Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cứu tinh đến rồi (2)

Phiên bản Dịch · 1026 chữ

Lí Đông thấy Tôn Đào không có gì bất mãn, giọng điệu rất chân thành, lúc này mới hơi yên tâm.

Nếu vừa rồi Tôn Đào oán giận trong lòng, vậy xem như là lòng tham không đáy, Lí Đông cũng không dám cần hạng người như vậy.

Thương trường như chiến trường, không phải Lí Đông lòng dạ hẹp hòi, quả thật là không thể không cẩn thận, lòng người là khó đoán nhất, ngay cả anh em cũng có thể vì tiền mà bán đứng, huống hồ là người ngoài.

Cái gì mà dùng người thì không nên nghi ngờ, Lí Đông thấy chỉ là nói xạo.

Chỉ khi thiết lập chế độ tốt đẹp, phân chia quyền lợi, giám sát lẫn nhau, đó mới chính là điều kiện tất yếu để một doanh nghiệp có thể tồn tại.

Mấy ngày nay, Lí Đông vẫn tiếp tục tìm kiếm ứng cử viên phù hợp, toàn bộ công việc của siêu thị có thể giao cho Tôn Đào, duy chỉ còn quyền hành tài vụ, hắn phải tìm một người có thể yên tâm trông chừng mới được.

May mà bây giờ chưa vội, tìm được người trước khi chính thức kinh doanh là được.

"Được rồi, xem cũng đã xem rồi, Tôn ca, sắp một rưỡi rồi, chúng ta đi ăn chút gì đi, ăn xong tôi còn phải đến trường đó." Lí Đông liếc nhìn điện thoại, mới đó đã hơn một tiếng, hắn hơi đói bụng rồi.

Lúc này, Tôn Đào mới nhớ ra hôm nay Lí đông còn phải đi học, vỗ đầu một cái nói: "Thôi, không làm lỡ ngài lên lớp nữa. Tôi xem thêm một chút, lát nữa xem xong sẽ về nhà, ba mẹ vẫn đang ở nhà chờ tôi đấy."

Lí Đông không khuyên nữa, dù sao sau này vẫn còn nhiều thời gian.

Trước khi đi, Lí Đông dặn dò: "Tôn ca, thời gian này làm phiền anh rồi. Lát nữa, tôi sẽ đưa các giấy tờ chứng nhận cho anh, những thứ như giấy phép thuế, làm phiền anh xử lý, việc tuyển dụng nhân viên cũng phải nắm chắc, trước đó còn phải đào tạo một thời gian..."

Nói vậy, Lí Đông thấy hơi xấu hổ.

Hắn gượng cười nói: "Chờ quãng thời gian bận rộn này qua đi, tôi cho Tôn ca nghỉ dài hạn, đến lúc đó đi đâu du lịch, tôi bao hết."

"Ha ha, không sao, mở siêu thị sớm thì chẳng phải tôi có thể kiếm được tiền sớm sao. Hiện tại, trên người không có một xu dính túi, chỉ chờ siêu thị mở cửa, kiếm tiền trả nợ."

Tôn Đào cũng cười, đôi khi bận rộn mới tốt, nếu một ngày nào đó hắn nhàn rỗi, có thể uống trà, đọc báo, thì e rằng lúc đó cũng chẳng cần đến hắn nữa.

Hai người trò chuyện vài câu, Lí Đông dặn Tôn Đào trước tiên tuyển mấy người hỗ trợ, sau đó có thể tiến hành tuyển dụng nhân sự, nhìn giờ, e là sắp đến trễ rồi, lúc này mới vội vàng rời đi.

. . .

Lúc Lí Đông về tới trường thì chuông vào học đã vang, tiết đầu là môn ngữ văn của thầy Trần.

Thấy Lí Đông mồ hôi đầy đầu đi vào lớp, Trần Quốc Hoa không nói gì, để Lí Đông về chỗ ngồi.

So với quãng thời gian trước, dạo này Lí Đông khá thành thật, thành tích mấy bài kiểm tra ở lớp cũng có tiến bộ, thầy Trần không muốn trách móc nặng nề vào lúc này.

Vừa về chỗ ngồi xuống, Vương Kiệt nhỏ giọng hỏi: "Đông tử, ngày mai được nghỉ, thi đại học xong đường ai nấy đi, tối hôm nay chúng ta tụ tập đi?"

"Có những ai?"

"Trần Duyệt, Vương Tường, Lí Viện, Hoàng Ngọc Đào... Đúng rồi, Viên Tuyết cũng đi."

Lí Đông cau mày, suy nghĩ một lúc rồi nói: "Thôi, buổi tối tôi còn chút việc, các cậu cứ đi đi."

"Đừng mà, Đông tử, vất vả lắm mọi người mới có thời gian. Nếu không cậu gọi Tần Vũ Hàm đến cũng được..."

Vương Kiệt chớp mắt, hắn biết dạo gần đây Lí Đông và Tần Vũ Hàm nồng nhiệt, thường xuyên chạy sang lớp Tần Vũ Hàm.

Lí Đông lắc đầu, nếu như là lúc trước thì không sao, gần đây còn có mấy ngày nữa là thi đại học, Tần Hải canh chừng rất chặt, Tần Vũ Hàm muốn đến cũng không được.

Thấy Vương Kiệt có lòng thành, Lí Đông cũng không muốn tỏ vẻ không hòa hợp, bèn gật đầu nói: "Vậy được, đến lúc đó gọi tôi là được."

Đối phó với Vương Kiệp xong, Lí Đông cúi đầu, bắt đầu ôn tập.

Mấy ngày nay, dù có bận thế nào đi nữa hắn cũng phải dành phần lớn thời gian học tập, hơn nữa Tần Vũ Hàm không ra ngoài vào buổi tối, nên thời gian học tập của Lí Đông càng nhiều.

Hiện tại, đừng nói đến việc Lí Đông tìm được đề thi đại học tương đương một trăm năm mươi, sáu mươi điểm, cho dù không tìm được thì hắn vẫn chắc chắn sẽ thi tốt hơn đời trước.

Chủ yếu vẫn là trí nhớ của Lí Đông mạnh mẽ hơn trước nhiều, có nhiều thứ hắn nhìn một lần đã có thể nhớ tương đối.

Vốn dĩ Lí Đông không quá tin tưởng có thể đỗ Giang Đại, nhưng giờ đây có hai điều này cộng lại, hắn hoàn toàn tự tin.

Hắn nghĩ nếu ba mẹ biết hắn thi đỗ Giang Đại, nhất định sẽ mừng rỡ như điên.

Ở khắp tỉnh Giang Bắc, Giang Đại hoàn toàn xứng đáng là bá chủ, nói ra nhất định có thể diện.

Xem ra Lí Đông bằng lòng chăm chỉ học tập như vậy, nguyên nhân chính là muốn ba mẹ vui vẻ, nếu không dựa theo tính tình của hắn, tùy tiện thi đỗ đại học là đủ rồi, đâu có ngày nào cũng học đến một, hai giờ.

Bạn đang đọc Trùng Sinh Chi Tài Nguyên Cuồn Cuộn (Dịch) của Lão Ưng Cật Tiểu Kê
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi phongthan160599
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 55

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.