Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Quyết Đoán Tinh Vô Bàng

Tiểu thuyết gốc · 1712 chữ

Tinh Vô Bàng hít sâu một hơi rồi bước vào .

Đối với vị lão bản cường giả thần bí này , hắn không dám khinh thị .

Kết quả của Kim Tinh Phủ lúc trước chính là minh chứng tốt nhất , hắn cho dù là hoàng đế của Tinh Lan Quốc cũng không dám đắc tội .

Tinh Vô Bàng thân mặc long bào , khuân mặt nghiêm nghị , mắt kiếm tóc đen dài , cả người dường như có một khí chất thần bí lại uy nghiêm .

Kì thật mọi người đều biết bối cảnh của Tinh Phượng Các không đơn giản , nhưng rất ít người biết được đứng đằng sau Tinh Phượng Các lại chính là hoàng thất .

Bên ngoài những cường giả tán tu chú đến thì không khỏi thắc mắc .

" Bệ hạ làm sao lại xuất hiện ở đây ? "

" Còn Tinh Phượng Các sao lại náo nhiệt như vậy , phải chăng có chuyện gì đại sự xảy ra sao ? "

" Ngươi tò mò vậy ngươi vào xem đi .. hahaha. "

Sự xuất hiện của Tinh Vô Bàng dẫn đến sự rung động rất lớn , vô số người tò mò nghị luận , một số người tò mò thậm chí còn không sợ chết đi vào Tinh Phượng Các .

Còn bên trong Tinh Phượng Các vẫn duy trì bầu không khí im lặng đến đáng sợ , tất cả ánh mắt đều đang hướng về trên ghế một thanh niên đang thoải mái gắp thức ăn .

Vẻ mặt của Phùng Huyền lãnh đạm , bộ dáng như không có chuyện gì xảy ra , làm cho người khác không thể nào nhìn thấu hay đoán được ý định .

Bên cạnh Hồ Ngạo Tuyết thì nheo mày , không biết đang suy nghĩ gì .

Cộc .. Cộc .. Cộc

Tiếng bước chân vang lên .

Cho dù người chưa gặp qua nhưng chỉ cần cảm nhận được khí tràng trên đạo thân ảnh đó thì lập tức biết người đến là ai .

Tinh Lan Quốc hoàng đế Tinh Vô Bàng !

Mọi người im lặng cúi đầu xuống , bởi vì nhân vật chính đang ngồi trên ghế là Phùng Huyền .

Khi nhìn thấy đạo thân ảnh đang ngồi kia thì Tinh Vô Bàng cũng bất ngờ , mặc dù hắn nghe Địa lão kể lão bản cửa hàng là một người trẻ tuổi , nhưng khi chứng kiến đến thì cũng không khỏi kinh ngạc

" Quả thật là quá trẻ đi " Tinh Vô Bàng thầm nghĩ trong lòng , nhưng hắn không vì vậy mà coi thường , phải biết khi đạt đến cảnh giới càng cao có thể duy trì tướng mạo theo như ý muốn .

Nhưng có một số người thì coi việc này lại không quan trọng , bởi vì làm như vậy sẽ tiêu tốn một phần linh lực lớn , những người tu luyện muốn đạt đến cảnh giới cao say mê võ đạo thì không quan tâm vẻ bề ngoài .

Nên thường nhìn thấy những vị cao nhân đa số là những lão già tóc bạc phơ .

Trong suy nghĩ của Tinh Vô Bàng đã sớm coi Phùng Huyền là lão quái vật vạn năm rồi .

Tinh Vô Bàng hít sâu một hơi , trong lòng làm ra quyết đoán .

Tinh Vô Bàng đi trước mặt Tinh Vô cường lại một bạt tay rơi trên mặt hắn .

" Nghịch tử ! "

Đây là lần thứ hai hắn bị tát , Tinh Vô Cường có chút choáng váng , nhưng hắn không có phản bác gì .

Bởi vì hắn biết mình xông ra đại họa .

Phùng Huyền vẫn im lặng không nói gì .

Nhìn thấy vậy Tinh Vô Bàng cắn răng ngoan lệ làm ra quyết định : " Địa lão truyền mệnh lệnh của trẫm , thu hồi Tinh Vô Cường thân phận , phế bỏ tu vi , đày hắn tới phía bắc , cả đời không được bước chân vào Tinh Lan Thành " .

" Vâng .. bệ hạ " Địa lão nghiêm nghị đáp .

Nghe đến như vậy thì Tinh Vô Cường ngồi bệt xuống đất , trong mắt tràn đầy sợ hãi , phía bắc chính là nơi hẻo lãnh nhất của đế quốc , không có tu vi căn bản không sống qua khỏi ở đó .

Hắn biết mình xong thật rồi ! .

" Tiền bối không biết trừng phạt nghịch tử như này có thỏa đáng chưa " Tinh Vô Bàng cẩn thận hỏi thăm nhìn về Phùng Huyền nói .

Phùng Huyền không biết nơi Tinh Vô Cường bị đày là nơi nào , nhưng hắn cảm nhận được từng ánh mắt của mọi người xung quanh , cũng biết là nơi chẳng tốt lành gì .

Phùng Huyền cũng không muốn kéo dài nhàn nhạt gật đầu nói : " Được rồi " .

Tinh Vô Bàng nghe vậy thì nhẹ nhàng thở ra , gánh nặng trong lòng cũng bỏ xuống .

Mặc dù hắn cũng không đành lòng , nhưng so với cả một đế quốc thì tính là gì !

Hơn nữa hắn cũng không phải chỉ có một nhi tử , ngược lại những hoàng tử còn lại đều xuất sắc hơn Tinh Vô Cường gấp ngàn lần .

Bất quá vì phòng ngừa Tinh Vô Bàng lại nói : " Từ giờ ngài tiêu phí ở Tinh Phượng Các sẽ được miễn phí toàn bộ , hơn nữa ta sẽ để Địa lão mang bổ khuyết đến cho tiền bối " .

Nghe được những lời Tinh Vô Bàng nói , bốn phía xung quanh đã trợn mắt kinh sợ .

Khi nhìn thấy Tinh Vô Bàng xuất hiện , bọn hắn đã nghĩ đến hai bên sẽ nảy sinh xung đột .

Dù sao Tinh Vô Bàng cũng là hoàng đế , tôn nghiêm của hoàng thất cần được đòi lại .

Nhưng kết quả lại như thế nào ?

Từ đầu đến cuối Tinh Vô Bàng luôn lấy tư thế thấp nói chuyện .

Xử phạt Tinh Vô Cường , lại còn nói Địa lão mang tới bổ khuyết , những chuyện tưởng như chỉ có trong mơ vậy mà xuất hiện trước mắt bọn hắn .

Chính vì vậy sự tò mò đối với Phùng Huyền đã lên đến đỉnh điểm .

Người này rốt cuộc là ai ? .

Nhưng không có ai dám hỏi , lúc này có người nói đến trận chiến lúc trước trong Tinh Lan Thành .

Chẳng lẽ người trẻ tuổi này chính là cường giả thần bí kia .

Từng đôi mắt nhìn về Phùng Huyền tràn đầy sự phấn khích , và kính nể .

Đây chính là đối với cường giả kính sợ , dù sao cường giả luôn được mọi người hoan nghênh và tôn kính .

Vũ Văn Nhất và Bạch Triều nhìn đến kết quả này cũng thở dài nhẹ nhõm .

Biết được Phùng Huyền thực lực , bọn hắn không muốn nhìn đến hai bên nổi lên cái gì .

Nếu quả thật đánh nhau , đối với loại cấp độ này e rằng người trong Tinh Lan Thành sẽ chôn thây hết

Đây chính là trâu bò đánh nhau ruồi muỗi chết !

Sau khi nói xong Tinh Vô Bàng và Địa lão tạm biệt Phùng Huyền mang theo Tinh Vô Cường lẫn nhau rời đi .

Những thực khách kia sớm đã ăn xong những vẫn như cũ ngồi im không dám đi .

Bởi vì Phùng Huyền còn ngồi đó , bọn họ không dám đi .

Đến mức Hà Mã Vân bất tỉnh trong xó , sớm đã chẳng có người để ý đến .

Rất nhanh Phùng Huyền và Ngạo Tuyết ăn xong , đối với hương vị của Tinh Phượng Các rất hài lòng

Xong khi ăn xong hai người xé rách không gian rời đi , sở dĩ hắn làm như vậy bởi vì không muốn có những kẻ tò mò bám theo , mặc dù không có gì nhưng Phùng Huyền không thích kẻ khác bám theo mình .

Sau một đêm qua đi , sáng sớm hôm sau tin tức về Tinh Phượng Các bạo nổ .

Đề tài này được khắp nơi bàn luận , những tửu lâu thì trở thành nơi thi nhau chém gió của những người chứng kiến .

" Ngươi biết tin gì chưa ? Tối qua ở Tinh Phượng Các xảy ra một đại sự "

" Cái gì đại sự ? Nói nghe một chút " .

Cái gì ? Cường giả thần bí xuất hiện ở Tinh Phượng Các ? hơn nữa còn là một người trẻ tuổi , thậm chí bệ hạ còn chịu thua mà đày tam hoàng tử đến phía bắc chỉ làm cho vị cường giả đó nhìn .

Ngươi nếu không tin có thể hỏi huynh đệ kế bên ta , hôm qua chúng ta đều tận mắt chứng kiến .

Không sai ! Không sai ! Sự thật quả là như hắn nói.

" Bất quá đáng tiếc vị tiền bối kia xé rách không gian rời đi , không biết tiền bối ở nơi nào nếu không ta đến bái kiến nịnh nọt một chút ... haizz "

Tinh Lan Thành trong một buổi sáng gần như nháo nhào lên , người chứng kiến thì khiếp sợ cùng sùng bái , người nghe kể thì không coi vào đâu cho rằng là bịa đặt .

Đủ loại suy nghĩ , nhưng có một suy nghĩ được thống nhất chính là .

Không nên trêu chọc vào người trẻ tuổi cùng một nữ tử xinh đẹp .

Nếu không cho dù là Tinh Lan hoàng đế cũng không cứu nổi ngươi .

Cũng vì nguyên nhân này , những cường giả khác trong Tinh Lan Thành cũng căn dặn hậu bối đệ tử không nên gây sự người khác , điệu thấp làm việc

Dù sao không ai biết một người bình thường mà ngươi đụng phải lại là một người bình thường hay cường giả thần bí nào đó .

Vô duyên vô cớ , Tinh Lan Thành trở nên an toàn hơn rất nhiều .

Và Phùng Huyền ngươi gây nên mọi chuyện vẫn đang nằm đung đưa trên võng , hắn không biết bây giờ người ta bàn luận về hắn như một truyền thuyết .

Bạn đang đọc Xuyên Không Trở Thành Lão Bản sáng tác bởi HIDEZ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HIDEZ
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 5
Lượt đọc 75

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.