Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Xuyên việt

Tiểu thuyết gốc · 2938 chữ

Vương Trạch kinh hãi trước cảnh tượng xảy ra trước mắt.

Một cô gái xinh đẹp đang khóc lóc, hoảng sợ nằm trên giường.

Còn hắn đang cởi trần, quần đã kéo xuống một nửa.

"Ngươi... ngươi đừng qua đây. Van cầu ngươi tha cho ta đi...huhu". Cô gái cầu xin.

Mẹ nó, đây là có chuyện gì? Ta không phải đang hẹn hò với Tiểu Vũ sao. Vất vả theo đuổi ba tháng mới rủ được mỹ nhân đi chơi. Sao lại xuất hiện ở đây?

Đột nhiên Vương Trạch cảm thấy đau đầu. Những ký ức quái dị tràn vào não hắn.

Vương Trạch? Thiếu gia tập đoàn Thiên Phát. Phú nhị đại ăn chơi hư hỏng, bất học vô thuật, khi nam bá nữ? Đang chuẩn bị cưỡng bức cô gái trước mặt hắn. Mà cô gái này tên là Đường Hân Di.

Đm. Như thế nào quen thuộc như vậy? Đây không phải thế giới trong tiểu thuyết "Chiến thần trở về đô thị" sao?

Vương Trạch nhớ rất rõ nội dung của tiểu thuyết này. Đây là một tiểu thuyết rất nổi tiếng trên mạng. Nhân vật chính Tô Thần bị từ hôn, gia tộc bị diệt, hắn may mắn thoát chết, lại được sư phụ cứu giúp và truyền thụ võ công. 5 năm sau hắn trở thành một chiến thần bách chiến bách thắng, đứng trên đỉnh cao. Sau khi giúp sư phụ hoàn thành nhiệm vụ cuối cùng, hắn trở về đô thị bắt đầu hành trình trang bức, báo thù, cưa mỹ nữ.

Mà Vương Trạch, đơn giản chỉ là cái nhân vật phản phái pháo hôi, là hòn đá đặt chân của Tô Thần, bị Tô Thần liên tiếp vả mặt, cuối cùng rơi vào kết cục chết không nhắm mắt.

Vương Trạch rất có ấn tượng với nhân vật pháo hôi này vì trùng tên với hắn.

Đường Hân Di thì chính là một trong những nữ chính. Nàng năm nay 18 tuổi, vì người cha đánh bạc nợ nần nàng bất đắc dĩ xin vào hộp đêm làm tiếp rượu, nghĩ rằng sẽ nhanh chóng kiếm được tiền. Nàng ngây thơ nghĩ chỉ làm tiếp rượu, cũng không có vấn đề gì, ai ngờ bị Vương gia đại thiếu nhắm trúng, muốn cưỡng bức nàng.

Mẹ nó, đây không phải là chương 57 sao? Vương Trạch đang muốn cưỡng bức Đường Hân Di thì bị Tô Thần phát hiện. Tiếp theo là một màn anh hùng cứu mỹ nhân quen thuộc. Sau đó Vương Trạch bị Tô Thần đánh gãy hai chân, tiếp theo uất ức gọi lão cha báo thù, kết quả lão cha nhận biết Tô Thần, Vương Trạch lại bị lão cha đánh cho thành đầu heo, bắt dập đầu nhận lỗi, bồi thường trăm vạn.

Đm lão tử không muốn bị gãy chân a!. Tình hình trước mắt xem ra Tô Thần sắp xông vào rồi. Lão tử chỉ là một cái sinh viên bình thường, bỗng dưng bị xuyên vào thế giới này, sao lại bắt lão tử chịu thảm cảnh như vậy. Mặc dù lão tử ở thế giới cũ không thân không thích, xuyên không cũng không có phàn nàn gì, được làm Vương gia đại thiếu tiền xài không hết trái lại còn rất sung sướng, nhưng nếu phải đi chịu chết thì thà rằng ở thế giới cũ làm một cái người bình thường còn hơn a!

Đúng lúc này, một giọng nói máy móc vang lên trong đầu Vương Trạch.

"Xin chào. Bổn hệ thống tên gọi "vô địch thời gian hệ thống". Kiểm tra thấy túc chủ đã xuyên việt thành công. Kính tặng túc chủ gói quà tân thủ, xin hỏi có muốn mở ngay?"

Đây rồi! Phải thế chứ! Hệ thống cuối cùng đã xuất hiện. Như bao người xuyên việt khác, cây cỏ cứu mạng của lão tử đã xuất hiện rồi!

"Mở, lập tức mở ngay cho ta!"

Vương Trạch không chần chừ gì vội vàng kêu mở luôn. Trước mắt chưa cần biết cái hệ thống này có chức năng chó má gì, Tô Thần sắp sửa xông vào, gói quà tân thủ là hi vọng duy nhất giúp hắn thoát một kiếp này.

"Ting! Xin mời tục chủ nhận quà. Chúc mừng túc chủ nhận được 5 phút vô địch cấp 1. Muốn kích hoạt túc chủ chỉ cần nói khẩu lệnh "kích hoạt thời gian vô địch". Trong thời gian 5 phút kể từ khi kích hoạt, túc chủ nhận được lực lượng vô địch tại thế giới này. Sau 5 phút sẽ hết hiệu lực. Mời túc chủ cẩn thận sử dụng!"

Mẹ nó, thời gian vô địch? Nghe có vẻ rất bá cmn đạo!

Rầm!

Đúng vào lúc này, cửa phòng bị đạp bay.

Đây là một căn phòng vip trong hộp đêm, cửa được gia cố bằng thép, thế mà bị đạp bay. Đủ biết kẻ đạp nó mạnh đến cỡ nào.

"Dừng tay! Không được động vào nàng ta!"

Một thanh niên khoảng 18-20 tuổi xuất hiện. Khuôn mặt tuy có chút sáng sủa nhưng cũng không thể gọi là đẹp trai. Vừa vào phòng liền gầm giọng thét lớn.

Con mẹ nó, anh hùng đến rồi!

Vương Trạch vừa nhìn liền biết ngay là nhân vật chính Tô Thần. Xuất hiện đúng lúc như vậy còn ai ngoài nhân vật chính? Ai dám cướp đất diễn của hắn? Trong kịch bản cũng không có cái nhân vật nào khác ở đoạn này.

Hơn nữa cái ngoại hình thường thường này đúng là mô bản ưa thích của mấy lão cẩu tác giả a. Mỹ nữ vì cái gì chán ghét soái ca nhưng lại cứ đâm đầu vào một gã có khuôn mặt tầm thường. Cái này đúng là không hợp lý! Vương Trạch trong tiểu thuyết có ngoại hình rất là anh tuấn tiếu soái, vì cái gì không hấp dẫn được mỹ nữ ?

Đường Hân Di lúc này thấy có người xông vào muốn cứu nàng, trong mắt hiện lên sự vui mừng cùng cảm kích.

Người thanh niên vừa xuất hiện này tuy không đẹp trai như bạch mã vương tử, nhưng thực lực có vẻ mạnh, hẳn là có thể ngăn cản tên ác bá phú nhị đại.

"Ting! Hệ thống phát động nhiệm vụ đầu tiên: Đánh ngất Tô Thần. Yêu cầu: Chỉ được đánh ngất, không được làm chết. Nếu Tô Thần không bị ngất, phạt túc chủ 5 ngày không được nhận nhiệm vụ mới, nếu Tô Thần chết, túc chủ cũng chết theo. Hoàn thành nhiệm vụ, túc chủ nhận được phần thưởng một giờ vô địch, cùng một viên Tẩy Tủy Đan. Nhiệm vụ là bắt buộc, nếu túc chủ không thực hiện nhiệm vụ bổn hệ thống sẽ rời đi, túc chủ sẽ nhận kết cục được định sẵn. "

Ta ngất! Ta còn có lựa chọn khác sao?

Nếu ta không thực hiện nhiệm vụ sẽ nhận kết cục định sẵn, vậy chẳng phải chết không nhắm mắt trong tay Tô Thần sao?

Hơn nữa trước mắt sẽ bị Tô Thần đánh gãy chân, cmn lão tử không muốn làm phế nhân!

Mà cái nhiệm vụ chó má này cũng quá trêu người a!

Nếu như ta nhận được lực lượng vô địch, khống chế không tốt đánh chết Tô Thần vậy không phải ta cũng toi mạng luôn sao? Đm cẩu hệ thống ức hiếp người quá đáng a!

"Mời túc chủ không được xúc phạm bổn hệ thống! Xin hỏi túc chủ có nhận nhiệm vụ không?"

"Ta nhận. Cmn ngươi còn hỏi!"

"Tốt lắm. Bổn hệ thống nhận thấy túc chủ thân thể yếu kém suy nhược, thua cả tiểu cẩu, hiện tại không cách nào hoàn thành nhiệm vụ, khuyến nghị túc chủ mau chóng kích hoạt thời gian vô địch"

"Đm cẩu hệ thống ngươi cố ý trả thù đúng không? Điều này còn cần ngươi nói sao? "

Lúc này, chỉ thấy Tô Thần phẫn nộ lao tới. Vương Trạch hoảng sợ, vội vàng nói: "kích hoạt thời gian vô địch!"

Ầm!

"Ting! Đã kích hoạt thời gian vô địch. 5 phút thời gian bắt đầu đếm ngược. 4 phút 59...4 phút 58...

Khẩu lệnh vừa phát ra, Vương Trạch chỉ cảm thấy toàn thân tràn ngập một thứ lực lượng vô biên. Hắn cảm giác lúc này có thể một quyền đánh nát một quả núi.

Mẹ nó. Thời gian vô địch đúng là ngưu bức a! Ta nếu đấm Tô Thần không phải sẽ khiến hắn biến thành thịt băm a! Làm thế nào mới tốt đây?

Vương Trạch vừa suy nghĩ vừa nhìn nắm đấm đang đánh tới của Tô Thần. Lúc này trong mắt Vương Trạch, hắn thấy cứ như một thước phim quay chậm.

Đm làm thế nào đây? Có lẽ nên búng nhẹ một phát? Hay là đứng im cho hắn đánh?

"Hệ thống, ngươi có khuyến nghị gì không?"

"Có thể. Túc chủ muốn khuyến nghị có thể dùng thời gian vô địch để hối đoái. Một khuyến nghị tương đương 20% thời gian vô địch hiện có, túc chủ có muốn đổi không?"

"Cmn ngươi là gian thương sao? 10% được không?"

"Bổn hệ thống xưa nay không cho phép trả giá, xin hỏi túc chủ có muốn đổi không?"

"Đm. Cho ngươi đắc ý lần này! Không phải chỉ là 20% thôi sao? Lão tử sau này sẽ kiếm gấp bội! Mau đổi cho lão tử!"

"Ting! Hối đoái thành công! Đã trừ 0,886 phút. Số thời gian vô địch còn lại: 3 phút 5,54 giây. Lời khuyên: Với lực lượng của túc chủ hiện tại, búng Tô Thần sẽ khiến hắn thân thể vỡ nát mà chết, nếu đứng im cho hắn đánh, lực phản chấn cũng gây ra kết quả tương tự. Khuyến nghị túc chủ chỉ nên thổi nhẹ một chút, đủ để đánh cho hắn ngất đi."

"Cmn vậy cũng được sao? Cái thời gian vô địch này bá vkl "

Cảm thán một câu. Vương Trạch nhìn về phía Tô Thần khẽ thổi ra một ngụm hơi.

Bành!

Rầm!

Chỉ thấy Tô Thần bay ngược trở lại, đụng cái rầm vào bức tường phía sau, khiến bức tường bị nứt toác ra, lõm vào một mảng lớn, mà Tô Thần thì rớt cái huỵch xuống, nằm im không nhúc nhích.

Cái bàn cạnh tường cũng bị các mảng gạch vỡ đè lên, chẳng mấy chốc bị vùi lấp trong đám bụi và vụn xi măng.

"Ting! Chúc mừng túc chủ hoàn thành nhiệm vụ! Ban thưởng một giờ vô địch cùng một viên Tẩy Tủy Đan!"

"Phù. May quá, cứ tưởng thổi mạnh quá hắn chết luôn rồi chứ! Đm thót cả tim." Vương Trạch thở dài nhẹ nhõm.

Mà lúc này, thấy diễn biến trước mắt thì Đường Hân Di cảm thấy như sụt xuống hầm băng. Chuyện gì xảy ra? Nàng chỉ thấy Tô Thần xông đến định đánh tên phú nhị đại thì đột nhiên bắn ngược về sau, sau đó thì bất tỉnh nhân sự. Trước đó nàng thấy Tô Thần có thể đạp bay cửa thép thì trong lòng rất nhẹ nhõm, hẳn là nàng sẽ được cứu. Nàng cũng không phải không biết gì về võ giả. Nàng biết thế giới này có những người tu luyện cổ võ, năng lực hơn xa người thường. Nàng đoán Tô Thần cũng là Cổ võ giả. Mà tên Vương Trạch định cưỡng bức nàng thì là một tên bất học vô thuật nổi danh, xưa nay chỉ biết ỷ vào gia thế hoành hành ngang ngược, nào có thể là đối thủ của Tô Thần. Nhưng cái chuyện xảy ra trước mắt lại càng kỳ dị hơn, Tô Thần bỗng nhiên như bị lực lượng cường đại đánh trúng, chẳng biết sống chết.

Đường Hân Di tuyệt vọng. Niềm hi vọng vừa kịp loé lên đã vụt tắt. Bây giờ còn ai đến cứu nàng nữa? Với gia thế của Vương Trạch, dù nàng có báo cảnh sát đến cũng không làm gì được hắn. Nghĩ đến mình sắp bị cưỡng bức, trên mặt nàng đã giàn dụa nước mắt.

Đm quên mất, còn cô nàng xử lý sao bây giờ.

Sau khi hoàn thành nhiệm vụ đầu tiên, Vương Trạch đang rất hí hửng với phần thưởng vừa nhận được. Đúng lúc này hắn chợt nhớ ra còn một cô nàng nữ chính đang nằm trên giường.

Vương Trạch giờ mới có thời gian nhìn kỹ Đường Hân Di.

Uy! Cmn đúng là cực phẩm mỹ nữ. So với Tiểu Vũ đâu chỉ hơn một bậc. Quả không hổ danh là một trong những nữ chính.

Thấy Vương Trạch nhìn mình, Đường Hân Di toàn thân run lên. Nước mắt vẫn không ngừng chảy.

"Huhu..."

Nàng òa khóc lên thành tiếng.

Đm bị lão tử cưỡng bức ngươi ủy khuất vậy sao? Lão tử dù sao cũng đẹp trai như vậy, ngủ với ngươi ngươi cũng không nên tỏ ra chán ghét vậy chứ?

Vương Trạch tặc lưỡi thở dài, không biết làm thế nào cho phải.

Tiếp tục hành vi còn dang dở? Quên đi, hắn tuy rất háo sắc nhưng không phải tiểu nhân bỉ ổi, hắn tuy là Vương Trạch nhưng cũng không phải Vương Trạch!

Nhìn mỹ nữ đang khóc ô ô trước mặt, hắn đột nhiên cảm thấy thương xót. May là mình chưa kịp động vào nàng. Lại nghĩ gia cảnh của nàng thật là đáng thương.

Em trai còn nhỏ, người bố làm ăn thua lỗ khiến tài sản bị mất hết, lại chán đời đâm đầu vào con đường cờ bạc, khiến gia đình nàng đã nghèo còn nghèo thêm. Những năm gần đây, mẹ nàng cố gắng làm việc tích góp được chút vốn đủ để mở một quán mỳ nhỏ, cha nàng cũng tuyên bố từ bỏ cờ bạc, khiến nàng cảm thấy rất vui mừng. Nàng vừa mới vào đại học, ngoài những lúc đến trường thì ở quán mỳ phụ giúp mẹ.

Nào ngờ vui vẻ chưa được bao lâu, tin dữ lại đến. Cha nàng hóa ra vẫn ngựa quen đường cũ, lần này thua còn nhiều hơn, lên đến 20 vạn.

20 vạn a! Con số này quán mỳ nhỏ của mẹ nàng có kinh doanh cả năm cũng không kiếm ra được. Cha nàng bị đánh gãy chân, hiện còn đang nằm viện. Bọn chủ nợ mấy hôm nay ngày nào cũng đến quán mỳ phá phách. Mẹ nàng phải quỳ xuống cầu xin chúng mới cho thời hạn một tháng chuẩn bị tiền. Chúng đe dọa sau một tháng nếu không có tiền chúng sẽ bắt nàng bán vào

hộp đêm làm gái.

Sau đó gia đình nàng đi khắp nơi vay mượn cũng chẳng được bao nhiêu. Trong lúc quẫn bách, nàng nghe nói đi tiếp rượu ở hộp đêm có thể nhanh chóng kiếm được tiền. Nếu có thể bán được rượu, nhất là những loại rượu quý, tiền hoa hồng một đêm có khi được cả mấy ngàn. Vì thế nàng bèn đi đến hộp đêm, cũng thỏa thuận với ông chủ rằng nàng không phải muốn làm "dịch vụ" kia.

Ông chủ hộp đêm thấy nàng xinh đẹp như vậy chắc chắn bán được rất nhiều rượu, lại ngây thơ, nên vội cam đoan với nàng, khiến nàng cũng yên tâm. Nhưng nàng đâu có biết, thực ra ông ta chỉ muốn lừa nàng làm việc cho ông ta. Còn những chuyện về sau, chỉ có thể tùy vào may mắn của chính nàng.

Bởi vì mọi việc ở hộp đêm đều được quyết định bằng quy tắc ngầm. Những nữ nhân viên tiếp rượu trước giờ khó tránh khỏi bàn tay của những khách nhân có tiền. Đặc biệt là Vương Trạch, kẻ cũng có cổ phần của hộp đêm này.

Đm cái kịch bản cũ rích này. Không ngờ lão tử lại có một ngày rơi vào đây.

Vương Trạch thầm ca thán trong lòng.

Hắn lại gần Đường Hân Di, lấy tấm chăn khoác lên thân thể run rẩy của nàng.

Đường Hân Di ngừng khóc, trong mắt hiện lên một tia kinh ngạc, không hiểu tên phú nhị đại này đang làm gì.

Vương Trạch nhìn nàng nói:

"Được rồi được rồi. Ngừng khóc giùm cái. Ta chỉ trêu đùa ngươi một chút thôi không cần tỏ ra thương tâm như vậy đâu. Lão tử đẹp trai có tiền, mỹ nữ không thiếu, ngươi còn không lọt được vào mắt lão tử. Hôm nay vừa lúc thấy ngươi ngây thơ như vậy, muốn dạy ngươi một bài học, hộp đêm có quy tắc của hộp đêm, người như ngươi không thể làm tiếp rượu, nơi này ngươi tốt nhất nên tránh xa. Còn nữa, lão bản có nói cho ta hoàn cảnh của ngươi, nghe nói gia đình ngươi đang nợ 20 vạn? Ta ở đây còn hơn 50 vạn tiền tiêu vặt, cho ngươi coi như bồi thường vì làm ngươi sợ. Về khuyên cha ngươi cố gắng bỏ cờ bạc đi mà làm người. Ta đã nói với lão bản rồi, ngươi bây giờ về nhà đi, sau này đừng đến đây nữa. Cứ như vậy, không còn chuyện gì nữa, ta đi trước.

Nói xong, cũng không đợi Đường Hân Di kịp phản ứng, hắn móc xấp tiền trong túi vứt lên giường rồi đóng cửa đi ra ngoài.

Bạn đang đọc Vô địch phản phái phú nhị đại sáng tác bởi daonamm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi daonamm
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 5
Lượt đọc 93

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.