Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tử Hằng kiếm tiên

Tiểu thuyết gốc · 2908 chữ

Sau khi đưa ba người Đường Hân Di về nhà Tạ Đình Đình mới bảo tài xế lái xe trở về. Khoảng cách giữa nhà nàng với nhà của ba người còn lại cũng không tính là xa, nên việc này không mất nhiều thời gian, đại khái chưa đến nửa giờ đồng hồ.

Thời điểm xe chạy ngang qua công viên, Tạ Đình Đình trong lúc đang lơ đãng nhìn bên ngoài cửa kính, bất chợt trông thấy một thân ảnh quen thuộc, vội vàng kêu tài xế dừng lại.

Xe vừa dừng, Tạ Đình Đình gấp gáp mở cửa đi ra, trên mặt hiện lên sắc thái vui mừng, hướng về phía thân ảnh kia chạy tới.

"Phi Nhi tỷ tỷ!" Tạ Đình Đình kích động hô to một tiếng.

Thân ảnh kia quay đầu lại, thình lình lại là một siêu cấp mỹ nữ, chiều cao dễ đến một mét 75, ngực lớn eo thon, vóc dáng có thể nói là hoàn mỹ, thuộc về loại hình siêu mẫu mô bản. Một thân trang phục áo thun trắng ngắn tay kèm theo quần jean bó sát, càng tôn thêm những đường cong gợi cảm.

"Đình Đình, đã lâu không gặp" Mỹ nữ mỉm cười nói.

Tạ Đình Đình thở dốc một hồi, vỗ vỗ ngực, tươi cười hỏi:

"Phi Nhi tỷ tỷ, ngươi không phải đang ở Yến Kinh tập huấn sao, như thế nào lại ở đây? Còn có, ngươi tới bao lâu rồi, làm sao không liên lạc cho ta?"

Mỹ nữ này tên Hàn Phi Nhi, chính là biểu tỷ họ ngoại của Tạ Đình Đình, so Tạ Đình Đình lớn hơn một tuổi, là thực tập sinh Long Tổ- chiến đội đặc cảnh Yến Kinh, nơi đào tạo ra những đặc cảnh viên xuất sắc nhất Hoa Hạ.

Hàn Phi Nhi cười đáp:

"Ta vừa mới tới hôm qua, định qua mấy ngày nữa sẽ tới tìm ngươi đây. Yên tâm đi, lần này ta ở lại Tô Châu hai tháng, dư dả thời gian bồi tiếp ngươi. Ngươi là vừa mới tan học về sao?"

"Đúng vậy đúng vậy. Ta vừa mới tan học. Phi Nhi tỷ tỷ, ngươi vẫn chưa trả lời ta, làm sao mà ngươi lại tới đây? Không lẽ là liên quan tới việc tập huấn của ngươi?"

"Tiểu nha đầu ngươi vẫn thông minh như mọi khi. Đúng vậy, khóa tập huấn kết thúc rồi. Lần này ta từ Yến Kinh bay thẳng đến đây chính xác là để nhận nhiệm vụ thực tập đầu tiên. Ai, cũng không có thời gian để về Ninh Thành nữa"

Hàn Phi Nhi thở dài nói.

Tạ Đình Đình hỏi:

''Vậy tính ra cũng nửa năm rồi ngươi chưa về Ninh Thành đúng không? Nhiệm vụ gì

mà gấp đến vậy?"

"Cũng không tính là gấp. Người ủy thác nhiệm vụ nói có thể cho ta dành ra mấy ngày thời gian nghỉ ngơi. Vốn dĩ khi kết thúc tập huấn ta cũng định về Ninh Thành một chuyến, nhưng mà...ai"

Hàn Phi Nhi lắc đầu ngao ngán.

Tạ Đình Đình tò mò hỏi:

"Chuyện gì vậy Phi Nhi tỷ tỷ? A di bên kia... có chuyện gì sao?"

"Chuyện này ngươi cũng biết rồi đó. Đó là lý do mà ta không muốn về nhà..."

"Ai, lại là chuyện hôn sự của ngươi với công tử Lý gia đúng không. A di thúc thúc cũng thật là cổ hủ, thời nào rồi còn sắp đặt hôn nhân nữa chứ"

"Thực ra ta cũng không trách hai người họ."

Hàn Phi Nhi lắc đầu.

"Ngươi cũng hiểu, hôn nhân chính trị giữa những gia tộc chúng ta cũng không phải chuyện hiếm lạ. Ta biết chuyện này ta trốn tránh mãi cũng không được, sớm muộn gì cũng phải đối mặt, chỉ là khoảng thời gian này cha mẹ ta bỗng nhiên thúc giục liên tục, nên ta tạm thời phải né tránh"

"Phi Nhi tỷ tỷ, vậy tỷ định chấp nhận sao? Ta nghe nói Lý Thiếu Bằng đó cũng không tệ đâu"

"Không nói Lý Thiếu Bằng tệ hay không, chuyện này ta tuyệt đối sẽ không chấp nhận. Ta không muốn gả cho một người không quen biết. Ai, thôi không nói chuyện đó nữa, đúng rồi, ngươi biết công tử Vương gia Yến Kinh chứ?

"Vương gia Yến Kinh? Ngươi nói Vương Trạch sao? Hắn cùng trường với ta. Sao thế?"

"Thì là cái nhiệm vụ thực tập đầu tiên của ta đó. Ta nhận được ủy thác từ cha mẹ Vương Trạch bảo vệ hắn trong hai tháng."

"Trời. Cái nhiệm vụ này có...buồn cười quá không vậy? Ngươi là một đặc cảnh viên lại đi làm bảo tiêu?"

"Ai, biết sao được. Ai bảo tổng giáo quan có quen biết với cha mẹ Vương Trạch đâu. Hơn nữa bảo tiêu cũng nằm trong các hạng mục đào tạo, nên nhiệm vụ này không có gì kỳ lạ cả. Nghe nói tên đó không biết võ công, lại hay gây chuyện, phiền chết rồi. Cha mẹ hắn biết ta xếp hạng nhất khóa tập huấn liền đến nhờ tổng giáo quan luôn" Hàn Phi Nhi thở dài.

"Ha ha. Thật là phí phạm tài năng của ngươi. Mà cái tên Vương Trạch này, ngươi biết không, có một chuyện như thế này..."

Tình tang tình tang!

Bỗng có tiếng chuông điện thoại vang lên.

"Đợi chút, ta nghe cuộc điện thoại" Hàn Phi Nhi nói.

Điện thoại được kết nối, đầu dây bên kia truyền đến một giọng nữ vui vẻ:

"Chào con Phi Nhi, con đến Tô Châu rồi phải không, đã đến biệt thự chưa?"

"Dạ chào Triệu a di, con mới tới chiều hôm qua ạ, vẫn chưa đến biệt thự ạ..."

"Không sao không sao. Cảm ơn con đã nhận lời giúp ta nhé, ha ha, vậy là con chưa xử lý xong các thủ tục đúng không, có cần ta giúp một tay không?"

"Dạ không có gì đâu ạ. Hôm nay con đã đến chi nhánh nhận nhiệm vụ rồi, giấy phép mấy ngày nữa sẽ được làm xong, sau đó con sẽ tới biệt thự luôn ạ"

"Được rồi. Ta chỉ hỏi vậy thôi. Nhưng mà Phi Nhi, thực ra con có thể tới biệt thự luôn cũng được mà, không cần đợi giấy phép đâu. Ta gọi một cuộc cho quản gia là được. Mấy ngày này con định thuê khách sạn hay sao?"

"Dạ. Dù sao con cũng có vài việc cần chuẩn bị, nên ở khách sạn cũng tiện cô ạ"

"Ai, con bé này. Gia đình ta với tổng giáo quan của con là chỗ thân quen. Đừng có khách khí như vậy. Ngày mai con cứ chuyển hành lý đến, muốn mua sắm gì cũng có thể nhờ tài xế đưa đi, không có gì bất tiện cả đâu"

"Dạ, nhưng mà..."

"Không nhưng nhị gì cả. Được rồi cứ quyết định như vậy đi. Lát nữa ta sẽ phân phó cho quản gia. Ông ta tên Lý Bác Không, có gì chưa hiểu con cứ hỏi ông ta là được, chuyện ăn ở ông ta sẽ an bài cho con ổn thỏa. Đúng rồi, cái hộp gỗ hôm trước ta đưa cho con, khi nào tới biệt thự con đưa nó cho Lý quản gia nhé"

"Dạ. Con nhớ rồi. Cô yên tâm ạ, con vẫn luôn giữ nó rất cẩn thận"

"Ha ha, thực ra cái hộp đó cũng không phải vật gì đáng giá đâu. Là một món quà nhỏ ta định tặng cho thằng tiểu tử nhà ta khi nào nó cưa đổ được con bé nó thích, nhưng xem ra hơi lâu, ta định đưa cho nó luôn, vừa vặn lúc nãy Lý quản gia gọi cho ta nói tên tiểu tử đó hình như mới luyện thành võ công gì đó, vậy thì coi như quà mừng luôn ấy mà"

"Dạ, con hiểu rồi. Ngày mai con sẽ đưa cho Lý quản gia ạ"

"Cảm ơn con nhé. Thằng tiểu tử nhà ta hơi nghịch ngợm, hai tháng tới làm phiền con rồi."

"Dạ, con sẽ cố gắng hoàn thành nhiệm vụ ạ"

"Ha ha. Cảm ơn con. Vậy thôi, ta còn có việc lúc khác sẽ nói chuyện với con sau nhé."

"Vâng. Con chào cô ạ"

----------

Sau khi kết thúc cuộc trò chuyện với Triệu Lệ - mẹ của Vương Trạch, Hàn Phi Nhi và Tạ Đình Đình tiếp tục nói chuyện thêm một lúc nữa.

Qua lời kể của Tạ Đình Đình, Hàn Phi Nhi cũng biết được vụ việc giữa Vương Trạch và Đường Hân Di, nhưng cô không để ý lắm.

Dù sao việc đó không liên quan đến cô. Lần này cô đến đây chỉ vì nhiệm vụ, chỉ cần là việc không ảnh hưởng đến nhiệm vụ, cô sẽ không tùy tiện xen vào.

Mục tiêu của cô chính là hoàn thành một cách tốt nhất nhiệm vụ này, đạt được điểm đánh giá cao của bên uỷ thác, như vậy, đích đến trở thành đội viên chính thức của Long Tổ lại gần thêm một bước nữa.

Hàn huyên hồi lâu, Hàn Phi Nhi từ biệt Tạ Đình Đình trở về khách sạn, trước đó còn không quên dặn dò Tạ Đình Đình giữ bí mật chuyện mình nhận nhiệm vụ ở đây. Bởi vì nhiệm vụ của cô ấy là làm một người bảo vệ bí mật, thân phận của cô ấy sẽ không được công khai. Để tăng thêm tính bảo mật, thậm chí ngay cả Vương Trạch cũng sẽ không được phép biết thân phận của cô ấy. Do đó, Hàn Phi Nhi sẽ đến biệt thự với tư cách là một hầu gái mới, và người ủy thác là Triệu Lệ cũng được dặn dò rằng không nên cho Vương Trạch biết chuyện này.

---------

6h30, Tạ Đình Đình vừa ăn cơm xong, chuẩn bị mở một cuộc gọi video nhóm wechat. Nhóm này mới được thành lập gồm bốn thành viên chính là bốn người Tạ Đình Đình, Đường Hân Di, Đỗ Tiểu Hồng và Thẩm Tiểu Mỹ.

Lúc này, người hầu đến gõ cửa phòng nàng nói:

"Tiểu thư, Giang lão gia và Giang công tử tới chơi, đang ở dưới phòng khách. Lão gia cho ta đến gọi người xuống tiếp khách."

Nghe thấy thế, Tạ Đình Đình cau mày, chép miệng nói:

"Nói với cha ta bây giờ ta phải ra ngoài có việc. Không rảnh tiếp khách."

Tạ Đình Đình sao lại không biết ý đồ của cha nàng. Gần đây Tạ thị tập đoàn nhà nàng và Giang thị tập đoàn đang hợp tác một vụ làm ăn lớn, cha nàng chủ tịch Tạ thị Tạ Chính Bình và chủ tịch Giang thị Giang Đống Liên bắt đầu nghĩ đến phương thức thắt chặt quan hệ bằng cách thông gia.

Tạ Đình Đình có một anh trai, đang du học ở Mỹ, Giang Đống Liên thì chỉ có duy nhất một người con trai, vậy nên chắc chắn đối tượng được chọn là nàng và Giang thiếu gia Giang Mạnh Nghĩa.

Tên Giang Mạnh Nghĩa này nàng đã gặp qua vài lần và chẳng có ấn tượng gì. Mặc dù Giang Mạnh Nghĩa lai lịch cũng có chút sáng sủa, nhưng không đủ gây nàng hứng thú. Tạ Đình Đình vốn ghét hôn nhân chính trị, Giang Mạnh Nghĩa từ khi gặp nàng liền tỏ ý muốn theo đuổi, ngược lại khiến nàng hơi chán ghét.

Người hầu nghe tiểu thư cự tuyệt cũng không nhiều lời liền rời đi. Tiểu thư ý đã quyết thì khó thể ngày một ngày hai liền thay đổi, ngay cả lão gia cũng phải nghĩ biện pháp hòa hoãn cải biến từ từ, chứ không dám ép buộc.

Sau khi người hầu rời đi, Tạ Đình Đình mở video call nhóm, thông báo ba người còn lại chuẩn bị xuất phát.

Đỗ Tiểu Hồng và Thẩm Tiểu Mỹ đều nói đã chuẩn bị xong xuôi, Đường Hân Di thì nói còn phải đợi một lúc vì đang ở trong bệnh viện chăm sóc cha. Bốn người thống nhất chờ Đường Hân Di lo ổn thỏa mọi việc rồi mới đi.

Tạ Đình Đình vừa ngắt cuộc gọi, lại thấy người hầu đến gõ cửa phòng:

"Tiểu thư, Giang thiếu gia nói muốn trò chuyện cùng người, ý người thế nào?"

Tạ Đình Đình tông giọng lạnh nhạt nói:

"Từ chối, ta không rảnh"

Người hầu rời đi. Một lúc sau, Đường Hân Di mở ra cuộc gọi, thông báo rằng đột nhiên có họ hàng ở xa tới thăm, mẹ nàng vốn định xong việc ở cửa hàng sẽ tới bệnh viện thay nàng, nhưng giờ phải ở nhà chiếu cố họ hàng, em trai nàng thì còn quá nhỏ, cho nên tối nay nàng không thể rời đi bệnh viện được.

Ba người Tạ Đình Đình nghe thế, quyết định vẫn sẽ đi mà không có Đường Hân Di. Tạ Đình Đình cho rằng việc này không thể chậm trễ.

----------

Trong tinh không sâu thẳm.

Vĩnh Hằng thân thể phiêu vụ huyền ảo, thần sắc lãnh đạm nhìn thiếu nữ đang trôi nổi trước mặt.

Thiếu nữ này khuôn mặt xinh đẹp tuyệt mỹ giống Vĩnh Hằng như khuôn đúc, một thân bạch sách cổ trang váy dài lung linh hoa mị, trên thân tỏa ra một cỗ ánh sáng kim sắc rực rỡ, chính là phân thân của Vĩnh Hằng.

Lúc này Vĩnh Hằng khẽ nở một nụ cười lạnh lẽo, đem một luồng thần thức kiểm soát lấy phân thân của mình.

Thiếu nữ mở mắt ra, lúc này nàng cũng chính là Vĩnh Hằng.

Thiếu nữ lẩm bẩm:

"Cuối cùng cũng thành công. Bản toạ tốn nhiều tinh lực mới có thể tạo ra cơ thể hoàn mỹ này, tất cả vì ngươi, kẻ thừa kế hỗn độn, hi vọng ngươi rửa cổ chờ bản toạ đi"

"Đúng, thời khắc ta sinh ra cũng chính là lúc cái chết của ngươi gần kề, vậy bản toạ cỗ thân thể này lấy tên là Tử Hằng"

Nói đoạn, Tử Hằng lại vung tay lên, từ trong hư không xuất ra một thanh bạch sắc trường kiếm hết sức tinh xảo mỹ diệu.

Nàng ngắm nghía trường kiếm, đôi mắt sáng ngời hiện lên vẻ hài lòng, bất chợt hai đồng tử phát ra lấp lánh quang mang, trường kiếm trong tay vung lên.

Chỉ thấy xoẹt một tiếng, hàng ngàn khối cự đại hư không thạch trong phiến tinh vực phía trước đã bị cắt thành hai nửa.

Tử Hằng mỉm cười tự nhủ:

"Bổn toạ một thân tiên đế tu vi đều từ kiếm tu mà thành, tu tiên trò này cũng thật đặc sắc a, bất quá để lại bản thể cũng không có cái gì dùng, vừa vặn muốn thử nghiệm một chút, vậy thì đem chuyển đến thân thể này đi."

" Từ nay bổn tọa sẽ lấy danh hiệu làm Tử Hằng kiếm tiên, mà tên cẩu tặc kia sẽ là kẻ đầu tiên chết dưới lưỡi kiếm của bổn toạ.

Có thể trở thành kẻ ghi danh đầu tiên trong ngày ta xuất thế, ngươi nên cảm thấy may mắn đi. Ha ha, hỗn độn, ngươi nghĩ có thể che giấu được cẩu tặc sao?"

Gương mặt tuyệt mỹ nở một nụ cười quyến rũ, nhưng nụ cười này cũng làm người ta sởn gai ốc. Đồng thời, thân thể nàng cũng chợt hoá thành một luồng sáng bay đi, trong chớp mắt biến mất không thấy tăm hơi.

--------

Hàn Phi Nhi đang ở trong khách sạn xem các tư liệu về Vương Trạch. Vừa xem nàng vừa nhíu mày. Hiển nhiên các thông tin cho thấy đối tượng mà nàng cần bảo vệ danh tiếng có chút không được tốt lắm.

Nàng nhìn một chút cái hộp nhỏ đang đặt trên bàn, tò mò không biết bên trong có gì.

Do dự một chút, nàng quyết định mở ra xem, chỉ thấy bên trong có một viên đá nhẵn nhụi màu ngọc bích.

Nàng cầm viên đá lên nhìn kỹ, thấy ngoại trừ có chút đẹp mắt thì cũng không có chỗ nào đặc biệt.

Đang định bỏ lại vào trong hộp, bỗng nhiên viên đá tỏa ra một lớp ánh sáng màu xanh.

Hàn Phi Nhi có chút hoảng hốt. Chỉ thấy ánh sáng càng lúc càng mạnh, có chút chói mắt. Nàng vội đem nó bỏ lại vào hộp. Tuy vậy, ánh sáng vẫn có thể xuyên ra ngoài.

Không biết làm thế nào, nàng vội vàng gọi điện thoại cho Triệu Lệ, nhưng đầu dây bên kia lại không có tín hiệu. Nàng gọi mấy cuộc vẫn là như thế, lúc này nàng có chút luống cuống. Đây là thứ mà thân chủ giao cho nàng a, nếu như xảy ra vấn đề gì, liệu nàng có bị quy trách nhiệm hay không? Nếu bị đánh giá xấu thì sẽ ảnh hưởng nghiêm trọng đến thành tích của nàng.

Suy đi ngẫm lại, bất chợt hai mắt nàng sáng lên.

Đúng, ngay bây giờ phải đem viên đá đưa cho Vương Trạch, không thể chậm trễ.

Nghĩ vậy, Hàn Phi Nhi lấy điện thoại gọi cho Tạ Đình Đình.

Bạn đang đọc Vô địch phản phái phú nhị đại sáng tác bởi daonamm

Truyện Vô địch phản phái phú nhị đại tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi daonamm
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 32

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.