Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Khu tránh nạn số 404 (1)

Phiên bản Dịch · 1804 chữ

Sở Quang, nam, 26 tuổi, cha mẹ ly hôn khi còn nhỏ, lớn lên cùng với ông nội. Hai năm sau khi lên đại học, ông nội mất, giờ chỉ còn lại hắn lẻ loi một mình.

May là được sinh ra trong thời bình, vừa học vừa làm cũng có thể học xong đại học. Sau khi tốt nghiệp, hắn làm công việc bán hàng, do hoàn thành công việc xuất sắc nên được ông chủ khen ngợi hết lời, không lâu sau, hắn từ một người mới trở thành nhân viên chủ quản.

Khoảng thời gian khó khăn nhất đã qua, nhưng ngay khi Sở Quang cảm thấy cuối cùng cũng có thể sống những ngày tháng an nhàn thì ông trời lại cố ý không chơi theo lẽ thường, mà lần này trò đùa mà số mệnh bày ra cho hắn hơi lớn.

Khoảng năm tháng trước, Sở Quang vẫn còn nhớ rõ khi đó mình đang bàn một hợp đồng hai ngàn vạn với khách hàng, đúng lúc ông chủ đang cao hứng nên hắn uống hơi nhiều, không cẩn thận nên nằm bò ra đất.

Khi hắn tỉnh lại thì phát hiện mình đang nằm ở nơi đồng không mông quạnh, mà đây không phải là nơi hoang vắng bình thường.

Hắn đi liên tục hai km, chẳng những không nhìn thấy một bóng người, còn suýt bị một con chó hai đầu gặm cho một phát, nhưng cũng may nó có hai đầu. Lúc ấy Sở Quang bị dọa đến mức toát mồ hôi lạnh, nhờ đó mà hắn tỉnh cả rượu, quay người vắt chân lên cổ mà chạy.

Có lẽ là do hai cái đầu quá nặng, khó di chuyển nên con chó kia không đuổi kịp hắn, gâu gâu hai tiếng rồi từ bỏ.

Không nhìn thấy con chó kia nữa, Sở Quang cũng không dám quay lại, càng không biết nên đi về đâu.

Lúc này, hắn mới nhận ra ví và điện thoại trên người cũng biến mất, áo cũng đổi thành áo khoác màu lam chả biết nhặt ở đâu.

Tìm thấy một vũng nước nhỏ, nhờ vào ánh trăng nhìn xuống.

Hay lắm, không chỉ đổi quần áo mà còn thay luôn cả cái đầu của hắn. Không biết là thằng cha nào đầu óc có vấn đề, làm hắn ngất đi rồi đổi luôn cái mặt, ném hắn đến nơi khỉ ho cò gáy này, chẳng có thôn làng cũng chẳng có cửa hàng.

Khi Sở Quang hoang mang lo sợ đi dạo xung quanh thì khói bếp đằng xa đã thu hút sự chú ý của hắn, bây giờ nhớ lại, hắn vẫn cảm thấy sợ hãi. Lúc đó, hắn chỉ nghĩ đến việc báo cảnh sát, bất chấp tất cả chạy về hướng có làn khói kia. Sau đó nghĩ lại, may mà chỗ hắn đến là nơi tập trung của những người sống sót.

Ngược lại là những kẻ giết người không chớp mắt, hoặc là những tên ăn thịt người, bộ lạc biến dị gì đó… thì có lẽ hắn đã thành món ngon trong nồi rồi, sơ chế không tốt thì ngay cả giày da cũng chín luôn.

Sau khi tiếp xúc với những người sống sót ở đây, Sở Quang mới từ những manh mối vụn vặt biết được, đây không phải là Hoa Quốc, thậm chí cũng không phải là trái đất mà hắn quen thuộc.

Ở thế giới song song này, chiến tranh hai trăm năm trước đã huỷ diệt tất cả thành quả văn minh, chỉ để lại một vùng đất hoang bị tàn phá nặng nề và những người may mắn sống thoi thóp qua ngày.

Mà bây giờ là năm 2340, tính từ thời kỳ sụp đổ năm 2129, đây là năm thứ 211 của kỷ nguyên văn minh nhân loại.

Bối rối.

Kinh hoàng.

Một nỗi sợ hãi vô hình.

May mà năng lực tiếp nhận của Sở Quang cũng khá mạnh, trải qua thời gian đầu thì hắn cũng dần thích ứng với cuộc sống nơi đây.

Sống được năm tháng gian khổ ở vùng đất hoang này, mỗi ngày ăn bữa trước lo bữa sau, còn phải đấu trí đấu dũng với sinh vật biến dị và những tên cướp xấu xa.

Khi Sở Quang bi quan cho rằng mình chỉ có thể sống cả đời như vậy ở đây thì cách đây vài tiếng đồng hồ, mọi thứ đã thay đổi.

Trong đống đổ nát của một viện điều dưỡng bỏ hoang, hắn thấy một lối đi vào khu tránh nạn số 404, chính xác hơn thì không phải Sở Quang tìm ra nó mà là hệ thống tên là “Khu tránh nạn số 404” tự tìm đến hắn, một âm thanh phát ra từ tiềm thức dẫn hắn đến nơi này.

Khi Sở Quang đến gần khu vực lân cận viện điều dưỡng thì đột nhiên nhận ra đây là nơi hắn tỉnh dậy khi mới đến thế giới này. Nếu không phải ban đầu hắn chạy loạn khắp nơi hoặc là trời sáng hơn chút thì đã tìm thấy nơi này.

Cho dù thế nào, “quà tặng kèm” đến trễ năm tháng cuối cùng cũng đến.

Đúng lúc đó, một nhiệm vụ hoàn toàn mới hiện ra trước mặt hắn.

Khu tránh nạn này như được chuẩn bị dành cho hắn, dường như đã chờ hắn lâu lắm rồi.

Từ lúc hắn bước vào khu tránh nạn này, thân phận của hắn từ một người nhặt rác biến thành cư dân kiêm người quản lý duy nhất của khu tránh nạn số 404.

Nhiệm vụ của hắn cũng chỉ có một, đó là dùng internet của trái đất để chỉ dẫn, hay nói rõ hơn là lừa gạt một nhóm sinh vật tên “người chơi” đến thế giới này làm công cho hắn.

Đúng vậy, công nghệ đen của khu tránh nạn này không chỉ liên kết với mạng internet của trái đất ở thế giới song song mà còn có “trang web chính thức” của riêng mình.

Người chơi hẹn trước của trò chơi sẽ nhận được một số hiệu, đồng thời được ghi tên vào trong 【Danh sách cư dân khu tránh nạn】của hệ thống quản lý.

Sở Quang là người quản lý nên có thể chọn số hiệu riêng để cấp “tư cách trò chơi”.

Hệ thống sẽ thông qua một phương thức đặc biệt nào đó để gửi mũ trò chơi đến tay người chơi. Người chơi chỉ cần đội mũ lên là có thể liên kết với khoang đào tạo của khu tránh nạn rồi tỉnh lại với thân phận nhân bản.

Cực kỳ nhân tính hoá mà cũng rất tiện lợi.

Cho dù nghỉ việc cũng không bị trừng phạt nhưng hoàn thành nhiệm vụ sẽ được thưởng nên Sở Quang không thể cự quyệt.

Ví dụ như bộ áo chống đạn kia.

Sống năm tháng gian khổ ở vùng đất hoang này, hắn đã hiểu rõ thứ đồ chơi có thể bảo vệ tính mạng này quan trọng như thế nào.

Ngoài ra, điểm số của phần thưởng nhiệm vụ cũng là thứ tốt, có thể đổi được phần thưởng “hộp mù” trong trang【Trợ cấp của quản lý】. Mua hộp mù sơ cấp cần 1 điểm, mua hộp mù trung cấp mất 10 điểm, hộp mù cao cấp cần 100 điểm.

Theo giải thích của “Hệ thống quản lý khu tránh nạn số 404” về chức năng của 【Trợ cấp của quản lý】thì chủng loại và số lượng đồ trong hộp mù không cố định, tuy nhiên chắc chắn sẽ có đồ, tức là sẽ không xuất hiện trường hợp “Chúc bạn may mắn lần sau”.

Hộp mù cấp độ khác nhau sẽ quyết định mức thưởng tối thiểu. Ví dụ hộp mù sơ cấp ít nhất sẽ mở ra thực phẩm vật tư, trung cấp sẽ nhận được thuốc, cao cấp có thể lấy được vũ khí.

Còn việc liệu trong hộp mù sơ cấp có thể mở ra phần thưởng của hộp mù trung cấp hay không, trong phần mô tả của hệ thống lại không viết nhưng chắc cũng có trường hợp đó, có điều xác suất khá thấp.

Khi Sở Quang vẫn đang đắn đo suy nghĩ xem 5 điểm hắn đang có nên mở hộp mù sơ cấp hay chờ tích đủ 100 điểm để mở vũ khí, thì “sọt rác vô dụng” đang ngồi ở góc tường lại lên tiếng.

“Chủ nhân, nhiệm vụ mới đã được update trên nhật ký của ngài. Hãy chú ý kiểm tra kịp thời.”

“Biết rồi.”

Sở Quang bực mình đáp.

Mẹ nó, rốt cuộc ai là chủ nhân của ai!

Trợn mắt về phía góc tường, Sở Quang tạm thời để chuyện mở hộp mù sang một bên, thầm nhắc hệ thống quản lý trong lòng.

Toàn bộ tin tức nhanh chóng hiện lên trên màn hình màu xanh nhạt, phản chiếu trong võng mạc của hắn.

——Nhật ký quản lý——

【Nhiệm vụ: Điều kiện kích hoạt khu tránh nạn số 404 đã đủ, lô “vật thu nhận” đầu tiên xác nhận chuyển đi, yêu cầu bảo đảm ít nhất một người chơi đăng nhập trò chơi.

Loại hình: Chính tuyến.

Phần thưởng: Máy chiết xuất vật chất hoạt tính.】

【Nhiệm vụ: Chuẩn bị một máy phát điện công suất lớn hơn 10kw.

Loại hình: Phụ tuyến.

Phần thưởng: Điểm thưởng +100.】

Đù má?

100 điểm thưởng?

Sau khi xem xong nhiệm vụ mới cập nhật trong nhật ký, Sơ Quang trợn tròn mắt.

Nhưng điều khiến hắn chú ý hơn là phần thưởng của nhiệm vụ chính tuyến kia.

“Máy chiết xuất vật chất hoạt tính… thứ này có công dụng gì vậy?”

Tiểu Thất trả lại.

“Vật chất hoạt tính là nguyên liệu để chế tạo thể nhân bản vô tính, còn cách dùng thì chắc sẽ có mấy thứ như sách hướng dẫn?”

Là một trợ lý AI nhưng thông tin Tiểu Thất biết cũng không nhiều lắm.

Hiện tại, quyền hạn của Sở Quang mới chỉ đạt tới tầng B1 của khu tránh nạn, quyền hạn ở các tầng khác phải mở khoá thông qua nhiệm vụ chính tuyến.

Tiện thể nhắc thêm, nếu cưỡng chế phá kết cấu tường của khu tránh nạn, thử đột nhập vào các tầng khác một cách phi pháp sẽ làm gián đoạn thiết bị điện, thiết bị thông khí của khu tránh nạn.

Khi mới tiến vào khu tránh nạn, “hệ thống khu tránh nạn” tải vào đầu đã nói cho hắn biết điều đó, nhưng ngay cả khi không có lời nhắc này, Sở Quang cảm thấy hắn cũng không có gan đi làm cái việc ngu xuẩn như phá nhà.

Bạn đang đọc Trò Chơi Này Cũng Quá Chân Thật (Bản Dịch) của Thần Tinh LL
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Crips
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 13
Lượt đọc 758

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.