Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đào Hiểu Bình: Tên điên!

Phiên bản Dịch · 1129 chữ

Đào Hiểu Bình giận không nhịn nổi.

“Tổng giám đốc Chu, ngài nghe xem, lời này là lời gì!”

“Thiết kế chip đơn giản? Vậy cậu thiết kế một cái cho tôi xem nào!”

“Rất khó sao?” Diệp Mặc khẽ cười một tiếng: “So với nghiên cứu phát triển máy quang khắc, thì độ khó của việc chế tạo và thiết kế chip chẳng là gì cả, trên thế giới có bao nhiêu loại chip cao cấp? Còn mấy quang khắc thì lại có mấy loại? Ngay cả việc chế tạo chip cũng khó hơn thiết kế nhiều!”

Đào Hiểu Bình lại trì trệ, lại quát chói tai: “Cậu. . . cậu. . . đây là ngụy biện!”

Đúng là nghiên cứu phát triển máy quang khắc rất khó, nhưng cũng không có nghĩa là thiết kế chip không khó!

Đây là khoa học kỹ thuật đỉnh cao, có thể không khó sao!

Những năm gần đây, rất nhiều công ty trong nước đều đầu nhập tài nguyên khổng lồ vào việc thiết kế chip, nhưng có thể làm tốt thì lại rất ít.

“Cậu tên là gì? Lại học cái gì? Tài học chỉ có chút da lông mà dám nói khoác trước mặt tôi à! Tổng giám đốc Chu, anh xem đi, tên nhóc vừa mới tốt nghiệp này lại dám mạnh miệng như vậy, lại cảm thấy mình không tầm thường, còn ở đây nói vớ nói vẩn!” Đào Hiểu Bình cười nhạo, rồi lại nhìn về phía Tổng giám đốc Chu ở bên cạnh.

Ông ta cảm thấy, Tổng giám đốc Chu cũng sẽ nổi giận, sẽ răn dạy tên nhóc không biết trời cao đất rộng này một chút, nhưng mà kết quả là, khi ông ta phàn nàn xong, thì Tổng giám đốc Chu vẫn không nói lời nào, biểu cảm lại rất cổ quái.

“Tổng giám đốc Chu?” Đào Hiểu Bình giật mình.

Chẳng lẽ Tổng giám đốc Chu và mấy vị quản lý này đều không có ý kiến gì với mấy lời này sao?

Không phải vậy chứ!

Một tên nhóc vừa mới tốt nghiệp, lại dám phát ngôn bừa bãi ở trước mặt cao tầng công ty, bất cứ công ty nào cũng không cho phép chuyện này xảy ra, chắc chắn sẽ bị đuổi cổ.

Diệp Mặc lại nói: “Còn nữa, ông vừa nói, 50 năm nữa chúng ta cũng không có cơ hội vượt qua mấy công ty hàng đầu, nhưng tôi lại cảm thấy, không cần 50 năm, cùng lắm là một năm thôi! Tôi còn khiêm tốn rồi đấy!”

“Năm nay, giờ đã là tháng mười một giờ, năm sau chúng ta sẽ đuổi kịp, có lẽ còn vượt qua nữa kìa!”

Lần này, đoàn người Tổng giám đốc Chu cũng lộ ra vài phần sợ hãi.

Chủ tịch Diệp có lòng tin như vậy sao?

mà Đào Hiểu Bình kia thì lại ngẩn ngơ, lộ ra vài phần không thể tin nổi.

tên nhóc này đang nói cái gì?

Người điên! Đây chính là tên điên rồi!

Sang năm sẽ đuổi kịp mấy công ty hàng đầu như Tam Tinh, thậm chí là vượt qua?

Cmn. . . chém gió như vậy cũng quá vô lý rồi!’

“Cậu điên rồi à!” Đào Hiểu Bình kêu lên sợ hãi, lại nhìn về phía Tổng giám đốc Chu, nói: “Tổng giám đốc Chu, đây là một tên điên, tinh thần có vấn đề! Sao có thể để loại người này ở công ty, nhất định phải đuổi thẳng cổ!”

“Khụ khụ!” Tổng giám đốc Chu lập tức ho khan một tiếng, “Tiến sĩ Đào, người này, chúng ta không thể nào đuổi được!”

“Vì . . . vì sao?” Đào Hiểu Bình khẽ giật mình, ngạc nhiên nói: “Tổng giám đốc Chu, anh cũng nghe thấy rồi còn gì! Tên này nói năm sau sẽ vượt qua Tam Tinh, đây rõ ràng là một tên điên mà!”

Tổng giám đốc Chu chần chừ một chút, rồi nói: “Bởi vì. . . đây là ông chủ của chúng ta!”

“Ông chủ?” Đào Hiểu Bình ngẩn người, mờ mịt hỏi: “Tổng giám đốc Chu, ông chủ gì cơ?”

Chu Tùng Sơn mỉm cười, giới thiệu: “Tiến sĩ Đào, để tôi giới thiệu cho anh, vị này chính là chủ tịch Diệp, là chủ tịch của tập đoàn Đông Đằng chúng ta, cũng là ông chủ toàn bộ tập đoàn, chất bán dẫn Đông Đằng chúng ta, cũng là chủ tịch thu mua và sát nhập!”

Đào Hiểu Bình nghe xong thì chậm rãi há hốc miệng, trợn trừng mắt, tràn đầy kinh hãi và khó tin.

Người trẻ tuổi chỉ mới 23 24 trước mặt này lại chính là ông chủ của tập đoàn ngàn tỷ tương lai, chủ tịch của tập đoàn Đông Đằng á?

Với quy mô của Đông Đằng bây giờ, cùng với kỹ thuật ở mỗi lĩnh vực, thì ngàn tỷ là một chuyện rất đơn giản, màn hình, pin. . .đều là kỹ thuật hàng đầu thế giới, kỹ thuật chất bán dẫn cũng là tiên tiến nhất trong nước. . .

Hơn nữa, đây là giá trị thật sự, chứ không phải là loại đánh giá giá trị khi công ty lên sàn!

Đây mới là bá chủ của khoa học kỹ thuật toàn cầu trong tương lai!

Mà người sở hữu một công ty như vậy, lại là một người trẻ tuổi giống như một tên điên?

Chuyện này, quả thực là không thể tin nổi!

Chu Tùng Sơn nhìn thấy dáng vẻ khiếp sợ của Đào Hiểu Bình, thì lại cười nói: “Tiến sĩ Đào, tuy chủ tịch nói hơi khoa trương, nhưng tuyệt đối không phải người điên, tôi tin tưởng, chúng ta có thể làm được!”

“Cái gì?” Đào Hiểu Bình lại ngẩn ngơ, lại càng khó tin hơn.

Làm sao vị Tổng giám đốc Chu này cũng nổi điên, cũng nói mê sảng theo rồi?

Sang năm đuổi kịp mấy công ty lớn như Tam Tinh, đây không phải là trò cười sao!

Chu Tùng Sơn lại nói: “Tiến sĩ Đào, bởi vì anh vừa đến, vẫn chưa tiến vào đoàn đội của chúng ta, cho nên có rất nhiều chuyện anh chưa biết, ví dụ như, chúng ta đã có đột phá to lớn trong lĩnh vực máy quang khắc, chúng ta cũng đã đầu tư và thu mua các sản nghiệp có liên quan đến linh kiện. . .Rồi đề thăng trình độ kỹ thuật của bọn họ, sang năm, chúng ta sẽ có thể chế tạo ra một loại máy quang khắc tiên tiến nhất.”

“Còn về phương diện chế tạo chip, thì tôi nghĩ rằng, sang năm chế tạo 3nm cũng là không có vấn đề, hoàn toàn có thể đuổi kịp trình độ cao nhất bây giờ.”

Bạn đang đọc Vừa Bị Từ Hôn! Siêu Cấp Thiên Hậu Mang Em Bé Đến Ngăn Cửa (Bản Dịch) của Bồ Đào Tinh Nhân
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi v0lka
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 99

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.