Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Anh Hùng Chi Tư

Phiên bản Dịch · 1007 chữ

Vương Đào ngoài cười nhưng bên trong tâm lại không cười, nhìn chằm chằm Phương Triệt một chút, sau đó mang theo đám thủ hạ đã bận rộn trở về bên trong tam ti nha môn.

"Vị tiểu đạo sĩ này..."

"Có vẻ là đã biết được sự tình chúng ta giao dịch huyết thực với yêu quái."

"Trẻ tuổi như vậy mà liền có thể tu Thuần Dương Đồng Tử Công để Khai Khiếu, thiên phú quả thực rất tốt, lão Hoả Viên ở Đông sơn hẳn sẽ rất hài lòng..." Vương Đào cười lành lạnh một tiếng.

"Thôi, Liễu Thanh Yến đã sắp trở về, ‌tạm thời không động tới tên tiểu đạo sĩ này... Hơn nửa năm nữa phủ thành mới cửa giám sát tới, còn có nhiều thời gian để xử lý, không cần phải vội vàng."

Vương Đào lắc đầu, vung đi ý niệm trong lòng.

Hiện tại việc phải xử lý... chính là tìm ra đầu yêu quái hung tàn đang trốn ở trong huyện thành, phảng phất giống như đã bốc hơi khỏi nhân gian.

Bạch Vân huyện... từ bao giờ nơi đây lại nguy hiểm như vậy.

Đông sơn, Tây ngoại ô, Bắc Pha...

Mẹ nó, đến cùng ai mới là yêu quái đây?

...

Mưa thu tí tách tí tách rơi xuống đất, hạt mưa rơi vào những vũng nước tạo‌ lên từng vòng gợn sóng.



Trần Lạc đổi lại một bộ sai phục, toàn thân đều bị mưa xối ướt đẫm, thân thể có chút run rẩy, đó là sự hưng phấn và kích động sau khi được phát tiết.



Hắc Nha đậu vào đầu vai của hắn, Trần Lạc chậm rãi thở ra một hơi, bình phục tâm trí, quay đầu nhìn về hướng Hắc Nha: "Số 1, ngươi có phát hiện ‌ra ngươi rất có thiên phú mê hoặc người khác không?"



"Thanh âm của ngươi... tựa như có một loại ma lực nào đó." Trần Lạc ngưng mắt nói.



"Chủ thượng ban cho chúng ta năng lực, nhưng chủ thượng cũng đã nói trừ năng lực đặc tính chi nhánh của đạo quả, chúng ta còn có thể ngẫu nhiên thức tỉnh thêm vài năng lực khác, nên tự mình tìm hiểu." Hắc Nha nói ra.



Trần Lạc như ‌có điều suy nghĩ: "Tự tìm hiểu năng lực sao?"



"Nhưng ta nên tìm hiểu như thế nào đây?"



Hắc Nha híp lại đôi mắt linh động: "Thí nghiệm nhiều, trải nghiệm nhiều, nếu ta khai phát được ra năng lực mới từ việc nuốt thọ nguyên của võ giả, ngươi... có lẽ cần nuốt thêm thọ nguyên của yêu vật."



Trần Lạc nghe vậy liền lâm vào trong suy tư.



"Số 1... Ta có một cái ý nghĩ to gan."



Bên trong đôi mắt Trần Lạc tràn đầy tinh lượng, bàn tay đặt ở bên trên sai đao bên hông.



Hắc Nha đứng ở trên vai Trần Lạc, nhìn xéo hắn: "Nói nghe một chút? Nhìn xem cái não bị heo hoá của ngươi có thể có cái ý nghĩ gì mới lạ đây?"



Trần Lạc nghe vậy, một bàn tay hóa thành tàn ảnh chồm tới về hướng phía Hắc Nha.



Tuy nhiên Hắc Nha đã đoán trước được tính tình của Trần Lạc, nó ngay lập tức vỗ cánh bay lên cao, cuối cùng tránh né được một trảo này.


"Lần thứ ba rồi đấy, Số 3... Ngươi muốn chết sao?"



Thanh âm của Hắc Nha trở nên bén nhọn!



"Ngươi nói não ai bị heo hóa?" Trần Lạc lạnh lùng nói.



Hắc Nha liếc mắt, chẳng lẽ không đúng sao?



Nhưng là nó ngược lại là thức thời không nói tiếp, lười chọc giận cái đầu heo này.



Trần Lạc tỉnh táo lại, nhìn qua màn mưa mông lung, híp mắt nói: "Trong khoảng thời gian ta làm sai dịch tại Bạch Vân huyện, ta đã gặp được rất nhiều sự thối tha ô uế, hắc bang, ác đồ, ma giáo..."



"Tam ti không chịu thanh lý những tổ chức hắc ám này, vậy chúng ta sẽ làm..."



"Giống như sự việc hôm ‌nay vậy, ta có thể lấy hình dạng yêu quái để xuất thủ, diệt trừ những tổ chức đó, sau đó lại lấy hình dạng con người tránh hoạ, liền có thể toàn thân trở ra không gặp nguy hiểm."



Hắc Nha nghe vậy, lập tức khinh ‌thường cười nhạo: "Thì ra là ngươi muốn làm anh hùng.

Đã hóa yêu rồi mà ngươi vẫn còn cái ảo mộng trẻ con đó sao?"



"Anh hùng thì có cái gì tốt để mà làm chứ. Ngươi đã thấy được tên anh hùng nào có một cái kết thúc yên lành chưa?"



"Nếu như ngươi muốn làm anh hùng, vậy ngươi cứ việc làm, đừng gây hoạ cho ta và chủ thượng là được, còn lại thì ta không quan tâm."

Trần Lạc nhìn Hắc Nha một chút: "Ta lén lút giết người, ngươi có thể cùng ta hấp thu thọ nguyên của bọn chúng, ăn đến no căng bụng... Ngươi chỉ cần yểm hộ cho ta và cung cấp tình báo, giúp ta nghiên cứu địa hình, phán đoán thực lực của đối phương, đồng thời nhắc nhở ta động tĩnh của tam ti để cho ta có thể kịp thời rút lui là được rồi."

"Ngươi nhìn kỹ thì đúng là cũng có tố chất anh hùng a."

Hắc Nha mặt mũi chăm chú nhìn ‌về phía Trần Lạc.

Nó thật sự đã bị mê hoặc bởi lợi ích của chuyện này.

Nói về năng lực dò xét thì đó chính là chuyên môn của nó, nhưng chiến lực của nó thì có chút..., muốn hấp thu được thọ nguyên thì chỉ có thể ngồi rủa người khác chết, nhưng nếu nó hợp tác cùng với tên mãng phu Trần Lạc não heo này, có lẽ nó thật sự có thể ăn no bụng.

Thậm chí năng lực của bản thân sẽ còn có thể phát triển mạnh hơn!

Bạn đang đọc Từ Thọ Nguyên Đạo Quả Bắt Đầu (Dịch) của Lý Hồng Thiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi LoidWolf
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.