Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

quả nhiên thiên phú thánh điện!

Phiên bản Dịch · 1501 chữ

Dịch: Tâm Tro Ý Nguội

Đám người Lâm Duệ vội đến trước cửa thang máy số 4, xếp thành hàng ngay ngắn chỉnh tề.

Chỉ chừng một phút sau, một đôi nam nữ ra khỏi thang máy. Nữ là Dư Phỉ Thúy, vẫn trang phục OL quen thuộc, khí chất ưu nhã thong dong. Nam thì diện mạo như chừng 17, 18 tuổi, ngũ quan tuấn tú có chút âm nhu như nữ nhân, bề ngoài thoạt nhìn giống với học sinh phổ thông hơn là một vị thượng tướng mạnh mẽ.

Triệu Ngạn và Nạp Lan Uy vội làm quân lễ, hô lên:

- Chào mừng Phí thượng tướng đến tham quan võ đạo xã đoàn.

Lâm Duệ cũng làm lễ chào theo. Hắn tuy bề ngoài cung kính nhưng đang thầm dò đoán vị thượng tướng kia. Theo như điều tra trên mạng thì Phí Vân Lai đã gần 50 tuổi, không hiểu vì sao gương mặt trẻ trung như vậy, là do điều chỉnh gen để gương mặt vĩnh viễn không già đi hay là công phu dưỡng sinh đây.

- Không cần như vậy. Ta chỉ là thượng tướng dự bị, quân hàm được Liên Bang éo nhận thôi, chứ không phải quân nhân thật sự, không cần làm quân lễ với ta.

Vị Phí thượng tướng này tuy gương mặt âm nhu nhưng nói năng thoải mái, hào sảng. Hắn trực tiếp tiến lên lôi đài nói:

- Quản lý của các ngươi mời ta tới đây là muốn nhờ ta hỗ trợ xem võ đạo của các ngươi, xem có chỗ nào có thể sửa đổi tăng lên được không. Nhưng thứ lỗi ta nhiều việc, không thể ở đây quá lâu được chỉ có thể cố hết sức giúp các ngươi thôi nên đừng lãng phí thời gian, trực tiếp bắt đầu đi, ai lên trước?

Triệu Ngạn nhìn quanh một lượt rồi không chút do dự nhảy lên lôi đài:

- Phí tướng quân, để em lên đầu.

Phí Vân Lai vừa nhìn tư thế của đối phương đã nói ngay, vừa nói vừa một tay chắp sau lưng, một tay ngoắc ngoắc tay ra hiệu:

- Ngươi tu luyện Long Hổ chân công? Tư thế không sai, đến, dùng võ công am hiểu nhất tấn công ta đi.

Triệu Ngạn nghe vậy cũng không dài dòng, khung xương thân thể giãn ra, phát ra tiếng gầm như long hổ, rồi tốc độ như sấm chớp di chuyển đến, một quyền đấm lên mặt Phí Vân Lai.

Phí Vân Lai không nhúc nhích tay chân, chân khí dũng mãnh tiến ra ngoài, trực tiếp hóa khí thành cương, như hóa thành hắn chống lại thế tấn công cuồng mãnh của Triệu Ngạn.

Lâm Duệ ngưng thần quan sát quyền thế của Triệu Ngạn, quyền này thẳng thắn rộng mở, động như cung kéo căng, phát như sấm giật, một đôi nắm đấm thì như chùy lớn, lực lớn vô cùng đập xuống!

Nhưng quyền thế kia không cách nào chạm đến ba mét trước người Phí Vân Lai được. Thân thể Phí Vân Lai từ đầu đến cuối không nhúc nhích, ngay cả tóc cũng không chịu ảnh hưởng phất phơ tẹo nào. Vị thượng tướng này thần sắc rất chăm chú quan sát chiêu thức của Triệu Ngạn.

Lâm Duệ bị quyền thuật bá đạo của Triệu Ngạn hấp dẫn, vốn muốn đến gần hơn quan sát nhưng bị quyền phong đẩy ra, không thể không lùi lại.

Lâm Duệ quay lại hỏi Nạp Lan Uy:

- Anh Triệu cấy Long Hổ kim đan đặc cấp đúng không?

Cấy kim đan đặc cấp khó hơn nhiều luân mạch, kinh mạch đặc cấp. Dù là loại kim đan thấp nhất cũng yêu cầu tố chất thân thể và tinh thần lực 800 trở lên, không phải thực trang võ tu nào cũng có thể tu luyện đạt được yêu cầu. Mà Long Hổ kim đan là loại bị chính phủ khống chế, nghe đồn kim đan này có lực một long một hổ, đương nhiên đây là long hổ ở Thiên Cực tinh! Long Hổ kim đan thần uy mạnh mẽ, yêu cầu cũng cao hơn bình thường.

Như trung niên tóc bạc muốn đoạt xá hắn, tuy là cấp trung tá, nhưng nếu chiến đấu cùng Triệu Ngạn cấp thiếu tá thì chắc chắn là thua nát người!

Nạp Lan Uy cũng nhìn chiến đấu trên lôi đài, hơi kiêu ngạo gật đầu:

- Chính là Long Hổ kim đan đặc cấp.

- Thực lực anh Triệu mạnh vậy? Với thực lực của anh Triệu, sao năm trước không thấy thi đấu vậy?

Lữ Phương cũng vô cùng kinh ngạc đầy tò mò hỏi.

Nạp Lan Uy nghe vậy thì ánh mắt âm trầm, hơi giận dữ khẽ rít lên:

- Đương nhiên là có lý do, sau này ngươi sẽ biết.

Lâm Duệ nghe Nạp Lan Uy nói vậy thì thầm nghĩ hai người này chuyển từ trường đại học đứng thứ 2 về đây, hẳn là có lý do.

Nạp Lan Uy đổi đề tài:

- Đáng tiếc, xem ra hôm nay không thể thấy được “Long” của Phí thượng tướng rồi.

- Ngươi nghĩ hay thật. Anh Triệu thực lực mạnh nhất trong chúng ta, còn kém xa Phí thượng tướng cả mấy ngọn núi. Tướng quân chỉ dùng một đầu ngón tay cũng chặn lại được anh ấy, cần gì phải dùng “Long” chứ.

Cũng vào lúc này, Phí Vân Lai bỗng búng tay nói:

- Không sai!

Triệu Ngạn bị lực lượng một búng này ép đẩy ra xa hơn 5 mét.

Phí Vân Lai có vẻ tán thưởng nói:

- Không sai! Long Hổ Thần Hình chùy hẳn là võ đạo chủ tu của ngươi, đã rất khá rồi, quyền ra như chùy, đến gần đại thành nhưng có 5 chỗ ta thấy không ổn lắm, ta sẽ diễn lại một lượt. Đương nhiên, đây chỉ là kiến giải của ta, chưa hẳn đã là chân ý quyền pháp.

Hắn dùng chân khí ngưng tụ thành bóng người hư ảo, đánh ra bộ quyền pháp.

Triệu Ngạn ngưng thần tỉ mỉ chăm chú xem, ánh mắt càng lúc càng sáng, đầy vẻ cảm kích.

- Hơn nữa tay ngươi không đủ dài, khớp nối hơi cứng nên mấy chiêu dạng roi quật không đủ uy lực. Ta đề nghị ngươi tu luyện Báo Thai Dịch Cốt pháp, có thể bổ đắp thiếu hụt. À, kinh nghiệm thực chiến cũng không đủ, nếu không có đối thủ xứng tầm trong xã đoàn thì đến “Đấu Thành” và “Bạch Ngọc Kinh” chiến đấu giả lập chơi tạm đi.

Phí Vân Lai nói tới đây thì hô lên:

- Người kế tiếp.

Nạp Lan Uy nghe vậy thì vội cướp chỗ:

- Mọi người nhường ta đi.

Hắn không kịp chờ Triệu Ngạn xuống lôi đài đã rút kiếm luyện tập đâm tới, thân hình hóa thành tàn ảnh lao vút lên.

Phí Vân Lai vẫn đứng yên không nhúc nhích nhưng thần sắc vô cùng chăm chú, vừa ứng phó vừa quan sát. Hắn cho mỗi người 10 phút, sau đó là chỉ điểm để mỗi người đều thu được lợi ích không nhỏ. Hôm nay bọn họ tốn mấy giờ chờ Phí Vân Lai đến thật quá lời. Nhất là Vương Sâm, Phí Vân Lai khi giảng giải cho hắn thì dùng thêm chút thời gian, giảng từng chi tiết của Băng Phong kiếm cho hắn.

Cuối cùng, Lâm Duệ được Dư Phỉ Thúy ra hiệu lên võ đài.

Lúc này, khóe miệng Phí Vân Lai cũng khe nhếch, đầy hứng thú quan sát Lâm Duệ. Hắn biết Dư Phỉ Thúy mời hắn tới đây là để quan sát thiên tài võ đạo cấp thánh điện này! Bản thân hắn cũng có hứng thú với đối phương. Lần trước xem video chiến đấu của Lâm Duệ, hắn thấy vô cùng thú vị.

Chỉ là Lâm Duệ sau khi thi triển Xích Lôi đao và Xích Lôi chưởng, Phí Vân Lai hơi suy tư rồi nói:

- Lại đi!

Lâm Duệ không rõ ý, vẫn lại thi triển một bộ liên hoàn Xích Lôi.

Đợi đến khi hắn thi triển xong, Phí Vân Lai mới nheo mắt lại nói:

- Lâm Duệ, có phải ngươi đã luyện thành một phần Tử Diệu Lôi đao và Xích Thiên Ngự Lôi pháp không?

Thằng nhóc này quả nhiên thiên phú cấp thánh điện!

Toàn bộ khu sinh hoạt bỗng tĩnh lặng, con ngươi Dư Phỉ Thúy lấp lánh vui vẻ, mấy người còn lại thì nhao nhao nhìn nhau.

Nhất là Triệu Ngạn và Nạp Lan Uy, hai người vô cùng ngạc nhiên. Chuyện Lâm Duệ tu luyện được Lôi Cực Thần Diệu thung đã để bọn họ bất ngờ rồi, không ngờ đối phương đã bắt đầu tiếp xúc với Tử Diệu Lôi đao và Xích Thiên Ngự Lôi pháp.

Ánh mắt Vương Sâm cũng đầy khó tin, võ đạo lão Duệ mạnh đến như vậy sao?

Bạn đang đọc Vô Thượng Thiên Tôn (Dịch) của Khai Hoang
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TamTroYNguoi
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.