Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Gác đêm

Phiên bản Dịch · 1018 chữ

Lần đầu tiên gặp mãnh hổ Luyện Khí tầng ba, Lý An vốn đi đầu, nhưng lại đột ngột dừng lại, để Tào Chỉ Nhu xông lên.

Lần thứ hai là một con dã trư Luyện Khí tầng bốn lao ra, cả đám Đàm Thanh Tuyết đều bị ảnh hưởng, chỉ có Lý An đứng xa, không tham gia chiến đấu.

Lần duy nhất Lý An ra tay là khi gặp hai con rắn Luyện Khí tầng một, lúc đó hai con rắn đang giao phối... Lý An một cước đã giẫm chết cả hai.

Nàng đột nhiên cảm thấy, tên Lý An này có vẻ thật sự có vấn đề!

Mình thế mà lại bị lừa sao?!

Nếu Lý An biết được suy nghĩ của nàng, có có thể sẽ trợn mắt hốc mồm, rốt cục thì ai mới là người có vấn đề chứ??

Suy nghĩ theo góc độ này thì người bình thường nào cũng sẽ bị cho là không bình thường thôi mà??

"Chúng ta phải chia nhau gác đêm, Lý An, ngươi và ta gác nửa đêm đầu!"

Nơi trú ẩn tạm thời đã dựng xong, Đàm Thanh Tuyết bỗng lên tiếng.

Lông mày Lý An khẽ nhíu lại, Đàm Thanh Tuyết này muốn làm gì đây?

Theo quan điểm của Lý An, Đàm Thanh Tuyết vì có thiên phú về phù lục, chưa trải qua nhiều gian khổ, nên không thể trưởng thành hơn Từ Thu Tuệ được.

Tâm tư còn khá đơn thuần, đương nhiên nói trắng ra là ngốc đấy.

Suy nghĩ của loại ngốc này, đôi khi lại không dễ đoán... mà nàng cũng dễ gây ra phiền toái.

"Ngươi yếu nhất, ta mạnh nhất, mạnh yếu phối hợp gác đêm, không được sao?"

Thấy Lý An không trả lời, nàng lại hỏi.

Lý An: "..."

Ban đêm.

Trăng thưa sao thưa, ánh trăng màu bạc xuyên qua những tán tấm dày đặc, rải xuống những đốm sáng lấp lánh trên mặt đất.

Linh Thú Sơn Mạch vô cùng yên tĩnh, chỉ thỉnh thoảng vang lên tiếng kêu của một số linh thú từ xa.

"Lý An, ngươi và Từ sư tỷ quen nhau như thế nào?"

Đàm Thanh Tuyết ngồi trên một khúc gỗ ngang, có vẻ khá buồn chán khi hỏi Lý An.

Lý An dựa lưng vào một cây đại thụ rậm rạp, đang nhắm mắt dưỡng thần, nghe vậy liền mở mắt ra nhìn Đàm Thanh Tuyết.

Tại sao nàng lại đột nhiên quan tâm đến chuyện này?

"Khởi bẩm sư tỷ, ta và Từ sư tỷ quen nhau là do một lần bán gạo."

Hắn bình tĩnh trả lời, nhưng trong lòng lại đang suy nghĩ.

"Từ sư tỷ luôn nói với ta, ngươi rất thông minh, lại vô cùng cẩn thận... Có thể để cho Từ sư tỷ khen ngợi như vậy, ngươi vẫn là người đầu tiên."

Dưới ánh trăng, khuôn mặt xinh đẹp của Đàm Thanh Tuyết càng thêm rạng rỡ, nhưng ánh mắt lại như muốn nhìn thấu tâm can con người như ánh trăng:

"Ngươi cũng là người có vận khí tốt nhất mà ta từng gặp, lại có thể gặp được Nguyên Xuân thảo..."

Nàng nhìn chằm chằm Lý An, thầm nghĩ hôm nay nhất định phải khiến hắn lộ nguyên hình!

Để ngươi không thể che giấu trước mặt ta nữa!

Lý An cảm thấy cảnh giác, Đàm Thanh Tuyết luôn vô cùng coi thường hắn, vậy mà giờ lại muốn thăm dò hắn?

Có phải hắn đã để lộ sơ hở gì chăng? Nhưng chuyện này không thể nào.

Có lẽ là Từ Thu Tuệ đã nói gì đó với Đàm Thanh Tuyết.

Hắn suy nghĩ một chút, rồi nói: "Đều là nhờ Từ sư tỷ chỉ điểm."

Vừa nói, hắn vừa lấy ra cây phù bút mà Từ Thu Tuệ đã bán cho hắn lúc trước, khẽ thở dài, "Cũng không biết Từ sư tỷ bây giờ ở nội môn, thế nào..."

Hắn nhẹ nhàng vuốt ve cây phù bút, dường như vô cùng trân trọng, không kìm được mà hỏi: "Đàm sư tỷ, Từ sư tỷ... có thực sự nhắc đến ta với ngươi không?"

Giọng hắn có chút vui vẻ.

Đàm Thanh Tuyết khựng lại, đột nhiên nhận ra... Lý An này, chẳng lẽ thích Từ sư tỷ?

Điều này cũng khá bình thường, Từ sư tỷ ở nội môn là thiên chi kiêu nữ, người thích đương nhiên rất nhiều.

"Đàm sư tỷ?"

"À... ừ, sư tỷ ấy có nhắc đến ngươi."

"Vậy thì tốt quá... ta nhớ Từ sư tỷ thích ăn linh mễ chín tới thứ hai của Linh Thực Sơn, còn khá thích Bổ Khí phù, không biết sau này có thể nhờ Đàm sư tỷ giúp ta gửi một ít qua đó được không?"

Chủ đề đã thành công bị chuyển hướng.

Không lâu sau.

"Đàn sư tỷ, ta đi tuần tra xung quanh một chút."

Lý An đứng dậy rời đi.

Mà Đàm Thanh Tuyết lại không khỏi có chút phức tạp, sau cuộc trò chuyện vừa rồi, nàng phát hiện Lý An đối với Từ sư tỷ, dường như còn hiểu rõ hơn cả nàng...

Mỗi lần nhắc đến Từ Thu Tuệ, trong lời nói của Lý An đều chân thành lại cẩn thận, đồng thời cũng bộc lộ sự tự ti và bất lực của một đệ tử cấp thấp.

Dù sao, Từ sư tỷ là nhân vật như thế nào chứ, đệ tử nội môn, tiền đồ vô hạn.

Lý An thì sao? Tư chất trên phương diện phù lục bình thường, bấy nhiêu năm vẫn là Luyện Khí tầng ba...

Chỉ là mộng tưởng hão huyền mà thôi.

"Từ sư tỷ còn nói với ta, Lý An đối nhân xử thế lão đạo như thế nào, có lẽ, đây chỉ là do Lý An ngày thường cẩn thận nịnh hót mà thôi..."

Nàng không khỏi lắc đầu, bỗng nhiên cảm thấy, không phải mình sai mà là Từ sư tỷ sai rồi, Lý An chính là một người khá thành thật mà thôi...

Bạn đang đọc Trường Sinh Bắt Đầu Từ Tạp Dịch Tông Môn (Dịch ) của Tâm Cảnh Vô Cực
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cinnie
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 27

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.