Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Một Khối Đan Điền.

Phiên bản Dịch · 2535 chữ

Nhóm Dịch: Lão Cẩu

Dịch: Đại Ngáo

Nguon TruyenYY

----------------------------

Cuối cùng, cái khe nứt triệt để biến mất trong hư không.

Quần tinh vẫn lóng lánh như trước, ánh sáng rực rỡ không gì sánh được, tinh quang rạng rỡ soi sáng thiên địa.

" Ca, ngươi thật là lợi hại, có thể bắt được nhiều bảo vật như vậy, Âm Dương Nhãn của ngươi thật sự là thật lợi hại, năng lực Âm Dương Tỏa đều đã bị ngươi vận dụng đến tình trạng xuất quỷ nhập thần. Dùng Âm Dương Hoàn lấy nhiều dị bảo như thế, đây quả thực là quá khủng nha. Triệu Tử Yên nhìn thấy cảnh tượng của Dịch Thiên Hành ra tay, ánh mắt của nàng đã không nhịn được đều híp cả lại.

Hơn mấy trăm ngàn món kỳ trân dị bảo, đây quả thực là một khoản thu hoạch khó có thể tưởng tượng, là đại thu hoạch.

Tuy rằng cùng so sánh với Dị bảo che ngợp bầu trời như dòng lũ kia thì số lượng Dịch Thiên Hành thu được cũng như là muối bỏ biển mà thôi, thậm chí ngay cả muối bỏ biển cũng không bằng đấy, cái này cũng phải nhìn xem là đang so sánh với ai.

Ít nhất hiện tại mà nói, vẫn không có ai cùng so với Dịch Thiên Hành, hắn quá bá đạo một thoáng liền thu đến mấy trăm kiện kỳ trân dị bảo.

“Quá tốt rồi, Dịch đại ca có thể thu được nhiều dị bảo như thế, ở trong thời kỳ loạn thế chúng ta nhất định có thể nắm giữ ưu thế lớn trong lúc khởi điểm. Những thứ này đều rất giá trị để phát triển cuộc sống sau này.” Lý Trí Lâm vui sướng liền vỗ tay một cái, trong lòng cảm giác mình ký kế ước với Dịch Thiên Hành quả thực chính là sáng suốt nhất. Có trong tay nhiều dị bao như thế, còn lo gì đến chuyện sau này có cơ hội để phát triển hay không cơ chứ.

Hơn nữa, lúc trước Lý Trí Lâm từng người bọn họ cũng thu được vài món dị bảo trên tay đấy, ai cũng có thu hoạch riêng.

Bọn hắn cũng rõ ràng, bên trong toàn bộ thế giới này cũng không xuất hiện thêm một lần cơ duyên nào nữa, cả đời cũng không thể chứng kiến lại được.

“Dị bảo lên đến cả hàng ngàn hàng vạn, ai cũng không biết có bao nhiêu người thu được cơ duyên lớn nhưng sau này tiến vào trong trái đất, chắn chắn cũng không chừng có cơ hội nhặt được đấy. Mặc dù dị bảo rất trọng yếu nhưng căn bản nhất vẫn là thực lực, nếu thực lực không đủ ngươi có nhiều dị bảo cũng không thể phát huy ra sức mạnh chân chính. Ngược lại còn trêu chọc đến họa sát thân.”Dịch Thiên Hành hít một hơi sâu, trầm giọng nói.

Hắn đem tâm tư bọn họ thu được dị bảo đè xuống.

“Biết rồi, ca !”

Triệu Tử Yên gật đầu đáp ứng.

“Không đúng, sao thân thể của ta không cử động được nữa ?”. Đột nhiên có một người kinh ngạc thất thố hét lên.

“Thân thể của ta cũng không động đậy được nữa, giống như có người cấm chế ta, chuyện quái gì thế này ?” Nhiều người cũng đồng dạng thét ra tiếng kêu gào.

“Thân thể của ta cũng không cử động được, xem ra đây chính là thiên địa cầm cố. Tất cả mọi người đều bị cầm cố giống nhau, khẳng định sẽ có đại sự gì đó sắp phát sinh, bất quá nếu Thiên Đạo đem chúng ta đưa lên không trung, vậy chắc chắn sẽ không trơ mắt mà nhìn chúng ta chết đi đâu. Khẳng định có nguyên nhân khác, mọi người cũng đều phản kháng, trước tiên nhìn trước một chút rồi quyết định. Coi như có phản kháng cũng không thoát khỏi nguồn sức mạnh cấm cố này.”

Ngay lúc Dịch Thiên Hành cảm nhận được biến hóa của thân thể giống như toàn bộ thân thể bị dùng Định Thân Thuật không thể động đậy, thực sự là không cứ động được nữa rồi. Hơn nữa ở bên trong toàn bộ thế giới, tất cả những ai còn sống sót cũng đều không thể cử động được.

Chỉ có thể cử động đôi mắt để nhìn còn lại đều không thể cử động.

Tình hình như thế này thật quỷ dị đáng sợ.

Rất nhiều người vốn dĩ đang chìm đắm trong niềm vui sướng thu được bảo vật, thứ lần nữa cảm nhận được sự đáng sợ của thiên địa, trong đầu mỗi người đều có dự đoán sắp có tai kiếp hàng lâm.

Thân thể không thể cử động nhưng mắt vẫn có thể nhìn thấy như thường, tay chân không thể làm chủ được nhưng miệng vẫn có thể nói chuyện, cái này cũng không có ảnh hưởng gì nha.

Đồng thời Dịch Thiên Hành nhìn về bốn phía xung quanh âm thầm quan sát, nhưng cũng không phát hiện ra biến hóa dị thường. Cũng không có tai kiếp gì giáng xuống, bất quá những ngôi trên bầu trời vẫn như trước sáng óng ánh.

“Làm sao bây giờ ?” Đường Tử Đồng dùng ánh mắt nhìn sang Dịch Thiên Hành, mở miệng dò hỏi.

“Hiện tại cũng không thể làm được gì, tốt nhất cứ tập trung tu luyện đi. Có thời gian tu luyện một chút cũng sẽ mạnh lên một chút đấy.” Dịch Thiên Hành lắc đầu nói.

Giờ phút này, dường như đan điền trong cơ thể cũng đã triệt để đình chỉ, chỉ còn xuất hiện một loại tình huống quỷ dị.

“Mệnh Khiếu, Đan Điền ư ?”

Trong đầu Dịch Thiên Hành hiện lên tên Mệnh Khiếu vừa thức tỉnh được gọi là 'Đan Điền' Mệnh Khiếu, hơn nữa ở bên trong Mệnh Khiếu thật sự sinh ra một khối Đan Điền. Cái này cũng không có lớn, chỉ có ba phần đất màu đen mà thôi. Bốn phía đều là hỗn độn đều quanh xung quanh ba phần đất đen này, thoạt nhìn rất quỷ dị.

Đan điền thật sự sinh ra một khối đan điền, cái này nếu lúc trước Đại kiếp nạn mà nói. Dịch Thiên Hành cũng sẽ bị dọa giật mình, nhưng hiện tại bây giờ, trong lòng hắn đang mừng như điên, chính xác tràn ngập vui mừng.

“Quá tốt rồi, vị trí ta mở ra Thần Hải không phải ở đan điền mà là ở mắt rốn, bằng không nếu như mở ra Khí Hải ở đan điền, cái 'Đan Điền' Mệnh Khiếu này sẽ tuyệt đối không thể nào thức tỉnh. Đây chính là cái Mệnh Khiếu độc nhất vô nhị tồn tại nha, người bình thường có thể mở ra 'Đan Điền' Mệnh Khiếu lại hết sức ít ỏi, hầu như là không có. Bởi một khi lấy đan điềm làm Khí Hải thì cả đời này cũng không cách nào mở ra Mệnh Khiếu này. Lúc trước quyết định mở Khí Hải hay Thần Hải đúng là nguy hiểm mà.”

Trong lòng Dịch Thiên Hành cũng không khỏi sinh ra cảm giác run sợ.

Đây chính xác là chỗ tốt, nếu như không có pháp môn chính xác, cùng phương hướng tu luyện mà nói. Tu luyện lấy đan điền làm căn cơ cùng mở ra Khí Hải cũng không phải có gì ảnh hưởng to lớn về sau này nhưng quan trọng sẽ không có nắm giữ được 'Đan Điền' Mệnh Khiếu này.

Mà công dụng 'Đan Điền' Mệnh Khiếu rất thần kỳ. Ở trong này thai ngén ra một vùng thổ địa, nó chính là linh thổ, linh điền. Có thể trồng thực vật, cây lương thực, các loại cây ăn quả hoặc một vườn thuốc.

Hơn nữa đừng xem thường khối linh điền hiện tại chỉ có ba phân này, nó sẽ không ngừng được bồi dưỡng cùng mở rộng. Chỉ cần quan tâm bồi dưỡng cẩn thận, chắc chắn trong tương lai có thể tự mình bồi dưỡng ra một nguồn lớn tài nguyên tu luyện. Mặc kệ là để dùng hay bắn ra cũng đều mang đến chỗ tốt cuồng cuộn không ngừng.

Tương truyền ở thời kỳ Viễn Cổ, tu hành giả đều không ngừng nghĩ ra biện pháp để mở 'Đan Điền' Mệnh Khiếu, đây chính là mệnh khiếu đặc biệt, bồi dưỡng sẽ thành một vườn linh dược, cái vườn linh dược này có thể tồn tại vĩnh viễn, truyền lại cho hậu nhân để làm căn cơ đấy.

Nhưng muốn mở ra nó cần phải đủ thiên tài địa bảo quý hiềm đến tận cùng, hơn nữa cũng tùy vào phẩm chất thiên tài địa bảo để quyết định cấp bậc Đan Điền Mệnh Khiếu trong cơ thể. Liên quan đến phẩm chất, tiềm lực sau này... Một vạn người mở ra Đan Điền Mệnh Khiếu, sinh trưởng ra linh điền tất cả đều không giống cái nào với cái nào.

Mà loại thức tỉnh một cách tự nhiên như Dịch Thiên Hành lại là phẩm chất đứng đầu, tiềm lực có thể nói là vô hạn.

“Cũng không thể để lộ cái Đan Điền Mệnh Khiếu cho người khác biết, có thể ở trong thời điểm mấu chốt nó mang lại tác dụng to lớn. Cũng trở thành một quân át chủ bài đấy.” Dịch Thiên Hành lập tức âm thầm quyết định ở trong lòng.

Việc liên quan đến Đan Điền Mệnh Khiếu Dịch Thiên Hành cũng không muốn nói với ai. Mặc dù hắn tín nhiệm Dịch Thiên Hành nhưng bí mật sở dĩ là bí mật, bởi chỉ cần bản thân biết là được rồi, không cần thiết phải nói ra ngoài. Nếu như nói cho người khác biết thì cũng không được coi là bí mật nữa nhé, nhất là ở trong thời gian loạn thế như thế này.

Trong mắt lập tức lóe lên một tia quang mang, ở trong không gian Linh Châu một gói hạt giống tốt trực tiếp xuất hiện ở trong Linh điền, cái gói vốn dĩ nguyên vẹn đột nhiên nứt ra, từng hạt giống rơi trên Linh điên, ở trong thổ nhưỡng lăn lội qua lại liền đem hạt giống vùi lấp ở trong.

Lập tức có một đạo Chân Long chi khí tiến vào bên trong Đan Điền Mệnh Khiếu, hóa thành một mảnh trời mưa rơi trên những mảnh Linh điền. Bên trong nước mưa này ẩn chứa linh khí tinh thuần, sau khi hạt mưa rơi xuống Dịch Thiên Hành có thể cảm nhận được hạt giống ở trong linh điền đang tỏa ra sinh cơ mãnh liệt. Phảng phất sẽ không bao lâu nữa những hạt giống này có thể nãy sinh mọc rễ, bắt đầu sinh trưởng.

Tốc độ sinh trưởng ở trong linh đường so với bên ngoài khẳng định càng muốn thêm kinh người.

Hít một hơi sâu, Dịch Thiên Hành đem tinh thần từ trong Đan Điền Mệnh Khiếu thu hồi lại. Bắt đầu tu luyện, vẫn như trước là việc Trùng Mạch. Bây giờ cũng thể cứ động hắn cũng không có việc gì để làm, trong không gian vẫn còn Tinh Thần chi lực hắn vẫn nên Trùng Mạch là tốt hơn.

“Khi trước ta đã thông qua hai đoạn kinh mạch, Thủ Dượng Kinh Đại Tràng Kinh cùng Thủ Thái Âm Phế Kinh, bất quá những kinh mạch kia đều nằm trên tay phải. Mỗi cánh tay trên cơ thể đều có sáu đoạn kinh mạch, tay trái với tay phải vẫn nên đối xứng là tốt hơn. Hiện tại vừa vặn có thời gian, ta có đả thông Thủ Dượng Kinh Đại Tràng Kinh cùng Thủ Thái Âm Phế Kinh trên cánh tay trái. Trái phải cùng cân xứng thì có thể vận chuyển chân khí tốt hơn, sau đó ta có thể tiếp tục Trùng Mạch kinh mạch khác.”

Trước đó là do Dịch Thiên Hành muốn tăng chiến lực lên nhanh nhất mới triển khai đả thông kinh mạch trên cánh tay phải, dù sao trong lúc đánh nhau tay phải vẫn luôn nắm giữ binh khí mà. Vì hắn muốn đả thông kinh mạch cánh tay phải trước, sau đó có thời gian sẽ tiến hành Trùng Kích cánh tay trái, mà hiện tại lại có thể tiến hành được rồi, bù đắp lại sự thiếu hụt.

Hắn hơi thoáng chần chờ rồi cũng đưa ra quyết định.

Lần nữa vận chuyển Ngự Long Thiên Kinh để bắt đầu xung kích kinh mạch Thủ Dương Minh Đại Tràng Kinh cùng Thủ Thái Âm Phế Kinh trên cánh tay trái.

Đã có kinh nghiệm lần trước, việc Trùng Mạch lần này trở nên thuận tay hơn rất nhiều, bắt đầu khu trừ các loại tạp chất độc tố từng chút một trên kinh mạch. Liền lộ ra đường kinh mạch như bạch ngọc, ở trong như khắc họa hoa văn giống như Chân Long.

Thời gian một thoáng trôi qua.

Những người may mắt sống sót đều bị kéo lên giữa bầu trời, thân thể bọn họ không thể cử động, nhưng cũng không có tổn thương nào lên thân thể bọn họ. Tựa hồ còn có nguyên khí thiên địa tiến vào trong cơ thể làm cho mọi người đều không có cảm giác đối bụng, cái này rất quỷ dị cùng thần kỳ.

Triệu Tử Yên các nàng đều đang chìm đắm trong tu luyện, tinh thần bọn hộ vẫn như dồi dào không có nữa điểm uễ oải, tựa hồ có thể tu luyện như vậy đến vĩnh viễn.

Chân khí trong cơ thể cũng cuồn cuộng không ngừng, vẫn tích góp từng chút mạnh làm cho lượng chân khí trong cơ thể trở nên dồi dào.

“Ồ? Những ngôi sao trên bầu trời giống như lớn lên. Ta không có hoa mắt đấy chứ.”

Đột nhiên có người ngẩng đầu liếc mắt nhìn lên bầu trời sau đó đôi mắt như muốn lòi cả ra, thất kinh kêu lên.

“Đúng vậy nha, ta thật sự thấy nó lên lên, hơn nữa những hình ảnh cũng trở nên rõ ràng hơn, ta cứ tưởng đang xem phim đấy, quá chân thực đi.” Liền có người mở miệng đáp theo.

“Không đúng, nó không phải lớn lên mà đang di chuyển về chúng ta, nó một lúc một gần mặt đất rồi.”

“Không phải chứ ? Những ngôi sao này không phải đụng vào chúng ta hả ? Mà một khi đụng trúng thì toàn bộ chúng ta thân thể đều tan thành cát bụi mất, tất cả đều sẽ chết. Mà những ngôi sao kia so với trái đất chúng ta không phải nhỏ, thậm chí còn muốn lớn hơn. Lão thiên gia, ngài có lầm không vậy ?” Có người may mắn mới có thể sống sót đến giờ, lúc này nhìn thấy cảnh tượng kia như muốn khóc rống lên.

Bạn đang đọc Vĩnh Hằng Đại Lục (Bản Dịch) của Cô Độc Phiêu Lưu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi PkMinz
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 201

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.