phía Nam.

Nhưng trong chốc lát, bóng người màu trắng xuất hiện trên bầu trời, lơ lửng trên không trung nhìn chằm chằm xuống Lục Ẩn: “Bạn học, nơi này đã bị ta đánh dấu là màu xanh lam, mời ngươi rời đi.”

Lục Ẩn nhìn về phía nữ tử, ánh mắt sáng lên, dáng dấp không tệ nha: “Xin chào bạn học, ta tên Yata, đến từ Học viện quân sự số một ở tinh cầu Tata của Đế Quốc Đại Vũ.”

“Ta không có hứng thú muốn biết, lập tức rời đi.”

Nữ tử lạnh nhạt nói, năng lượng bên ngoài cơ thể đung đưa gợn sóng rồi áp xuống.

Lục Ẩn vội vàng nói: “Bạn học đừng gấp, ta bị thương rồi, không có uy hiếp gì đến ngươi. Hơn nữa, ta có thể đưa tài nguyên cho ngươi, rất rất nhiều tài nguyên.”

Ánh mắt nữ tử lạnh lùng: “Chỉ là một Vọng Cảnh thế mà cũng dám tham gia vào thí luyện tiến hóa tinh cầu. Sao ngươi lại vào được?”

“Ông của ta là hiệu trưởng.”

Lục Ẩn nói thẳng, ngữ khí ngạo nghễ.

Nữ tử chán ghét: “Cút.”

Lục Ẩn lập tức lấy ra vài viên Hỏa Diễm Tinh Thể từ trong Ngưng Không Giới, rồi ném cho nữ tử: “Giúp ta thuận lợi sống sót trong thí luyện, thì sau khi ra ngoài sẽ cho ngươi một rổ Tinh Thể loại này.”

Nữ tử kinh ngạc nhận lấy, cảm nhận được xúc cảm ấm áp của Hỏa Diễm Tinh Thể, rồi đáp xuống đất: “Ngươi lấy ở đâu ra?”

Lục Ẩn giả vờ đắc ý: “Đương nhiên là ông ta cho rồi. Ông của ta chính là cường giả Mạn Bộ Tinh Không đó. Những thứ này muốn bao nhiêu là có bấy nhiêu.”

Đôi mắt của nữ tử nheo lại, nắm chặt tay, tỏa ra một tia sát ý.

Lục Ẩn cảnh giác lùi về sau, trừng mắt nhìn nữ tử: “Ngươi đừng làm loạn, mặc dù không ai có thể can thiệp vào thí luyện, nhưng ai chết ai sống, bị ai giết thì cũng tra ra được đó. Chắc ngươi không muốn bị ông của ta truy sát đâu.”

Nữ tử suy nghĩ một chút, buông tay ra rồi lạnh lùng nói: “Ta có thể giúp ngươi sống sót ra khỏi tinh cầu này, nhưng thành tích của thí luyện sẽ không liên quan gì đến ngươi.”

Lục Ẩn thở dài nhẹ nhõm: “Không sao, bất kể thế nào thì ông của ta đều có thể đưa ta vào Tinh Không đệ thập viện, thành tích cho ngươi hết.”

Bạn đang đọc Đạp Tinh (2024 dịch) của Tuỳ Tán Phiêu Phong
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi babydonthurtme
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.