Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lời Mời

Phiên bản Dịch · 2221 chữ

===Chương 6: Lời Mời===

Khi cô dùng bàn tay hơi sạch sẽ đụng vào trán tướng quân thì cảm nhận được ba mươi phần trăm tạp chất màu đen đã bị rửa sạch.

May mà phòng làm việc có dụng cụ rửa mặt đơn giản, tâm trạng Thi Nhược Hàm trở nên phức tạp ở bồn rửa tay sửa sang lại quần áo, rửa mặt sạch sẽ, hơn nữa còn súc miệng nhiều lần. Bỗng nhiên, một cơ thể cao lớn vô cùng ấm áp từ sau lưng áp vào. Đầu của người đàn ông từ phía sau đặt ở trên cổ của cô, cánh tay dùng lực ôm eo nhỏ nhắn, thân dưới dán sát, dùng sức chen vào mông thịt của cô đến biến hình. Ở giữa khe mông có thứ gì đó hơi cứng lại, có xu thế dần dần thức tỉnh.

"Tẫn tướng quân, tôi không muốn làm." Cô kiềm nén nội tâm không vui, chậm rãi nói.

Người đàn ông hơi ngẩng đầu lên nhìn thấy một con mắt màu xám nhạt trong gương còn nhìn thấy sắc mặt lạnh dần của cô gái… Cho dù cô chỉ lười giữ nụ cười nhưng cũng khiến khóe môi tự nhiên rủ xuống một chút.

Thú nhân đều là người ham muốn nhục dục bạc tình như vậy. Cho dù bị khát khao thì Thi Nhược Hàm vẫn cảm thấy có chút trống rỗng. Chẳng qua trong thời đại này rốt cuộc cô đang tìm kiếm cái gì, chính cô cũng không biết, chỉ là tự dưng liên tưởng đến đôi cánh màu trắng kia… Không biết có tìm được thời gian để gặp lại Bạch Bội kia nữa không?

"Chọn tôi đi." Tẫn Tinh Quan hơi buông lỏng một chút: "Hãy để tôi làm kỵ sĩ cho em."

Tiếng nước dừng lại.

"Bảo vệ là như vậy sao? Cưỡng chế cắm côn thịt vào trong cổ họng của tôi, còn muốn bắn đầy lên mặt tôi?" Cô lau tay, giọng nói không buồn không vui, kỵ sĩ là bảo vệ một nữ giới cho thú nhân gọi chung, cũng được xưng là phối ngẫu, không có giới hạn về số người. Nếu như anh ta thành kỵ sĩ thì người phụ nữ kia cũng phải có nghĩa vụ và trách nhiệm vì anh ta khai thông tinh thần lực. Vì suy nghĩ cho cơ thể nên phụ nữ sẽ không có đoàn hậu cung khổng lồ. Dù sao ngày đêm liên tục khai thông tinh thần cho người khác hoặc là bị thao túng đều rất tổn thương cơ thể.

Tẫn Tinh Quan thở dài, hơi thở nóng rực phả toán loạn trên cổ: "Tôi nguyện ý đáp ứng bất cứ yêu cầu nào trong khả năng để bồi tội với em."

Đột nhiên những lời này khiến cho Thi Nhược Hàm tự hỏi ngược lại. Bây giờ cô còn khuyết điểm gì nữa sao? Điều gì thực sự có thể lấp đầy khoảng trống này? Có ổn không nếu nó được đưa vào? Nếu đáp án là tự do thì bây giờ ngay cả cô có tước đoạt tự do của người khác cũng được.

Những suy nghĩ lung tung. Khiến cô đột nhiên cảm thấy hoang mang và chán nản với bản thân như vậy. Sau đó lại cảm thấy thất vọng đối với chính mình dễ dàng nhận thua như vậy. Nỗi sầu nhàn nhạt quanh quẩn ở đầu tim, cả hô hấp đều trở nên trong trẻo.

"Tôi muốn anh biến thành thú hình của mình để đưa tôi đến bãi cát không người, ngắm mặt trời mọc và mặt trời lặn khi đẹp nhất."

Cô gái nói xong, đẩy tay đang ôm mình ra, mà Tẫn cũng thuận theo buông ra. Hắn vẫn là một thú nhân không có tâm tư tinh tế tỉ mỉ. Bây giờ đối mặt với tâm trạng đột nhiên trở nên sa sút của cô, trừ sự trầm mặc cũng không làm được gì hơn.

"Không chỉ vậy, anh sẽ vì em làm nhiều hơn." Anh nhìn bóng lưng Thi Nhược Hàm đang rời đi, nghiêm túc hứa hẹn.

Cô chỉ gật đầu một cái rồi bỏ đi. Muốn nói bạc tình, quả thật cô cũng không thiếu đâu.

Thi Nhược Hàm báo cáo đơn giản kết quả với cô Ninh.

"Thực sự nhờ có em, nếu không em thêm vào phương thức liên lạc của anh ấy đi, có vấn đề gì cũng có thể liên lạc." Cô Ninh vẽ ra một điểm sáng trên màn hình nửa trong suốt nổi trên không trung, ý bảo cô dùng quang não chạm vào.

Tuy rằng trong lòng vẫn có chút không được tự nhiên nhưng Thi Nhược Hàm vẫn ngoan ngoãn làm theo: "Cảm ơn cô đã quan tâm."

Cô chợt nảy ra một ý nghĩ: "Cô có phương thức liên lạc với những người khác không?" Sau khi nhận được câu trả lời khẳng định, cô nói tiếp: "Có thể giúp em tìm một phương thức liên lạc với một sinh viên mới tên là 'Bạch Bội' được không? Hôm đó em trị liệu có hơi thô lỗ với cậu ấy… Nên muốn xin lỗi cậu ấy."

Tất nhiên đó là lời nói dối rồi. Sau đó cô thuận miệng hùa theo vài câu giáo viên thường nói như là "Em chính là quá thiện lương", "Phụ nữ có thể kiêu ngạo một chút" để thuận lợi có được phương thức liên lạc. Lấy được thông tin một cách an toàn vẫn là chặng đường dài. Lúc cô ra bước ra cửa hơi lộ ra ý cười, đứng dưới bóng cây có vẻ hơi khó xử. Sao có thể tùy ý giao cho người xấu như mình chứ.

"Để tôi xem…[Tôi là Thi Nhược Hàm, có chút chuyện muốn tìm cậu nói chuyện, có rảnh tới ký túc xá tìm tôi không?]... Được rồi, đã gửi thành công."

Ánh nắng chói chang, tiếng ve kêu. Nhiệt độ hôm nay đột nhiên tăng cao, khiến những thú nhân đang huấn luyện thể lực bên ngoài đều lớn tiếng chửi mẹ nó... Xin lỗi vẫn nên nhỏ giọng mà chửi, dù sao bị sĩ quan nghe thấy sẽ bị phạt thêm. Hơn nữa cũng không biết vì sao đa số thú nhân đều không có mẹ nên lời thô tục thường nói nhất dĩ nhiên vẫn là chửi mẹ nó. Theo ý nào đó mà nói thì đây cũng là một sự truyền lại rất kinh điển.

Sau khi đội này vừa mới giải tán, mỗi người trong đám thú nhân mồ hôi đều đầm đìa, cơ bắp bởi vì bị sử dụng quá mức mà trở nên cứng ngắc, áo ba lỗ hút mồ hôi cũng có thể vắt ra nước. Ngay cả Hạ Duệ lúc nào cũng ồn ào còn không có sức lực tiếp tục kêu ầm ĩ. Bọn họ giống chim cút, giống gà con chen chúc thành một đoàn ở dưới bóng tối của tòa nhà.

Bạch Bội vén áo ba lỗ mỏng lên, dùng vạt áo lau mồ hôi chảy lung tung trên mặt.

Làn da bị phơi nắng thành màu hơi đậm hơn màu tóc nhưng vẫn trắng nõn như cũ. Cơ bắp của anh cũng không lớn nhưng lại rất đẹp dán sát vào xương. So với bạo lực chồng chất càng giống như đường nét nghệ thuật. Chẳng qua trong quân đội lại tôn vinh vẻ đẹp của bạo lực, cơ thể như vậy sẽ bị định nghĩa thành nhỏ yếu đáng thương lại bất lực.

"Tinh… "Quang não của anh đột nhiên vang lên một tiếng.

Đột nhiên xung quanh Bạch Bội xuất hiện một khu vực đất trống, nhìn ánh mắt anh không biết là bi thương, hoặc là vui sướng khi người khác gặp họa hay là đồng bệnh tương liên*. Tóm lại anh cũng không cảm thấy không có cơ bắp là nhỏ bé, đáng thương sẽ không có kết cục gì tốt. Bình thường, huấn luyện đều là nghiêm lệnh cấm chơi quang não, sẽ làm cho bọn họ tắt quang não hoặc là mở chế độ im lặng. Nếu bị phát hiện vi phạm kỷ luật thì chỉ có thể nói là có kết cục thê thảm. Thính giác của những thú nhân đều vô cùng nhạy bén, đặc biệt là huấn luyện viên. Cho nên, một tiếng nhắc nhở này trực tiếp khiến cho người xung quanh đều sợ tới mức tim đột nhiên ngừng đập.

*Đồng bệnh tương liên: Cùng chung hoạn nạn khổ sở thì trở nên thương yêu nhau. Nói cách khác là đồng cảm.

"Chạy thêm mười km nữa." Sĩ quan đi tới, sự quyết định này lại vô tình khiến chân Bạch Bội như giẫm lên mũi dao.

"Báo cáo! Tôi chắc chắn sẽ mở chế độ im lặng!"

"Nếu không chạy thì thêm mười km nữa."

Sĩ quan bắt lấy cổ tay anh, sau khi tiếp nhận quyền quản lý viên liền nhìn lên. Thế nhưng càng nhìn sắc mặt lại càng kỳ quái, đến cuối cùng thậm chí sắc mặt hơi vặn vẹo, để cho khuôn mặt kiên nghị này lộ ra vẻ mặt phức tạp như vậy thật sự là không dễ dàng. Bạch Bội và các thú nhân xung quanh cũng bắt đầu bị bối rối, xấu hổ khôn tả lan ra khắp nơi. Thậm chí tiểu đội vừa kết thúc nghỉ ngơi xung quanh bắt đầu huấn luyện nhưng cũng không tản đi.

"Hừ, coi như cậu may mắn, đi theo tôi. Thiếu nội dung thì ngày mai tan học bổ sung." Sĩ quan dẫn anh rời khỏi đội ngũ không còn vẻ kiêu ngạo như trước: " Còn lại chạy bộ, để tôi trở về xem ai còn chút sức lực, ngày mai tăng cường huấn luyện lên gấp đôi."

Mặc kệ kêu la một tiếng, Bạch Bội hoàn toàn ở trạng thái mất tập chung. Nhưng khi anh vào quang não kiểm tra mặt liền lặng lẽ đỏ lên.

Quang não của của nữ giới đều là phiên bản đặc chế, trừ phi là phiên bản đặc chế giống nhau thì tin tức phát ra nhất định sẽ được truyền tới. Thi Nhược Hàm cũng không biết chi tiết nhỏ như vậy nhưng cho dù là biết thì cô ấy cũng sẽ không để ý đến việc gây ra chút náo động nhỏ này.

"Sĩ quan ma quỷ đi rồi mạng nhỏ của tôi cũng không còn, mẹ kiếp."

"Hình như bọn họ đi ký túc xá nữ à?"

"Đôi mắt không cần có thể hiến tặng cho người có nhu cầu."

"Chua quá! Cái gì mà chua thế?"

Chạy dưới ánh mặt trời chói chang, là tuổi thanh xuân của các thú nhân.

"Lão Hồ, cái này con mẹ nó anh phải tin tưởng chứ." Sĩ quan tuần tra ở ký túc xá nữ sinh bên cạnh đã tiếp xúc với Bạch Bội, trong đó thái độ của một sĩ quan cũng trở nên kì quái: "Tiểu thư Thi Nhược Hàm chọn con gà yếu ớt này đi ký túc xá sao?"

Khó trách những sĩ quan này nói như vậy, phụ nữ ít nhất sẽ lựa chọn kỵ sĩ ở năm thứ hai. Các cô sẽ phải có tiếp xúc thân mật hơn với đàn ông mới có thể lựa chọn kỵ sĩ. Thậm chí còn lựa chọn vài người đứng đầu khối rồi trực tiếp báo cáo kết quả công tác là xong việc. Cuộc đời ở giai đoạn thứ nhất của những người phụ nữ sẽ được bảo vệ, đối với thú nhân còn có hơi kiêng kỵ. Hơn nữa còn có cảm giác sợ hãi, chứ nói chi là phụ nữ trong trường quân đội. Giống như người này ngày hôm sau đã được chọn, không chọn người có sức chiến đấu mạnh hơn mà lại chọn thiếu niên mỏng manh này. Thật sự đây là lần đầu tiên.

Sĩ quan Hồ cầm tay Bạch Bội lên cho bọn họ xem quang não: "Báo cáo xong rồi à, sao nói nhảm nhiều vậy."

"Tích~" Tim của đám sĩ quan và Bạch Bội bị treo lên, khẩn trương nhìn màn hình, sau đó-- kết nối.

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Thi Nhược Hàm xuất hiện trên màn hình, đồng tử màu nhạt nhìn xuống phía dưới, lông mi dày in xuống một bóng nhỏ. Cô đang lau chùi sợi tóc ướt sũng, sau đó điều chỉnh độ cong của nụ cười, mới hỏi: "Chuyện gì vậy?"

"Ngài có gọi, không, mời người này không, không đúng, thú nhân này đến ký túc xá thăm sao?" Người hỏi câu hỏi này là một sĩ quan thô lỗ. Anh ta sửa lại mấy lần mới lễ phép hỏi xong, vốn đã đã xấu hổ đến nỗi muốn che mặt.

"Sớm thật... tan học sớm sao?... Ừ, để cậu ấy lên đi, vất vả cho hai người rồi."

Tóc đã khô một nửa, quần áo ở nhà rất bình thường, đồ ăn nhẹ gì đó chuẩn bị đàng hoàng. Chức năng vòng phòng hộ của quang não cũng rất tốt. Thi Nhược Hàm mở cửa phòng cấm chế và thực hiện đạo đãi khách cho hợp lý.

Bạn đang đọc Trong Đống Tro Tàn của Debrain
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Chu_tich_hoi_chong_flop
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.