Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Quyền Cước Thuần Thục.

Phiên bản Dịch · 2103 chữ

Sau chuyến đi Bình Giang, Lâu Thành có cảm giác an tĩnh lạ thường, thật sự an tĩnh, từ trong tâm lý lẫn ngoài cơ thể. Lúc trước khổ luyện mỗi ngày, mặc dù hắn dùng nghị lực, cắn răng kiên trì, dựa vào tiến bộ hằng ngày mà duy trì điều đó. Nhưng chung quy vẫn là sự hời hợt nhất thời, vì mục tiêu đạt được chuyên nghiệp, vì mục tiêu là Nghiêm Triết Kha, vì tiền đồ tương lai mà kiên trì. Có cảm giác hắn chỉ cố gắng vì những mục tiêu trước mắt.

Dùng những suy nghĩ như thế này trong khoảng thời gian ngắn thật có thể khiến bản thân khắc khổ luyện tập. Nhưng khi gặp được những khó khăn, hoặc sau khi đạt được mục đích, lúc đó hắn sẽ mất đi động lực, chán nản mệt mỏi. Mang đến những hậu quả trầm trọng cho con đường võ đạo sau này.

Cổ nhân có dạy “không tự cao, không nóng nảy”, hắn không kiêu ngạo tự cao, nhưng lại quá nóng nảy quá gấp gáp.

Lòng an thì tâm tĩnh, Lâu Thành để quá trình rèn luyện dần dần hòa vào cuộc sống của hắn, nhẹ nhàng nhưng kiên định, cả khí chất của hắn cũng thay đổi theo. Làm Thái Tông Minh thấy ngạc nhiên, thường trêu đùa hắn:

- Tiểu Tranh hẳn là ngươi đã “thưởng thức” được vài điều cấm kỵ gì rồi! Dạo này ngươi thay đổi ra mặt a.

Đối với những lời đó, Lâu Thành chỉ lạnh nhạt trả lời mấy chữ:

- Ngươi qua đây, ta bóp chết ngươi.

Thấm thoát hai tuần trôi qua. Lâu Thành chỉ cảm thấy "Âm dương trang" "Lôi Hỏa trang" và "Ngưng thủy trang" dương như đã đột phá một tiểu cảnh giới. Bước vào trạng thái mới, thân thể diều hòa năng lực được đề cao, có thể bộc phát được được lực mạnh hơn bình thường trong vòng hai ba chiêu. Trong khi đối luyện hắn đã bình tĩnh hơn, con mắt bị cận nhẹ của hắn cũng đã nhìn rõ hơn. Thậm chí, có khi hắn cảm nhận được ánh mắt của người khác đang nhìn sau lưng mình.

Lại đến buổi sáng thứ bảy, gần đến mười hai giờ. Lý Mậu thu lại nụ cười, Trịnh trọng nói:

- Tiểu Tranh, chuẩn bị trận cuối cùng ngày hôm nay.

Lâu Thành gật đầu nhẹ, triển khai thế thủ, chuẩn bị tiếp chiêu của vị sư huynh này.

Lý Mậu không giống hai tuần trước, đánh thẳng đơn giản. Hắn lao đến, rồi dùng bộ pháp lách về phía bên trái của Lâu Thành, tay phải khép lại như thanh đao, bổ về phía cổ Lâu Thành.

Lâu Thành không hoảng loạn, dùng tay trái, gạt đi một chưởng này. Nhưng mà hắn chưa kịp phản kích, Lý Mậu lại bước thêm một bước, di chuyển tới sau lưng hắn.

Thế nhưng, Lý Mậu vừa dừng cước bộ, Lâu Thành bất ngờ dùng một đòn đá hậu, dường như hắn đã sớm chuẩn bị.

- Tốt!

Lý Mậu khen một tiếng, lại dùng bộ pháp né đi một đá này, thân thể không ngừng biến ảo tấn công xung quanh Lâu Thành.

Giờ đây Lâu Thành không cần dùng hết sức mới có thể vừa thủ vừa tĩnh tâm. Ý niệm hắn như vừa độc lập vừa hợp nhất, một mặt quan sát động tác của đối thủ, một mặt tỉnh táo nhanh chóng hành động, gặp chiêu phá chiêu, phòng ngự chắc chắn. Hắn không còn bị “mưa chưởng” của Lý Mậu làm cho luống cuống tay chân, đỡ trái hở phải nữa.

Sau một lúc, bộ pháp của Lý Mậu có biến hóa. Đột nhiên hắn áp sát, ngay sau đó là một chiêu “xung bộ pháo quyền”, quyền như pháo, tiếng xé gió vang lên, có vài phần khí thế dời non lấp biển.

Lâu Thành không dám trực tiếp chống đỡ, nghiêng người định dùng song chưởng đánh lệch quyền này. Nhưng mà Lý Mậu đã thuận thế chèn chân hắn vào giữa hai chân Lâu Thành. Nếu chiêu này hoàn hảo thì sẽ là một điểm tựa quan trọng trong đòn vật, cũng làm ảnh hưởng đến Lâu Thành, không thể thi triển bộ pháp từ đó khó mà dụng lực, để cho hắn kết thúc trận đấu.

Rơi vào tình trạng này, trong đầu Lâu Thành suy nghĩ ào ạt, tuôn ra đủ cách đối phó. Nhưng hắn cũng không quá do dự, trong nháy mắt liền quyết đoán. Lui về sau một bước, Lý Mậu tiến thêm một bước, hắn lại lui thêm bước nữa.

Người tiến, người lui, lại tiến, lại lui. Hai người như đang nhảy một điệu tango, khoảng cách giữa hai người gần như không có thay đổi.

Lý Mậu thở hắc ra, không tiếp tục dùng chiêu này nữa. Trực tiếp cưỡng ép tiếp cận, cước bộ liên miên không dứt, phối hợp phần hông sau đó tung liên hoàn đấm, công kích nhanh như mưa.

Lâu Thành chỉ cảm thấy mình như đang giữa cơn bão, lúc nào cũng có thể bị “lật thuyền”, phải dốc hết toàn lực mới có thể chống đỡ. Nhưng, hắn cũng không vì thế mà lúng túng, sử dụng hiệu quả nắm đấm, khuỷu tay, cánh tay không ngừng đỡ đòn, có cảm giác rất trôi chảy. Bộ pháp hắn cũng không loạn, luôn duy trì trạng thái cân bằng cho cơ thể.

Chống đỡ đòn đánh dạng này, nếu để bộ pháp hoảng loạn, không thể dụng lực như ý, chắc chắn sẽ bại trận trong nháy mắt!

Lâu Thành khó khăn chống đỡ liên hoàn pháo quyền, hổ khiếu đau rát, hoàn toàn quên đi thời gian trôi qua. Ngay khi hắn cảm thấy mình sắp đến giới hạn, Lý Mậu lùi lại áp lực đột nhiên tan biến.

Hắn khó hiểu, chỉ thấy Lý Mậu lắc đầu cười nói:

- Hết giờ, lão sư đã thổi còi, đây coi như là lần đầu chúng ta đánh ngang tay.

Lâu Thành nhẹ nhàng thở ra, lúc này mới cảm thấy hai tay rần rần đau nhức, lắc lắc, khẽ cười nói:

- Đa tạ sư huynh đã nương tay.

Đây không phải hắn khiêm tốn, mà là lời nói thật. Bởi vì chỉ là hướng dẫn đối chiến, Lý Mậu không dùng toàn lực, lại dùng nhiều chiêu thức mà Lâu Thành đã được học qua.

- Không thể nói như vậy được. Nếu không phải hai tuần qua ta mỗi ngày cùng ngươi tập luyện, qua từng ngày đều có thể cảm nhận được sự tiến bộ của ngươi, ta chắc chắn không tin ngươi là tiểu Tranh lúc trước.

Lý Mậu có chút cảm khái nói:

- Hai tuần trước, ngươi vẫn là người mới trong số những người mới, cả đánh nhau cũng chưa từng thử qua, tốc độ cũng không nhanh, lực lượng cũng không lớn, phản ứng càng là sợ hãi chậm chạp. Nhưng hiện tại, ngươi đã xứng với câu “quyền cước thuần thục”.

"Quyền cước thuần thục a..." Lâu Thành nhẫm lại bốn chữ này, trong lòng có thêm vài phần vui sướng.

- Đừng thấy bốn chữ “quyền cước thuần thục” này nghe như nói về người mới, nhưng nó lại là tiêu chuẩn của võ giả nghiệp dư cửu phẩm.

Lý Mậu cười ha hả nói.

- Sư huynh, ý ngươi là ta đã đạt được trình độ nghiệp dư cửu phẩm rồi à?

Lâu Thành có chút mừng rỡ hỏi.

Chưa đến ba tuần, mình đã đạt được tiêu chuẩn nghiệp dư cửu phẩm rồi?

Lý Mậu nhẹ gật đầu:

- Quyền cước thuần thục chính là nói ngươi đó. Trong lúc đối chiến có thể vận dụng chiêu thức hợp lý, bộ pháp không loạn. Chỉ riêng việc này ngươi có thể thắng chín mươi phần trăm, tất nhiên là trong phạm vi nghiệp dư cửu phẩm, hắc hắc. Nhưng nghiệp dư cửu phẩm chắc đã quyền cước thuần thục, thân thể cao lớn là một ưu thế. Lúc thi đấu định phẩm, không phải đánh giá khả qua chiêu thức, bọn họ ỷ vào khả năng của thân thể, một quyền là có thể quật ngã đối phương, không cần quyền cước chiêu thức thuần thục.

- Ai, vẫn phải nói, nếu không phải đều cùng ngươi đối chiến mỗi ngày, ta chắc chắn sẽ hô lên “Nương tử à, cùng Ngưu ma vương ra đây xem giê-su”(1). Ngươi biết ta phải tốn bao nhiêu thời gian mới lên được nghiệp dư không? Mười tuổi luyện võ, mười lăm tuổi mới thắng cuộc thi định phẩm đạt được bằng nghiệp dư. Mặc dù không phải mỗi ngày đều luyện, nhưng ròng rã năm năm, là năm năm đó, ngươi còn chưa đến ba tuần lễ!

(1 : câu này của Ngô Mạnh Đạt nói, khi nhiều lần nhìn thấy Châu Tinh Trì dùng nguyệt quang bảo hạp trở về quá khứ, trong phim đại thoại tây du =)) )

Lâu Thành không đắc ý, ngược lại bình thản cười nói:

- Chuyện này không giống nhau, đa số mọi người đều luyện võ từ nhỏ, tới lúc dậy thì, thể chất và sức lực thân thể từ từ tăng lên, phải chừng vài năm mới có sức như người trưởng thành. Mà đệ đã là người trưởng thành rồi, không cần chờ đợi thời gian lớn lên.

- Mặc dù điều ngươi nói là đúng, nhưng thiên phú của ngươi vẫn rất lớn. Thật đáng tiếc, ngươi sao mà không học võ từ nhỏ, bỏ lỡ đi thời gian tốt nhất rồi!

Lý Mậu nói với vẻ nuối tiếc. Sau đó vỗ bả vai Lâu Thành, quay người đi về phòng thay quần áo.

Nhìn theo bóng lưng của hắn, cảm giác vui mừng lại quay về trong lòng Lâu Thành.

“Ba tuần đã lên nghiệp dư cửu phẩm , đến năm sau, mình có thể tăng lên mấy phẩm nữa đây?”

“Không nghĩ đến chuyện xa xôi. Chỉ tính hiện tại, sức mạnh của mình tăng lên, khả năng tập trung cũng tăng cao, mà khả năng cân bằng cơ thể là tiến bộ lớn nhất. Ta cũng chưa hoàn toàn quen thuộc chiêu thức và bộ pháp, còn một số vướn bận nhỏ, sử dụng chiêu thức quá tùy ý. Đến khi phá vỡ những trở ngại này, dung hợp tất cả làm một, mình có thể lên đến mấy phẩm đây?”

Nghĩ đến những chuyện này, Lâu Thành nhanh đi về phòng thay quần áo nữ, đuổi theo Nghiêm Triết Kha và Quách Thanh.

- Hôm nay thời tiết coi như không tệ, tính ra lão thiên gia đang phù hộ chúng ta a!

Hắn cười tủm tỉm mở miệng.

Sau khi cân nhắc xắp xếp thời gian với nhau, vào chiều nay hai phòng sẽ tổ chức một cuổi dã ngoại. Một giờ rưỡi tập trung, đi hồ Triệu Sơn du lịch chèo thuyền, ban đêm sẽ tìm một quán ăn vài món ngon, vì Lâu Thành, Nghiêm Triết Kha và Quách Thanh đều phải dậy sớm đặc huấn, nên sau khi ăn không có tiết mục karaoke.

Mái tóc đen buộc đuôi ngựa của Nghiêm Triết Kha đang nhẹ đung đưa, làm nàng tăng thêm vài phần hoạt bát:

- Ta vẫn luôn là búp bê cầu nắng(2), từ nhỏ đến lớn khi tham gia tất cả các cuộc chơi xuân ,hay du lịch vào mùa thu chưa bao giờ gặp trời mưa. Ngươi nên cảm ơn ta a!

(2: búp bê teru teru bezu treo trước cửa sổ để cầu mong trời nắng, thường gặp trong phim truyện nhật, trong doraemon cũng có)

Lâu Thành đang muốn lợi dụng thời cơ, định nói ta mời ngươi ăn cơm, hoặc là ta đưa ngươi đồ ăn vặt để cảm tạ ngươi, lấy cơ hội đó tiếp cận nàng gần hơn!

Nhưng Quách Thanh lại không kiên nhẫn chen miệng vào:

- Đợi chút nữa rồi gặp mặt, hiện tại vội vã trò chuyện làm gì? Nam sinh như các ngươi không lo gì, ăn một bữa cơm là xong, chúng ta còn chuẩn bị đồ đạc, tắm rửa lại nữa.

Bị nàng nói vào tim đen, Lâu Thành suýt nữa đỏ mặt lên, đành phải cười trừ nói:

- Vậy ta đi tắm trước, buổi chiều gặp.

- Buổi chiều gặp.

Nghiêm Triết Kha cười tủm tỉm phất phất tay.

Kiềm chế lại, Lâu Thành quay người đi vào phòng thay quần áo, trong lòng khẽ thở dài một cái.

Bạn đang đọc Võ Đạo Tông Sư (Bản Dịch) của Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi YoDkraken
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 21

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.