Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Học bá và học tra (2)

Phiên bản Dịch · 1126 chữ

Lí Đông muốn cười, nhưng vẫn nén nhịn, dáng vẻ nữ sinh kiêu ngạo làm nũng thật sự rất trong sáng, đáng yêu!

Với thái độ cương quyết, nắm chắc bàn tay mềm mịn đong đưa trước mặt hắn, Lí Đông ngang ngược nói: "Em là bạn gái của anh, ăn cơm với bạn gái chẳng lẽ còn phải được ai chấp thuận sao?"

Thực ra, trong lòng Lí Đông thấp thỏm không yên, trong lòng bàn tay hơi toát mồ hôi.

Kiếp trước cô đơn quá lâu, đã từng trải qua một hai mối tình bình phàm, nhưng chưa bao giờ có cảm giác rung động như bây giờ.

Khi đó Lí Đông chỉ muốn tìm một mái ấm, chỉ muốn có người trò chuyện cùng khiến bản thân không quá lẻ loi.

Căn bản không có nỗi thấp thỏm không yên khi yêu, đến việc chia tay cũng thanh thản, nói lời tạm biệt với nhau, nhưng chẳng bao giờ nhớ nhung nữa.

Còn bây giờ mối tình với Tần Vũ Hàm không biết có được cho là mới bắt đầu không, thế mà lại khiến hắn hơi say mê.

Lí Đông cũng không biết hiện tại có được tính là mối tình đầu của hắn không, có vẻ như hơi mất hồn mất vía.

Mặt Tần Vũ Hàm đỏ bừng, giãy dụa vài lần không thoát khỏi tay Lí Đông, phát hiện lòng bàn tay Lí Đông ẩm ướt, đột nhiên không giãy dụa nữa.

Trên gương mặt kiêu ngạo cũng lộ ý cười mê người, mắt cũng cong thành hình nửa vầng trăng.

Hai người đều không nói chuyện, cứ đi thẳng về phía trước, cơ thể ngày càng gần kề nhau.

Tâm trạng Lí Đông căng thẳng cũng dần dần bình tĩnh lại, thấy sắp đến nhà Tần Vũ Hàm, lúc này Lí Đông mới lên tiếng: "Em về nhà nói trước một tiếng, đợt lát nữa anh đến dưới nhà chờ em."

"Ừm!"

Tần Vũ Hàm đỏ mặt gật đầu, không dám nhìn mặt Lí Đông, chạy vào khu nhà.

Chờ Tần Vũ Hàm đi mất, đột nhiên Lí Đông nắm chặt bàn tay reo hò, vậy xem như hắn đã tạm biệt độc thân rồi nhỉ?

Hơi bàng hoàng, nhưng kích động nhiều hơn, quanh đi quẩn lại mười mấy năm, ai ngờ người tình trong mộng trở thành người yêu chân chính.

Đây không phải loại con gái ham mê giàu có, mà hoàn toàn do Lí Đông dựa vào sức hấp dẫn của hắn để quyến rũ.

Về việc hắn có sức hấp dẫn thế nào, quỷ mới biết, dù sao Lí Đông không quan tâm.

. . .

Nhanh chóng về nhà tắm rửa, thay quần áo, tiện thể gọi điện nói cho ba mẹ tối nay đi ăn với bạn học, sẽ về hơi muộn một chút.

Từ đầu đến cuối chưa tới hai mươi phút, Lí Đông xuất hiện dưới nhà Tần Vũ Hàm, đầu đầy mồ hôi, vừa mới tắm coi như công cốc.

Tần Vũ Hàm vẫn chưa xuống, Lí Đông ở dưới lầu chờ mòn mỏi, đợi đến mức sắp thành hòn Vọng Phụ rồi.

Qua tầm bảy, tám phút, Tần Vũ Hàm đi xuống.

Cô gái nhỏ cũng thay bộ đồ khác, tóc còn ướt nhẹp, thấy Lí Đông trông mong nhìn mình chằm chằm, nhịn không được bật cười.

"Xinh quá!"

Lí Đông khen ngợi từ tận đáy lòng, người đẹp mới tắm xong trông càng đẹp hơn, nhìn đến mức Lí Đông muốn nuốt nước miếng.

"Bớt nói vậy đi, biết ngay là ba hoa!" Tần Vũ Hàm lườm vẻ mặt như Trư ca của Lí Đông, thế nhưng trong lòng lại vui thích, nói rằng: "Bây giờ chúng ta đi đâu?"

"Đi ăn trước, đi theo anh, anh biết quán đồ ăn rất ngon!"

Lí Đông tiến lên kéo tay Tần Vũ Hàm dẫn đi, cảm giác mềm mại non nớt, nhịn không được bóp nhẹ mấy cái.

Mặt Tần Vũ Hàm ửng hồng, đặc biệt là đang ở trước cửa nhà mình, càng thêm ngại ngùng, muốn buông tay Lí Đông, lại không nỡ bỏ khoảnh khắc ấm áp này.

. . .

Ăn cơm, dạo phố, dạo chơi đường xá.

Đây là lần đầu tiên Lí Đông ở một mình cùng Tần Vũ Hàm lâu như vậy, trước kia hầu như đều có bóng đèn Ngụy Nguyên đi theo.

Mới đầu hai người nắm tay không được tự nhiên nhưng bây giờ dần dần quen thuộc, trông Tần Vũ Hàm đá chân tung tăng, tâm trạng của Lí Đông cũng thoải mái theo.

Hưởng thụ khoảng thời gian hiếm có, Lí Đông như đang nằm mơ, xúc động nói: "Thật không nghĩ tới sẽ có một ngày như vậy, người con gái bên cạnh anh lại là em."

Tần Vũ Hàm trước đó đang vui vẻ hừ nhẹ, giận dữ nói: "Vậy anh còn muốn ai bên cạnh anh? Có phải Đại Tuyết, Tiểu Tuyết kia không?"

Lí Đông hơi sửng sốt, ngay sau đó cười lớn, cô nhóc ghen tuông cũng đáng yêu như vậy.

Nhẹ nhàng vén mái tóc xõa của cô, Lí Đông nghiêm mặt nói: "Không có Đại Tuyết, Tiểu Tuyết nào cả, chỉ có Vũ Hàm, nhiều năm như vậy, em là cô gái duy nhất đi vào trái tim anh."

Không chỉ là một thế giới, đời trước cũng thế, Lí Đông bổ sung trong lòng.

Tần Vũ Hàm không biết suy nghĩ trong lòng Lí Đông, nhưng cô thấy Lí Đông nghiêm túc.

Nhẹ nhàng tựa đầu vào ngực Lí Đông, lẩm bẩm: "Em cũng không ngờ, anh hư hỏng như vậy, nhưng em thích anh. Anh là đồ xấu xa, trước đây ngày nào cũng bắt nạt em, em tức đến phát khóc nhiều lần lắm..."

Hai người cứ ôm nhau như vậy, trong chốc lát đều không nói gì.

Qua một lúc rất lâu, Lí Đông mới khôi phục bình thường, vui vẻ nói: "Được rồi, sau này có rất nhiều cơ hội ôm nhau, bây giờ sắp mười giờ rồi, anh đưa em về nhà nhé, nếu không mẹ vợ sẽ lo lắng."

Tần Vũ Hàm vừa mới hơi cảm động thì đột nhiên tức giận, đẩy Lí Đông ra, oán giận nói: "Biết ngay anh miệng chó không mọc được ngà voi*, ai là mẹ vợ chứ!"

(*kẻ xấu không nói được lời tử tế)

"Được, được, được, đừng nóng giận, anh sai rồi, không phải mẹ vợ, là nhạc mẫu được chứ!"

"Không thèm để ý anh, đồ vô lại!"

"Đừng chạy, chờ anh với..."

Dưới ánh đèn, Lí Đông đuổi kịp cô gái phía trước, kéo tay cô, thật sự muốn thời gian dừng lại ngay lúc này.

Bạn đang đọc Trùng Sinh Chi Tài Nguyên Cuồn Cuộn (Dịch) của Lão Ưng Cật Tiểu Kê
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi phongthan160599
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 55

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.