Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tập 6: VỊ THẦN ĐẰNG SAU PHÒNG TẬP THỂ DỤC

Phiên bản Dịch · 49711 chữ

Life 0

Phần 1

Tôi thấy mình trong một gian phòng Nhật Bản tuyệt đẹp.

Toàn bộ sàn nhà là những thảm rơm dệt tinh xảo.

Nhìn ra ngoài cửa sổ, tôi thấy một khu vườn đúng kiểu truyền thống Nhật Bản với những luống rau xanh mướt, những cây bonsai xinh xinh được bày biện đẹp mắt.

“Ise-san.”

Và, ngay trước mặt tôi là một cô gái. Cô ấy vận một bộ Kimono trắng toát. Mái tóc vàng hoe xõa xuống hai vai cùng bộ kimono trắng ấy trông rất thuần khiết khiến cô ấy trông như một nữ thần và . Đôi mắt màu xanh ngọc mở to nhìn tôi.

Với những giọt nước mắt đang rưng rưng, Asia nói.

“Cám ơn vì những gì cậu đã làm cho mình. Hôm nay mình sẽ lấy chồng.”

!

Whaaaaaaaaaaaaaaaaaaat?!?!?!

“Hức… con lớn quá rồi, Asia!”

“Nhìn con đẹp lắm!”

Tôi nhìn sang bên cạnh.

Thế éo nào mà bố mẹ tôi lại ở đây?

“Asia, em biết là em có thể trở về bất cứ lúc nào mà, đúng không?”

Hội trưởng nói khi đang gạt những giọt nước trên khóe mắt mình.

“Asia, em có thể để Ise-kun lại cho bọn chị được rồi.” Akeno-san cũng trào dâng cảm xúc như Hội Trưởng.

Eh! Ehhhhh!? Hội Trưởng, Akeno-san, cả hai người nữa sao? Chuyện quái gì đang diễn ra thế này?

Mẹ tôi nhìn thấy sự bối rối trên gương mặt của cậu quý tử nên đã bảo tôi.

“Ise, con nên nói gì đó với Asia đi chứ. Đằng nào thì cô ấy cũng là em gái nhỏ dễ thương của con mà.”

Thật vớ vẩn. Chuyện này không thể xảy ra được. Asia đi lấy chồng sao?

Thằng nào dám làm như vậy? Thằng nào dám cướp đi Asia của tôi?

Đẩy nhẹ! Một thằng đập chai xuất hiện ở chỗ cửa ra vào.

“Thật vui được gặp anh, Onii-san. Tên tôi là Diodora Astaroth. Tôi là một ác quỷ cao cấp và tôi siêu giàu. Fuufuf, các bạn có thể để Asia cho tôi, tôi sẽ khiến cô ấy trở thành người phụ nữ hạnh phúc nhất thế giới.”

Trong tư thế oai phong khi nói những thỉnh cầu của mình cho mọi người! Anh ta là một trong những tài năng trẻ của Qủy Giới!

Tôi nhớ ra rồi! Anh ta là một người thừa kế của nhà Astaroth hiện tại, nếu tôi nhớ không lầm! Đó là gia tộc của ngài Beelzebub! Lần gần nhất chúng tôi gặp nhau là khi đang trên chuyến tàu từ underworld về thế giới loài người.

Ah, nhớ ra rồi! Cậu ta bỗng dưng cầu hôn Asia vào ngày cuối cùng của kì nghỉ hè, ngay sau khi chúng tôi trở về từ Qủy Giới!

“Thật là một anh chàng đẹp mã. chúng ta không cần phải lo lắng gì thêm về Asia nữa rồi.”

“Đúng vậy, nghe đồn rằng cậu ra rất giàu có nên cũng là một lựa chọn không tồi. Con bé sẽ có một cuộc sống vương giả thôi.” Đấy…bố mẹ tôi nói thế đấy…

Hai người nói cái đếch gì thế?

“Tôi rất tin tưởng Diodora, tôi nghĩ mình có thể yên tâm giao Asia cho anh ấy.”

“Chính xác đấy, ufufufufu.”

Ngay cả Hội Trưởng và Akeno”san cũng đồng ý với bố mẹ tôi. Chẳng lẽ mọi người đều muốn Asia ra đi thật sao?

“Nào, Asia, cùng đến lễ đường nào. Một tương lai rạng rỡ đang đợi chúng ta.”

Diodora bế Asia lên như Hoàng tử bế công chúa và rời khỏi đây.

“Ah! Anh! Tôi chưa nói là cho anh không được đưa cô ấy đi….”

Tôi chạy theo họ! Nhưng Asia quay lại và nói!

“Ise-san! Anh đã làm tất cả những gì tốt nhất cho em rồi. Từ giờ trở đi, em sẽ không làm phiền anh nữa, em đã có hạnh phúc cho riêng mình rồi.”

Ehhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhh!!!!!!!

“ĐỢI ĐÃÃÃÃÃÃÃÃÃÃÃ!!!!!!!!!!!!”

“Asia! Anh trai của em vẫn chưa chấp nhận điều này mà!”

Tôi cố đuổi theo họ với dòng nước mắt nhưng tôi thể chạm đến Asia…

Không….Asia…

Asia, em gái đáng yêu của tôi đã trở thành cô dâu rồi…

Phần 2

“Ise-san, cậu không sao chứ…..?”

……Asia lo lắng nhìn tôi, cô ấy đang mặc pyjamas.

Tôi dụi lấy đôi mắt mớ ngủ của mình và ngồi dậy.

Đồng hồ báo 6h sáng.

“…….Asia, cậu vẫn ở đây.”

“Ừ, mình đây. Cậu vừa gọi tên mình lúc ngủ.

Ah, tôi hiểu rồi. Đó chỉ là một giấc mơ.

Một cơn ác mộng. Vậy Asia lấy chồng chỉ là một giấc mơ tồi tệ thôi.

Tôi ngồi dậy và cảm thấy tay mình ướt ướt.

Những giọt nước mắt đang chảy dọc theo khuôn mặt xuống tay tôi.

“Mình vừa nằm mơ cậu đi lấy chồng đấy, Asia. Nó đau hơn mình nghĩ rất nhiều.”

Asia có vẻ bối rối nhưng sau đó, cô ấy nói..

“Cậu lo lắng quá rồi, Ise-san. Mình sẽ không lấy chồng sớm như vậy đâu.”

“Thật chứ? Mình sẽ chết vì nỗi cô đơn mất nếu cậu bỏ rơi mình, Asia.”

“Thật. Sẽ rất rất nghiêm trọng nếu cậu chết trong cô đơn đấy.”

Asia nở một nụ cười thánh thiện làm tôi suýt khóc thêm! Aaaah, Asia-chan đáng yêu của tôi!

Tôi thật sự sẽ cuộn bản thân mình lại như một đứa trẻ nếu Asia đi lấy chồng. Tôi biết sự khó chịu này chỉ là một giấc mơ nhưng nó khá kinh khủng.

“……Unya”

! Có gì đó đang động đậy dưới tấm nệm

Ngồi dậy với một cái ngáp lớn là Koneko-chan!!! Làm thế nào mà cô bé vào đây được????

Koneko-chan chớp chớp đôi mắt đang buồn ngủ rồi vòng tay ôm lấy tôi.

Cô bé lại ngủ tiếp.

Cơ thể em mềm mại quá, Koneko-chan.

Điều này dường như đang khiêu khích tôi! Koneko chỉ mặc một bộ váy ngủ mỏng tăn màu trắng. Có cảm giác da tôi đang tiếp xúc trực tiếp với da cô bé.

“……Nyan.”

Đôi tai mèo của koneko khẽ động trong khi cái đuôi màu trắng đang ngoe nguẩy trong không khí.

Kể từ khi tìm ra thứ vũ khí dễ thương chết người này, cô bé liên tục tấn công tôi!

Chờ đã nếu đuôi của em ấy đang ở đây thì pantsu thì sao!? Đừng bảo là…Không, không. Tôi không nên nghĩ quá nhiều về Koneko-chan như thế được!

Sau trại hè, Koneko-chan quyết định đến sống với chúng tôi.

Cũng được thôi, nhưng những chuyện này là sao? Đầu tiên là ngồi vào lòng rồi sau đó là vào ngủ chung!

Mặc dù những lời nói cay độc và cú đấm neko không thay đổi nhưng lẽ nào em ấy đã quý tôi hơn trước chăng?

Thậm chí thái độ hằng ngày của cô bé cũng không thay đổi nhưng em ấy chui vào giường của tôi như thế này nên tôi không chắc tôi sẽ làm hư em ấy như thế nào nữa. Thành thật thì tôi rất hạnh phúc.

“Mình rất mừng vì chuyện Asia đi lấy chồng chỉ là một giấc mơ.” Tôi thở dài trong khi vỗ nhẹ vào mái tóc của Koneko-chan. Sau đó

“Chị thực sự ước đó đơn thuần chỉ là một giấc mơ, Ise à!” Hội Trưởng! Cô ấy hẳn đã dậy từ rất sớm.

Hàng tá thư đang nằm trên tay Hội Trưởng.

“Những lá thư đó là sao vậy?”

Tôi hỏi và Hội Trưởng cúi đầu thở dài.

“Những lá thư ngày được gửi bởi Diodora Astaroth. Có vẻ như chúng là thư tình, bên trong có những cặp vé xem phim, lời mời đi ăn tối và những tấm thẻ tín dụng. .. anh ta còn để hàng đống quà to tướng trước cửa ra vào. Không biết nó đã xảy ra bao nhiêu lần rồi nữa?”

Hội Trưởng nói trong lúc vẫn đang nhìn chằm chằm vào những bức thư.

Thư tình!? Quà nữa!? Và vâng, nó còn được đóng gói tới đây nữa chứ. Chính xác hơn là chúng dành cho Asia.

Ungh! Hình ảnh anh ta lại xuất hiện trong đầu tôi.

Đồ chết tiệt! Muốn cầu hôn Asia ngay khi chúng tôi trở về từ Qủy Giới à!?

Asia cũng không biết phải phản ứng thế nào trước hoàn cảnh này, vì vậy cô ấy xin lỗi chúng tôi mỗi khi bưu kiện đến. Cô ấy nghĩ đó là lỗi của mình.

Thật vớ vẩn! Asia không có lỗi lầm gì hết trong chuyện này.

Hai tuần đã trôi qua sau đó và học kì 2 của năm học sắp bắt đầu. Tuy nhiên, tôi cảm thấy sự tức giận với anh ta ngày càng tăng.

Tôi ngay lập tức đứng lên và hét lên với những giọt nước mắt tở khóe mắt!

“Không đời nào tôi chịu nhường Asia cho anh đâu, Astaroth!”

Life 1 - Học kỳ 2 bắt đầu

Phần 1

Kì nghỉ hè đã kết thúc và một học kì mới lại bắt đầu.

Học kì 2.

Học viện Kuou sắp tổ chức một sự kiện lớn, vào tháng chín này.

Đó là lễ hội thể thao.

Vào thời gian này của năm, một thứ gì đó đang kích thích tôi. Đó là bởi vì rất nhiều người muốn chứng tỏ những gì đã tập luyện được trong mùa hè vừa qua. Chà, so sánh với khi chúng tôi còn là năm nhất thì số lượng đã giảm hẳn, nhưng vẫn là những người như vậy năm ngoái. Nếu là những chàng trai thì họ đã thay đổi kiểu tóc của mình và nếu là một cô gái thì họ đã thay đổi cách ăn mặc cho hợp xì tai hiện nay! Những người trông rất đần độn trước hè thì giờ đây đã có một cái nhìn mới về họ.

Và tôi, năm ngoái đã để lộ điều ấy quá nhiều và tôi không muốn lặp lại lần nào nữa. Thật đáng ghét!

Tôi cũng muốn thay đổi bản thân mình! Tôi cũng là một thằng nam sinh cao trung mà.

Sự thực thì tôi luôn ghen tị với những thằng thay đổi hoàn toàn chỉ sau một mùa hè. Đầu mới, quần áo mới, phong cách mới. Cứ như một con người khac hoàn toàn vậy.

Cái hay ở đây, là, khi bạn thay đổi bản thân, gần như ngay lập tức các cô gái sẽ bám theo bạn như thiêu thân bâu lấy lửa và bạn sẽ có ngay một cô bạn gái

Tôi cũng muốn được như thế.

“Và sau đó là thoát khỏi kiếp trai tân nhỉ. Mùa hè đúng là thứ khó chịu đối với những chàng trai cao trung như chúng ta.”

Thằng bạn đeo kính nguy hiểm của tôi – Motohama – cất lời.

“À mà, Motomaha. Cậu đã lấy thông tin chưa đấy?”

Tôi hỏi.

“Chờ chút, Matsuda sẽ đến ngay thôi.”

“Chào Ise, Motohama! Tao mang tin nóng hổi tới đây.”

Một thằng đầu cơm nắm tiến đến ngồi cạnh Motohama.

“Như tao đoán, quả thực Yoshida của lớp bên đã làm chuyện đó trong mùa hè vừa qua. Với một Onee-sama năm thứ ba nhé.

“That fker, that fker!

Motohama và tôi thốt lên đầy ganh tị.

Đúng vậy. Thằng khốn Yoshida đó, không chỉ thời trang hơn mà nó còn trở thành người lớn chỉ sau một mùa hè.

“Thật đáng buồn là Ooba của lớp ta cũng làm chuyện đó ngay từ năm nhất rồi.

“Mày nói thật chứ? Ooba cũng làm rồi à?

Khi tôi đảo mắt tìm kiếm Ooba, tôi thấy cậu ta đang đứng nói chuyện với lũ con gái.

Bắt gặp ánh mắt của tôi, Ooba vẫy tay chào và nở một nụ cười rất tươi.

Khốn nạn thật. Mất zin dễ như vậy sao? Tôi cũng muốn!

Từ những thông tin chúng tôi thụ thập đi thì, những thằng như Yoshida và Ooba đã tăng lên từ năm ngoái. Và hầu hết những đứa trong lớp chúng tôi đều đã giao thông với 1 em nào đó cả rồi. Câu hỏi “Bạn đã mất zin chưa” gây tác động lớn lên địa vị của bạn trong giới nam sinh cao trung này.

Tôi ghét khi bị những thằng như vậy nhìn vào với ánh mắt thương hại. Cứ như chúng muốn nói rằng: “à há, thằng này còn chưa biết mùi đời”. Trông tôi lúc ấy như thằng hề trong mắt tụi nó!

Tôi nằm dài trên bàn của mình và ôm lấy đầu của mình! Shiiiit! Lẽ ra mọi chuyện đã k thành ra thế này rồi! Tôi cũng đã kế hoạch để thay đổi và làm tình trong suốt mùa hè! Nhưng thay vì thế, tôi phải tới Qủy Giới!

Thử hỏi có thằng nam sinh trung học nào xuống địa ngục vào kì nghỉ hè không chứ?

Có đấy!

Tôi đây!!!

Trong khi chúng nó trở thành người lớn thì tôi lại phải ở trên núi cả tháng với một con quái vật. Tôi phải vượt qua sự sống và cái chết khi ở đó với hắn. Thật không công bằng.

Sau tất cả những chuyện đã trải qua vào mùa hè vừa rồi, tôi chỉ được tham gia vào ngắm gà khỏa thân ở bồn tắm- một kì nghỉ của Occult Research Club.

Nhưng ngay cả như vậy thì tôi vẫn muốn nhiều hơn.

Tôi muốn lần đầu của mình là Hội Trưởng.

Tôi muốn làm sập cả giường với Akeno-san.

Tôi muốn tạo ra em bé với Xenovia.

Và chẳng có cái muốn nào thành sự thực trong kì nghỉ hè vừa rồi.

Dù sao, trong cái rủi vẫn có cái may.

Chưa có gì xảy ra với Matsuda và Motohama suốt mùa hè.

Nếu chúng đều trở thành người lớn thì tôi chắc chắn mình sẽ tự tử cho xem.

“Vẫn còn zin.”

Một cô gái đeo kính xuất hiện và cười vào bọn tôi.

“Kiryuu! Cậu làm gì ở đây?”

Motohama hốt hoảng.

“Fufuffufuffu. Tôi nghĩ mấy cậu đã có một mùa hè “đáng nhớ’’ đấy, đúng không.”

“Im đi.”

Kiryuu cười lớn.

“Mà này, Hyoudou, dạo gần đây Asia cư xử rất lạ, cậu có biết lí do vì sao không?

Kiryuu hỏi tôi. Tôi biết lí do, dĩ nhiên. Đó hẳn là vì Diodora. Tôi không thể không nhận ra rằng, Asia đang bị khủng hoảng.

Ví dụ như trong giờ học, cô ấy thường xuyên mất tập trung. Khi giáo viên gọi, Asia giật mình và đôi lúc còn cầm ngược sách mà đọc bài mặc dù cô ấy vẫn hay cười khúc khích cùng các bạn nữ khác.

Thực sự thì Asia rất nổi tiếng trong lớp. Cả con trai lẫn con gái đều muốn nói chuyện với cô ấy.

Bọn con trai hay đến gần và hỏi chuyện, họ chỉ muốn gần gũi hơn với cô ấy mà thôi chứ không có ý gì cả. Mà thôi, tôi cũng không trách họ làm gì.

Vì ngay cả tôi cũng cảm thấy rất bình yên và thoải mái khi ở bên cô ấy. Asia thấy tôi đang nhìn cô ấy và vẫy tay chào tôi với một nụ cười, một nụ cười gượng gạo.

Bây giờ, cô ấy bị như vậy làm ai cũng phải lo lắng…. Chúng ta phải

làm gì với lời cầu hôn bây giờ?

Tôi nhìn sang bên cạnh và thấy Kiryuu đang nhìn mình với ánh mắt tò mò.

“Cậu nhìn gì thế?”

“Không có gì. Chỉ là có vẻ như danh tiếng của cậu đã tăng lên đáng kể trong nhóm nữ sinh sau mùa hè vừa rồi.”

“Thật sao?”

“Uh, gương mặt cậu đã trở nên già dặn hơn, và tôi có thể khẳng định là cơ thể của cậu đã “đô” lên rồi đấy. Các cô gái đều nói rằng cậu trông rất hoang dã.”

Hmph. Tôi đặt tay lên mặt mình xem có gì bất thường không. Tôi biết là cơ thể mình cũng đầy đặn hơn. Chẹp……

Dù sao đó cũng là điều tự nhiên khi bạn đánh vật để sống sót với một con rồng trên núi hơn một tháng trời.

Còn về chuyện hoang dã thì….Cũng phải thôi. Trong quãng thời gian

đó, tôi sống như Tarzan mà.

Fuffuffu. Cuối cùng tôi cũng cảm thấy khóa huấn luyện hè có ý nghĩa tích cực. Nhờ nó mà tôi đang thu hút được nhiều sự chú ý từ các cô gái hơn.

Tôi đặt tay lên cằm và cười nhăn nhở và sau đó Kiryuu cảm giác như mất hứng.

“…Chỉ khi cậu đừng quá tự mãn với bản thân mình thôi.”

“Này, tin shock đây!!!!!”

Đột nhiên có ai đó la toáng lên, cắt đứt cuộc trò chuyện của chúng tôi.

Tôi nhìn ra thì thấy một cậu bạn cùng lớp đang hốt hoảng Chuyện gì xảy ra vậy?

Cậu ta thậm chí thở không ra hơi.

Hẳn là cậu ta đã chạy rất nhanh về đây.

Sau khi thở lấy hơi và làm vài ngụm nước, cậu ta nói lớn…

“Lớp ta sẽ có một học sinh chuyển tới. Một bạn nữ.”

Một khoảng lặng đáng sợ bao trùm cả lớp……………….

“Không được bình thường lắm nhỉ khi chuyển lớp vào lúc này.” Như người ta vẫn nói….

….khoảng lặng…… trước bão…..

5 giây sau, cả lớp học bùng nổ dữ dội. Ai cũng bàn tán xôn xao về chuyện này. Mấy tên đực rựa có một sự căng thẳng tột độ! Vì đó là một cô gái! Mặc dù các cô gái trong lớp cũng kinh ngạc trước phản ứng của mấy tên đó nhưng họ cũng như họ thôi.

“Vào đi em.”

Cô giáo đang đứng trên bục giảng và nói.

Có lẽ không khí huyên náo đã khiến chúng tôi không thể biết được cô đã vào từ lúc nào.

Một lần nữa, không khí tĩnh lặng lại bao trùm lớp học.

CRACK CRACK…

[OOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOO]

Toàn bộ bọn con trai của lớp la lên trong sung sướng.

Cô gái đang đứng trước mặt chúng tôi có mái tóc hai bím màu hạt dẻ.

Dĩ nhiên là cô ấy rất đẹp.

Bọn con trai cũng vì thế mà phản ứng như vậy.

Nhưng với tôi, không chỉ là sung sướng hạnh phúc đâu. Tôi rất sốc, đôi mắt tôi như muốn văng ra khỏi gương mặt này đấy.

Tôi đảo mắt quanh thì thấy Asia và Xenovia cũng đang đờ người vì không tin vào những gì đang trước mắt mình.

Cô bạn mới của chúng tôi cúi đầu chào cả lớp và giới thiệu bản thân với nụ cười rất tươi. Cây thánh giá trên cổ của cô ấy sáng chói lọi.

Dù cho cô ấy đã thay đổi kiểu tóc so với lần cuối chúng tôi gặp nhau, nhưng tôi không thể quên được khuôn mặt ấy.

“Tên mình là Shidou Irina. Xin làm quen với các bạn nhé!

Chính xác rồi, đây không thể là ai khác ngoài Shidou Irina, người đã đến để lấy lại thanh gươm Excalibur đã bị kiếm trước mùa hè cùng Xenovia!

Phần 2

“Đi với tớ một lát.”

Trong giờ nghỉ giải lao, Irina bị hàng đống bạn bè vây kín và bị hỏi rất nhiều. Tôi túm lấy tay cô ấy và kéo đi trong sự khó hiểu của lũ bạn. Tôi đưa cô ấy ra ngoài, nơi chỉ có tôi, Xenovia và Asia.

Shidou Irina, cô bạn thời thơ ấu của tôi. Cô ấy đã chuyển đến sống ở một nước khác từ khi còn nhỏ, cô ấy đã được ban phước lành từ một nhà thờ và được lựa chọn là người sử dụng kiếm thánh Excalibur dưới tay Giáo Hội Tin Lành.

Trước đó, nhà thờ canh giữ thánh kiếm Excalibur đã bị tấn công và thánh kiếm đã bị cướp mất bởi những kẻ đứng đầu Fallen-Angel. Trong sự việc đó, Xenovia và cô ấy đã tới thị trấn này. Xenovia đã biết được sự thật về Chúa và quyết trở thành ác quỷ để ở lại Nhật Bản mà không một chút nghĩ suy về nó, còn Irina thì quay trở về nơi cô ấy sống.

Chúng tôi không thấy cô ấy từ lần đó và giờ…Tôi chưa bao giờ nghĩ rằng chúng ta sẽ sum họp với nhau như thế này…Tôi rất ngạc nhiên. Nó diễn ra đầy bất ngờ. Nhưng cô ấy không phải kẻ thù của ta nhỉ? Cả ba thế lực lớn đều đang là đồng minh của nhau mà. Vậy lý do Irina tới đây là…

“Lâu không gặp, Ise-kun, Xenovia!”-Bay tới ôm!

Irina ôm chầm lấy Xenovia.

“Xenovia, mình mừng là bạn vẫn ổn! Có thể trên khía cạnh vị trí thì chúng ta không được làm thế này nhưng mình thực sự rất hạnh phúc!”

“Ừ, cũng được một khoảng thời gian rồi nhỉ Irina… Mình cũng mừng là cậu vẫn khỏe.”

Cuộc gặp gỡ của những chủ nhân thánh kiếm! Xenovia cũng đang cười. Vậy bây giờ, Tôi nên hỏi gì đây? Trong khi suy nghĩ, Xenovia đã bắt đầu trước.

“Ngọn gió nào mang cậu tới đây vậy?

Xenovia hỏi.

Uhm, đó có lẽ là cách tốt nhất – hỏi thẳng.

“Mình tới đây theo yêu cầu của Michael -sama. Mình sẽ nói rõ hơn sau giờ học. Hẹn ở O.C.R (viết tắt club của Rias Gremory) nhé, được chứ nhỉ???”

Irina nói và nháy mắt rất dễ thương.

Tôi lấy điện thoại ra và gửi một tin nhắn đến cho Hội trưởng ,nội dung là “Shidou Irina đã đến đây, chị có biết gì không?”

Hội trưởng rep lại rằng “Chị biết chứ, có hơi bất ngờ với quyết định để tình huống chuyển biến thành thế này. Chị sẽ giới thiệu các em tới cô ấy cùng lời giải thích thỏa đáng sau giờ học, hãy chăm sóc cô ấy cho đến khi đó nhé. Dù sao cô ấy cũng chỉ là học sinh mới chuyển tới thôi.”

Vậy là Hội Trưởng đã biết về cô ấy. Rõ ràng rằng đây là địa phận của Hội Trưởng vậy Irina sẽ không thể vào trừ phi đã bàn bạc với Hội Trưởng trước đó.

Vậy thôi chờ đến tan học vậy.

Sau khi tan học……

Chúng tôi đang ở trong phòng của câu lạc bộ.

“Shidou Irina-san. Chào mừng đến với Học viện Kuou của chúng tôi.”

Tất cả các thành viên của O.R.C, Azazel-sensei và Sona-kaichou đều có mặt tại đây để chào đón Irina.

Tuy nhiên, điều khiến tôi thấy kì lạ là dạo này, đùi tôi cứ như một cái ghế di động cho Koneko-chan vậy.

Kể từ lúc ở trên tàu đó, Koneko-chan đột nhiên gần gũi với tôi hơn, thậm chí là có phần hơi quá.

Dĩ nhiên, nếu bảo tôi cảm thấy không thoải mái về điều này, thì đó là một lời nói dối trắng trợn.

Ai mà chẳng thích có một cô mèo dễ thương luôn ngồi vắt vẻo trên đùi mình chứ!!!!!!

“Xin chào mọi người! Mình là Shidou Irina, mặc dù có một số người tôi chưa từng gặp nhưng tôi cũng biết hầu hết những người đang ngồi ở

đây rồi. Mình đến đây theo yêu cầu của Michael-sama. Hi vọng các bạn sẽ giúp đỡ mình trong những ngày sắp tới.”

CLAP CLAP CLAP.

Mọi người vỗ tay nồng nhiệt. uhm, có vẻ như Irina đến đây như một sự hỗ trợ từ phía Thiên Đàng vậy. Đội chúng tôi đã có những ác quỷ, thiên thần sa ngã nhưng chưa có một thiên thần nào cả. Nhưng dù sao chúng tôi đều được cứu rỗi bởi bên Thiên Đàng mà.

Sau đó thì cô ấy bắt đầu nói về “Sự tin tưởng vào chúa” và những thứ đại loại như “Michael-sama” thật tuyệt vời.

Tất nhiên là những con quỷ như chúng tôi không thể cảm thấy thoải mái trước những câu nói đó. Nhưng chúng tôi cũng chỉ biết cười trừ. Biết làm sao giờ? Đức tin của Irina quá mãnh liệt mà!

(H”Hey, Xenovia)

(Sao cậu lại thì thầm to nhỏ như thế?)

(Irina chưa biết về cái chết của chúa đúng không?)

(Vào lần cuối chúng tôi chia tay thì cô ấy vẫn chưa biết. Còn hiện giờ như thế nào thì tôi chịu.)

Nếu cô ấy thực sự chưa biết thì đó sẽ là một chướng ngại lớn. Mọi người ở đây đều đã biết về điều đó và với một người có đức tin mạnh mẽ như Irina, ai mà biết được cô ấy sẽ cảm thấy như thế nào nếu biết tin chúa đã không còn.

Tôi thì đang rất lo lắng về điều đó nhưng Sensei lại hỏi cô ấy rất bình thản.

“Em đã biết về cái chết của “Đức Chúa Trời từ Kinh thánh”, đúng không?

“Sensei, sao thầy có thể hỏi thẳng thừng + bất ngờ như vậy với cô ấy chứ!”

Tôi dị nghị nhưng Sensei chỉ thở dài.

“Im nào, Ise. Nếu Irina đã ở đây thì cô ấy đã nắm rõ được nhiệm vụ của cô ấy chứ. Nghe này, nơi này là một trong những vùng đất quan trọng nhất của liên minh ba thế lực. Nếu ai đó được xác thực tới đây thì họ phải có những thông tin cơ bản nhất chứ.”

Irina gật đầu trước lời nói của Sensei.

“Tất nhiên thưa thống lĩnh tối cao của Fallen Angel! Đừng lo lắng, Ise kun! Mình đã biết chuyện đó rồi.”

Thật vậy sao? Chúng tôi đều nhìn cô ấy với ánh mắt lo lắng.

“Cậu cứng rắn hơn mình nghĩ đấy, Irina. Thật khó tin khi một người có đức tin mạnh mẽ như cậu lại đến đây mà có vẻ như không hề sốc trước tin đó.”

Một khoảng lặng sau câu nói của Irina….

Hai dòng nước măt bắt đầu tuôn dài trên má Irina.

“Dĩ nhiên là mình rất sốc. Mục tiêu cống hiến của cả đời mình! Lí do mình gia nhập nhà thờ! Người cha của sáng tạo đã ra điiiiiiiii!? Mình đã sống với đức tin ấy nên mình đã khóc suốt bảy ngày khi mình nghe sự thật từ Michael-sama.”

Sau đó cô ấy gục mặt xuống bàn và khóc thút thít. Một đức tin mãnh liệt, cái chết của Chúa chắc đã rất là sốc với cô ấy. Gia đình tôi không mộ đạo nào cả nên tôi không hiểu cảm giác nó như thế nào nhưng Asia cũng đã ngất đi khi cô ấy biết tin ấy.

“Mình hiểu cảm giác của bạn mà!”

Asia và Xenovia nhẹ nhàng đến bên Irina để an ủi cô ấy.

Họ ôm chầm lấy nhau. Sự thực là Asia và Xenovia vẫn đều đặn cầu nguyện mỗi ngày. Tôi nghĩ họ vẫn còn biết ơn Chúa rất nhiều.

“Asia-san! Mình xin lỗi vì đã gọi bạn là phù thủy! Mình thậm chí cũng đã nói những điều khủng khiếp tới Xenovia khi chúng ta tạm biệt nhau! Mình xin lỗi!”

Asia và Xenovia cười hiền hậu.

“Mình không bận tâm đâu. Mình hy vọng chúng ta có thể thân thiết với nhau bởi vì tất cả chúng ta đều yêu thương cùng một vị Chúa mà.”

“Mình cũng xin lỗi cậu. Đó cũng là lỗi của mình khi hành động mà không suy nghĩ. Mình đã trở thành một ác quỷ ngay sau đó. Nhưng mình rất vui khi chúng ta có thể sum họp lại như thế này với nhau.”

[Ah, lord!].

Cả ba cùng cầu nguyện một lúc. Tôi có thể cho rằng họ đã hiểu nhau bây giờ rồi không? Nhiều chuyện đã xảy ra nhưng nó khiến tôi rất vui khi mà cái áp lực kì lạ đó đang dần biến mất. Có lẽ đây là ngày sinh của thánh Trio. Tốt nhất là hãy mỉm cười với mọi người. Mặc dù cả hai người họ đều là những ác quỷ…

“Tôi có thể hỏi cô một chút về lí do Michael gửi cô tới đây không? Irina?”

“Vâng, Azazel”sama! Michael”sama nói rằng ở học viện kuou đã có sự xuất hiện của ác quỷ và thiên thần sa ngã nên ngài muốn thiên thần cũng cần có mặt ở đây!”

“Ồ, vậy là rõ rồi. Hồi trước Michael cũng có nói gì đó về việc gửi một thân cận của mình đến. Nơi này hoạt động qua sức mạnh của Thiên Đàng hoặc Qủy Giới, nhưng những người thực sự đang làm việc ở đây lại là Rias và nhóm Sona Sitri, và một số ít người khác bao gồm cả ta. Mà chúng ta vẫn để nó hoạt động rất tốt nhưng Michael lại nói gì đó rất nghiêm túc rằng hắn ta nghĩ nên có ai đó bên Thiên Đàng cũng nên có mặt ở đây và hắn sẽ gửi ai đó tới. Thiên Đàng đã giúp đỡ rất nhiều, nhiều hơn cả những gì chúng ta cần. Ta nói chúng ta không cần nhưng hắn gạt đi. Hắn quyết làm cho bằng được. Ta không ngờ đó lại là cô, Irina.”

Azazel sensei thở dài. Oh, vậy đó là những gì đã xảy ra sao. Yeah. Nơi đây từng chỉ có mỗi ác quỷ và thiên thần sa ngã. Và cũng không bất bình thường mấy khi một hay hai thiên thần tới đây. Tuy căn cứ của Hội Trưởng sẽ trở nên đông hơn. Mới đầu chỉ toàn là ác quỷ. Và bây giờ, cả thiên thần sa ngã lẫn thiên thần đều đã tới đây và cười nói tự nhiên với nhau. Chúng tôi thật sự không biết rồi chuyện gì sẽ xảy ra trong cuộc sống nữa đây. Hội Trưởng mới đầu cũng thấy rắc rối nhưng chị ấy cũng đã dần nhiệt huyết với trách nhiệm của mình sau khi được thỉnh cầu từ chính Maou-sama, Vì một lý do như “Nó có thể rất hữu ích trong nhiều trường hợp đấy” hay “Điều đó vinh dự lắm đấy”.

Irina bỗng dưng đứng dậy và bắt đầu cầu nguyện. Sau đó thì cơ thể cô ấy rực sáng và, một đôi cánh trắng muốt xuất hiện sau lưng Irina. Oooooooooooooh! Cô ấy trông như một thiên thần vậy! Mà khoan, có lẽ nào cô ấy đã trở thành thiên thần rồi không!!?

Mọi người đều há hốc miệng kinh ngạc, duy chỉ có Sensei là điềm nhiên vuốt cằm.

“Tên cô là Shidou Irina đúng không nhỉ? Dường như cô đã biến đổi thành thiên thần nhỉ, đúng không?”

“Biến đổi thành thiên thần?? Có thể thực hiện điều đó với con người sao?”

Khii tôi hỏi sensei, ông chỉ nhún vai.

“Không, sự thật là chưa từng có ghi chép nào hay bất cứ gì về điều đó cho tới bây giờ. Mặc dù đã có cuộc thảo luận về vấn đề này giữa các nhà nghiên cứu của Thiên Đàng và Qủy Giới….”

Irina tiếp lời sensei đang chau mày suy nghĩ.

“Đúng thế, tôi đã nhận được phước lành của Michael-sama và được hóa kiếp thành Thiên thần. Tôi nghe nói các Đại thiên sứ đã dùng những kĩ thuật của Thiên thần sa ngã và các ác quỷ để có thể làm điều này.

Điều như thế có thể sao! Vậy liên minh của Ba thế lực đã tiến bộ nhiều thật đấy. Tôi được biết rằng sau cái chết của chúa, không còn một thiên thần thuần chủng nào được sinh ra nữa, vì vậy thậm chí nếu chỉ là Thiên thần được tái sinh thì số lượng Thiên thần nên được gia tăng ngay. Nhưng Irina là một thiên thần, huh. Vậy Ác quỷ, Thiên thần sa ngã và Thiên thần đã tụ tập lại với nhau tại đây rồi. Irina tiếp tục.

“4 vị Đại thiên sứ và các thiên thần tối cao khác. Tổng cộng 10 vị đấy đều đã quyết định có 12 người thuộc hạ được gọi là [Brave Saints] mỗi người với một vị trí từ “ACE” cho đến “QUEEN” của các quân bài.

Quân bài King sẽ là vị trí của Angel-sama người sẽ trở thành chủ nhân.”

Sensei có vẻ rất hứng thú với những gì Irina nói. Con người này có thể kì cục về một số mặt nhưng cứ động đến các loại công nghệ thì ông ấy lại trở nên thực sự hào hứng.

“Tôi hiểu rồi. Kỹ thuật “Evil-pieces”. Vậy họ đã sử dụng kỹ thuật ấy cộng thêm kỹ thuật nhân tạo hóa Sacred Gear của thiên thần sa ngã, huh. Wow, Thiên Đàng chắc đã làm ra được điều thú vị như vậy ngay sau khi chúng ta chia sẻ công nghệ cho họ. Nếu ác quỷ được xem là các quân cờ thì thiên thần sẽ là những quân bài nhỉ. Hay, những quân bài cũng là những quân lực của họ. Sau sự ra đi của Chúa thì các Thiên thần thuần chủng không thể được sinh ra thì việc gia tăng các Thiên thần được tái sinh sẽ tăng cường lực lượng của họ.”

Vậy họ đã chuyển “Evil-pieces” sang phiên bản dành cho các thiên thần. Điều như thế cũng có thể sao, tôi hiểu rồi.

“Nếu các thiên thần đang sử dụng một hệ thống như vậy thì dường như họ cũng giấu đi ai đó mạnh mẽ được gọi là một Joker nhỉ. 12 tông đồ của Chúa được thay thế thành 12 quân bài. Chà tên Angel-sama đó, hắn ta đang khiến tôi cảm thấy rất thú vị.”

Sensei bắt đầu cười lớn đầy thích thú. Thống lĩnh của Fallen Angel chắc rất thích biết được những điều này.

“Vậy cậu đại diện cho quân bài nào? Irina?

Tôi hỏi, và cô ấy trả lời đầy kiêu hãnh..

“Mình là Ace! Fufufu, Ace của Michael-sama! Mình đã đảm nhiệm một ví trí đầy vinh dự! Thậm chí mình có thể chết! Thậm chí nếu Chúa đã ra đi thì mình vẫn tiếp tục sống nếu mình là Ace của Michael-sama!”

Mắt Irina sáng ngời! Ah, biểu tượng của Ace ở trên tay cô ấy kìa.

“Vậy giờ Michael-san là nguồn sống của bạn huh?

Khi tôi thở dài về nó thì Xenovia bên cạnh tôi lên tiếng.

“Uh, Nó còn hơn là đánh mất bản thân mình đấy, Irina.”

Đúng vậy. Hơn là đánh mất bản thân với sự ra đi của Chúa thì dường như bạn có thể làm việc dưới trướng của một chủ nhân mới.

Sau đó Irina nói với chúng tôi một tin đầy bất ngờ.

“Michael-sama đang hi vọng sẽ được nhìn thấy một trận Rating game đặc biệt giữa Evil-pieces và Brave Saints trong tương lai! Ngài ấy cũng nói bây giờ chỉ có các thiên thần của các thiên thần tối cao được tham gia nhưng vào một ngày không xa nữa các thiên thần cấp cao bên cạnh các thiên thần tối cao cũng sẽ được như vậy và hy vọng họ sẽ đấu với nhau giống như The Rating Games của các ác quỷ vậy!”

Game? Giữa Devils và Angels?

Trận đấu giữa Evil-pieces và Brave saints?!! Chúng tôi đều bị shock trong khi Azazel sensei thì vô cùng hứng thú.

“Đã có nhiều người giữa các thiên thần và ác quỷ đã chống lại các quyết định của cấp trên của mình. Chúng ta đã có mối quan hệ thù địch suốt một thời gian rất dài vì vậy sẽ có những người cảm thấy khó chịu nếu chúng ta bỗng dưng thân thiết với nhau. Nhưng Michael chắc đã nghĩ về điều đó. Và như thế, hắn ta đang chuẩn bị một sàn đấu thay thế nơi cả hai bên có thể thi đấu với nhau bằng tinh thần thượng võ mà không gây ra thương vong nào. Nó giống như là World Cup hay Olympics của thế giới loài người vậy.”

Vậy nó dành cho những người cảm thấy khó chịu xả đi cơn buồn bực của mình à? Ummm, vậy mỗi bè phái bắt đầu có chính sách chính trị mới với liên minh ư… Có vẻ khó nhỉ.

“Vậy thì có phải sẽ có thể có một trận đấu giữa chúng ta, nhóm Gremory và những Thiên thần đang sử dụng hệ thống game này nhỉ?”

Sensei tiếp tục nói khi khịt mũi.

“Có lẽ trong tương lai nó sẽ diễn ra, nhưng không phải sắp tới. Có lẽ sẽ cần 10 năm, thậm chí 20 năm. Tốt, thời gian này rất tốt cho các ác quỷ tập sự và các bạn có thể thưởng thức được nó.”

2-20 năm? Tôi thực sự cảm thấy đó là một quãng thời gian rất dài,….

….cho dù devils và Angels đều có cuộc sống vĩnh hằng đi nữa….

“Có vẻ như chúng ta có thể thưởng thức nó.”

Kiba hớn hở hẳn ra. Nhóm Ace-sama của chúng ta cũng như vậy.

“Nhà thờ rất đáng sợ…”

Gasper có vẻ đang gặp vấn đề thì phải. Yeah, tôi nghe rằng những nhà thờ vẫn tiếp tục chiến dịch săn bắt ma cà rồng. Chúng ta vẫn chưa có một cuộc đàm phán với những ma cà rồng. Mỗi nhà thờ vẫn tiếp tục với những lời dạy cũ kĩ thậm chí sau khi thành lập liên minh, nhưng thực tế là họ đang hòa nhập với ác quỷ và thiên thần sa ngã. Tôi nghe rằng họ đã thành lập một đội nghiên cứu mới để chắc chắn rằng những loại ác quỷ mới sẽ không đc sinh ra nữa. Chúng tôi và nhóm Sitri đã thu thập được những thông tin đó. Nói cách khác, chúng ta có thể tiêu diệt bất cứ ai đáng ngờ bên trong liên minh Ba thế lực với những cách trừng phạt riêng của chúng ta. Tôi hy vọng

chúng ta sẽ hạn chế đối mặt với những điều như thế. Chúng ta đều đang cố gắng thân với nhau hơn mà nhỉ…

Hòa bình là điều tốt nhất! Ừm, thậm chí dù thứ được gọi là Brave Saints đó xuất hiện thì tôi cũng vui lòng vì nó không ảnh hưởng đến The Rating Game trong một khoảng thời gian. Ngay bây giờ, đôi tay của tôi sẽ chỉ cạnh tranh với những ác quỷ trẻ cao cấp khác thôi.

“Hãy dừng câu chuyện tại đây và bắt đầu buổi tiệc chào đón Shidou Irina-san nào…”

Sona-kaichou nói đầy hào hứng.

Irina cũng lên tiếng.

“Các ác quỷ, tôi biết chúng ta là những thiên địch của nhau nhưng Michael-sama đã nói rằng, ngay cả những mối thù sâu đậm nhất cũng sẽ được tình cảm hóa giải. Vì vậy tôi nghĩ tôi có thể thân thiết với mọi người. Thực sự là cá nhân tôi cũng muốn điều ấy xảy ra! Tôi sẽ làm việc chăm chỉ như một đại diện của nhà thờ! Một lần nữa, xin mọi người hãy giúp đỡ tôi. Rất cảm ơn các bạn!!!”

Mọi người lại vỗ tay nồng nhiệt tán thưởng Irina.

Uhm, đã có những cuộc thảo luận đầy phức tạp, nhưng với điều thì có vẻ Irina sẽ ở cùng chúng tôi như những người bạn thân của Học viện Kuou này. Sau đó, Hội học sinh cũng đến chung vui cùng chúng tôi và bữa tiệc đã bắt đầu.

Phần 3

Vài ngày đã trôi qua kể từ khi Irina được chuyển đến….

“Em! Em! Em sẽ tham gia đội chạy tiếp sức.”

Irina giơ cao tay khi cô giáo hỏi về thành phần các đội tuyển dự thi vào Sport Festival sắp tới.

Hmph, dường như Irina không mất chút thời gian nào để hòa nhập với lớp học.

Cũng phải thôi, vì tính tình cởi mở, thân thiện nên Irina dễ dàng làm quen được với mọi người. Cô ấy khá nổi tiếng các bạn, cả nam và nữ.

Chắc là các bạn cũng đoán ra được nơi sống của cô ấy kể từ khi chuyển đến đây nhỉ!

Vâng, tất nhiên rồi! Nhà tôi. Nơi mà bây giờ được gọi với một cái tên mĩ miều…

DINH THỰ HYOUDOU….

Gần như tất cả các thành viên của O.R.C đã chuyển đến đó sinh sống và giờ tới lượt Irina.

Ngôi nhà bé tí tẹo trước đây đã ra đi vĩnh viễn, nhường chỗ cho một biệt thự sáu tầng đầy đủ tiện nghi.

Nó thậm chí còn nhiều tầng hơn dinh thự nhà Gremory (3 tầng nhé!)

Vì kích thước khổng lồ như vậy mà các thành viên của clb có thể sống thoải mái mà không sợ chật chội.

Mặc dù số lượng nữ giới trong nhà ngày càng tăng nhưng tôi không thực sự thích thú lắm.

Đương nhiên không phải vì nhan sắc của họ.

Các bạn đều biết đó đều là những tuyệt thế giai nhân mà.

Điều làm tôi khó chịu là sự huyên náo, ồn ào khi nhà có quá nhiều phụ nữ.

Các cụ có câu “3 người phụ nữ tạo nên một cái chợ”

Đúng luôn! Không hề sai tẹo nào!

Ví dụ, khi Asia, Xenovia, và Irina nói những chuyện con gái, thật khó mà chen chân được vào giữa họ. Và khi Koneko-chan cũng tham gia vào cuộc tranh luận ấy thì tôi coi như hết hi vọng.

Và đến khi thấy Hội Trưởng và Akeno-san cũng bắt đầu nói những chuyện đại loại như vậy, tôi đã hoàn toàn bỏ cuộc.

Bạn biết đấy! Tôi là một thằng đàn ông mà, hơn nữa còn là thằng duy nhất trong nhà (dĩ nhiên là không tính ông già của tôi). Tôi phải làm gì vào những lúc như thế? Đọc manga?

Chơi game?

Càng làm những cái đó tôi càng cảm thấy buồn hơn.

Sống trong một cung điện với toàn girl xinh mà còn khổ hơn lũ FA.

Đó mới chỉ là một phần nỗi khổ của tôi thôi.

Những cơn ác mộng thực sự đến khi các cô gái bắt đầu mâu thuẫn và choảng nhau.

Tuyệt, tránh voi chẳng xấu mặt nào. Những lúc như thế tôi thường chui vào toilet để bảo toàn mạng sống của mình, đợi khi nào tình hình có vẻ êm xuôi mới dám mò ra.

Thật,…..

…đời quá buồn…

Đang mải mê suy nghĩ thì tôi giật mình.

“Hyoudou!”

Tôi ngẩng lên và thấy Kiryuu đang đứng trên bảng ghi ghi gì đó.

“Có một lỗ thủng ở khuỷu tay áo cậu kìa.”

“Đâu, đâu?”

Tôi nhìn xuống chỗ khuỷu tay để kiểm tra và nhận ra ngay sự ngu ngốc của mình.

Không hề có một lỗ thủng nào ở đó cả.

Để có thể nhìn vào khuỷu tay, tôi phải giơ cánh tay lên,và….

“Quyết định vậy đi!

Tên của tôi được ghi lên bảng. “Uwaaaaaaaaa! Cậu lừa tôi, Kiryuu!

Sao tôi lại có thể ngu đến mức bị một đứa con gái lừa cơ chứ! Tôi phản đối kịch liệt nhưng Kiryuu không để ý và vẫn tiếp tục nói

“Cậu sẽ tham gia vào cuộc thi chạy ba chân, và… cộng sự của cậu là….

Kiryuu chỉ viên phấn ra trước mặt.

Theo hướng chỉ đó, tôi nhìn thấy một cô gái có mái tóc vàng đang giơ cánh tay của mình lên.

Đúng vậy! Tôi sẽ tham gia phần thi đó cùng với Asia.

Phần 4

Những ngày sau đó, cả học viện chìm vào một không khí hào hứng chuẩn bị cho lễ hội sắp tới.

Lớp chúng tôi cũng không ngoại lệ.

Cả lớp hiện đang mặc đồng phục thể dục và tập luyện dưới sân vận động của nhà trường.

“Mình sẽ thắng bạn.”

“Tới đi, Irina.”

Irina và Xenovia đang chạy như gió trên sân. Cả lớp đều há mồm trước tốc độ kinh khủng của hai người.

Với những cô gái ác quỷ và thiên thần như thế này, chúng tôi chắc sẽ thắng thôi!

Đối thủ duy nhất mà có lẽ chúng tôi cần để mắt tới có lẽ là lớp của Sona-kaichou.

Thật khó để theo dõi những bộ ngực khi mà chủ nhân của chúng đang lao đi với tốc độ như vậy.

Kể cả tôi có căng mắt hết cỡ cũng không thể nhìn rõ chúng. Nhưng không thể phủ nhận một điều là, oppai của Irina đã lớn hơn nhiều kể từ cuộc gặp giữa ba thế lực mấy tháng trước.

Đột nhiên có một bàn tay đặt lên vai tôi.

“Này, Hyoudou!”

“Chào Saji.”

Đó là Saji, cậu ta đang cầm một hộp dụng cụ sửa chữa.

“Mày đang nhìn gì mà như mất hồn thế?” “Ngắm vếu tưng tưng chứ gì nữa.” “Hmph, mày chẳng thay đổi tẹo nào.” Saji thở dài.

Tôi để ý thấy một bên cánh tay của cậu ta được băng kín. Cậu ta bị thương sao?

“Cánh tay mày sao thế?”

“À, cái này âý à?”

Saji tháo băng ra và tôi thấy trên tay cậu ta có rất nhiều các vệt màu đen, nhìn như những con rắn nhỏ đang bò vậy.

…..Đó là gì thế?

“Tao hỏi Azazel sensei và ông ta bảo cái này xảy ra khi tao kết nối với mày trong trận đấu vừa rồi.”

“Thật sao? Nó có hại không?”

“Không, dường như nó vô hại. Nó xuất hiện lên chỉ thế thôi, không hại mà cũng chẳng lợi.”

Saji còn cho tôi thấy một viên ngọc trên cánh tay cậu ta. Nhìn nó có vẻ giống với những viên trên bộ giáp của tôi, Sensei và Vali.

“…Nhỡ mày bị nguyền thì sao?”

Khi tôi nói vậy, Saji có vẻ không thoải mái lắm và cậu ta chuyển chủ đề.

“Thôi đừng nói về tao nữa. Nói về mày đi. Mày đang có hoạt động gì thế?”

“Tao bị lừa, phải tham gia chạy 3 chân với Asia.”

“Fuufufu, mày thật may mắn. Tao phải tham gia cái trò vừa chạy vừa ăn bánh mì đây này.”

Hmph, nếu so sánh thì tôi vẫn thích chạy 3 chân hơn là cái trò dễ gây đau bụng kia.

Saji đang rất ghen tị với tôi thì có hai cô gái đeo kính xuất hiện.

“Saji, cậu đang làm gì thế? Chúng ta phải đi kiểm tra chất lượng của các túp lều, cho nên hãy nhanh chân lên cho tôi nhờ.”

“Hội học sinh chúng ta luôn thiếu nhân lực đấy nên đừng lười biếng nữa.”

Là Chủ tịch và Phó chủ tịch , Shinra Tsubaki-senpai. Hai người họ đang gọi Saji. Oh, cặp kính của đang sáng lên.

“V-Vâng, Chủ tịch, Phó chủ tịch .”

Saji cuống cuồng chạy lại phía họ.

Sau khi vẫy tay chào, họ nhanh chóng bước đi.

[Vritra aye].

Hmph, ý ông là gì? Ddraig?

[Ồ, không có gì đâu. Chỉ là có vẻ như sự kết nối trực tiếp với tôi đang thúc đẩy nó rất nhanh. Không cần biết linh hồn của cậu ta đã bị cắt thành bao nhiêu mảnh nhưng sẽ là một chuyện khác nếu nó bắt đầu.]

Ông nói cái quái gì đấy?

Tôi không hiểu nổi Ddraig đang tâm sự điều gì.

[Gần chú có Fafnir và Vritra. Và chú cũng gặp Tannin rồi. Có vẻ như chú là vật chủ có sức hút mạnh mẽ với những Dragon kings].

Giờ thì tôi đã hiểu là Ddraig đang độc thoại nội tâm.

“Asia, có vẻ ngực bạn to hơn sau mùa hè nhỉ?”

“Kyaa! Kiryuu-san! Làm ơn đừng động vào chúng nữa.” ….Ah. Con bé bốn mắt đó luôn chọc ghẹo Asia.

Cứ mỗi khi tôi rời mắt khỏi là Kiryuu lại giở trò với cô ấy. Tôi phải dừng ngay chuyện này lại nếu không, Asia sẽ hư hỏng mất.

Thực tế thì Asia đang trên con đường trở nên hư hỏng rồi, nhờ có những tác động “tích cực” từ Hội trưởng và Akeno-san.

Mà thôi, giờ chúng tôi phải luyện tập ngay để chuẩn bị cho ngày thi đấu.

“Asia! Cùng luyện tập nào.”

“Đ-Được.”

Cô ấy cúi chào Kiryuu rồi chạy đến chỗ tôi.

Asia và tôi sau đó bắt đầu buộc dây vào chân mình.

“Bắt đầu nào!”

Có một chút bối rối cho cả hai khi chúng tôi vòng tay qua eo nhau. Hmm, mùi tóc của Asia thơm quá! Mà cơ thể mềm mại của cô ấy cũng đang tiếp xúc với của tôi.

Không không! Mình phải tống khứ mấy cái suy nghĩ bậy bạ này đi.

Cộng sự của tôi đang là Asia.

Phải tự chủ ! Phải tự chủ !

Sau khi hít một hơi sâu, chúng tôi bắt đầu bước đi.

“Nào, một, hai…

Chúng tôi mới bước đi được vài bước thì…

SLIP!

Chân của tôi bước đi sớm hơn và Asia không theo kịp….

“Uooo!”

“Kyaa!”

Tôi nhanh chóng lấy lại thăng bằng và giữ lấy Asia.

Có vẻ như tôi cần giữ nhịp độ cho phù hợp với cô ấy.

Tôi nhìn mặt Asia thì thấy như là cô ấy đang bị tra tấn vậy.

Thế quái nào mà….

Chợt tôi thấy tay mình có cảm giác mềm mềm.

Cái mà tôi đã nắm vào để giữ thăng bằng cho Asia là…

……VẾU của cô ấy.

Hmph, tôi nghĩ kích cỡ của chúng đã tăng lên.

Không được! Tôi không thể làm thế này được….

Sau đó, tôi nhanh chóng bỏ tay ra khỏi người Asia.

“X-Xin lỗi. Mình không cố ý!”

Tôi ngượng ngùng xin lỗi.

“Không sao đâu. Nhưng lần sau bạn hãy báo trước cho mình nếu muốn chạm vào chúng…… Mình cũng cần phải chuẩn bị tinh thần.”

Tôi thực sự bất ngờ trước câu nói của Asia.

Mình đang làm cho cô ấy hư hỏng….

TỈnh lại đi Ise, mày phải bảo vệ Asia cơ mà…

Tôi nói to để xua đi sự bối rối của mình.

“H-Hãy tiếp tục luyện tập nào!”

“Đ-Được, nhưng mình xin lỗi! Mình không giỏi lắm về thể thao.” Asia có vẻ thất vọng.

“Đừng lo lắng! Chúng ta chỉ cần tạo được nhịp độ giống nhau là được. Đó là teamwork.”

“T-Teamwork?”

Asia khịt mũi. Má ơi, sao hành động nào của cô ấy cũng dễ thương như vậy?

“Đúng thế. Teamwork. Hãy cùng hét lớn và bước đi thật từ từ thôi.” “Được.”

Cứ thế, chúng tôi đã dần dần lấy được nhịp điệu.

Phần 5

Tan trường ngày hôm đó.

Tôi tiến đến O.R.C cùng Asia, Xenovia và Irina. Những người khác của clb đã ngồi đó rồi.

Mọi người đều đang mang một vẻ mặt u ám.

“Có chuyện gì nghiêm trọng à?”

Khi tôi hỏi, Hội trưởng trả lời rất rõ ràng.

“Đúng, Trận rating game tiếp theo của chúng ta đã được ấn định.”

Hee. Vậy là nó đã được ấn định. Kể từ trận đấu giữa nhà Gremory và nhà Stiri, có một ý tưởng được đưa ra đó là tổ chức một giải giao hữu giữa 6 gia tộc quyền lực nhất.

Tôi không ngạc nhiên lắm về điều này.

Tôi chỉ thực sự bất ngờ khi nghe câu nói tiếp theo của Hội trưởng.

“Đối thủ lần này của chúng ta là Diodora Astaroth.” “-!”

Tôi há hốc…không đùa chứ?…Là hắn sao?

Life 2 - Những lo lắng của Asia

Phần 1

“Một, hai, ba, bốn. Một, hai, ba, bốn.”

Asia và tôi đang chăm chỉ luyện tập cho Đại hội sắp tới.

Xenovia cũng giúp chúng tôi.

Mấy hôm trở lại đây, ngày nào tôi và Asia cũng đến sớm để tập luyện phía sau phòng thể dục. Và có vẻ như chúng tôi đang tiến bộ từng ngày. “Auu! Một, hai…Hauu! Ba, bốn…”

Asia vẫn còn khó khăn trong việc theo kịp tôi. Vì vậy không thể không tập luyện dù chỉ một ngày được. Chăm chỉ cần mẫn từng chút một, chúng tôi đang tiến lên từng bước.

Fufufu.

Qua rất nhiều lần luyện tập với Buchou, Sensei cũng như Ossan, tôi nhận ra rằng, không nhất thiết phải luyện tập quá căng. Chỉ cần bạn luyện tập đều đặn hàng ngày với một cường độ vừa phải, bạn cũng có thể tiến bộ rất nhanh.

“Hmph, hai cậu bước đi khá nhịp nhàng rồi đó. Giờ chúng ta hãy thử chạy như trong cuộc đua thật xem nào.”

Xenovia nói khi đang sửa lại dây buộc chân cho chúng tôi. Khi tôi liếc qua Asia, tôi thấy cô ấy có vẻ u sầu. “………………..”

Huh? Asia đang lo lắng về điều gì chăng?

Cũng phải, đối thủ tiếp theo của chúng tôi là Diododra, và Asia có vẻ ngày càng âu lo hơn kể từ khi biết được tin đó.

“Asia, nói cho mình biết điều gì đang khiến bạn khó chịu?”

Asia nhìn tôi với một ánh mắt bối rối, ngập ngừng nói.

“…M-Mình không bao giờ hối hận khi cứu anh ta.”

Asia đã từng cứu một ác quỷ bị trọng thương khi cô ấy còn ở nhà thờ. Chính vì thế, cô ấy bị đối xử như một kẻ dị giáo và bị đuổi đi, cô ấy đã trải qua những kí ức rất đau thương. Và người mà cô ấy đã cứu ấy lại không ai khác chính là Diodara. Tôi không hiểu tại sao anh ta lại ở đó và gặp Asia được nữa. Nhưng Asia là một cô gái rất tốt nên cô ấy không bỏ mặc anh ta được. Tôi không bao giờ trách móc cô ấy vì điều đó là không thể, cô ấy thật sự là một cô gái nhân hậu mà.

Và cuộc sống của Asia đã quay ngoắt 180 độ sau chuyện đó. Nhưng tôi chắc chắn là cô ấy đang có một cuộc sống rất tốt với chúng tôi tại đây. Dù thế, tôi không ngừng suy nghĩ về nó được:

[Liệu rằng, nếu Asia không cứu Diodora ngày đó, cô ấy chắc gì đã có một cuộc sống tốt hơn hiện tại? Liệu ở cùng với chúng tôi có tốt hơn ngày xưa không, khi mà cô ấy vẫn là một thánh nữ?]

Vì vậy, tôi thường xuyên nghĩ về nó. Nếu bây giờ tôi có thể làm gì cho côi ấy thì chỉ có thể là cầu xin Michael-san để Asia có thể trở về như một thánh nữ khi xưa lần nữa chăng?! Không, bởi vì có khả năng hệ thống mà Chúa đã để lại có thể ảnh hướng đến sức mạnh Của Asia-san, cô ấy không thể trở về nhà thờ được nữa. Học viện này cũng có quan hệ với nhà thờ và cũng được giám sát bởi bên Thiên thần. Nhưng cô ấy có thể trở lại cuộc sống khi xưa. Nếu tôi hỏi cô ấy, cô ấy sẽ chọn gì đây? Tôi rất sợ, tôi cũng rất ích kỉ vì tôi không hề muốn Asia rời đi nên tôi không thể… Nếu tôi hỏi Hội Trưởng thì điều đó có thể trở thành sự thật. Nếu điều đó là tốt nhất cho cô ấy thì đồng nghĩa với việc tôi là một tên khốn ích kỉ mà thôi. Nhưng thực sự tôi không muốn Asia biến mất khỏi cuộc sống của tôi ngay cả hình dung nó tôi cũng không thể chịu nổi rồi…

“….Ise-san?”

Asia đang nhìn chằm chằm vào mặt tôi.

“Cậu trông rất căng thẳng và cũng rất buồn nữa…”

“Nếu được quyền lựa chọn, bạn sẽ chọn cái nào? Cuộc sống trước khi bạn cứu Diodora hay cuộc sông hiện tại?”

Asia có vẻ sửng sốt trước câu hỏi của tôi.

Cô ấy mở to đôi mắt màu xanh hiền hòa của mình.

Tôi im lặng sau khi hỏi. Thậm chí dù tôi có thể mất cô ấy nhưng dù sao tôi cũng đã nghĩ điều gì tốt nhất cho Asia, vì vậy…

Tôi đã sẵn sàng cho câu trả lời, tim tôi đang đập rất nhanh. Tôi nắm chặt tay của cô ấy và toát mồ hôi.

“Mình không muốn trở về như trước kia.”

Và cô ấy cười,một nụ cười rất hồn nhiên, một nụ cười dường như làm bao nhiêu lo lắng trong tôi tan biến.

“Mình nhớ là trước kia mình đã từng hỏi Ise-san rồi mà. Mình hỏi “Liệu mình có thể ở bên cậu mãi mãi không?” và cậu trả lời “tất nhiên rồi”.”

Ah, đó là lời mà cô ấy nói trước trận đấu với Phoenix. Tôi cũng nhớ điều đó như in.

“Mình yêu nơi này. Mình yêu học viện Kuou, O.R.C. Mình cũng yêu quý Hội Trưởng, Akeno-san, Kiba-san, Xenovia-san, Koneko-chan, Gasper-kun, Irina-san và cả bạn nữa, Ise-kun. Một cuộc sống mới đã đến với mình và mình không bao giờ muốn mất nó.”

Asia…

Tôi cảm thấy mình thực sự ngu ngốc khi hỏi Asia câu hỏi mà lẽ ra, tôi đã biết được câu trả lời từ trước.

Đặt tay lên vai Asia, tôi nói.

“Mình sẽ luôn bảo vệ bạn, cho dù có chuyện gì xảy ra. Mình sẽ không cho phép ai được cướp bạn đi khỏi mình. Dù chuyện gì có xảy ra đi chăng nữa thì cậu biết rằng cậu vẫn có thể từ chối lời cầu hôn đó mà. Vì vậy, đừng nghĩ quá nhiều về tên Diodara đó nữa.”

Một thoáng ngại ngùng xuất hiện trên mặt Asia nhưng cô ấy nhanh chóng nở

một nụ cười với tôi.

“Cám ơn bạn, Ise-kun.”

Xenovia cũng rất hối lỗi với Asia.

“Mình muốn xin lỗi bạn một lần nữa, Asia. Lần đầu tiên gặp, mình đã nói những điều không hay về bạn. Mình vẫn còn rất hối hận về điều đó đến tận bây giờ…Asia, vậy mà cậu vẫn rất tốt với mình”

“Không sao đâu mà, Xenovia-san. Chúng mình là bạn bè mà.”

Những lời nói chân thành nhất từ cả hai người họ. Đôi mắt Xenovia đã ngấn lệ.

“Thật sự cảm ơn, cảm ơn cậu rất nhiều, Asia.”

Thú thực, tôi cũng rất muốn khóc trước cảnh này.

Asia là một cô gái quá tốt bụng.

“Uhuuhuhuh….Thật cảm động quá đi….

Tôi nghe thấy một tiếng nói nghẹn ngào từ xa.

Khi tôi nhìn ra thì thấy Irina đang đứng đó, hai dòng lệ chảy dài trên gò má cô ấy.

Ôi cô bé mít ướt này!……

“Irina, bạn cũng đến à?”

“Đúng, Xenovia mời mình. Cô ấy bảo ‘Buổi sáng ở trường này rất tuyệt’ và khi mình đến thì thấy cảnh tượng quá trời xúc động này, mình đã không thể cầm được nước mắt. Đây chắc là vì chúng ta đều được dìu dắt bởi Chúa và Michael-sama.”

Irina bắt đầu chắp tay lại để tạ ơn và chìm sâu vào trong cảm giác đó. “Theo như mình biết, bạn chưa ra nhập O.R.C đúng không?”

“Đúng. Mình quyết định ra nhập vào một hội khác. Mình đã tự thành lập một

hội riêng.”

“Tên nó là gì?”

Irina nói đầy kiêu hãnh.

“Đừng sốc khi nghe tên nó đấy nhé! Tên clb là “CLB tình yêu cao cả của Shidou Irina”. Nhiệm vụ của nó rất đơn giản! Chúng tớ sẽ giúp người miễn phí mà không đòi lại bất kì sự trả ơn nào. Đó là cách để phân phát tình yêu thương của chúa và Michael”sama đến mọi người.”

Cô ấy lại chắp tay lầm rầm khấn vái gì đó với tư thế rất kì quái. Chà, đôi mắt cô ấy đang sáng rực hẳn lên nhưng với cái tên Club thế kia thì chắc cô ấy rất tệ về khoản đặt tên rồi, cái tên ấy có thể khiến không ai dám lại gần mất thôi….

“Uhm, hãy cố gắng hết sức nhé….”

Tôi phải rất cố gắng để không phì cười trước cái tên sến sẩm mà Irina đặt cho clb của cô ấy.

“Tất nhiên rồi! Hiện tại, trong kì đại hội sắp tới, mình sẽ hỗ trợ cho O.R.C theo yêu cầu của Rias.”

Hah, vậy cô ấy sẽ tham gia cùng chúng tôi trong sự kiện đó nhỉ.

“Thế CLB của bạn có bao nhiêu thành viên rồi?

“Mới chỉ có mình mình thôi. Nhà trường vẫn chưa cho phép nó hoạt động vì không đủ số member tối thiểu. vậy nên mình phải bắt đầu tạo lòng tin với Hội Trưởng Sona trước đã.”

Khó đây, Sona và cả phó hội trưởng rất khó tính đấy. Không biết chừng nào mới được nữa. Tôi nghĩ thầm.

“Vì vậy, tôi phải tạm thời ở O.R.C rồi.”

Ồ, vậy về cơ bản cô ấy vẫn là thành viên của CLB chúng tôi! Không, tôi không nên nói như thế. Bình tĩnh lại nào.

“Thôi, chúng ta tiếp tục tập luyện nào!”

Buổi luyện tập lại tiếp tục cùng với Xenovia và Irina.

“Fuu. Mình mệt rồi.”

Asia nói khi cô ấy dừng lại.

Chúng tôi đã chạy khá nhiều từ sáng nên giờ cô ấy mệt cũng phải.

Sau đó, cả nhóm đi vào nhà kho của phòng thể chất để trả lại các dụng cụ mà chúng tôi mượn như dây thừng. Có lẽ tôi đã quen với việc chạy như thế này nên tôi không gặp phải vấn đề gì cả nhưng tôi vẫn rất lo lắng cho Asia nên thật lòng tôi cũng thấy hơi mệt.

Vẫn còn sớm để về nhà nên tôi quyết định sẽ lên phòng clb để nghỉ ngơi. Đột nhiên, khi tôi định đi ra khỏi nhà kho khi trả xong dây thừng thì nghe thấy….

SLAM!

Tiếng sập cửa!……Khi tôi nhìn ra thì thấy Xenovia đang quay lưng lại một

cánh cửa. Chuyện gì thế nhỉ…? Asia có vẻ rất bối rối trước hành động của Xenovia.

“Có chuyện gì vậy, Xenovia-san?”

Asia hỏi và Xenovia trả lời một cách rất nghiêm túc.

“Asia, mình nghe nói là ở tầm tuổi này, con gái PHẢI đi tán tỉnh người khác giới.”

……….

……….Eh? Cô ấy đang nói gì thế? Tôi chớp chớp mắt trước những gì vừa

nghe được.

“T-Tán tỉnh….?”

Asia ngượng ngùng hỏi rõ hơn về hành động của Xenovia.

“Ý mình là bạn phải để cho một chàng trai nghịch bộ ngực của mình.”

X-Xenovia! Cô ấy đột nhiên nói những điều như vậy tại một nơi như thế này!? Tôi thực sự không hiểu nổi cô gái này! Định nghĩa về “tán tỉnh” của cô ấy có vẻ hơi lệch lạc mất rồi chăng!

“Vếu ư..?“

Asia hạ giọng xuống cực thấp trong khi mặt cô ấy đỏ lựng như quả cà chua chín.

“Xenovia, đừng nói những chuyện như vậy trước mặt Asia.”

“Im lặng chút đi, Ise. Rồi tôi sẽ nói chuyện với cậu sau. Rồi sẽ tới vai trò của cậu thôi. Cậu có thể làm nóng người ở góc kia được không? Nó sẽ trở nên hơi nồng nhiệt nếu cậu ở đây.

Vai trò gì!? Rồi cái gì trở nên nồng nhiệt chứ!? Hâm nóng người là sao!? Tôi chỉ nên xoa bóp bàn tay mình thôi ư!?

Xenovia dừng lại một chút rồi tiếp tục…

“Mình được biết là trong lớp, có một bạn nữ mà ĐƯỢC bạn trai của cô ấy làm điều đó mỗi ngày.”

Thế quái nào mà bạn lại tìm hiểu về những điều đó hở Xenovia? “Asia, đây là một cơ hội tốt cho chúng ta thử làm điều đó.

Cô ấy đặt tay lên vai Asia và nói với một vẻ mặt quyết đoán. WTF!? Không phải nó đã trở thành một cuộc thảo luận nghiêm túc đấy chứ!? “A-Auuuuu…! Tự nhiên lại bất ngờ vậy chứ…..”

Tôi cũng không còn từ gì để diễn tả màu sắc của khuôn mặt Asia nữa….

“Không sao đâu! Có thể nó hơi khó chịu lúc bắt đầu, nhưng mình nghe rằng, về sau, bạn sẽ có cảm giác THỎA MÃN….

Hơn nữa, làm điều này sẽ giúp bạn và Ise thoải mái hơn trong cuộc đua sắp tới.

Bạn đang đi quá xa rồi, Xenoviaaaaaaaaaaaaaaaaa!

Tôi nhìn Asia, cô ấy vẫn còn ngượng ngùng nhưng đã có vẻ xuôi xuôi trước những lời thuyết phục từ Xenovia.

“Asia, chúng ta là bạn, đúng không?”

“Y-Yes.”

“Vậy hãy cùng nhau làm nó đi, sẽ không có gì sợ cả nếu chúng ta làm cùng nhau.”

“Đ-Được….

Làm ơn đừng khiến Asia hư hỏng, Xenoviaaaaaaa.

Đột nhiên cô ấy quay ra nhìn tôi.

“Tham gia cùng bọn mình. Tôi cũng sẽ tập tạo ra một em bé xem sao.” “Từ từ đã! Ý cậu là tại một nơi như thế này sao! Wow, mặc dù tôi đã nghe rằng bầu không khí và địa điểm lí tưởng chính là các nhà kho thế này đây.”

Hoàn toàn không chú ý đến tôi, Xenovia cởi áo ngoài của cô ấy ra. PURUN

Tôi có thể nhìn rõ cặp oppai của Xenovia đang đòi nhảy khỏi cái bra.

Ah! Máu mũi lại văng tung tóe rồi.

Bộ ngực của Xenovia có thể không khủng như Hội Trưởng hay Akeno-san nhưng vậy cũng là quá thừa đối với một thằng như tôi rồi.

Tôi thậm chí còn chưa buông được một câu comment nào ra hồn ngoài mấy tiếng ú ớ không nên câu thì Xenovia cởi luôn cả áo ngực của cô ấy.

PURU!

Bởi vì chướng ngại cản trở đã rơi ra nên cặp vếu to tròn trắng muốt của Xenovia đang được thả rông trước mặt tôi.

Tại sao những cô gái quanh tôi đều táo bạo và đầy khiêu khích đến vậy cơ chứ?

Nhưng vếu của cô ấy thật đẹp, trắng hồng nõn nà như thế cơ mà!

“Cặp vếu này chỉ dành cho Ise thôi đó, Ise vẫn nhớ nó như thế nào chứ?” Đúng vậy! Tôi đã để hình ảnh quí giá đó vào trong trái tim tôi! Nhưng tôi không chạm vào nó lần đó nhưng nó thực sự nhìn rất mềm mại! Cô ấy là một kiếm sĩ với một cơ thể rắn chắc nên tôi nghĩ rằng vếu cô ấy cũng vậy nhưng đó lại là sai lầm chết người của tôi! Làn da của cô ấy căng mọng rất đẹp! Chúng thực sự như những viên kẹo dẻo vậy!

Lần tại phòng thay đồ ở bể bơi! Lần đó cô ấy cũng bảo với tôi “Let’s make babies”! Cô ấy có phải thích ở nhà kho hơn là những phòng ngủ không nhỉ !? Không, chuyện này, dù thế nào nó cũng đang khêu gợi tôi! Nhưng không như bình thường!

“Đến lượt bạn, Asia.”

Xenovia tiến lại gần Asia. Heeeeeeeey! Cô ấy đang định cởi đồ Asia ra sao!?

“N-Nhưng mình chưa sẵn sàng.”

Xenovia chầm chậm cởi ra từng món trong khi Asia bẽn lẽn không biết làm gì. Cô ấy chỉ cởi đến chiếc áo ngực và tôi thì trở nên xúc động trước chiếc áo ngực siêu dễ thương đấy!

“Ổn thôi mà. Nếu bạn chưa sẵn sàng thì hãy để mình làm điều đó trước, bạn hãy nhìn và sẽ cảm thấy tự tin hơn thôi.”

“Eh!…U-Um…”

“Fuufufu, mình đùa thôi. Mình biết là bạn không muốn một người đến sau như mình lại được làm điều đó trước.”

“Y-Ý mình không phải vậy….“

“Hôm nay là một cơ hội ngàn vàng đấy!…Hội Trưởng và Akeno không có ở

đây….”

“~!!!”

Asia trở nên im lặng sau câu nói của Xenovia.

Với tôi, chuyện này diễn ra thật kì quái quá sức tưởng tượng của tôi luôn rồi nhưng tôi không thể không dán mắt vào bộ ngực kia của Xenovia được. Sau đó, Xenovia bắt đầu cởi chiếc áo ngực của Asia một cách chậm rãi, nhẹ nhàng.

“~Ah”

Mặt của Asia ; lại đỏ lựng lên. Cô ấy dùng tay che đi bộ ngực trần của mình. Chuẩn! Một người con gái phải như thế chứ! Xenovia-sannnnnnn! Cậu thật quá nhanh quá nguy hiểm! Không, thật sự thì cảm ơn cậu rất nhiều đấy! Tuyệt quá đi thôi!

Xenovia đột nhiên nắm lấy tay tôi và đẩy tôi ngã xuống.

“WAAAAAAAA!”

Bụi bay tứ phía và tôi thì ngã xuống một tấm nệm dùng cho môn nhảy xà trong tiết thể dục.

GAPA!

Tiếp theo, có thứ gì đó đè lên người tôi! Nó đang nẩy này!

Má ơi!! BƯỞI….. Cặp bưởi của Xenovia lắc qua lắc lại trước mặt tôi.

Xenovia đang đè lên người tôi! Cô ấy cầm tay trái của tôi và đặt lên chỗ đó! ÓEEEEEEEEEEEEE! Tôi sẽ ngất vì mất máu đó, có biết không, Xenovia…. Quả thực, cái mũi tôi vẫn không ngừng chảy máu từ nãy đến giờ.

Một cảm giác mềm mại chết người đang được truyền thẳng vào tay tôi. Năm ngón tay tôi đã tê cứng cả rồi! Cứ kiểu này, tôi lại đạt Balance Breaker một lần nữa mất thôi.

“Ise-san, mình cũng không muốn thua Hội Trưởng đâu….”

Asia, đang ngồi cạnh tôi, cầm lấy cánh tay phải còn lại của tôi và đặt nốt lên ngực cô ấy.

MUNYUUU

Nó không to như của Xenovia nhưng tôi có thể cảm thấy rất tuyệt khi chạm vào…..

ASSSIIIIIIAAAA!!!!, Mình rất mừng là cậu đã trở nên hư hỏng..Không, ý mình là mình rất không mừng….

Tôi đang nghĩ cái quái gì thế này……

Bỗng một tiếng rên ngọt ngào vang lên từ miệng của Xenovia, não tôi tê liệt ngay tại lúc đó!

“Quả như những gì người ta nói. Tự chạm vào và để một người đàn ông chạm vào là hai cảm giác thật sự khác nhau.”

Xenovia nói.

Không được…..Xenovia thì được nhưng tôi phải bảo vệ Asia khỏi những

điều này….ARRRGGGHH khó nghĩ quáaaaaaaaaa!!!!!

Rồi sau đó, Hội Trưởng hiện lên trong tâm trí tôi. Tôi cũng muốn làm như thế này với Hội Trưởnggggggggggggg!

CLANG

Cánh cửa đột nhiên mở tung.

“…..Mình đến đây vì thấy mãi các cậu không ra….. C”C”C”C”C Các cậu

đang làm gì thế?”

Người đang đứng ở trước cửa là Irina.

Hai cô gái BÁN KHỎA THÂN và một thằng ĐỰC RỰA. Tôi thách các bạn thanh minh được trong tình huống này đấy!

Sau đó, irina lẩm bẩm điều gì đó như

“Hãy làm trên gi-giường đi! Nơi này thật bẩn thỉu và không phù hợp!”

Cái thứ mà cô ấy gọi là bẩn thỉu lại là một thứ khác.

Phần 2

Buổi chiều cùng ngày hôm đó.

Chúng tôi đang tụ tập trong phòng clb.

Tôi muốn làm một bộ mặt nghiêm túc nhưng dường như điều đó là không thể. Cả ngày hôm nay đầu tôi luôn lởn vởn những hình ảnh oppai của Asia và Xenovia.

Tôi đánh mắt sang phía họ….Hai cô gái đang chơi Othello và hình như họ

chẳng hề có chút lo lắng gì về chuyện sáng nay.

Thực sự là tôi chẳng học hành gì suốt cả ngày hôm nay. Trong tiết học, tôi luôn mơ màng về những gì mình đã trải qua.

Oppai của Xenovia thì miễn chê rồi, của Asia tuy nhỏ hơn nhưng mà…..AAARRGGGGHH! Không được!

Tôi lắc cái đầu của mình để rũ bỏ những suy nghĩ ấy.

Cơ mà đâu có đơn giản như thế!

Những hình ảnh oppai của Buchou và Akeno”san lại hiện lên trong đầu tôi.

Tôi nghe nói rằng, Devils có thể dùng phép thuật lên chính cơ thể của mình.

Liệu rằng Asia có thể làm điều đó để tăng kích cỡ cho Oppai của cô ấy không?

Nếu điều đó xảy ra thì thật là tuyệt vời.

“…….Một khuôn mặt dâm đãng.”

SQEEZE

Koneko-chan nhéo má của tôi.

“Á! Au óa, oneo”tan (Đau quá, Koneko-chan)”

Gần đây, tôi cảm thấy Koneko-chan có vẻ nghiêm khắc giống với Hội Trưởng.

Không, cơ bản là em ấy sẽ chú ý đến tôi nếu tôi có biểu hiện bất thường, nhưng em ấy cũng có vẻ không hài lòng khi tôi nói chuyện với các cô gái khác trong CLB. Đây chỉ là ảo giác của tôi nhỉ? Tôi nghĩ vậy…

“Có vẻ như tất cả đã có mặt đông đủ rồi nhỉ.”

Sau khi chắc chắn là tất cả thành viên của clb đã đông đủ, Hội trưởng lấy ra từ trong túi thứ gì đó trông như một cuộn phim.

“Đây là cuộn phim ghi lại trận Rating Game giữa các quỷ trẻ. Trận đấu của chúng ta với nhà Sitri cũng ở trong này.”

Cuộn phim ghi lại các trận đấu? Vậy là chúng tôi sẽ xem chúng hôm nay. Chính vì lẽ đó mà một màn hình lớn đã được chuẩn bị. Sensei nói khi đứng trước màn hình.

“Không chỉ các em, các quỷ trẻ của những gia đình khác cũng đã có những trận đấu vào ngày hôm đó. Nhà Vương Giả Bael vs nhà Ma Vương Asmodeus-Glasya Labolas……. Nhà công tước Agares vs nhà Ma Vương

Beelzebub-Astaroth. Đây là những thước phim rất quý giá để các em học hỏi và đánh giá được sức mạnh của những đối thủ sắp tới. Vì vậy, hãy xem chúng thật cẩn thận.

[YES].

Mọi người nhất trí vời lời nói của Sensei.

Tôi thật sự rất phấn khích trước viễn cảnh được xem các ác quỷ trẻ khác thi đấu, tôi muốn biết học mạnh như thế nào.

Mọi người cũng hết sức tập trung vào những gì sắp sửa được chiếu trên màn hình lớn. Ngay cả Koneko-chan đang vắt vẻo trên đùi tôi cũng vậy.

“Trận đấu đầu tiên, giữa Sairaorg…House of Bael vs House of Glasya-Labolas.”

Trận đấu giữa Sairaorg-san và Yankee!

Vài giờ trôi qua sau khi video trận đấu được phát.

Mọi sự háo hức trước đó của chúng tôi đã nhanh chóng biến mất như lúc nó bắt đầu.

Khuôn mặt của mọi người trở nên hết sức nghiêm túc và tập trung. Ai cũng tỏ ra rất căng thẳng.

Trận đấu đã đi đến hồi kết. The Yankee đã mất hết các servant trong khi Sairaorg-san cũng chỉ còn lại một hai người gì đó.

The Yankee đề xuất một cuộc đối đầu tay đôi giữa các [King] và Sairaorg nhận lời không một chút do dự.

The Yankee, Zefardoll tấn công trước nhưng gần như mọi đòn tấn công của anh ta đều bị khóa chặt.

Gần như thôi, bởi vì thi thoảng anh ta cũng đánh trúng Sairaorg.

Nhưng những đòn tấn công ấy không xi nhê một chút nào.

Sairaorg vẫn chiến đấu như chưa hề có cuộc chia ly.

Sau một hồi giao chiến và nhận ra những đòn tấn công của mình không hề có tác dụng, Zefardoll bắt đầu trở nên luống cuống và mất bình tĩnh.

Và đó là lúc Sairaorg bắt đầu phản công.

Tất cả những thế phòng thủ của Yankee đều trở nên vô dụng trước những cú đấm như trời giáng của Bael.

Anh ấy tung một cú đấm vào bụng Zefardoll.

Thật khó tin là cú đấm của Sairaorg lại có nhiều sức mạnh đến vậy. Mặc dù theo dõi qua màn hình nhưng chúng tôi cũng cảm nhận rõ được cơn chấn động mà cú đấm tạo ra.

Yakee quỳ thụp xuống và ôm bụng nôn khan.

Sairaorg-san chỉ đơn thuần sử dụng những đòn tấn công vật lý nhưng sức mạnh của chúng thì chẳng “đơn thuần” tẹo nào.

“….Cái người mà đang yếu thế hơn đó…..Người thừa kế của gia tộc Glasya-

labolas,…Dù có là một hậu duệ của Maou thì anh ta cũng chẳng là gì so với Sairaorg Bael.”

Kiba đang nheo mắt lại. Nét mặt của cậu ấy cũng đang rất căng thẳng.

Kiba là người có khả năng phân tích tốt nhất nhóm chúng tôi và có lẽ chỉ có cậu ấy là người theo kịp được tất cả những đòn tấn công vừa rồi của Sairaorg. Anh ta không chỉ mạnh mẽ mà tốc độ cũng rất đáng kinh ngạc.

“Rias và Sairaorg. Cả hai người đều đã dùng những trận đấu one on one để kết thúc game, cho dù cả hai đều là [King]. Trận đấu sẽ kết thúc khi mà [King] ngã xuống, các em cũng biết điều đó mà, phải không? Có vẻ như những người mang dòng máu của nhà Bael đều nóng nảy như thế nhỉ….”

Sensei thở dài.

Hội Trưởng đỏ mặt….Cô ấy có vẻ ngại ngùng trước những lời nhận xét của

Sensei.

“Mọi người, sức mạnh của Yankee đó như thế nào?”

Hội Trưởng trả lời câu hỏi của tôi.

“Nếu không tính riêng trong 6 nhà hùng mạnh nhất thì anh ta cũng thuộc dạng coi được. Nhưng anh ta chỉ là một sự thay thế thôi, vì người thừa kế chính thống của gia tộc Glasya”Lebolas đã qua đời vì một tai nạn…”

Akeno-san tiếp lời.

“Trong bảng xếp hạng các gia tộc mạnh nhất thì nhà Bael đứng đầu bảng, kế đó là nhà Agares, đứng thứ 3 là nhà Gremory chúng ta, nhà Astaroth xếp vị trí thứ 4, hai vị trí còn lại lần lượt là nhà Sitri và nhà Glasya-Labolas. Đây là

bảng xếp hạng dựa vào chỉ số trung bình của [King] và các servants mà người đó sở hữu. Các chỉ số sẽ được cập nhật sau mỗi trận Rating game.”

“Nhưng chỉ có Sairaorg Bael là vượt trội, đúng ko, Hội Trưởng?” Tôi băn khoăn.

“Đúng vậy! Anh ta là một con quái vật. Đánh bại Sairaorg thực sự rất khó. Nhưng cũng chính vì thế mà điểm số của chúng ta sẽ lên rất nhiều nếu có thể hạ gục anh ấy.”

Hội Trưởng trả lời.

Tôi hiểu. Có vẻ sairaorg thực sự đáng sợ trong giới devils.

Đánh bại anh ta hẳn sẽ mang lại cho chúng tôi danh tiếng và sự trọng vọng….

“Sairaorg có mạnh hơn Raiser không?” Tôi hỏi nhỏ Hội Trưởng.

Raiser bất tử, nhưng không phải không thể bị đánh bại…cơ mà để đánh bại anh ta thì cũng không phải là điểu đơn giản.

“Chị cũng không biết. Hai người họ đều mạnh, không thể nói trước điều gì trước khi họ đấu với nhau. Thế nhưng, trên quan điểm cá nhân, chị vẫn nghiêng về Sairaorg hơn.”

“Vậy, thầy sẽ cho các em xem biểu đồ sau đây. Cái này là những gì được tính toán và ghi lại sau những trận đấu vừa rồi.”

Sensei nói khi dùng tay vẽ những hình trên không.

Dần dần, các khuôn mặt hiện ra…..

Đầu tiên là Hội Trưởng rồi đến Chủ tịch và Sairarog-san….tiếp đó, 3 ác quỷ

trẻ khác cũng xuất hiện theo.

Đi kèm với những khuôn mặt đó là những cột chỉ số được viết bằng tiếng Nhật….Bao gồm: Sức mạnh, kĩ thuật, phép thuật và hỗ trợ. Ngoài ra còn có

một cột riêng mang tiêu đề [King]. Có lẽ nó thể hiện chỉ số của những người đứng đầu trong ác quỷ trẻ.

Theo những gì hiện lên, tôi thấy chỉ số của Hội Trưởng, Chủ tịch và người đến từ nhà Agares khá cao. Chủ tịch thì có vẻ mạnh hơn Hội Trưởng tí xíu. Sairaorg-san thì ở một cấp độ hoàn toàn khác, chỉ số của anh ấy cao vút. The Yankee, Zefardoll là người yếu nhất.

Trong bảng chỉ số của nhà Gremory, phần Phép thuật và Sức mạnh rất cao, trong khi phần kĩ thuật và hỗ trợ cũng nằm ở mức trung bình thôi.

Bên Sairaorg-san, khác với những nhà còn lại, đội anh ta có chỉ số hỗ trợ và phép thuật thấp nhất. Nhưng điều khiến mọi người nể sợ nhất lại là phần sức mạnh, cái cột biểu thị khả năng đã gần chạm đỉnh. Tôi liếc sang các nhà khác thì thấy cột của nhà Bael cao hơn nhiều, có những nhà thậm chí còn chưa bằng một phần ba chỉ số của Sairaorg.

“Sairaorg chưa dùng hết sức trong cuộc đấu với Zefardoll.”

Sensei nói, vẫn với một thái độ tưng tửng thường gặp. Nhưng tôi thì không thể bình tĩnh nổi như vậy. Tôi băn khoăn không biết, ngay cả với sức mạnh của Ddraig, liệu mình có thể đạt được những chỉ số cao như vậy không?

“Anh ta mạnh mẽ như vậy, hẳn phải là một thiên tài từ nhỏ…”

Sensei xua tay trước câu nói của tôi.

“Không, sự thực, Sairaorg là người đầu tiên trong gia tộc Bael không có tài năng gì. Cậu ta thậm chí không thừa hưởng một chút sức mạnh nào của gia tộc mình- Sức mạnh của sự hủy diệt. Chắc các em chưa biết, Sức mạnh của sự hủy diệt chính là sức mạnh của nhà Bael, và nó đã di truyền sang nhà Gremory, nhánh ngoại dòng tộc của Sairaorg qua mẹ của Rias đây.”

Ah, ra vậy…Thì ra sức mạnh đang tuôn chảy trong cơ thể của Hội Trưởngvà Sirzechs-sama là của Gia tộc Bael.

“Nhưng anh ta là người mạnh nhất trong số các ác quỷ trẻ mà. “ Tôi vẫn thắc mắc.

“Đúng thế. Cậu ta đã làm những việc mà người thường không thể làm được. Cậu ta đã vượt qua cả cái danh xưng thiên tài.”

“Người thường không thể làm được?”

Tôi lặp lại.

Sensei nói với khuôn mặt nghiêm túc hiếm thấy.

“Cậu ta sinh ra chỉ với cơ thể như vậy, không có chút tài năng bẩm sinh nào. Đó là một trường hợp hiếm thấy ở một devils thuần huyết. Sairaorg không còn cách nào khác ngoài chăm chỉ luyện tập để đạt được sức mạnh.”

Những gì Azazel-sensei nói khiến tôi chột dạ.

Từ trước tới nay, tôi luôn nghĩ các Devils cấp cao đều là những người sinh ra đã có tài năng thiên phú. Như Hội Trưởng đây…cô ấy có sức mạnh trong máu của mình.

Tôi không ngờ lại có cả những trường hợp như Sairaorg-san.

Sensei tiếp tục kể chuyện…

“Từ khi sinh ra, Sairaorg liên tục nhận những thất bại. Trước những ánh hào quang của các ác quỷ trẻ khác, cậu ta chỉ là một thằng yếu đuối vô dụng không biết sử dụng sức mạnh. Nếu như các bạn cùng trang lứa được sống trong nhung lụa và bước đi trên những con đường trải đầy hoa hồng thì Sairaorg sống trong sự tủi nhục và bước đi trên con đường đẫm nước mắt và máu.”

Ra đó là lí do vì sao tôi cảm thấy ở anh ấy một sự tự tin nhưng không hề khinh thường người khác.

“Người mạnh nhất sẽ được chọn làm người kế vị gia tộc. Sairaorg đã thực sự rất vui khi lần đầu tiên biết được cảm giác chiến thắng. Các bạn có thể gọi cậu ta là thiên tài cũng được….nhưng, đó là một thiên tài của sự nỗ lực, cố

gắng. Hãy ghi nhớ những gì ta vừa nói.”

Sensei kết thúc câu chuyện cùng lúc với thời điểm kết thúc trận đấu giữa Sairaorg và the Yankee.

Chiến thắng tất nhiên là dành cho Sairaorg. Zefardoll đã phải nhận thua khi không chịu nổi những đòn đánh từ anh ấy nữa…

Sairaorg bỏ đi mà không nói một câu gì, để lại the Yankee đang ôm bụng đau đớn.

Sensei phá vỡ bầu không khí tĩnh lặng của clb.

“Rất buồn phải báo tin này cho các bạn nhưng đối thủ của chúng ta sau trận đấu với Diodora là Sairaorg Bael.”

“Thầy nói thật chứ?”

Tôi hỏi Sensei khi nghe thấy điều đó, và ông ấy gật đầu.

Hội Trưởng cũng cất tiếng.

“Chẳng phải như thế là hơi sớm sao? Em cứ nghĩ chúng ta còn trận đấu với Glasya-Labolas trước khi gặp Sairaorg.”

“Anh ta hiện không thể thi đấu.”

Mọi người đều bất ngờ trước những gì Sensei nói.

“Zefardoll đã bị nghiền nát trong trận đấu vừa rồi. Anh ta vẫn còn rất sợ hãi trước những gì mình đã phải chịu đựng. Sairaorg đã đập nát tâm hồn cũng như thể xác Zefardoll. Chính vì lẽ đó mà cuộc phiêu lưu của nhà Glasya-lebolas ở giải đấu lần này kết thúc tại đây.”

Tôi thoáng rùng mình trước những gì nghe được.

Sensei lại tiếp tục.

“Các bạn phải hết sức cẩn trọng. Sairaorg là chuyên gia đập phá tâm hồn đối thủ. Cậu ta thậm chí còn đang cố gắng để trở thành Ma Vương. Một đối thủ như vậy không phải để dành cho những kẻ yếu tim.”

Câu nói của Sensei có vẻ nhắm vào tôi.

Hội Trưởng lên tiếng.

“Trước hết, chúng ta cần phải tập trung vào đối thủ sắp tới.”

Đoạn băng ghi lại trận đấu giữa Astaroth và đối thủ đã bị anh ta đánh bại – người kế vị của nhà Arch-Duke, Seegvaira Agares- cũng sẽ được phát ngay sau đây.

“Agares đã thua sao?”

Vậy là cô gái đeo kính suýt nữa tẩn nhau với the Yankee hôm gặp mặt các quỷ trẻ đã thua….Theo bảng đánh giá thì có vẻ đội Agares khá

mạnh….Diodora đã làm gì để đánh bại cô ấy nhỉ?

“Tôi cũng không nghĩ rằng Agares sẽ thua trận đó.” Hội Trưởng nói khi bật đoạn video lên. Sau đó thì…

FLASH.

Ởgóc phòng, một cổng dịch chuyển màu trắng xuất hiện và một người đàn ông xuất hiện! Eh! Chuyện gì đang diễn ra vậy? Tôi chưa từng nhìn thấy dấu hiệu nào giống thế cả.

“Astaroth.”

Akeno-san nói.

Sau một ánh chớp, một anh chàng bảnh bao với nụ cười tươi rói xuất hiện.

“Em khỏe không? Tôi là Diodora Astaroth. Tôi đến gặp Asia Argento.”

Những người ngồi quanh chiếc bàn bây giờ là Diodora, Hội Trưởng và Sensei.

Sau khi pha trà, Akeno-san cũng tới ngồi cùng Hội Trưởng.

Còn chúng tôi thì ngồi ở góc phòng.

Khung cảnh này làm tôi nhớ lại buổi gặp mặt trước đây với Raiser Phoenix. Cũng hệt như thế này, sự phân cấp giữa devils cấp cao và devils cấp thấp là rất rõ ràng.

Asia ngồi ngay cạnh tôi và đang mang một khuôn mặt rất căng thẳng. Tôi nắm chặt tay cô ấy để trấn an tinh thần Asia nhưng sự căng thẳng thậm chí còn lan sang cả tôi.

Dù thế nào thì tôi cũng phải bình tĩnh. Tôi không thể liều lĩnh đánh nhau một lần nữa vì lần trước đụng độ với Raiser, tôi đã làm Hội Trưởng mất mặt.

Diodora vào thẳng vấn đề.

“Rias-san, tôi muốn đề nghị trao đổi [Bishop].”

Đó là một luật lệ của Rating Game. Các [King] có quyền trao đổi servants với nhau miễn là chúng ngang giá. Tôi đã nghe một trường hợp từ trước, đó là lần mà Ravel Phoenix nói với tôi.

“Iyan! Anh ta đang nói về em sao?” Gasper cố lẩn trốn nhưng tôi kéo cậu ta lại. “Đương nhiên là không rồi.”

Tôi có thể khẳng định chắc chắn là anh bạn này đã trở nên mạnh mẽ hơn nhiều so với hồi trước. Nếu là trước đây, có lẽ Gasper sẽ nói thế này “Heeeeeeeeeeeee! A”Anh ta đang nói về em saaaaaaaaaaaao?” và chui vào trong cái hộp. Tôi chắc khóa huấn luyện hè dưới Underworld đã giúp ích nhiều cho Gasper.

…..Dù sao thì tôi cũng biết tỏng Diodora đang nhằm vào ai. Kể từ khi nghe

được những gì anh ta nói, Asia ngày càng xiết chặt tay tôi hơn.

“Servant mà tôi muốn trao đổi…là Asia Argento.” Diodora vừa nói vừa nhìn ra chỗ Asia.

Đúng như tôi nghĩ. Ngay từ đầu hắn ta đã nhắm đến Asia.

“Để đổi lại, tôi sẽ….”

Diodora định nói nhưng Hội Trưởng gạt đi.

“Xin lỗi, nhưng tôi phải làm anh thất vọng rồi. Tôi sẽ nói luôn để anh đỡ phải hy vọng thêm chút nào nữa. Đối với tôi, các servants không phải thứ có thể trao đổi được. Họ đều là những thành viên quan trọng trong gia đình của tôi nên không đời nào tôi để họ ra đi.”

Hội Trưởng nói không chút do dự.

“Vì sao? Vì tài năng, hay vì điều gì khác?”

Diodora điềm nhiên hỏi…Giong, hắn ta chẳng biểu lộ chút cảm xúc nào.

“Đơn giản, cô ấy là người em gái của tôi.” Hội Trưởng khẳng định chắc nịch.

“Hội Trưởng!”

Asia đặt tay lên miệng và đôi mắt thì rưng rưng nước mắt.

Tôi nghĩ cô ấy thực sự hạnh phúc khi nghe những lời đó từ Hội Trưởng.

“Chúng tôi sống cùng nhau, chia sẻ cùng nhau những tâm tư, tình cảm, những sở thích,….. Tôi cũng không thể hiểu nổi tại sao anh lại có cái ý tưởng

như thế. Anh không có tí khái niệm nào về tình nghĩa à?”

Hội Trưởng nhếch mép cười.

“Tôi hiểu, hôm nay tôi sẽ đi…nhưng tôi chưa bỏ cuộc đâu đấy.” Diodora cúi chào và quay người bước đi.

Khi đi ngang qua chỗ chúng tôi, anh ta dừng lại cạnh Asia.

Diodora quỳ xuống và nắm lấy tay Asia.

“Asia, anh yêu em. Đó là định mệnh. Cho dù có bất kì chuyện gì xảy ra đi nữa thì anh sẽ mang em về bằng được. Hãy đợi anh.”

Và anh ta sắp sửa đặt một nụ hôn lên bàn tay của Asia.

Đầu tôi quay cuồng.

Khi tôi tỉnh lại, tôi thấy cánh tay mình đã đặt trên vai Diodora.

“Làm ơn bỏ cánh tay đó ra khỏi người tôi. Thật khó chịu khi bị động chạm bởi một con rồng bẩn thỉu.”

Diodora cười.

C-Cái quái gì? Hắn ta nói điều đó mà vẫn cười. Khó chịu mà vẫn cười sao? Tôi thật không hiểu mình đang giáp mặt với loại người gì…

SLAP

Asia tát mạnh vào mặt Diodora. Sau đó cô ấy ôm lấy tôi và nói.

“Tôi không cho phép anh nói như vậy với Ise-kun.

Tôi không bao giờ ngờ rằng, Asia có thể tát người khác. Bạn biết đấy, cô ấy khá hiền lành và việc Asia tát Diodora để bảo vệ tôi khiến tôi cảm động phát khóc..Điều đó chứng tỏ tôi có một vị trí khá quan trọng trong lòng Asia.

Nhưng điều mà tôi khó hiểu nhất là việc Diodora vẫn giữ nụ cười của hắn trên môi. Thật kì quái…

“Tôi hiểu. Vậy thế này thì sao? Trong trận đấu tới, tôi sẽ đánh bại cậu, Hyoudou Ise- the Sekiryuutei. Và sau đó, anh muốn em, Asia, trả lời tình yêu của anh….”

“Không bao giờ tôi để thua trong trận đấu đó.” Tôi nhìn Diodora với ánh mắt tóe lửa.

Được! Vậy là mọi chuyện trở nên dễ dàng hơn nhiều rồi. Tôi chỉ cần đánh bại gã này là sẽ bảo vệ được Asia.

“Sekiryuutei…Trong trận đấu tới, tôi sẽ đánh bại cậu.”

“Diodora Astaroth. Tôi sẽ cho anh thấy sức mạnh của “con rồng bẩn thỉu”, để xem anh còn sạch sẽ được bao lâu.”

Tôi và Diodora lườm nhau. Sau đó thì một tiếng chuông điện thoại vang lên, phá vỡ bầu không khí căng thẳng đang bao trùm.

Điện thoại của Sensei.

Sau khi có một vài trao đổi, ông nói với chúng tôi.

“Rias, Diodora. Trận đấu giữa đội của hai người sẽ được tổ chức trong 5 ngày nữa. Có vẻ khoảng thời gian này khá tốt đấy.”

Vậy là mọi chuyện ngày hôm nay kết thúc tại đây. Diodora về nhà, và không bén mảng tới CLB lần nữa! Với mốt quyết tâm mới, tôi đã làm nóng bản thân cho trận đấu sắp tới đây. Thông tin chính thức về trận đấu đó từ Ma Vương đã tới tay chúng tôi vài ngày sau đó.

Phần 3

“Ác quỷ cấp cao à….?”

Tôi vừa hoàn thành công việc nên đang trên đường đạp xe về nhà.

Thực ra, nhờ khóa huấn luyện dưới Qủy Giới nên tôi đã có thể sử dụng vòng dịch chuyển thoải mái khi đi làm nhiệm vụ.

Nhưng các khách hàng quen của tôi thì lại không được thoải mái như vậy.

Họ thường nghĩ về tôi là “Tôi = Đi xe đạp”. Vậy nên mỗi khi thấy tôi dùng vòng dịch chuyển đến là trông họ có vẻ thất vọng.

Đó là lí do vì sao tôi phải quay lại với cách cổ điển vì tôi không muốn phụ lòng tin của các khách hàng quen của tôi và đồng thời tôi nghĩ sẽ nhiều yêu cầu hơn nếu tôi là một con quỷ lái xe đạp.

Khóa huấn luyện thực sự đã nâng cao thể lực của tôi lên rất nhiều. Giờ đây, tôi có thể phóng xe đạp maxspeed mà không hề cảm thấy mệt tẹo nào.

Trong làn gió thu mát lạnh, tôi nghĩ về sự phân hóa trong xã hội ác quỷ, về mối quan hệ giữa các ác quỷ cấp cao và cấp thấp. Tôi nhận thấy rằng, các ác quỷ cấp cao thường có những thái độ khinh thường đối với những người dưới cấp họ.

Đành rằng nhà Hội Trưởng không như vậy, nhưng đó chỉ là một gia tộc hiếm hoi coi trọng những người hầu của mình trong số rất nhiều gia tộc quỷ ở Quỷ Giới.

Còn lại, hầu hết toàn các thành phần như Raiser hay Diodora, những kẻ thậm chí không thèm nhìn thuộc hạ của mình bằng nửa con mắt.

Đôi lúc tôi tự hỏi liệu họ coi những servants của mình là gì? Người hầu? Thuộc hạ? Hay là những công cụ?….

Thật không công bằng mà!!! Tôi cũng biết, hầu hết các gia tộc ở Quỷ Giới đều rất coi trọng dòng máu thuần huyết đã rất lâu đời vì vậy họ không nghĩ rằng những cá thể bỗng dưng xuất hiện và muốn thể hiện quyền thế của mình là tốt. Tôi cũng là một ác quỷ cấp thấp cho nên tôi chỉ đơn giản làm việc hết sức mình để đền đáp cuộc sống thứ hai này thôi.

“Buha! Nước giải khát này tuyệt quá!”

Tôi dừng lại ở một chiếc máy bán hàng tự động và mua một chai nước khoáng.

Đột nhiên tôi cảm thấy không an toàn và lùi lại.

Bước ra từ trong bóng tối là một gã cao kều với một chiếc áo khoác rất dữ tợn.

“Cũng lâu rồi nhỉ, Sekiryuutei.”

“Bikou, ngươi làm gì ở đây?”

Đúng vậy! Gã đó chính là tên khỉ Sun Wukong! Lần này hắn không mặc giáp Tàu như mọi khi mà diện một bộ trang phục khá là bảnh.

“Ah, tôi đi cùng anh bạn này ý mà…”

Bikou ngoái lại phía sau.

Đừng bảo với tôi đó là…

“Hai tháng trôi qua nhanh thật, Hyoudou Issei.”

Vali xuất hiện với áo thun trắng và quần jean quen thuộc.

“Vali.”

Tôi lùi lại và cảnh giác cao độ nhất có thể.

“Ta nghe rằng cậu đã đạt được Balance Breaker hoàn thiện nên tới chúc mừng thôi. Nói thật, điều này làm ta cảm thấy vui mừng lắm, vì cuối cùng thì đối thủ truyền kiếp của ta cũng đã nhích lên được chút ít.”

Tôi cảm thấy khó chịu trước nụ cười mỉa mai của Vali.

“Yo, chủ thể mạnh nhất của Hakuryuukou! Có muốn tiếp tục những gì lần trước chúng ta còn dang dở không?”

Tôi kích hoạt Boosted gear nhưng hắn ta chỉ nhếch mép cười.

“Hôm nay cậu có vẻ xông xáo nhỉ.”

“Với ta, ngươi chính là vật cản trên con đường tới đỉnh vinh quang.”

“Để trở thành ác quỷ cấp cao á? Ta nghĩ cậu sẽ đạt được nó trong vài năm nữa thôi.”

Tôi không biết câu nói đó là thật hay mỉa, nên tôi cũng không biết phản ứng như thế nào cho phù hợp.

“Mà thôi, đằng nào thì mục đích hôm nay của ta khi đến đây không phải là để nói về những chuyện đó.”

“Thế thì vì sao?”

“Ta nghe cậu sẽ có một trận Rating game vào những ngày tới và đối thủ là người kế vị của nhà Astaroth.”

Sao hắn lại biết được những thông tin đó? Chúng chỉ mới được công bố hồi chiều thôi mà.

Ah, tôi quên mất. Vali là trùm của một tổ chức khủng bố nên hẳn là có rất nhiều tai mắt, vậy nên việc nắm bắt thông tin sẽ tương đối đơn giản.

“Thế thì sao?”

Tôi hỏi.

“Cậu nên cẩn thận.”

“Ý người là…?”

Tôi hỏi với một giọng điệu ngờ vực.

Vail nhún vai.

“Cậu xem video trận đó rồi chứ? Trận đấu giữa Astaroth và công chúa nhà công tước…”

Như những gì Vali nói, sau khi Diodora ra về, nhóm chúng tôi còn ở lại xem nốt video trận đấu giữa Diodora và cô gái đến từ gia tộc Agares.

Trận đấu đó kết thúc với phần thắng dành cho Diodora….

Ai xem trận đấu đó cũng nhận ra một điều, đó là sức mạnh của Diodora đột nhiên tăng vụt khi đấu với [King] bên phía Agares. Một mình anh ta cân cả đội đối thủ. Diodora là ác quỷ với tính chất phép thuật, nhưng những gì anh ta thể hiện thật đáng kinh ngạc….Anh ta thậm chí còn mạnh hơn Hội Trưởng.

Sensei cũng xem trận đó và ông nói rằng những gì Diodora thể hiện không đúng với các thông số mà hệ thống đã thu thập được.

Hội Trưởng thì bảo Diodora chắc chắn không phải là một người mạnh đến vậy.

Về phía mình, tôi chỉ nghĩ, rằng, liệu có phải anh ta giấu sức mạnh của mình cho lúc quan trọng nhất hay không?

“Dù sao cũng cảm ơn vì những lời cảnh báo đó, Vali.” Tôi lịch sự.

Cả tôi và hắn đều có chung một khuôn mặt bối rối lúc đó.

Hình như Vali sắp sửa nói gì đó.

Đột nhiên.

Một cái bóng xuất hiện từ trong bóng tối…..

Đó là…..

“Người khổng lồ dưới lốt tiểu thư- Mil-tan.”

Về cơ bản, hắn là khách hàng số một của tôi và sự xuất hiện ấy khiến Vali sửng sốt không tin vào mắt mình.

Hiện giờ thì tên đó đang mặc một bộ trang phục kì quái, pha trộn giữa phong cách Gothic-Lolita và phong cách mèo.

“Nyo…”

Hắn giơ hai cánh tay và lao về phía tôi và khiến tôi cũng phải chào lại một cách ngượng gạo.

“Tại sao hắn đến gần mà chúng ta không biết gì? Là một Nekomata chăng? Hay Senjutsu?”

Vali nghiêng đầu hỏi Bikou.

“Không, đây là….Một thể loại Troll?……Cat-Troll?”

Bikou có vẻ khó chịu khi trả lời….

Sự xuất hiện của Mil-tan đã khiến Vali chán nản và hắn quay đầu bỏ đi. “Về thôi, Bikou.”

“Khoan đã, ngươi tới đây chỉ để nói với ta bấy nhiêu thông tin thôi hả?”

Vali cười lớn.

“Gần như thế! Ta tới để cảnh báo Rival-dono của ta, vậy thôi.”

“Tạm biệt nhé, Sekiryuutei. Này, Vali. Hãy ghé qua cửa hàng mì trên đường về, ở đó vui lắm..”

Bikou vừa nói vừa đuổi theo Vali.

[Đối thủ của chú cũng thật quái dị].

Ddraig nói.

Thú thực là tôi cũng cảm thấy như vậy.

[Ừm, ta cũng thấy chú như thế đấy].

Thật thô lỗ…

[Mà như thế cũng vui].

[Chú nói với ta nhiều tâm sự, điều này chưa từng diễn ra ở các vật chủ trước đây. Chú là vật chủ đầu tiên ta cảm thấy có chút quan hệ thân mật].

Đó là bởi vì tôi còn kém hiểu biết và có nhiều điều muốn hỏi.

[…Đó thực sự là một điều tốt, vì chú không coi ta như một công cụ, mà là một vật thể sống.].

Ủa? Ông không là vật thể sống thì ông là cái chết toi gì?

Tôi thực sự sốc trước những lời tâm sự của Ddraig.

[Kukuku. Cậu quả là một con người kì quái mà.]

…Hmmmm, tôi thật sự không hiểu con rồng này đang nói gì cả…

Phần 4

“Ise, vậy Vali đã nói gì với em?”

Khi tôi quay trở về phòng sinh hoạt chung của Clb, tôi gặp Hội Trưởng ở đó và kể cho cô ấy nghe những gì mình vừa trải qua. Hội Trưởng đặt tay lên môi và lẩm nhẩm.

“…Nếu như hắn ta xuất hiện ở thị trấn này, thì chúng ta phải biết về điều đó mới phải…Nhưng chẳng ai ở đây nhận ra điều đó, vậy hẳn là hắn đã dùng Senjutsu để che giấu sức mạnh của mình….”

Hội Trưởng triệu hồi một vòng tròn ma thuật nhỏ và dùng nó để liên lạc với ai đó.

“Chị sẽ nhắn tin này cho Onii-sama và Azazel sensei, phòng trường hợp xấu có thể xảy ra…Đồng thời, chúng ta cũng nên chú ý tới Diodora, kẻ mà sức mạnh đã tăng lên một cách đáng ngờ trong trận đấu vừa qua. Mà thôi, chuyện này để mai tính. Giờ chúng ta về nhà thôi.”

“Vâng.”

5 phút sau, chúng tôi đang trên con đường quen thuộc trở về dinh thự Hyoudou.

Trong làn gió đêm của mùa thu, không gì tuyệt hơn là được chở một cô gái tuyệt đẹp đi dạo phố trên chiếc xe đạp.

Và tôi đang trải qua cảm giác tuyệt cmn vời đó đây!

Hội Trưởng đang ngồi ngay phía sau và vòng tay ôm lấy eo tôi. Cảm giác thật tuyệt khi được oppai của cô ấy ép vào lưng.

Tôi cố để không bị phân tâm bởi điều đó bằng cách nghĩ đến cảnh mọi người đang chơi đùa ở nhà. Mọi thành viên của clb đều ở nhà tôi, trừ Kiba và Gasper.

Nghe nói họ sống ở nhà Kiba, một căn hộ ngay gần đây. Gasper đã có thể sống bên ngoài căn phòng bị phong ấn, nhờ có khóa huấn luyện hè mà giờ đây cậu bé đã phần nào kiểm soát được sức mạnh của mình.

Một lúc sau thì tôi và Hội Trưởng về đến nhà.

Tôi lên phòng trước, còn Hội Trưởng ở dưới việc gì đó.

Khi tôi đẩy cánh cửa phòng mình ra…..

Một cô gái với mái tóc dài đen mượt đang ngồi trên giường tôi.

“A-Akeno-san, bộ trang phục đó….

Vâng, đó là bộ trang phục của một nhân vật nữ trong game. Miko….

Khi Akeno-san mặc chúng, tôi gần như không phải tưởng tượng gì thêm khi nhìn cô ấy. Đơn giản là quá hooooootttt !

Akeno-san cười với tôi.

“Ufufu. Nhớ những gì chị bảo em lần trước chứ?”

Ah! Đúng là chúng tôi có nói về truyện này, trước trận đấu với Chủ tịch, ở trong cửa hàng sách, khi mà tôi bị Akeno-san bắt gặp đang đọc sách đen…Éo ai ngờ là cô ấy còn nhớ tới tận hôm nay!

“Đ-Đươ…đương nh…nhiên…là em nhớ……”

Tôi lắp bắp không ra hơi.

“Chị mừng lắm. Ufufu. Giờ chúng ta nên làm gì nhỉ? Một bữa tiệc nhỏ…hay…”

Akeno-san làm một cử chỉ khiêu khích.

“…..một “bữa tiệc” riêng của chúng ta trên giường nhé…”

Máu mũi “phẹt”!

Tôi có thể cảm nhận rõ hai dòng máu nóng hổi đang từ từ lăn xuống từ lỗ mũi.

Yes!!!!

Đó là tôi định nói như thế.

Cơ mà chưa kịp thốt lên lời thì người tôi như bị hóa đá vậy.

Tôi có thể cảm nhận rõ một sát khí đằng đằng đang ở ngay sau lưng.

Khi quay người lại, tôi thấy Hội Trưởng đang đứng đó với một nụ cười nguy hiểm.

“….Akeno? Cậu đang làm gì ở đây vậy?”

“Ara, Rias. Vậy chứ cậu đang làm gì ở đây?” Akeno-san vẫn nói với một thái độ hòa nhã như mọi khi.

“Mình ở đây, vì phòng này là phòng của mình và Ise. Dĩ nhiên việc mình vào ko có gì lạ cả. “

“Mình hiểu rồi. Ufufu. Sao cậu không lên trễ chút nữa nhỉ? Mình và Ise chuẩn bị có một cuộc vui. Cậu đúng là một kẻ phá đám khó ưa mà.”

Hội Trưởng sốc trước những gì Akeno-san vừa nói, và cô ấy lắp bắp. “K….Kẻ…phá….đám ?”

Uwaaaaaaaaaaaaaaaah ! Hội Trưởng nổi điên rồi! Cả người cô ấy phát ra luồng sức mạnh đáng sợ.

Nguy rồi!

Nguyyyyy toooo rồiiiiiii !!!!!

Ngay lúc đó, những cô gái khác đột nhiên xuất hiện.

Tôi thấy Asia và Xenovia cũng đang mặc bộ trang phục của Miko giống như Akeno-san.

Nói thật, khi nhìn vào những gì trước mắt, tôi không nghĩ đây lại là sự thật. Tôi có thể nhìn thấy núm của Asia xuyên qua làn vải mỏng tanh của bộ cosplay.

Không được! Mày đang nghĩ gì thế, Ise….Tỉnh lại đi! Mày phải bảo vệ Asia

cơ mà…

Khi tôi còn đang bối rối, Koneko-chan tới và ôm lấy tôi. Bộ đồ cô bé mặc không phơi bày nhiều khoảng trống lắm nhưng bù lại, với đôi tai và chiếc đuôi mèo, Koneko thực sự là một thứ vũ khí đáng yêu chết người.

“….nhìn em có ổn không? Nyan.”

Thú thực là tôi chẳng bao giờ chán khi nghe Koneko nói “Nyan” cả, bởi một lẽ là nó quá ư dễ thương.

“…..Chị cũng sẽ thay đồ !”

Đôi mắt Hội Trưởng rưng rưng nước mắt khi cô ấy bước vào phòng thay đồ.

Có lẽ Hội Trưởng không chịu được cảnh mình phải ra rìa như thế này….

“Tại sao mọi người lại mặc như vậy?”

Tôi hỏi Akeno-san,

“À, tại chị kể vho họ về lời hứa với em.Ufufu. Họ nói họ cũng muốn mặc thử, nên….”

Akeno-san cười khúc khích.

Ah, ra là vậy.

Tôi nghĩ là mình nên lấy camera quay lại khoảnh khắc đáng nhớ này…

Cửa nhẹ nhàng hé ra

Hội Trưởng bước ra từ phòng thay đồ. Cô ấy đang mặc một bộ cosplay ác quỷ rất ư là khiêu khích. Điều rõ ràng nhất mà tôi có thể nhận ra,… đôi cánh đen phía sau lưng Hội Trưởng là cánh thật, và nó đang đập đập nhẹ nhàng khiến cho tôi không thể rời mắt…

“Nào, Ise, phát biểu cảm nghĩ đi..”

Hội Trưởng có vẻ rất tự hào. Oppai của cô ấy đang đung đưa trước mặt tôi.

“Chị trông tuyệt lắm! Em không thể nói gì hơn nữa….”

Nhưng Hội Trưởng vẫn giữ một cái nhìn nghiêm trọng về phía Akeno-san, người mà lúc này đã vào trong phòng thay đồ…

….khi cô ấy trở ra, tôi thấy….người ta gọi là gì ấy nhỉ?……..

À, không thể hot hơn được nữa.

Cái mà Akeno-san đang mặc…., tôi cũng không biết liệu có nên gọi nó là

trang phục không nữa…..

Vì, nó chỉ gồm mấy miếng vải nhỏ để che đi những phần quan trọng nhất… Máu mũi lại phọt nữa rồi!!!

Tôi không ngừng chảy máu mũi. Akeno-san gần như đã nude hoàn toàn. Tôi có thể nhìn rõ oppai của cô ấy qua những cử động nhẹ nhất.

“Ise-kun. Em muốn chạm vào “đó” đúng không?” Akeno-san hỏi nhỏ.

Huh? Cái quái gì….

Còn đang ngáo ngơ thì cô ấy đã túm lấy tay tôi và đặt lên ngực mình. ZOOM! Mnyuuuuuuuu!

Bàn tay tôi như bị nuốt chửng bởi oppai của Akeno vậy.

Máu mũi tôi chảy không ngừng.

Đó là một cảm giác tuyệt vời nhất mà tôi từng có. Oppai của Akeno-san mềm mại hơn cả kẹo dẻo.

“Aaan…..T-Tuyệt quá…..ngón tay của Ise-kun…..Khi chị thấy em đứng lên

đối đầu với Diodora không chút run sợ, tim chị đã đập rất nhanh….Chị thực

sự yêu sự Manly của em…. Chị không thể kiềm chế được nữa……”

Akeno-san nói với những hơi thở đứt quãng! Một dòng điện bí ẩn chạy dọc sống lưng tôi. Tại sao trên đời lại có người khiêu khích đến vậy nhỉ? Khôôôôôôôôôông!!!! Tệ quá!!! Tôi sẽ kích hoạt Balance Breaker cho à xem!!!!

Đột nhiên tôi cảm thấy cánh tay trái của mình được nhấc bổng lên không trung.

Ngay sau đó là một cảm giác cũng tuyệt vời chẳng kém cánh tay bên phải.

Hội Trưởng đã đặt tay tôi lên oppai của cô ấy.

“”

Mnyuuuu!

Hôm nay là ngày quái gì mà may thế không biết! Được chạm vào oppai của hai onee-sama CÙNG MỘT LÚC thế này thì…..

“……….Nuu……..tim chị loạn nhịp rồi, Ise….tay em…..thật là một cảm

giác dễ chịu……..Chị sẽ…..Aaaahhh!”

Giờ thì máu từ mũi tôi tuôn ra như dòng thác vậy. Tôi mới chỉ được nghe giọng ấy của Hội Trưởng đúng một lần, và lần này cũng đem lại một cảm giác y chang lần trước.

Tía má ơi! Con sẽ chết vì chảy máu mất thôi!

Aaah! Khi chạm vào hai trái bưởi cùng một lúc thế này, tôi có thể đưa ra sự so sánh về oppai của hai onee-sama. Oppai của Akeno-san mềm mịn hơn nhưng thua của Hội Trưởng về độ đàn hồi.

Tôi có thể thấy hai cô gái đang gườm nhau, cảm giác như có ánh điện bắn ra từ mắt họ vậy.

“Chị sẽ không thua Akeno đâu.”

Hội Trưởng rưng rưng nước mắt.

Sau đó cô ấy đứng lên và đi vào phòng thay đồ.

Ah, Akeno-san cũng theo sau.

“Không, mình tin là mình có thể làm tốt hơn cậu, Rias.”

“Ise nói mình quyến rũ hơn.”

“Không đúng! Lần trước Ise nói cơ thể mình là tuyệt nhất.”

“Cậu biết đứa trẻ đó mà, làm sao nó có thể cưỡng lại….Khoan, cậu vừa gọi

Ise của mình bằng tên đó à?”

“Tại sao mình lại không thể! Ise ! Ise ! Ise! Rias ngu ngốc!”

“Akeno đáng ghét! Hôm nay mình quyết không tha cho cậu.”

Và hai one-sama bắt đầu choảng nhau trong phòng thay đồ. Tôi cũng không biết họ đánh nhau thật hay đùa nữa, nhưng có một điều tôi dám chắc là họ sẽ luôn là những người bạn tốt, cho dù có chuyện gì xảy ra đi nữa….

“….Ise-senpai. Khăn giấy của anh đây, hãy cầm máu đi đã.”

Ah, cảm ơn em, Koneko-chan.

“Tốt nhất chúng ta nên rời khỏi đây.”

Xenovia nói khi xốc tôi dậy.

Trong phòng thay đồ bắt đầu có những tiếng “Waa!” và “Kyaa!”, vì thế chúng tôi quyết định sang phòng bên để tránh nạn.

“Nhanh thật, năm ngày nữa chúng ta sẽ đối đầu với Diodora rồi.” Xenovia nói trong khi lôi bộ trò chơi “The game of life” kiểu ác quỷ ra. Bốn chúng tôi bắt đầu ngồi lại và chơi. Trò chơi này mô phỏng xã hội Qủy Giới

Về cơ bản thì bạn sẽ phải điều khiển cho quân cờ của mình từ ác quỷ cấp thấp lên cấp trung, rồi cấp cao, và cuối cùng là Ma Vương.

Trên thực tế thì xã hội Qủy Giới không đơn giản như thế này.

Nhưng game là game chứ nhỉ…

Chúng tôi quây quần bên chiếc bàn. Asia và Xenovia ngồi đối diện, còn Koneko-chan thì vắt vẻo trên đùi tôi.

Phải cực kì tập trung và kiềm chế, tôi mới có thể ngăn máu mũi tiếp tục chảy.

Tình hình này có khi phải nhanh chóng thành lập một dàn Harem chứ không chết vì mất máu có ngày.

Qua bức vách mỏng giữa hai phòng, tôi có thể nghe tiếng hai onee-sama đang choảng nhau. Có vẻ nghiêm trọng rồi đây.

“Ise-senpai cần biết thêm về trái tim của những trinh nữ….”.

Koneko-chan nói.

Trái tim của trinh nữ ấy hả?

Sau đó thì có ai gõ cửa phòng tôi, rồi tiến vào.

Irina.

“Waa, khi mình về tới, mình thấy Rias-san và Akeno-san đang chiến nhau.

Cái gì thế? Ah! Game of life hở? Cho mình chơi với.

Irina vừa mới trở về từ nhà thờ, hình như cô ấy đi cầu nguyện hay gì đó.

“Kiểu ác quỷ hả? Waa, mình muốn thử, cho dù mình có là một thiên thần đi nữa….”

Cô gái này có vẻ luôn lạc quan về mọi thứ thì phải.

Asia cười khúc khích.

“Hmph, có chuyện gì thế Asia?”

“Ise-san! Mình rất yêu cuộc sống hiện tại, mình yêu tất cả mọi người.”

“Mình hiểu mà. Đừng lo lắng quá về trận Rating game đó. Chúng ta chỉ cần chiến đấu như những gì đã được tập luyện thôi.”

Xenovia cũng đồng ý với tôi.

“Đúng đó, Asia. Chúng ta là bạn bè mà! Mình sẽ bảo vệ cho bạn, không cần phải lo lắng gì hết.”

“Asia, hãy chiến thắng trận Rating game này và cả cuộc thi chạy ba chân sắp tới nữa.”

“ Yes”.

Asia mỉm cười.

Sau đó, cánh cửa bật mở và Hội Trưởng bước vào.

Cô ấy đang mặc bộ đồ bunny.

Tôi có cảm giác hai miếng giấy lót mũi đang bị đẩy ra ngoài.

“Xin lỗi tất cả mọi người về sự đột ngột này. Chúng ta sẽ chuẩn bị cho một cuộc phỏng vấn với đài truyền hình ở Qủy Giới. Tất cả các ác quỷ trẻ và thuộc hạ của họ cũng sẽ tham gia.

Hội Trưởng nói.

“……..”

Tôi ngây người.

Phỏng vấn? Lên TV ấy hả?

Asia

Mình, Asia Argento, rất sửng sốt khi chúng mình sẽ được lên TV. Cuộc sống hằng ngày với Ise-san đã có rất nhiều cú sốc rồi và nhiều tháng đã trôi qua kể từ khi mình bắt đầu sống chung với Ise-san.

Mình đã có thể đến trường và được làm bạn với Kiryuu-san, Matsuda-san, Motohama-san và mọi người khác trong lớp mình.

Hội Trưởng, Akeno-san, Kiba-san, Koneko-chan và Gasper-kun đối xử với mình rất tốt. Xenovia-san là một người bạn đồng trang lứa với mình. Và mình cũng được làm bạn với Irina-san nữa. Ba mẹ của Ise-san cũng rất tốt, cuộc sống ở Nhật Bản này quá thật rất mới mẻ và vui lắm.

Mọi thứ mà mình không thể có ở nhà thờ giờ đều đã được bù đắp…

Nhưng lời cầu hôn đầy bất ngờ từ Diodora-san đã khiến mình rất sốc. Đây là lần đầu tiên một người đàn ông cầu hôn mình nên mình không biết làm gì cả.

Và Ise-san đã nói với mình rằng cứ ở bên cạnh mình đi đừng lo Asia-san. Điều ấy là quá đủ với mình rồi. Mình sẽ chỉ hạnh phúc khi mình có thể cùng sống, cùng vui với Ise thôi.

Chúa Trời ơi. Xin hãy cho con được bên cạnh Ise-san mãi mãi. Hãy để con bên cạnh anh ấy mãi mãi.

Xin hãy lắng nghe lời nguyện ước đáy lòng của con. Nếu ai đó là người cầu hôn con tiếp theo, xin hãy là người đó nhé…

Mình biết là mình có hơi tham lam. Nhưng mình yêu cậu ấy, vì vậy mình không ngừng mơ về điều đó được và mình thật sự rất hạnh phúc khi mình chìm đắm vào trong nó.

Chúa Trời ơi, xin hãy dõi theo con bằng đôi mắt ấm áp của người, khi con và người đó đang cùng chung sống với nhau, người mà con hết lòng yêu.

Boss x Boss

Boss X Boss

“Xin lỗi vì sự đường đột, Sirzechs. Tình hình khá là cấp bách nên tôi phải liên lạc với cậu bằng thiết bị này….Tôi muốn nói về cái chết bí ẩn

của người kế vị nhà Glasya-Labolas và sự gia tăng sức mạnh quyền lực đột ngột của Diodora Astaroth…..”

[Thế là nó như tôi nghĩ nó có liên quan đến nhau. –Thế giới quỷ vẫn còn nhiều vấn đề lắm].

“Hiện giờ thì tôi vẫn chưa có bằng chứng cụ thể nào, nhưng nếu chúng ta tin vào cảnh báo của Vali thì Diodora sẽ….. xem ra chúng ta

cần phải làm theo kế hoạch mà chúng ta đã thảo luận sau tất cả…….Mà, … đang hơi chán nản đây vì một ‘đồng chí’ chỗ tôi đang có

một “sự kiện” trong đại ….”

[À, tôi cũng nghe về chuyện đó, có phải là một thủ lĩnh của nhà Grigori vừa mới lên xe hoa phải không]?

“Ừm, tất cả mọi người đang gấp rút vì điều đó. Không chỉ vậy, họ còn “vui vẻ(sex)” với phụ nữ từ các phe phái khác nhau sau lưng tôi…..Chết tiệc! Tôi hiện đang là thằng duy nhất độc thân sao !?”

[Fuuffuffu. Sao ông không giải quyết tình trạng của cả thế giới đó với một ai đó bây giờ, Azazel?]

“Tôi không muốn.Tôi là một người sống theo lợi ích của bản thân …mà ở đây có rất nhiều phụ nữ”

[Thôi được, tùy ông…Còn về phần kế hoạch, tôi tin tưởng ông đấy]. “Ok, để đó cho tôi. Mặc dù chúng ta sẽ phải cho họ đi qua những điều gay gắt để thông qua …”

Life 3 - Trận chiến lớn!

Phần 1

“Ah~.Ah~.T-tôi~. Không. Tôi là một thành viên của nhà Gremory…!”

Tôi đang ngồi trước chiếc gương lớn trong phòng và luyện nói một

mình. Tôi cũng luyện cười luôn! Tôi muốn làm một nụ cười lớn, nhưng

ngay cả việc luyện tập thế này cũng không làm tôi bớt lo lắng đi là

bao nhiêu.

Đó là vì chúng tôi sẽ lên sóng TV, và đó là cái mà tôi lo lắng nhất vào lúc này.

Tối hôm trước, Hội Trưởng nhận được một cuộc gọi từ Grayfia-san. Các công việc cố ấy có với chúng tôi là về “Đài truyền hình đề nghị xự xuất hiện trên chương trình của họ”. Nó không dừng ở đó vì đề nghị đó là cả nhóm Gremory sẽ xuất hiện tại cuộc phỏng vấn.

Rating Game cho các quỷ trẻ bao gồm Hội Trưởng đã được phát sóng cho toàn bộ Underworld.Hội Trưởng và các quỷ trẻ khác đều đã nổi tiếng vì là thành viên gia đình của Maou và như vậy, có vẻ như sự nổi tiếng của họ tăng hơn nữa sau khi tham gia trò chơi đó.

Mùa hè vừa qua, khi xuống chơi dưới Underworld, tôi đã sốc vì độ nổi tiếng của Hội Trưởng dưới đó. Thậm chí, cô ấy còn có riêng một cuốn tạp chí về mình với cái tên khá kêu: ”Princess Rias Gremory’s Special.”!!!

Từ các cô gái quỷ trẻ, các đồng phục nữ sinh của học viện Kuou đã trở nên nổi tiếng, tôi còn nghe được là nó sẽ được phát hành để bán khắp Underworld sớm

Munyuu

Đột nhiên tôi có một cảm giác mềm mại ở lưng.

Sau đó là một đôi tay vòng qua vai tôi.

Tôi vẫn nhớ cái cảm giác này….

Khi tôi nhìn vào gương, tôi thấy Hội trưởng đang ở phía sau… “Em đang làm gì thế, Ise?”

“E-Em đang tập nói để chuẩn bị cho cuộc phỏng vấn sắp tới.” “Ufufu. Tốt lắm. Em sẽ trả lời được hết những câu hỏi của họ thôi. Một trong những người sẽ được hỏi những câu hỏi có nhiều khả nắng nhất là chị”

Hội Trưởng luồn tay vào mái tóc tôi và bắt đầu vuốt ve.

Ah, chị thật tuyệt, onee-sama ! Cách của chị chăm sóc một “Tốt” của chị thật tuyệt vời !

“Đừng lo lắng nhiều nữa, Ise à! Em biết là em không cần tự đặt gánh nặng cho bản thân quá nhiều về Asia”

Hội Trưởng nói tiếp một cách nhẹ nhàng.

“Gần đây, chị biết em còn lo về Diodora hơn cả Asia. Chị cũng đã suy nghĩ về điều đó, nhưng có vẻ như em còn lo lắng cho Asia hơn cả chị. Em có nghĩ đó là lỗi của em mà Asia phải đến bờ bên kia của thế giới ?”

Hội Trưởng thật tuyệt vời. Tôi gật đầu khi nhìn xuống.

“Vâng, nhưng Asia cho em biết, cô ấy đang tận hưởng cuộc sống của cô ấy. Em nghĩ về nhưng điều tốt nhất…..Nhưng, em…….”

HUG.

Hội Trưởng xiết chặt vòng tay hơn.

Cô ấy ghé đầu vào tai tôi.

“Ise và chị. Hãy làm cho em ấy hạnh phúc cùng mọi người trong nhóm trở nên thân thiết và vui vẻ với nhau. Nhưng em cũng cần vui vẻ lên, không chị sẽ buồn đấy, có biết không?”

“………Hội Trưởng………”

Tôi bắt đầu khóc với nhưng lời của Hội Trưởng ! Khóc nức nở ! Đó là bởi vì Hội Trưởng thật sự quá tốt ! Người phụ nữ mà tôi yêu là một người thật tuyệt vời ! Em sẽ theo chị đến tận cùng thế giới ! Hội Trưởng, tôi và các thành viên sẽ làm cho Asia có một cuộc sống hành phúc ! Hội Trưởng sau đó mỉm cười với sự quyết tâm của tôi

“Tốt lắm, Ise ngoan của chị…”

Phần 2

Ngày lên sóng truyền hình.

Chúng tôi đến Underworld bằng vòng dịch chuyển chứ không bằng tàu hỏa như lần trước.

Thực tình, tôi không nghĩ mình sẽ quay lại nơi này sớm thế.

Vòng dịch chuyển đưa nhóm Gremory đến tầng hầm của một tòa nhà lớn. Tại đây, chúng tôi được chào đón nồng nhiệt bởi các nhân viên nhà đài.

“Chúng tôi rất vui mừng vì các bạn đã đến đây. Rias Gremory-sama và các người hầu. Lối này,…”

Người đang dẫn chúng tôi đi có vẻ là nhà sản xuất của đài truyền hình.

Ông ta đưa cả nhóm đến một thang máy, và chúng tôi được chở lên tầng cao nhất của tòa nhà.

Nội thất nơi đây không khác mấy với nhân giới, tuy nhiên chúng khác nhau ở một số chi tiếc. Ở nơi đây có rất nhiều thiết bị dùng quỷ thuật. Và ngay tại hành lang đập ngay vào mắt tôi là một bức poster to tướng….Là hình Hội Trưởng! Cô ấy đang nở một nụ cười rạng rỡ với

mái tóc đỏ tung bay….nhìn Hội Trưởng như thể một Idol vậy.

Ngay tại cuối hành lang, một nhóm người tiến đến, người đàn ông đi đầu trông rất quen thuộc cùng 10 người khác

“Sairaorg. Vậy là anh cũng ở đây!”

Đúng thê! Người mà Hội Trưởng đang nói chuyện chính là truyền nhân tiếp theo của nhà Bael, Sairaorg-san. Anh ấy khoác một tấm áo choàng mỏng ở ngoài, nhưng trông thì vẫn rất hoang dã. Ngay cả từ con mắt của một thằng gà mờ, cậu ta không hề có chút sơ hở nào. Vậy anh ta luôn săn sàng để hành động huh ?

Đứng sau Sairaorg là một cô gái tóc đuôi ngựa xinh đẹp, cô ấy hẳn là [Queen].

“Rias, em sẽ bắt đầu cuộc phỏng vấn bây giờ à?” “Vâng, còn anh? Anh đã phỏng vấn xong rồi à?”

“Giờ anh cũng bắt đầu, nhưng ghi hình tại một phòng khác. Mà, anh xem trận đấu của các em rồi…”

Hội Trưởng hơi nhướn đôi lông mày lên.

“Bất kể các em có mạnh tới đâu, các em sẽ vẫn thua nếu để mắc bẫy. Họ tổng tấn công ngay từ đầu để làm các em bất ngờ. Trên tất cả, có khá nhiều điều bí ẩn về Gear Sacred. Chúng ta sẽ không biết điều gì sẽ xảy ra và nó có thể làm gì. Khả năng đoàn kết cũng rất quan trọng trong Game. Và còn nhiều điều bổ ích khác anh đã học được từ trận đấu đó. Tuy nhiên….”

Sairaorg-san đặt tay lên vai tôi.

“Tôi quyết định sẽ đấu với cậu, bằng sức mạnh thực sự.” Sau đó, anh ấy bỏ tay ra.

….Vai tôi có cảm giác như vừa gỡ được cả một gánh nặng vậy.

Sairaorg chỉ đơn thuần đặt tay lên vai tôi, thế mà….

Trời, anh ta làm tôi thấy lo lắng quá.

Sau khi chào tạm biệt Sairaorg, chúng tôi đi vào phòng thay đồ, và để túi đồ chúng tôi ở đây.

Sensei không đi cùng chúng tôi vì ông sẽ xuất hiện ở một chương trình khác, và Irina thì ở nhà.

Hôm nay là ngày của nhóm Gremory!!!

Khi chúng tôi tiến vào phòng thu, các nhân viên vẫn đang làm việc tấp nập. Một cô gái có vẻ là người phỏng vấn ở đây lại gần và chào hỏi Hội Trưởng.

“Rất vui được gặp cô, Rias Gremory-sama. Tôi là biên tập viên của phòng thu số 1.”

“Tôi cũng vậy, chào cô.”

Hội Trưởng đáp, và bắt tay cô gái.

“Tôi xin lỗi tất cả sự đột ngột, nhưng đối với cuộc phỏng vấn ……”

Hội Trưởng, các nhân viên và người phỏng vấn vừa thông báo bắt đầu cuộc thảo luận về việc phỏng vấn.

Khi tôi đảo mắt nhìn một lượt, tôi thấy có rất nhiều chỗ ngồi ở bên dưới. Eeeek! Vậy là sẽ có các khán giả tới đây xem trực tiếp chúng tôi ư?”

Crap. Tôi đột nhiên cảm thấy lo lắng. Kể cả Hội Trưởng là nhân vật chính……

“E….e…….e…..e…..em muốn về nhà…..!”

Gasper, cậu bé đang nấp sau và kéo kéo vạt áo tôi. Nó khá là tàng nhẫn khi để một Hikikomori xuất hiện trên truyền hình.

Im nào, Gasper, đâu chỉ mình em muốn về….

“Chúng tôi cũng sẽ có một vài câu hỏi cho các thành viên khác của nhóm, nhưng đừng quá lo lắng, hãy thoải mái lên…” Một nhân viên nói.

“Uhm, cho hỏi, Kiba yuuto-san và Himejima Akeno-san có ở đây không?”

“Tôi đây, Kiba Yuuto.”

“Còn tôi là Himejima Akeno.”

Hai người họ đồng thời giơ tay.

“Tôi nghĩ sẽ có nhiều câu hỏi dành cho các bạn trong buổi phỏng vấn, các bạn đều đã trở nên khá nổi tiếng ở Underworld.”

“Anh nói thật chớ?”

Khi tôi buột miệng vì ngạc nhiên, anh ta trả lời.

“Đúng thế. Kiba-san có nhiều fan nữ, trong khi Akeno-san có nhiều fan nam.”

Oh. Kiba bảnh bao còn Akeno thì xinh đẹp, không ngạc nhiên khi họ có nhiều fan….

Sau khi trận đấu với nhà Sitri được chiếu, tôi nghĩ hai người họ đã gây ấn tượng mạnh với khán giả. Quỷ tha ma bắt cậu đi, Kiba. Về phần Akeno thì tôi không biết nên mừng hay nên lo nữa, việc cô ấy trở nên nổi tiếng cũng tốt, nhưng…..

Cô ấy là một Onee-sama khác của tôi…….Sau đó Akeno-san mỉm cười

với tôi.

“Em không phải lo lắng thế đâu.Ufufu. Chị chỉ để ý đến Ise-kun mà thôi, chị sẽ không yêu ai khác ngoài em đâu.

Akeno-san nắm lấy tay tôi.

Uoooooooo! Akeno-san! Chị tuyệt quá…..

Chị ấy chắc chắn là một Onee-sama người luôn nghĩ đến các thành viên trong nhóm của mình!

Cơ mà…

Tôi cảm thấy có một luồng sát khí không hề nhẹ ở đây.

Hội Trưởng đang lườm tôi và Akeno với ánh mắt đáng sợ…

Óe.

“Ai là Hyoudou Issei-san?”

“Tôi đây.”

Tôi cũng nổi tiếng hả? Tôi có một chút……Không, tôi cảm thấy sực rất

vui! Nhưng nhân viên đặt trên đầu một dấu hỏi.

“Ừm, cậu là…..”

Có vẻ anh ta không biết tôi! Eeeeeeeeeh!?

“Tôi là [Pawn] của nhóm Gremory, và là Sekiryuutei…” Sau khi nói thế, các nhân viên nhận ra ngay.

“Ah, tôi nhận ra cậu rồi! Cậu là người trong bộ giáp để lại một ấn tượng rất mạnh mẽ, vì thế tôi không thể nhận ra Hyoudou-san ở trạng thái bình thường.”

Chắc chắn! Trông suốt trận đấu, tôi đã luôn ở trong dạng áo giáp trong một thời dài! Đó là một Blitz. Vì vậy, nó có thể ấn tượng đầu tiên khi thấy tôi trong trạng thái thường thì khá yếu.

“Hyoudou-san cậu cũng sẽ được phỏng vấn ở một phòng khác. Cậu đang rất nổi tiếng với biệt danh Chichiryuutei”

“Chichiryuutei?”

Nó là cái quái gì? Tôi không hiểu nổi cái biệt danh mới này.

Anh nhân viên tiếp tục.

“Cậu được biết đến trong giới trẻ con như là một Oppai Dragon…chắc là do trong trận đấu với nhà Sitri cậu đã hét toáng lên “Oppai”, và bọn trẻ rất thích thú với điều đó.”

Chị nghiêm túc chứ! Tôi đang là chủ đề nóng giữa các brats trong

Underworld!? Tôi không thể hiểu được! Nhưng một Oppai

Dragon…….Ah, tôi nghĩ là đã nói Oppai liên tục……có vẻ trẻ em bị thu

hút bởi điều đó.

[U-Uoooooooooooooon….!].

Đột nhiên tôi nghe thấy tiếng Ddraig khóc lóc thảm thiết bên trong mình. Hey hey, chuyện gì thế lão rồng?

[Ta, đường đường là một Heavenly Dragon…,kẻ được thế gian khiếp sợ dưới cái tên Sekiryuutei….thế éo nào mà chú lại làm cho ta xuống

tận cùng xấu hổ thế này? Chichiryuutei ư? Oppai dragon ư? Uoooooooooooooon…..].

Có vẻ như Ddraig khóc thật rồi, chắc tại shock quá.

“Rồi, Hyoudou issei, đi với tôi, tôi có điều muốn bàn bạc với cậu.”

Tôi đi theo chị nhân viên. Trên đường tới phòng thu khác, tôi cố gắng an ủi Ddraig.

Haizzzzzzzzzzzzzz .

“Tôi đang rất lo lắng.”

Sau buổi phỏng vấn, chúng tôi ngồi thư giãn trong phòng thay đồ. Dĩ nhiên là ai cũng cảm thấy lo lắng trong suốt buổi ghi hình nên hiện tai mọi người đang xả hơi hết cỡ.

Hội Trưởng trả lời với một nụ cười, và chị ấy không quên cư xử với một phong thái trang nhã và quý tộc. Gia đình chị ấy cũng đang theo dõi, nên chị ấy không thể để điều đáng xấu hổ nào xảy ra. Hội Trưởng cho chúng tôi thấy và các khác mời một cuộc phỏng vấn tuyệt vời như một người thừa kế tiếp theo của Gremory!

Khi câu các câu hỏi được dành cho Kiba, tôi nghe thấy tiếng hò hét của các fan nữ bên dưới.

Với Akeno-san là tiếng gào của những fan nam, người hậm mộ đã hét lên “Akeno-sama!”

Còn tôi, thật “vinh dự” được mấy nhóc tì biết tới.

Chúng la toáng lên “Oppai dragon”, ‘Chichiryuutei” khi tôi được hỏi.

Thật sự thì tôi không cảm thấy quá phiền về mấy cái biệt danh đó.

Có vẻ như bộ giáp của tôi như một món đồ chơi đối với chúng.

“Mà này, Ise, họ đã bàn bạc với em chuyện gì khi nãy thế?” Hội Trưởng hỏi tôi khi đang ăn snack.

“Bí mật chị ơi! Anh nhân viên đó cũng nhắc em không được nói cho ai hết, đặc biệt là những người thân nhất.”

Tôi vừa nói vừa cười nham hiểm “Ní hè hè hè”

“Chị hiểu rồi. Chị sẽ chờ đợi xem nó là cái gì.”

Có vẻ Hội Trưởng rất háo hức muốn biết. Well, tôi nghĩ điều này cũng tốt thôi.

Thế rồi cánh cửa bật mở khi tôi đứng lên chuẩn bị ra về.

Thoạt đầu tôi thấy một cô bé dễ thương, nhưng tôi nhanh chóng nhận ra đó là ai.

Cô gái ấy có mái tóc được tết thành hai lọn xoắn rủ xuống hai vai. “Ise-sama có ở đây không?”

“Ravel Phoenix. Ngọn gió nào mang em tới đây?”

Ánh mắt của tôi và Ravel chạm nhau một thoáng. Khuôn mặt cô ấy đột nhiên tươi hẳn lên nhưng nhanh chóng chuyển thành màu đỏ khi cô ấy nhìn đi chỗ khác.

Sau đó Ravel đưa cho tôi một bịch quà nhỏ.

“Đ-đây là một chiếc bánh! Anh cả thứ hai của em làm việc tại đài truyền hình nên em tới đây, sẵn tiện qua gửi cho anh cái này.”

Là như vậy? Tôi không chắc, nhưng tôi lấy giỏ từ tay em ấy và kiểm tra bên trong.

Waaaa! Thật lộng lẫy. Nhưng sao em ấy lại đưa cho tôi với một khuôn mặt xấu hổ?

“Em làm cái này à?”

“V-Vâng! Tất nhiên là thế rồi!”

“Cảm ơn em. Nhưng em có thể làm nó cho anh vào buổi uống trà hôm trước chúng ta đã hứa cũng được mà.”

“E-Em không có ý gì là m phiền anh đâu. Anh có một trận đấu với nhà Astaroth đúng không? Vì vậy, em sẽ không làm lãng phí thời gian của anh. Nhưng em nghĩ có lẽ em chỉ có thể cung cấp cho anh một chiếc bánh. Anh nên biết ơn đi!”

Hmm, em ấy mạnh mẽ hay là khiếm tốn thế? Nhưng tôi vui vì em ấy đã đến đây.

“Đ-Được rồi em phải đi rồi…..”

Ravel đi về nhà như thể cô đã hoàn thành công việc.

“Đợi anh chút! Kiba, hộ mình cái.”

Tôi nhờ Kiba tạo ra một con dao nhỏ để cắt một miếng bánh và cho vào miệng. Sau đó, tôi đuổi theo Ravel.

…..wow, miếng bánh như tan ra trong miệng tôi vậy. Vị ngọt của kem

và vị đắng nhẹ của chocolate hòa quyện thật tuyệt vời.

“Ngon lắm Ravel à! Cám ơn em nhé, anh sẽ ăn nó ở nhà. Hahaha, anh không biết đến khi nào chúng ta mới gặp lại nên anh phải cám ơn em ngay. Chắc chắn vào một ngày sắp tới chúng ta sẽ có buổi uống trà như đã hẹn.”

Khi nghe vậy, khuôn mặt của Ravel ửng hồng và đôi mắt cô ấy rưng rưng. Huh?

“….Ise-sama, trận tới em sẽ cổ vũ cho anh!”

Nói rồi cô ấy quay đầu chạy một mạch.

Sau khi Ravel tạm biệt chúng tôi, em ấy rời khỏi đây một cách nhanh chóng.

Khi tôi quay lại phòng, Hội Trưởng lườm tôi với một ánh mắt đáng sợ…

Eeeeek! Tại sao?

Sau đó, cả nhóm lên đường quay về thế giới loài người.

Không liên quan, một đoạn video trong đó có tôi xuất hiện đã được gửi đến nhà tôi bởi phòng thu. Tôi đã sốc khi tôi xem nó!……..Tôi

không bao giờ nghĩ rằng nó sẽ trở nên như thế này……….Làm sao tôi

có thể nói cho mọi người và Hội Trưởng………….

Phần 3

“Buha”

Ngon quá!

Tôi đứng trong phòng thay đồ ở phòng tắm hơi dưới tầng hầm đầu tiên của nhà tôi, tôi lấy một chai sữa hoa quả sau khi tắm.

Ực! Tôi một hơi hết luôn sữa! Tắm xong khát thật.

Chắc các bạn đang băn khoăn tại sao tôi lại tắm ở dưới tầng hầm hở? Đến giờ tôi vẫn chưa hoàn toàn tin vào điều này. Dinh thự Hyoudou đã thay đổi khá nhiều từ đầu hè. Cao sáu tầng, ngoài ra có 3 tầng hầm bổ sung.

Tầng hầm thứ 2 có một bể bơi lớn. Các cô gái hay xuống đó tắm mỗi khi họ thích. Vì thế mà tôi cũng thường mò xuống đây.

Bố mẹ tôi xem chừng cũng thích thú vì nhà cửa rộng rãi hơn, nên tôi đoán là không có vấn đề gì hết.

Tầng hầm thứ nhất thì có một chiếc tủ lạnh ngoại cỡ với đầy đủ các loại sữa ở bên trong, vì vậy chúng tôi có thể uống chúng sau khi tắm. Theo như Hội Trưởng, uống một chút sữa sau khi tắm là phong cách của người Nhật.

Tôi thì thấy cô ấy có vẻ bị ám ảnh quá mức về Nhật Bản.

Mỗi ngày, tôi uống một loại sữa khác nhau, trong khi Hội Trưởng chỉ uống sữa hoa quả, Akeno-san, Asia, Koneko-chan uống sữa thường, còn Xenovia thích loại sữa coffee.

Bơi mấy vòng sau khi từ chỗ tập luyện trở về khiến tôi cảm thấy rất thoải mái.

Thú thực, nếu không cắm đầu vào luyện tập, chắc tôi lo lắng chết mất.

Tầng hầm 1 ngoài tủ lạnh đựng sữa ra còn có một căn phòng rất to, dùng để luyện tập, hoặc xem phim hay làm vài việc tương tự.

Mà,…

Nói mới nhớ, hình như điện bên trong căn phòng đó chưa tắt.

Tôi ngó đầu vào kiểm tra xem bên trong có ai không.

Xenovia đang ở trong và luyện kiếm.

“…….Ise.”

“Yo. Mình chỉ muốn kiểm tra xem phòng này còn có người không thôi!”

Tôi bước vào phòng.

“Đang luyện tập đấy à?”

“Ừ, trận đấu cũng sắp tới rồi.”

“Này, đừng bảo với mình là cậu lại luyện từ bình minh đến giờ đấy nhé.”

Gần đây, Xenovia hay luyện tập từ sáng sớm cho đến tối mịt mới lên. Tôi cảm thấy cô ấy đang làm việc quá sức, dường như Xenovia bị ám ảnh bởi điều gì đó.

Khi luyện tập, Kiba thường bị áp đảo bởi tinh thần của Xenovia. Cô ấy tấn công rất xông xáo, nhưng lại quá xông xáo để rồi lãnh những đòn phản công sắc lẹm từ đối thủ.

“Mình..yếu hơn Kiba.”

Xenovia nói.

Lúc chúng tôi mới gặp, Xenovia ở một đẳng cấp khác so với Kiba. Nhưng sau đó, kể từ khi Kiba đạt được Balance Breaker với Holy-demonic sword, cậu ấy dần đuổi kịp và giờ đã vượt qua cả Xenovia.

“Ngay cả với Durandal, Kiba cũng cho thấy rằng cậu ấy sử dụng nó tốt hơn mình. Đó là vấn đề tố chất, Kiba tài năng hơn mình.” Xenovia nói với một khuôn mặt u ám. Tôi nghĩ một phần nào đó của cô ấy đang ghen tị với Kiba.

“Theo mình, cả hai cậu đều tuyệt vời cả.”

Khuôn mặt Xenovia tươi lên một chút khi nghe câu nói của tôi.

“Cám ơn cậu, nhưng mình không thể tha thứ cho bản thân, vì đã thua trong trận đấu trước khi chưa đóng góp được gì… Đó là lí do vì sao mình tập luyện chăm chỉ. Mình sẽ không bao giờ để thua một lần nữa.”

….Ah, ra thế. Xenovia đang buồn khi nghĩ đến trận đấu với nhà Sitri.

Cô ấy đã thua trước Shinra Tsubaki-senpai. Về mặt sức mạnh, Xenovia vượt trội, nhưng Fukukaichou lại là một counter-attacker nên mọi chuyện đã trở nên tệ hại sau đó.

Thực ra, khi xem lại video trận đấu đó, tôi đã nhận ra sự đáng sợ của các quân cờ Kĩ thuật. Họ khiến cho chúng tôi không thể sử dụng sức mạnh thuần túy, và đưa trận đấu vào một thế trận khó khăn.

“Không cần biết cậu mạnh cỡ nào, mình thấy là có rất nhiều cách để bị đánh bại. Trận đấu vừa qua là một minh chứng rõ ràng nhất. Hơn nữa, thay vì độc lập tác chiến, chúng ta hãy phối tốt với nhau. Con đường để trở thành devils cao cấp còn nhiều gian truân lắm….”

Tôi ngồi phịch xuống sàn và thở dài.

“Cậu có muốn trở thành một Maou không, Ise?”

“Không, mình chưa bao giờ nghĩ đến chuyện đó, sao đột nhiên cậu lại hỏi mình như thế?”

“Trong tương lai, cậu sẽ tách khỏi nhóm của Hội Trưởng đúng không? Để vươn tới một tầm cao hơn.”

“Đúng, đó là kế hoạch của mình.”

“Asia nói cô ấy sẽ đi với cậu”

“Hmph, cũng phải thôi, chúng mình đã hứa là sẽ bên nhau trọn đời mà.”

“Hãy đưa cả mình theo nhé…”

!

Một cảm giác khó xử ùa đến. Tôi không nghĩ là cô ấy sẽ nói như vậy…

“Sao cậu lại muốn đi cùng mình?”

Khi tôi hỏi, Xenovia cười lớn.

“Mình thấy ở cạnh cậu rất vui.”

Ừm, vui huh?

“Mình sẽ suy nghĩ về chuyện đó.”

“Ok, mình chờ cậu.”

Tôi vẫn chưa có định hình gì về kế hoạch trong tương lai nhưng việc có hai cô gái muốn đi cùng là một điều hết sức tuyệt vời.

Xenovia không múa kiếm nữa.

“Biết gì không? Nói chuyện với cậu làm những lo lắng trong mình tan biến.”

Cô ấy tiến lại gần tôi và…

Chu.

Xenovia đặt một nụ hôn lên mũi tôi! Uooooooooooo! Tôi bị shock vì sự đột ngột đó! Một nụ hôn lên mũi huh?

“Đó là món quà của mình cho cậu. Có lẽ lần sau mình sẽ đặt nó lên một chỗ khác. Ufufufu. Thôi nhé, mình đi nghỉ đây.”

Cô ấy quay lưng bước ra ngoài.

Tôi chạm nhẹ lên mũi mình, nơi vẫn còn hơi ấm của đôi môi Xenovia.

Phần 4

“Đến lúc xuất phát rồi.”

Hội Trưởng nói trong lúc đứng dậy.

Bậy giờ là ngày thi đấu, chúng tôi đang tập trung tại phòng Occult Research Club vào buổi tối.

Asia mặc bộ trang phục sơ, Xenovia mặc bộ trang phục chiến đấu của cô ấy trong khi những người khác đều mặc đồng phục của học viện Kuou.

Chúng tôi đứng vào giữa vòng dịch chuyển ở giữa phòng để chờ được dịch chuyển đến nơi thi đấu.

Đối thủ của chúng tôi là Diodora Astaroth, người kế vị từ gia đình Beelzebub hiện tại. Tôi cũng chưa rõ về sức mạnh của anh ta, nhưng qua video, Diodora cho thấy một sức mạnh đáng kinh ngạc.

Cơ mà, nhiều thành viên trong nhóm Gremory cũng có sức mạnh không hề thua kém anh ta và tôi tin chắc nếu Diodora thò mặt ra là sẽ bị chúng tôi dần cho tơi tả.

Dù sao, tôi nghĩ mình cũng nên tập dùng những cách chiến đấu khác…..Một counter-attacker chẳng hạn.

Có lẽ tôi sẽ luyện tập phản công.

Lí do thì đơn giản thôi, Sairaorg-san là một super power, mà anh ta đã nhằm tôi làm đối thủ cho trận tới.

Bạn biết ý tôi ấy.

Đột nhiên, Asia nắm lấy tay tôi một cách đầy lo lắng.

Tôi cười toe toét và nắm chặt tay cô ấy.

Đúng vậy, điều bây giờ tôi nên quan tâm nhất là Diodora. Không đời nào tôi để Asia rơi vào tay hắn ta, mặc xác hắn có mạnh cỡ nào. Tôi chắc chắn sẽ bảo vệ Asia!

Vòng dịch chuyển phát sáng rực và chúng tôi bắt đầu được chuyển đi…..

“…..Chúng ta tới nơi chưa vậy?”

Khi mở mắt, tôi thấy mình đang đứng ở một không gian hùng vĩ. Nơi đây có nhiều cột đá nhỏ và dưới chân chúng tôi là những phiến đá gồ ghề. Xa xa, có một khu đền khá lớn đang tọa lạc trên vùng đất cao.

….To thật. Có vẻ như đây là những ngôi đền theo kiểu kiến trúc Hy

Lạp cổ. Mà nhìn chúng cũng chẳng cổ kính gì cho cam. Có vẻ như chỉ mới được xây thôi, nhìn còn mới lắm.

Tôi bắt đầu khởi động nhẹ.

“Thật kì quái…”

Hội Trưởng nói.

Quả thực, tôi cũng cảm thấy vậy, bởi lẽ, thường thì sẽ có một trọng tài phổ luật trước khi bước vào trận nhưng lần này lại chẳng có gì xảy ra mặc dù chúng tôi đến đây cũng khá lâu rồi.

Mọi người đều tỏ ra bối rối….

Đúng lúc đó thì….

Một vòng tròn ma thuật xuất hiện ngay phía bên kia khu đền. Eh? Diodora? Đừng bảo tôi là hắn đến đây nộp mạng đấy…

Liền sau đó là hàng loạt những vòng tròn khác bao vây lấy chúng tôi. “Đây không phải dấu ấn của nhà Astaroth.”

Kiba vừa nói vừa rút kiếm ra thủ thế. Akeno-san cũng nói khi đang triệu tập sấm sét. “…Không có một vòng tròn nào giống nhau, chẳng lẽ…” “Chúng là quỷ hết đấy, nếu mình không lầm…”

Hội Trưởng nhìn quanh với ánh mắt hết sức nghiêm trọng và bắt đầu phát ra luồng sức mạnh màu đỏ.

Những bóng người bắt đầu xuất hiện từ vòng tròn ma thuật và đang tiến lại gần chúng tôi……..quỷ ! Tất cả chúng xuất hiện với một thái

độ thù địch! Bọn chúng trừng mắt nhìn trong khi bao vây chúng tôi.

Môt, hai, ba,….không ổn rồi! Chúng phải cỡ vài trăm đến hơn nghìn,

chưa kể những đứa sắp xuất hiện. Toàn bộ khu vực được đều có quỷ khắp nơi.

“Từ những vòng tròn ma thuật đó, có lẽ chúng đến từ liên minh Khaos Bridage của các Maou cũ.”

~!?

Tôi đột nhiên cảm thấy sợ hãi.

Nghiêm túc chứ!? Khaos brigadeeeeeee!? Tại sao chúng lại ở đây!?

Một cuộc khủng bố chăng!?

“Dòng máu dơ bẩn của bọn Maou giả, Gremory. Ta sẽ lấy đầu ngươi tại đây.”

Một tên quỷ hét lớn và chỉ vào mặt Hội Trưởng với một thái độ hết sức vô lễ.

“Kyaa!”

Tiếng Asia!

Khi tôi quay lại thì cô ấy đã biến mất.

“Ise-san”

Tiếng nói vọng từ trên không.

Khi nhìn lên, tôi thấy Diodora đang giữ Asia!

Tên khốnnnnnnn!

“Này Rias Gremory và Sekiryuutei, ta xin phép được mang Asia Argento đi.”

Hắn ta vẫn giở cái điệu cười giả tạo như mọi khi.

“Thả Asia ra !. Mà việc này có nghĩa là gì? Chẳng phải chúng ta sẽ có trận đấu vào hôm nay hay sao?”

Diodo ra cười đểu.

“Mày bị ngu à? Đây không còn là trận đấu nữa rồi. Tất cả chúng mày sẽ chết hết ở đây dưới tay của Khaos Bridage. Tao chẳng cần biết bọn bây mạnh tới đâu nhưng với quân số chênh lệch như thế này thì….?

Hahahaha, chết đi nhé!”

Hội Trưởng nhìn thẳng vào mặt Diodora.

“Anh nói là anh liên minh với Khaos Bridage? Hơn nữa lại còn phá hủy trận đấu và bắt mất Asia của tôi. Chết vẫn còn là quá nhẹ đối với anh.”

Hội Trưởng đang trở nên hết sức tức giận! Cô ấy tỏa ra luồng sát khí cực mạnh mẽ và đang nhắm vào Diodora.

Tôi cũng vậy! Không thể nào tha thứ cho tên khốn này được.

“Khi liên minh với họ, tao cảm thấy tao có nhiều quyền lực hơn, tao có thể làm những gì mình muốn bất kì khi nào tao thích. Cứ chống cự tùy ý chúng mày. Tao sẽ lo việc với Asia khi chúng mày đang bận. Mày có nghe tao nói gì không đấy, Sekiryuutei? Tao sẽ biến Asia thành của tao. Nếu mày muốn ngăn điều đó, hãy tới khu sâu nhất của đền thờ và mày sẽ thấy một điều tuyệt vời.”

Khi Diodora đang cười lớn, Xenovia hét lên.

“Ise, thanh Ascalon”

“Đây!”

Tôi gọi thanh kiếm từ Boosted Gear và trao cho Xenovia. “Asia là bạn ta! Ta sẽ không để ngươi làm hại cô ấy!” Đôi mắt Xenovia bừng bừng lửa giận.

Cô ấy lao lên và tấn công Diodora….

Hắn ta phóng ra một luồng sức mạnh về phía Xenovia nhưng thanh Ascalon dễ dàng chẻ đôi luồng sức mạnh ấy với năng lực thần thánh của mình.

Diodora bay lên và né cú chém tiếp theo.

Khỉ thật! Có lẽ tên này không đơn giản như tôi nghĩ. Xem ra không thể đưa hắn sẽ không xuống đây một cách dễ dàng.

“Ise-san! Xenovia-san!..”

Asia giẫy giụa để thoát khỏi Diodora, nhưng một vòng dịch chuyển

xuất hiện và đưa họ đi.

“Asiaaaaaaaa!”

Tôi gào lên tên cô ấy nhưng không nhận lại được câu trả lời nào……Chết tiệc! Tôi không thể bảo vệ cô ấy! Một lần nữa tôi

lại……..!Tôi….!

“Ise-kun! Bình tĩnh! Chúng ta cần lo chuyện ở đây trước đã! Chuyện của Asia tính sau đi!”

Kiba ngăn tôi lại.

….ừm, cậu ấy nói đúng.Tôi phải vượt qua chỗ này, tới chỗ tên khốn

Diodora rồi thông hắn và cứu Asia

Diodoraaaaaaaaa! Ta sẽ không bao giờ tha thứ cho ngươi!

Những tên quỷ đang bao vây chúng tôi đều là phục vụ dưới các con cháu của cựu Ma vương. Tôi chưa biết nhiều về chúng nhưng có vẻ là không dễ xơi chút nào.

Tay chúng bắt đầu phát sáng, chuẩn bị tấn công! Diodora nói ở đây không chỉ có những quỷ trung cấp mà còn có cả quỷ thượng cấp nữa. Liệu rằng chúng tôi có thể chống chọi lại quân số đông như thế này không?

Khi đang nghĩ kế hoạch, đột nhiên tôi nghe thấy tiếng hét “Kyaa!”.

Trong tình hình căng thẳng này.

Giọng Akeno-san!

Chuyện gì xảy ra thế nhỉ?

Khi quay lại, tôi thấy một lão già chột mắt đang tốc váy Akeno-san và nhìn vào đó với một khuôn mặt khoái trá.

“Hmph, đẹp đấy. Hơn nữa lại còn của một cô gái chưa phát triển hết.” L-Lão d-dê già này….!

Tôi kéo Akeno-san ra khỏi lão! Cô ấy thuộc về tôi!

“Lão già khốn kiếp! Ông từ đâu chui lên thế hả? Khoan đã, ông là…!” Tôi nhận ra ông lão này! Ông ta là người ghé thăm tôi sau trận đấu với Chủ Tịch….

“Odin-sama! Sao ông lại ở đây?”

Hội Trưởng ngạc nhiên.

Đúng thế! Odin! Vị thần ở phương bắc !

“Hmm. Nếu giải thích hết ra sẽ rất dài, nhưng các cô cậu cứ hiểu là trận đấu đã bị hủy bỏ.”

Ông ta vừa nói vừa vuốt vuốt bộ râu dài trắng toát của mình.

“Well, chúng ta đều đã biết là Diodora Astaroth đang liên minh với những Maou cũ của Khaos Bridage. Hắn ta hẳn là đã nhận “rắn” từ Ophis nên mới mạnh mẽ đột ngột lên như thế. Vì sự nguy hiểm đã lên tới mức báo động nên ta đến đây giúp các cô cậu một tay. Toàn bộ khu vực này đã được bao bọc bởi một barier vững chãi. Vượt qua nó đã rất khó khăn chứ đừng nói tới việc phá hủy nó, chúng ta chỉ còn cách tắt cái barier này từ bên trong thôi.”

“Vậy chứ làm sao ông vào được đây?”

“Khi ta hiến dâng một con mắt của mình cho Mismisbrunnr, ta trở thành người tinh thông tất cả các loại phép thuật trên đời như phép quỷ, các câu thần chú và cả những barier như thế này nữa. Vậy nên việc ta vào được đây chẳng có gì là lạ cả.”

Lão già cho tôi thấy con mắt được đeo kính của ông ta.

Trong hốc mắt là một thứ gì đó trông như pha lê và có những kí tự kì lạ chảy quanh viên pha lê ấy.

Khi nhìn vào những kí tự ấy, tôi cảm thấy như mình bị đông cứng vậy. Nó có một sức mạnh huyền bí rất nguy hiểm….thậm chí Ddraig trong

người tôi cũng lo lắng.

“Kẻ thù là Thống lĩnh của các vị thần phương bắc! Chúng ta sẽ nổi tiếng nếu hạ được hắn.”

Bọn quỷ phe cựu Maou bắt đầu bắn những tia sáng về phía chúng tôi. Số lượng đòn tấn công thật điên rồ!

Thế rồi, lúc cả nhóm đang chuẩn bị nhận đòn thì lão già Odin gõ cây gậy của ông xuống nền đất…

BOBOBOBOBOBOBOBOBOBOM!

Những đòn tấn công của đối thủ bị chặn lại hoàn toàn!

Ông lão cười “Hohohoho” và vuốt râu.

Thật tuyệt! Quả xứng danh là một vị thần! Lũ quỷ thay đổi biểu hiện của chúng. Có rất nhiều quỷ cấp cao như vậy mà lão già này không hề tỏ ra chút lo lắng nào.

“Thực ra, ta có thể phá hủy cái barier đó nhưng chỉ đủ cho một mình ta vào thôi….Hmm, chúng ta đang đối đầu với những địch thủ gì thế

này? Ta được bảo bởi tên chuột nhắc, Azazel, đưa việc này cho ta lo. Thật tình, bắt một lão già lụ khụ đi đánh nhau, ta nghĩ nên làm gì với tên chuột nhắc ấy sau vụ này…….”

Ông lão phàn nàn…

“Đi đi! Đến ngôi đền đó và để lũ này lại cho ta.”

Lão già chỉ cây gậy vào chúng tôi. Ngay lập tức, một vầng hào quang bọc lấy cả nhóm.

“Cái đó sẽ bảo vệ cho các cô cậu đến được ngôi đền một cách an toàn. Giờ thì té nhanh đi.”

“Nhưng liệu Ngài có ổn khi một mình cân hết đống này không?” Tôi lo lắng nhưng lão già cười vang.

“Một đứa trẻ miệng còn hơi sữa như cậu không nên băn khoăn về điều đó…”

Đột nhiên một ngọn giáo xuất hiện trên tay trái ông già.

“Gungnir.”

Lão già bắn một luồng sức mạnh về phía bọn quỷ.

BAAAAAAAAAAAAAAAAAANG!

Một vụ nổ khủng khiếp nổ ra ngay tại nơi luồng sức mạnh chạm đất. Âm thanh mà nó giải phóng làm cho cả một vùng rộng lớn phải rúng động!

Tôi vẫn không thể tin vào những gì mà mình vừa thấy. Đòn đánh của lão thổi bay hàng tá quân địch một cách hết sức dễ dàng.

“Lũ quỷ, ông lão này thỉnh thoảng cũng cần tập thể dục chút cho dãn gân dãn cốt. Nào, ngon thì bơi hết vào đây.”

Lão già vừa nói vừa vặn vẹo cái lưng của mình.

Lũ khủng bố trông có vẻ lo lắng. Không còn chút gì gọi là hào hứng trên khuôn mặt chúng cả.

“Xin lỗi, chúng tôi sẽ nhường lại nơi này cho Ngài.”

Hội Trưởng gửi lời cảm ơn tới Odinn và đồng thời phát lệnh. “Tiến tới ngôi đền!”

Chúng tôi hô vang đồng ý và chạy về hướng khu đền thờ, để lại lão già và lũ khủng bố sau lưng.

Khi vào đến đền thờ, mọi người đặt thiết bị liên lạc nhận được từ Ông già lên tai và ngay lập tức nghe thấy một giọng nói quen thuộc.

[Các bạn ổn chứ? Ta là Azazel đây. Có vẻ như lão già Odin đó cũng tới đúng lúc nhỉ!].

Đó là Sensei.

[Ta biết các bạn có nhiều điều muốn hỏi nhưng hãy gác lại đã. Trận rating game đã bị hủy do sự có mặt của Khaos Bridage. Sân đấu của các bạn cũng như khu vip của các thủ lĩnh tối cao đang ngập trong lũ khủng bố. Vì vậy, tất cả các thế lực ở đây sẽ liên minh lại để hạ bọn Khaos Bridage này.].

Dừng lại một lúc, sensei tiếp.

[Gần đây, chúng ta đều tưởng rằng cái chết của người kế vị gia tộc Glasya -Lebolas là một tai nạn, nhưng sự thực, những Maou cũ của Khaos Bridage đứng sau chuyện này và chính họ đã giết chết anh ta.] …..vậy là họ hàng của the Yankee đã bị ám sát. Lí do có phải vì anh

ta mang cùng dòng máu với những Maou cũ không?

[Những tên trùm sò thực sự của Khaos Bridage, Beelzebub và Asmodeus cũ, cũng giống như Cattleya Leviathan mà ta đã tiêu diệt, có mối thù rất lớn với các Maou hiện tại và việc khủng bố trận đấu này là một dấu hiệu cho thấy chúng đã bắt đầu hành động, đó là một lời cảnh báo gửi đến chúng ta.].

Vậy là ngay từ đầu, chúng tôi đã là mục tiêu của cựu Maou.

“Vậy ông có biết tại sao sức mạnh của Diodora lại tăng lên nhiều như vậy không?” Hội Trưởng hoi.

[Hẳn là hắn ta đã mượn sức mạnh của Ophis. Họ cũng không nghĩ rằng Diodora lại sử dụng nó trong trận đấu. Qua đoạn video ghi lại, chúng ta đã biết được có điều gì đó không ổn nhưng bọn khủng bố vẫn không thay đổi kế hoạch hôm nay.].

Vậy là cái thứ sức mạnh đó là đồ đi mượn huh? Tên hèn hạ Diodora….

[Đối với lũ khủng bố, tiêu diệt được phe ta sớm ngày nào chúng càng mừng ngày ấy. Còn đối với chúng ta, đây lại là một cơ hội tốt để tất cả liên minh lại với nhau và đập nát cựu Maou. Odin, các thần Hy Lạp và các thần Sakra đã được báo về khả năng khủng bố có thể xảy ra. Ta cũng đã đề nghị họ tham gia vào liên minh và đã nhận được sự đồng thuận.].

Vậy là các thế lực đã liên kết lại với nhau, huh?

[Ta xin lỗi, bọn ta đã đặt các bạn vào một tình thế nguy hiểm. Sự thực thì đây cũng là một phần kế hoạch của ta và Sirzechss để thăm dò động tĩnh kẻ địch. Ta đã tưởng rằng chúng sẽ cẩn trọng hơn nhưng không ngờ rằng chúng dám tấn công như thế này. Nếu có cách nào cứu sống các bạn ngày hôm nay, ta sẽ làm, cho dù có phải đánh đổi bằng mạng sống…].

……Sensei….

“Asia đã bị Diodora bắt đi.”

Tôi nói.

[Ta biết. Nhưng dù sao, ta cũng không thể để các cô cậu ở đó lâu hơn được, quá nguy hiểm. Hãy giao Asia lại cho bọn ta. Để đánh bại được

lũ khủng bố này, cần phải tắt được nguồn của các cổng dịch chuyển được đặt trong lòng điện thờ. Dù sao, có một tầng hầm bí mật dưới lòng điện, các bạn hãy vào đó và nấp đi. Với tình thế hiện tại, vào được chiến trường không khó lắm nhưng ra khỏi đây thì là cả một vấn đề. Xung quanh đây đã bị bao bọc bởi barier được tạo ra bởi một Longnius – [Dimension Lost]. Nó là Sacred gear rất mạnh chuyên dùng để điều khiển không gian và tạo ra các màn chắn, vì thế, cho dù có là vua phép thuật đi nữa thì lão già Odin cũng không thể phá hủy được tấm barier này.].

“Thầy cũng đang ở trong chiến trường à, sensei?”

[Ừm, ta đang ở đây, nhưng vì sân đấu là một vùng rất rộng nên hiện

tại ta đang ở khá xa các cậu.].

“Bọn em sẽ đi cứu Asia.”

Tôi nói luôn.

[Cậu có biết tình thế hiện tại đang nguy hiểm thế nào không?].

Giọng nói của Sensei có pha chút giận giữ nhưng tôi sẽ không bỏ cuộc đâu. Không đời nào tôi đứng yên nhìn Asia bị cướp đi như vậy. “Azazel Sensei, tôi xin lỗi, nhưng chúng tôi sẽ tiếp tục tiến vào trong điện thờ để cứu Asia. Có thể trận đấu đã bị hủy, nhưng chuyện giữa chúng tôi và Diodora thì không dễ dàng như vậy đâu. Tôi cần cho hắn biết hắn đã ngu ngốc như thế nào khi dám cướp một thành viên của gia đình tôi.].

Hội Trưởnggggg! Chị thiệt là toẹt zời….

Akeno-san cũng thêm vào.

“Azazel- sensei, chúng tôi đã đúng khi dùng sức mạnh của mình chiến đấu hồi cuộc họp giữa 3 thế lực, và lần này cũng sẽ như vậy.”

Sensei buông ra một tiếng thở dài.

[…..Geez. Các cô cậu thật là cứng đầu….Well, được rồi! Lần này

không có luật lệ nào cả nên hãy tung hết sức và dạy cho lũ khốn đó một bài học. Đặc biệt là Ise! Hãy cho tên Diodora đó thấy Sekiryuutei có thể làm được gì.].

Oh! Sensei chắc hiểu những gì mình đang nói tới!

[Nghe cho kĩ đây, chúng tấn công cho dù biết chúng ta đã đoán ra kế hoạch của chúng, điều này đồng nghĩa với việc kế hoạch của chúng rất chắc chắn, không bị ảnh hưởng ngay cả khi đã bị biết trước.].

Ýsensei là gì? Tôi cảm thấy khó hiểu nhưng Hội Trưởng thì có vẻ đã hiểu.

“Chẳng lẽ chúng có vũ khí bí mật gì à?”

[Có lẽ thế, vẫn chưa biết tình hình sẽ ra sao nhưng ta phải cảnh cáo rằng, từ giờ sẽ không có gì giúp đỡ cho các em, sống hay chết là ở chính mình. Vì vậy, làm ơn cẩn thận cho ta nhờ!].

Như vậy là kẻ địch có vẻ rất tự tin vào kế hoạch của chúng.

Mà mặc xác cái kế hoạch ấy. Giờ đây, nhiệm vụ của chúng tôi hết sức rõ ràng, đó là tiến vào trong điện thờ, đánh bại Diodora, giải cứu Asia và trốn trong tầng hầm chờ đến khi mọi chuyện êm thấm.

Tôi hơi xoắn vì nếu chết là chết hẳn chứ không retired như trong game nữa. Nhưng không sao, một khi đã máu thì đừng hỏi bố cháu là ai…

“Koneko-chan, em có thể dò tung tích của Asia không?’ Hội Trưởng hỏi koneko-chan.

Cô bé chỉ tay về phía trước, đồng thời đôi tai mèo xuất hiện. “Em có thể thấy Asia-senpai và Diodora Astaroth ở trong đó.” Được rồi, ráng chờ mình chút, mình tới cứu bạn đây, Asia. Cả nhóm tức tốc chạy vào trong điện thờ.

Phần 5

Từ ngoài nhìn vào, bạn sẽ không đời nào nghĩ rằng bên trong điện thờ lại to lớn đến thế. Nơi đây chỉ toàn những cột đá cẩm thạch trắng muốt, ngoài ra không còn gì khác ngoài khoảng không rộng mênh mông, sâu hun hút.

Chúng tôi đi hộc bơ hết được điện thờ thì lại gặp một điện thờ khác…..giống y chang. Cả nhóm lại tiếp tục đi…rồi lại gặp một điện

thờ nữa, rồi lại đi, rồi lại gặp….Cứ thế, cuối cùng chúng tôi dừng lại

khi nhận thấy sự bất thường. Dường như từ nãy đến giờ, cả bọn đi vòng quanh một cái điện duy nhất.

Bất thình lình, 10 bóng người xuất hiện.

[Này Rias Gremory cùng lũ Servants.].

!

Giọng nói của Diodora chợt vang vọng khắp khu đền.

[Haha, Sekiryuutei, ngươi sẽ không thể tìm ra ta đâu, cho dù ngươi có quay cho vẹo đầu đi chăng nữa. Ta đang đợi các ngươi tại một khu đền khác….Bắt đầu đi, đây là một trận đấu thay thế cho trận Rating

game đã bị hủy.]

Tên khốn đó gửi một lời thách đấu đến chúng tôi! Hắn muốn gì đây?

[Thế này nhé, đây là luật…Các ngươi không được sử dụng lại các quân cờ cho đến khi tìm ra ta. Tức là, mỗi quân cờ chỉ được chiến đấu một lần duy nhất. Ngoài ra thì mọi thứ đều được chấp thuận hết. Giờ, ta sẽ đi trước bằng 8 [Pawn] và 2 [Rook]. Mà này, cả 8 [pawn] đều đã được phong tước [Queen] hết rồi đó nhe. Hahaha, có vẻ hơi nhiều quá nhỉ, nhưng ta nghĩ là với các ngươi thì sẽ ổn thôi, đúng không?] Nghiêm túc chứ? 8 pawns được phong tước ngay từ đầu cộng với 2 Rook? Nếu tôi nhớ không nhầm thì cả 8 pawn của hắn đều là nữ….một dàn harem…eeeek tỉnh lại đi Ise, giờ không phải lúc để ghen

tị với Diodora đâu!

“Được! Ta sẽ chơi theo luật của ngươi, và dạy cho ngươi một bài học vê sức mạnh của nhóm Rias Gremory.”

Hội Trưởng chấp thuận lời thách đấu của Diodora!

“Chị nghĩ kĩ chưa đấy? Định chơi tới bến luôn đấy à?”

“Chúng ta không còn lựa chọn nào khác! Hắn đang giữ Asia…”

—!

Cũng đúng! Chúng tôi không thể biết hắn sẽ làm gì Asia nếu không chấp thuận lời thách đấu.

“Nào, Ise, Koneko, Xenovia và Gasper sẽ là những người tiên phong.” Hội Trưởng nói với bốn chúng tôi .Tôi nghĩ số lượng như thế vẫn còn hơi ít.

“Các em, tới đây…”

Tôi, Koneko- chan, Xenovia và Gasper tới quanh Hội Trưởng và cô ấy thì thầm với chúng tôi.

(Chị sẽ để Xenovia xử 2 Rook. Không có luật lệ nào trói buộc nên hãy sử dụng hết khả năng của các em.)

(Đồng ý!)

Xenovia nói thầm, nhưng tôi cảm thấy một sự phấn khích trong giọng cô ấy. Dĩ nhiên rồi, Xenovia đang rất muốn chứng tỏ mà…

(Còn lũ Pawns, Koneko sẽ là người tấn công. Hãy sử dụng Senjutsu của em để vô hiệu hóa chúng và sau đó…. tẩn thôi. Ise và Gasper sẽ

là những người hỗ trợ cho Koneko. Gasper, hãy uống máu Sekiryuutei để làm chủ được khả năng của mình.)

(….Đồng ý)

(heeee, đ-đồng y-ý)

(Không vấn đề.)

Chúng tôi gật đầu đầy hào hứng.

Khi vừa quay đi, tôi đột nhiên thấy mình bị kéo lại.

(Ise, lại đây chị bảo…)

Yes, yes….C-Cái gì cơ ạ…?

Tôi cảm thấy ngạc nhiên trước những gì Hội Trưởng đang nói. Thật hở chị? Em có thể làm điều đó sao? Tôi hỏi Hội Trưởng về việc này lần trước và giờ cô ấy đã đồng ý.

Yeaaaaaaaaaaaaaah! Tôi mừng như mở cờ trong bụng! Những nỗi sợ hãi trước đây của tôi đã hoàn toàn biến mất.

Chúng ta có thể làm được! Chúng ta sẽ thắng lũ này!

[Vậy thì bắt đầu thôi].

Cùng lúc Diodora nói, 10 thuộc hạ của hắn tiến lên phía trước.

Tôi mượn kiếm của Kiba và cứa vào ngón tay của mình.

Hàng tới nè, Gasper….

HEARTBEAT

Gasper nhăn mặt khi những giọt máu của tôi chạm vào môi.

Liền lúc đó, cả người cậu bé phát ra một luồng năng lượng kì lạ. Đôi mắt gasper đỏ lừ và không khí quanh đây bắt đầu thay đổi!

Cùng với thanh Ascalon ở tay phải, Durandal và Xenovia tiến về phía 2 Rooks.

“Ta sẽ mang Asia trở về.”

Một sát khí tỏa ra từ Xenovia mà trước đây tôi chưa từng thấy. Đôi mắt cô ấy sắc như dao cạo.

“….Ta chưa từng có ai làm bạn, đó là bởi vì ta nghĩ ta có thể sống mà

không cần họ. Ta đã nghĩ rằng, sống chỉ để phục vụ chúa.” DASH!

2 Rooks chạy về phía Xenovia. Tốc độ của họ thật kinh khủng.

Dù vậy, Xenovia dường như không quan tâm và tiếp tục độc thoại. “Giờ thì ta đã có những người sẵn sàng chia sẻ với mình. Đặc biệt là Asia, người luôn cười với ta, luôn nói ta là “bạn” của cô ấy.”

Đúng thế, Xenovia, cậu luôn là một thành viên của nhà Gremory và luôn là bạn của chúng tớ.

Đôi mắt Xenovia chợt thoáng buồn.

“….Khi mới gặp Asia lần đầu, ta đã nói những điều thật khủng khiếp

với cô ấy. Phù thủy. Đó là những gì ta đã gọi Asia, thế nhưng, bất chấp điều đó, Asia vẫn đối xử với ta như chưa hề có chuyện gì xảy ra.”

Xenovia….cậu vẫn còn day dứt về điều đó sao?

“Đó là lí do tại sao ta sẽ cứu cô ấy hôm nay! Asia, người bạn đáng yêu của mình, mình sẽ cứu cậu, hãy đợi chút!”

DON!

Một luồng sóng mạnh mẽ phát ra từ Durandal, và nó thổi bay 2 Rooks của Diodora.

“Đó là lí do vì sao ta triệu hồi ngươi! Durandal! Hãy đáp lại ta! Cho ta sức mạnh để ta cứu Asia. Ta không thể mất cô ấy….Durandaaaaaaaaaaaaa!!!”

Xenovia hét lớn với giọng ứa lệ.

Dooooooooooooooooooooooon!!!!

Đáp lại lời thỉnh cầu của Xenovia, thanh Durandal bắt đầu tỏa sáng

rực rỡ! Kể cả với một thằng đứng xa tít như tôi cũng phải nổi da gà

khi tiếp xúc với luồng năng lượng mà nó phát ra. Tuyệt quá, Xeovia!

CRUMBLE! CRUMBLE!

Vùng không gian xung quanh Xenovia bắt đầu vỡ vụn…Durandal đang giải phóng một nguồn năng lượng khổng lồ.

“Mình đã nhận ra điều này khá muộn, rằng mình làm chủ Durandal không tốt lắm…Sẽ mất rất nhiều thời gian để tạo ra những luồng sóng vô hình như Kiba đã làm. Chính vì thế mà mình quyết định sẽ nâng cao khả năng sử dụng sức mạnh hủy diệt của thanh kiếm.”

Xenovia giơ Durandal lẫn Ascalon lên không trung cùng một lúc. Sức mạnh thần thánh của Durandal truyền sang cho Ascalon. Ascalon đang ngày một mạnh hơn.

Hai thanh kiếm đang cộng hưởng sức mạnh….

“Lên nào! Durandal! Ascalon! Hãy cùng cứu bạn ta!”

Durandal và Ascalon bắt đầu tạo ra một cột sáng khổng lồ -một cột sáng chói lòa tại ngay giữa khu điện thờ.

Xenovia hướng nó về phía 2 rooks!

DOOOOOOOOOOON!!!!

Cả khu điện rung lắc dữ dội!

Khi đợt rung chấn đó dừng lại….

Hai đường chém xuất hiện trước mặt Xenovia. Những cây cột cùng với bức tường hứng phải đợt tấn công đó đã đi vào dĩ vãng….Có thể nói,

quá nửa khu đền đã ra đi sau khi Xenovia tung chưởng. Sức mạnh của cô ấy thật đáng kinh ngạc.

Vì là ác quỷ nên những Rooks vừa ăn đòn hẳn là đã toi mạng. Thậm chí, họ biến mất mà không để lại chút dấu vết nào.

Tôi đã xem 2 người đó chiến đấu trên Video, không tồi chút nào, nếu không muốn nói là mạnh. Vậy mà chỉ với one hit, Xenovia đã thổi bay họ.

Xenovia thở nặng nề sau khi dùng đòn tấn công đó. Có vẻ như làm điều này thường xuyên là điều không nên.

Thôi được roài! Cậu cứ nghỉ ngơi đi, giờ đến phiên bọn mình trổ tài đây!

“Koneko-chan, Gasper, đi nào!”

“OK, senpai”

“Nyan”

Tiếng kêu đó đi kèm với đôi tai và đuôi mèo! Yes! Tất cả đều dễ thương quá mức chịu đựng của tôi nói chung và cái mũi tôi nói riêng. Đối thủ là 8 pawns đã được thăng cấp lên [Queen]. Có vẻ khó chơi nhưng tôi nghĩ là sẽ ăn được thôi, không vấn đề gì.

“Đầu tiên, anh cũng sẽ thăng cấp lên [Queen].

Trong trận đấu chính thức, tôi phải tới được lãnh địa của đối thủ mới có thể thăng cấp, nhưng hiện tại thì không có trận đấu nào hết nên tôi có thể làm điều đó dễ dàng nhờ sự cho phép của Hội Trưởng.

[Boost!].

Tôi triệu hồi Boosted Gear.

[Explosion!].

Tập trung tối đa tinh thần và trí tuệ, ta sẽ giải phóng ngươi một lần nữa!

“Cháy lên nào, ước mơ cháy bỏng của anh.” Một không gian bắt đầu xuất hiện quanh tôi.

“Hội Trưởngggggggg! Em là một thằng dâm tặc! Em cũng là một thằng hư hỏng! Em sẽ dùng sức mạnh này cho chị! Không, Em sẽ dùng nó cho chính bản thân mình!”

Sau khi quay lại cười toét với Hội Trưởng, tôi nhắm vào 8 pawns phía trước, chính xác là oppai của họ! Và tôi cũng cố để quên đi khuôn mặt ngạc nhiên đến tức cười của Hội Trưởng khi nãy.

“Bilingual!”

Đúng thế! Kĩ năng tối thượng của tôi, Bilingual đã xuất hiện. À mà…

Lúc nãy Hội Trưởng kéo tôi lại để nói rằng tôi có thể sử dụng chiêu này tùy thích bởi đây không còn là một trận Rating game nữa, vậy nên các bạn không phải xoắn đâu nhé.

(Mấy thánh lúc nãy đọc cái đoạn thì thầm to nhỏ của Rias vs cả Ise chắc lại nghĩ nhăng nghĩ cuội là Hội Trưởng hứa rằng hai người đó sẽ làm mấy trò ecchi khi về đến nhà chứ gì? No no no, đừng cãi….ad biết

mà, chính ad đây dịch còn tưởng thế nói chi mấy bạn. Thôi, đọc tiếp đi nhé.)(le edit: cả mình cũng mém nghĩ bậy =.= )

Tôi nhắm mắt lại và nói chuyện với các oppai!

[Trước tiên chúng ta sẽ hạ tên vampire phiền phức đó trước.].

[Được, 3 chúng ta hãy hạ hắn.].

[Vampire! Chúng ta sẽ tiêu diệt, tiêu diệt!.].

Wow! Tôi mở mắt và nói lại với Koneko-chan và Gasper.

“Ờm, đó, đó và đó đang nhằm vào em đó, Gasper! Hãy cho chúng dừng lại đi!”

“Y-Yessss!”

Gasper ngay lập tức dừng 3 cô gái đó lại bằng Sacred Gear của mình.

STOP

Với việc uống máu tôi, Gasper sử dụng năng lực của mình khá tốt và ngưng đọng thời gian một cách nhẹ nhàng.

Tôi hỏi những Pawns khác.

“Các cô đang tính làm gì?”

[Woah, ba cậu ấy đã bị đông cứng! Vậy thì chúng ta sẽ nhằm vào Nekomata…].

[Đừng bảo tôi là bên kia có tên rồng khốn kiếp có thể nghe tiếng oppai đấy nhé! Sợ hãi wá đi! Làm thế nào để ngăn được hắn bây giờ? Tôi cũng sẽ tấn công Nekomata!].

[Con bé nekomata đó sẽ nhận ra kế hoạch của chúng ta.].

Hmph, vậy là họ đang nhằm vào Koneko-chan.

Chờ chút đã, họ đang tính kế ngăn chặn Bilingual của tôi à? Rất tiếc nhé mấy cưng, hổng có đơn giản zậy đâu!

“Gasper! Tiếp! 3 bọn họ đang định nhằm vào Koneko-chan! Chặn họ lại!”

“Y-Yeeeeees!”

STOP

Kết quả cũng giống như 3 cô hồi nãy.

Chỉ còn lại 2 pawns là có khả năng chiến đấu. “Uhahahahahahahahahahahahha! Chúng ta thiệt là đỉnh! 8 pawns đã được phong tước giờ đứng đó như trời trồng trước loạt combo bá đạo của Ise và Gasper.”

Tôi cười hềnh hệch đầy quỷ quyệt! Thật thú vị! Tôi có thể biết trước đòn tấn công của đối thủ và chỉ đạo Gasper dừng họ lại. Quả là sự kết hợp vô địch. Har har har (vãi bệnh).

Gasper chưa có nhiều kinh nghiệm trận mạc nên cậu ta còn khá bị động trong việc nhận diện đối thủ và tung đòn tấn công. Nhưng đó là khi chưa có tôi, chứ còn một khi Ise này đã ra tay kết hợp cùng Gasper thì đội bạn chỉ có nước xách vali về nước.

Diodora đã không tính tới chuyện này khi hắn gửi một đội toàn mấy em xinh tươi đến. Ngay cả tôi cũng còn bất ngờ trước hiệu quả mà Bilingual mang lại nữa là….Nó thậm chí còn hoạt động lên những

người đã dùng phép để chống lại việc tôi nhìn thấu tâm can họ.

Bilingual không giúp tôi nói chuyện với tim đối phương mà là Oppai kia. Cơ mà tôi nghĩ chúng cũng giống nhau thôi vì đều luôn luôn nói thật về những gì chủ nhân chúng đang nghĩ.

Hai pawns còn lại đang sợ run cầm cập và bắt đầu quay lưng bỏ chạy. Kukuku, mấy cưng chạy là đúng rồi, đánh làm sao lại anh đây khi mà bao nhiêu kế hoạch của mấy cưng anh đều nắm rõ như lòng bàn chân.

“Gasper đâu, dừng nốt lại cho đại ca!” “T-Tuân lệnh. Ise-senpai.”

“Anh hành động như một kẻ xấu đích thực vậy.”

Auu! Koneko-chan! Đắng phết đấy! Cơ mà cũng đúng, nhưng không sao, tất cả vì chiến thắng mà!

Đây là vì Asia, vì thế nên tôi sẽ làm mọi thứ để cứu được cô ấy! Tôi từ từ bước về phía trước và chạm nhẹ vào các pawns đang bất động.

RIP RIP RIP!

Xiêm y của mấy em ý bị thổi bay ngay lập tức và….nói sao nhỉ….

….à…

…..trần như nhộng….

…..hí hí hí…..

Này, Diodora cũng biết chọn người đấy chứ! Toàn mấy em xinh tươi không à!

Bu!

Tôi cười,…

…và chảy máu mũi….

Tôi chạm….

….và tiếp tục chảy máu mũi….

Tôi tiếp tục chạm….

….và tiếp tục chảy máu mũi…..

Tôi nhìn….

….và ghi vào bộ nhớ của mình…

….trong khi vẫn tiếp tục chảy máu mũi!

[Tức cảnh sinh tình -Dragao- ].

Vì bây giờ mấy em này đang bất động nên tôi có thể làm bất cứ điều gì tùy thích. Ní hè hè hè.

“…..Fufufufufu. Nhìn nè! Anh thực hiện Dress break mà không gặp

chút trở ngại nào. Quả nhiên combo Bilingual+Forbiden Balor View+Dress Break quá bá đạo. anh chưa bao giờ nghĩ đến chuyện mình trở thành khắc tinh của nữ giới như thế này bao giờ, hé hé hé.” Tôi bắt đầu cảm thấy phục chính mình! Từ thời cha sinh mẹ đẻ đến giờ chưa bao giờ tôi nghĩ đến chuyện trở nên bá đạo nhờ máu dê trong người nhưng bây giờ có lẽ nên nghĩ lại thôi!

“Sensei, em bắt đầu nghĩ em có thể thống trị oppai rồi.”

Tôi nhớ lại những gì Sensei từng nói…

[Kẻ nào thống trị oppai sẽ thống trị thế giới.].

Thế rồi tôi bắt đầu đưa đôi tay mình về phía các cô gái đang naked…..Xin lỗi mấy bé nha….

PUNCH!

Tôi ăn trọn cú đấm của Koneko-chan vào mẹt.

…Ouch! Đau quá, Koneko-chan…

“….Kết thúc họ nhanh gọn đi, ông anh dâm đãng…”

Koneko-chan bắt đầu tiêu diệt đối thủ bất động bằng những cú đấm.

Tôi bảo Gasper đóng băng nốt 2 pawns còn lại.

Well, tôi đoán là mình không thể cãi Koneko-sama rồi. Làm theo lời cô bé thôi!…

Chốt lại, tôi chỉ muốn nói một câu nữa thôi, Bilingual kết hợp với Sacred Gear của Gasper thì quả là thiên hạ vô song.

“Phew! Chúng ta đã dành được thắng lợi đầu tiên.”

Tôi, Koneko-chan, Xenovia và Gasper hạ 8 Pawns và 2 rooks một cách dễ dàng. Trước trận đấu tôi cứ tưởng sẽ gặp bất lợi nhưng thật không ngờ là lại dành chiến thắng dễ dàng như thế này.

…Chúng tôi là một đội rất mạnh, đúng như những gì Sensei đã nói, nhưng bên cạnh đó, cũng cần phải để ý tới những lời cảnh báo của

Sairaorg-san. Anh ấy đã nói rằng chúng tôi sẽ thua mà không thể chống cự nổi nếu rơi vào bẫy.

Nếu như trong số pawns lúc nãy có vài thằng cu thì chúng tôi đã không dành được chiến thắng dễ dàng như thế. Tất cả là do tên Diodora dê cụ đó tuyển toàn mấy em xinh tươi nên mới lãnh đủ combo siêu bá đạo của tôi và Gasper.

Những pawns đó bị dính phải sacred gear của Gasper cùng với việc bị Koneko-chan hút sức mạnh bằng Senjutsu, hơn nữa lại còn hứng trọn bilingual của tôi thì…..chẹp….khỏi nói.

Sau trận chiến lúc nãy, phía Diodora còn lại Queen, 2 Knights, 2

Bishops và hắn ta, trong khi chúng tôi còn Hội Trưởng, Akeno-san và

Kiba là được phép chiến đấu.

“Đi nào.”

Hội Trưởng nói.

Chúng tôi đi tới điện thờ tiếp theo.

Đứng đợi chúng tôi ở đó là ba cái bóng mặc áo trắng.

“…Nếu mình nhớ không lầm thì họ là 2 Bishops và Queen của Diodora.”

Kiba nói. Tại sao cậu có thể chắc chắn như thế? Tất cả 3 người đó đều mặc đồ giống nhau mà! Căn cứ vào chiều cao? Hay là vào sức mạnh phép thuật?

Diodora gửi Queen đến ngay trận thứ 2 sao? Giống như trận đầu tiên, tôi nghĩ đó là phong cách của hắn khi luôn gửi những servants mạnh đến trước.

Qua đoạn video ghi lại trận đấu của Diodora, tôi đã xem những Knight của hắn chiến đấu và tôi nghĩ khả năng của họ ở đâu đó gần gần với Kiba.

“Chúng tôi đang đợi cô Rias Gremory-sama.”

Queen của Diodora bỏ mũ trùm đầu ra và để lộ khuôn mặt của cô ấy.

Oh! Đẹp thiệt! Một cô gái tóc vàng, mắt xanh.

Tôi nghĩ một Bishops của Diodora là nữ và người còn lại là nam. Tất nhiên, cả hai người bọ họ đều đội mũ trùm nên tôi không thể nhìn rõ mặt. Qua đoạn video, hai Bishops đó thể hiện khả năng hỗ trợ khá

tuyệt vời. Well, so về sức mạnh quỷ thì họ hơn Asia và Gasper của nhóm chúng tôi, nhưng nếu xét về hỗ trợ thì không thể nào sánh bằng được. Suy cho cùng, chúng tôi có một người hồi phục và một người ngưng đọng thời gian mà!!!!

Vấn đề là Queen. Queen-san của Diodra đã solo 1 vs 1 với Queen của Agares, và đã thắng. Tôi còn nhớ rõ sức mạnh mà cô ấy đã sử dụng.

“Ara-ara. Mình sẽ tiếp ba người này.” Người vừa mới nói là Akeno-san!

“Yuuto sẽ cân nốt hai Knights còn lại nên mình cũng sẽ tham gia trận này!”

Cả Hội Trưởng nữa sao? Hai Onee-sama đang tiến lên phía trước. “Ara, Hội Trưởng. Một mình mình là đủ rồi, cậu không cần tham gia đâu.”

“Cậu đang nói gì vậy? Ngay cả khi cậu đã học được cách sử dụng Holy-Lightning, lạm dụng nó là một điều không nên, nhất là với những ác quỷ như chúng ta. Sẽ là tốt hơn nếu như mình giúp cậu.” Holy-Lightning và sức mạnh của sự hủy diệt! Thật đáng mong chờ! Nhưng tôi nghĩ mình sẽ lùi lại một chút để tránh bị ảnh hường bời những đòn tấn công mạnh mẽ này.

Koneko-chan hích nhẹ vào tay tôi.

Hmm? Chuyện gì thế cô bé?

Koneko-chan ra hiệu tôi cúi xuống và thì thầm.

Yes, yes, anh hiểu. Hmmm.

“Thế thôi ư?”

“….Yes. Akeno-san sẽ mạnh hơn với “thứ đó”.”

Hmm. Tôi thực sự không rõ lắm cách này có đạt hiệu quả không, nhưng, thử phát cũng có mất gì đâu nhỉ?

“Akeno-san”

Tôi gọi, và cô ấy quay đầu lại.

“Hmm, nếu như chị hạ được những người đó một cách dễ dàng thì,hmm…sau trận này,….chủ nhật tuần này,…chúng ta sẽ đi chơi

nhé.”

Chuyện này thực sự nghiêm túc chứ, Koneko-chan? Akeno-san sẽ mạnh lên chỉ nhờ một lời hứa như vậy hả?

BUZZ ! BUZZ ! BUZZ !

Không khí của cả khu điện đột ngột trở nên khô hanh một cách đáng sợ….

Khi tôi nhìn Akeno-san…

Toàn bộ cơ thể của cô ấy được bao bọc bởi một lớp điện chói lòa…

“…..Ufufu. Ufufufufufufufufufufufufu! Mình sẽ có một cuộc hẹn với

Ise-kun!”

Holy Lightning tràn ngập cả khu đền trong khi Akeno-san run rẩy vì cười.

“Em thật là hư, Ise! Chị cũng ở đây mà em chỉ mời Akeno đi chơi thôi sao?”

Eeeeeeeeeeh?! Hội Trưởng đang nhìn tôi với ánh mắt rưng rưng dễ thương! Trời ơi!!!! Mình phải làm thế nào bây giờ?

“Ufufu, Rias. Điều này chứng tỏ tình yêu của mình cuối cùng cũng được Ise-kun đón nhận. Cậu bỏ cuộc được rồi đấy!”

“C-Cậu đang nói gì vậy? M-Mình không muốn bị nói như vậy, nhất là từ một Akeno hư hỏng, giải phóng sức mạnh chỉ vì một c-c-cuộc hẹn.” Huh? Huh? Huh? Có vẻ như hai người họ lại bắt đầu cãi nhau rồi.

“Cậu nói gì cơ? Mình cũng không muốn bị nói như thế từ một Rias thậm chí còn chưa được Ise-kun tỏ tình.”

“K-Không đúng! T-Trước đây cậu ấy đã…” “Đã làm sao?”

“…..Đã chạm vào Oppai mình rất nhiều lần trên giường.”

“…Có lẽ lúc đó Ise-kun đang gặp ác mộng và quờ tay linh tinh thôi! Với lai, cậu suốt ngày ngủ với Ise như thế thì điều đó hay xảy ra là chuẩn rồi.”

“…….Chúng mình cũng từng hun rồi, h-hai lần.”

Ah, giọng Hội Trưởng lúc này nghe thật dễ thương. Cô ấy đang cư xử như một cô gái bình thường.

“Thế cậu nghĩ sao nếu mình cho Ise-kun ăn cháo lưỡi ngay bây giờ? Ba lần luôn, ngay tại đây cho cậu chiêm ngưỡng?”

“Akeno! Không! Trăm lần không! Vạn lần không! Mình thậm chí còn không thể tưởng tượng cảnh cậu cho lưỡi vào miệng Ise. Miệng của của đứa trẻ đó thuộc về mình.”

…Họ đang ám chỉ điều gì thế nhỉ? Phải chăng họ vẫn coi tôi là một Servant? Dù sao, tôi cũng thấy rất hạnh phúc, mặc dù hơi xấu hổ tẹo…

Ngay cả Queen và Bishops của Diodora cũng đang bối rối và không biết phải xử lí như thế nào. Có vẻ như Queen đã quá giới hạn chịu đựng rồi và cô ta bắt đầu bao bọc cơ thể mình với một ngọn lửa.

“Hai người có thôi ngay không, định bơ chúng tôi chỉ vì một thằng đàn ông thôi à…?”

“SHUT UP!”

Hội Trưởng và Akeno-san gắt lớn cùng một lúc.

Ngay sau đó, hai nguồn năng lượng khổng lồ giáng xuống chỗ kẻ địch.

Sức mạnh đó đáng sợ tới mức tôi sởn cả tóc gáy khi chứng kiến….

Toàn bộ vùng xung quanh khu vực bị tấn công đã tan biến hoàn toàn…

….SMOKE…..SMOKE……

Queen và Bishops của Diodora đang nằm trên mặt đất và bốc khói….có vẻ như họ đã mất khă năng chiến đấu rồi…..

Và đây là kết quả cho những kẻ dại dột xen vào giữa hai Onee-sama khi họ đang cãi nhau….

Tôi cảm thấy vinh dự khi là nguyên nhân của cuộc cãi nhau đó. Ừm…vinh dự, nhưng cũng khá sợ…

Mà….

Cuộc tranh cãi hồi nãy của hai Onee-sama dường như vẫn chưa kết thúc.

“Chứ còn cậu thì sao hả Akeno? Cậu đã biết hết về cơ thể của Ise chưa? Mình đã biết tới từng chi tiết nhỏ nhất rồi đấy nhé.”

“Đó là cậu mới biết thôi, chứ đã bao giờ chạm vào hay chiếm được đâu? Rias chỉ ba hoa là giỏi! Còn mình thì luôn sẵn sàng đón nhận Ise-kun bất cứ khi nào, bất cứ nơi đâu.”

“Nggggggh!…..Well, stop tại đây thôi! Về nhà mình sẽ tính sổ với cậu

sau. Mục tiêu quan trọng nhất của chúng ta bây giờ là giải cứu Asia.” “Đồng ý! Asia-chan cũng là cô em gái bé nhỏ của mình mà.”

Oh! Cuối cùng thì họ đã hòa giải với nhau rồi….

Cả nhóm tiến sâu vào khu điện thờ.

Phần 6

“Asia-chan, ba mẹ sẽ tới xem còn trổ tài tại cuộc thi sắp tới.”

“Ừ, và chúng ta sẽ ghi lại những khoảnh khắc đáng nhớ cho con. Haa, thử tưởng tượng Asia chạy xem, hẳn là cute lắm.”

Vài ngày trước trận rating game, ba má tôi đang vừa kiểm tra chiếc camera vừa trò chuyện với chúng tôi.

Đã mấy tháng trôi qua kể từ khi Asia bắt đầu dọn tới nhà tôi sống. Cả ba và mẹ tôi đều rất quý mến cô ấy và xem Asia như con đẻ của mình vậy.

“Geez, hai người làm cứ như thể chỉ có Asia là con thôi vậy!” Tôi hờn dỗi.

“Ara. Đó là vì Asia dễ thương và ngoan ngoãn hơn ai đó nhiều! Cô bé như một ngọn gió mát xoa dịu hai trái tim đau khổ khi có một đứa con trai hư hỏng vậy.”

“Bà nó nói chỉ có chuẩn.”

WTF? Xin cảm ơn tình cảm của nhị vị đã dành cho con suốt những năm qua…..

“…Con lớn lên mà không biết ba mẹ đẻ của con là ai…Con đã từng nghĩ, “Nếu mình có ba mẹ, liệu mình có cảm thấy hạnh phúc như khi

ởvới Otou-sama và Okaa-sama của Ise-kun không?”….con xin lỗi, thật là xấu hổ khi một người ở nhờ như con lại có những suy nghĩ như vậy…”

Asia đỏ mặt và lí nhí.

“Ồ, ba thì luôn coi con như người con gái ngoan của gia đình vậy.” Ba tôi ôn tồn.

“Mẹ cũng thế, Asia-chan. Thật hạnh phúc cho chúng ta khi có được một đứa con gái ngoan ngoãn trong nhà, không như “Ai đó”…” Mẹ tôi đế thêm vào.

Mẹ ơi, câu đó nói 2 lần rồi đấy! Có nhất thiết phải nhá đi nhá lại như vậy không?

“Ổn thôi mà, Asia, đây chính là ngôi nhà của con, và chúng ta chính là gia đình của con. Vì thế, đừng lo lắng nữa nhé.”

Ba mẹ tôi nói.

Nghe những lời đó, đôi mắt xanh ngọc của Asia rưng rưng những giọt lệ.

“….Con hạnh phúc lắm…….Cám ơn….Otou-sama….Okaa-

sama…..!…….!”

À, vậy đó là những giọt nước mắt hanh phúc…..

Tôi vỗ nhẹ vào đầu Asia.

“Đúng đó, Asia, bạn sẽ luôn có một gia đình ở đây. Otou-sama, okaa-sama, mình, Hội Trưởng, và tất cả mọi người sẽ luôn sát cánh bên bạn, cho dù chuyện gì xảy ra đi nữa.”

Và cô ấy cười.

Ah……..

Đó là nụ cười tôi muốn bảo vệ….

….là nụ cười tôi SẼ bảo vệ…..

…chắc chắn…..

…là như thế….

Mình đang tới cứu bạn đây, Asia, chờ chút nữa thôi….

Phần 7

Khi bước vào khu điện thờ mà đáng ra phải có 2 Knights của Diodora đang đợi, thì tôi lại thấy một kẻ quen thuộc đang đứng đó.

“Ya, cũng lâu rồi nhỉ.”

Gã linh mục tóc trắng.

“Freed!”

Đúng thế, kẻ đang đứng trước mặt chúng tôi là gã mục sư lạc lối Freed! Lần cuối hắn xuất hiện là vào hồi truy tìm kiếm thánh và từ đó tới nay tôi tưởng hắn đã chết, éo ai ngờ…..

“Mày đang nghĩ gì thế? “Gã này vẫn còn sống sao”? Đúng chứ, Ise-kun? YES! YES! Tao vẫn còn sống đây này.”

“Đừng có đọc suy nghĩ của ta nữa.”

Geez, tên khốn này biết cách đọc suy nghĩ của người khác!

Cơ mà…

..hai Knights đâu rồi?

Sao gã này lại đứng đây?

“Hmm, đang tìm kiếm hai tên Knights đó hả?” Lại cái trò đọc suy nghĩ!

Freed nhếch mép cười và nhai nhai gì đó… …khi hắn nhè ra….

….một ngón tay đã nát bét rơi phịch xuống đất.

“Tao ĂN chúng rồi.”

! Gã khùng này đang nói cái quái gì thế?…Ăn ư?

Tôi trở nên bối rối, nhưng Koneko-chan nheo mắt trong khi hít ngửi gì đó.

“….Hắn ta….đã không còn là một con người nữa rồi…”

Koneko-chan nói nhỏ.

Freed cười lớn.

“Hyahahahahahahahahahahahahahahahahahahahaha! Ngay sau khi bị các ngươi hạ, ta đã được tên khốn Vali đó đem về chữa trị và rồi bị gã Azazel chó đẻ sa thải.”

BON! GUN!

Trong khi phát ra những âm thanh lạ, một phần của Freed bắt đầu nhô lên! Chúng xé toạc bộ trang phục thầy tu mà hắn đang mặc…thế rồi, tôi nhìn thấy những chiếc gai tua tủa xuất hiện.

Liền sau đó, cơ thể của hắn to lên rõ ràng, tay chân bắt đầu hiện rõ các cơ bắp.

“Người đã mang ta về khi ta không còn gì hết là một thành viên của Khaos Bridage! Họ….! Họ nói họ sẽ cho ta sức mạnh, và ta nhận được

gì đây? Kyuhahahahaha! Ta đã được biến thành Chimera! Fuhwahahahahahahaha!.”

Một chiếc cánh dơi và một cánh tay đen đúa mọc lên sau lưng Freed. Mặt hắn cũng đang thay đổi với khuôn miệng mở rộng và răng nanh dài nhọn hoắt, trắng ởn.

…Làm sao chuyện này có thể xảy ra được? Tay, cánh, mặt,…..cả cơ

thể nữa! Trông thật kì dị và phát tởm. Kẻ mà đã biến đổi Freed ra thế này hẳn phải là một gã “đại tài”.

Sinh vật khổng lồ trước mắt chúng tôi đây không còn là Freed nữa.

Mọi người đều đang kinh ngạc nhìn hắn. Vẫn biết là Khaos Bridage đã làm, nhưng,…..nó thật quá kinh tởm.

“Hyahahahahahhaahahaha! Mà, các ngươi biết không? Về sở thích của Diodora Astaroth đó. À, phải nói sao nhỉ, chúng thật là đẹp, đẹp một cách đáng sợ. Chỉ nghe thấy thôi cũng làm cho các ngươi phải run lên vì phấn khích đấy. ”

Đột nhiên Freed quay ra nói về Diodora.

“Hmm, để xem nào, phải nói là tên nhà giàu này có một khẩu vị rất đặc biệt đấy. Hắn ta đặc biệt có hứng thú với những cô gái có liên hệ với nhà thờ! Đúng thế, những người hay được gọi là “Sơ” đó.” Khẩu vị,….?!?!?

Đột nhiên tôi nhớ đến Asia.

Freed tiếp tục cười.

“Những cô gái hắn nhắm vào thường là những người có đức tin rất mãnh liệt. Các ngươi có hiểu ta đang nói gì không? Tất cả những Servants vừa bị hạ đều có nguồn gốc từ nhà thờ đó! Họ là những sơ nổi tiếng hoặc là những trinh nữ thần thánh từ khắp nơi…Khẩu vị của hắn được đấy chứ, huh? Biến những cô gái trong trắng thành đồ chơi cho mình! Diodora nói những lời đường mật để tán tỉnh và biến họ thành servants.”

“Chờ đã, vậy Asia cũng…”

Freed cười lớn trước câu nói của tôi.

“Hahahahahahaaha. Kẻ đã dàn dựng vở kịch khiến Asia Argento bị đuổi khỏi nhà thờ không ai khác ngoài Diodora Astaroth. Đây đây, kịch bản nó là như này…

Câu chuyện của Asia Argento – một câu chuyện cổ tích thời hiện đại. Nguyên tác: Freed

Kịch bản & đạo diễn: Diodora Astaroth.

Qua lời kể của Admin Dragao….

….Xin phép được bắt đầu……

…..Ngày xửa ngày xưa, có một chàng ác quỷ bảnh trai siêu giàu có

xuất thân từ một đại gia tộc quyền quý ở Underworld. Chàng trai được nuông chiều từ bé và được cung phụng như một ông hoàng con, cha mẹ chàng cũng hi vọng rằng, sau này lớn lên, chàng sẽ là người nối dõi xứng đáng của dòng tộc…

Tiếc thay, đời không như là manga.

…Với nhiều người, sống một cuộc sống như thế chỉ là một giấc mơ xa xăm. Còn với chàng, cuộc sống đó vẫn chưa đủ thỏa mãn. Chính sự buồn chán trong cuộc sống hằng ngày đã làm cho chàng nhiễm phải một căn bệnh không thể chữa nổi, đó là nổi hứng mỗi khi nhìn thấy gái nhà thờ…

Sự thực thì chàng đã đi khắp nơi lượm nhặt những cô gái thờ chúa xinh đẹp nhất, nhưng nhiêu đó vẫn chưa làm thỏa mãn ham muốn ngất trời của chàng.

Một ngày nọ, chàng ta nghe tin có một thánh nữ nhà thờ có khả năng chữa thương thần kì, và cũng rất xinh đẹp nữa.

Thế là cái bản tính ham chinh phục nó lại trỗi dậy… Chàng quyết tâm gặp cho bằng được nàng thánh nữ ấy…

Và chàng đã say nàng như điếu đổ ngay từ cái nhìn đầu tiên… Chàng hạ quyết tâm phải cướp nàng cho bằng được…

Và một vở bi kịch đã được dựng lên.

Mọi thứ xảy ra quá nhanh, chàng giả vờ bị thương, lao vào nhà thờ lúc chỉ có mình nàng, nàng bất ngờ và không biết làm gì hơn ngoài việc chữa thương. Đúng lúc đó, một vị linh mục đi vào!

Chàng quả là tính toán như thần, đã có kẻ nhìn thấy.

Và chàng giết gã linh mục ấy….

Mọi thứ sau đó trở đi đã theo đúng kế hoạch. Nàng bị đá khỏi nhà thờ và chuẩn bị rơi vào tay chàng….

Nhưng

Đời không như là anime…

Đúng lúc sắp động được vào nàng thì một thằng đực rựa ở éo đâu tên là Hyoudou Issei xuất hiện và phỗng tay trên.

Chàng đã rất đau buồn và đã thề rằng, sẽ có một ngày chàng cướp lại những gì là của chàng….

………………HẾT……………….

Chuyển ngôi, thánh Ise trở lại….^^

Tôi không thể kìm hãm được cơn giận của mình khi nghe câu chuyện đó.

Những giọt máu nóng đang sôi sùng sục trong huyết quản của tôi. Lườm……

Tôi tiến về phía Freed.

“Ise-kun. Mình biết cậu đang rất tức giận, nhưng hãy để những cảm xúc đó cho Diodora Astaroth.”

Kiba đặt tay lên vai tôi.

Cậu ấy nói rất nhẹ nhàng, như chưa hề có gì xảy ra vậy. “Geez, bỏ tay ra, cậu thì hiểu cái qu…”

Tôi nín lặng khi quay lại nhìn mặt Kiba.

Khuôn mặt vẫn lạnh tanh, nhưng đôi mắt cậu ấy đang tràn ngập

nỗi giận giữ

“Để mình xử gã này cho.”

Kiba bước lên trước tôi. Luồng sức mạnh mà cậu ấy phát ra mạnh mẽ tới mức làm tôi nguôi cả cơn giận. Kiba đứng trước mặt Freed và tạo ra một thanh holy-demonic Sword.

“Này này này! Chẳng phải công tử Kiba Yuuto đây sao? Thế nào? Dạo này có khỏe không? Cảnh báo ngươi là ta vừa ăn thịt 2 Knights và không ngại làm thêm một mẻ nữa đâu đấy nhé.”

Geez, tên mọi!!!!!

“Sẽ là tốt hơn nếu như ngươi không tồn tại trên cõi đời này.” Kiba vẫn bình tĩnh.

“Đừng có mà ba hoa nữa!”

Freed lồng lên và lao đến chỗ Kiba…

SWIFT

Kiba biến mất.

CUT!

Và quỷ Freed trước mặt chúng tôi bị cắt be bét.

“What the héck? Ngươi…..”

Cái đầu đang lăn lông lốc trên mặt đất của Freed thở hắt ra. Hắn ta đã bị tiêu diệt chỉ trong một đòn tấn công duy nhất!

Kiba thậm chí đã kết thúc trận đấu khi mà Freed còn đang bắt đầu. Tốc độ của cậu ấy thiệt là thần thánh….Uwwaaaa… Tôi không thể

theo kịp được tốc độ đó.

(Edit: hack !!!!!)

“Hihihi. Well, dù sao thì các ngươi cũng không thể đánh bại Diodora và người đứng sau hắn đâu. Hơn nữa, các ngươi còn chưa nếm mùi lợi hại của người sở hữu thánh tích Longnius…Hahahahaaha.”

STAB!

Kiba đâm vào cái đầu còn sót lại của Freed.

Dòng máu phụt ra thành một vệt dài trên nền đất.

“—Ngươi có thể tiếp tục gào thét với Grim Reaper ở địa ngục Ngay cả khi bị đâm, Freed vẫn kịp nói vậy.

Có phải hắn đã mạnh lên thật không? Tôi vẫn chưa cảm nhận được điều đó vì Freed đã bị hạ quá nhanh…

Nhưng, có một điều tôi cảm nhận rất rõ ràng, đó là việc Kiba mạnh hơn Freed rất nhiều.

Freed, tôi không có thiện cảm lắm với con người này, nhưng những gì hắn nói lúc sắp chết làm tôi thấy băn khoăn. Phải chăng, Freed là nạn nhân bị lợi dụng bởi bọn xấu?

Mà thôi, chuyện đó giờ không quan trọng, chúng tô phải cứu Asia ngay.

Diodora Astaroth, tao sẽ nghiền nát mày ra cho hả giận.

Uroboros

Ta, Azazel, đang gánh tầm vài trăm tên ác quỷ đến từ băng khủng bố Khaos Bridage.

Tình hình là số lượng quân của chúng đang giảm rõ rệt nên ta quyết định để lại lũ tàn quân cho các đồ đệ xử lí và bay về phía có có sự kiện chính.

Viên ngọc chứa linh hồn Fafnir đang dẫn đường cho ta.

Khi ta tele đến đó bằng phép của Odin, viên ngọc đột nhiên rung lắc và tỏa sáng dữ dội khi ta nhìn thấy một cô bé. Ta tiến lại gần người đó….

Đó là một cô gái nhỏ với mái tóc đen dài đến thắt lưng, đang mặc một bộ váy liền. Khuôn mặt cô bé trông khá xinh đẹp…

Ta nghiêm mặt và nói.

“Ta không ngờ là cô đến đây trong hình dạng này đấy.” Cô gái nhận ra giọng của tôi và quay mặt ra cười. “Azazel, cũng được kha khá thời gian rồi nhỉ.”

“Chẳng phải lần trước cô xuất hiện trong hình dạng một lão già sao? Giờ lại là một cô gái trẻ à? Đang mưu tính gì thế, Ophis?”

Đúng vậy [Uroboros Dragon], Ophis! Trùm của Khaos Bridage! Không

thể nhầm lẫn được. Luồng sức mạnh kì dị đó, chỉ có thể là Ophis mà thôi. Lần trước gặp nhau, Uroboros đang ở trong hình hài một lão già, còn lần này là một cô nhóc. Well, thay đổi hình dạng cũng chẳng giúp che giấu được thân phận đâu.

Nếu cô ta thân chinh tới đây thì cuộc khủng bố này hẳn phải rất quan trọng.

“Nơi này khá thích hợp để quan sát cuộc chiến đấy,….Nhưng khi tên

trùm xuất hiện thì,…chẹp,…nếu ta tiêu diệt hắn, liệu thế giới có yên bình hơn không?”

Ta nói khi chĩa cây thương ánh sáng vào Ophis, nhưng cô ta chỉ nhẹ nhàng lắc đầu.

“Không thể nào! Azazel không hạ nổi ta đâu.” Ophis nói rất rõ ràng.

Đúng thế, chỉ với sức của ta thì hạ Ophis là điều không tưởng. Nhưng mà, nếu hạ được cô ta thì Khaos Bridage sẽ bị giáng cho một đòn chí mạng.

“Thế cô nghĩ sao về hai bọn ta?”

À, tới đúng lúc đấy, Tannin.

Former Dragon-king Tannin!

Àmà..

…quên mất…

Ông ta cũng tham gia trận chiến này như một đồng minh của chúng ta, xin lỗi vì không báo trước nhé.

“Những devils trẻ đang chiến đấu hết mình trên chiến trường để xây đắp cho tương lai của chính họ. Ta thật không tin nổi là cô lại tới đây khủng bố! Hơn nữa, điều gì khiến một kẻ chưa bao giờ có hứng thú với thế giới như cô thành lập và làm trùm một tổ chức như Khaos

Bridage?”

Ta cũng hỏi Ophis.

“Đừng có nói với ta lí do là để cho vui. Vì những hành động này đã vượt quá cái giới hạn “vui” từ lâu rồi.”

Đúng vậy, kể từ khi lên làm boss của Khaos Bridage, cô ta đã cho những kẻ nguy hiểm mượn sức mạnh và khiến chúng càng nguy hiểm hơn. Số người bị hại đã lên quá cao đến mức bọn ta không thể làm ngơ được nữa.

Động cơ nào khiến cô ta đứng đầu một tổ chức khủng bố như vậy? Đến giờ ta vẫn chưa hiểu….Vì sao sinh vật mạnh mẽ nhất thế giới lại

hành động vào lúc này?

Ophis trả lời một câu mà ta không ngờ đến… “The Silent World.”

………….

Trong một thoáng, ta đã không hiểu cô ta nói gì.

“Huh?’

Ta hỏi lại, và Ophis nhìn thẳng vào ta.

“Ta muốn quay trở về Dimensional gap, và đạt được sự tĩnh tại. Đó là lí do duy nhất.”

!

Đó là lí do sao? Dimensional gap?

Hiểu đơn giản thì đó là một chiều không gian nằm giữa các thế giới: Underworld, thế giới loài người, và Heaven. Đó là thứ liên kết các thế giới với nhau. Không có gì ở nơi đây và vì thê nên nó được gọi với cái tên “The world of nothingness.” Ta biết Ophis được sinh ra tại đó, nhưng….

“…..Ta sẽ cười nếu lí do của cô chỉ là cảm thấy nhớ nhà, nhưng

Dimensional gap huh? Nếu không lầm thì ta nhớ là….”

Ophis nói nốt câu…

“Đúng, Great Red đang ở đó.”

Hiện tại, dimensional gap đang trong quyền kiểm soát của “Kẻ đó”. À, ta hiểu rồi, vậy ra Ophis muốn tống khứ Great Red đi để cô ta có thể quay về dimensional gap. Nhưng việc này thì có liên quan gì đến việc lên làm boss của Khaos Bridage cơ chứ? Rồi ta chợt nhớ ra một thứ.

Ồ, thì ra đây là cái cậu ám chỉ, Vali.

Khi trí não ta đang hoạt động hết công suất, một vòng dịch chuyển xuất hiện bên cạnh Ophis, và có ai đó bước ra.

Đó là một người đàn ông khá lịch lãm.

Hắn cười, và cúi chào ta.

“Đây là lần đầu tiên chúng ta gặp nhau. Tôi là người mang dòng máu thực sự của Asmodeus. Creuserey Asmodeus. Tôi tới đây để nói chuyện với ngài, thống lĩnh tối cao của các Fallen Angels.”

….hahahahaha, nhìn xem chúng ta có gì ở đây nào…. Sự xuất hiện

của một tên trùm khác à.

Ta nói trong khi ngoáy mũi.

“Dường như Maou cũ của Khaos Bridage đang đứng đây nhỉ…” DON!

Trước khi kịp kết thúc câu nói, ta nhận thấy hắn đang phát ra một luồng năng lượng đen ngòm trông khá nguy hiểm.

Vậy là chú em cũng đã nhận sức mạnh của Ophis à?

“Không phải “cũ”! Tôi là một Maou chính thống! Tôi sẽ trả thù cho Cattleya Leviathan ngay tại đây.”

Tên khỉ này thì có quan hệ gì với Cattleya nhỉ? Well, chả quan trọng. Tiêu diệt được một tên trùm ngay tại đây thì tốt quá còn gì! Quất thôi!

“Được, tới luôn đi con trai. À mà, Tannin, ông định làm gì?”

“Ta không muốn can thiệp vào những cuộc đối đầu riêng tư. Ta sẽ trông chừng Ophis cho.”

“Thế thì còn gì bằng! Mà, một lúc nữa các học trò của tôi sẽ xử xong Diodora Astaroth và tới đây thôi.”

Ophis lắc đầu.

“Ta cũng gửi rắn đến cho Diodora rồi, đánh bại hắn không đơn giản đâu.’

“Hahahahahaahahahahahahaha!”

Ta cười lớn trước câu nói của Ophis. Cô ta không hiểu rồi! Cô thực sự KHÔNG hiểu rồi.

“Sao cười zợ?”

Ta nói với Ophis đang nghiêng đầu khó hiểu.

“Rắn huh? Cũng mạnh đấy nhưng rất tiếc là chưa đủ.”

“Tại sao? Rắn của ta có một sức mạnh khổng lồ trao cho bất kì ai nhận được nó.”

“Kể cả như vậy thì vẫn là quá yếu so với Sekiryuutei. Trận đấu trước, cậu ta vẫn chưa thể hiện hết sức mình.”

Khóa huấn luyện với Tannin, rồi Diodora sẽ tự nếm trải thôi. Cậu nhóc đó đã được tập luyện với một former dragon-king kia mà. Một sensei với sức mạnh khủng khiếp sẵn sàng thiêu rụi cậu ta bất cứ khi nào…

Nhưng sau cùng thì Ise vẫn bình an vô sự, và còn đạt được Balance Breaker nữa. Các người không thể hiểu được điều đó đâu.

Ta lấy viên ngọc của Fafnir ra và ghép với Sacred Gear nhân tạo của mình.

“Nào, Fafnir, hãy chiến đấu cùng ta. Đối thủ là Cruzerey Asmodeus! Lên nào, Balance Break.”

Sau đó, ta thấy mình đang mặc một bộ giáp vàng rực.

Thật sung mãn.

Khi ta đang cố gắng thể hiện, một vòng dịch chuyển xuất hiện ngay bên cạnh. Biểu tượng đó…à, ta hiểu rồi. Vậy là cậu cũng thân chinh xuất trận sao?

Bước ra từ vòng dịch chuyển đó là nhà vua tóc đỏ Sirzechs. “Này, sao cậu lại tới đây?”

Cậu ấy nheo mắt trước câu hỏi của ta.

“Vì kế hoạch này mà tôi đã dùng em gái nhỏ của mình làm mồi nhử và đẩy nó cùng những người khác vào vùng nguy hiểm. Nếu tôi không đến thì còn gì thể diện nữa? Mà, ông đã gánh quá nhiều việc rồi, Azazel. Lần này hãy để tôi. Tôi sẽ thuyết phục Curezey Asmodeus.”

Trời! Cậu thật là….

“….Cậu đúng là một Mr.Nice đấy…nhưng làm thế chỉ tổ phí thời gian

thôi.”

“Kể cả vậy, tôi vẫn muốn trò chuyện với anh ta một chút.” Ta hạ ngọn giáo đang chĩa vào Cruzerey xuống.

Nhắc đến hắn mới nhớ…

Kể từ khi thấy Sirzechs xuất hiện, Cruzerey trở nên run rẩy và hết sức giận giữ.

“…Sirzechs! Tên giả tạo như ngươi mà cũng dám đứng trước mặt ta sao? Dám đến đây sao? Chính vì các ngươi mà bọn ta, bọn ta…” Đó, thấy chưa? Nói chuyện với tên não ngắn này thì thà nói với đầu gối còn hơn.

“Cruzerey. Anh có thể hạ vũ khí xuống một lúc được không? Cho tới giờ, tôi vẫn đang băn khoăn về việc lưu đày các Maou cũ về miền đất chết của Underworld liệu có phải là một quyết định chính xác? Tôi thì vẫn muốn chúng ta sống trong hòa bình, và muốn mời anh nói

chuyện với Asmodeus hiện tại, Falbium.”

Những lời lẽ của Sirzechs thật lịch sự và hòa nhã.

Thế nhưng, chúng không có chút tác dụng nào.

“Đừng có nói với ta những điều ngớ ngẩn như vậy! Không chỉ Fallen Angels, mà nhà ngươi còn bắt tay với cả Angels, ngươi đã làm ô uế thanh danh của devils chúng ta bao đời nay.”

Ta lườm Cruzerey và nhắc.

“Chính vì lũ Khaos Bridage các người mà chúng ta mới phải bắt tay đó.”

“Hahaha, chứ còn cái hội nghị thượng đỉnh đó là gì? Chẳng phải các ngươi đã định hòa giải đó sao? Xin lỗi nhé, nhưng những Maou chúng ta không nghĩ vậy là ổn. Chính devils chúng ta sẽ thống trị thế giới! Bọn ta sẽ mượn sức mạnh của Ophis để xóa sổ cái thế giới hiện tại và tạo ra thế giới mới, nơi chỉ dành cho devils.”

Cruzerey cười lớn.

Ah, tệ rồi đây. Tên Maou cũ này có những ý tưởng thật điên rồ.. Sirzechs. Cậu đang có những cảm xúc lẫn lộn phải không? Nhưng này, ta thấy cậu thực sự là một vị vua tốt đấy. Nếu cứ theo lũ Maou cũ, devils sẽ sớm tự hủy diệt mình thôi. Chiến tranh ư? Đó đã, đang và sẽ không bao giờ là một giải pháp tốt để giải quyết vấn đề. Sirzechs sau đó nói với một khuôn mặt u ám.

“Cruzerey! Tôi chỉ muốn bảo vệ những mầm non của devils mà thôi. Tôi cần bảo vệ những thường dân của Underworld, nếu không giống loài chúng ta sẽ không phát triển được. Tôi không quan tâm việc cậu gọi tôi là kẻ khờ. Tôi muốn những đứa trẻ có một tương lai tươi sáng, một tương lai không có chiến tranh.”

“Ngu ngốc! Đó là một lý do vớ vẩn! Hàng bao thế hệ nay, devils chúng ta đánh cắp linh hồn của con người, lùa chúng xuống địa ngục và chống lại chúa cùng các angels! Chúng ta không cần bất kì sự thương lượng nào hết, ngươi hiểu chứ, Sirzechss? Tên vua giả tạo với sự tốt bụng giả tạo! Lucifer ư? Maou ư? Nực cười! Nếu như ngươi là một Maou, tại sao không tiêu diệt Fallen Angels cạnh ngươi như lẽ thường đi? Đúng như ta nghĩ mà, ngươi không xứng đáng được gọi là Maou! Chỉ có ta, Cruzerey Asmodeus này mới xứng đáng có được

tước vị đó.”

Cruzerey phản ứng kịch liệt.

Sirzechs quay sang hỏi Ophis.

“….Còn cô thì sao? Thương lượng với cô cũng vô dụng sao?”

“Chỉ khi ngươi nhận lấy rắn của ta, và thề sẽ trung thành với ta. Ngoài ra, hãy giao nộp toàn bộ dimensional gap cạnh Underworld.”

Sự tuân phục từ một Maou ư?

Ha, không đời nào Sirzechs chấp nhận điều đó. Khi ta nhìn sang bên, ta thấy cậu ấy đang nhắm nghiền đôi mắt lại. Và, khi Sirzechs mở mắt ra…Trong đó chỉ còn lại sự lạnh lùng làm ta phải giật mình.

Sau khi nhận ra điều đó, Cruzerey bao bọc hắn trong một luồng khí màu đen.

“Đó, thế có phải đơn giản hơn không, Sirzechs!” Cruzerey đã chờ đón giây phút này ngay từ đầu.

Đó, tôi đã bảo cậu rồi mà, nói chuyện với loại này chỉ phí thời gian mà thôi.

Sirzechs đưa cánh tay phải lên phía trước, và chỉ lên trên. Ngay lập tức, những luồng năng lượng đỏ thẫm tràn ngập không gian –Sức mạnh của sự hủy diệt!

“Cruzerey, nhân danh một Maou ta không tha thứ cho bất cứ ai đe dọa tới Underworld.”

Sirzechss gằn giọng.

“Sao ngươi dám nhận mình là Maou, đồ chết tiệt.”

Cruzerey giơ hai tay lên phía trước và giải phóng một nguồn năng lượng khổng lồ.

Sirzechs không tỏ ra chút gì quan tâm, cậu ta chia những khối năng lượng của mình ra thành những chùm nhỏ và bắn chúng về phía trước.

BANG! GUUUUN!

Đòn tấn công của Cruzerey tan biến ngay khi chạm vào đòn của Sirzechss. Mà, những tia năng lượng của Sirzechss như có suy nghĩ riêng vậy, chúng tự di chuyển và chặn hết mọi đòn của Cruzerey. Một tia hủy diệt của Sirzechs chui tọt ngay vào mồm Cruzerey. DON!

Cả người hắn phồng lên và khi nó trở lại như bình thường, sức mạnh của Cruzerey giảm một cách đáng ngạc nhiên.

“—- [Rune the Extincts]. Ta đã biết có rắn của Ophis trong bụng ngươi mà. Giờ thì ngươi hết sử dụng nó luôn nhé.”

Nhờ có con rắn đó mà Cruzerey mới mạnh như vậy, khi không còn nó nữa, hắn ta trông thật thảm hại.

Hmm, đây là lần đầu tiên ta thấy Sirzechs chiến đấu.

Quả nhiên là người xứng đáng với vị trí Maou! Sức mạnh của sự hủy diệt… Đơn giản là tiêu hủy những gì nó chạm vào. Mặc dù kích cỡ nhỏ, nhưng những quả cầu của Sirzechss có sức công phá thật đáng nể! Ta chắc chắn cậu ta chưa tung đến một nửa sức mình, nhưng qua kĩ năng điều khiển sức mạnh tài tình vừa rồi, có thể thấy được phần nào tài năng của thiên tài Sirzechss.

“Quỷ tha ma bắt các ngươi đi! Ngươi và Vali, tại sao những kẻ mang dòng máu của Lucifer trong người luôn được ban phát cho những sức mạnh trời phú như vậy?”

Cruzerey cố bắn một phát đạn trong khi đang lầm rầm nguyền rủa. KUUUBAN!

Nhưng một viên đạn của Sirzechs đánh trúng bụng hắn, và làm cho cả một vùng ổ bụng Cruzerey biến mất toi. Ghê thật, mấy viên đó bé nhưng mà bé hạt tiêu.

“…..T…Tại sao…Tại sao hàng thật lại thua hàng fake?”

Cruzerey vừa nói vừa ho ra máu. Trên khuôn mặt hắn, hai dòng nước mắt đang tuôn trào.

Sirzechs nhắm mắt và từ từ hạ tay xuống.

Ngay lúc đó, toàn bộ các viên đạn phép thuật đang lơ lửng trong không khí lao thẳng vào Cruzerey.

Hết rồi…..

Life 4 - Em yêu anh

Cuối cùng thì cả nhóm cũng đến được nơi sâu nhất của khu điện thờ… Khi tiến vào, thứ đầu tiên đập vào mắt chúng tôi là thứ gì đó như là một thiết bị khổng lồ

Thiết bị hình tròn này được khoan sâu lên bức tường. Có những viên ngọc sáng long lanh điểm xuyết lên một vài bộ phận, và tất nhiên, cả những biểu tượng và cổ ngữ nữa.

Liệu nó có phải một thứ gì đó liên quan đến ma thuật không? Tôi hét lên ngay sau khi nhìn vào trung tâm của cỗ máy! “Asiaaaaaaaaa!”

Asia đang bị trói vào trung tâm của cỗ máy ấy! Ơn chúa, có vẻ Asia không có vẻ gì là bị thương hết. Quần áo của cô ấy vẫn bình thường… “Cuối cùng ngươi cũng đến.”

Kẻ xuất hiện từ phía sau cỗ máy là Diodora Astaroth. Cái nụ cười trên mặt hắn càng làm tôi điên tiết hơn nữa! Khởi động bộ đếm ngược của Balance Breaker, ngay sau khi chuỗi đếm ngược kết thúc, tôi sẽ đấm vào mặt hén ngay lập tức! Với tất cả sức mạnh, tốc độ! Nhất định phải khiến khuôn mặt hắn biến dạng.

“Ise san?”

Asia chậm rãi ngước về phía tôi với đôi mắt sưng phồng, cô ấy đã khóc. Không chỉ có thế, mắt cô ấy còn đỏ lựng lên, chứng tỏ cô ấy đã khóc rất nhiều. Chỉ nghĩ đến điều này, đã khiến tâm trí tôi như phát điên.

“Diodora, ngươi đã nói với Asia tất cả đúng không?”

Câu chuyện mà Freed đã kể cho chúng tôi hồi nãy, có những điều mà Asia không lên biết đến. Diodora nhếch mép trước câu hỏi của tôi. “Đúng thế đấy. Ufufu, tao cũng muốn mày ở đó để chứng kiến lắm, cái khoảnh khắc cô ta nhận ra tất cả mọi chuyện đều do một tay Diodora này sắp đặt. À, nhìn này, tao có quay lại video đấy, liệu có nên chiếu ngay bây giờ không nhỉ? Biểu cảm lúc đó của cô ta thật sự rất đáng giá đó, cái cám giác mất niềm tin của một con chiên theo Giáo Hội, cái biểu cảm ấy khiến ta không bao giờ cảm thấy chán cả.” Asia lại bắt đầu khóc.

“Nhưng tao nghĩ như thế vẫn chưa đủ, vì dường như cô ta vẫn còn những tia hy vọng cuối cùng…Đúng, chính là chúng mày đấy. Đặc biệt là mày, thằng Sekiryuutei bẩn thỉu. Chính mày là đứa phá hỏng hết kế hoạch của tao. Cả ả Thiên thần sa ngã Raynare, nhẽ ra cô phải chết dưới tay ta sau khi giết chết Asia, và rồi ta sẽ biến Asia thành một Ác quỷ. Nhưng ngươi lại xuất hiện. Ta đã nghĩ rằng ngươi sẽ không thể

thắng được cho dù có can dự vào chuyện này. Và rồi ta nhận ra ngươi chính là Sekiryuutei. Đó là một phát hiện thú vị, cũng chính vì nó mà kế hoạnh của ta đã phải hoãn lại một thời gian khá dài, nhưng cuối cùng thì cô ta cũng quay trở lại với ta. Giờ thì ta có thể thưởng thức Asia rồi!”

“Câm mồm!”

Tôi gằn giọng, hắn thực sự là một kẻ xấu xa, đồng thời một cảm giác giận giữ tột cùng bùng nổ trong lòng. Tôi có cảm giác giống như lúc đối đầu với Raiser vậy…

…không, còn hơn như thế, Diodora, hắn thậm chí đã vượt qua cả cái gọi là kẻ xấu… Hắn cứ như một tên cầm thú.

Cái thứ cứt đái như hắn mà dám nói như thế về Asia!

Tôi cảm thấy căm ghét hắn hơn cả lần Vali nói sẽ giết bố mẹ tôi, cơn giận đó đã lên tới cực đỉnh vây mà Diodora vẫn không ngừng nói những lời bẩn thỉu của hắn.

“Asia vẫn là một trinh nữ, đúng không? Sẽ rất tốt nếu huấn luyện cô ta từ lúc còn trinh, và sẽ không hay một tẹo nào nếu như cô ta đã qua tay của Sekiryuutei”.”

Thằng c….h…..

“Có lẽ sẽ rất thú vị nếu như cắm thêm sừng cho Sekiryuutei chăng?….”

Không thể nào giữ bình tĩnh thêm được nữa…

“Và có lẽ sẽ rất sướng khi cưỡng hiếp trong khi cô ta gào tên của ngươi?”

“Câm ngayyyyy!”

[Welsh Dragon Balance Breaker!!!].

Có gì đó như bùng nổ bên trong tôi.

“Diodoraaaaaa! Mày! Mày là người duy nhất tao sẽ không tha thứ!!.” Một luồng khí đỏ rực bao quanh lấy tôi, phút chốc tôi đã được bao quanh bởi bộ giáp đỏ thẫm với sức mạnh của Sekiryuutei trong đó. Sacred Gear như đáp lại những cảm xúc bùng nổ trong tôi, biến thân thành Balance Breaker trước có khi bộ đếm kết thúc 2 phút.

“Hội trưởng, mọi người, xin đừng tham dự vào trận đấu này.”

“Ise, chúng ta sẽ cùng đánh bại hắn –đó là những gì chị muốn nói, nhưng xem ra không ai cản em nổi nữa! Vậy thì, đừng nương tay với

hắn nhé, được không?.”

Đó là câu trả lời tuyệt nhất mà tôi cần từ chị ấy. Đó cũng là điều mà tôi sẽ làm ngay lúc này!

“Ddraig, ông có nghe tôi không?”

[Tôi đang nghe đây Cộng sự].

“Hãy để tôi làm bất cứ việc gì tôi muốn chỉ trong hôm nay thôi.” [….Okay, không thành vấn đề.].

Diodora cười một cách thích thú. Cả người hắn được bao bọc bởi một luồng khí đen thẫm.

“Ahahaha! Tuyệt vời! Vậy đây là Sekiryuutei! Nhưng ta cũng mạnh lên rất nhiều với con rắn từ Ophis, ta hoàn toàn có thể giết ngươi ngay lập tức..”

Gooooooooooooooooon!

Kích hoạt bộ phản lực đằng sau lưng, tôi nhanh chóng rút ngắn khoảng cách hai bên chỉ trong nháy mắt

BANG!

Tôi vung 1 cú thật mạnh vào bụng trước khi hắn kịp nói hết câu. “………Gaa!”

Diodora khuỵu xuống và ôm bụng nôn khan.

Khuôn mặt hắn tràn ngập sự kinh ngạc pha lẫn sợ hãi. Có vẻ như hắn không bắt kịp tốc độ của tôi. Tôi càng ấn sâu nắm đấm vào bụng khiến hắn đau đớn hơn.

“Gugh…”

Diodora ho dữ dội, hắn nhổ ra một thứ gì đó đen đúa, nhầy nhầy cùng với đống máu của mình.

Tôi vừa thu lại nắm đấm vừa hỏi.

“Đây là giết ngay lập tức mà mày nói à?’

Diodora lùi lại trong khi ôm bụng đau đớn.

Khuôn mặt hắn biểu lộ sự giận dữ và kinh ngạc mà trước đây tôi chưa thấy bao giờ.

“Ku! Chỉ nhiêu đó thì đã thấm vào đâu. Tao là một quỷ cao cấp, mang dòng máu của Maou Beelzebub hiện tại.”

Diodora giơ tay ra trước và tạo ra vô số những viên đạn phép quỷ.

“Không đời nào một quỷ thuần huyết cao cấp như tao lại thua cuộc trước tên Sekiryuutei thấp kém, bẩn thỉu, lai tạo như mày.”

Những viên đạn phép thuật của Diodora trút xuống tôi như mưa. Tôi tiến về phía Diodora mà chẳng hề tránh né. Đỡ nhưng viên đạn bằng tay và nhanh chóng rút ngắn khoảng cách giữa tôi và hắn. Kể cả những viên đạn va vào lớp giáp bảo vệ, tôi cũng chẳng mảy may quan tâm. Cảm ơn ông già Tannin. Mấy thứ này chẳng là gì so với khóa tập luyện của chúng ta cả. Đối thủ có thể mạnh hơn Hội Trưởng, nhưng những đòn tấn công ấy lại chẳng đáng sợ chút nào hết.

[Đúng đấy. Khóa luyện tập với Dragon-King đã giúp chú rất nhiều. Cậu đã không thể sử dụng hết sức mạnh trong trận đấu với nhà Stiri, nhưng giờ thì khác rồi, không còn có giới hạn nữa, cậu có thể hiện toàn bộ sức mạnh ấy. Thời gian của bộ giáp cũng dài hơn so với lúc trước rất nhiều.]

Phải rồi, Ddraig. Tôi đã không thể dốc hết sức mình với Saji, nhưng giờ thì khác rồi. Kẻ đứng trước mặt kìa giờ là kẻ thù của chúng ta, tôi hoàn toàn có thể đánh hắn đến chết.

[Trong một trận chiến về sức mạnh, giờ cậu thật sự là một mối e ngại đó.]

Tôi từ từ tiến lại gần Diodora…

Hắn sợ hãi lùi lại, đồng thời tạo ra rất nhiều tấm khiên phép thuật. “Chúng thậm chí còn chưa dày bằng một nửa của Vali.”

BREAK!

Cú đấm đầu tiên của tôi đã phá nát hết toàn bộ tấm chắn. HIT!

Một cú nữa vào mặt hắn! Cuối cùng thì tôi cũng làm được! Chả có cú nào khiến tôi thỏa mãn hơn cú này! Do bị đấm vào mặt, Diodora ngã dúi dụi xuống đất. Mặt hắn bê bết máu, nước mắt giàn giụa.

“……Đau quá! Đau quá. Đau quá! Tại sao! Ma lực của tao đã bắn

trúng mày cơ mà! Sức mạnh của tao đã được nâng lên nhờ vào sức mạnh mà Ophis đã cho mượn nữa!”

Tôi nhấc hắn dậy……và đánh hắn với nắm đấm bao bọc với khí của

mình! Một cú ngay giữa bụng!

“Guha! Guha!”

Rồi một cú vào mặt. Chưa dừng lại ở đó, tôi dồn toàn bộ khí vào tay phải, và cố đấm hắn một cú vào bụng nữa

“Tao sẽ không bị đánh bại bởi một con Rồng thối nát như mày đâu!”

Diodora đưa tay trái của hắn ra phía trước, và tạo ra một bức tường chắn dày bằng khí của hắn.

BANG! BREAK-BREAK!

Nắm đấm của tôi va vào tấm chắn và bị chặn lại Không….. Không thể nào!.

“Ahahahahahahahahaha! Mày thấy chưa? Ma lực của tao mạnh hơn mày hoàn toàn! Không bao giờ sức mạnh ngu dốt của Sekiryuutei có thể đánh bại tao.”

Và tôi sử dụng sức mạnh của Sekiryuutei trước vẻ mặt sung sướng của Diodora.

“-Vậy tao sẽ cho mày xem cái sức mạnh ngu dốt này nhé?” Tôi gào lên.

[Boost! Boost! Boost! Boost! Boost! Boost! Boost! Boost! Boost! Boost! Boost! Boost! Boost! Boost! Boost!].

GOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOON!

Cả người tôi được bao bọc trong lớp khí đỏ thẫm mạnh mẽ. Và lực ở nắm tay tôi mạnh lên.

BANG!

Một vết nứt xuất hiện trên tấm khiên chắn của hắn.

BREAK!

Cái khiên vỡ tan tành trước xung lực từ nắm đấm của tôi.

“Xin lỗi. Có thể sức mạnh này có hơi ngu dốt, cơ mà tao lại có thể dùng nó như thế này. Cơ mà nếu là mày, từng này có lẽ là đủ rồi.” “Hee.” Diodora tái mét.

“Đừng bao giờ làm Asia khóc một lần nữa.”

Tôi nắm chặt tay và vung một cú thật mạnh vào mặt hắn.

CRUSH!

Tôi nghiền những mảnh khiên sót lại và bẻ cong tay hắn đang giơ ra đỡ, đồng thời nắm đấm tiến sát đến mặt hắn.

HIT!

Nắm đấm ghim vào mặt hắn! Với cú ấy, Diodora văng ra đằng sau và đập vào một cái trụ gần đó. Diodora gắng gượng đứng dậy và hét lên “Dối trá! Không thể nào tao bị đánh bại! Tao đã thắng Agares! Thậm chí tao còn đang lên kế hoạch đánh bại Bael! Không thể nào tao lại thua một đứa ngoại lai, thiếu tài năng thiên bẩm như dòng dõi của các vị Vua được! Lũ Gremory yếu đuối còn không đáng để so sánh! Ta là Diodora của nhà Astaroth!”

Sau đó hắn giơ tay về phía trước, bắn về phía tôi một cơn mưa những tia sáng sắc nhọn.

Tôi nhảy sang một bên để né chúng nhưng không được vì quá nhiều.

Một số tia sáng đó đã đánh trúng và khiến tôi đau đớn.

Hình như Diodora đã dồn nhiều sức mạnh vào chúng hơn hồi nãy. Nhận thấy những đòn đánh của mình có vẻ hiệu quả, Diodora định làm tiếp một lần nữa.

Biết rằng sẽ nguy hiểm nếu để điều đó xảy ra, tôi nhún chân nhảy thẳng về phía hắn bất chấp cơn mưa đạn.

CRUSH…

Một âm thanh vang vọng khắp khu điện. Cú đá của tôi có lẽ đã làm Diodora gãy mất mấy cái xương sườn.

Nhăn mặt vì đau đớn, hắn vẫn cố giơ tay về phía trước và bắn ra một luồng năng lượng khổng lồ.

Tôi cũng tập trung sức mạnh vào Boosted Gear.

[Dragon-Shot].

DOOOON!

Hai luồng sức mạnh chạm nhau…..

Hah, với nhiêu đó thì ngươi không thể thắng được Ise này đâu. “Gooooooo!”

[Boost! Boost! Boost! Boost! Boost! Boost! Boost! Boost! Boost! Boost! Boost! Boost! Boost! Boost!]

Sức mạnh của Dragon shot được nhân thêm nhiều lần.

DON!

Cú bắn của tôi dễ dàng thổi bay đòn của Diodora và tạo ra một cái hố khổng lồ ngay trước mặt hắn.

Ngay cả như vậy, Diodora vẫn cố tập trung khí của hắn.

Tôi nắm chặt tay và dội mạnh xuống sàn điện.

Cả khu đền rung lắc dữ dội…..

Nhưn cú đó lại trượt hoàn toàn có chủ ý. Chết tiệt, mình lại quá mềm lòng

Diodora tái mét, răng hắn va cầm cập vào nhau. Mắt hắn tràn ngập sợ hãi khi nhìn thấy cái lỗ trên sàn ngay bên cạnh hắn

Tôi tiến về phía trước và túm lấy cổ áo Diodora.

Mở chiếc mũ của bộ giáp ra, và lườm hắn trong khi tập trung ma khí quanh người.

“Đừng bao giờ đến gần Asia nữa. Nếu còn để tao phải tới tìm mày lần nữa, tao sẽ thật sự thôi bay cái đầu này đi đấy.”

Đôi mắt Diodora tràn ngập sự tuyệt vọng và sợ hãi.

[Cộng sự , trái tim hắn thật sự tràn ngập sợ hãi rồi.].

Hiểu rồi, Ddraig. Tôi buông Diodora ra, hắn vẫn run rẩy như cầy sấy vậy.

“Ise, cậu định tha cho hắn đấy à?”

Xenovia chĩa Ascalon về phía Diodora, đôi mắt cô ấy lạnh lùng một cách dễ sợ. Sát khí tỏa ra từ cô ấy cao cực độ.

“Có thể hắn ta sẽ tìm cách bắt Asia một lần nữa. Chẳng phải sẽ là tốt hơn nếu như chúng ta kết liễu Diodora ngay tại đây sao?”

Cô ấy có vẻ thực sự nghiêm túc…

“……Thằng khốn này thật sự vẫn còn mối quan hệ với Chúa quỷ hiện

tại. Kể cả hắn đang tiếp tay cho lũ khủng bố, vẫn sẽ không hay cho Hội trưởng và anh trai cô ấy nếu chúng ta giết hắn. Tớ đã đánh hắn đủ rồi.”

Tôi lắc đầu và nói.

Buchou nhướn mày rồi nhắm mặt lại. Cô ấy có vẻ cũng rất căm ghét hắn, nhưng cô ấy vẫn bắt buộc phải để Hội đồng phán quyết về tội lỗi của Diodora.

Xenovia có vẻ nguôi ngoai, nhưng rồi bất chợt đâm thanh Ascalon xuống sàn thật mạnh. Cô ấy làm thế như để làm cho cơn giận nguôi ngoai phần nào.

“……. Tớ hiểu rồi. Nếu Ise đã nói vậy, tớ đành thôi. –Nhưng mà.”

“Ừ, Phải rồi.”

Xenovia và tôi cùng chĩa kiếm và nắm đấm của mình vào Diodora.

“ “Đừng bao giờ tiến lại gần và nói chuyện với Asia!” ”

Với những câu tràn ngập sát khí từ chúng tôi như vậy, Diodora giàn giụa nước mắt gật đầu lia lịa. Thả hắn ra, chúng tôi vội vàng tiến lại gần Asia.

“Asia!”

Cùng với tôi, tất cả những người còn lại cũng tiến đến trung tâm cỗ máy.

“Ise-san!”

Nhẹ nhàng xoa đầu Asia.

“Chúng mình đều đến cứu cậu rồi đây, Asia. Hahaha, Tớ đã hứa rồi mà. Rằng tớ sẽ mãi mãi bảo vệ cậu.”

Có lẽ vì quá mừng, Asia lặng lẽ để những giọt nước mắt hạnh phúc rơi xuống. Ổn rồi. Sau khi giải cứu cô ấy xong, tất cả chúng tôi sẽ di chuyển tới tầng hầm của khu điện, và chờ Sensei và những người khác lo mọi chuyện còn lại.

-Thế nhưng, mặt Kiba biến sắc.

“……Tôi không thể gỡ dây trói trên tay cô ấy ra được.”

Cái gì!? Không thể nào? Tôi cố gắng gỡ mấy thứ đang trói cô ấy với chiếc máy ra…

“Khốn kiếp! Nó không chịu rời ra thật!”

Tôi không thể dứt nó ra bằng sức mạnh của Sekiryuutei! Tất cả chúng tôi đều thử dứt nó ra, cho dù chúng tôi cắt nó bằng Thánh Quỷ Kiếm hay Thánh Kiếm hoặc là dùng ma-lực, nó thậm chí còn không có một vết xước! Cái thứ quái quỷ gì thế này!? Có khi nào nó được chết tạo hét sức đặc biệt!?

Và rồi Diodora nói với một giọng thều thào.

“……Vô ích thôi. Cái thiết bị đó chỉ có thể dùng một lần do đặc tính

của nó, và nó sẽ không dừng lại trừ khi ngươi dùng nó một lần. –nó sẽ không ngừng lại cho đến khi kỹ năng của Asia được sử dụng.” “Ý ngươi là sao?”

Khi tôi hỏi, hắn có vẻ rụt rè.

“Thiết bị này giống như một lớp bảo vệ do những kẻ sở hữu Longinus tạo ra vậy. Cái lớp bảo vệ toàn bộ khu này cũng do hắn tạo ra. [Dimension Lost] là loại mạnh nhất trong số các loại tạo màn chắn

trong tất cả các Sacred Gear. Với kẻ bị giam giữ ở giữa, nó sẽ tỏa ra vô số sương mù. Nó sẽ phong ấn tất cả những thứ cần thiết vào bên trong và thậm chí còn có thể dịch chuyển nó đến một chiều không gian khác. Khi nó tiến đến trạng thái Balance-Breaker, nó sẽ thay đổi khả năng của chính nó và tạo ra bất kì loại rào chắn nào mà chủ thể mong muốn bằng lớp sương mù. –[Dimension Create]. Lớp rào chắn đó sẽ không ngừng lại cho đến khi được kích hoạt một lần.”

Kiba liền đặt câu hỏi với Diodora.

“Các yêu cầu để kích hoạt là gì, và khả năng của thiết bị này là gì?” “……. Điều kiện để kích hoạt hoặc ta hoặc kẻ nào đó trong số bọn ta

gửi tín hiệu bắt đầu, hoặc là ta đã bị đánh bại. Nó sẽ khuếch đại sức mạnh của chủ thể, trong trường hợp này là Asia, và đảo ngược.” Đảo ngược?

Khoan đã, trong trận đấu trước với nhà Stiri, khả năng của Asia đã bị đảo ngược và….

Dường như Kiba cũng đã hiểu những gì Diodora muốn nói. “Vậy, phạm vi ảnh hưởng của nó là bao nhiêu?”

“…Toàn bộ khu sân đấu này, và cả phòng VIP của những người đứng đầu.”

…/

Mọi người đều bị shock trước câu trả lời của hắn.

Tệ rồi đây!

Khả năng chữa trị của Asia rất phi thường, có thể chữa cho cả quỷ và thiên thần sa ngã. Sẽ rất khủng khiếp nếu như nó bị đảo ngược và khuếch đại.

“….Mục đích chính của bọn ta là loại bỏ các thủ lĩnh các thế lực đang

ở đây ngày hôm nay.”

Cả nhóm xanh cả mặt trước những lời của Diodora.

Nếu như cả các lãnh đạo cũng bị sát hại thì đó là một cơn chấn động thực sự đối với toàn thế giới. Nếu chuyện này xảy ra ở Nhân giới, Âm giới hay thiên đường đều sẽ gặp rắc rối khủng khiếp!

Khỉ thật, cái thiết bị đáng nguyền rủa này, mặc sức đâm, chặt, kéo, vật thế nào nó cũng không chịu đứt…

Này Ddraig, ông có ý tưởng gì không? Ông cũng là một Longinus mà.

[Không được đâu. Căn bản, Dimension Lost là một Longinus cấp cao. Và cậu nên biết, khi lên Balance Breaker thì nó gần như là tới giới hạn rồi…. Hơn nữa, Boosted Gear ở đẳng cấp thấp hơn Dimension Lost

nên đành chịu thôi].

“Khốn kiếp! Chẳng lẽ chúng ta không thể làm gì được sao?” Tôi tức tối đấm mạnh xuống sàn nhà.

“Ise-san, hãy tiêu hủy cả mình lẫn…” Asia nức nở.

“Đừng có nói những điều ngu ngốc như vậy!” Tôi gắt.

“N-Nhưng nếu không làm thế, Sensei, Michael-sama, Sirzechs-sama và các vị khác sẽ…”

Tôi đặt tay lên đầu Asia và nói.

“Mình đã thề là sẽ bảo vệ bạn dù có chuyện gì xảy ra. Mình sẽ không để Asia phải khóc một lần nào nữa.”

Những giọt nước mắt lại rơi. Nhưng tôi đang hết sức nghiêm túc. Tôi sẽ bảo vệ Asia với tất cả khả năng của mình!

“Ise-san……”

Asia cũng bắt đầu khóc, bầu không khí như trầm xuống. Tôi nói với Asia trong lúc nở một nụ cười.

“Và chúng ta sẽ cùng về với nhau. Cả Bố và Mẹ đều đang đợi. Cùng về nhà nào!”

GUUUUUUUUN

Cỗ máy rùng mình và bắt đầu hoạt động.

Tôi bắn vài cú Dragon-shot về phía nó nhưng không có tác dụng gì. Thế rồi ngay sau đó, tôi nảy ra một ý tưởng. Nhìn về phía Asia. Phải rồi, nó gắn trực tiếp với Asia.

“Ddraig, trông đợi cả vào ông đấy.” [Ý cậu là gì?].

Ddraig băn khoăn, và tôi sờ vào những sợi xích ấy. Nếu không thể dùng sức mạnh của Draig trực tiếp, vậy còn cái kỹ năng đặp biệt của Ddraig áp dụng khả năng tưởng tượng của tôi?

“Asia. Mình phải xin lỗi trước khi làm.” “Eh?”

Asia gật đầu ngoan ngoãn…. Nhưng mà đây là vì Asia mà.

“Lên nào, máu dê của ta. Dress Break! Balance Breaker Boost version!”

[Boost! Boost! Boost! Boost! Boost! Boost! Boost! Boost! Boost! Boost! Boost! Boost! Boost! Boost!]

Tất cả những viên ngọc trên bộ giáp tỏa sáng rực rỡ và một dòng năng lượng mạnh mẽ chảy vào tay trái của tôi.

Cái mà tôi đang tưởng tưởng trong đầu là thân hình khỏa thân của Asia! Đúng, cái thân hình trần trụi không mảnh vải che thân như khi mới được sinh ra của cô ấy! Tôi vẫn còn nhớ nó như in trong đầu mình! Nhớ lại và tưởng tượng trong khi máu mũi không ngừng tuôn ra!

BREAK! BREAK! TEAR!

GUUUUN….

Cùng lúc y phục của Asia bị thổi bay, cỗ máy đằng sau cô ấy cũng dừng hoạt động luôn.

“Iya!”

Asia gục xuống ngay lập tức.

Máu mũi lại tuôn ra như suối

Ngắm nhìn thân hình đang nảy nở phát triển của Asia, máu mũi của tôi càng tuôn ra mạnh mẽ. Đúng thế! Kể cả hôm nay, bầu ngực của Asia-chan vẫn trắng bóc và đẹp đẽ đến nhường nào!

GUUUUUUN………

Có vẻ như vì Asia đã bị tách ra khỏi cỗ máy, nó cũng ngừng lại luôn . “Ara Ara.”

Akeno-san dùng phép tạo ra bộ quần áo mới cho Asia và giúp cô ấy mặc vào.

Sau đó, Hội trưởng gõ gõ vào bộ giáp của tôi.

“Sao em có thể nghĩ ra cái ý tưởng điên rồ như vậy? Dùng Dress Break để ngăn [Dimension Lost]. Nó có thể phá hủy toàn bộ những gì được gắn với cơ thể hả”

“Ờ…Em không chắc lắm, nhưng rõ ràng là cái thiết bị đó được nối với Asia tại cổ tay áo của cô ấy, và, em nghĩ là nếu dùng Dress Break thổi bay y phục cũng sẽ loại bỏ luôn cả những thứ dính trên đó.”

Có lẽ nó sẽ không hoạt động nếu như tôi làm theo cách bình thường, nhưng hiện tại tôi đang ở trạng thái Balance Breaker và cũng đã boost

cho Dress Break rất nhiều sức mạnh, vì thế mà kế hoạch mới có thể thành công.

Trước những lời giải thích của tôi, Hội trưởng chỉ lắc đầu và thì thầm gì đó đại loại như “Hmm, em thật là kì lạ….”

Dù sao thì, Asia cũng đã an toàn và tôi thì đã phá hủy cỗ máy. “Ise-san”

“Asia”

Asia choàng tay ôm lấy tôi.

Do đang mặc bộ giáp nên tôi không cảm nhận được sự mềm mại từ cơ thể cô ấy, nhưng có một điều rất rõ ràng mà tôi nhận thấy, đó là hơi ấm….hơi ấm của Asia đã quay trở lại với nhóm Gremory!

‘Mình luôn tin tưởng bạn mà! Mình biết thế nào bạn cũng sẽ đến cứu mình.”

“Tất nhiên rồi. Nhưng này, mình rất xin lỗi vì để bạn nghe những điều đau lòng mà Diodora đã gây ra.”

Asia nhẹ nhàng lắc đầu.

“Không sao đâu, mình ổn mà! Quả thực là lúc đó mình có hơi shock, nhưng bạn đã ở đây, và mình rất vui.”

Ui cha! Nhìn cô ấy thật dễ thương quá.

“Asia, mừng bạn quay về.”

Xenovia rưng rưng nước mắt.

“Mình sẽ không sao đâu, vì Ise-san và Xenovia-san luôn bảo vệ mình mà.”

“Ừ. Chắc chắn mình sẽ bảo vệ bạn.” Và hai người họ ôm chầm lấy nhau.

“Hội trưởng, mọi người, em rất cám ơn….”

“Này Asia, em không phải gọi chị là “Hội trưởng” nữa đâu. Hãy coi chị như chị ruột của em nhé.”

“V-Vâng, Rias-oneesama!”

Hội trưởng và Asia cũng ôm nhau thắm thiết.

“Em cũng mừng lắm, vì Asia-senpai đã quay trở lại.” Gasper khóc òa.

Koneko-chan cốc đầu cậu ta một cái khiến Gasper càng khóc dữ hơn.

Ầm ĩ quá đi.

“Asia, về nhà thôi.”

“Được! Nhưng trước đó, mình cần cầu nguyện trước đã.” Asia ngước lên trời và chắp tay lẩm nhẩm.

“Asia, bạn cầu nguyện gì thế?”

Asia xấu hổ.

“B-Bí mật.”

Cô ấy quay về phía tôi và cười.

FLASH

Đột nhiên, một cột sáng khổng lồ giáng xuống chỗ Asia đang đứng.

Khi ánh sáng tắt,….

“…Asia?”

Không có ai ở đó cả.

Cầu chúa. Làm ơn hãy nghe lời cầu nguyện của con. Người có thể che chở cho Ise-san mãi mãi được không? Và……

….hãy cho phép con được chung sống mãi mãi với cậu ấy….

Juggernaut Drive

Phần 1

Chúng tôi ngơ ngác không hiểu chuyện gì đang diễn ra trong 1 lúc. Không, kể cả lúc này chính tôi cũng không hiểu cái gì đang diễn ra nữa.

Ise- kun đã đánh bại Diodora Astaroth và phá hủy thiết bị được tạo nên bởi một Longinus, đồng thời giải cứu Asia.

Tôi, Kiba Yuuto và cả nhóm Gremory đang chuẩn bị rời khỏi khu điện thờ.

Thế rồi, Asia đột nhiên biến mất sau một luồng sáng chói lòa. …..Chuyện quái gì đang diễn ra thế này?

“Một vật làm từ Longinus cuối cùng lại bị phá hủy bởi đòn đánh của một Longinus, huh. Đúng là tên ăn hại, hắn ta đã quá nhu nhược. Việc điểu chỉnh kế hoạch sẽ rất quan trọng đây.”

Giọng nói lạ cất lên.

Tôi ngước về phía xuất phát của giọng nói ấy và thấy một gã đàn ông đang bay lơ lửng trong không khí.

Hắn ta mặc một bộ áo giáp sáng lóa, chiếc áo choàng đỏ thẫm tung

bay đầy kiêu hãnh.

…Cả người tôi chợt như đông cứng lại… Hội trường hỏi..

“…Ông là ai?”

“Đây là lần đầu tiên chúng ta gặp nhau, em gái của tên Maou giả! Tên ta là Shalba Beelzebub, người thừa kế thực sự của Maou Beelzebub vĩ đại. Diodora Astaroth, ta cho ngươi mượn sức mạnh, và nhìn ngươi bây giờ xem. Trong trận đấu với Agares, ngươi sự dụng con rắn của Ophis mà không được ta cho phép hơn nữa lại còn để kẻ thù đoán ra được kế hoạch của chúng ta. Quả nhiên ngươi thật sự rất ngu ngốc.’ -Old Beelzebub!

Dường như đây chính là kẻ đứng sau vụ khủng bố ngày hôm nay mà Azazel-sensei đã nhắc đến…

Diodora Astaroth quỳ xuống van xin Shalba Beelzebub.

“Shalba! Làm ơn giúp tôi! Nếu như hợp sức, chúng ta có thể giết cả Sekiryuutei , nếu cả Maou cũ và mới cùng gia nhập…”

STAB!

Một tia sáng xuyên vào giữa người Diodora.

“Thật ngu xuẩn. Ngay cả khi ta đã dặn dò kỹ về Sacred Gear của cô gái đó đến thế mà ngươi vẫn không thực hiện được, quá vô dụng.” Shalba nhếch mép cười.

Cơ thể Diodora ngay lập tức tan thành bụi… Sức mạnh ánh sáng sao?

Nhưng đó là khả năng của Thiên thần và Thiên thần sa ngã cơ mà… Chẳng lẽ Khaos Bridage có thể làm cho quỷ cũng có thể sử dụng được sức mạnh này?

Tôi ngước lên và để ý thấy trên cánh tay của Shalba có đeo một thiết bị kì lạ.

Chắc thiết bị đó chính là nguồn gốc của năng lượng ánh sáng mà hắn đã dùng.

Nếu vậy thì, Asia….

Dường như tất cả mọi người đều đã hiểu chuyện gì đang diễn ra… “Giờ thì,…..em gái của Sirzechs, có thể hơi đường đột một chút,

nhưng có lẽ ta phải giết ngươi ngay tại đây. Lí do để ta giết ngươi rất đơn giản, đó là để thanh lọc toàn bộ dòng máu của các Maou. Bọn

ngoại huyết như các ngươi không xứng đáng tồn tại.” Shalba lạnh lùng nói.

Đôi mắt hắn ta không lạnh chút nào, mà nó đang bừng bừng lửa giận. “Vậy là ngươi đang tính tiêu diệt nhà Glasya-Labolas, Astaroth, và chúng ta, nhà Gremory ư?”

Shalba nheo mắt lại trước câu hỏi của Hội trưởng.

“Đúng rồi đấy. Thật là khó chịu khi mà chúng ta, những Maou hợp pháp lại bị gọi là “Old” bởi lũ ngoại huyết các người.”

Sau đó, hắn thở dài.

“Kế hoạch hoàn hảo của bọn ta đã đổ vỡ hoàn toàn…Tất cả chỉ vì lũ các ngươi. Ta không đời nào nghĩ rằng, một Longinus hạng trung như Boosted Gear lại có thể đánh bại được Dimension Lost, một Longinus cao cấp. Ta chỉ có thể nói rằng, đó là một tai nạn ngoài ý muốn. Dù cho Cruzerey đã chết, chỉ cần còn ta, kế hoạch này vẫn sẽ thành công dù cho có Vali hay không. Thôi, bây giờ thì,…chuẩn bị chết đi, Rias Gremory!”

“Ngươi không dám thách thức các Maou đương nhiệm mà chỉ dám lén lút tấn công người thân của họ. Thật là một tên hèn nhát.”

“Đồ cặn bã! Ta sẽ không bao giờ tha thứ cho ngươi vì đã sát hại Asia.”

Hội trưởng phát ra luồng sức mạnh hủy diệt, đồng thời, Akeno-san cũng triệu tập năng lượng sấm sét…

Tôi cũng rút thanh Holy-demonic ra và thủ thế. Đúng vậy, ta cũng không bao giờ bỏ qua cho ngươi. “Asia? Asia?”

—!

Tôi quay người lại phía sau.

Ise kun đang bước những bước thất thần và quờ tay loạn xạ trong khi gọi tên Asia.

“Asia! Bạn đi đâu rồi? Cùng về nhà thôi nào, cha mẹ đang đợi đó. Nếu bạn cứ trốn như thế thì chúng ta sẽ bị muộn đấy. Hahahaha, Asia thích chơi trốn tìm à?”

Cậu ấy đang nhìn quanh và tìm kiếm Asia….

“Asia? Về thôi nào. Giờ thì không có kẻ nào đe dọa bạn nữa rồi. Mà kể

cả có thì mình cũng sẽ tiêu diệt hắn. Vì thế, đừng trốn nữa, hãy ra đây đi. Chúng ta còn cuộc thi chạy ba chân sắp tới mà.”

—Tôi ngoảnh mặt đi chỗ khác….tôi sợ hãi khi nhìn cậu ấy như vậy.

Trông thấy điều đó, Koneko-chan và Gasper-kun bắt đầu thút thít. Akeno-san cũng quay đi và để lại trong không khí những giọt nước mắt trong veo.

Hội trưởng tiến tới và ôm lấy Ise-kun.

Tôi cũng không thể cản nổi thứ đang trào ra từ mắt mình nữa…. “Hội trưởng, em không thể tìm thấy Asia. Mặc cho em có gọi thế nào, cô ấy cũng không ra. Chúng ta đã làm theo những gì Sensei dặn, đã đánh bại Diodora, đã trốn dưới tầng hầm, thậm chí còn phá hủy cả cỗ máy đó, vậy mà,…….Asia lại đi mất, …….cha, mẹ,….hai người đều coi

cô ấy như con đẻ của mình…..và em nữa, Asia như một người em gái

vậy,….cô…ấy…..l….là….m…một….p..phần….của….”

Khuôn mặt Ise-kun gần như không biểu lộ chút cảm xúc gì.

Hội trưởng vỗ nhẹ vào má cậu ấy.

“….Ta quyết không tha cho ngươi! Ta sẽ cắt đôi cánh đó và giết

ngươi.”

Xenovia nhảy lên và tấn công Shalba với Ascalon và Durandal. “Nực cười.”

GUUUN!

Shalba tạo ra một màn chắn dễ dàng cản hai thanh kiếm thánh lại, đồng thời bắn vào bụng xenovia.

DON!

Cô ấy ngã bịch xuống sàn điện. Hai thanh kiếm bị thổi bay ra xa. “…Trả lại đây…..trả lại Asia cho ta…..cô ấy…là

bạn….của….ta….và….là….người…tốt…nhất ….mà….ta..từng….gặp.”

Ngay cả khi bị đánh cho bầm dập như vậy, Xenovia vẫn cố gắng nhặt thanh kiếm thánh và dùng nó để đứng lên.

Shalba quay sang Ise-kun.

“Bọn quỷ hóa kiếp bẩn thỉu, và cả con rồng đó chỉ là lũ rác rưởi. Công chúa nhà Gremory, ngươi thực sự thiếu đi con mắt thẩm mĩ đấy. Đứa con gái lúc nãy, giờ này có lẽ thân thể nó đã biến mất khỏi các chiều không gian rồi. Ý ta là,…cô ta đã chết.”

Thật từ từ, chậm rãi, Ise-kun quay mặt về phía Shalba.

Cứ thế, cậu ấy nhìn Shalba….

….một khoảng thời gian rất lâu sau đó, Ise-kun vẫn giữ ánh nhìn vô

cảm của mình về phía Shalba.

[Rias Gremory, hãy đưa mọi người rời khỏi nơi này ngay lập tức, nếu như các ngươi còn quý mạng sống của mình.].

Đó là giọng của Ddraig. Ông ta đang phát âm qua Boosted Gear trên tay Ise-kun.

Hội trưởng, tôi, và mọi người, đều ngơ ngác không hiểu chuyện gì đang diễn ra.

Ddraig sau đó chuyển hướng sang Shalba.

[Này, tên quỷ đằng kia, Shalba là tên ngươi, nhỉ?]. Ise-kun đẩy Hội trưởng ra và đứng dậy [-Ngươi].

Cậu ấy vẫn nhìn chằm chằm vào Shalba, trong khi bước đi như kẻ mất hồn.

Khi tới dưới chỗ Shalba đang bay, Ise-kun nói,…với giọng của Ddraig.

Giọng thì thào đó làm tôi đông cứng cả người.

[Đã lựa chọn sai rồi].

DOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOO OOOOOOOOOOOOOOOON!!!!

Một trận động đất dữ dội khiến cho ngôi đền rung lắc khủng khiếp.

Từ người Ise-kun phát ra một luồng năng lượng đỏ lừ.

Ban đầu nguồn năng lượng đó có vẻ nhỏ, nhưng càng ngày nó càng lớn dần lên và rồi cả khu điện thờ bị nuốt chửng trong ánh sáng. Tôi không thể miêu tả nổi sự sợ hãi của mình vào lúc đó. Thế rồi, Ise-kun bắt đầu đọc gì đó.

Giọng cậu ấy bây giờ không phải chỉ của một người.

Đó là một giọng nói kì lạ, pha trộn từ tiếng của rất nhiều người…đàn ông, phụ nữ, trẻ nhỏ,…

[Ta, kẻ thức dậy…].

.

[Ta là một Heavenly Dragon, ta phá vỡ những nguyên tắc của sự thống trị mà chúa đã đề ra…].

đúng.>

[Ta cười vào sự vô hạn và khóc trước những giấc mơ..].

<> Áo giáp của Ise-kun bắt đầu biến đổi….

Nó trở nên gai góc hơn, và còn mọc ra một đôi cánh.

Trên cả chân và tay, những móng vuốt sắc nhọn xuất hiện.

Trên chiếc mũ, rất nhiều sừng to nhỏ đua nhau mọc lên.

Thứ đang đứng trước mặt chúng tôi đích thực là một con rồng thu nhỏ.

Cuối cùng, tất cả những viên ngọc trên bộ giáp đồng loạt tỏa sáng và, đi kèm với nó là một tiếng hô đồng thanh của rất nhiều người. “””””””””””Và ta sẽ nhấn chìm ngươi xuống nơi sâu nhất của luyện ngục đỏ thẫm”””””””””””””

[JUGGERNAUT DRIVE!!!!!!!!!!!].

GOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOON!!!! Mọi thứ xung quanh Ise-kun đều bị thổi bay hết.

Mái nhà, cột nhà, vách tường, v.v…. tất cả đều đã đi vào dĩ vãng.

“Gugyaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaah!”

Ise-kun rống lên một tiếng điếc tai.

Tiếng rống đó nghe như thể của những loài vật săn mồi hung bạo nhất.

Cậu ta cúi thấp người xuống đứng bằng cả bốn chân, trong khi mở rộng đôi cánh của mình.

CUT!

Tiếng gió rít….

Quá nhanh, tôi không thể bắt kịp được những tình huống đang diễn ra.

“Nggggggh!”

Thế rồi, đột nhiên Shalba gào lên đầy đau đớn.

Khi tôi quay ra nhìn, Ise-kun đang túm vào vai Shalba.

Một cái miệng với đầy răng sắc nhọn xuất hiện trên chiếc mũ giáp… Hẳn là cậu ta đã cắn Shalba…

Munch Munch Munch Munch…

Tiếng thịt tươi bị rứt ra khỏi cơ thể….

“Thằng khốn!”

Shalba tạo ra một cây thương ánh sáng và cố gắng tấn công Ise-kun, nhưng từ một viên ngọc trên người cậu ấy, một cánh tay rồng xuất hiện và giữ chặt Shalba lại.

Tiếp đó, một lưỡi đao xuất hiện và cắt phăng cánh tay phải của hắn. “Guu!”

Shalba tỏ ra cực kì đau đớn, máu của hắn rỏ tòng tòng xuống nền điện.

Gunch!

Trong khi gào rú những tiếng kì lạ, Ise-kun lôi cánh tay của Shalba ra xa và nhay nhay.

Màu đỏ của máu và màu đỏ của bộ giáp hòa quyện một cách đáng sợ.

“Geogogyuuga-gyuhugohaaa!

Goooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooo

ooooooooooooooooooooooo!”

Cậu ấy…..đã mất hẳn giọng nói của con người….trên tất cả những

viên ngọc của bộ giáp, hàng loạt những cánh tay và những lưỡi dao đang mọc ra.

“Đừng có đùa với tao!”

Shalba Beelzebub dùng tay trái tạo ra một cây thương ánh sáng và ném về phía Ise-kun.

Ngay lập tức, đôi cánh của bộ giáp chuyển thành màu trắng giống như Hakuryuukou.

[Divide! Divide! Divide! Divide! Divide! Divide! Divide!].

Sức mạnh của ngọn giáo giảm đi trông thấy.

Nó bị giảm tới mức, khi chạm vào người Ise-kun, ngọn giáo ánh sáng chẳng khác nào một que tăm ánh sáng.

“Sức mạnh của Vali! Khốn nạn! Mày còn ngáng đường tao bao nhiêu lần nữa đây, Valiiii?”

Shalba rống lên và bắn ra một luồng sức mạnh quỷ khổng lồ.

SLIDE!

Ise-kun đập cánh và bay thẳng về phía luồng đạn đó.

Khoan đã, tôi nhận ra trên mũ của bộ giáp xuất hiện chiếc hàm rồng.

PLZLZLZLZLZLZLZLZLZZL!!!

Một tia laser đỏ chói được bắn ra từ chính chiếc hàm ấy.

Nó mạnh tới mức không chỉ thổi bay luồng đạn mà còn tước luôn cả cánh tay trái còn lại của Shalba.

Không dừng lại ở đó, tia laser tiếp tục đi và phá hủy toàn bộ khu vực phía sau lưng hắn.

“Nuaaaaaaaaaaaaa!”

Ise-kun gầm lên, và ngay lập tức một cái hố to tướng xuất hiện dưới chân cậu ấy.

Thật đáng sợ, chỉ với nội lực như vậy mà có thể….

“N-Ngươi, tên quái vật! Đừng bảo ta đây là ‘Juggernaut-Drive’ !? không thể nào, sức mạnh của ta đã được tăng cường nhờ rắn Ophis và theo tính toán, nó cũng đã vượt qua cả Boosted Gear.”

Lần đầu tiên, tôi thấy sự sợ hãi trong mắt Shalba.

Ngay cả chúng tôi cũng chỉ biết lặng người đứng nhìn mọi chuyện xảy ra.

Hội trưởng mở to mắt kinh hoàng và run rẩy khi nhìn thấy Ise-kun như vậy. Akeno-san, Xenovia, Koneko-chan và Gasper cũng đều sợ hãi trước thứ đang đứng trước mặt họ.

Đúng thế, thứ đó giờ không còn là Ise-kun mà chúng tôi từng biết nữa.

Một con quái vật đã chiếm lấy cậu ấy…

Sekiryuutei nhảy về phía Shalba và há miệng ra một lần nữa.

Luồng laser hủy diệt đã xuất hiện.

“Ku! Ta không thể chết ở một nơi như thế này được.”

Shalba cố gắng tạo ra một vòng dịch chuyển để tẩu thoát nhưng chân hắn đột nhiên đông cứng lại.

“Ngươi, tên khốn, thả chân ta ra.”

Đôi mắt vốn màu lục của chiếc mũ giờ đây cũng đã chuyển nốt sang màu đỏ……

[Boost! Boost! Boost! Boost! Boost! Boost! Boost! Boost! Boost! Boost!

Boost! Boost! Boost! Boost! Boost! Boost! Boost! Boost! Boost! Boost!

Boost! Boost! Boost! Boost! Boost! Boost! Boost! Boost! Boost! Boost! Boost! Boost! Boost! Boost! Boost! Boost! Boost! Boost! Boost! Boost! Boost! Boost!!!!!!!!!!]

[Longinus Smasher!!!!!].

Tiếng vang vọng dội khắp khu đền.

Miệng của Sekiryuutei há rộng hơn nữa và quả cầu laser đã đạt tới mức cực đại.

“Hội trưởng, chúng ta phải nấp đi. Hãy rời khỏi ngôi đền này!” “Ise…chị….”

Hội trưởng định chạy tới chỗ Ise-kun, nhưng tôi ngăn lại. “Em xin lỗi.”

Tôi bế cô ấy lên và quay đầu chạy khỏi khu đền. Akeno-san dìu Xenovia, trong khi Koneko-chan và Gasper theo sau. BAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAANG!

“Không thể nào….ta, người thừa kế chính thức của Maou…không thể

chết được……Vali khốn kiếp, Lucifer khốn kiếp, lũ rồng khốn

kiếp,…rồng trắng…….rồng đỏ,….chết hết điiiiiiiiiiiiiiiiii.”

Shalba bị nhấn chìm trong cơn sóng thần màu đỏ và biến mất cùng với toàn bộ khu đền….

Phần 2

“…….!”

Vừa rời khu đền, tôi dùng hết khả năng tạo ra vô số những thanh holy-demonic và dùng chúng làm thành tấm lá chắn che chở cả nhóm. Một lúc sau, khi chắc chắn rằng đòn tấn công của Ise-kun đã dừng lại, tôi giải phóng những thanh kiếm ấy đi và tiến ra ngoài kiểm tra. –toàn bộ khu điện thờ đã bị thổi bay.

Thiết bị tạo ra bởi Longinus hồi nãy vẫn còn nhưng xem ra nó đã hư hỏng nặng.

“Ooooooooooooooooon…….”

Ise-kun đang đứng trên nền đất và ngửa cổ rống thảm thiết.

-Ngay cả khi đã đánh mất bản thân, cậu ấy vẫn rất buồn trước nỗi đau mất đi Asia.

Shalba Beelzebub và Diodora Astaroth đã chết, trận chiến cũng đã kết thúc nhưng Ise-kun không cho thấy bất kì dấu hiệu nào rằng cậu ấy sẽ trở về bình thường.

….Tôi phải làm gì bây giờ? Phải làm gì để cứu được Hyoudou Issei của

nhóm Gremory đây?….

Không chỉ có tôi, cả nhóm cũng đành bất lực và chỉ có thể sợ hãi nhìn cậu ấy từ xa.

“Có vẻ như các ngươi đang gặp rắc rối nhỉ?” Ai vậy?

Một vết nứt đột nhiên xuất hiện trong không gian.

Bước ra từ đó là Hakuryuukou Vali và một anh chàng mặc giáp Trung Quốc – Người này hẳn là Sun Wukong.

Chưa hết, còn có một người mặc vest theo sau họ nữa.

Thanh kiếm người đó cầm tỏa ra thứ ánh sáng chói chang mà tôi chưa từng thấy bao giờ.

Gần như ngay lập tức, tôi nhận ra anh ta.

Đó hẳn phải là người nắm giữ kiếm thánh Collbrande huyền thoại mà Ise-kun đã nhắc tới hồi trước.

“Vali”

Hội trưởng shock trước sự xuất hiện đường đột của Hakuryuukou. Cả nhóm ngay lâp tức thủ thế, nhưng dường như 3 người họ không hề có ý định đánh nhau tại đây.

“Ta không tới đây để đánh nhau. Mục đích của ta hôm nay là đến xem Juggernaut Drive của Sekiryuutei. Nhìn vào cậu ta thì có lẽ Hyoudou Issei đang ở trong trạng thái không hoàn hảo của JD. Các người may mắn đấy, nếu như trạng thái này xuất hiện ở thế giới loài người thì tất cả sẽ tiêu tan hết.”

Hội trưởng hỏi Vali.

“….Có cách nào để cứu Ise khỏi trạng thái này không?”

“Nếu như là JD hoàn chỉnh thì cậu ta có thể dễ dàng tắt nó đi, nhưng tình huống này,… phải cần một số thứ mới giải phóng được JD…nếu như cứ để Hyoudou Issei như thế, sớm muộn cậu ta cũng chết.” Vậy là mọi chuyện đang trở nên rất nghiêm trọng,…không chỉ nguy hiểm cho những người xung quanh, Ise-kun giờ đây còn nguy hiểm với chính bản thân mình.

Bikou đột nhiên tiến về phía tôi, trên tay anh ta là một người rất quen thuộc.

“Ủa?”

“Đây là một thành viên trong nhóm các ngươi đúng không? Cô sơ này …”

Người mà Bikou trao cho tôi chính là Asia !

“Asia !!”

“Asia-chan!”

Hội trưởng, Akeno-san và mọi người ùa tới vây quanh Asia.

Nhìn cô ấy, tôi không thấy có vết thương nào quá nghiêm trọng cả… “Asia vẫn còn thở.”

Cả nhóm mừng rơi nước mắt trước câu nói của tôi.

“Nhưng tại sao…”

Tôi hỏi, và người giữ kiếm thánh trả lời.

“Khi đang đi điều tra dimension-gap xung quanh đây, chúng tôi đột nhiên thấy cô gái này đang trôi bồng bềnh…Vali nói rằng cậu ta biết cô ấy, và mang tới đây. Các vị may mắn đấy. Nếu bọn tôi không đến kịp, có lẽ giờ này cô gái kia đã tan biến trong Dimension gap rồi.” Vậy, vấn đề Asia đã ổn….

Chuyện duy nhất còn lại ở đây là Ise-kun.

“Liệu cậu ấy có tỉnh lại không, nếu như chúng ta báo rằng Asia vẫn an toàn?”

Hội trưởng ngước nhìn Ise-kun đang gào rú điên cuồng và hỏi.

“Ra đó bây giờ là tự sát. Cô sẽ chết ngay tức khắc. Nên nhớ, Hyoudou bây giờ không còn là người mà cô từng quen biết đâu.”

Vali lắc đầu ngán ngẩm trước câu hỏi của Buchou.

“Tôi biết chúng ta không ưa gì nhau, nhưng làm ơn, hãy giúp bọn tôi cứu lấy cậu ấy….”

“….làm ơn đi mà, chúng tôi sẽ giúp anh với tất cả khả năng của

mình.”

Tất cả mọi người đồng thanh nhờ vả Vali.

“Được rồi. Mọi chuyện sẽ ổn nếu như có thứ gì đó có thể làm lay động trái tim cậu ta….”

“Nè, cho hắn xem Oppai thì sao nhỉ?” Bikou vừa nói vừa nhăn nhở.

“Không phải cậu ta ở trạng thái đó. Thứ có thể làm rồng nguôi giận chỉ có thể là những bài hát…Hiện nay chúng ta không hề có chúng,

hơn nữa, bài hát cho Sekiryuutei và Hakuryuukou đâu có tồn tại….”

“Có đấy!”

Một thiên thần từ trên trời đáp xuống và nói với Vali.

Đó là Shiou Irina !

“Haa, cuối cùng cũng tới nơi. Chờ đã, đó là Ise -kun à? Tôi nghe tin từ Michael-sama và Azazel sensei rằng có chuyện rất nghiêm trọng đang xảy ra…”

“Irina, sao bạn lại tới đây?”

Khi Xenovia hỏi, Irina đưa ra đằng trước một chiếc máy chiếu thường được sử dụng bởi Ác quỷ.

“Vì Ise-kun đã rơi vào trạng thái nguy hiểm nên các lãnh đạo đã thống nhất sẽ can thiệp vào chuyện này để tránh hậu họa về sau. Maou Lucifer-sama và Azazel-sensei nhờ mình mang thứ vũ khí bí mật này đến, và người đã dịch chuyển mình tới đây là Odin-sama! Ông ấy có một bộ râu thật vĩ đại.”

…..Tinh thần Irina cao tới mức đập tan không khí nặng nề đang bao

phủ nơi đây.

“Tôi không thực sự hi vọng lắm, nhưng nếu nó được tạo ra bởi Onii-sama và Azazel, thì chúng ta có thể tin tưởng….”

Hội trưởng thở dài và nhấn nút chạy máy chiếu.

Sau đó, một màn hình khổng lồ xuất hiện trên không.

Ah, Ise-kun cũng đang nhìn về phía này.

[Oppai Dragon! Bắt đầu!].

Trên màn hình xuất hiện anh chàng Hyoudou Issei thường ngày, và cậu ấy đang được vây quanh bởi lũ trẻ.

Bọn trẻ con và Ise-kun bắt đầu nhảy múa trong khi hô vang [Oppai!].

Sau đó thì nhạc được bật lên…

Một dòng chữ to tướng xuất hiện trên màn hình.

–CÁI QUÁI GÌ THẾ NÀY?

[The Song of Oppai Dragon].

Bản gốc (Eng ver và Jap ver).

Lời: Azazel

Soạn nhạc: Sirzechss Lucifer

Biên đạo múa: Serafall Leviathan

Bản chế (Việt ver).

Lời: Admin Dragao D’or.

Nhạc: Phạm Tuyên

Liên khúc…..

[……Một con rồng….. lên ba…..].

Bắt đầu….

Intro: Tèo teo téo téo tèo teo teo

Vers 1: (Giai điệu “Một con rồng”).

Một con rồng xòe ra hai cái cánh…

…nó kêu rằng nó rất thích được sờ ngực… …ngực thì cũng có nhiều loại thật đấy…. …thế nhưng mà kết nhất big…….oppai…

Bend: guitar solo: tưng từng tứng tứng tưng

Vers 2: (Giai điệu “Rồng lên ba”.)

Big oppai…..

….nó yêu thích nhất….

….theo sau đó normal size thứ nhì….

….không có thì đành loli thứ bét…

….nhưng mà tuyệt đối không thèm lép tí nào….

….big oppai là là big oppai…..

………………

Mọi người đều ngơ ngác….

Chúng tôi không biết phải phản ứng thế nào……

Sau đó tôi bắt đầu ngờ ngợ…

..phải chăng đây chính là đoạn video bí mật mà hồi đi phỏng vấn, Ise-kun đã quay?

“….Uuuu…Oppai…”

“!?”

Ise-kun ôm đầu đau đớn và nói.

Từ từ đã…..hình như cậu ấy vẫn chưa mất hẳn nhân tính.

“Ise phản ứng lại kìa…”

Hội trưởng lấy tay lau những giọt nước mắt đang lăn dài trên má. “…..Sao anh ấy lại có thể….một bài hát như thế…..”

Koneko-chan có vẻ shock nặng… “Shidou-san, hãy bật lại bài hát đó một lần nữa.”

Irina-san đồng ý trước yêu cầu của Buchou.

“Được, cứ để cho tôi.”

Cô ấy ấn cái nút một lần nữa.

MỘT CON RỒNG XÒE RA HAI CÁI CÁNH….

…NÓ KÊU RẰNG NÓ RẤT THÍCH ĐƯỢC SỜ NGỰC… …NGỰC THÌ CŨNG CÓ NHIỀU LOẠI THẬT ĐẤY…. ….THẾ NHƯNG MÀ KẾT NHẤT BIG….OPPAI…

“Uuuu….Oppai….Grope….grope….suck….suck…”

Ise-kun ôm đầu và ho.

BIG OPPAI…

….NÓ YÊU THÍCH NHẤT…

…THEO SAU ĐÓ NORMAL SIZE THỨ NHÌ….

…KHÔNG CÓ THÌ ĐÀNH LOLI THỨ BẾT…

….NHƯNG MÀ TUYỆT ĐỐI KHÔNG THÈM LÉP TÍ NÀO…

….BIG OPPAI LÀ LÀ BIG OPPAI….

“….Z-Z-Z-Zoom zoom….Iyaan….push…”

Bộ áo giáp của Ise-kun đang biến đổi, những cái gai và móng vuốt dần biến mất, trả lại hình dáng thường thấy của Balance Breaker. “Có vẻ như có tác dụng rồi.”

[Vanishing Dragon Balance Breaker!!!!!].

Vali ngay lập tức mặc bộ giáp trắng và bay về phía Ise-kun.

[Divide!!].

Tiếng nói của Hakuryuukou vang vọng, đồng thời, sức mạnh của Sekiryuutei giảm đi trông thấy.

Vali đã chạm vào Ise-kun để kích hoạt khả năng [Divine Dividing].

Nếu như không được nghe bài hát, Sekiryuutei sẽ không bao giờ để

Vali chạm được vào người.

“Giờ, Rias, ngực của cô chính là thứ sẽ đưa Ise-kun quay về.” “Eeeh?!?!

Hội trưởng đứng hình trước những gì Akeno-san nói.

“Cậu ấy đã đạt được Balance Breaker nhờ chọc Oppai Buchou, vì thế mình nghĩ lân này cũng sẽ có tác dụng tương tự.”

“V-Việc này,…..liệu có thành công không/…?”

“Được chứ,….cậu chần chừ quá đấy,….nếu mình mà có thể làm thì

mình đã làm từ lâu rồi,….nhưng dường như đó là điều không

thể…..Ufufu, mình ghen tị với cậu đấy, Rias.”

Tôi quay ra nhìn Vali…..

….anh ta đang quay mặt đi chỗ khác và huýt sáo…

Phía bên kia, con khỉ Bikou đang ôm bụng cười như nắc nẻ…. Haizzzzz

Ise ơi là Ise, cậu đúng là…..

“Được rồi…”

Hít một hơi sâu, Buchou tiến về phía Ise-kun.

Những bước chân của cô ấy không giống như thường ngày chút nào, chúng xiêu vẹo và khá nặng nề…

Trong nền nhạc Oppai Dragon, Buchou đứng trước mặt Ise-kun và bắt đầu cởi những chiếc cúc áo,…rồi đến bra,… “Oppai…Oppai..c-của tôi…”

Cậu ấy đổ về phía trước và đặt tay lên đó… Đồng thời, bộ giáp Sekiryuutei cũng tan biến.

“…Phải chăng Oppai của Rias Gremory có thể điều khiển được Hyoudou Issei?”

Vali hỏi với vẻ mặt nghiêm túc nhưng Bikou trả lời “Này, như vậy là hơi quá đáng đó!!” và cười to.

Tôi không quan tâm chuyện đó nữa… Ise-kun, cậu đúng là một Oppai Dragon!

Life 5 - Great Red

“Hmm. Huh? Chuyện gì đang diễn ra vậy?”

Sau khi định thần lại đôi chút, Tôi không còn ở trạng thái Balance-Breaker nữa. Thêm chút choáng váng vì nhận ra rằng mình đang được ôm bởi Hội trưởng và Akeno-san, cả 2 đều nước mắt lưng tròng

.

Thực sự thì tôi không thể nhớ rõ được hết, nhưng theo lời của Kiba thì có vẻ như tôi đã rơi vào trạng thái cuồng nộ vào đánh bại gã Shalba. Phải rồi, Tôi thật sự không thể nhớ được khúc đó.

Khoan, cô gái mà Xenovia đang ôm lấy là Asia sao!? Không thể nào? “Vali đã cứu cô ấy.”

Kiba chỉ về phía Vali. Ah, vậy là cả Vali cũng có mặt lúc đó.

……Mà khoan, sao hắn lại ở đây? Khuôn mặt cợt nhả của hắn là sao?

Đặt ra những câu hỏi đó, tôi được cho biết rằng hắn có mặt ở đây là do tình cờ.

Dù sao thì việc Asia an toàn thật là đáng mừng!

“Asia! Asia!”

Khi tôi gọi tên cô ấy,Asia chầm chậm mở mắt.

“……..Huh? ………Ise-san?”

OH! Cô ấy vẫn ổn! Thật là mừng quá! Asia-chan đáng yêu của tôi……

DON!

Ngay lúc tôi chuẩn bị ôm lấy cô ấy thì bị đẩy ra bởi Xenovia! “Asia!”

Xenovia ôm thật chặt lấy Asia. Chúa ơi, cô ấy khóc như phát điên vậy. “Xe…Xenovia-san. Sao vậy? Thế này khiến mình khó thở lắm…..”

“Asia! Asia Asia Asia Asia Asia Asia! Chúng ta sẽ mãi mãi là bạn! Hãy là bạn mãi mãi! Vì thế làm ơn đừng rời xa mình lần nữa!”

Asia nhẹ nhàng xoa đầu Xenovia. “……Ừ. Chúng ta sẽ mãi mãi là bạn.” “Tớ mừng quá.”

Irina bên cạnh tôi cũng bắt đầu gục mặt xuống khóc.

……Có vẻ mọi thứ đều ổn. Tôi thở dài nhẹ nhõm. Và Vali tiến tới bắt

chuyện.

“Hyoudou Issei. Có vẻ như ngươi vẫn ổn.” “Ừ.Phải làm phiền ngươi rồi.”

“Well, ta chỉ có mặt đúng lúc thôi. Với lại, có vẻ cũng đến lúc rồi. Nhìn lên phía trên xem.”

“?”

Hơi khó hiểu nhưng tôi cũng nhìn lên cái nền trời trong xanh của sàn đấu này.

Và….

BREAK! BREAK!

Một lỗ hổng to tướng được tạo ra phía trên bầu trời. Có cái gì đó xuất hiện từ cái lỗ ấy.

“Đó là….”

Miệng tôi suýt rớt xuống vì sốc bởi cái thứ lộ diện từ cái lỗ ấy. Vali nói và không quên cười khẩy.

“Nhìn cho kĩ vào, Hyoudou Issei. Đó là thứ duy nhất, ta muốn được chứng kiến.”

Một tạo vật khổng lồ….. Một con rồng đỏ hoàn toàn đang bơi lội một

cách tuyệt diệu trên bầu trời.

Lớn quá! Ông ta còn lớn hơn cả ông già Tannin! Phải hơn một trăm mét ấy! Vali tiếp tục trong khi nheo mắt.

“Có đến hai con rồng mang tên ‘Red Dragon’. Một trong số chúng là con rồng từ thời xa xưa có nguồn gốc từ xứ Wales. Welsh Dragon. Sekiryuutei [1]. Hakuryuukou [2] dĩ nhiên cũng có cùng nguồn gốc và thần thoại đó. Nhưng vẫn còn một ‘Red Dragon’ nữa. Đó là Red Dragon được nhắc tới trong kinh Khải Huyền [3].”

“Khải Huyền……?”

“Vị vua thực sự của loài rồng. Con rồng của sự tận thế, Great-Red. Đó là còn rồng vĩ đại được nhắc đến với cái tên ‘True-Dragon’. Nó chọn sống trong loox hổng của không-thời gian và bơi lội ở đó vĩnh viễn. Hôm nay, chúng ta đến đây để xác minh việc ‘đó’. Sàn đấu này được đặt trong lỗ hổng không gian bởi một lớp bảo vệ. Lần này, mục đích của Ophis là muốn xác minh chuyện này. Kế hoạch của Shalba không phải là chuyện quan trọng đấy với chúng ta.”

“Nhưng tại sao nó lại bay lượn trong đó?”

“Không rõ. Có quá nhiều giả thiết cho việc này….. Đó cũng là ‘mục

tiêu’ của Ophis và là đối thủ ta muốn đánh bại.” Đối thủ của Vali……

Lúc đó, mắt Vali sáng hơn bao giờ hết.

“Kẻ mà ta muốn đấu hơn bất cứ ai. Con Great-Red của sự tận thế, kẻ được gọi là [DxD], Dragon of Dragon. –Ta muốn trở thành “Chúa tể vĩ đại của Rồng trắng”. Sẽ chẳng ra sao khi mà màu ‘trắng’ lại phải xếp sau màu ‘đỏ’ chỉ bởi hắn ta phải không? Chính vì vậy ta sẽ trở thành như thế. Một ngày vào đó ta sẽ đánh bại Great-Red.”

Vậy ra đó là ước mơ của Vali.

Không ngờ hắn ta cũng có một ước mơ. Hóa ra đó là lý do hắn tham gia với lũ tội phạm chỉ để hắn có cơ hội được đấy với đối thủ của mình. Vẫn biết hắn làm chuyện xấu, nhưng sau khi nghe xong ước mơ đó, Tôi nhận ra rằng một kẻ như hắn cũng có cái gọi là ước mơ. “Great-Red. Cũng lâu rồi.”

-!

Gần chúng tôi, một cô bé nhỏ nhắn với mái tóc đen cùng bộ đồ một mảnh lên tiếng.

“Cô bé đó là ai…..? Lúc trước cô bé đâu có ở đó.”

Vali nở một nụ cười khi nhìn thấy cô bé.

“-Ophis. Cô ta chính là Uroboros. Và cũng chính là thủ lĩnh của Khaos Brigade.”

-! Không đùa đấy chứ! Đó là tên trùm sao! Mà khoan, cô ta làm gì ở đây chứ! Đừng có nói là cô ta muốn đấu với tôi chứ!?

Cô bé nhỏ nhắn đó tạo dáng giống như bắn về phía Rồng đỏ bằng khẩu súng chính là bàn tay của mình.

“Ta sẽ, nhất định khiến ngươi câm lặng vĩnh viễn.” FLAP

Lần này là tiếng vỗ cánh.

DON!

Giống như cái gì đó rất nặng vừa đáp xuống! Lần này là cái gì nữa vậy! Khoan đã, đó là Sensei và ông già Tannin!

“Sensei, Ông già!”

“Oh, Ise. Có vẻ như cậu trở lại bình thường rồi. Tôi thực sự lo lắng về chuyện sẽ xảy ra với cậu, nhưng tôi biết kiểu gì cậu cũng trở lại bình thường từ trạng thái [Juggernaut Drive] bởi bài hát đó và ngực phụ

nữ. Xét cho cùng, cậu là kẻ duy nhất thức tỉnh trạng thái Balance Breaker chỉ vì được bóp vú phụ nữ. Thật may vì ta đã không lãng phí thời gian viết ra lời bài hát đó.”

Bài hát ngập tràn trong giấc mơ của tôi, và nó thực sự rất tởm đó! “Với lại, đó là lệnh từ Sirzechs. Hắn ta và Serafall háo hức đến mức tự tay phổ nhạc và thêm cả giai điệu cho ca khúc nữa.”

Sensei, em thực sự rất sốc khi được biết chuyện đó đấy. Cậu có thể gọi đó là đồng sản xuất giữa loài Quỷ và Thiên thần sa ngã. Ông già nói trong lúc cười một cách hả hê.

“Hahahaha. Không khó đoán từ kẻ chỉ thích ngực Sekiryuutei! –Oh. Có vẻ có thứ quái vật khổng lồ xuất hiện kể từ khi chúng ta bám theo Ophis.”

Sensei và Ông già đều nhìn về phía Great-Red. “Cảm giác thật thân thuộc. Great-Red huh.” “Tannin ông đã từng đấu với hắn?”

Ông già lắc đầu trước câu hỏi của Sensei.

“Không, hắn ta thậm chí còn chả thèm để ý đến tôi.”

Vậy là kể cả ông già cũng không phải là đối thủ? Vậy con rồng khổng lồ đó, mạnh đến cỡ nào……?

“Lâu quá không gặp, Azazel.”

Vali lên tiếng về phía Sensei.

“Có phải ông đã đánh bại Cruzerey Asmodeus?”

“Đúng là hắn đã bị đánh bại, nhưng Sirzechs was mới là người đã đánh bại hắn. …….Con rắn đã mất đầu, hiển nhiên đám lâu la sẽ bỏ

chạy. Dường như Shalba Beelzebub đã bị đánh bại bởi Ise trong trạng

thái [Juggernat Drive].”

“Và Onii-sama?”

Hội trưởng hỏi Sensei.

“Màn chắn đã bị gỡ bỏ, thế lên cậu ta quay về phòng quan sát rồi.” Sensei lên tiếng về phía Ophis.

“Ophis. Tên từ nhóm Old-Maou mà đã hóa điên và tàn sát ở khắp các khu vực cũng đã đầu hàng và rút lui rồi. –Thực tế mà nói, Nhóm Old-Maou đã tan rã.”

“Phải. Đúng như dự đoán.”

Ophis không hề tỏ ra sốc khi biết tin. Có vẻ như việc mất đi một nhóm

chẳng có ảnh hưởng gì đến chúng. Nghe vậy, Sensei bèn nhún vai. “Tất cả các ngươi, một nhóm bao gồm cả Vali đều là những hậu duệ của các anh hùng và những kẻ sở hữu Sacred Gear. chúng tự xưng là ‘Hero-faction’ đúng không.”

Hero- faction? Vẫn còn một nhóm nữa trong tổ chức khủng bố đó sao!? Ah, nếu nghĩ kĩ lại thì chúng đều là những kẻ dị giáo đến từ nhiều nơi khác nhau…..

“Vậy, Ophis. Chúng ta sẽ đấu chứ?”

Sensei chĩa ngọn giáo ánh sáng về phía Ophis. Vậy là trận chiến sẽ lại bắt đầu!? Và sẽ là cuộc chiến giữa 2 chỉ huy!? Thế nhưng Ophis quay ngoắt lại.

“Ta sẽ về nhé.”

Chúa ơi, có vẻ như cô ấy không có ý muốn đánh. Mọi người ở phe ta có vẻ không thỏa mãn với việc đó, và ông già Tannin hét lên và bảo cô ta đừng rời đi.

“Chờ đã! Ophis!”

Nhưng Ophis nở một nụ cười xảo quyệt.

“Tannin. Các vị vua của loài rồng đều tái hợp. –Điều này sẽ thú vị lắm đây.”

HYUU!

Cứ như chỉ trong một thoáng, không khí rung lên bần bật…..Ophis đã

biến mất!

Vậy là cô ta đã bỏ đi! Sensei và ông già Tannin thở dài.

“Chúng ta cũng rút thôi.”

Vali bất chợt lên tiếng. Hắn ta chuẩn bị bước vào một chiều không gian khác do gã mặc áo giáp tạo ra. Các ngươi biến mất nhanh quá đó!

“Hyoudou Issei. –Ngươi có muốn đánh bại ta không?”

“…..Tất nhiên là có. Thế nhưng ngươi không phải người duy nhất ta

muốn vượt qua. Ta muốn vượt qua Kiba, một người cùng nhóm với ta, và cả người huynh đệ Saji nữa, rất nhiều người ta muốn vượt qua.”

“Ta cũng thế. Cũng có những người mà ta muốn đánh bại. Điều này thật lạ. Có vẻ như những Sekiryuutei và Hakuryuukou hiện tại đều có ước mơ và hoài bão riêng, hơn hẳn cuộc chiến định mệnh giữa cả hai.

Có lẽ có ngươi và ta đều là những con rồng kỳ quặc. Nhưng có khi điều đó lại tốt. –Và một ngày….”

Chĩa nắm đấm về phía Vali.

“Yeah, chúng ta sẽ quyết chiến. Sẽ thật là rắc rối nếu như ngực của Buchou Akeno-san đều teo đi một nửa.”

“Đúng như ta nghĩ, ngươi thật vui tính. –Hãy mạnh mẽ hơn, Hyoudou Issei.”

“Hẹn gặp lại, Oppai-dragon! Và cả Switch-princess!”

Ku! Cái vẻ mặt cợt nhả của Bikou thực sự khiến tôi cáu! Khoan, Switch-princess là cái quái gì chứ? Ah, mặt Hội trưởng bất chợt đỏ nựng lên. Tại sao nhỉ?

“Kiba Yuuto-kun. Xenovia-san.”

Gã mặc bộ giáp phục lên tiếng gọi Kiba và Xenovia.

“Ta là người nắm giữ Thánh kiếm, và cũng là hậu duệ của Arthur Pendragon. Cứ gọi ta là Arthur. Một ngày nào đó, hãy quyết đấu. Tạm biệt.”

Sau đó, Vali và đồng đội của hắn biến mất vào một chiều không gian khác. Tôi không nghĩ là mình lên đuổi theo. Hơn nữa họ đã cứu Asia. Không thế biết được liệu hắn làm thế có vì buồn chán hay không. Cơ mà tôi cảm thấy mình thật sự không muốn đấu với hắn ở đây.

Nhưng một ngày nào đó….. nhất định chúng ta sẽ đấu với nhau. Vì

thế tôi cần chuẩn bị cho ngày đó. Nắm lấy tay Asia và nở một nụ cười với cô ấy.

“Lần này, chúng ta sẽ thật sự trở về nhà Asia. Trở về tổ ấm của chúng ta.”

‘Ừ. Em sẽ cùng anh trở về ngôi nhà mà Otou-san và Oka-san đang đợi.”

Đắm chìm trong nụ cười của Asia……tôi dần mất đi ý thức.

Vali Lucifer

Vali Lucifer

“Vali, Tôi vừa nhận được tin báo từ trưởng nhóm. Gã đó, Shalba, đáng ra đã mất mạng nhưng cuối cùng đã sống sót.”

“Tôi hiểu rồi, Bikou. Dù thế nào, Shalba cũng đã quá vội vã. Hắn ta cứ thao thao bất tuyệt về việc chống cự đến phút cuối, và những kẻ đã từng bị chế độ

Maou hiện tại giam cầm cũng đã quá vội vàng.–Chúng đã hủy hoại bản thân chúng vì hành động chỉ vì căm thù”

“Những kẻ còn lại của nhóm Old-Maou faction nói chúng muốn cậu trở thành thủ lĩnh của chúng. Cậu nghĩ thế nào?”

“Nói với chúng rằng, tôi thấy thoải mái với vị trí của mình hiện giờ rồi. Tôi không muốn phải gánh thêm tý công việc nào dưới danh nghĩa dòng dõi của Maou chút nào nữa cả.”

“Aaaah, nếu vậy thì nhóm Old-Maou faction tan tành rồi. Có vẻ như các nhóm khác sẽ trỗi dậy cho xem.”

“Cattleya, Cruzerey, và Shalba. –Các ngươi đã quá đố kỵ. Nếu các ngươi đã chọn sống danh giá như dòng dõi của một Maou, vậy thì các ngươi cũng cần phải sống với danh dự như vậy.”

“Vậy, lý do gì khiến cậu cứu cô sơ Trị thương của nhóm Sekiryuutei? Chẳng giống cậu chút nào cả.”

“-Chỉ là buồn chán thôi. Đó là lý do duy nhất.”

Heroes

Shalba Beelzebub đã bị đánh bại. Hakuryuukou Vali cũng nói rắng hắn ta không đồng ý việc lên làm trưởng nhóm.”

“Hiểu rồi. Vậy nghĩa là nhóm Old-Maou của Khaos Brigade đã tàn rồi. Hừm, có lẽ mọi chuyện như thế là vì kẻ nắm giữ [Dimension Lost] của chúng ta đã nương tay.”

“Tất nhiên. Chính ngươi đã yêu cầu hắn làm thế. Vậy giờ sao? Có phải đã đến lúc chúng ta, nhóm Hero-faction, những hậu duệ của các Anh hùng, lên tiếng? Cao Cao.”

“Lúc này, chúng ta lên làm gì? –Ta đang hưởng thụ niềm vui chiêu mộ nhân tài.”

“Vẫn như cũ. Nhưng mà trong tương lai không xa, chúng ta sẽ buộc phải hành động. Thứ trong ngươi sẽ không để ngươi cứ như vậy mãi đâu. Cái thứ Ultimate Longinus đó…….”

“-[True Longinus] huh. Mục đích mà cây thương này nhắm tới. Đó là sự thống trị? Hay là……”

New Life

“H-Hmm…..”

Khi tôi tỉnh dậy, tôi đã ở trong phòng mình.

…….Huh? Mình đã đánh bại Diodora, sau đó gặp Vali, và rồi chuyện

gì đã xảy ra?

Có vẻ như tôi đã mất ý thức vài lần……

“Cậu tỉnh rồi à?”

Nhìn về phía phát ra giọng nói ấy…… mái tóc bạc cùng bộ hầu gái,

Grayfia-san đang đứng đó. Khoan đã…. Cậu bé với mái tóc đỏ……

Milicas cũng ở đó với cô ấy. Cậu ấy đang nhìn về phía mình. “Ise-niisama cuối cùng cũng tỉnh rồi, Okaa- sama!” “Milicas-sama, mẹ đã nói với con nhiều lần là đừng gọi mẹ như vậy trước mặt mọi người mà.”

“Boo… Vâng.”

Sau khi cố gắng nhấc nửa thân trên ngồi dậy, Grayfia-san đưa cho tôi cốc nước.

“Ah, cảm ơn cô.”

Trong khi tôi đang uống nước, Grayfia-san khởi động một bộ chiếu. Huh? Đó là cái gì nhỉ? Cỗ máy khởi động và bóng một người đàn ông dần dần xuất hiện. –Đó là Sirzechs-sama. Anh ấy mặt một bộ quần áo khá là gọn gàng. Anh ấy đang đi đâu đó một cách bí mật chăng? [Chào, Ise-kun. Có vẻ như cậu đã tỉnh rồi.]

“Ah, Vâng!”

[Rất cảm ơn cậu về sự cố vừa qua. Nhờ có cậu và Rias, chúng ta đã có thể chuẩn bị cho mọi sự tấn công của Old-maou sau này.]

Tôi kể với anh ấy về việc mình bị ngất đi về lúc cuối and và đã bất tỉnh vài ngày kể từ lúc đó đến giờ. Thực sự mà nói, việc kích hoạt trạng thái [Juggernaut Drive] đã khiến cơ thể tôi chịu khá nhiều áp lực. Tôi không thể kích hoạt trạng thái đó vào lúc này được, nhưng anh ấy cũng khuyên tôi rằng không nên cố quá sức của mình . [Trong lúc cậu ngủ, Azazel đã bàn với Ddraig về một số việc. Khi cậu nghĩ rằng Asia Argento -san đã chết, cơn giận đã lên đến đỉnh điểm, chính vì thế đã vô tình loại bỏ phong ấn.]

Ra vậy. Mình kích hoạt được trạng thái đáng sợ đó vì khi đó đã quá đau đớn và tức giận. Nhưng mà Ddraig xuất hiện trong khi mình mất ý thức là.., huh.

[Trạng thái đó khiến cậu nhận được nguồn sức mạnh vượt qua cả Chúa và Maou trong một lúc. –Thế nhưng cái giá phải trả là người mang sức mạnh đó sẽ bị giảm tuổi thọ đáng kể. Tốt hơn hết là cậu không lên sử dụng sức mạnh đó nữa. Nếu một ngày cậu chết đi, rất nhiều người sẽ đau đớn đấy. Cả em gái tôi nữa….]

“Vâng. Tôi hiểu rồi.”

Thật khó thể nhớ được bản thân mình trong trạng thái ấy, cơ mà mình không muốn trờ lên như thế một chút nào nữa. Chả đáng nếu như mạng sống bản thân bị đe dọa. Trở lên như vậy vì nghĩ rằng Asia đã chết và cuồng sát như vậy, thật khó mà tránh biến hình một lần nữa nếu như chuyện đó lại xảy ra.

Tôi cũng được kể rằng nhóm Old-Maou của Khaos Brigade đã giải thể vì mất đi các thành viên chủ chốt. Vali, dòng dõi của Maou, vốn không hề có chút hứng thú gì với việc này lên đã từ chối làm nhóm trưởng.

Sirzechs-sama khẳng định rằng nhóm Old-Maou coi như đã tàn rồi. Lũ quỷ còn lại một phần thì đầu hàng, phần khác thì lẩn trốn trong bóng tối. Cũng bởi sự việc xảy ra liên quan đến Diodora, nhà Astaroth mất toàn bộ lòng tin và địa vị. Tội ác của Diodora với Khaos Brigade quả thật quá nghiêm trọng, người đứng đầu của nhà Astaroth đã phải từ chức. Nhà Astaroth tạm thời đánh mất những đặc quyền bởi có một Maou từ dòng dõi của gia đình. Beelzebub hiện tại đứng lên nhận trách nhiệm của sự việc vừa rồi về mình. Cơ mà dường như Beelzebub hiện tại cũng chịu sự đe dọa từ Khaos Brigade trong thảm kịch vừa qua.

Dưới sức ép từ ba Maou còn lại, có vẻ như dư luận cũng đã ngừng trách móc phía Beelzebub

[Lúc này, việc mất đi Ajuka Beelzebub, quỷ vương Beelzebub hiện tại sẽ là một đòn chí mạng đối với phe Devils. Anh ta là một thiên tài về lĩnh vực công nghệ. Đồng thời cậu ta cũng là người nghĩ ra nguyên lý của Rating Games. Xét cho cùng, chúng ta không tìm được ai có đủ khả năng thay thế cậu ta cả.]

Sirzechs -sama nói. Có vẻ như việc thiếu hụt nhân lực của phe Devils thực sự là việc rất nghiêm trọng.

Có thể vì tôi là Sekiryuutei, nên Sirzechs -sama cũng kể một chút về Uroboros. Ophis. Nhưng tôi nghi ngờ về cô ta, đặc biệt là về mục đích của cô ta.

“Tôi có thể hỏi một chút được không?” [Chuyện gì vậy?]

“Ophis….. Trùm của tổ chức Khaos Brigade và mục đích của chúng về

việc tiêu diệt con rồng khổng lồ Great-Red, nhằm giúp cô ta có thể trở lại lỗ hổng không gian, đúng không? Vậy nếu chúng ta giúp cô ta, chẳng phải sẽ dễ dàng hơn sao?”

Sirzechs-sama lắc đầu phản đối.

[Không, thật không may việc đó sẽ rất khó khăn. Lúc này, theo những gì chúng ta biết thì các lỗ hổng đó được phân bố khắp các phần của thế giới này một cách cân bằng là bởi Great-Red đang ở trong đó. Nếu Great -Red bị giết bởi Ophis hay Vali, hoặc nếu Ophis giành quyền kiểm soát nơi đó, thật khó có thể tưởng tượng được việc sẽ xảy ra với thế giới này. Sẽ không có gì xảy ra nếu là Ophis trước kia, nhưng Ophis bây giờ đã ở sống ở thới giới này quá lâu, cô ta đã thay đổi quá nhiều kể từ lần đầu xuất hiện.]

Vậy nghĩa là sẽ có hậu quả rất nghiêm trọng xảy ra nếu sự cân bằng bị phá vỡ. Nếu thế mục tiêu của Ophis và Vali là quá nguy hiểm!! Thì ra vì vậy mà mọi người đã phải rất đau đầu. Ngggh. Nếu mình đánh bại Vali trong tương lai, thì cũng cần phải cầu mong rằng sẽ có ai đó đánh bại cả Ophis. Mình chẳng hề muốn phải đấu với cô ta một tẹo nào!

Xét cho cùng mục tiêu của tôi là trở thành một Devil Cấp cao và tạo lên một dàn harem!

[Chúng ta cũng cần xem xét lại Rating Games trong tương lai tới đây nữa. Sẽ rất nguy hiểm nếu như kẻ thù tham dự vào giữa cuộc đấu.] “Vậy là nó sẽ bị ngừng lại?”

[Chúng ta cần khởi động lại thôi. Cơ mà có một trận đấu mà thực sự chúng tôi cần phải xem. Những người sống ở Underworld và cả những người tới từ nơi khác đều khẳng định rằng trận đấu này sẽ rất đáng để xem.]

“Nhưng đó là trận đấu giữa ai với ai?” [-Trận đấu giữa Rias và Sairaorg.]

-!

Vậy là ai cũng muốn xem! Trận đấu giữa Buchou và người mạnh nhất của thế hệ trẻ, Sairaorg-san!

-Tôi khao khát được đấu với cậu bằng nắm đấm đơn thuần.

Từng lời anh ấy nói với tôi. Đến tận bây giờ vẫn còn văng vẳng bên tai. Hiểu rồi. Nếu chúng ta khởi động lại giải đấu, chúng ta sẽ phải đấu với Sairaorg-san huh.

[Trận đấu giữa Sitri và Arch-Duke Agares diễn ra cùng thời điểm cũng được đánh giá rất cao ……. Ở một góc độ nào đó, 2 trận đấu sẽ giống

như là Sức Mạnh vs Sức Mạnh và Chiến Thuật vs Chiến Thuật.] Sirzechs-sama có vẻ rất thích thú chuyện này. Anh ấy chắc hẳn đang mong chờ các trận đấu lắm.

[Với lại, cho đến khi trận đấu được định đoạt, các Devil trẻ đều được yêu cầu giữ vững vị trí.]

Sau cùng thì khủng bố cũng xảy ra. Rất có thể giải đấu sẽ bị hủy bỏ vì một vài ý kiến của Underwold. Có vẻ như Rating Game cho Devil thế hệ trẻ đang ở trong tình thế khá là nghiêm trọng.

Về ‘Oppai Dragon’, nó có vẻ rất nổi tiếng đối với trẻ con ở Underworld.

[Tôi đang nghĩ về một bài hát nữa. Ufufu, khi còn là trẻ con, tôi luôn mơ ước trở thành nhạc sĩ. Thật hạnh phúc làm sao khi ước mơ trở thành hiện thực.]

Ah, Sirzechs-sama với đôi mắt sáng lên như sao. Vậy là anh ấy thực

sự đã phổ nhạc cho bài hát đó…..

Sirzechs-sama quay lại nói với tôi.

[Cậu thật tuyệt vời.]

“T-Tôi….?”

[Phải. Nhóm đối tượng với số lượng nhất xem Rating Game là…..

Không, cậu có thể hiểu là gần như không có và nhóm đó là lũ trẻ. Với những đứa trẻ xem Rating Games của những con quỷ trưởng thành, nó không đơn thuần là giải trí nữa. Sự thật là chỉ các trận đấu giữa các con quỷ tái sinh như Tannin, Rồng, Quái Vật, Yêu quái khi mà họ

không trong lốt người. Đối với lũ trẻ, trận đấu sẽ giống một bộ phim về quái vật với rất nhiều tác động.]

Hahahaha, quái vật à. Thực ra thì ông già Tannin trông giống quái vật thật.

[Trong tương lai, tôi không quan tâm cho dù đang là giữa trận đấu. – Nếu có thể, tôi muốn lũ trẻ, những người nắm giữ vận mệnh thế giới này trong tương lai có thể nhìn cậu chiến đấu.]

“Vậy anh đang đề nghị em trở thành biểu tượng của một anh hùng trong mắt lũ trẻ…..Ý em là trong trận đấu?”

[Phải. Nhưng tôi sẽ không ép cậu. Chỉ là tôi hi vọng thể.]

Tôi thật sự không hiểu những điều phức tạp mà trận đấu ảnh hưởng tới Underworld…… Nhưng mà cho trẻ con huh……

[Đó là Oppai-Dragon!]

[Chichiryuutei!]

Chợt nhớ lại lũ trẻ đã cảm thấy vui mừng phấn khích như thế nào khi thấy tôi trả lời phỏng vấn. Có gì đó trong tôi khao khát được làm điều này. Tôi chưa từng có một ai đó cảm thấy hạnh phúc chỉ vì nhìn thấy mình…..

[-Đặt mục tiêu chỉ tập trung cho Harem là quá lãng phí.]

Câu nói ông già Tannin nói với mình khi ở Underworld. Không. Ông già, Tôi sẽ không thay đổi quyết định tối thượng lập Harem của mình đâu. Điều tôi mong muốn nhất là có một Harem với toàn những cô gái nóng bỏng!

-Nhưng mà.

Lạnh lùng với lũ trẻ quá thì thật là tệ!

Mà có khi nào mẹ của lũ trẻ cũng sẽ đến xem!?

Vợ của ai đó! Các cô vợ trẻ! Tuyệt lắm! Nếu tôi nhứ không nhầm,chương trình Hero hiện tại cũng ngắm đến các bà mẹ trong nhóm khán giả luôn!

Nếu tôi trở lên nổi tiếng, chương trình Hero về mình có thể sẽ được bắt đầu! Lũ trẻ có thể sẽ đưa mẹ của chúng theo! Và biết đâu, số phận sẽ đưa tôi đến bên ai đó!

Cứ như là định mệnh đã chỉ đường cho tôi cách thu thập các giai nhân của Underworld vậy!

Uoooooooooooooooooooooooooo! Nhất định mình sẽ hốt được rất nhiều các cô vợ!!

Ông già! Tôi nghĩ rồi, giờ tôi sẽ trở thành Harem-King! Tất nhiên là tôi sẽ chấp nhận cả các cô vợ của người khác nữa!

“Đã rõ, Sirzechs-sama! Cho các cô vợ…. Không, ý em là em sẽ cố hết

sức cho lũ trẻ! À mà nãy giờ em có thể nghe thấy tiếng cổ vũ sau lưng anh. Chuyện gì đang xảy ra vậy?”

[Ah, đúng rồi. Hôm nay, là lễ hội trường Kuou. Tôi đến để xem em gái mình tỏa sáng mà.]

….H-H-H-Hả!?

Kiểm tra lại lịch! Ah! Đúng hôm nay là lễ hồi trường rồiii!!

Craaaaaaaaaaaap!

Tý chút thì bỏ lỡ vì ngủ nướng rồi!

[Grayfia, đưa Ise-kun đến học viện bằng cổng dịch chuyển luôn nào.] “Vâng, đã rõ.”

Cảm ơn anh! Quả không hổ danh là Maou-sama! Mình phải thay đồ ngay mới được! Cuộc chạy đua ba chân với Asia! Sẽ tệ lắm nếu mình đến muộn!

BANG! BANG!

Tiếng súng vang vọng trong bầu không khí. Và tiếng người dẫn chương trình nữa.

[Cuộc thi chạy ba chân chuẩn bị bắt đầu. Những ai đã đăng ký, xin hãy tập trung ở nơi diễn ra cuộc thi.]

Uwa! Đúng lúc luôn! Điểm dịch chuyển của mình là phía bìa rừng ngoài ngôi trường! Phải nhanh lên mới được!

[Bây giờ cuộc đua ba chân cho năm thứ hai sẽ bắt đầu.]

Bắt đầu rồi! Nhớ lại thì, mình và Asia sẽ thi ở cuộc thi này!Cần phải chạy hết sức có thể tới đó mới được!

“Ise! Lối này nhanh hơn này!”

-Buchou!

Cô ấy đến vì mình! Ah! Hiểu rồi. Nếu mình chạy qua khu trại thì đó sẽ là đường tắt ngắn nhất!

“Hyoudou! Cậu trễ quá! Nhanh lên, tới chỗ Asia-san!” Saji ở trong trại cũng đang cố vũ tôi!

“Ưm! Cứ để đó cho tôi !”

Ah, cuối cùng tôi cũng tới nơi!

Asia ở…… tìm thấy rồi! Aaaaaah, cô ấy đang chuẩn bị cột chân với

một gã khác trong lớp tôi và có vẻ như cô ấy không thích vậy! Không không không! Tôi mới là người sẽ chạy với Asia-chan! “Asiaaaaaaaaaaaa!”

Asia chú ý đến tiếng hét của tôi. Cô ấy thấy mình rồi! Cô ấy hét lên vui mừng với một giọng như sắp khóc!

“Ise-san!”

Đợi mình! Tôi sẽ không để Asia một mình! Mình luôn là đồng đội của Asia! Cuối cùng tôi cũng tới được chỗ của Asia-san và cậu bạn ở lớp tôi.

“Xin lỗi, tôi sẽ chạy.”

Cậu ta vỗ vai tôi và nói.

“Tất nhiên! Tiến lên và chạy với Asia-san đi!”

Cậu ấy cũng cổ vũ mình! Vâng, cứ để đó cho tôi! Asia-chan và mình

sẽ hợp sức! Tôi cúi xuống và buộc chân mình và chân Asia với dây

thừng.

“Ise-san! Anh đã đến vì em!”

“Tất nhiên rồi. Tớ là Ise của Asia mà, cậu biết chứ? Chỉ cần Asia cần, tớ nhất định sẽ đến.”

Ah, cô ấy trông như lại sắp khóc vậy. Khuôn mặt Asia lúc sắp khóc cũng thật dễ thương.

“Tiếp theo!”

Đến lượt của chúng tôi rồi.

Lấy đà chuẩn bị chạy bất cứ khi nào.

BANG!

Tiếng súng hiệu lệnh vang lên. Bắt đầu rồi!

“Đi nào! Asia!”

“Vâng!”

Chúng tôi cho thấy sự kết hợp tuyệt vời từ đầu và chạy rất nhanh. “Ise! Asia! Giành giải nhất đi nào! “

“Hai đứa có thể làm được!”

Buchou và Akeno-san cùng cổ vũ cho chúng tôi! “Ise- kun! Asia-san! Hướng tới vị trí đầu nào! “ “Ise! Asia! Goooooo! “

“Cố hết sức của cả hai nào!”

Kiba, Xenovia và Irina cũng cổ vũ cho chúng tôi!

“Ise-senpai! Asia-senpai! “

“Hãy cố lên cả hai!”

Gasper cũng hét lên ầm ĩ! Ngay cả tinh thần của Koneko-chan cũng đang lên rất cao !

“Tôi sẽ không tha cho cậu nếu cậu thua đâu!” Azazel-sensei! Tôi sẽ chiến thắng!

“Tiến lên, Ise! Bố sẽ ghi lại khoảnh khắc mà con giành chiến thắng! “ “Ise! Asia-chan! Cố lên hai con! Cố hết sức mình nào!”

Cha! Mẹ! Hãy nhìn con trai và con gái của cha mẹ chiến thắng này! Sau đó tôi nói với Asia trong khi chạy.

“Asia, hãy ở bên cạnh tớ mãi mãi. Cậu không được phép rời bỏ tớ thêm lần nữa. “

“!”

Asia lại như sắp khóc, nhưng có vẻ như cô cố chịu và tập trung chạy!

Và sau đó…..

BANG!

Tiếng súng!

Chúng tôi đã về đích!

“Yeaaaaaaaaaaaaah!”

Chúng tôi đã nhận được lá cờ cho người chiến thắng, và điều chúng tôi mong muốn đã hoàn thành!

Hahaha, nhìn xem! Asia và tôi đã chạy rất nhanh!

“Yeah! Chúng mình làm được rồi Asia! “

“Vâng! Chúng ta đã làm được, Ise-kun! “

Asia và tôi nắm lấy tay nhau! Nhìn này! Nhịp điệu của chúng tôi như hòa làm một!

Và sau đó…. Đôi chân tôi bắt đầu suy yếu. Mình chỉ vừa tỉnh dậy sau

khi hôn mê trong thời gian dài. Mình đã quá sức chăng ….?

“Ise-san! Anh ổn chứ? “

Asia đỡ lấy cơ thể của tôi.

“Ah, mình nghĩ rằng mình đã quá vui mừng.” “Ise. Asia.”

Buchou xuất hiện. Cô ấy chỉ về phía phòng tập thể dục với một nụ cười.

“Asia. Không có ai trong phòng tập thể dục đâu, do đó chữa lành cho cậu ấy với Sacred Gear đi. “

“V-Vâng!”

Em xin lỗi, Buchou. Nggh, mình cảm thấy thật thảm hại. Mình cần phải có rất nhiều năng lượng và cuối cùng thì ……

Nhờ Asia đỡ và đi qua Buchou ……

“-Asia, hãy cố lên nhé.”

“!”

? Câu nói của Buchou khiến cho mặt Asia đỏ nựng lên… Huh?

Như vậy chúng tôi di chuyển về phía sau phòng tập thể dục đế Asia có thể chữa trị cho tôi. Aaah, Asia chữa vết thương là tuyệt nhất. Ánh sáng xanh ấy ngay lập tức xoa dịu cơ thể tôi. Khi mà cơ thể tôi đã hoàn toàn bình thương, tôi đứng dậy.

“Yeah. Tớ có thể tiếp tục tham gia các hoạt động tiếp theo được rồi!” “Ise-san!”

“Hmm? Chuyện gì vậy?”

Asia gọi tôi, nên tôi quay lại…..

Asia nhún chân lên. Và môi cô ấy chạm vào môi tôi.

……………

Một nụ hôn bất ngờ. Tôi hoàn toàn không còn biết chuyện gì đang diễn ra xung quanh nữa.

Trời ạ. Đầu mình như sắp nổ tung……! Bởi…..! Bởi vì, cô ấy……! Mình

vừa mới hônnnnnnn một cô gái! Và đó là với Asiaaaaaaaaa! Asia sau đó nghiêng đầu một cách đáng yêu với một nụ cười.

“Ise-san, Em yêu anh. Em sẽ luôn ở bên anh.”

Tôi cảm thấy quá hạnh phúc và ngã luôn xuống. Mình……

Mình hạnh phúc quá đi mấttttttt!

Bạn đang đọc Trường Trung học Rồng DxD của Ichiei Ishibumi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi akinacute
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.